1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Lúc nghe thưởng nghĩ đến Cáo mệnh mà. Lại được cáo mệnh . Cuộc sống nhà Tử Tình ngày càng tốt. :yoyo44::yoyo44:

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 312, cần cùng hưng gia

      Thẩm thị khóc đủ rồi, sớm có thái giám nâng bộ trang phục ngũ phẩm Cáo Mệnh, cùng là khăn choàng vai thêu hoa văn mây tía uyên ương tinh tế, mà sau là kiện bổ phục (*) cổ tròn vạt phải dệt đôi phượng và cành hoa châu báu linh tinh, phía dưới là bối tử (**) cùng màu, cùng với cổ áo tay áo vạt áo, thêu hoa văn cành cây quấn nhau tinh tế. Trừ quần áo, còn có thanh ngọc như ý, quyển nữ giới.

      (*) Bổ phục: trang phục có hoa văn đại biểu của quan lại, như tiên hạc, hổ…
      (**) Bối tử: xem hình vẽ ở bên dưới, nó như áo khoác ngoài ý


      Thẩm thị tiếp nhận trang phục bằng hai tay, lại dập đầu tạ ơn.

      Vị quan áo đỏ chờ Thẩm thị dập đầu xong, : "Thánh thượng còn có ân điển, khâm ban hai tấm môn biển ngự bút, ngay lúc này liền cho các ngươi treo lên, tạ ơn ."

      Mọi người Tăng gia lại quỳ xuống, có hai người nâng tấm môn biển che bằng vải vàng tới, sớm có người vào nhà mang ghế cao ra, treo môn biển lên, thay cho cái trước, ở trong loạt tiếng pháo trúc, kéo ra tấm vải vàng, chỉ thấy môn biển viết bốn chữ "Tiến sĩ cập đệ" (thi đậu Tiến sĩ), sớm có thái giám hô: "Đây là bút tích thánh thượng đích thân tự viết, đều quỳ xuống tham bái ."

      Lúc này, chỉ nhà Tử Tình, đến quan viên và thôn dân xung quanh, đều đồng loạt quỳ xuống.

      Lúc này, Tử Phúc mang theo gã sai vặt cưỡi khoái mã đúng lúc trở về, cũng chẳng để ý chào hỏi, quỳ xuống tạ ơn trước tiên.

      Chờ mọi người vào cửa vườn, đập vào mắt trước tiên là ruộng dưa hấu và rau xanh, vị quan áo đỏ thầm gật gật đầu. đến cửa sân nhà giữa, sớm có người bê ghế cao tới, đứng lên , lại có hai người nâng tấm môn biển vẫn là che vải vàng tới, lần này là bốn chữ "Cần cùng hưng gia" (cần cù và hưng gia).

      Mọi người lại là lần quỳ tạ ơn, sau khi đứng dậy vào chính đường, Tăng Thụy Tường mang theo bốn nhi tử vội vàng chiêu đãi khách nhân, Thẩm thị và Phó thị thương lượng tính thưởng quan viên và thái giám theo tới, Tử Tình và Dương thị, mang theo nha hoàn và Thạch bà tử chuẩn bị bàn cơm mời khách, vốn Tử Tình muốn để Vương bà tử chuẩn bị. Nhưng Tử Hỉ lén lút . Vẫn là hương vị vốn có của nông thôn tốt hơn, dù sao những người này trở về là phải phục mệnh với Hoàng đế.

      Khó khăn lắm mới đều tiễn bước xong bọn họ, Thẩm thị còn chóng mặt, đứng cửa ở nhà mình. Xem bảng hiệu cửa, còn có chút thể tin được đây là ."Cha nó, ta thành Cáo Mệnh phu nhân?"

      "Đúng vậy. Nương, tiểu Tứ còn lợi hại hơn cả ta, vốn ta còn nghĩ, chờ thêm vài năm nữa, ta thăng lên ngũ phẩm, có thể xin cho nương cái lệnh phong, nghĩ tới tiểu Tứ nhanh như vậy làm được. Ta cũng là hôm qua mới nghe được tin tức. Sắc trời tối, tiện lại, rạng sáng hôm nay trời vừa tờ mờ sáng, ta thức dậy chạy về, nương. là quá tốt, về sau, ai dám bất kính với ngươi, chính là bất kính với Hoàng thượng, phẩm cấp thấp hơn ngươi, còn phải quỳ xuống với ngươi đó." Tử Phúc .

      Điền thị ở bên nghe xong lời này, sắc mặt rất là khó coi, chẳng qua, lúc này. Ai cũng chẳng quan tâm để ý nàng.

      Bởi vì Tử Hỉ cùng mọi người chuyện Hoàng đế mở tiệc chiêu đãi ở Ngự hoa viên, duyên cớ làm sao lúc đó cho Thẩm thị lệnh phong, "Cho nên, đại ca, phương diện này cũng có phần công lao của ngươi, đúng ra mà . Có công lao của bốn huynh đệ chúng ta, vì hoàng thượng , nhà nông, chính là nhà người đọc sách, cũng khó có cửa bốn nhi tử ai ai cũng thành tú tài, còn ra hai tiến sĩ, hơn nữa chúng ta vẫn là dựa vào đôi tay của cha mẹ, từ nhà nông hàn môn thoát ra được phần gia nghiệp tiểu địa chủ này, càng là đáng quý."

      "Ngươi nếu như vậy, vẫn là công lao của Tình nhi lớn nhất, nếu có Tình nhi nghĩ đến bán câu đối, có sau đó mua hạt giống dưa hấu, tất nhiên cũng có những chuyện tốt sau này." Tử Phúc .

      Tử Tình thấy mọi người đều nhìn về phía nàng, đến Tăng Thụy Tường cũng : "Đúng là như thế, Tình nhi là phúc tinh của chúng ta."

      "Xem cha cùng đại ca kìa, ta chỉ là vừa khéo thôi. Nếu có hạt giống dưa hấu, chúng ta nuôi gà nuôi vịt, còn có đồ thêu của nương, cuộc sống vẫn chậm rãi khá lên, chẳng qua chỉ là chậm chút thôi." Tử Tình .

      "Người khác ta biết, ta có thể có hôm nay, tuyệt đối thoát khỏi dạy bảo của tỷ tỷ, cha mẹ ta đây mới lạy rồi, tỷ tỷ xin mời ngồi, nhận lạy của tiểu đệ." Tử Hỉ nghiêm túc .

      Tử Tình cười nhéo Tử Hỉ cái, : "Lạy cần, cần nhớ kỹ tỷ tỷ là được. Tỷ tỷ cũng mưu cầu ngươi cái gì, tiền đồ của ngươi, tốt, so với cái gì cũng hơn."

      Tử Hỉ nghe xong lạy cái dài với Tử Tình, : "Tỷ có lệnh, đệ nhất định dám quên."

      Tử Tình cười xoa cái đầu Tử Hỉ, : "Tỷ tỷ vẫn còn thích ứng, ngươi vẫn là biến trở về bộ dáng ban đầu ."

      Mọi người nghe xong cười ha ha.

      Tăng Thụy Tường và mọi người thương lượng chuyện bày rượu, Tử Tình thấy vậy cũng trở về nhà, mệt mỏi ngày này, sớm muốn nằm xuống nghỉ ngơi tử tế rồi.

      Ngày hôm sau, Tử Tình trở về nhà mẹ đẻ từ sớm, Tử Phúc chuẩn bị quay về Xương châu, là tạm thời xin nghỉ ngày trở về, mọi người vừa đưa đến cửa, hai vợ chồng Thẩm Kiến Nhân mang theo Hà thị xuống xe lừa.

      Tiêu thị thấy Thẩm thị cười : "Muội muội có việc mừng, chúc mừng muội muội, muội muội bây giờ thành Cáo Mệnh phu nhân, cũng là vinh quang nghĩ tới. Nương ta biết được, cũng là khóc cho đến nửa đêm, ngươi cuối cùng cũng chịu đựng qua rồi. Như thế nào, ta kẻ làm mối này cũng là sai được chứ? Trước kia Tam ca ngươi thấy ngươi chịu khổ, cũng oán trách ta ít."

      "Là bọn chịu thua kém, ta nuôi sáu nhi nữ này, đứa nào cũng xuất sắc, đến ngay cả Vũ nhi ít tuổi nhất, cũng hơn ta năm đó nhiều, ta nha, sớm thấy đủ rồi. Hôm nay nhìn mấy người bọn họ, bao nhiêu oán bao nhiêu hận, ta cũng đủ sức so đo. Lại tiếp, còn muốn cảm tạ cuộc sống khổ cực lúc trước, nếu có những đau khổ kia, mấy đứa Tử Phúc cũng thể sớm hiểu chuyện như vậy." Thẩm thị xong, sớm tiến lên dắt tay Hà thị, mẹ con hai người lại là hồi lệ nóng nhìn nhau.

      "Phải nha, đứa nhà nghèo sớm lo liệu việc nhà, muội muội nếu nghĩ như vậy là đúng rồi, ta cũng tò mò, làm sao muội muội dạy dỗ mấy đứa tốt như vậy? Mấy ngày nay, nương ta cũng cằn nhằn bọn họ ít, sớm biết như thế, mấy đứa nhà ta, cũng để ở chỗ ngươi là tốt rồi, cũng theo học chút tiến bộ." Tiêu thị cũng theo vừa gạt nước mắt vừa cười .

      Tử Phúc và mấy người Hà thị hàn huyên vài câu đơn giản, thuận tiện hỏi tính toán của hai nhi tử kia nhà Thẩm Kiến Nhân, "Cậu nghĩ kỹ rồi, vừa nhờ người gửi thư cho ta, muốn ta , mấy biểu ca vẫn là trở về An Châu tốt hơn."

      "Đúng vậy, vẫn là cả nhà cốt nhục đoàn viên mới tốt, lão Tam có vấn đề gì, tiếp quản gia nghiệp buôn bán chính đáng, lão đại kia, có lẽ vẫn là phải nhờ cháu ngoại trai tìm cho đường ra, ngươi xem rồi tính toán, chỉ là đừng khiến cháu ngoại trai khó xử là được rồi." Tiêu thị .

      Tử Phúc gật đầu, thúc ngựa .

      Mọi người ở đây vừa định vào nhà, lão gia tử và Điền thị cùng Tăng Thụy Khánh đến, Thẩm thị trầm mặt xuống, Tử Tình chạy nhanh đẩy Tử Hỉ cái, Tử Hỉ đứng ở bên cạnh Tăng Thụy Tường.

      Tiêu thị tất nhiên muốn lên hành lễ với lão gia tử và Điền thị, đó là cữu và cữu nương của nàng, Tăng Thụy Khánh cũng gọi tiếng "Đại biểu tỷ." Mấy người bọn họ hồi còn cùng nhau lớn lên, cũng là có vài phần tình cảm, sau này bởi vì có Thẩm thị gả vào, có Điền thị bất công, lập trường của mấy người bọn họ giống nhau, mới dần dần xa cách.

      Chuyện hai huynh đệ, Tiêu thị tất nhiên tiện chõ mõm vào, nàng cũng là mới biết được chuyện năm đó Tăng Thụy Khánh giấu riêng ngân lượng cho nhà mình, càng có cách nào khác xin tha thứ cho Tăng Thụy Khánh.

      Lão gia tử vừa muốn mở miệng, Tăng Thụy Tường : "Cha, ngươi có chuyện gì sao? Nếu có, ngươi vào nhà cùng Tam ca ta uống ly trà."

      Lão gia tử nghe xong, nhìn Tăng Thụy Tường, suy nghĩ lát, : "Được rồi. Đại ca ngươi muốn mấy câu với ngươi, ngươi nghe chút ."

      Tiêu thị bèn tiến lên dìu Điền thị vào nhà, Tử Tình dìu Hà thị, Tử Vũ đỡ Thẩm thị, bên ngoài để lại Tăng Thụy Khánh và Tăng Thụy Tường, mấy người Tử Hỉ vốn cũng muốn ở lại, lại bị Tăng Thụy Tường đuổi .

      Tăng Thụy Khánh thấy Tăng Thụy Tường cố kị mặt mũi của , cảm thấy vui vẻ, : "Nhị đệ, mấy ngày nay huynh đệ ta xa cách, vốn là do đại ca hồ đồ, hôm nay đại ca ở đây, nhận cái phải với ngươi. Ngày ấy ngươi chuyện hành cũng là hơi quá bức người rồi, ngươi cũng biết, đại ca là người để ý mặt mũi, ngươi tìm đống người liên quan đến, đại ca nhất định tức giận trong lòng, ra cầu cầu đường đường là dỗi, ngươi cũng biết, cha chỉ sinh hai nhi tử chúng ta, bây giờ cha cũng mỗi năm mỗi già , chẳng lẽ ngươi nhẫn tâm khiến cha mang theo tiếc nuối mà sao? Vậy đúng là rất rất bất hiếu đó? Lão nhị, ngươi cũng là người đọc sách, người đọc sách phải để ý nhất luân lý hiếu đạo này sao?"

      "Đại ca, những lời này, mấy năm nay ta nghe nhiều lắm, cha bức ta như vậy, nương cũng bức ta như vậy, ngươi cũng bức ta như vậy, còn có Xuân Ngọc, đám các ngươi, đều muốn cầm hiếu đạo này đến bức ta, ta đều theo các ngươi, đều nghe các ngươi, nhưng là, kết quả như thế nào đây? Mặc ta ra bạc, các ngươi còn ở sau lưng chê cười ta, ta như thằng ngốc, bị các ngươi kéo xoay quanh, ngươi cho là cho đến hôm nay, ta còn có thể nghe các ngươi sao? Đại ca, nếu có việc, mời trở về ."

      Tăng Thụy Khánh nghe xong tối sầm mặt, hôm nay tự mình đến, cũng hạ thấp tư thái, nghĩ tới, Tăng Thụy Tường mấy câu phá hỏng đường lui của , quen thói suy nghĩ chính là, có thể sai, nhưng là Tăng Thụy Tường thể chút mặt mũi cũng cho , cho nên, xụ mặt xuống muốn tiếp.

      Lại lúc này, hai người Phó đại nhân và Phó phu nhân tới cửa, Tăng Thụy Tường cũng chẳng thèm chuyện với Tăng Thụy Khánh nữa, Tăng Thụy Khánh thấy Tăng Thụy Tường cũng có ý giới thiệu gặp mặt, chỉ đành phải oán hận mà rời .

      Phó gia hôm nay tới, chỉ vì chúc mừng, Thẩm thị giới thiệu gặp mặt cho Hà thị, Điền thị và Tiêu thị, Phó phu nhân nhất nhất hành lễ vấn an, Tiêu thị trả lời: " được được, phu nhân đúng là làm chúng ta dám nhận."

      "Có thể, các ngươi đều là trưởng bối của con rể nữ nhi ta, nên phải vậy, hôm nay tới đây, chúng ta chỉ bàn về thân thích." Phó phu nhân . Địa vị của Tăng gia thực ra cao hơn Phó gia, hoàng đế chỉ đặc biệt phong tước Cáo mệnh cho Thẩm thị, còn khâm ban hai tấm môn biển, ai dám coi khinh?

      Phó phu nhân thấp giọng dặn bà tử bên cạnh vài câu, bà tử từ trong hạ lễ mang theo, chọn hai tấm lụa màu đỏ thẫm có hoa văn chìm phúc thọ, tấm tặng Hà thị, tấm tặng Điền thị, ngoài ra tặng Tiêu thị tấm hoa hồng đỏ, xem ra, Phó phu nhân cũng là có chuẩn bị mà đến, biết Tăng gia có trưởng bối.

      Tử Tình cùng mấy người Dương thị, Trần thị, Phó thị tránh ở trong phòng Tử Vũ chuyện, Tử Tình cứ cảm thấy hôm nay dường như thiếu người, nửa ngày mới nhớ tới, hỏi: "Tiểu tới?" Thu Ngọc cách gần như vậy, có đạo lý đến.
      --- -----
      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Ngọc Tuyết, Nhiên Nhiên, huyendo2 others thích bài này.

    3. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      :yoyo44: Sau cơn mưa trời lại sáng, Thặm thị cũng hưởng phúc của các con rồi:yoyo44: khổ cực bao nhiêu năm cũng đán:yoyo23:

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 313, Tử Hỉ đề nghị

      "Sao lại có tới? Tối qua đến, ở đây ăn cơm chiều. Còn có a công bà bọn họ." Dương thị .

      "Ta mà, chuyện lớn như vậy, có đạo lý thấy bóng người. Đến tay ?" Tử Tình hỏi.

      "Hình như làm đôi giày cho cha nương, còn rất tinh xảo. Chắc là bắt đầu chuẩn bị từ lúc biết Tứ đệ đỗ." Trần thị trả lời.

      Đồ ở sang hèn, tâm ý mới quan trọng nhất, Thu Ngọc bây giờ vẫn qua lại gần cùng Tăng Thụy Tường bên này, tất nhiên phải tốn chút tâm tư.

      "Định ngày nào bày rượu?" Tử Tình hỏi.

      "Hai mươi tháng tư." Phó thị .

      "Nhị tẩu, học quán của Nhị ca ta làm sao bây giờ?" Tử Tình hỏi, Tử Lộc mở học quán xong, mất chút ít sức lực, mới chiêu được hơn mười hài tử, biết sau này có thể tốt lên được chút hay ?

      "Đệ đệ ta dạy thay trước, cũng học nhiều năm như vậy, thi tú tài cũng thi đỗ, bây giờ cũng định tâm lại, muốn làm tiếp tiệm cơm lớn chút, về sau, chỉ lòng dạ kiếm tiền." Trần thị . Người Trần gia ở phương diện làm ăn vẫn là có chút thiên phú, có thể chịu khổ, có thể bỏ xuống tư thái, Trần gia hôm nay, cũng coi như đứng vững ở trong thành An châu, chỉ cha mẹ Trần thị, đại đệ đệ nàng sau khi thành thân mua phòng ở ở trong thành.

      Tử Tình thấy vẻ mặt hâm mộ của Dương thị, tình trạng của Dương gia vẫn là có cải thiện gì lớn, muội muội Dương thị cũng xuất giá rồi, cũng là gả cho tú tài, chẳng qua điều kiện kém hơn Tăng gia. Cũng còn hai đệ đệ ở nhà, đều đọc sách ở học đường, đúng là thời điểm tốn tiền.

      Lúc Phó phu nhân , lôi kéo tay Tử Tình cười : "Khi nào sinh? Cũng đừng quên với ta tiếng, ngươi đúng là Tử Tinh vận vượng *, mới vài ngày, lại mang thai rồi, chỉ e ngươi như nương ngươi, chuyện tốt còn ở phía sau đấy."

      *) Tử Tinh: loại thuật ngữ chuyện nghiệp xem bát tự. Tử Tinh vượng tướng sinh nhiều con trai, con trai có tài giỏi; Tử tinh suy yếu sinh nhiều nữ; có tử tinh cộng thêm Hung tinh vượng tương có con

      "Đa tạ, nhận cát ngôn* của phu nhân, quả thực như thế, đến lúc đó. Tặng cho phu nhân phần đại lễ." Tử Tình cười .

      *) Cát ngôn: lời tốt lành, may mắn

      "Phải ? Các ngươi đều nghe thấy được? Ta xem đến lúc đó ngươi làm sao chối cãi?" Phó phu nhân cười .

      Phó gia rồi, lão gia tử và Điền thị cũng rồi, nhà Thẩm Kiến Nhân ở lại, Tăng Thụy Tường nhắc tới chuyện Tăng Thụy Khánh. Tử Tình cũng tiện hỏi, chẳng qua, Tử Tình nhìn sắc mặt Tăng Thụy Tường, đại khái là tan rã trong vui.

      Ngày thứ hai, Tử Tình kiểm tra ghi chép đơn giản chút của Tiểu Lục làm, sau khi Tiểu Lam rồi, Tiểu Lục này nhận vị trí của nàng. Có thể là thời gian va chạm đủ, Tử Tình phải tốn nhiều tâm tư hơn trước kia. A Lan tới , Hạ thái thái đến.

      Hạ gia lúc này, hẳn là cũng đến chúc mừng, lý ra, Tử Tình có hay cũng sao cả, nhưng là, Thẩm thị phái người đến cho Tử Tình tiếng. Chỉ sợ còn có việc. Tử Tình tính thời gian, ngay lúc Tăng Thụy Tường từ học đường trở về, xem ra. Hạ gia đúng là có việc.

      Quả nhiên, Tử Tình vào nhà, thấy Hạ thái thái cùng Thẩm thị ngồi đùa, bên cạnh còn có bà tử trong trang phục bà mối, trong phòng bày mấy hòm lễ vật, xem ra, Hạ gia là tới thỉnh kỳ *.

      *) Thỉnh kỳ: Tục gọi là đưa ngày hoặc gọi là đề ngày, trong lễ nghi trong hôn nhân người Hán, phần thứ năm trong sáu lễ. Đó là nhà trai chọn rồi định ra ngày kết hôn, dùng giấy đỏ viết tuổi tác của nam nữ ( Lễ Thư thỉnh kỳ), Do người mai mối mang theo đến gia đình nhà , cùng chủ nhà gia đình nhà chủ thương lượng ngày cưới.

      Tử Tình thoáng nghĩ, đến Tử Vũ cũng mười sáu tuổi rồi, tình cảnh nàng sinh ra, Tử Tình còn mồn trước mắt đây. đêm hung hiểm kia, Hà thị té ngã, Tử Tình bất lực và sợ hãi, Tăng Thụy Khánh ngang ngược phân phải trái, giờ phút này màn lại màn lên, nước mắt của Tử Tình tự chủ được rơi xuống.

      Vì Tử Hỉ tháng sau phải về kinh. Khả năng giữa đường trở về tham gia hôn lễ của Tử Vũ nhiều, cho nên, chỉ có thể lại là gác lại tới tháng chạp, thương lượng xong rồi định vào tháng chạp, mời đại sư tính ngày tốt, hôn của Tử Vũ cũng định xong.

      Hạ thái thái là vui mừng cười khép được miệng, thầm may mắn nàng xuống tay nhanh, Tử Vũ bây giờ cũng là quan gia tiểu thư chính quy, phẩm cấp cũng là cao hơn nhà nàng ít, hơn nữa, hai năm này nàng cũng nhìn ra, tình cảm giữa huynh đệ tỷ muội Tăng gia cũng rất tốt, tương lai nhi tử của nàng lo có trợ lực.

      Mặc dù hôn của Tử Vũ định xuống rồi, mười sáu tháng chạp. Chẳng qua, Thẩm thị phải quan tâm việc của Tử Hỉ trước, bày rượu là việc, còn có, Tử Hỉ vào Hàn Lâm viện làm biên tu, sau này, khẳng định là ở lại kinh thành, phải mua phòng, phải trang trí phòng, phải chuẩn bị quẩn áo giày tất lên kinh, hoàn hảo, Phó thị ở bên trợ giúp nàng.

      Lâm Khang Bình về kịp Tăng gia bày rượu, lúc trở về tiếc nuối mãi, tận mắt nhìn thấy thời điểm huy hoàng nhất của Tăng gia.

      " tháng ta này, trong nhà lại có việc vui lớn như vậy, có nhiều khách nhân đến ?" Lâm Khang Bình hỏi.

      "Ừ, tặng lễ cũng biết có bao nhiêu, bàn nào bày ra cũng ngồi đầy, nghĩ tới người phủ nha An châu, huyện nha Lâm giang cùng trong trấn đến ít, vốn lúc trước mua miếng đất này còn cảm thấy chỗ này rất lớn, sau này xây bốn sân kia, giờ bày rượu, là có chút rồi, người đến từ trong thành đều ăn ở học đường bên kia."

      Tử Tình nhớ tới hỗn loạn ngày đó, đến giờ còn có chút đau đầu, chuẩn bị tiệc rượu thiếu, vẫn là ngay lúc đó điều từ trong nhà Vương bà tử và Thạch bà tử cùng với mấy người Hoàng bà tử trong trang, ở học đường bên kia bày riêng mấy bàn, cơm canh cũng tinh xảo chút. Vốn, theo ý Tử Tình, tiếp đón người đến Tình viên cũng được, nhưng Tăng Thụy Tường đồng ý, sợ người đến quá hỗn tạp, gây rắc rối cho Tình viên.

      "Đại cha ngươi kia có bày tỏ gì?"

      "Sao lại có? Đại cha và đại nương đều đến, chẳng qua, cha ta để ý chuyện cùng bọn họ, xem ý của cha ta, là muốn qua lại nữa, chẳng qua, lúc trước đại cha ta cũng là tìm cha ta, hình như là tan rã trong vui."

      Hai người chuyện, Tử Hỉ và Phó thị tới, Tử Hỉ vào cửa bèn hô: "Tỷ phu, ngươi mới trở về, lần này đúng là nhờ có mấy người nhà ngươi, ta vẫn chờ tự mình mở miệng lời cảm tạ với ngươi đấy."

      "Nếu thành tâm, cho ta cái dập đầu, ta cũng hưởng thụ chút tư vị Thám Hoa lang dập đầu." Lâm Khang Bình trêu chọc .

      "Làm trò, muốn ta dập đầu cũng là dập đầu cho tỷ ta, ta cảm tạ ta tỷ là được. lý ra, ta dập đầu cảm tạ ngươi cũng quá đáng, nhưng là, ai bảo tỷ ta đau lòng ta, cho ta dập đầu đây?" Tử Hỉ cười .

      "Ngươi là tới cảm tạ ta? Ta thấy thế nào cũng thấy tới để cố ý chọc giận ta đây? Khi nào cút về kinh thành vậy?" Lâm Khang Bình hỏi.

      "Mười hai tháng năm , tỷ phu, bằng, ngươi cũng mang theo tỷ ta chuyển đến kinh thành , nếu , chỉ cả nhà ta, rất thú vị, muốn tìm người đấu võ mồm cũng có?"

      Lâm Khang Bình nghe xong cười trả lời: "Cút , ai nguyện ý tốn hơi thừa lời với ngươi?"

      Tử Hỉ cũng là lằng nhằng với Tử Tình hồi lâu, vốn cũng là, Lâm Khang Bình ở kinh thành có phòng ở, cửa hàng, thôn trang cái gì cũng là đầy đủ hết, sản nghiệp cũng coi như ít. Nhưng Tử Hỉ biết năm đó Tử Tình ở kinh thành gặp phải cái gì, Tử Tình cũng có cách nào giải thích với .

      "Tốt lắm, chờ sau này có cơ hội lại tiếp, ngươi xem dáng vẻ bây giờ của ta có thể ra cửa?" Tử Tình với Tử Hỉ lắc lắc liên tục cánh tay nàng.

      Sau khi Tử Hỉ và Phó thị rời , Tử Tình hỏi Lâm Khang Bình: "Ngươi muốn hồi kinh sao?"

      " muốn, ở đây cũng rất tốt, phải hay đâu, Tình viên chính là nhà của chúng ta. Chỉ là có chút tủi thân cho ngươi, ta có thể cho ngươi, quá ít." Lâm Khang Bình ôm Tử Tình .

      Vốn là, năm đó có thể lấy Tử Tình, là cơ duyên xảo hợp, bây giờ, địa vị của Tăng gia xưa đâu bằng nay, Lâm Khang Bình cảm thấy Tử Tình phải là băngng giá được tốt hơn, nhưng là, bảo buông tay, đó là vạn vạn lần có khả năng. Lâm Khang Bình có thể làm, cũng chính là tự mình cố gắng hết sức, cho Tử Tình cuộc sống an ổn, giàu có.

      Tiễn bước Tử Hỉ, Thẩm thị bắt đầu yên tâm chuẩn bị cho Tử Vũ gả , quần áo, hầu bao, bình phong, đệm chăn linh tinh. Bụng Tử Tình càng lúc càng lớn, mà mùa hè năm nay cũng giống như mọi khi, còn chưa có tiến vào tháng sáu, nóng như thiêu đốt chịu nổi, Tử Tình cơ bản ra khỏi nhà, thấy Thẩm thị bận như vậy, mình cũng giúp được gì, đến nhà mẹ đẻ cũng ít về.

      Trong nhà ba nhi tử cũng là luôn miệng la hét quá nóng, hận thể suốt ngày ngâm mình ở trong nước, Lâm Khang Bình thường xuyên trước khi trời tối mang theo ba đứa bọn chúng ra con sông ngoài thôn chơi nước. Nước chỗ đó tương đối trong, cũng sâu. Lâm Khang Bình đặc biệt dẫn theo bọn học bơi lội, ở trong mắt , luyện công, bơi lội gì đó đều là kỹ năng cần phải học, chừng lúc nào đó dùng tới.

      Thư Duệ năm nay bảy tuổi tính cả tuổi mụ, biết có phải là nguyên nhân là lão đại trong nhà hay , thường ngày chuyện làm việc tia trầm ổn, hơi có chút phong phạm của Tử Phúc năm đó, rất được Tăng Thụy Tường thích, thường trẻ dễ dạy, nhưng là Tử Tình có chút ngại đứa quá thành thục, lúc này học bơi lội, tính tình cũng là hoạt bát hơn chút.

      Phụ nữ có thai vốn là sợ nóng, bọn có thể bơi lội ngâm mình ở trong nước, Tử Tình có thể làm cái gì đây? Tử Tình ngồi ở chiếu trúc, dùng thìa múc lấy dưa hấu ngâm qua ở trong nước giếng, cảm thán nếu có băng tốt rồi, trực tiếp dùng dưa hấu làm kem tươi ăn, quá nghiền nha!

      Tử Tình nghĩ tới kem tươi, con sâu tham ăn bò lên, mình vẫn còn là người học hóa học, sao nghĩ tới tự mình làm băng đây? Tử Tình nghĩ đến chỗ này, kịp nghĩ nhiều, nhớ lại cách làm băng dưới điều kiện tại. Bèn nhờ Lâm Khang Bình mua chút quặng kali nitrat, tránh ở trong phòng, tự mình làm mẫu dạy làm băng như thế nào. Lấy cái vạc lớn, quặng kali nitrat thả vào trong vạc, dùng cái chậu đồng sạch chứa nửa chậu nước, đặt vào trong vạc, lúc này, lại đổ thêm nước vào vạc.

      Qua lúc, nước trong chậu đóng băng, Tử Tình lấy ra ít, đập , rắc vào phần thịt dưa hấu cắt xong, kem tươi dưa hấu đơn giản làm xong, Tử Tình cho Lâm Khang Bình nếm chút, mình cũng ăn miếng, bao nhiêu năm ăn được hương vị này, đúng là có chút nhớ nhung.

      Lâm Khang Bình ăn sau oán trách : "Tình nhi có bản lĩnh này, cũng sớm lấy ra, hại chúng ta nóng mấy mùa hè. Trước kia khi ở Văn gia bọn họ đều là đào hầm dự trữ khối băng, cái đó chi phí rất cao, trong kinh thành cũng có người mùa hè làm băng bán băng, chẳng qua là ta biết làm băng như thế nào, sao ngươi học được?"

      "Tốt lắm, giờ mới nghĩ tới thôi, sau này lại cho ngươi ta làm sao học được, mau mau đưa chút qua cho nương ta bọn họ ." Tử Tình đẩy Lâm Khang Bình ra ngoài, thuận tiện bưng cái khay lớn kem tươi tìm Thư Ngạn và Thư Ngọc.

      Tử Tình vừa ra tới, thấy Thư Ngạn cùng Thư Ngọc ở trong ao chơi cá chép, ao trong nội viện sâu, nước vừa qua khỏi bàn chân, bây giờ nóng lên, hai đứa liền thích chơi ở trong nước, có những chú của xinh đẹp này hấp dẫn, cũng ngại phơi cả ngày.

      "Ngạn nhi, Ngọc nhi, tới đây, nương làm đồ ăn ngon cho các ngươi." Tử Tình ở dưới hành lang gọi.

      Hai đứa bé nghe có đồ ăn ngon, trước sau chạy tới. Thư Ngạn vừa thấy dưa hấu Tử Tình bưng trong tay, cái miệng nhắn nhếch lên, : "Nương, ngươi lại gạt người, phải là dưa hấu thôi sao?"
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Nhược Vân, Nhiên Nhiênhuyendo thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 314, Tử Tình bị đánh

      "Ngươi ăn thử xem, biết, khẳng định giống với trước kia. Lúc nào nương lừa gạt ngươi rồi? Làm sao ngươi nương lại gạt người đây?" Tử Tình xoay người hỏi.

      Thư Ngọc lại, Tử Tình bón cho miếng trước, răng Thư Ngọc còn chưa cắn được băng, hơn nữa, cho tới bây giờ cũng chưa từng ăn băng, dưa hấu chảy ra chút từ trong miệng của , : "Nương, lạnh."

      Thư Ngạn thấy có chút kỳ quái, vội tự dùng thìa ăn miếng, lành lạnh man mát, là tư vị cho tới bây giờ chưa từng ăn, vội hỏi: "Nương, đây là cái gì?"

      "Đây là băng, mùa đông kết băng, ngươi còn nhớ ? Chính là băng đó." Tử Tình lôi kéo ba đứa vào nhà, giải thích hồi cái gì gọi là băng. Lại tự tay làm mẫu cho bọn chúng xem, làm ra kem tươi dưa hấu như thế nào.

      "Nương, còn có hoa quả khác cũng có thể làm kem tươi ?" Thư Ngạn hỏi.

      "Ừ, Ngạn nhi thông minh, biết suy ra ba, ngươi tìm thử xem, phòng bếp có hoa quả gì, lấy tới, nương cho các ngươi thử xem."

      Thư Ngạn từ phòng bếp lấy ra mấy quả táo, lúc này, Lâm Khang Bình từ Tăng gia đưa băng trở về, Thẩm thị cũng theo tới thăm nàng, Tử Tình vội : "Nương, lúc nắng gắt, ngươi lại chạy tới làm gì? Ngươi yên tâm , ta rất chú ý, ta cũng sinh ba đứa rồi, nhất định chăm sóc tốt cho mình."

      "Ta biết, chắng qua là đặc biệt đến dặn ngươi tiếng, đồ ăn lạnh này thể ăn nhiều, cẩn thận đau bụng." Thẩm thị xong, nhìn tướng bụng với tướng của Tử Tình, còn câu: "Ta coi tướng thai này của ngươi, chừng vẫn là nam oa."

      Hai đứa bé thấy Thẩm thị tới, chào hỏi xong, Thư Ngạn tò mò muốn nghe chút mẫu thân mình sắp sinh đệ đệ hay là muội muội. Bị Lâm Khang Bình đuổi ra ngoài chơi.

      "Xong rồi, xong rồi, sao vẫn là nam oa chứ? Ta chẳng phải là còn lại phải sinh nữa, ta rồi cần biết như thế nào phải sinh nữ oa. Nương, ngươi với ta, như thế nào mới có thể sinh nữ oa?" Tử Tình vẻ mặt thất vọng lôi kéo vạt áo Thẩm thị.

      "Đứa này. Ta làm sao biết cái này. Chính là, nhà mẹ đẻ ta bên này đều là nhiều nam oa ít nữ oa, bà ngoại ngươi cũng là sinh ba cậu ngươi rồi mới có ta. Ngươi xem nhà đại cữu ngươi lúc đó chẳng phải bốn nhi tử nữ nhi, nhà nhị cữu ngươi cũng có hai nữ nhi, nhà tam cữu ngươi cũng là sinh ba nhi tử mới có bểu tỷ Văn Ngọc ngươi, bây giờ nhị biểu ca nhà đại cữu ngươi, sinh bốn nhi tử. Nhị biểu tẩu ngươi cũng rầu, đây là ông trời cho, ai cũng cưỡng cầu được." Thẩm thị .

      Tử Tình nghe xong có chút thất vọng, là phụ nữ đại, năng lực sinh nở của Tử Tình là có chút kinh người rồi. Thành thân bảy năm, thoắt cái là mẫu thân của bốn đứa , hai năm đứa, chút cũng chậm trễ, , Tử Tình căn bản muốn sinh nhiều như vậy, chỉ nghĩ đến khi nào có trai có liền dừng lại, nhưng nữ nhân song toàn sao lại khó như vậy? Trong lòng Tử Tình rất là ai oán.

      Thẩm thị cùng Tử Tình trò chuyện lát rồi trở về, trong lòng Tử Tình cực độ thất vọng. Nghĩ tới còn lại phải lần nữa trải qua quá trình sinh nở đáng sợ, bèn bắt lấy Lâm Khang Bình nhất quyết tha, : "Đều trách ngươi, ta muốn nữ nhi, ngươi cố tình cho ta nhiều nhi tử như vậy, ngươi có biết hay . Từ lúc mang thai đứa cho đến lúc sinh ra, có bao nhiêu vất vả, ngươi kẻ lừa đảo này, còn lần này nhất định là nữ oa, sinh xong cần sinh nữa, ngươi đáng ghét, hại ta lại sinh vô ích."

      " bậy bạ cái gì đó, các con nghe thấy được hiểu lầm bây giờ, thế nào là sinh vô ích chứ? Đều là bảo bối của chúng ta. Tốt lắm, Tình nhi ngoan, tối đa ta đồng ý với ngươi, cho dù đây là nam hay là nữ, chúng ta cũng sinh nữa, dù sao chúng ta có bốn đứa rồi, ta nỡ để ngươi chịu khổ, nếu phải là ngươi nhất định muốn nữ nhi, ta muốn cho ngươi sinh nữa từ lâu rồi, ngươi xem ngươi mang thai đứa , ta cũng chịu theo bao nhiêu tội, trước ta chịu đựng thể động vào ngươi có bao nhiêu khó chịu, mỗi lần nhìn ngươi nâng cao cái bụng bước cẩn thận từng li từng tí, còn có ngươi ở trong phòng sinh chịu đựng kêu la, ta càng đau lòng. Chúng ta bàn xong rồi, đây là đứa cuối cùng." Lâm Khang Bình ôm Tử Tình cẩn thận dỗ.

      " được, ta nhất định phải sinh nữ nhi, nếu ngươi đồng ý ta sinh, ta cùng ngươi nữa, ta tìm người khác sinh." Tử Tình trong cơn tức giận cũng biết mình cái gì. Đây cũng là nàng quá khát vọng muốn nữ nhi, nữ nhi xinh đẹp, giống như Vĩnh Dung vậy, chuyện mềm mại êm ái, ăn vạ làm nũng với Tử Tình, Tử Tình vừa nghĩ đến đây trong lòng liền mềm nhũn, chờ mong nhiều năm như vậy cũng trông thấy.

      Lâm Khang Bình nghe vậy tức giận đến vỗ mạnh xuống hai cái lên mông Tử Tình, "Càng càng kỳ quái, biết mình cái gì ?"

      Tử Tình bị Lâm Khang Bình đánh sững sờ, tựa hồ thể tin được mình lại còn có thể bị đánh, đánh nàng lại là Lâm Khang Bình, nhiều năm như vậy, phải Tử Tình được Lâm Khang Bình chiều chuộng, ngậm trong miệng sợ tan, nâng tay sợ ngã chút cũng quá đáng. Tử Tình hiểu được, nước mắt tủi thân liền từng giọt từng giọt rơi xuống.

      Lâm Khang Bình cũng là sững sờ, nếu mình có mười phần nhẫn nại, chỉ sợ có bảy phần dùng đến người Tử Tình, ba phần kia mới chia cho đứa , những năm này thường ngày thương như trân như bảo, hôm nay chính mình cũng nghĩ tới xuống tay với Tử Tình.

      người tự hối hận mình xuất khẩu lỗ mãng, mặc dù bị uất ức cũng dám mười phần kêu oan, người tự hối hận ra tay quá nhanh, hối hận thôi. Lâm Khang Bình nhìn nước mắt nhẫn của Tử Tình, rơi tựa như chưa rơi đọng ở khóe mắt, vội lau cho nàng, ôm Tử Tình nằm sấp vào người , : "Ta nhìn xem đánh thế nào rồi, thực xin lỗi, ta ra tay quá nhanh, ngươi cũng quá đáng giận rồi, những cái khác ta đều có thể dễ dàng tha thứ cho ngươi, cái này tuyệt đối được. Mặc dù là dỗi, cũng thể lời cùng ta muốn tìm kẻ khác, ngươi có biết, trong lòng ta để ý nhất cái này. Trong lòng ngươi có tức giận, đánh ta vài cái cho hết giận, chỉ là đừng để thoải mái trong lòng."

      Lâm Khang Bình xong đẩy quần Tử Tình ra xem xét, mông có hai cái dấu bàn tay đỏ tươi, Lâm Khang Bình bị doạ vội cầm rượu thuốc đến xoa, Tử Tình thấy Lâm Khang Bình đau lòng thôi, chính mình sớm còn tức giận, vốn là trước đó mình cố tình gây bới móc, sau đó dùng đầu óc hưu vượn, bèn đẩy Lâm Khang Bình : "Lấy khối băng thoa có lẽ còn nhanh tốt hơn chút."

      Lâm Khang Bình nghe xong vội bỏ lại rượu thuốc, tìm khối băng, dùng vải trắng bao lại, Tử Tình thể nằm sấp , thể nằm, Lâm Khang Bình đành phải tay ôm Tử Tình, tay cầm bọc băng đặt ở mông Tử Tình.

      Mà lúc Lâm Khang Bình lấy băng bị Thư Ngạn thấy, len lén vào để xem xét, nghe thấy Lâm Khang Bình với Tử Tình: "Còn đau nữa ? Thực xin lỗi, ta bao giờ nữa ra tay đánh ngươi nữa, ta thấy ngươi như vậy, chỉ sợ còn khó chịu hơn ngươi. Ta biết ngươi chỉ là quá muốn nữ nhi, mới có thể hưu vượn, đó phải là ý định ban đầu của ngươi, sao ta thể khống chế bản thân chút đây?"

      Tử Tình sờ sờ mặt Lâm Khang Bình, miễn cưỡng cười : "Vốn là ta sai rồi, ta cũng biết sao mình lại có thể bật thốt ra lời như vậy, ta cũng phải biết trong lòng ngươi có bao nhiêu để ý ta. Thực xin lỗi, ta nên giữ được miệng, hưu vượn, nhi tử cũng thế, nữ nhi cũng thế, đều là bảo bối của hai ta."

      "Mặc dù như thế, nhưng ta cũng nên ra tay với ngươi, ta cũng phải biết ngươi nhiều mong đợi nữ nhi? Thực xin lỗi, Tình nhi, sau này, ta nghe ngươi, nếu ngươi muốn sinh, ta liền cùng ngươi, nhất định cho ngươi sinh ra được nữ nhi. Nếu ngươi muốn sinh, ta có bốn nhi tử này, vậy là cũng đủ rồi." Lâm Khang Bình vừa vừa thổi mông cho Tử Tình. nhìn hai dấu bàn tay này, đau lòng tột đỉnh.

      Thư Ngạn nghe xong lén ra ngoài, vừa đúng lúc gặp Thư Duệ tan học về nhà, vội đến trước mặt Thư Duệ giọng : "Ca, ta cho ngươi, nương bị đánh , cha đánh nát mông của nương, thổi đó, còn dùng cái băng gì đó xoa đấy."

      Vẻ mặt Thư Duệ tin, Thư Ngạn bèn cho biết mới vừa rồi nhìn lén nghe lén, Thư Duệ nghe xong cất bước chạy về phía nội viện, Tử Tình thấy Thư Duệ mồ hôi đầy mặt xông tới, nhìn chằm chằm Lâm Khang Bình và Tử Tình, vội vẫy tay bảo đứa tới.

      Tử Tình hỏi: "Duệ nhi sao thế, đến đây, nương lau mồ hôi cho, hôm nay nương làm đồ ăn mới, rửa tay, để tiểu Lục tỷ tỷ bưng tới cho ngươi."

      "Nương, ta cần muội muội, các đệ đệ mặc dù bướng bỉnh, nhưng ta vẫn thích bọn họ như nhau, chúng ta cũng muốn đệ đệ."

      Tử Tình và Lâm Khang Bình nghe mơ hồ, vội hỏi vì sao.

      "Ta muốn nương bị đánh, phụ thân, chúng ta có muội muội có, đệ đệ cũng đáng như vậy. Cha, ngươi cần đánh nương được ?" Thư Duệ vừa xong khóc. Thư Ngạn vẫn là , Thư Duệ tưởng Tử Tình sinh được nữ nhi, Lâm Khang Bình mới đánh nàng.

      Tử Tình vội ôm chầm lấy Thư Duệ cái, lấy ra khăn tay lau nước mắt lau mồ hôi cho , : "Nhi tử, phụ thân cố ý đánh nương, là nương lời sai rồi, phụ thân tức giận cẩn thận vỗ nương chút. Nhưng là ngươi cũng biết, cha ngươi là luyện qua võ công, nương da mịn thịt mềm này chịu cái kia? Ngươi xem, phụ thân phải là biết mình sai rồi, ôm nương, giúp nương thoa băng đây? Duệ nhi yên tâm, phụ thân và nương phải là cãi nhau, phụ thân vẫn là đối với nương tốt giống như trước kia. tin, ngươi hỏi phụ thân ngươi."

      Thư Duệ chuyển hướng Lâm Khang Bình, còn chưa mở miệng, Lâm Khang Bình vội : "Duệ nhi yên tâm, phụ thân thương nương ngươi còn kịp đó, đâu phải lòng đánh nàng? Các ngươi đều là nhi tử tốt của phụ thân, phụ thân vui mừng, Duệ nhi trưởng thành, hiểu chuyện, biết thương nương ngươi."

      "Chẳng qua, Duệ nhi, ngươi làm sao mà biết nương bị đánh?" Tử Tình hỏi.

      Thư Duệ lúc này cũng chẳng quan tâm đến Thư Ngạn, nhất nhất lặp lại lần lời vừa rồi của Thư Ngạn." Nương, ngươi còn đau ? Chúng ta có muội muội cũng như nhau, ta muốn nương vất vả như vậy. Ta và các đệ đệ cũng giống nhau thương nương, đối tốt với nương."

      Tử Tình nghe xong lời của Thư Duệ, vành mắt lại đỏ, quá uất ức, lại ôm Thư Duệ trò chuyện, hỏi chút kiến thức học ở giảng đường nửa ngày, sau đó mới sai tìm tiểu Lục tắm rửa cái, thuận tiện gọi Thư Ngạn vào.

      "Nương, ngươi cần trách cứ đệ đệ được ? Đệ đệ cũng là lo lắng cho nương thôi?" Thư Duệ lúc này mới nghĩ đến mình nên để Thư Ngạn liên lụy vào, dường như rất có nghĩa khí, lát nữa Thư Ngạn nhất định chê cười .

      "Đứa ngoan, nương phải là muốn trách cứ , nương là muốn giải thích ràng với , bằng , trong lòng vẫn cho là phụ thân ngươi là người xấu làm sao bây giờ đây? Ngươi ngẫm lại, nếu nương ràng với ngươi, ngươi có phải cũng cho là phụ thân là người xấu hay ?" Tử Tình hỏi. Tư tưởng của đứa trẻ vẫn là cần kịp thời dẫn đường đúng đắn.

      Thư Duệ suy nghĩ cái, hiểu đạo lý trong đó, bật cười ra ngoài.
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Nhược Vân, huyendoNhiên Nhiên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :