Chương 7.2 Editor: Min Báo buổi sáng được phát ra, chỉ cần khẽ nghiêng đầu là có thể thấy được toàn bộ nội dung trang đầu tiên. Nhưng ngoài ý muốn của chính là, cho dù là tin kinh tế tài chính hay là tin giải trí, tóm tắt hoặc toàn bộ chủ đề có bất kỳ lời nào tới hôn lễ hôm qua. Trước khi hôn lễ bắt đầu, ràng thấy ký giả lại trong trường, tại sao lại viết chữ nào? Chẳng lẽ là Tống Dịch Minh mất mặt nên tốn tiền, giữ lại tin tức quan trọng đó? Nếu quả là như vậy, cũng có gì tốt. Cố Tuyết Thần lòng hi vọng hôn lễ hôm qua rất nhanh có thể bị mọi người quên , cũng bao gồm cả . Bên truyền thông đăng báo, cuối cùng cũng có thể lấy hơi. Ngày hôm qua vội vàng chuyện hôn lễ, chưa gọi điện đến bệnh viện hỏi thăm bệnh tình của ba, hôm nay cũng thể quên, thuận tiện hỏi thăm bệnh tình của ông. Nếu như chuyện hôn lễ ông biết, trước khi đến bệnh viện phải nghĩ kỹ đối sách. Mở điện thoại di động ra, trong lịch sử điện thoại có bốn cuộc gọi nhỡ, đều là do bệnh viện gọi tới, xem ra, tình huống cũng khéo. Ngoại trừ điện thoại nhỡ còn có thông tin ảnh đến từ số điện thoại xa lạ. Mà cái tin tức đó khiến tâm trạng Cố Tuyết Thần rất lâu mới khôi phục được, trong nháy mắt lại nổ tung. Màn hình 5 inch, đem hình ảnh con số phóng lớn nhất, cho dù đếm từ hướng nào, đều là lẻ tám. Cái gì, mười, trăm, ngàn, vạn, mười vạn, trăm vạn, ngàn vạn lần, hơn nữa phía trước còn có con số 1. Dung Thành Kiêu đáng chết, lại có thể đưa ra giá trời, 1 tỷ. Hai tiếng đồng hồ kiếm 1 tỷ, ta nghĩ mình là ai vậy! (Chuyện này thể trách ta, chỉ có thể trách chính , trước khi chọn đối tượng dò xét xem rốt cuộc lương người ta là bao nhiêu) Ở trong lòng mắng cái tên lừa gạt người lần, Cố Tuyết Thần vẫn chưa cảm thấy hết giận, hai lời, trực tiếp gọi điện thoại. Lúc này, Dung Thành Kiêu cả đêm qua gần như ngủ uống chén cà phê thứ nhất của buổi sáng, thấy dãy số màn hình điện thoại di động, hề cảm thấy bất ngờ, mà có cảm giác “Rốt cuộc cùng đến”. “Chào buổi sáng, Cố tiểu thư.” Biết cuộc điện thoại này gọi để hỏi tội, Dung Thành Kiêu vẫn rất khách khí chào hỏi với . “Chi phiếu là tự tay viết hả?” Nghe giọng vân đạm phong khinh của ta, Cố Tuyết Thần dường như có thể tưởng tượng giờ phút này nhất định mặt mang theo nụ cười gian, nghĩ tới đây, có kích thích muốn liều lĩnh. Mượn ông chồng tạm thời lại tìm đến chín con số, chuyện thái quá như vậy sao lại phát sinh người ? Dung Thành Kiêu rất thẳng thắn thừa nhận: “Đúng là tự tay tôi viết, nhưng là tờ giấy tôi viết dưới tình huống được ủy quyền.” Cố Tuyết Thần hoàn toàn để ý đến hình tượng, giận dữ rống về phía điện thoại: “Lúc nào tôi ủy quyền cho viết cái đó rồi hả?” Đơn giản là hoang phí, cho dù Cố gia chúng ta có tiền chăng nữa, cũng tiêu xài như vậy. Huống chi số này coi như bán tất cả tài sản dưới tên tôi, cũng nhất định đủ. “Nếu như tôi nhớ lầm, lúc đó là “con số chính điền”, lúc lời này uống rượu, cũng thể tính là say rượu bậy ?” Dung Thành Kiêu sớm có chuẩn bị, ứng phó chất vấn của thành thạo. “... Lời này sai, nhưng mà... tại sao giá lại cao như vậy?” Nhờ cậy chỉ hai tiếng đồng hồ, phải năm, lại dám ra giá tỷ trời, cái này căn bản chính là cướp bóc! “Chỉ phút tôi có thể kiếm được 50 vạn đô la, theo như so sánh tỉ giá hối đoái, giờ có thể kiếm được bao nhiêu tiền, chính coi , tôi chiết khấu rất lớn cho rồi.” Nghe giọng giống như mình chịu thua thiệt rất lớn. Mới vừa xử cho ta tội ăn cắp, vừa nghe ta như thế, Cố Tuyết Thần lại cho ta tội danh mới: “ căn bản là lừa gạt!” “ như vậy.... có ý định nhận nợ?” Chậc chậc, lúc ký chi phiếu phóng khoáng như vậy, nửa ngày chẳng qua chỉ ra vẻ. nhận nợ coi như ăn vạ, loại chuyện vô lương này nhất định Cố gia đại tiểu thư làm được. Nhưng mà nếu như ta nhất định muốn phải thực chi phiếu, phải đâu để tìm số tiền lớn như vậy cho ta? ---------- Chao xìn Mình là editor mới của bộ này, có chỗ nào đúng mời ném đá tự nhiên