1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 59:Mối họa còn sót lại
      Editor: Natalie Pham


      Ngày thứ hai, Du tu hoa ra lệnh đánh chết cung nữ tên là Hồng nhi, lý do là Hồng nhi chú ý làm việc, suýt nữa khiến tam hoàng tử bị bỏng.


      Nhìn xem, lý do này chính đáng, ai có thể nhìn ra lỗi lầm.


      Sáng sớm, cung nữ Xuân Lộ hầu hạ bên người Du tu hoa liền qua thỉnh an Kỷ Trà Huyên, năng rất là cung kính.


      Kỷ Trà Huyên cũng mỉm cười bảo cung nữ bên người mình đưa Xuân Lộ rời .


      Sau khi ăn bữa sáng xong, quả nhiên hoàng thượng đưa Thanh tới, Thanh cũng giống như Tử Châu, có bộ dáng rất bình thường, nhưng lại vô cùng chững chạc.


      Kỷ Trà Huyên cho Tử Châu dạy nàng ghi nhớ quy củ trong Tĩnh An hiên, tiếp tục để ý đến nàng ta nữa.


      Bởi vì Lí Lý Kiêm Mạch liên tục cứu Du tu hoa hai lần, Du tu hoa cố ý xin hoàng thượng cho Lý Kiêm Mạch phụ trách chuyện điều dưỡng cho nàng ta. Hoàng đế cũng thưởng thức y thuật của Lý Kiêm Mạch, lại thấy tam hoàng tử được sinh ra an toàn nên mở miệng đồng ý.

      Lí kiêm mạch vừa từ chính điện ra, đụng phải Trương viện phán.


      Lí kiêm mạch vội vàng hành lễ với Trương viện phán.


      "Kiêm Mạch chạy đâu vậy?"


      Lý Kiêm Mạch : "Bẩm viện phán, vi thần vừa khéo đến xem mạch cho Du tu hoa, chuẩn bị quay lại viện thái y."


      Trương viện phán : "Nếu ngươi ở trong này, cùng lão phu xem mạch cho Kỷ tần nương nương. đến, khoảng thời gian trước, đều là ngươi xem mạch cho Kỷ tần nương nương, lão phu có thể tìm hiểu thêm tin tức."


      Lí kiêm mạch kính cẩn đáp: "Vâng."


      Trương viện phán rất vừa lòng người trẻ tuổi mà ông nhìn trúng kiêu ngạo mù quáng vì được người tin tưởng, xem ra về sau nên chỉ điểm cho tốt.


      Hai người vào điện.


      Trong điện, nương nương nằm giường, nhìn qua sắc mặt tốt lắm. Cũng khó trách thái hậu cùng hoàng thượng vội vàng phái ông ta tới, ông là người phụ trách chính cho thai nhi của Kỷ tần, nhưng trừ mấy tháng đầu, thai nhi của Kỷ tần chưa ổn định lắm nhưng sau này đều vô cùng khỏe mạnh, cho nên ông chỉ xem mạch mười ngày lần. Đương nhiên vì an toàn, ông cho trợ thủ Lý Kiêm Mạch thường xuyên đến xem mạch.


      Hôm qua Lý Kiêm Mạch bận rộn chuyện Du tu hoa, ông chưa hỏi chi tiết tình hình lúc đó, bây giờ vừa vặn đụng phải , cùng nhau xem mạch cho Kỷ tần.


      Hôm qua mạch tượng của Kỷ tần hơi kỳ quái, cũng may dùng thang thuốc an thần nên ổn định hơn. Nhưng sáng hôm nay, Kỷ tần lại phái người mời ông đến, mình bị đau đầu.


      Trong lòng Trương viện phán luôn suy nghĩ về chứng bệnh này, bây giờ nhìn thấy Lí Lý Kiêm Mạch, vì quen thuộc với mạch tượng của Kỷ tần, nên có ý định muốn có thêm người cùng bàn bạc để tìm ra nguyên nhân chứng bệnh.


      Cách rèm, hai vị thái y cùng nhau xem mạch.


      Cơ thể mẹ có mạch tượng yếu ớt, nhưng con nối dõi lại có mạch tượng mạnh mẽ tràn đầy sức sống. Tuy mạch tượng như vậy có lợi cho con nối dòng, nhưng đối với cơ thể mẹ lại là điều tối kỵ, vạn nhất lại khó sinh, chuyện cứu mạng cũng phải là chuyện đơn giản.


      Hai người đều kinh hãi.


      Trương viện phán suy xét hồi lâu, : "Nương nương cần tĩnh dưỡng tốt, ngoài ra cần duy trì thân thể và tinh thần vui vẻ."


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên thầm mắng Trương viện phán này cẩn thận, bất quá nàng vẫn lo lắng : "Hôm qua tinh thần Bản cung yên, buổi sáng hôm nay đứng lên, đầu đau đớn thôi, chả biết có gây hại gì cho hoàng tự bên trong ?"


      Trương viện phán : "Nương nương yên tâm, bất quá hôm qua có cảnh đổ máu nên nương nương mới có dấu hiệu này, trong lòng lo lắng mới sinh ra tật xấu như vậy, nương nương nhớ bảo trì vui vẻ mới tốt."


      Kỷ Trà Huyên thở phào nhõm, : "Làm phiền Trương viện phán."


      Trương viện phán dám nhận.


      Kỷ Trà Huyên từ trong mành rèm nhìn ra bên ngoài thấy Lý Kiêm Mạch chưa hề lên tiếng nên nàng hỏi: "Lí thái y, Du tu hoa như thế nào rồi?"


      Lý Kiêm Mạch lập tức cúi đầu, cung kính : "Hồi bẩm nương nương, Du tu hoa cực tốt, chỉ cần điều dưỡng vài ngày là có thể hành động."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Vậy tốt."


      Lý Kiêm Mạch cúi thấp người.

      Trương viện phán viết xong phương thuốc, lập tức giao cho Tử Châu đứng bên cạnh mà ngược lại đưa cho Lý Kiêm Mạch.


      Lý Kiêm Mạch nhìn bộ dáng Trương viện phán mỉm cười ôn hòa, trong lòng thở dài. Nếu lát nữa ông ta mà biết chuyện, chẳng biết có hối hận chuyện dưỡng hay .


      Lý Kiêm Mạch nhìn hồi lâu, thần thái cùng ánh mắt hoàn toàn dự sắc.


      Đóng cửa viện xử, thái giám cùng cung nữ hầu hạ bên cũng thấy.


      Trương viện phán hỏi: "Lí đại nhân?"


      Lý Kiêm Mạch giữ nguyên vẻ mặt mình rồi : "Viện phán đại nhân phương thuốc vừa đúng."


      Có mấy người nghi ngờ nhìn Lý Kiêm Mạch, Trương viện phán cũng hề muốn ở trước mặt nương nương lại bị người ta nghi vấn, lôi kéo y phục của Lý Kiêm Mạch, : "Vì sao Lí đại nhân lại chần chờ như vậy, nếu lão phu chu đáo chỗ nào , Lí đại nhân cứ việc đề xuất."


      Lý Kiêm Mạch lập tức : "Trương viện phán đức cao vọng trọng, y thuật đứng đầu thái y viện, vi thần thể nào bằng, vi thần chần chừ chẳng phải vì phương thuốc này, mà là lúc vi thần bắt mạch cho nương nương phát mạch nương nương tương tự với mạch Du tu hoa khi khó sinh."


      Kỷ Trà Huyên vội vàng ngồi dậy, lớn tiếng : "Ngươi cái gì?"


      Lí kiêm mạch quỳ xuống, sau đó dập đầu cái.


      "Vi thần cũng dám xác định, Du tu hoa tu dưỡng lâu, còn để lại dấu vết. Kính xin nương nương ân chuẩn viện xử đại nhân và vi thần chủ điện xin bắt mạch cho Du tu hoa."


      Kỷ Trà Huyên lập tức : "Bản cung đồng ý, Trương viện phán..."


      Trương viện phán vừa nghe xong lời của Lý Kiêm Mạch, chỉ biết tình rất nghiêm trọng, nếu tồn tại cần , nếu đúng như lời của Lý Kiêm Mạch, trong lòng thở dài đồng thời cũng cảm thấy may mắn.


      Kỷ tần luôn khỏe mạnh nếu như lúc sinh con lại khó sanh, vị trí đứng đầu viện xử cũng coi như chấm dứt


      "Vi thần lập tức bắt mạch cho Du tu hoa ngay." Ngữ khí của Kỷ Trà Huyên có chút kinh hoảng cùng sốt ruột, nàng : "Bản cung muốn cho phùng ma ma cùng nhị vị thái y cùng , biết có thể hay ?"


      Trương viện phán : "Nương nương yên tâm."


      Kỷ Trà Huyên nắm chặt ga giường, sau đó nhìn Phùng ma ma.


      Phùng ma ma gật đầu, tất nhiên vén rèm ra ngoài.


      Trương viện phán cùng Lý Kiêm Mạch đồng loạt hành lễ cáo lui.


      Lúc người , trong phòng lại trống trải.


      Chi Thảo nhàng đỡ Kỷ Trà Huyên nằm xuống, nhưng lúc Kỷ Trà Huyên nằm xuồng tay che đầu, xem ra đầu lại đau .


      "Tử Châu, nhanh rán thuốc cho nương nương." Chi Thảo sốt ruột .


      Tử Châu vội vàng đứng dậy, sau đó cầm phương thuốc rồi .


      Trong phòng vô cùng yên tĩnh, chỉ còn lại Kỷ Trà Huyên rên rỉ vài câu.


      Chi Thảo lau lệ, càng lo lắng. Sau đó những ngón tay đặt lên đầu Kỷ Trà Huyên, bình thản ấn. Cái này vẫn do Tử Châu dạy nàng , nàng cũng thành thạo tám phần.


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi buông tay, sau đó nhắm hai mắt lại.


      Cần phải tra cái này, có lẽ phải tra từ cung thái hậu , khác ở chỗ, dựa theo cách và nguyên nhân do Lỳ thái y , khiến thái hậu sinh ra khúc mắc với Du tu hoa.

      Đến giữa trưa, cuối cùng Phùng ma ma trở lại.


      Kỷ Trà Huyên khẩn trương hỏi: "Như thế nào?"


      Phùng ma ma : "Nương nương cùng Du tu hoa đều bị thế do thuộc đẻ non gây ra, bất quá thân thể nương nương khoẻ mạnh, vì lẽ đó cần lo lắng nhiều. Ngược lại là Du tu hoa, trừ bỏ nguyên nhân do dược này, nàng từng uống lượng thuốc trợ sản ( thuốc thúc đẻ sớm) quá lớn!"


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên bỗng nhiên buông lỏng.


      Thuốc trợ sản là dược mùi màu, chưa từng được nhắc qua, Liên thái y nhận lầm vì ngã nên Du tu mới sinh non. Vừa có so sánh, chỉ cần kiểm tra vết máu, mục đích sau đó là thăm dò xem mạch tượng, có phải thuốc trợ sản hay đều có thể tra ra.


      Phi tần có tội lớn nếu chủ động ăn thuốc đẻ sớm, có thể bị xử theo tội cố ý gây tổn hại đến hoàng tự.


      Chắc chắn Thường phi bỏ qua cơ hội tốt này .


      Chuyện tình của Du tu hoa trước đó, thái hậu đối với nàng ít phần áy náy, thay vào đó là thương tiếc. Hơn nữa thương tiếc phải nhằm vào Du tu hoa, dù sao Du tu hoa tự làm thương mình, viêc này khiến người ta hề thích.


      Kỷ Trà Huyên luôn sợ thái hậu tra ra việc có mùi hương lạ trong cung bà, như vậy khiến nàng và thái hậu có khoảng cách. thời lại xảy ra việc này, còn liên quan đến Du tu hoa, cái này thể là may mắn.


      Kỷ Trà Huyên chủ yếu mượn giải quyết tai họa còn để lại này, đương nhiên trong lòng vẫn là có chút coi chừng .


      Từ Vinh thọ cung đến Tĩnh an hiên cũng xa, bởi vì Vinh thọ cung là chỗ khá đặc biệt, đường nơi này ngoại trừ cầu, xung quanh đều là mặt cỏ mềm mại, coi như nếu thực té ngã, tỷ lệ sinh con chỉ có 50 phần trăm. Trong lòng Kỷ Trà Huyên cũng thể xác định Du tu hoa có hay dùng dược, nếu có, nàng cùng Du tu hoa bị thiết kế, hơn nữa Du tu hoa gặp kiếp nạn lớn, ánh mắt của thái hậu ở Du tu gia tăng, Kỷ Trà Huyên cẩn thận vẫn động, khe hở mới xuất giữa nàng và thái hậu mới có hy vọng bù đắp.


      Ánh mắt Kỷ Trà Huyên phát lạnh, hỏi: "Có biết trong cơ thể bản cung làm sao có dược này được ?"


      Phùng ma ma : "Hai vị thái y bẩm báo hoàng thượng hoàng hậu ."


      Kỷ Trà Huyên nhìn mọi người xung quanh rồi : "Phùng ma ma, Chi Thảo, các ngươi cùng tiểu thuật tử lại đem Tĩnh an hiên ‘ tẩy trừ ’ vài lần ."


      Phùng ma ma cùng Chi Thảo nghiêm túc đáp ứng.
      lananhtran51, Aliren, duyenktn117 others thích bài này.

    2. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      là nguy hiểm, mong rằng mọi chuyện ổn thỏa
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 60: Hoàng tử thuộc về
      Editor: Natalie Pham

      Lần sinh non lần này của Du tu hoa có rất nhiều người liên quan, có Trương viện phán xin bắt mạch cho Du tu. Lập tức Chủ điện trở lên náo loạn, người xấu người tốt đâu đâu cũng có, vì thế tin tức này rất nhanh bị truyền ra ngoài.

      Quả nhiên Thường phi nằm ngoài dự đoán của Kỷ Trà Huyên, nắm lấy cơ hội này liền muốn cầu hoàng hậu trị tội Du tu hoa.

      Hoàng hậu và hoàng thượng chưa có bất kỳ xử lý gì, sao có thể xử tội Du tu hoa - người mới sinh được hoàng tử chứ.

      Thường phi từ Chiêu phượng cung ra, nàng cười lạnh tiếng.

      Chu Lộc ở bên hầu hạ Thường phi cũng cảm thấy trong lòng lạnh, Thường phi : "Bãi giá Tĩnh an hiên."

      Chu Lộc cúi đầu, cỗ kiệu kia liền nâng Thường phi lên rồi tới Tĩnh an hiên.

      Thường phi lời này còn trong phạm vi Chiêu phượng cung, vì thế ngay lập tức có người bẩm báo cho hoàng hậu.

      Trong lòng Hoàng hậu vô cùng tức giận, cho tới bây giờ Thường phi này chưa bao giờ để nàng yên tĩnh.

      ", Tĩnh an hiên."

      được vài bước, đột nhiên hoàng hậu nghĩ đến cái gì, : " thỉnh hoàng thượng." Sau đó nở ra nụ cười, đặt tay lên tay Tử Sam rồi ra ngoài.

      Phượng kiệu sớm chờ ở ngoài điện.

      Kỷ Trà Huyên tu dưỡng, chủ điện ồn ào, sườn điện này được người của nàng canh giữa đến gió thổi cũng lọt. Kỷ Trà Huyên cũng luôn đứng trong phòng, chẳng dễ dàng ra ngoài.

      "Nương nương, Thường phi nương nương tátDu tu hoa!"

      Kỷ Trà Huyên chấn động, ra là giật mình, nàng đoán trước được Thường phi nổi giận và truốt lên đầu Du tu hoa, nhưng nghĩ rằng nàng có thể trắng trợn tát người khác như vậy .

      "Sao lại như thế? Du tu hoa phải ở cữ trong nội điện sao?"

      Khóe miệng Hồng châu mang theo vẻ tươi cười, nàng : "Thường phi nương nương giá lâm, Du tu hoa chưa từng ra nghênh đón, Thường phi nương nương vào nội điện trước mặt mọi người tự mình tát Du tu hoa, còn ra ba lý do."

      Kỷ Trà Huyên hứng thú hỏi: "ba lý do đó là gì?" Hồng châu : "Thứ nhất, phạm thượng, biết cung quy." việc Du tu hoa ra nghênh đón, khá là gượng ép, Du tu hoa mới đẻ xong, sao có thể ra nghênh tiếp.

      "Thứ hai, làm mẹ mà biết thương con, đấy là bất hiếu với quốc gia." Trong lòng Kỷ Trà Huyên than thở.

      "Còn lý do thứ ba?"

      Hồng châu : "Sai khiến hạ nhân, xấu chủ vị."

      Kỷ Trà Huyên đạm cười: " xấu? Chẳng lẽ chuyện ma ma kia bêu xấu Thường phi là Du tu hoa làm?"

      Hồng châu gật đầu: "Chính là ý này."

      Kỷ Trà Huyên nhìn xung quanh, : "Phùng ma ma, ngươi thay thế bản cung thỉnh an Thường phi nương nương."

      Phùng ma ma gật đầu, tuy Thường phi đến thông báo cho sườn điện, nhưng nếu nàng ra là phạm thượng, biết cung quy ngôn, đương nhiên Kỷ Trà Huyên phải lễ nghi chu toàn.

      Bất quá kêu Kỷ Trà Huyên tự mình thỉnh an, nàng .

      Phùng ma ma hành lễ rời .

      Hồng châu giọng : "Nô tì nghe , hình như mặt Du tu hoa bị thương." Hàng năm Thường phi đều đeo móng tay, cái tát, cũng dễ dàng làm tổn thương đến khuôn mặt tự nhiên dễ vỡ trơn mềm. Nhưng việc này là có thể tránh khỏi sao, xem ra Thường phi kiêng dè gì.

      "Du tu hoa nàng... ?"

      Hồng châu : "Du tu hoa rất cứng cỏi, câu cũng ."

      Kỷ Trà Huyên : "Được rồi, bản cung biết. Ngươi thu lại vẻ mặt này, tránh cho người ta bắt lấy nhược điểm."

      Hồng châu thu lại vẻ tươi cười, : "Nô tì chỉ là thay nương nương ấm ức mà thôi."

      Kỷ Trà Huyên cười : "Biết ngươi trung thành, cái này thưởng cho ngươi ." xong, Kỷ Trà Huyên tháo trâm cài tóc xuống.

      Hồng châu nhận lấy, hưng phấn tạ ơn phần thưởng.

      "Lui xuống !" Hồng châu gật đầu.

      Kỷ Trà Huyên từ ghế tựa đứng lên, phòng trong chỉ còn lại Chi Thảo hầu hạ.

      "Hình như mương nương vui?"

      Kỷ Trà Huyên : "Chỉ là lo lắng."

      Chi Thảo hiểu.

      Kỷ Trà Huyên : "Nếu là hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương giá lâm, ngươi để Tử Châu cùng Thanh ở bên cạnh hầu hạ bản cung khi thỉnh an hoàng thượng và hoàng hậu nương nương."

      Chi Thảo hỏi: "Hoàng thượng cũng ..."

      Kỷ Trà Huyên : "Còn hơn nữa đấy, hôm nay từ chỗ tam hoàng tử về hẳn có bụi bặm lắng xuống."

      Dường như Chi Thảo hiểu cái gì, nàng giật mình : "Thường phi là cố ý."

      Kỷ Trà Huyên gật đầu.

      "Trang điểm cho ta !"

      Chi Thảo gật đầu, sau đó sửa sang lại cho Kỷ Trà Huyên

      Sau khi thu thập xong, Chi Thảo cùng Kỷ Trà Huyên chơi cờ.

      Chưa đến hai khắc (mười năm phút), bên ngoài liền truyền đến tiếng thông báo của Tiểu Thuật Tử.

      Kỷ Trà Huyên buông quân cờ trong tay xuống, sau đó làm lộn xộn nhưng quân cờ bàn cờ, : "Tử Châu cùng Thanh đâu?"

      Tiểu thuật tử : "Tử Châu sắc thuốc, Thanh cùng Lục Châu học quy củ."

      Kỷ Trà Huyên : "Gọi các nàng tới đây."

      Tiểu Thuật Tử lui xuống.

      Đưa hai cung nữ có bản lãnh đến, Kỷ Trà Huyên : "Hầu hạ bản cung thỉnh an hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương."

      Tử Châu cùng Thanh biết được chuyện hoàng thượng cùng hoàng hậu nương nương giá lâm từ miệng Tiểu Thuật Tử, các nàng vội vàng đáp: "Nô tì tuân mệnh."

      Kỷ Trà Huyên kêu Tử Châu tới, sau đó đặt tay lên tay nàng ta rồi ra sườn điện.

      "Tử Châu, Thanh , hai người các ngươi phụng bồi bản cung, có lẽ bản cung giống Du tu hoa té ngã như vậy đâu nhỉ?"

      Chuyện cười này buồn cười.

      Tử Châu có chút bất đắc dĩ, Thanh lếc nhìn Tử Châu cái, Tử Châu lắc đầu với Thanh .

      Hai người chẳng kiêng nể trao đổi ánh mắt với nhau, Kỷ Trà Huyên chẳng mảy may đóa hoài tới.

      đến cửa chủ điện, thái giám bên ngoài tiến lên bước, : "Kỷ tần nương nương, hoàng thượng phân phó được để bất kỳ kẻ nào quấy rầy."

      Kỷ Trà Huyên nhàng : "Bản cung đứng đây chờ, đến lúc đó còn thỉnh công công thông báo tiếng."

      Tiểu thái giám vội vàng gật đầu, bên phân phó mấy vị thái giám khác lấy ghế cho Kỷ Trà Huyên ngồi.

      Kỷ Trà Huyên ngồi xuống chưa được bao lâu, liền nghe thấy giọng của Thường phi từ bên trong truyền ra, Kỷ Trà Huyên ngẩn ra, hóa ra ở ngay gian ngoài của chủ điện.

      Bên ngoài điện, Du tu hoa cúi đầu quỳ mặt đất, Thường phi đứng bên cạnh nàng, hoàng hậu và hoàng thượng đứng trước mặt nàng.

      "Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương, nếu nô tì muốn hại Du tu hoa, để bị nhân phát , nô tì tự mình chọn lựa ma ma. Cho nên, thỉnh hoàng thượng cần tin lời của tiểu nhân." Thường phi .

      Triệu Tồn Hi : "Tiểu nhân? Theo lời Ái phi ai là tiểu nhân?"

      Thường phi : "Nô tì biết, nhưng nô tì tin tưởng hoàng thượng cho nô tì cái trong sạch."

      Triệu Tồn Hi hừ lạnh tiếng, : "Theo lời khai của ba bà đỡ kia gia đình và người thân của họ đều nằm trong tay phụ thân ngươi, cái này ngươi giải thích như thế nào?"

      Thường phi : "Nô tì cái gì cũng biết, tất nhiên ba ma ma kia sớm bị người khác mua chuộc để hãm hại nô tì, hơn nữa gia đình của các nàng đều tự nguyện bán mình vào Diêm gia, ai biết được các nàng lại rắp tâm hại người. Nô tì bị người hãm hại!"

      Triệu Tồn Hi muốn nghe lời kêu oan củaThường phi, nhìn về phía Du tu hoa quỳ mặt đất.

      "Lưu thị, ngươi còn có gì để ?"

      Du tu hoa lấy ống tay áo che khuất mặt, : "Tần thiếp vì tham sống sợ chết phạm vào sai lầm lớn, dám đòi hỏi hoàng thượng tha thứ, nhưng cầu hoàng thượng vì tam hoàng tử tìm cho mẫu thân lương thiện, Thường phi nương nương vô cùng cao quý, chỉ sợ tam hoàng tử có phúc khí này." xong, nàng liền hướng tới cây cột bên cạnh mà đâm đầu.

      Biến cố này đều khiến những người ở đây sửng sốt, Du tu hoa vô cùng cấp bách mà dùng sức, muốn đập đầu vào, dĩ nhiên nàng bị mất mạng.

      Thường phi há to miệng, hoàng hậu vội vàng kêu lên: "Du tu hoa..."

      Ngay líc Du tu hoa muốn đâm đầu vào cây cột, Thường phi nhịn được nhắm mắt lại. Ai ngờ thanh đụng vào còn chưa vang lên, Thường phi mở to mắt, thấy thuộc hạ bên người hoàng thượng thường kịp ngăn cản Du tu hoa.

      Đúng rồi, thông thường toàn bộ đều có võ nghệ.

      Hoàng hậu thấy thế, nàng vội la lên: "Du muội muội hồ đồ, mặc dù muội có sai, nhưng nếu ngươi vừa , tương lai của tam hoàng tử phải tính làm sao, chẳng phải để lưng tam hoàng tử mang tên là giết mẫu thân sao?"

      Du tu hoa co quắp ngã xuống mặt đất, nước mắt theo máu mặt để lại rơi xuống, lẽ ra tình cảnh này vô cùng kinh khủng, nhưng ông trời lại khiến Du tu hoa làm người ta sinh ra lòng thương hại.

      Du tu hoa nhìn về phía Triệu Tồn Hi, nàng khóc : "Được Hoàng thượng đối đãi giống như ân sủng như vậy, khiến thần vô cùng cảm kích ông trời cho cơ hội mang thai để hoàng thượng có con nối dòng. Dường như thần tự biết thân phận mình hèn mọn, dám cầu cái gì xa, chỉ cầu vì hoàng thượng mà bình an sinh hạ hoàng tử để hoàng thượng vui vẻ. Nhưng tháng trước, cung nữ bên người ngẫu nhiên thấy ba bà đỡ lén lút cầm cái bao gì đó từ thái giám xa lạ, trong lòng rất sợ..."

      Hoàng hậu đợi Du tu hoa xong, liền chất vấn : "Vì sao bẩm báo cho bản cung, bản cung vì ngươi làm chủ."

      Du tu hoa bi thảm nở nụ cười, nàng : "Lúc thần thiếp phái người điều tra, tìm ra bọc chứa đồ ăn vặt bình thường, bởi vì ba vị ma ma này là do Thường phi nương nương tự mình dẫn đến, tần thiếp dám xấu nương nương."

      Hoàng hậu liếc mắt nhìn Thường phi cái, Thường phi cười lạnh : " tra được vật chứng, vì sao ngươi còn muốn làm hại hoàng tự?"

      Du tu hoa kinh ngạc nhìn chằm chằm Thường phi, : "từ lúc ba bà đỡ đến, tự dung có rất nhiều vàng lá. Tần thiếp hỏi thăm qua, chẳng có chủ tử của bất kỳ cung nào thưởng vàng lá cho ba cái bà đỡ. Giờ phút này, tần thiếp liền hoài nghi các nàng bị người thu mua."

      "Bản lĩnh của Du tu hoa lớn, người ban thưởng cho người dưới mà người cũng dám điều tra."

      Du tu hoa vội vàng dập đầu: "Tần thiếp dám, thực ra nương nương ban thưởng cho hạ nhân quá mức quỷ dị, tần thiếp thể như thế!"

      Thường phi vô cùng tức giận, chỉ vào Du tu hoa: "Ngươi..." Nàng tiến lên đáng nàng ta cái.

      Hoàng hậu quát: "Dừng tay." Thường phi nhìn thoáng qua ánh mắt lạnh như băng của Triệu Tồn Hi, trong lòng khẽ run.

      Hoàng hậu : "Du tu hoa ngươi tiếp tục ."

      Du tu hoa lau khô nước mắt mặt rồi : "Tần thiếp yên tâm về các nàng, lại có chứng cớ, tần thiếp chỉ có thể nghĩ ra chủ ý là sinh sớm, từ trước đến giờ Kỷ tần tỷ tỷ rất nhiệt tình, cho nên, tần thiếp tự mình chủ trương . Trước đây, tần thiếp hỏi qua thái y, đứa của tần thiếp vô cùng khỏe mạnh, nếu gặp chuyện sinh non tỷ lệ thần thiếp mất mạng là rất cao, cho nên tần thiếp mới dám đánh cược."

      Hoàng hậu thở dài, nhìn về phía Triệu Tồn Hi .

      Triệu Tồn Hi quay đầu , lúc sau, : "Ngươi những câu bất đắc dĩ như vậy, mặc dù biết tâm có mấy phần, nhưng trẫm niệm tình tam hoàng tử, xử lý đơn giản. Ngươi đến sườn điện Hi Phương Hiên hối lỗi , chưa được thánh chỉ được ra!"

      Du tu hoa dập đầu lĩnh chỉ, nàng nhìn tam hoàng tử bị nhũ mẫu ôm , trong lòng hoàng hậu cũng đành lòng, hỏi: "Hoàng thượng, tam hoàng tử có phải cũng..."

      Triệu Tồn Hi liếc hoàng hậu cái : "Đến sườn điện Lưu thị còn chưa quản xong, làm sao có thể làm chủ cung điện được, lại như thế nào nuôi nấng Tam Hoàng nhi của trẫm tốt được, bây giờ để nàng ở lại vị trí tại ."

      Sắc mặt Du tu hoa tái nhợt đến nỗi cắt ra giọt máu nào, thể làm chủ hiên điện vậy có nghĩa là nàng vĩnh viễn có quyền nuôi dạy đứa bé.

      Trong lòng Hoàng hậu cả kinh, Thường phi lộ ra vẻ tươi cười.

      Triệu Tồn Hi nhìn về phía tam hoàng tử, : "Tam Hoàng nhi sinh ra ở Tĩnh an hiên cũng coi như là có duyên phận, để Kỷ tần dưỡng ."

      Thường phi thể tin nổi, hoàng hậu cũng sửng sốt, bất quá nghĩ đến đứa của Kỷ tần bị thái hậu ôm , như vậy cũng tính là bồi thường Kỷ tần . Bất quá nàng vẫn : "Kỷ tần tốt tốt , nhưng nàng còn mang thai."

      Triệu Tồn Hi : "Trẫm phái vài ma ma đến hầu hạ." Hoàng hậu mỉm cười : "Hoàng thượng minh."

      Thường phi nghiến răng nghiến lợi nhìn Du tu hoa, Du tu hoa lại dập đầu cái với Triệu Tồn Hi, dĩ nhiên thể lực hết chống nổi nên ngã xuống.

      Trong lòng Thường phi hận còn chưa kịp còn chỗ nào để ý đến nàng ta chứ.

      Hoàng hậu nhìn về phía Triệu Tồn Hi, Triệu Tồn Hi phất tay với những nữ xung quanh, ngay lập tức cung nữ mang Du tu hoa vào trong điện.

      Kỷ Trà Huyên nghe xong tự chủ nắm chặt tay Tử Châu, sắc mặt Tử Châu vô cùng phức tạp nhìn Kỷ Trà Huyên, đây là vinh dự vô cùng lớn.

      "Tất cả xong, để Kỷ tần tiến vào." Bên trong lại truyền đến giọng của Triệu Tồn Hi.

      Kỷ Trà Huyên từ chỗ ngồi đứng lên, lúc này, cửa đại điện chậm rãi mở ra.
      lananhtran51, Aliren, cass_moon301017 others thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Con mình bị bắt mang lại phải cắn răng nuôi con kẻ khác, còn phải dập đầu tạ ơn. đây là cái thế đạo gì chứ

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      nuôi con ng khác còn phải cúi đầu tạ ơn, chán ghét cái cảnh cung đình này, trong khi ràng tỷ làm chủ hiên là có quyền nuôi con mình

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :