1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 45: Tay của vẫn nắm tay của

      Edit: Quảng Hằng




      Cúc Như Khanh thấy vội vội vàng vàng giải thích, sau đó cũng cái gì nữa, chỉ là ngưng mắt nhìn ánh mắt khóc đỏ của , tối hôm qua cũng ngủ ngon, biết lăn qua lộn lại khóc đến rất khuya cũng có ngủ, tim của khẽ run, cuối cùng có hỏi gì.

      Mặc Thiên Trần cũng ngắm nhìn , thấy khí sắc so với hôm qua khá hơn chút, trong lòng của cũng hơi yên lòng, hai người đưa mắt nhìn đối phương, lại them gì nữa.

      Công ty Mặc Thị đến Mặc gia đường xe rất ngắn, rất nhanh đến, Mặc Thiên Trần thấy xe cha dừng ở bãi đỗ xe, : "Chúng ta đến rồi!"

      Cúc Như Khanh gật đầu cái. Mặc Thiên Trần chuẩn bị xe mới nhìn thấy tay tay của vẫn nắm Cúc Như Khanh, tại sao có thể như vậy? nắm tay lúc nào hả ? Đột nhiên phát giác vội vàng mở cửa xe ra giống như chạy trốn chạy ra ngoài.

      Cúc Như Khanh thấy bóng lưng chạy trối chết, còn có vãnh tai đỏ ửng, biết vì sao tim của khẽ ấm lên giống như bàn tay ban nãy nắm lấy, tài xế xuống xe trước, giúp Cúc Như Khanh mở cửa xe ra.

      Cúc Như Khanh xuống, thẳng đến hướng Mặc Chấn Đông cùng Mặc Thiên Trần đứng, tài xế mang theo quà tặng cũng theo phía sau.

      Đoàn người cùng nhau vào phòng khách, tài xế buông quà tặng xuống, sau đó rời .

      "Mẹ,3acon nhớ mẹ quá à!" Mặc Thiên Trần nhanh chạy lên phía trước ôm Lý Tình Y.

      "Mẹ!" Cúc Như Khanh kêu tiếng, sau đó ngồi xuống uống trà.

      Lý Tình Y thở dài : "Làm vợ của Như Khanh rồi, phải từ bỏ thói quen nôn nôn nóng nóng, sau này vẫn còn phải làm mẹ nữa !"

      "Yes! Madam." Mặc Thiên Trần rập chân chào bà theo kiểu quân nhân.

      "Đừng quậy nữa! Tới phòng bếp tới bưng thức ăn thôi." Lý Tình Y của vào.

      Mặc Thiên Trần đóng cửa phòng bếp lại, cười hì hì: "Mẹ, muốn hỏi điều gì cứ hỏi !"

      “Nha đầu tinh nghịch này, Như Khanh đối xử với3acon có tốt hay ?" Lý Tình Y vươn tay điểm điểm lên cái trán của .

      "Mẹ đó,m chỉ cần trực tiếp hỏi trong bụng3acon có cháu ngoại hay chưa là được rồi?" Mặc Thiên Trần dương dương đắc ý, điểm tâm tư này đương nhiên nhìn ra được, dù thể so với lão hồ ly Cúc Như Khanh.

      Lý Tình Y lập tức nghiêm mặt : "Ở trước mặt trưởng bối Cúc gia cũng đừng lớn , nghe bên Cúc gia quản giáo rất nghiêm."

      "Biết rồi, mẹ à, năm nay3acon cũng 24 tuổi rồi, chứ phải là bốn tuổi." Mặc Thiên Trần ôm cổ của bà làm nũng, "Về phần cháu ngoại của mẹ, có. . . . . ."

      "Có?" Lý Tình Y vui vẻ thôi."Này mau mau ăn cơm."

      Mặc Thiên Trần vẫn chưa hết, chỉ là Cúc Cầm Du, Lý Tình Y cắt ngang câu của rồi.

      Người nhà vui vẻ ăn cơm, Lý Tình Y hạnh phúc vẫn gắp thức ăn cho Mặc Thiên Trần, ánh mắt của Mặc Thiên Trần càng trừng càng lớn, phát trong chén của cũng sắp xếp thành núi , sau đó thừa dịp Cúc Như Khanh cùng Mặc Chấn Đông chuyện phiếm đme hai chén cơm của bọn họ đổi tới đây.

      Mà Cúc Như Khanh làm sao lại biết mờ ám, nhưng lại ăn rất thoải mái, làm cho Mặc Thiên Trần vui vẻ dứt.

      Sau khi cơm nước xong, mọi người lại hàn huyên lát, Mặc Thiên Trần cùng Cúc Như Khanh đứng dậy cáo từ.

      đường rở về vịnh Aegean Sea, Mặc Thiên Trần ngâm nga ca khúc, Cúc Như Khanh nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ.

      lâu sau đến biệt thự Cúc Như Khanh bảo tài xế dừng xe, tài xế mở cửa xe ra, xuống.

      "Sao vậy?" Mặc Thiên Trần ngưng ca, sau đó hiểu nhìn .

      Lời tác giả: Các bạn đoán thử xem Cúc tiên sinh muốn làm gì nhỉ?

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 46 : Ăn no đương nhiên muốn tản bộ

      Edit : Diệu Hoa

      Beta: Quảng Hằng



      Cúc Như Khanh mượn ánh trăng sáng đêm thu, đưa mắt ngắm nhìn khuôn mặt nhắn thanh tú của Mặc Thiên Trần, những nỗi đau tròng lòng dường như qua rất nhanh, tối hôm qua còn khóc lóc đến thảm thương, vậy mà về nhà mẹ đẻ ăn bữa cơm liền chữa khỏi

      nghĩ, có thể là trong lòng nỗi đau rất lớn

      đưa mắt nhìn lúc, sau đó xoay người, về hướng bờ cát

      Mặc Thiên Trần rung mình, chẳng lẽ mặt của có dính hạt cơm nào, mà lại nhìn chằm chằm như thế?

      biết vì sao, Mặc Thiên Trần từng bước đằng sau , nhìn thấy bóng dáng của mặc dù cao lớn nhưng lại vô cùng độc, có loại cảm xúc được lên trong lòng , dù lãnh khốc cùng cường đại, nhưng cũng thể che dấu được cảm giác yếu ớt của .

      Cúc Như Khanh chậm lại, gió mùa hạ thổi bay vạt áo sơ mi màu trắng tinh của, gió biển mang theo hương vị mặn của đại dương tràn ngập trong hơi thở của , mỗi bước chân của cũng chầm chậm lại, để lại những dấu chân in cát sau

      Mặc Thiên Trần từ phía sau chạy tới, muốn bước những bước chân lớn, mới có thể đem dấu chân của mình in trong dấu chân to lớn của , bờ cát, đều có những vết chân trùng trùng điệp điệp của , lớn , chỉ có thể dẫm chân vào vết chân của , có phát người đàn ông nào đó ngừng lại, bước tiếp liền đụng người vào ngực của

      Dưới ánh trăng, khuôn mặt tuấn mỹ của Cúc Như Khanh lại vô cùng lãnh khốc, lạnh hơn cả ánh trăng đêm rằm, thâm trầm hơn cả đại dương mênh mông sâu thẳm.

      nhìn như vậy, dám lời nào, chỉ dùng mũi chân của mình nghịch nghịch cát dưới chân, để dời chú ý của mình đối với .

      làm cái gì?” môi mỏng khẽ mở

      “ Tôi……Tôi tới tản bộ a! Ăn no quá đương nhiên là muốn tản bộ, bằng người có rất nhiều thịt mỡ………..Mặc Thiên Trần lập tức giơ hai tay lên cao hoạt động, lắc lư, xoay tròn, ra vẻ như mình tập thể dục.

      Cúc Như Khanh gì, liền ngồi xuống bờ cát, chỉ là nhìn về phía biển đen xa vô tận kia, đôi tay tùy ý khoác lên đầu gối, Mặc Thiên Trần được tự nhiên muốn hỏi suy nghĩ cái gì, cho tới bây giờ cũng đoán được suy nghĩ của

      Mặc Thiên Trần lúng túng đứng tại chỗ lay động lúc, cũng chút nào chịu ảnh hưởng, vẫn yên lặng trầm mặc ngắm nhìn biển đên xa vô tận kia. thầm lau mồ hôi, người đàn ông mà có quá nhiều việc có thể quá mệt mỏi hay ?

      Rốt cuộc, cũng ngồi xuống bên cạnh , cùng ngắm cảnh biển xa dưới bóng đêm, biển rộng nhưng chỉ cách có hai bước chân, sau đó len lén dùng ngón tay vẽ bờ cát, lãnh khốc cúi mặt nhìn

      Chợt, Cúc Như Khanh đứng dậy, về hướng bờ cát phía , Mặc Thiên Trần còn có đứng lên, bất chợt con sóng lớn ào vào, làm ướt y phục người của

      khổ sở nhìn tác phẩm còn chưa hoàn thành của mình, bị nước biển cuốn còn dấu vết, nghĩ cùng Cúc Như Khanh hai người cũng như vậy! Hai người cùng nhau trải qua rất nhiều việc, bị nước biển cuốn trôi mọi dấu vết thể tìm ra

      Cúc Như Khanh thấy bị nước biển làm ướt hết người, còn chịu đứng lên, chỉ là thương cảm thấy nước biển cuốn trôi hình vẽ, đưa tay ra, lôi đứng lên, vừa đứng trước mặt của , mới thấy áo sơ mi màu trắng bị nước biển làm ướt nhẹp. Mà áo ngực màu đen bên trong lên rất nét vào tầm mắt của .Miêu tả cách sinh động cảnh đẹp tuyệt sắc, cho dù đứng ở dưới ánh trăng cũng khiến mọi giác quan của tất cả đàn ông ngừng ngưng chặt

      Mà Mặc Thiên Trần còn có phát bộ dáng quẫn bách của mình, có chút thương cảm nhìn chằm chằm vào , biết mình nên có bất kỳ ý định nào đối với , mới vừa rồi chỉ là có chút đồng cảm với mà thôi.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 47 : ra người thần bí là

      Edit: Diệu Hoa

      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      Cúc Như Khanh cởi áo khoác của mình, đưa cho khoác ở người, sau đó xoay người rời

      Mặc Thiên Trần lúc sau mới phục hồi tinh thần, sau đó mới nhìn xuống trước ngực , kinh ngạc bụm miệng

      Hai người trở lại biệt thự ở Vịnh Aegean Sea, vẫn là câu nào rồi ngủ

      Giống như những ngày thường, lại ngày nữa trôi qua

      Đảo mắt đến tháng bảy, Cúc Cầm Du cũng được nghỉ hè,cũng có nhiều thời gian hơn cho việc luyện công

      Mặc Thiên Trần có đợi người thần bí kia gọi điện thoại tới, có ngày rốt cục nhịn được liền hỏi Cúc Như Khanh : “ có biết người thần bí gọi điện thoại tới là người nào ?”

      Cúc Như Khanh cho là quên tất cả rồi, nghĩ tới chưa tới nửa tháng sau lại hỏi, gật đầu cái

      sao?” Người thần bí ở đâu? Là nam hay nữ, có gì với hay ?” Mặc Thiên Trần hưng phấn dùng hai tay nắm chặt cánh tay

      Cúc Như Khanh biết nên đáng hay đơn thuần, lúc trước còn để cho nhúng tay vào, lúc sau lại biết được tìm được người rồi lại vui vẻ lên lời

      “ Có thể dẫn tôi gặp người kia hay ?” Mặc Thiên Trần cực kỳ cao hứng, tìm được người kia, có ngĩa là biết được tung tích của con

      Cúc Như Khanh liền tự mình lái xe đưa Mặc Thiên Trần đến bệnh viện. Hai người cùng vào .Mặc Thiên Trần chỉ nhìn thấy nằm ở giường bệnh, thậy nhanh chạy tới nhìn đó, định thần lại mới phát này rất quen thuộc

      “ Là Thiên Mộ Đình….” Mặc Thiên Trần lập tức giọng kêu lên, đây chính là ngôi sao nổi tiếng, tháng trước họ còn gặp nhau tại buổi họp báo với ký giả, ngờ là Thiên Mộ Đình? Mặc Thiên Trần sau đó thấy y tá của Thiên Mộ Đình vào kiểm tra, liền hỏi: “ ý tá, tôi muốn hỏi bao giờ vị tiểu thư này mới tỉnh lại”

      Y tá bất đắc dĩ lắc đầu: “Có thể cả đời này cũng thể tỉnh lại ! chưa đọc tin tức giải trí sao? này lần trước quay phim bị bị ngã, đầu chạm xuống đất có thể trở thành người thực vật

      “Cái gì?” Mặc Thiên Trần cảm giác lúc đầu còn vui sướng khi biết được đầu mối, lúc sau lại cảm thấy mất mát

      đứng yên lặng ở bên người của Thiên Mộ Đình, trong lòng càng ngày càng nặng nề, tính mạng con người là biến đổi thất thường, lúc trước còn là là người náo động mà lúc này đây lại nằm yên ở giường

      “ Mộ Đình, tới thăm em đây!” Thiên Mộ Dương ôm bó hoa bách hợp vào, khi nhìn thấy Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần cùng ở trong phòng lập tức giận dữ la hét: “ Các người tới đây làm gì?”

      “Quản lý Thiên?” Mặc Thiên Trần bị Triên Mộ Dương đẩy sang bên, còn biết Thiên Mộ Dương là của Thiên Mộ Đình

      Cúc Như Khanh tới, đem Mặc Thiên Trần ôm vào trong ngực, : “ Chúng tôi !”

      “ Cúc Như Khanh, đứng lại đó cho tôi!” Thiên Mộ Dương tiến lên phía trước ngăn cản hai người, “ Em tôi giờ như thế này, có phải là làm hay ?”

      Sắc mặt lãnh khốc của Cúc Như Khanh chưa hề thay đổi, thanh trầm thấp như sương:” Thiên Mộ Dương, người uy hiếp tôi chỉ có hai kết quả, là chết hai là sống bằng chết”

      “ Nhưng em tôi như vậy, cùng với ấy đoạn thời gian tốt đẹp, thể tuyệt tình như vậy, hoặc là hãy tự gọi ấy chút, biết đâu ấy tỉnh lại, Thiên Mộ Dương vội vàng

      ra là, Thiên Mộ Đình từng là nữ nhân của Cúc Như Khanh, khó trách ấy lại nhằm vào chính mình, nhưng cũng rất kỳ quái. Nhưng ấy làm sao biết mình là người thay thế chứ?
      Chôm chôm, sói già gian ácvulinh thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Edit: Diệu Hoa

      Beta: Quảng Hằng

      Chương 48 : Mặt trời chiều ngã về phía tây

      [​IMG]

      Cúc Như Khanh lạnh lẽo mấp máy khóe môi, căn bản cũng muốn nghe những điều Thiên Mộ Dương , Mặc Thiên Trần cùng với Cúc Như Khanh trải qua đoạn thời gian sống chung, cũng hiểu biết được tính cách của , càng trầm mặc càng đáng sợ

      Nhưng con của quan trọng hơn, Mặc Thiên Trần nhịn được câu : “ Cúc tiên sinh, hãy giúp ấy , có được ?”

      Trong nháy mắt ánh mắt lạnh như băng của Cúc Như Khanh như tia chớp, chiếu vào khuôn mặt nhắn rầu rĩ của Mặc Thiên Trần, vẫn hiểu, Thiên Mộ Đình uy hiếp ly hôn với , ở trước mặt khóc đến thương tâm, mà bây giờ lại kêu giúp Thiên Mộ Đình tỉnh dậy, đây là ý gì đây ?”

      Nhưng rất nhanh, nhận ra, nhớ là và Thiên Mộ Đình từng có đoạn thời gian ở cùng nhau, nên tự nhiên đòi ly hôn, Mặc Thiên Trần, chọc giận tôi rồi đấy! ôm lấy cánh tay ném xuống, khuôn mặt lạnh lung, ngay lập tức phẩy tay áo bỏ

      Này…. Mặc Thiên Trần kinh ngạc, ngơ ngác đứng yên tại chỗ, đối với những người phụ nữ của mình đều tuyệt tình như thế nào ? khi chia tay cho dù có gặp nguy hiểm đến tính mạng ngay trước mắt cũng để ý sao?

      ngượng ngùng quay lại nhìnThiên quản lý…………

      Mặc Thiên Trần cũng đơn xoay người

      Thiên Mộ Dương nhìn chằm chằm bóng lưng Mặc Thiên Trần, ảo não thở dài cái, sau đó ngồi xuống bên cạnh Thiên Mộ Đình

      Mặc Thiên Trần ra khỏi bệnh viện, trong lòng tưởng nhớ đến con chưa biết tung tích, cách tự nhiên liền quên mất tức giận của Cúc Như Khanh

      vĩnh viễn quên mình bị cưỡng bức lên bàn mổ, bị người ta dã man mổ bụng để cướp lấy đứa bé của , rạng sáng ngày 1 tháng 5 khắc sâu vào tâm trí của suốt thời gian dài, biết đó là cuộc trao đổi tiền bạc là giao dịch, còn hy vọng để tìm được con

      Nghĩ đến đây, Mặc Thiên Trần ngồi bệt xuống đất khóc như mưa, nắm chặt đôi tay nho của mình thành quyền để lên đầu gối, bả vai rung động, ánh nắng mặt trời chiếu xuống lộ ra vẻ bi thương cùng tuyệt mỹ

      Ở trong bệnh viện khóc thương tâm đến đứt cả từng khúc ruột người, mỗi người đều có những nỗi bi thương thể được thành lời, mỗi người cũng có những nỗi niềm tâm sư kể ra. Nhưng, Mặc Thiên Trần phải là máu mủ chia lìa, giống như có hang ngàn vạn con kiến cắn xé nát tâm can của , đau thương khó nhịn

      Lái xe ra ngoài trong lúc tức giận, lấy làm vợ, cũng là muốn cùng chung sống cả đời, trước là có tình , nhưng đó là trách nhiệm của người đàn ông, Mặc Thiên Trần lại nhiều lần ly hôn, hơn nữa lại tiếc công sức tác hợp với người phụ nữ khác ở chung chỗ để đạt được mục đích của mình. Coi như Cúc Như Khanh có quyền thế, nhưng cũng có niềm kiêu ngạo, đó chính là cho phép người phụ nữ của được làm càn

      Nhìn thấy ngồi chồm hổm mặt đất khóc đến nỗi kiềm chế được, vì giúp giải quyết uy hiếp của người thần bí, còn muốn như thế nào ?

      “Mặc Thiên Trần, em lên xe cho tôi !”Cúc Như Khanh thanh trầm mặc dù trầm thấp,nhưng lại hàm chứa được tức giận lẫn uy nghiêm

      Mặc Thiên Trần căn bản là nghe thấy lời của , vẫn như cũ dựa đầu vào đầu gối, mái tóc dài của như thác nước tung bay tại bên người theo điệu của tiếng khóc

      Cúc Như Khanh vừa nhìn thấy lại càng thêm nổi giận, cước đá văng cửa xe, đến trước mặt , tay đem từ dưới đất đứng lên, thanh lãnh khốc như băng vang lên: “ Về nhà”

      “ Tôi cần quan tâm !” Mặc Thiên Trần nhất thời bộc phát nhiều uất ức ở trong người giờ này bỗng nhiên tận tình phát tiết

      Lời tác giả, vợ chồng son cãi nhau, lần này có kịch vui để xem á !

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 49 : Con cừu biến thành sư tử cái

      Edit: Diệu Hoa

      Beta: Quảng Hằng

      [​IMG]

      Mặc Thiên Trần khuôn mặt đầy lệ nhìn , vì cái gì lại cho mình là đúng? vì cái gì lại lãnh khốc vô tình như thế ? vì cái gì lại ưa thích cướp vận mạng của ? Ạnh vì cái gì phải đối với nghiêm khắc ra lệnh như thế

      vô cùng kiên nhẫn nhẫn nại ở lại cùng với , nhưng khi biết được tin tức của con lại bị cắt đứt, thể nhịn được nữa, mọi kiên nhẫn trong bị sụp đổ, thể ngoan ngoãn để thực thi mệnh lệnh của , muốn mình bị thao túng như quân cờ, coi như quân cờ, con cờ trong binh sĩ, vĩnh viễn có đường lui , than ở tại Sở Hán cũng có thể nghiêng sang trái phải rồi

      Mặc Thiên Trân hai mắt rưng rưng, bả vai rung động,ngực ngừng phập phồng, hay tay bé nắm chặt tay nắm đấm, thể nghi ngờ được lúc này đây ở trong trạng thái tức giận đến cực hạn, đây là lần đầu tiên công khai phản kháng

      Cúc Như Khanh ngờ rằng con cừu luôn luôn chịu nhẫn nhục lúc này đây lại đứng lên đối kháng ,lúc này trông như con sư tử cái sắc bén cùng dũng mãnh, nhưng Cúc Như Khanh là ai chứ, cho tới bây giờ chỉ có mới có thể nắm mọi chuyện trong tay, khi Mặc Thiên Trần chịu cho nắm tay chuyện duy nhất cần làm chính là trực tiếp kéo lên xe

      Khi “ Phanh” tiếng đóng cửa xe lại, sau đó tới tay lái, lái xe rời bệnh viện, gương mặt tuấn tú nhìn thẳng về con đường phía trước

      xe hai người, ai cũng gì, Mặc Thiên Trần vẫn còn đè nén khóc thút thít, Cúc Như Khanh đốt điếu thuốc

      Cúc Như Khanh trở lại vịnh Aegean Sea, sau đó trực tiếp trở lại thư phòng, cả buổi tối cũng ra ngoài

      Mặc Thiên Trần khóc suốt cả buổi tối , cho tới ngày thứ hai cũng có tinh lực để làm

      bị điện thoại của mẹ mình đánh thức, tiếp nhân điện thoại của Lý Tình Y lo lắng thôi hỏi : “ Thiên Thiên , con là phu nhân của Cúc gia, là người lớn phải độ lượng chút, cần cùng Minh tinh của làng giải trí chấp nhặt những chuyện nhặt. Hơn nữa trong bụng con bây giờ lại có bé cưng, lại càng phải vui vẻ chút chứ

      “Mẹ, mẹ gì vậy?” Mặc Thiên Trần đau đầu như muốn vỡ tung ra, còn rơi vào trạng thái mơ hồ

      ngồi dậy nhìn qua thời gian làm việc, lúc này hơn mười giờ rồi, sao lại có thể trễ như vậy? mở máy tinh lên, liền thấy được tin tức giải trí, cùng Cúc Như Khanh còn có cả Thiên Mộ Đình lên trang bìa của tờ báo, chính là ngày hôm qua ngồi chồm hổm mặt đất khóc thút thít, Cúc Như Khanh tức giận ném lên xe

      Trời ạ ! Bọn họ bị đám chó săn chụp ảnh được rồi sao? chỉ có như thế, bọn họ vô luận lại tung tin với tựa đề nội dung cũng hoàn toàn bịa đặt làm điên đảo thị phi, chỉ vì gia tăng lượng tiêu tụ mà Tương Mạc lại đào xới chuyện riêng tư. tin tức Cúc Như Khanh khó quên tình cũ đến bệnh viện thăm tiểu thiên hậu Thiên Mộ Đình, bị Cúc phu nhân theo dõi ở bệnh viện còn làm náo loạn cả ở bệnh viện

      Khó trách mẹ lại lo lắng mà gọi điện tơi đây, Mặc Thiên Trần bắt đắc dĩ kêu tiếng, đây là có ý gì chứ? chán nản ngồi ở ghế sa lon, sau đó Cúc Như Khanh quần áo chỉnh thể đại quang lâm hạ giá đến, chút nào để ý đến bộ dạng của , biết tối hôm qua căn bản có vào nhà

      Ngay sau đó, mẹ của Cúc Như Khanh cũng gọi điện tới đây, Liễu Nam mặc dù giọng có chút uyển chuyển bình thản, nhưng biết ý tứ trong những câu đó chính là bảo cần để ý đến những tin tức đó, Mặc Thiên Trần xin lỗi bà, sau khi cúp điện thoại xong, ngay lúc đó Cúc lão gia lại gọi tới

      “Ông nội, xin lỗi………..” Mặc Thiên Trần giọng khan khan xin lỗi

      Cúc Hồng Nghiêu cười ha hả : “ Nha đầu, phải chịu đựng! Ông nội tin tưởng con “

      Lời tác giả :Tình cảm vợ chồng bắt đầu có chiến tranh, nhiệt độ bắt đầu tăng rồi !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :