1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 31: là đại gia


      "Quả Quả, tôi cho cái gì, nhận lại." Mặc Nhật Tỳ hoàn toàn để viên kim cương vào mắt, đối với viên kim cương chưa đến mười cara kia, chẳng thèm để vào trong mắt, đặt ở trong lòng.

      Lý Quả kiên quyết lắc đầu, dứt khoát nhét viên kim cương vào trong tay Mặc Nhật Tỳ, kiên định : "Quá quý giá, tôi thể nhận, mau cầm , mất tốt đâu".

      Kể từ lúc cầm viên kim cương này, liền lo lắng suốt ngày đêm. Có ngốc đến đâu cũng biết giá trị của kim cương, huống chi là viên lớn như thế. Chắc chắn là rất nhiều tiền, có bán cũng được viên đâu.

      Mặc Nhật Tỳ thấy rất kiên quyết, vẻ mặt của cũng còn nhã nhặn nữa, thay vào đó là nét mặt nghiêm túc khó gặp.

      nhìn chằm chằm, bình thản hỏi: "Em cần?"

      Lý Quả dứt khoát gật đầu, cần những thứ thuộc về mình.

      "Được rồi".

      Sau khi Mặc Nhật Tỳ bất ngờ tiếng 'được rồi', liền chút do dự ném viên kim cương trong tay ra ngoài cửa sổ, hề lưu luyến, giống như tiện tay ném viên đá vậy.

      Yên lặng.

      ta điên rồi! Đó là kim cương, chứ có phải là viên đá đâu. Tiền nhiều đến nỗi muốn đốt à, hay nghĩ đó là giấy bản?

      Lý Quả có chút ngây ngẩn, trợn mắt há mồm nhìn ta, sau đó lập tức phản ứng, nhanh chóng vọt tới cửa sổ. Lúc nhìn thấy hồ nước phía dưới nổi lên bọt khí, liền biết viên kim cương kia rơi mất rồi.

      chỉ có Lý Quả, ngay cả đám người Vu Tú Tình đứng bên đỏ mắt ghen tỵ, cũng chẳng nhịn được mà chạy đến cửa sổ, thể tin được viên kim cương vô giá như vậy mà cứ thế...Ném.

      "Mau, mau xuống vớt lên ". Hoàng đề chưa vội, thái giám gấp rồi.

      nhìn nơi viên kim cương rơi xuống, lập tức xoay người, kéo Mặc Nhật Tỳ đứng yên tại chỗ, thúc giục.

      Ai ngờ, Mặc Nhật Tỳ hoàn toàn quan tâm, vẫn đứng bình thản. Thấy dáng vẻ sốt ruột của Lý Quả, chỉ nhàn nhạt : "Tôi cho cái gì chẳng bao giờ nhận lại. cần tìm lại, em cần, tôi cũng chẳng cần".

      đại gia quá đó! Nhiều tiền nhàm chán vậy sao? Bắt ép cũng thể ép đến mức đó. Lý Quả cảm thấy rất tức giận, kẻ có tiền vẫn là kẻ có tiền, nhưng .

      "Dù sao tôi trả lại cho rồi, muốn làm gì tùy ."

      Ai sợ ai chứ? Dù sao cũng nhận, ta thích làm gì làm, cũng chẳng muốn xen vào, vì sao phải sốt ruột chứ?
      Last edited by a moderator: 30/3/15
      Friendangel2727, 139, PhongVy2 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 32: Say đắm


      "Mò được chưa?" Trong buổi tối nay, câu nghe thấy nhiều nhất chính là câu này.

      Sau khi đám người Vu Tú Tình truyền tin ra ngoài, tất cả trường đều xôn xao. Vô số nam nữ đều dũng cảm quên mình nhảy xuống hồ nước sâu 10m, chỉ vì viên kim cương mười cara kia.

      Sau khi Mặc Nhật Tỳ ném viên kim cương , liền ung dung rời , mặc kệ hết những ánh mắt ngây ngốc của đám nữ sinh.

      vừa toàn bộ ký túc xá liền phát ra những tiếng hét chói tai, tiếp theo là tiếng bước chân dồn dập. Chỉ thấy đám người Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân lao xuống trước tiên, dẫn đầu nhảy vào hồ nước. tại, bọn họ vẫn chưa trở lại, vẫn ở trong nước cố tìm kiếm.

      khí náo nhiệt ở bên ngoài, hoàn toàn ảnh hưởng đến Lý Quả. Lý Quả bất đắc dĩ nhìn chăn tơ mà Mặc Nhật Tỳ vừa mang đến.

      Từ sau khi gặp Mặc Nhật Tỳ và đám rắn của ta, cuộc sống của hoàn toàn bị đảo lộn, yên bình cách rất rất xa. Bạn bè tốt trước kia lại trở thành kẻ thù, tuồng vui như vậy, buồn cười.

      "Là tôi sai rồi sao?" nhìn tiểu hắc xà an tĩnh, nghẹn ngào hỏi, chẳng biết là hỏi nó, hay là hỏi mình nữa.

      Tiểu hắc xà duỗi thẳng mình nằm gối đầu, chợt nghe thấy lời , liền quay đầu nhìn. Vừa thấy, nó liền kinh ngạc phát Lý Quả rơi lệ.

      Nó lắc lắc đầu, sau đó chợt cuộn thân lại, co thành khối, quăng mình về phía Lý Quả. Sau khi đến trước mặt , nó liền vươn lưỡi màu hồng, liếm hết nước mắt của , giống như lau hết nước mắt vì .

      Thế nhưng, hành động của nó lại càng làm thêm đau lòng, nước mắt ngừng rơi, thể kiềm chế được. Tiểu hắc xà thấy thế, lập tức kề sát mặt , cảm nhận những giọt nước mắt chua sót và ấm nóng.

      lúc lâu sau, mới bình tĩnh lại, rồi ngừng khóc. Lúc này, mới xấu hổ, kéo tiểu hắc xà mặt mình ra.

      "Rắn , tuy mày phải là người, nhưng còn tốt hơn rất nhiều so với người. Cám ơn mày." vừa lấy tay lau nước mắt, vừa cảm động .

      Tiểu hắc xà nhìn , rồi gật gật đầu, sau đó lại dời mắt qua ngực Lý Quả, nhìn chằm chằm, dáng vẻ như sắp chảy nước dãi. Kia ràng muốn , nếu muốn cảm ơn nó có thể để cho nó ngủ ngực ?
      Last edited by a moderator: 30/3/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1392 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Tập kích ngực


      "Mày nghĩ cũng được nghĩ." Lý Quả phát mình có thể hiểu được suy nghĩ của nó, nhìn dáng vẻ mê mẩn của nó, đỏ mặt, trách mắng.

      Tiểu hắc xà lập tức khinh thường quay đầu qua chỗ khác, trở về chỗ nằm vốn có của mình mà cũng cho sao? Buổi tối ra tay.

      Lý Quả bị dáng vẻ của nó chọc cho bật cười, tạm thời quên những điều vui.

      vươn tay vuốt đầu nó, ngọt ngào : "Ngoan nhé, rắn con ngoan đáng nhất, tao mày chết mất!"

      Tiểu hắc xà vừa nằm xuống, liền lập tức dựng thẳng người, trừng to đôi mắt , giống như vừa nghe thấy chuyện rất kỳ lạ.

      thương nó? Thân thể tiểu hắc xà như có dòng điện chạy qua, chợt run lên vài cái.

      "Ha ha ha, đừng kích động, đừng kích động". bị dáng vẻ của nó chọc cười, cười đến gập cả người xuống.

      Tiểu hắc xà xoay xoay thân , ánh mắt lấp lánh nhìn Lý Quả. Đúng là nó có chút kích động, nhưng là câu kia của khiến cho nó rất kinh ngạc.

      "Rắn con, mày đúng là quá đáng , giống như đứa bé vậy." Trong mắt , tiểu hắc xà đáng như đứa trẻ, ngoại trừ vẻ ngoài yên tĩnh của nó.

      Đứa bé? Đó là gì vậy? Nó bé như vậy sao? Đường đường là xà vương sống ba nghìn năm, há có thể so sánh với đứa bé?

      Nó thầm khinh bỉ trong lòng, sau đó ủ rũ phát , hóa ra phải này '' nó, mà là thích, hại nó vui mừng hụt mà.

      ngủ thôi. Tiểu hắc xà bĩu môi, cái gì cũng chẳng đả động được nó nữa.

      Phịch tiếng, nó quăng thân mình lên gối đầu, nhắm hai mắt lại, thèm để ý đến Lý Quả.

      Có vậy mà rắn con này cũng tức giận, Lý Quả vui vẻ nghĩ.

      Tiểu hắc xà rất có linh tính, nên lúc gặp Mặc Nhật Tỳ mới muốn trả nó lại cho ta, mà lén lút giữ lại cho mình.

      Có thể là vì ầm ỹ với tiểu hắc xà, nên dần quên chuyện bên ngoài, chỉ lát sau, mệt mỏi tiến vào giấc ngủ, yên bình ôm chăn ngủ thiếp .

      Đúng lúc Lý Quả vào giấc ngủ, tiểu hắc xà đột nhiên mở hai mắt, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm dung nhan lúc ngủ của , sau đó là thân thể dưới tấm chăn tơ kia.

      bóng đen nho chợt lóe lên, tiểu hắc xà liền biến mất khỏi gối đầu, chui vào trong chăn, rồi cẩn thận chui vào trong áo của Lý Quả, nhàng trườn con đường quen thuộc, đến trước ngực .
      Last edited by a moderator: 30/3/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1392 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: Hồng mai mỹ vị.



      Cao vút tuyết trắng, dựng đứng giống như mọi ngày, đỉnh còn có đóa hồng mai tựa như nụ hoa sắp nở, đỏ hồng thoát tục, tản ra vô vàn sức hút.

      Tiểu hắc xà nhịn được nuốt ngụm nước bọt, lần đầu tiên nó thể nhịn được, ngoại trừ lúc cùng tắm rửa, nó mới có thể quang minh chính đại mà nhìn, bây giờ chính là thời điểm hưởng thụ tốt nhất rồi.

      Nó cố gắng làm nhàng, chỉ sợ đánh thức Lý Quả ngủ an ổn thức dậy. Nếu nó bị tóm chẳng thể vào được nữa.

      Nước dãi suýt chút nữa chảy xuống bộ ngực trắng muốt, may mà nó thu lại kịp thời, nguy hiểm rồi. Tiểu hắc xà do dự nữa, nó cẩn thận trườn đến bên cạnh đóa hồng mai, thân thể nho cuộn thành vòng tròn, vừa khéo đem đóa hồng mai vây ở trong đó. Đầu vừa vặn đặt ở đỉnh núi, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm nó.

      Tim đập dồn dập, miệng hơi mở ra, ngậm lấy đóa hồng mai kia...

      Lý Quả ngủ, nhưng phải là ngủ say giống mọi ngày, mà là nửa tỉnh nửa mê, lăn qua lộn lại, lúc ôm chăn ngủ, lúc lại đá chăn ra.

      Đột nhiên, thân thể Lý Quả chợt run lên, cảm giác đặc biệt kỳ lạ, thể thành lời lan khắp toàn thân, tiếp đến là dòng khí nóng từ sâu trong cơ thể truyền ra.

      mơ màng nghĩ biết mình bị làm sao vậy? Có phải là bị cảm lạnh rồi ? Vì thế liền vô thức kéo chăn lên đắp người, muốn mình bị bệnh đâu.

      Trong lúc tiểu hắc xà vô cùng vui vẻ ngậm đóa hồng mai, suýt chút nữa bị tốc độ lật chuyển của Lý Quả hất ra ngoài, may mà nó dán chặt mình vào ngực của , mới có việc gì.

      Song, nó cũng cực kỳ nhanh trí, lập tức hiểu được tình hình tại của Lý Quả, tạm thời càng dám hành động, ngay cả miệng cũng chỉ dám ngậm mà thôi, cố nén kích động liếm liếm vài cái.

      Sau lúc lâu, Lý Quả mới yên tĩnh lại, giữ nguyên tư thế nằm, tiểu hắc xà liền thở phào nhõm. Yên lặng đợi lúc, nó mới dám mở miệng, nhả đóa hồng mai kia ra, hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào ngực Lý Quả.

      Cái lưỡi ấm nóng to gan liếm liếm vài cái, chẳng biết qua bao lâu, mới lưu luyến chuyển sang bên kia, cho đến khi cảm thấy mỹ mãn, nó mới vui sướng ôm đóa hồng mai chuẩn bị ngủ.

      Thế nhưng, ngay lúc nó định thực theo kế hoạch Lý Quả bất ngờ cho tay vào, mắt thấy sắp đụng đến mình...
      Last edited by a moderator: 16/10/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35: Bị phát


      Vụt!

      Tiểu hắc xà đoán rằng Lý Quả chưa tỉnh, chẳng qua chỉ là hành động vô thức, cho nên nó lập tức di chuyển xuống phía dưới, vụt cái liền nằm ngay bụng của .

      Quả nhiên, Lý Quả chỉ gãi gãi ngực vài cái, liền rút tay ra, tiếp tục ngủ, hoàn toàn biết hành động to gan của tiểu hắc xà.

      Nhìn hai điểm cách đó xa, tiểu hắc xà cũng dám thở mạnh. Song kiểu hành động lén lút lại lại làm nó thấy hưng phấn, kích động và đùa rất vui nữa.

      Đôi mắt đảo như chớp, nó muốn trở về chỗ kia nữa. Ánh mắt đảo đến nội y gần ngay trước mắt, nó suýt chút nữa run rẩy ngừng.

      Nội y bằng vải, nhấp nhô theo từng nhịp thở đều đặn, tiểu hắc xà nhịn được chảy nước dãi, rơi đúng vào thân thể nó.

      Hấp dẫn, quá hấp dẫn mà. Giống như là bị ma ám, nó từ từ di chuyển thân mình xuống phía dưới, nhưng có tiến vào bên trong, mà là tới chỗ ấm ấp giữa hai chân , rồi thoải mái nằm xuống.

      nóng lạnh, thế nhưng nó lại cảm thấy vô cùng vừa vặn, cực kỳ thích hợp. Tâm tư ngừng kích động, cũng dần trở nên bình tĩnh, nó ngáp cái, rồi dần tiến vào mộng đẹp trong cảm giác say nồng hiếm có.

      Lý Quả ngủ rất thoải mái, trong cơn mê, chợt cảm thấy dưới thân như bị vật gì đó đè nặng, rất khác so với bình thường. lập tức giật mình tỉnh lại, theo bản năng nhìn gối đầu, chẳng thấy tiểu hắc xà đâu.

      chút nghĩ ngợi liền kéo áo ngủ ra, nhìn xuống ngực, nhưng lại chẳng thấy tiểu hắc xà, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái.

      Nó lại chạy đâu rồi?

      Trong lúc nghĩ ngợi, lại thấy dưới thân có chút lạnh lẽo, lại giống như có thứ gì đó. Lý Quả kinh hãi, vội vàng vén quần lên, khi nhìn thấy vật kia, liền cảm thấy vừa giận vừa xấu hổ.

      "Sao mày lại háo sắc như vậy, có nhiều chỗ như thế lại ngủ, còn dám ngủ người tao nữa?"

      Muốn ngủ ngủ , vì sao lại cứ thích ngủ ở hai chỗ đó của mình chứ? thể tiếp nhận nổi chuyện này. vội nhấc tiểu sắc xà ngủ say lên, dùng sức lắc nó, tức giận mắng.

      Tiểu hắc xà ngủ ngon, bỗng nhiên bị Lý Quả ra sức lắc, liền cảm thấy mộng đẹp như dần rời xa. Đôi mắt nhập nhèm hơi mở ra, vừa lúc thấy được Lý Quả rất giận dữ, vì thế, nó liền rùng mình cái

      Chương 36: Con rắn đáng thương.


      Bình tĩnh! Bình tĩnh!

      Lý Quả liên tục hít sâu vài cái, biết bây giờ mình có tức giận cũng vô dụng. Đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên con tiểu sắc xà này làm chuyện như vậy, sớm biết rồi.

      Tiểu hắc xà vô tội nhìn Lý Quả, thỉnh thoảng còn thè cái lưỡi , dáng vẻ vô cùng đáng thương. Nó dám giãy dụa, chẳng dám lộn xộn, cứ ngoan ngoãn mặc cho Lý Quả lắc lư.

      Cơn tức của Lý Quả có chỗ phát tác, lại sợ chính mình cẩn thận bóp chết nó. thể nhẫn tâm, dứt khoát ném nó lên gối đầu, rồi thở phì phò, chẳng thèm nhìn nó nữa.

      Tiểu hắc xà biết tức giận, liền cuộn thành vòng tròn, đầu tựa vào gối, hai mắt bắt đầu đẫm lệ. Nó cố gắng nhận được đồng tình của Lý Quả, nhanh chóng dập tắt lửa giận của .

      Bị con rắn ngủ ở chỗ riêng tư nhất của mình, khiến thẹn quá thành giận. Nhưng cũng biết con tiểu sắc xà này chẳng phải là lần đầu, chỉ là thay đổi vị trí mà thôi.

      Tức giận lúc lâu, mới phát tiểu hắc xà vô cùng an tĩnh, mà cũng biết vừa rồi mình có hơi nặng tay. Nghĩ đến đây, Lý Quả liền xoay người lại, nhìn xem nó làm gì.

      nhìn còn đỡ, vừa nhìn liền bị dọa đến nhảy dựng lên.

      Tiểu hắc xà khóc, đáng thương như đứa trẻ phạm lỗi, khiến cho người ta đành lòng.

      "Này, dáng vẻ này của mày giống như là bị tao bắt nạt vậy". Lý Quả tức giận .

      biết ai mới là người bị hại đây!

      Tiểu hắc xà nghe như vậy, nước mắt càng chảy nhiều hơn, càng đáng thương hơn. Đầu vẫn tựa vào gối, dáng vẻ bi thương, quả thực khiến người ta đau lòng sinh ra áy náy.

      "Được rồi, là tao nên túm mày, mày có bị thương ? Lại đây, để tao xem nào". có cảm giác như mình dỗ đứa trẻ vậy.

      nhàng nhấc nó lên, nhìn khắp thân thể đen tuyền của nó, song vẫn phát được gì.

      Tiểu hắc xà để mặc xem xét, chỉ là đôi mắt ửng hồng vẫn nhìn Lý Quả, như muốn rằng nó rất oan ức.

      "Bị đau chỗ nào hả?" tìm được, đành phải hỏi nó.

      Tiểu hắc xà tội nghiệp lắc đầu, tỏ ý mình rất tốt.

      Thấy thế, Lý Quả mới yên lòng. đặt nó lên gối, chọc vào cái đầu của nó, dặn dò: "Về sau mày được như thế nữa, nếu vẫn chịu nghe lời, tao lập tức trả mày về cho Mặc Nhật Tỳ".

      cần, cần! Tiểu hắc xà hò hét trong lòng. Nó vẫn còn muốn ngủ người mà, rất thoải mái đó. Thế nhưng, vì để thoải mái về sau, nó phải tiếp tục cố gắng lừa mới được.
      Last edited by a moderator: 16/10/15
      Friendangel2727, BaoYu, 1393 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :