1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Điền Văn] Phúc thê doanh môn - Thu Thủy Linh Nhi (Chương 84)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng lãnh

      Băng lãnh Well-Known Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      503
      Chương 32: Lời đồn

      Lý Thư còn chưa kịp trả lời, nương tử Nhị Thuận ở bên kia nhìn thấy Lý Mặc, vội vàng đứng lên khóc to, "Ai u, đại lang, ngươi trở lại? Tam lang nhà ngươi táng tận lương tâm a, khi dễ ta, thấy ta theo, còn đánh ta, ô ô........"

      Lý Mặc nhìn chăm chú vào nàng, ánh mắt nghiêm khắc, nương tử Nhị Thuận trong lòng lộp bộp chút, lại có chút chột dạ ra lời.

      " Tam đệ, ngươi ." Lý Mặc ngược lại hỏi Lý Thư, nương tử Nhị Thuận là người như thế nào, người trong thôn đều biết, đệ đệ mình tuy rằng tánh khí nóng nảy, nhưng cũng phải loại vô duyên vô cớ đánh người.

      " Đại ca, người đàn bà thối này xấu nương tử nàh ta cho mọi người." Lý Thư phẫn uất .

      "Ai , lão nương đều là lời . Các ngươi đều nhìn thấy, đây là muội tử của ta, Thủy Thủy non nớt, gia đình thường sao có thể sinh ra nương xinh đẹp như vậy? Hừ, sợ rằng chỉ có Hoa Lâu mới có thể dưỡng được nương như vậy." Nương tử Nhị Thuận nhìn thấy người vây quanh càng nhiều, cũng sợ, ngược lại hi vọng tình càng náo loạn, dựa vào cái gì mà cũng từ Hoa Lâu ra, nữ nhân kia lại được huynh đệ Lý gia che chở mọi cách, nàng cũng chỉ có thể gả cho hai tên phế vật Thẩm gia kia, còn phải bị người trong thôn xem thường cùng khinh bạc?

      " Câm mồm." Lý Mặc, Lý Thư hai huynh đệ trăm miệng lời quát lớn.

      Nương tử Nhị Thuận hôm nay chịu đựng, cảm thấy cho dù chết cũng phải kéo theo cái đệm lưng, đôi mị nhãn của nàng còn hướng Lý Mạn nhìn, tựa tiếu phi tiếu ," Hừ, cũng biết, muội tử này qua tuổi dậy , lại có bộ dáng tốt như vậy. Chủ lâu liền đợi được nên bán .

      Lời vừa ra, mọi người vây xem chau mày lại, chán ghét nhìn Lý Mạn.

      Người chung quanh lạnh nhạt, làm cho Lý Mạn cảm thấy cả người như bị đâm, nhưng điều nghẹn khuất nhất chính là, nàng căn bản biết chuyện gì xảy ra, cho dù biết nữ nhân kia nhằm vào chính mình, nhưng nàng câu nghe cũng hiểu, ngay cả cãi lại cũng biết như thế nào mở miệng a.

      " Đàn bà thối, miệng ngươi phun ra toàn phân, Lão Tử đánh chết ngươi." Lí Thư đột nhiên tiến lên, tát cái, nương tử Nhị Thuận tránh kịp, hai má bị trúng chút.

      Mà vừa vặn, hai bên má sưng cao giống nhau.

      Lí Mặc mắt lạnh nhìn, lúc này mới quát tiếng, "Tam đệ, đừng xúc động."

      " Đại ca ——"

      " Ai u, các ngươi đều nhìn thấy ? Lý gia tam lang muốn giết người....... " Hạnh nương bụm mặt gào khóc thảm thiết.

      Lí Mặc kéo lấy chân phải muốn dẫm xuống của Tam đệ, với Hạnh nương," Nương tử Nhị Thuận, Nhị Thuận trở về?"

      Hạnh nương buông tay, hai mắt đẫm lệ lên án," Ai biết ma quỷ kia sống chết ở đâu? Lí Mặc, bình thường ngươi cùng ma quỷ kia xưng huynh gọi đệ, tại, lại cùng đệ đệ ngươi khi dễ ta? Ô ô...... Lão nương hôm nay cho ngươi biết, cho dù ma quỷ kia đến đây, tôi cũng tha cho các ngươi."

      Lí Thư giận, "Đàn bà thối, ngươi vẫn chưa từ bỏ ý định? Lão Tử cũng tha cho ngươi."

      Hạnh nương bị dọa lui về sau bước.

      Lí Mặc kéo lấy đệ đệ, ánh mắt nặng nề nhìn Hạnh nương," Nếu Nhị Thuận ở nhà, người quản giáo ngươi, ta đây liền thay tìm chỗ quản giáo ngươi."

      " Ngươi muốn làm cái gì? "Hạnh nương cảnh giác theo dõi .

      Lí Mặc buông Tam đệ ra, phân phó , "Mang nàng tới nhà của thôn trưởng."

      " , chính ta ." Hạnh nương nghe , gãi đúng chỗ ngứa a, đợi tới nhà thôn trưởng rồi nhất định phải đại náo hồi.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Đàn bà chanh chua ai chiụ nổi a......hay da.....được an ủi mí a đứng ra bảo vệ tỷ

    3. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      đợi bạn lâu quá, hê hê, sao đánh cho vài bợt tay nữa rồi hãy đến nhà thôn trưởng:029::029::029:

    4. Băng lãnh

      Băng lãnh Well-Known Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      503
      Chương 33: Ghen

      Những người này đột nhiên ra chỗ khác, biết đến đâu đây, nhưng xem tư thế này, tựa hồ tình làm lớn lên rồi.

      Lí Mạn kịp phiền muộn, đành phải nắm tay Tiểu Ngũ, theo sau Lý Mặc.

      Nhà của trưởng thôn ở đầu thôn tây, cũng là hộ thứ nhất của thôn, chung quanh đủ loại cây cối cao lớn, y hệt phong cách cổ xưa.

      Hôm nay, nhà thôn trường cũng rất ồn ào, trong sân rộng rãi, mười mấy thôn dân ngồi băng ghế cùng thôn trường vừa vừa cười.

      bên, cài bàn lớn, Lý Họa nghiêm túc viết cài gì đó.

      Xuân Ny cùng con Liên Hoa của thôn trưởng, người bên ghé vào hai bên cái bàn, gần như sùng bái nhìn Lý Họa.

      "Họa ca ca, chữ viết của ngươi đích thực đẹp." Xuân Ny hai tay nâng hai má, lời tán thưởng gần như mấy chục lần.

      " Đương nhiên, Họa ca ca lợi hại nhất." Cặp mắt Liên Hoa nhìn chằm chắm Lý Họa, bộ dáng khi chuyên chú viết chữ là đẹp.

      Xuân Ny trào phúng liếc nàng cái, hận thể đem đôi mắt dính người Lý Họa của Liên Hoa đuổi , "Liên Hoa tỷ, muội nhớ lầm là tỷ hình như hơn ca ca tuổi nhỉ."

      Liên Hoa nhịn được, hung hăng liếc nàng cái," Xuân Ny, nhà ngươi dạy ngươi sao? Ngươi định ở đây đến trưa à, chẳng lẽ còn định ăn cơm ở đây luôn sao?"

      Xuân Ny nhìn lên, biết được lỗi của mình, vội cười làm lành ," Muội bồi Liên Hoa tỷ tỷ chuyện tốt sao?" Nếu có Họa ca ca ở đây, nàng mới đến đâu.

      "Ai muốn ngươi bồi." Liên Hoa khinh thường hừ tiếng, ngược lại lại dán vào gần Lý Hoạ, người có mùi mặc hương nhàn nhạt làm cho nàng gần như say mê,"Họa ca ca, ngươi khát ? Liên Hoa châm trà cho ngươi được ?"

      "Họa ca ca, chỗ này của ta còn có tảo, ngươi ăn ?" Xuân Ny cam lòng yếu thế liền từ trong túi ào lấy ra rất nhiều táo.

      Lí Họa ngẩng đầu, liếc nhìn hai người cái, thản nhiên ," cần, cám ơn." Ngược lại đứng dậy, cầm lấy thư được viết xong đến trước mặt vị thôn dân," Tam gia, thư viết xong rồi, tôi đọc lần cho người nghe, nếu có cái gì cần thêm vào, cho tôi tôi thêm vào cho."

      "A, tốt, tốt,......." Tam gia gõ gõ tẩu thuốc, mặt tràn đầy nếp nhăn che kín ý cười, cảm kích nhìn Lý Họa.

      Lí Họa đứng ở bên, nghiêm túc đọc thư, thanh của sạch trong sáng, mà ngay cả đọc bình thường cũng phá lệ dễ nghe, mọi người bất giác im bặt, im lặng nghe đọc, Tam gia vừa nghe vừa gật gật đầu.

      Ngay lúc bên trong yên lặng, đột nhiên, đạo tiếng khóc khoa trương mà bén nhọn phá tường mà vào.

      " Thôn trường đại nhân, ngươi cần phải làm chủ cho ta a, oan uổng chết mất a." Tiến vào sân của thôn trường, Hạnh nương đánh đòn phủ đầu, thừa dịp người chưa chuẩn bị liền hướng bên trong chạy vào.

      Người trong viện ngơ ngẩn, chỉ thấy Hạnh nương chật vật xông vaof, đặt mông ngồi xuống mặt đất, vừa khóc vừa gào, "Thôn trường a, ngươi nếu làm chủ cho ta, ta cũng muốn sống nữa, ô ô, Lý gia tam phải người, a...... "

      Rầm - chậu nước giặt quần áo bị ném xuống đất, Hạnh nương cả người cứng lại, chỉ thấy vợ của thôn trường Trương thị, bưng chậu gỗ đứng ở trước mặt, chỉ về phía mũi nàng mắng, "Đồ lẳng lơ, mới buổi sáng chạy đến nhà của ta khóc tang rồi? Cũng nhìn xem đây là cái gì đâu, ngươi ngồi đây khóc lóc om sòm rồi?"

      Trương thị phải người dễ đụng vào, bới vì chuyện con cả của nàng, Hạnh nương cùng nàng trải qua trận, chính là nghĩ tới, năm sau rồi, lão bà này còn gây khó dễ cho nàng.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      ai... chương này ngắn thế đủ nhét kẽ răng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :