1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh hào môn: Làm con dâu cả thật là khó! - Ân Ngận Trạch (Q2-C7) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Chú ý an nguy của

      Edit: An

      Thanh kiên định và trong trẻo của Kiều Tịch Hoàn vẫn còn quanh quẩn trong phòng khách.

      Tất cả người đều sửng sờ nhìn, nhìn Kiều Tịch Hoàn hoàn toàn thay đổi thành người khác.

      Bỗng nhiên trở thành, người phụ nữ khiến tất cả mọi người xa lạ, người phụ nữ làm cho người ta nắm bắt được.

      “Bố cho con thời gian tuần” Cố Diệu .

      “Được” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.

      Đúng lúc này, người hầu tiêu sái bước tới, với bọn họ có thể dung cơm rồi.

      Mọi người rời khỏi sofa, vào nhà ăn.

      Toàn bộ bữa cơm, Kiều Tịch Hoàn cảm thấy có ánh mắt thâm thúy đảo người , ngẩng đầu nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng, hề có chút cảm xúc.

      Sau bữa cơm, mỗi người đều tự mình trở về phòng.

      Kiều Tịch Hoàn nằm ở giường của Cố Tử Thần, trong đầu suy nghĩ làm sao để lừa lấy được bình gốm trong tay của Cổ Nguyên, nếu như là Hoắc Tiểu Khê cần phải mắc công suy nghĩ như giờ, chỉ lần lấy là được, nhiều lắm bị ta mắng cho trận. Bây giờ, chừng ở trong cục cảnh sát rồi.

      Ban nãy, mình quá xúc động rồi.

      Nhưng mà, nếu như xúc động, làm sao để mọi người biết Kiều Tịch Hoàn thay đổi rồi chứ ?!

      Trở thành người dễ bắt nạt, là người có năng lực để tự bảo vệ mình!

      “Xuống giường” cảm thấy vui vẻ, bên tai truyền đến thanh nóng giận của Cố Tử Thần.

      Kiều Tịch Hoàn giật nảy mình, cảm thấy trái tim mình sắp bị ta làm hỏng rồi.

      “Làm cái gì vậy?” Kiều Tịch Hoàn xoa xoa lỗ tai của mình.

      Điếc ai đền chứ!

      “Lập tức tắm rửa thay quần áo cho tôi”

      “Làm gì?”

      “Mới có thể lên giường” Cố đại thiếu gằn từng tiếng .

      bị bệnh thích sạch hả?” Kiều Tịch Hoàn nhíu mày.

      Vẻ mặt Cố đại thiếu lạnh lùng, dường như muốn dong dài thêm câu nào với .

      Kiều Tịch Hoàn xuống giường, cầm lấy áo ngủ của mình, vào phòng tắm.

      , muốn so đo với Cố đại thiếu, càng so đo, càng chết người!. Mà người mệt chết chính là !

      Sau khi tắm rửa xong ra, Cố đại thiếu thay tấm drap giường mới.

      Cố Tử Thần, rốt cục có thấy phiền hay ?.

      “Tôi ngủ đây” Kiều Tịch Hoàn chạy lên giường, nằm ở bên phải.

      Cố Tử Thần thêm nữa, xoay người vào phòng tắm.

      Kiều Tịch Hoàn làm thế nào cũng ngủ được, lăn qua lộn lại ép buộc mình vào giấc ngủ, đợi Cố Tử Thần từ trong phòng tắm ra vẫn còn lăn lộn…Nhưng Cố Tử Thần tắm như thế nào, kỳ cảm thấy rất tò mò.

      “Nhìn cái gì?!” Cố Tử Thần dường như cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chòng chọc, giọng điệu đương nhiên cũng tốt.

      “Cũng phải rất đẹp mắt” Kiều Tịch Hoàn dời tầm mắt.

      “Đẹp hơn ” Cố Tử Thần hiếm khí phản bác lại giống như trẻ con.

      “Chỗ nào đẹp hơn tôi?!”

      “Mặt”

      trang điểm !” Kiều Tịch Hoàn cười thoải mái:

      ai tự kỷ giống như . Huống chi có phải mình có khuôn mặt giống vậy, Cố Tử Hàn cũng có, có gì kiêu hãnh chứ…”

      Kiều Tịch Hoàn cảm thấy tầm mắt của người nào đó càng lúc càng lạnh.

      Nhìn xem, biết ngay là ghen tị với Cố Tử Hàn.

      “Coi như tôi chưa gì hết, tôi ngủ” Kiều Tịch Hoàn xoay người, đưa lưng về phía Cố Tử Thần.

      thể trêu chọc, trốn tránh.

      “Tại sao biết cháu nội của Cổ Vân Sơn?” gian im lặng, Cố Tử Thần đột nhiên mở miệng.

      Kiều Tịch Hoàn mím môi: “ biết”

      “Chú ý an nguy của ” Cố Tử Thần chỉ ném lại câu, sau đó tắt đèn trong phòng.

      Cho nên, khi Kiều Tịch Hoàn kích động xoay người qua, vẫn chưa nhìn thấy biểu cảm của Cố Tử Thần khi những lời này, hơn nữa hiểu, người đàn ông này thêm chữ.

      Thế nhưng, cái gì gọi là : “Chú ý an nguy của ta?”

      Cảm thấy câu của Cố Tử Thần chứa tin tức rất lớn, chết tiệt!. lại dám ngắt lời ta.!

      ….

      Hôm sau, sáng sớm.

      Kiều Tịch Hoàn rời khỏi biệt thự Cố gia, trực tiếp đến công ty đồ cổ Cổ Vân Sơn.

      Vừa mới bước vào đại sảnh, tiếp tân vừa nhìn thấy Kiều Tịch Hoàn, khuôn mặt nhắn kiều mỵ bị dọa hết hoa dung thất sắc, nơm nớp lo sợ đứng lên: “Tiểu thư, ông chủ của chúng tôi vắng…”

      sao, tôi chỉ vào đây tham quan thôi”

      “Ở đây chúng tôi đối ngoại…” Tiếp tân nhìn qua như muốn khóc.

      Kiều Tịch Hoàn cau mày: “Vậy tôi ngồi ở trong đây lát”

      xong lập tức ngồi ở sofa tiếp khách cách đó xa, dáng vẻ hết sức tự nhiên.

      Tiếp tân kinh ngạc nhìn Kiều Tịch Hoàn hơn nửa ngày mới lấy lại được tinh thần, lén lút cầm lấy điện thoại nội bộ:

      “Thư ký Văn, phiền thông báo với ông chủ, vị tiểu thư đánh ấy ngày hôm qua, hôm nay lại đến rồi, bây giờ ngồi ở đại sảnh, tôi sợ ấy chờ được làm ra hành động kinh người”

      “Được, tôi biết rồi”. Bên kia cúp điện thoại.

      Qua hồi lâu: “ đưa vị tiểu thư ấy đến văn phòng làm việc.”

      “Được.” Tiếp tân tựa hồ cảm động đến rơi nước mắt, để điện thoại xuống, vội vã :

      “Tiểu thư, ông chủ của chúng tôi mời .”

      Khóe miệng của Kiều Tịch Hoàn hơi cong lên.

      biết Cổ Nguyên sợ nhất chính là bị người ta quấn quit làm phiền.

      Nhớ ngày đó học trung học, thời điểm đó mọi người đều dậy cả rồi, có bạn nữ đuổi theo vào tận toilet nam, sau đó ít nhất tuần lễ dám đến trường.

      Đẩy cửa văn phòng ra, Cổ Nguyên vẫn mặc âu phục màu đen ngồi trước bàn làm việc, ngước mắt nhìn cái, ràng kiên nhẫn, ra hiệu cho tiếp tân đóng cửa phòng lại.

      Kiều Tịch Hoàn từng bước từng bước đến gần , tự nhiên ngồi xuống ghế da trước mặt .

      muốn thế nào?”

      “Tôi muốn bình gốm cổ ngày hôm qua”

      Cổ Nguyên híp mắt, đánh giá từ xuống dưới, môi mỏng hé mở: “ rốt cuộc lấy tự tin ở đâu, rằng tôi đưa cho ?”

      “Tôi cần đưa cho tôi, mà là tôi mua.”

      muốn tôi bao nhiêu lần, tôi thiếu tiền.” Cổ Nguyên nổi giận.

      Hình như người đàn ông tao nhã này rất ít khi nổi giận, chút nào che giấu.

      “So với tặng còn tốt hơn.”

      , …”

      “Tôi tên là Kiều Tịch Hoàn, có thể gọi tôi là Hoàn Hoàn” Kiều Tịch Hoàn rất bình tĩnh, còn cười rất đẹp mắt, hoàn toàn để ý đến đối phương bị mình chọc giận đến phát điên.

      “Kiều Tịch Hoàn, tôi với lần nữa, đừng được tấc lại đòi tiến thước, bằng tôi đưa đến cục cảnh sát.”

      “Từ bé phải rất sợ cảnh sát sao?” Kiều Tịch Hoàn cười.

      Hồi bé Cổ Nguyên có rất nhiều tật xấu, đừng nhìn bộ dạng ta vô cùng ngoan ngoãn đáng , nhưng lại có vài tật xấu, thậm chí ra còn khiến người ta cảm thấy buồn cười. Kỳ , nhiều khi bọn họ cũng cảm thấy kinh ngạc, ràng là người tốt, tại sao lại sợ cảnh sát?!

      làm sao mà biết?” Cổ Nguyên hung hăng nhìn .

      “Tôi đoán” vẫn khoan khoái trả lời như cũ.

      rốt cuộc là ai…”

      “Tôi tên là Kiều Tịch Hoàn”. Kiều Tịch Hoàn nhìn , nghiêm túc : “Ngày mai tôi còn đến, cho đến khi đồng ý mới thôi…”

      Kiều Tịch Hoàn đứng dậy, rời , đứng ở cửa giây, lại quay đầu :

      biết có phải là hay , nghe trong khoảng thời gian này gặp nguy hiểm, nên cẩn thận chút, tôi muốn lần sau tôi tới lại nhìn thấy thi thể của …”
      Last edited by a moderator: 11/4/15
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền7 others thích bài này.

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Quá khổ cho bạn Cổ Nguyên
      thienbinh2388bornthisway011091 thích bài này.

    3. bornthisway011091

      bornthisway011091 Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      531
      Đây gọi là bắt nạt giai đệp
      thienbinh2388 thích bài này.

    4. Thanh Hằng

      Thanh Hằng Well-Known Member

      Bài viết:
      144
      Được thích:
      216
      Chẹp, nếu h tự dưng bạn ý với CN: tôi là HTK bạn ý có sợ đến ngất xỉu hem nhỉ :))))

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Đấu giá lễ phục.

      Cổ Nguyên đen mặt nhìn người phụ nữ tự nhiên mở cửa.

      ta nguyền rủa sao?!.

      Trong trí nhớ của , người có thể những lời ác độc như thế, ngoại trừ Hoắc Tiểu Khê, có người thứ hai.

      im lặng, liên tục nhìn về phía cửa, thời điểm rời , ngay cả cửa phòng cũng đóng lại, ràng giống người phụ kia như đúc!.

      Đầu của bị đánh đến chấn thương sọ não rồi sao?. Vì sao lúc nào cũng cảm thấy giống như vậy….

      lúc lâu sau, Cổ Nguyên mới hoàn hồn.

      nghĩ, có lẽ mình nên khám bác sĩ tâm lý rồi.

      ….

      Kiều Tịch Hoàn ra khỏi công ty đồ cổ Cổ Vân Sơn, hiểu sao lúc này muốn trở về biệt thự nhà họ Cố.

      mình yên tĩnh lặng lẽ đường cái, chen chúc trong dòng người đông đúc đến quảng trường.

      Bước chân của chợt dừng lại trước màn hình LTE hình ảnh chất lượng cao, phía màn hình có ảnh của Tề Lăng Phong, ràng như vậy, nghe có ai gì đó bên tai, quay đầu lại nhìn những dùng vẻ mặt ái mộ nhìn Tề Lăng Phong, háo sắc :

      “Nếu như tôi có thể có người bạn trai si tình như vậy tốt biết mấy…”

      Tề Lăng Phong sở hữu tất cả ảo tưởng của những người phụ nữ độc thân….

      cười lạnh lùng, lạnh lùng cười., cười đến đầu đường gọi taxi.

      Vừa rồi, màn hình , Tề Lăng Phong muốn dùng bộ lễ phục kết hôn của bọn họ bán đấu giá để quyên góp cho tổ chức từ thiện, là sợ mình thấy vật đau lòng, hai là muốn mọi người toàn thế giới nhớ vị hôn thê của Hoắc Tiểu Khê là người phụ nữ xinh đẹp nhất, thiện lương nhất….

      câu chuyện tình thê mỹ cảm động biết bao…

      Trong khoảnh khắc ấy Kiều Tịch Hoàn cảm thấy mình cảm động đến rơi lệ…

      “Tiểu thư, muốn đâu?” Tài xế taxi hỏi.

      “Phòng đấu giá viện bảo tàng” Kiều Tịch Hoàn ngước mắt, vẻ mặt lạnh lung.

      Xe chạy mạch đến nơi.

      Kiều Tịch Hoàn cũng biết tâm trạng của lúc này như thế nào, khi ngồi ở trong phòng đấu giá, có thể bình tĩnh nhìn bộ lễ phục màu trắng đính thủy tinh trong suốt treo ở phía được bảo tồn rất khá, mỗi viên kim cương vô giá ở dưới ánh đèn tỏa ra ánh sang xinh đẹp dị thường, giống như mộng ảo.

      Mà giờ đây lại cảm thấy những viên kim cương ấy châm chọc , đều nhìn kết cục của , đều chê cười .

      Hoắc Tiểu Khê, mày là ngu xuẩn.

      Ngu xuẩn khiến cho người ta ôm bụng cười lăn lộn.

      “Khụ, khụ”

      đài chủ tịch, người đàn ông xuất , tiến hành chủ trì bán đấu giá, ông ta hắng giọng, trình bày qua loa lai lịch của bộ lễ phục này, giọng uyển chuyển, êm tai, lệ rơi ròng ròng:

      “….Cuối cùng, bộ lễ phục này thuộc về người ra giá cao nhất, giá bắt đầu kêu là 50 vạn, bắt đầu”

      “50 vạn.”

      “55 vạn.”

      “70 vạn.”

      “…”

      “80 vạn.”

      “100 vạn. “

      “100 vạn lần thứ nhất, 100 vạn lần thứ hai…”

      “150 vạn”

      Toàn trường ồ cả lên.

      Mọi người quay đầu nhìn nhìn chút.

      phải Kiều Tịch Hoàn, kỳ Kiều Tịch Hoàn cũng nhìn về phương hướng ấy, người phụ nữ, từ góc độ của cũng chỉ có thể nhìn thấy mái tóc dài mượt và bộ váy màu trắng của ta, nhìn diện mạo của đối phương, nhưng thanh lại vô cùng dễ nghe.

      “150 vạn lần đầu tiên, 150 vạn lần thứ hai…”

      “160 vạn.”

      “165 vạn.”

      “….”

      “200 vạn”

      “200 vạn lần thứ nhất, 200 vạn lần thứ hai…”

      “250 vạn” Kiều Tịch Hoàn bỗng nhiên mở miệng, gằn từng tiếng .

      Toàn trường trong nháy mắt trở nên yên tĩnh.

      “250 vạn?. ra giá đến 250 vạn rồi, có người nào trả giá cao hơn ?. có sao?. 250 vạn lần thứ nhất, 250 vạn lần thứ hai…. 250 vạn lần thứ ba. Thành giao!”

      Cây búa gõ cái: “Chúng tôi chúc mừng vị tiểu thư này, cũng mời theo nhân viên công tác của chúng tôi để hoàn thành thủ tục giấy tờ có liên quan.”

      Kiều Tịch Hoàn đứng lên, những người khác đều quay đầu lại nhìn .

      đến chỗ người phụ nữ ấy, người phụ đó cũng gật đầu mỉm cười với , thái độ rất thân thiện.

      Trong giây phút đó, vành mắt của đỏ lên.

      Môi khẽ nhúc nhích, Bối Địch.

      Người phụ nữ xoay người rời , chỉ để lại cho bong lưng tươi mát.

      “Tiểu thư, xin mời bên này”

      hoàn hồn, theo nhân viên công tác để hoàn thành thủ tục.

      Văn phòng làm việc to như vậy, nhân viên công tác đối với vô cùng khách khí, giá của ràng cao hơn giá trị mong đợi rất nhiều. Sau khi đống giấy tờ liên quan đến tài liệu bán đấu giá, nhân viên công tác lễ độ hỏi: “Tiểu thư, dùng chi phiếu hay là quẹt thẻ?”

      Kiều Tịch Hoàn nhìn nhân viên công tác, bỗng nhiên dao động giây.

      “Tiểu thư?”

      “À, chờ tôi 2 phút, tôi gọi điện thoại” Khóe miệng cong lên.

      “Được, tiểu thư cứ tự nhiên.”

      Kiều Tịch Hoàn lấy điện thoại ra, tồi, sau khi ra tù mua cái điện thoại, thời điểm rảnh rỗi có việc gì làm, lưu số điện thoại của Cố Tử Thần vào trong máy, bằng

      rùng mình, bắt đầu gọi.

      “Alo” Bên kia truyền đến giọng nam tính lạnh lùng.

      “Cố Tử Thần, đưa chi phiếu 250 vạn đến phòng đấu giá viện bảo tàng…”

      “Bíp bíp”

      Bên kia cúp điện thoại.

      Mẹ nó!

      Kiều Tịch Hoàn nhìn cuộc trò chuyện kết thúc, hận thể nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà Cố Tử Thần, sau đó quay đầu nhìn nhân viên công tác vẫn nhìn mình mỉm cười, tiếp tục gọi.

      Điện thoại được kết nối, chờ bên kia lên tiếng, thẳng: “Tôi bán đấu giá món đồ, nếu như cho người mang tiền đến, tôi có cách nào rời khỏi, thậm chí còn có thể bị kiện ra tòa, có thể ngồi tù, ngồi tù là chuyện , dù sao tôi cũng quen rồi, nhưng đánh mất mặt mũi của Cố đại thiếu mới là chuyện lớn…”

      Bên kia lại cúp điện thoại.

      Má nó.

      Kiều Tịch Hoàn hung hăng nhìn di động.

      Cố Tử Thần nha, tốt nhất đừng có chuyện nhờ tôi!

      “Tiểu thư?” Nhân viên công tác thấy sắc mặt thích hợp, tiến lên gọi .

      “Tôi quên mang theo thẻ rồi, đợi lát nữa người nhà tôi mang chi phiếu tới, có thể mất nửa giờ.”

      “Được.” Nhân viên công tác lễ phép cười: “Tôi gọi cho tách cà phê.”

      “Cảm ơn.”

      Kiều Tịch Hoàn đợi nhân viên công tác rời khỏi, vội vàng gọi điện thoại.

      Bên kia ràng tắt máy.

      Có vô số quạ bay đầu , đúng là muốn làm cho chị tức chết mà!.

      Nửa giờ.

      Lại hơn nửa giờ.

      Nửa giờ tiếp theo.

      Nhân viên công tác, thái độ ân cần ban đầu, ràng trở nên kiên nhẫn, ánh mắt nhìn đều thay đổi.

      hít sâu, hít sâu, cầm điện thoại chuẩn bị gọi lần nữa điện thoại bỗng nhiên vang lên, dọa nhảy dựng, vỗ vỗ ngực rồi ấn nút nghe:

      “Alo”

      “Tôi là Tử Tuấn. cả của tôi ở phòng đấu giá. Bảo tôi đưa cho chi phiếu 250 vạn, tôi rất tò mò nhìn trúng thứ gì, mà có thể lấy tiền từ ông của tôi thế?”

      “Đến đây biết, nhiều lời nhảm nhí” Khi Kiều Tịch Hoàn chuẩn bị cúp điện thoại cũng quên thúc giục:

      “Nhanh chút.”

      20 phút sau.

      Cố Tử Tuấn với bộ dạng cà lơ phất phơ xuất ở phòng đấu giá, Kiều Tịch Hoàn sai Cố Tử Tuấn hoàn thành thủ tục, chuẩn bị rời : “Tiểu thư, chúng tôi chuyển món đồ bán đấu giá đến nhà của , biết địa chỉ của ở đâu?”

      cần, lấy ra , tôi mang ” Kiều Tịch Hoàn trực tiếp .

      Nhân viên công tác bị lời của làm cho ngẩn ra: “ khẳng định tự mình mang ?”

      “Tôi khẳng định”

      Nhân viên công tác hiểu ra sao cả, đưa bộ lễ phục cho Kiều Tịch Hoàn.

      Kiều Tịch Hoàn tùy ý tiếp nhận, đến nỗi vạt áo kéo lê lết mặt đất, dáng vẻ giống như vừa dùng số tiền lớn để mua món đồ vô cùng quý trọng. nhân viên công tác nhìn thấy đều kinh ngạc đến ngây người.

      Cố Tử Tuấn có vẻ đăm chiêu nhìn Kiều Tịch Hoàn, cảm thấy này càng ngày càng có ý tứ.

      Kiều Tịch Hoàn ôm bộ lễ phục đó cùng Cố Tử Tuấn ra khỏi phòng đấu giá, vô số phóng viên biết từ đâu đột nhiên xuất , vô số ánh đèn chớp lóe: “Có thể làm phiền vài phút ?. Chúng tôi muốn làm cuộc phỏng vấn đơn giản?. cảm thấy như thế nào khi dùng 250 vạn mua bộ lễ phục của vị hôn thê của Tề Lăng Phong?”

      Vị hôn thê của Tề Lăng Phong?. Hoắc Tiểu Khê- Truyền kỳ trong giới thương nghiệp- chỉ được người ta biết đến với cái tên “vị hôn thê của Tề Lăng Phong” thôi sao?

      Chẳng qua chỉ là vật phẩm phụ thuộc vào người khác thôi sao?.

      Kiều Tịch Hoàn cười lạnh lùng.
      Last edited by a moderator: 15/4/15
      Chris, My Lam Lam, linhdiep175 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :