1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 305, Tử Hỉ trúng cử

      Thẩm thị nghe xong, chỉ đành phải với Phó phu nhân: "Ngại quá, mẹ chồng nhà tiểu nữ đến, còn phải qua tiếp đón tiếng. bằng mọi người cùng tới gặp mặt, nhà nàng cũng ở trong thành An châu, về sau, quen thuộc lẫn nhau chút, có thể thường đến tụ họp, chúng ta lớn tuổi cùng đám trẻ tuổi cũng có nhiều chuyện chung."

      Phó phu nhân nghe xong vui vẻ đồng ý, đoàn người về tới Tăng gia, Hạ thái thái và nhi tử nàng ngồi trong phòng uống trà, Tử Lộc và Tử Thọ tiếp đón. Tử Vũ hành lễ, vội tránh vào trong phòng.

      Hạ thái thái thấy Phó phu nhân, bước lên phía trước vấn an, Tăng gia có quan hệ thông gia với Phó gia, cũng là ngoài dự đoán của nàng, nghe nhi tử qua tiền căn hậu quả, Phó gia có thể liếc mắt cái nhìn trúng Tử Hỉ, có thể thấy được tương lai của Tử Hỉ nhất định tệ được, nhi tử nàng có mấy đại cữu ca có tài này, tất nhiên cũng có thể mượn thêm vài phần lực, chừng, tiền đồ của lão gia nàng, cũng có thể dính chút ánh sáng.

      " sớm nghe thông gia thái thái về phu nhân, vẫn có duyên nhìn thấy, hôm nay vừa thấy, phu nhân quả là dáng vẻ đoan trang, quả nhiên là xuất thân đại gia, chúng ta cửa nhà nghèo cũng so nổi." Hạ thái thái khen tặng .

      Có Hạ thái thái ở đó, mấy vãn bối như Tử Tình cũng cần mở miệng thế nào, đến Thẩm thị cũng chen vào lọt mấy câu, vẫn là Phó phu nhân chủ động nhắc tới đề tài cùng Thẩm thị, Hạ thái thái mới ý thức được mình có chút giọng khách át giọng chủ, vội tự giễu : "Xem ta, vừa thấy phu nhân, chỉ lo thân thiết, nhưng lại quên mất thông gia thái thái, nên phạt nên phạt, bằng ngày khác ta làm chủ nhà, ở cái vườn tồi kia nhà ta bày bàn tiệc rượu, mọi người tụ tập. Aiz, ta cũng là thấy phu nhân hiền lành, đúng là như bạn cũ, bèn hơn vài câu."

      "Hạ thái thái khách khí rồi, tiểu nữ sắp phải gả, trong thời gian ngắn chỉ sợ rảnh, lúc nào bình thường, lại đến quấy rầy." Phó phu nhân khéo léo từ chối .

      Phó phu nhân xong cũng đứng dậy cáo từ, đứng lên với Tử Tình: "Chẳng qua đến vườn, Tử Tình, vườn kia nhà ngươi chỉ sợ là mời cao nhân thiết kế ? Thiên nhiên khắp nơi thoả đáng phù hợp như vậy, cũng nhìn ra dấu vết của thợ làm. Đúng là tệ."

      Hạ thái thái nghe xong nhìn Tử Tình cái, Tử Tình cười : "Chẳng qua là cái vườn ở nông thôn thôi. Khó được vào mắt phu nhân."

      Thẩm thị thấy Phó phu nhân phải . Vội : " bằng ở lại ăn bữa cơm, cũng nếm thử đồ ăn ở nông thôn chúng ta, cái khác có, chính là đồ tươi mới, nào có cái lý bụng trở về?"

      "Đúng vậy, thím. Tốt xấu đến chuyến, ngài bụng trở về như vậy, trong lòng nương ta còn cảm thấy được tự nhiên, cho rằng mình tiếp đón chu toàn đấy? Nhà nông dân. Cái khác có, rau dưới ruộng vẫn có mấy luống." Tử Tình cười khuyên nhủ.

      "Tốt lắm, bị ngươi mấy cái này, ta mà ở lại, chẳng phải thành tội nhân? Vậy khách tùy chủ tiện, làm phiền." Phó phu nhân cười .

      Trần thị và Dương thị nghe xong vội sắp xếp, Tử Tình cũng cười theo ra ngoài. Lại cứ lúc này Lâm Khang Bình tiến vào đón Tử Tình, Trần thị vừa cười : "Muội phu, người ta đều ngày gặp như cách ba thu, ta thấy ngươi và muội muội là canh giờ gặp, tựa như qua ba năm ? thấy nam nhân nhà ai giống như ngươi, lúc nào cũng dính vào, cũng qua nhiều năm như vậy, hai người còn lúc mà phân ra nổi? Chẳng lẽ muội muội về nhà mẹ đẻ, chúng ta còn có thể ăn nàng à?"

      Tử Tình nghe xong lên trước. Cười : "Xem ta xé miệng ngươi, hai ngày gặp, còn học xong từ mới rồi, ai dạy ngươi ‘ ngày gặp như cách ba thu’ vậy? êm đẹp làm sao có thể lên lời này, vậy cũng là người nào đó có cảm động mà phát ra ? Nhị ca ta chẳng qua là ra ngoài thi vài ngày mà thôi?"

      Trần thị nghe xong cũng đỏ mặt, lên định cù nách Tử Tình, bị Lâm Khang Bình ngăn cản, Trần thị thấy cả giận: "Muội phu, nữ nhân chúng ta cãi nhau. cần nam nhân giúp đỡ."

      "Nhị tẩu. Thân thể Tình nhi mấy ngày nay có chút tiện, nhị tẩu thủ hạ lưu tình."

      "Cái gì mà tiện? Chẳng lẽ lại có?" Trần thị hỏi.

      Tử Tình nghe xong sửng sốt. Bấm tay tính toán, đúng vậy, quỳ thủy qua ba ngày có tới, thể khéo như vậy chứ? Mình mỗi lần chỉ cai sữa cho đứa được hai tháng, nhất định mang thai, cái này cũng lần thứ ba rồi.

      Trần thị thấy Tử Tình sững sờ, cười : " phải như vậy, hôm nay tuyệt đối buông tha ngươi."

      "Còn chưa có tin chính xác đâu, tẩu tử trước đừng ồn ào." Tử Tình vội cầu đạo.

      Phó phu nhân trong phòng khách vẫn nhìn mấy người trong viện ầm ĩ, cười : "Ta thích bầu khí nhà tẩu tử này rồi, , chị em dâu trong lúc này đều thân như tỷ muội, nữ nhi nhà ta có thể vào nhà người như vậy làm vợ, cũng là phúc phận của nàng."

      "Đúng vậy, lần đầu tiên ta đến cũng cho là các nàng là tỷ muội, có thể thấy được thông gia thái thái là người rộng lượng, làm khó nàng dâu, đều đem nàng dâu thành nữ nhi lòng thương, điểm ấy phu nhân cứ yên tâm ." Hạ thái thái cũng cười câu.

      "Nơi nào có tốt như các ngươi vậy, ta cũng là từ nàng dâu tới được, biết chuyện gì xảy ra, cũng thông cảm cho các nàng thêm vài phần mà thôi." Thẩm thị .

      Bữa cơm này, Phó phu nhân ăn rất là vừa lòng, bàn cơm thấy mấy tiểu hài tử Tăng gia, đều vui vẻ mà thất lễ, ma ma cực có nhãn lực tặng hầu bao cho từng đứa , hầu bao rất tinh xảo, bên trong đều là hai nén vàng như ý, khoảng tầm hai lượng, hẳn là sớm chuẩn bị tốt, đến mấy đứa miệng còn hôi sữa cũng bỏ sót.

      "Quá tốn kém rồi. Tiểu hài tử mỗi nhà, bất kể cho chút gì đó rồi đuổi ra." Thẩm thị vội .

      "Lần đầu tiên gặp mặt, nên là vậy, về sau, ta thỉnh thoảng tới quấy rầy, tẩu tử cũng đừng chê ta mặt dày mới được." Phó phu nhân .

      Phó phu nhân xong đứng dậy cáo từ, trước khi , mời mấy người Tử Tình, Trần thị, Dương thị đến nhà nàng, mấy người cười đáp ứng.

      Cuối tháng, Tử Tình xác định mình lại lần nữa mang thai, cái này mà ở đại, quả thực dám tưởng tượng, mới thành thân vài năm thế này, tốc độ này, cũng quá nhanh ?

      Sau khi Tử Tình biết được mình mang thai làm chuyện thứ nhất, chính là quỳ gối bồ đoàn cầu nguyện: "Thiên linh linh, địa linh linh, các lộ thần tiên, nhất định phải phù hộ ta sinh nữ nhi, để cho ta miễn nỗi khổ sinh đẻ, ta nhất định làm nhiều việc thiện, tích nhiều đức. . ."

      Vốn Tử Tình là tin những thứ này, nhưng nếu Tử Tình có thể đến nơi này, chứng tỏ rằng có lực lượng siêu nhiên tồn tại muốn người biết, Tử Tình cũng đến cùng là cái gì, đành phải lung tung khấn tất cả.

      Lâm Khang Bình ở bên nghe xong cười : " mình ngươi tự than thở cái gì vậy? Cầu thần bái phật phải thành tâm, ngươi cầu nhiều quá, các thần tiên cũng đùn đẩy cho nhau."

      "Phi phi, ác khẩu chứ ác ý, lời của gia, các thần tiên nghe xong mới có thể tức giận chứ. Xin các lộ thần tiên tha thứ gia nhất thời lỡ miệng." Tiểu Lam vội quỳ xuống dập đầu.

      Nửa tháng sau, khi Tử Tình ở phòng chơi cùng bọn chơi đùa, Tử Vũ chạy vào, thở hổn hển chỉ : "Tỷ, tỷ, tứ ca trúng rồi, tứ ca trúng rồi, cũng là tên thứ hai đó, đáng tiếc, nhị ca tam ca bọn họ cũng chưa trúng."

      "Hạ muội phu đâu?"

      "Còn chưa biết đâu? Phỏng chừng cũng trúng đâu, mới đọc hai năm."

      Tử Tình nghe xong vội dẫn theo bọn qua, Tiểu Phấn Tiểu Bạch theo, Tiểu Thanh Tiểu Lam còn có mấy tháng nữa xuất giá, Tiểu Bạch cũng theo học quy củ thời gian dài như vậy, trông mấy đứa vẫn là thành vấn đề.

      Tăng Thụy Tường và Thẩm thị bên vì Tử Hỉ trúng cử mà hân hoan, bên lại vì Tử Lộc và Tử Thọ thi rớt mà lo lắng, nhất là Tử Lộc, là lần thứ ba thi rớt rồi, Tăng Thụy Tường nhìn ánh mắt Tử Lộc có vài phần đau lòng, nhi tử này ăn khổ nhiều nhất, vỡ lòng cũng chậm năm, có thể thi trúng tú tài cũng là dùng xong mười hai phần khắc khổ, nhưng là lại muốn tiến lên, chỉ khắc khổ hiển nhiên là đủ, Tăng gia sinh ra bốn tú tài, là kỳ tích rồi, lại hơn, chỉ sợ cũng cưỡng cầu nổi, ông trời phá lệ khai ân hậu đãi Tăng Thụy Tường rồi.

      Nghĩ đến mấy đứa con của mình chịu thua kém như thế, mỗi khi nhìn mấy đứa này của mình, Tăng Thụy Tường nghĩ đến năm huynh muội bọn họ, trong lòng chua xót là cần cũng biết, tất cả cái này, đều quy về công lao cho Thẩm thị có cách dạy con.

      Tăng Thụy Tường trầm tư, nghĩ tới Tử Lộc khuyên nhủ: "Cha mẹ, tiểu Tứ có thể trúng, là chuyện vô cùng tốt, ngàn vạn lần đừng bởi vì ta và Tam đệ mà làm hỏng hưng trí của mọi người, chúng ta có Đại ca và tiểu Tứ, là ông trời khai ân rồi."

      "Đúng vậy, cha mẹ, Nhị ca giống ý của ta." Tử Thọ cũng bồi thêm câu.

      Lời này giống như Tăng Thụy Tường nghĩ đến, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị khỏi chảy xuống giọt nước mắt vui mừng.

      Về phần Tử Lộc và Tử Thọ, đương nhiên giống bên ngoài bọn họ sao cả, hơn mười năm gian khổ học tập khổ đọc sách, trong lòng ai giấc mộng đâu? Chẳng qua, giấc mộng của bọn họ xa vời hơn chút, thậm chí xa thể kịp, chua xót gian khổ trong đó, cũng chỉ có mình mình nếm trải thôi, ai cũng giúp đỡ được mình.

      Lúc này, Phó gia sai người tặng hạ lễ tới, xem ra tin tức của Phó gia rất linh thông, Phó đại nhân cũng là cười cười toe tóet, đồng liêu bên dưới thấy, rối rít khen Phó đại nhân tinh mắt, ngược lại cũng rối rít đưa tới hạ lễ, ái tế trong lòng thủ trưởng, lại là tiền đồ rộng lớn, ai có thể buông tha cho cơ hội có sẵn nịnh bợ? Hạ gia cũng sai người tới tặng phần hậu lễ, Hạ Cam Vĩnh lần này cũng trúng, trong đoàn người này có Tử Hỉ tuổi nhất, cũng chỉ mình Tử Hỉ thi đậu.

      Cho nên, lần này Tử Hỉ trúng cử, Tăng gia thu được hạ lễ nhiều hơn xa xa Tử Phúc hồi đó, trong đó còn có huyện nha Lâm Giang, phủ nha An Châu, thân hào nông thôn địa phương Ngô Đồng trấn, vân vân ngừng đưa tới, xe ngựa tặng lễ trước cửa Tăng gia nối liền dứt, đưa tới trong trấn và trong thôn ít người ở ven đường bình luận.

      Tăng Thụy Khánh dắt trâu cùng Chu thị cũng qua ven đường, thấy cửa Tăng gia náo nhiệt, cần bọn họ cố ý hỏi thăm, lời này bay thẳng vào bên tai.

      "Nhà Tăng tú tài này là tổ tiên tích đức, chậc chậc, bốn nhi tử, bốn tú tài tính, đứa út này, lại trúng cử, văn phong nhà sao tốt thế nhỉ?"

      "Sai lầm rồi, phải tổ tiên nhà tích đức, là tự Tăng tú tài người ta tích đức, ta cũng nghe năm đó là Tăng tú tài mạnh mẽ muốn ở riêng, hai lão tức giận, cơ hồ coi như trống trơn đuổi nhà tiểu nhi tử ra ngoài. Mua khối đất này, cũng là ca ca nhà mẹ đẻ giúp đỡ, vẫn là bản lãnh của người ta, năm xoay người rồi."

      "Đó là, có cả nhà kia liên lụy, có thể xoay người sao? Ngươi , chúng ta có phúc phận có huynh đệ tốt như vậy, sao có người hết lần này tới lần khác dại dột muốn chết như vậy, huynh đệ tốt như vậy, lại còn nhận? Đầu phải là bị lừa đá chứ?"

      "Chuyện nhà , người nào biết? Muốn sai, hai lão cũng thiên vị có giới hạn, ba nữ nhi đều là bảo bối, con lớn nhất ghe gớm còn muốn kính, cũng chỉ còn lại tiểu nhi tử bắt chẹt."

      "Đúng vậy, nghe phòng ở nhà đại ca , chính là chiếm nền nhà của tính, còn ba ngày hai bữa tới cửa quậy muốn này muốn nọ, xong rồi phòng ở cũng chiếm. . ."

      Tăng Thụy Khánh và Chu thị rốt cuộc nghe nổi nữa, về tới nhà, Tăng Thụy Khánh đen mặt, Chu thị cũng dám trêu chọc .

      --- ----------hết 305------

      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15

    2. Ngọc Tuyết

      Ngọc Tuyết Well-Known Member

      Bài viết:
      245
      Được thích:
      237
      Trời! Tử tinh sinh mấy đứa rồi nhỉ? 3 đứa trai phải hay 4 đứa. Tử hỉ biết thi tới tiến sĩ vào tam giám nhỉ. Là trang nguyên lang:yoyo20::yoyo20::yoyo20::yoyo19::yoyo19:

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 306, Tử Hỉ thành thân

      đến Tăng Thụy Khánh đen mặt ngồi nửa ngày, bỗng nhiên với Chu thị: "Ngày mai đến nhà Nhị muội đón cha mẹ trở về, ở cũng ít ngày rồi."

      Chu thị cũng dám hỏi nguyên do, vậy cũng là có liên quan đến chuyện hôm nay, chỉ phải đáp ứng.

      Ai biết ngày hôm sau lại cứ mưa , tí ta tí tách đến mấy ngày, Tăng Thụy Khánh cũng có cách nào động người.

      Tin tức truyền tới Kiều thôn, Hạ Ngọc biết Tử Hỉ trúng cử, cũng biết tháng sau Tử Hỉ thành thân, bèn thương lượng cùng lão gia tử và Điền thị, muốn đưa bọn họ về nhà.

      "Cha mẹ, phải là nữ nhi đuổi các ngươi, ta cũng muốn qua tiếng chúc mừng với Nhị ca, bằng mọi người cùng nhau trở về. Nếu phải thời tiết hôm nay tốt, chừng Nhị ca phái người tới đón chúng ta rồi."

      Lão gia tử nghe xong vừa vui mừng vừa thất vọng, vui mừng tất nhiên là bởi vì mặt ngoài Tăng gia lại thêm vẻ vang, thất vọng còn lại là nhà lão Nhị cũng chưa phái người đưa tin đến, có thể thấy được là để người làm cha là đây vào trong lòng.

      "Hừ, người ta sớm quên chúng ta rồi, ước gì chúng ta quay về thêm chướng mắt đấy, ai còn nhớ được chúng ta?" Điền thị .

      "Ngươi đừng quên, ai nuôi ngươi, ai mời thầy hỏi thuốc cho ngươi, ai thuê người hầu hạ cho ngươi?" Lão gia tử trừng Điền thị cái.

      Điền thị chống gậy lầm bầm vào nhà.

      Mưa tạnh, lão gia tử ra sân, ở dốc cửa thôn, ánh mắt nhìn về phía con đường duy nhất trong thôn trông về nơi xa. Lão gia tử biết Tăng Thụy Tường cách lòng với bọn họ, đến cũng phải trách người làm cha là , từ xem nhi tử này, nhi tử theo a bà lớn lên, đọc sách biết chữ, thư sinh tốt, vẫn cứ bị buộc xuống ruộng làm việc nhà nông, đừng nhìn thân mình gầy yếu, xới đất cày ruộng cấy mạ cắt lúa, loại nào cũng cắn răng học xong, cố gắng làm được, đến nay, lão gia tử còn nhớ dáng vẻ quật cường của đứa năm đó, cắn răng, nhếch miệng. Cũng kêu khổ, cũng oán trách.

      Chân chính khiến Tăng Thụy Tường bắt đầu thất vọng đau khổ xa cách bọn họ, hẳn là lần đó Tử Tình bị Đại Mao tính kế, lão gia tử vì gia đình yên ổn. Cứng rắn buộc Tăng Thụy Tường nuốt quả đắng này vào. Chuyện sau này, từng chuyện từng việc, đều thoát khỏi quỹ đạo mong muốn của lão gia tử, lão gia tử có lòng giúp Tăng Thụy Tường mấy câu, là lực bất tòng tâm gãi đúng chỗ ngứa. biết cách dạy con trai, biết cách dạy con . Lão gia tử chỉ có thể tự nuốt quả đắng này vào thôi. Nhưng tin, nhi tử thà thiện lương như vậy thực có thể bỏ mặc quan tâm đến người làm cha này.

      Khoan hãy , Tăng Thụy Tường đúng là quên báo cho lão gia tử, vẫn là Thẩm thị nhắc câu, nhưng trời đổ mưa vài ngày, đường lầy lội chịu nổi, Tăng Thụy Tường lại định làm tiệc rượu, bèn nghĩ chậm vài ngày cũng giống như vậy thôi.

      Này . Trời vừa quang, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị thương lượng, buổi chiều liền phái Lâm Hưng đón lão gia tử. Bên này. Tăng Thụy Khánh nhìn đường này, xe trâu vẫn là vất vả chút, bằng lại chờ thêm ngày, mặt đất khô rồi, lại cũng là giống như vậy. Cứ như vậy, lão gia tử được Lâm Hưng đón về.

      Tăng Thụy Khánh thầm dậm chân, suy nghĩ lại, vẫn là tìm lão gia tử hoà giải, lão gia tử nhìn Tăng Thụy Khánh : "Nhi tử, phải là cha giúp ngươi. Là tự ngươi phá hỏng con đường của mình, ngươi tuyên bố muốn cắt đứt quan hệ, lão nhị cho ngươi bậc thang xuống, ngươi xuống, vốn cho rằng Tử Toàn đọc sách ở học đường, ngươi nhìn xem lão nhị cũng so đo với đứa . Trì hoãn hai năm, có lẽ qua kết cục này, ai biết nương của Tử Toàn, vậy mà đại náo học đường, tất cả mặt mũi đều mất hết, ngươi nha, ngươi nha, bảo cha ngươi cái gì cho tốt?"

      " cho ta bậc thang chỗ nào? Ngươi nghe thấy, tối hôm đó, buộc ta như vậy, ta có thể cái gì?"

      "Sao chưa cho bậc thang, Tử Thọ thành thân, phải tự mình dẫn theo đứa mời rồi, ngươi muốn gây khó dễ cho , nhất định . Kết quả đâu? Còn phải chính ngươi mất thanh danh?"

      Tăng Thụy Khánh nghe xong im lặng tiếng động, ngồi lát, cái gì cũng , đứng dậy về.

      Thoáng cái đến ngày vui của Tử Hỉ, sính lễ đưa từ mười ngày trước, Thẩm thị cùng Phó gia thông qua, Tử Hỉ là nhi tử nhất, nhưng cũng thể cao hơn ba ca ca trước, cái này lúc trước xong rồi. Phó gia muốn là Tử Hỉ người này, đương nhiên so đo ít chuyện vụn vặt, đều nên vậy.

      Chẳng qua, sính lễ nâng tới, Phó gia cũng là lắp bắp kinh hãi, bởi vì đồ Tăng gia chuẩn bị căn bản giống gia đình hàn môn ở nông thôn có thể chuẩn bị được, nhìn ra được là tốn ít tâm tư cũng tốn ít tiền bạc, riêng những cái đó, tiền biếu còn đưa sáu trăm sáu mươi sáu lượng, là tất cả cùng vui vẻ.

      nhà Tử Phúc là vào lúc gần tối mười lăm tháng mười vội trở lại. Buổi tối, mọi người tặng tuỳ lễ cho Tử Hỉ, đều là trăm lượng ngân phiếu, còn lại là thương lượng lễ gặp mặt cho tân nương tử.

      "Ta là kẻ có tiền, nhà ta đông đứa , thể so với các ngươi đều có tiền thu, ta chỉ chuẩn bị bộ trang sức bằng vàng ròng, giống như trước kia đưa cho các ngươi." Lưu thị cười trước.

      "Đại tẩu, ngươi còn khóc than, còn chỉ chuẩn bị bộ trang sức bằng vàng ròng, ngươi còn định chuẩn bị mấy bộ vậy?" Trần thị cười trả lời.

      "Chính là, chúng ta tất cả đều giống nhau, ngày mai lấy ra, đồng loạt đều là đồ trang sức bằng vàng ròng, đệ muội có thể cho là chúng ta thương lượng trước rồi hay ?" Dương thị giọng hỏi.

      "Quản làm cái gì, chứng minh chúng ta đồng tâm, bày ra đống vàng to đùng này, còn phải loá mắt mọi người? Về sau, tứ đệ muội ngày đổi bộ, còn trùng lặp kiểu nào đâu?" Tử Tình .

      Vĩnh Tùng và Thư Duệ rốt cuộc là lớn hơn chút, đều ở bên la hét muốn đón tân nương, Vĩnh Liên Vĩnh Dung cũng mở to mắt nhìn Lưu thị, Lưu thị cười : "Ta mới mặc kệ đấy, với tiểu cha các ngươi , tìm tiểu nương các ngươi đòi bao lì xì to mới được."

      Vĩnh Liên Vĩnh Dung chuyển sang nhìn về phía Tử Hỉ, Tử Hỉ cười : "Đều , đều , Vĩnh Liên ngươi lớn nhất, chông chừng tốt đám đệ đệ muội muội."

      Tiểu hài tử hoan hô loạt, thậm chí cũng chịu về nhà ngủ, đòi chen chúc cùng chỗ với Tử Hỉ, "Để cho tiểu Tứ vui vẻ theo đêm này cùng đại chất tử và đại cháu ngoại trai, ngày mai muốn theo cũng là được." Lưu thị cười .

      Tử Tình và Trần thị cũng có cách nào khác. Chỉ đành phải thôi.

      Sáng sớm ngày hôm sau, em bạn bè rối rít tới cửa, nhà Hạ Ngọc và nhà Thu Ngọc đến sớm nhất, muốn giúp đỡ thu xếp làm chút chuyện, nhất là trượng phu của Tử nhi, rất có ánh mắt, giúp đỡ nâng cái bàn bày cái ghế, Tử Tình gọi tất mấy tiểu tử ở Tình viên đến giúp đỡ.

      Làm Tăng Thụy Tường và Thẩm thị ngoài ý muốn là, Chu thị lại còn đến, vào cùng lão gia tử và Điền thị, Tăng Thụy Tường nhìn Thẩm thị cái, Thẩm thị nhìn Tử Phúc cái, Tử Phúc : "Tùy nàng . Chỉ cần phải đến làm loạn, cũng đừng quan tâm nàng, dù sao trong lòng chúng ta đều biết là được."

      Chu thị tìm cơ hội, bắt chuyện cùng Lưu thị trước, : "Vợ đại chất tử, khi nào trở về? Cũng đến nhà đại nương ngồi chút?"

      "Ơ, đại nương, ta cũng dám, ngưỡng cửa nhà đại nương có chút cao, cha ta cũng bước vào nổi, ta càng bước vào nổi." Lưu thị cười .

      Chu thị sượng mặt, vừa lúc Thẩm thị qua bên cạnh, Chu thị vội lôi kéo Thẩm thị : "Đệ muội, chúc mừng ngươi, chuyện trước kia, là lỗi của tẩu tử ta, hôm nay xem ở phần ngày vui của Tử Hỉ, chớ chấp nhặt với ta."

      "Đại tẩu, lời này ngươi dỗ tiểu hài tử ba tuổi ." Thẩm thị xong kéo Lưu thị tránh ra.

      Chu thị tức giận trong lòng, nhưng cũng dám phát tác, tìm mấy chị em dâu nhà Tam bà bà chuyện, đáng tiếc người ta mượn cớ rời khỏi, cuối cùng, vẫn là đệ muội nhà mẹ đẻ nàng ở đó, cùng đứng hàn huyên với nhau.

      Buổi chiều vừa tới giờ Thân, đồ cưới vào cửa, trước cửa chật ních đám người xem náo nhiệt, Tăng gia cưới cũng là tiểu thư quan gia đấy, còn xem chút đồ mở mang tầm mắt?

      Vào cửa đầu tiên là bốn kiểu như ý, tiếp đôi bình trẻ em chơi đùa màu hồng lớn, đôi bình sứ Thanh Hoa lớn, sau đó là tám nâng trang sức vàng bạc ngọc thạch, tám nâng vật liệu may mặc bốn mùa, tám nâng các loại vật trang trí bằng ngọc thạch bằng sứ, tám rương gỗ chương đỏ thẫm, tám nâng đệm chăn, còn có bộ bình phong hạ đất lớn, còn có bộ bình phong tám cánh tranh cung nữ, chậu đồng lớn , các loại vật đặc biệt linh tinh, tổng cộng năm mươi tám nâng, linh ta linh tinh cũng bày đầy toàn bộ Hỉ uyển. Phó gia có sáu bà tử đưa gả tới, bên mở thùng, bày đồ cưới, bên trải giường chiếu trải chăn.

      Lưu thị và Tử Tình đều mang thai, thể trực tiếp xem lễ, hai người nằm nghiêng giường ở Phúc uyển, Lưu thị cười : "Cái lần tiểu Tam kia ta bị đuổi sang bên rồi, sao hôm nay lại là như thế? Ta còn muốn xem náo nhiệt đây."

      "Ai phải? phải là có ta cùng với ngươi sao? Hai ta trực tiếp nằm ở tây sương phòng nghe náo nhiệt ?"

      "Đó có cái gì tốt? Người đến người , đều giao thiệp với nhau, còn bằng ngay chỗ ta đây, phái bọn nha hoàn , có chuyện gì mới mẻ, rồi qua cho tiếng."

      Tân nương tử vào cửa, từ cửa Phúc uyển tới Hỉ uyển, Tử Tình nằm sấp cửa sổ nhìn thoáng qua, : "Vóc người cao, hình như thấp hơn chúng ta chút."

      Chỉ chốc lát, Trần thị và Dương thị cười tiến vào, : "Tứ đệ muội biết chút thổ ngữ đơn giản, chẳng qua, nàng phần lớn nghe được, còn có, thiếp thân nha hoàn của nàng biết , phỏng chừng là mới học, cái này, nương ta cần lo lắng rồi."

      Lúc này, canh giờ bái đường đến, đám người vây quanh tân nương ra, Trần thị và Dương thị cũng theo ra ngoài.

      Lúc bài đường, người chủ trì nghi lễ hô đều là thổ ngữ, tân nương tử phản ứng khỏi chậm nửa nhịp, cái chậm này, tân lang đứng dậy dẫm phải váy của tân nương, làm hại tân nương lảo đảo cái, hoàn hảo Tử Hỉ đỡ tân nương kịp thời, dẫn tới cả sảnh đường cười vang, lúc phu thê giao bái lại đụng đầu vào nhau, cái này càng làm mọi người cười lớn tiếng, đáng tiếc, có cách nào nhìn trộm khuân mặt đỏ thẫm của tân nương dưới khăn voan đỏ.

      Quỳ lạy xong, nha hoàn bên cạnh tân nương bước lên phía trước, đỡ tân nương trở lại tân phòng, đến giờ vén khăn voan.

      hồi, chỉ thấy Vĩnh Liên đến, với Tử Tình và Lưu thị: "Tiểu nương này, nhìn xinh đẹp bằng tam nương, mày cũng nhíu lại, biết có phải do vừa rồi bêu xấu hay , có vài phần tức giận đây?"

      " thể ? Xảy ra cái gì xấu?" Tử Tình hỏi.

      "Tiểu hài tử mỗi nhà, nên bậy. quên ngày thường nương dạy ngươi sao?" Lưu thị nghiêm mặt giáo huấn.

      Lúc này, Tử Vũ đến, thấy Vĩnh Liên quyệt miệng, hỏi: "Sao vậy, cho tiểu , ai chọc tức ngươi, tiểu trút giận cho ngươi."

      " có gì, tiểu hài tử hiểu chuyện, năng lung tung, ta nàng mấy câu."

      Lúc này, Trần thị và Dương thị cũng đến, Tử Vũ mang theo Vĩnh Liên ra ngoài.

      "Sao rồi? Thấy tân nương tử, xinh đẹp ?" Lưu thị hỏi.

      "Yên tâm, có xinh đẹp cũng xinh đẹp bằng đại tẩu đâu, tin, ngày mai vừa thấy biết." Trần thị cười

      --hết 306---

      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      huyendo, Ngọc TuyếtNhược Vân thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 307, vịt và cá

      Sáng sớm ngày tiếp theo, Tử Tình và Lâm Khang Bình trở về nhà mẹ đẻ từ sớm, muốn nhận nàng dâu mới kính trà, Tử Tình cuối cùng cũng có thể nhìn thấy hình dáng của tân nương, vẫn là thân quần áo mới đỏ thẫm, lông mày cao tỉa mỏng, mắt dài , mũi khéo léo, đáng tiếc đôi môi đủ tinh xảo, hơi lớn phần vừa ý lắm, giảm mất vài phần thần thái, dung mạo chỉ có thể tính là trung bình . Khó trách hôm qua tiểu Vĩnh Liên , xinh đẹp bằng Dương thị, trong bốn nàng dâu Tăng gia, chỉ về diện mạo, hẳn là kém nhất.

      Lễ gặp mặt của Điền thị, vẫn là Thẩm thị chuẩn bị, nàng dâu mới cũng làm cho lão gia tử và Điền thị bộ quần áo mới.

      Lễ gặp mặt của Hà thị là tự bà chuẩn bị, mấy năm nay, nhi tử, nữ nhi, tôn tử, tôn nữ, ngoại tôn, ngoại tôn nữ hiếu kính cũng ít, lão nhân gia nàng thường mình cũng là tiểu phú bà, cho nên, lấy ra mấy lượng bạc, tặng nàng dâu mới thêm đôi vòng tay uyên ương giảo ti bằng vàng, cũng với nàng dâu mới: "Bà ngoại già rồi, hi vọng có thể thấy được các ngươi khai chi tán diệp, vui vẻ qua ngày."

      Tử Hỉ vội : "Bà ngoại, lão nhân gia ngươi còn trẻ lắm, yên tâm, còn chờ lão nhân gia ngươi nhìn đứa đó." Tân nương tử sớm đỏ bừng mặt rồi.

      Sau ngày thứ ba lại mặt, Tử Tình mang theo đứa về nhà mẹ đẻ, chớp mắt để ý cái, bọn chạy đến Hỉ uyển, mấy nam hài tử vẫn là thân thiết với Tử Hỉ chút, lúc Tử Tình tới tìm, Phó thị dẫn dắt mấy đứa vừa đọc thơ vừa làm trò chơi, Vĩnh Liên Vĩnh Dung ở đó. Bên người Phó thị chỉ để lại bà vú và hai nha hoàn, còn lại đều phái về nhà rồi.

      "Tỷ, ngươi tới rồi, mời ngồi." Phó thị thấy Tử Tình, sớm nghe mẫu thân nàng nhắc qua, hai ngày này lại nghe Tử Hỉ nhắc đến nhiều nhất chính là Tử Tình, biết địa vị của Tử Tình ở trong lòng tướng công nàng phải bình thường.

      Tử Tình vừa ngồi xuống, thấy Lưu thị vịn tiểu Đào cũng tiến vào. : "Mắt nhìn thấy muội muội qua chỗ chúng ta, vừa định biết làm chút gì cho vui, ba thiếu ngươi tới rồi, ngươi chính là cơn mưa đúng lúc của chúng ta đó."

      "Bốn chị em dâu các ngươi vừa đủ tay. Còn dùng tới ta sao?" Tử Tình hỏi.

      "Ơ, bình dấm chua đổ từ nơi nào đến, chua như vậy nha? Ngươi qua chỗ chúng ta. Cũng vào thăm đại tẩu ngươi chút, trưởng tẩu như mẹ ngươi biết? Ta còn chưa có lý với ngươi đâu? Ngươi dính chua rồi, chưa gì như vậy, sau này chúng ta thèm dùng ngươi, tứ đệ muội, đến, đại tẩu dẫn ngươi chơi mạt chược ." Lưu thị cười .

      "Đại tẩu. Ta sai lầm rồi, ta sai lầm rồi còn được sao? Về sau, ta nhất định nhớ được thăm đại tẩu thân thiết nhất đáng nhất của ta trước." Tử Tình bước lên khoác cánh tay Lưu thị, chân chó .

      "Ta cũng phục muội muội điểm này, lời này chuyển cũng nhanh . Khiến chúng ta đều nhẫn tâm xuống tay trừng phạt nàng, đại tẩu nhìn cái vẻ đáng thương của nàng này, giả vờ còn rất giống." Trần thị đến cười .

      " đầy đủ như đưa thiếp mời, bằng cũng gọi Tam tẩu đến." Tử Hỉ từ trong phòng ra cười .

      "Bốn chị em dâu chúng ta chơi bàn mạt chược, ta đợi ngày này cũng rất nhiều năm rồi. sớm nghĩ, nương ta khéo sinh, bốn nhi tử bốn nàng dâu, bày lên mạt chược vừa vặn bàn. bằng bốn người họ Tăng các ngươi chơi bàn, đại ca ngươi ở đây. Cho tỷ ngươi lên." Lưu thị cười với Tử Hỉ.

      "Được, bốn người các ngươi chơi , ta tìm nương trò chuyện đây, bà ngoại và Tử Vũ kia còn có thể mở bàn đấy, người đúng là đông, chỉ thiếu mình đại ca. như lễ mừng năm mới, tốt lắm." Tử Tình .

      Trong khoảng thời gian này, Tử Lộc ở nhà nghỉ ngơi, ý của Tử Thọ, còn muốn thi lần nữa, chẳng qua, cũng muốn đến châu học, muốn ở nhà tự khổ đọc sách ba năm như Tử Lộc. Bây giờ vừa thi xong, mấy ngày nay trừ học đường dạy thay, chính là cùng Tử Lộc hai người câu cá, ao cá Tình Viên, đập nước Khang trang, bọn họ cũng ít, Tử Tình cũng là tài nào hiểu nổi, hai người này sao lại đột nhiên thích câu cá vậy? Mới bao biêu tuổi chứ?

      Tử Tình còn chưa có ra khỏi cửa, Thẩm thị tới, : "Ta tìm thấy người đâu, đều chạy tới đây, cơm trưa, làm canh vịt , vừa rồi bà ngoại , muốn ăn chút canh vịt già cho thanh nhiệt hạ hoả, nhạt chút. Còn lại các ngươi tự xem mà làm, ta dẫn theo bà ngoại ra ngoài dạo chút."

      Trần thị muốn đứng dậy, Phó thị : "Cứ để ta cho, Nhị tẩu và Tam tẩu có đứa còn như vậy, đại tẩu và tỷ tỷ còn mang thai đấy, bốn người các người vừa đủ bàn, ta mang theo bà vú cùng, còn có Thúy Trúc, Bích Trúc giúp ta đó."

      Trần thị suy nghĩ cái, có lẽ nàng dâu mới muốn biểu mình chút, liền cười đồng ý, : "Vậy vất vả cho đệ muội rồi."

      Phó thị tự dặn dò nha hoàn bà vú, Lưu thị : " bằng đến chỗ ta , đại ca các ngươi ở đây, tiện hơn chút."

      Trần thị vừa nghe cũng thấy có lý, ngang qua Thọ uyển, đón Dương thị chung, bốn người cười cười, buổi sáng cũng qua rất nhanh.

      Tử Tình ở lại ăn cơm, người nhiều, ngồi ở cái bàn tròn lớn, tiểu hài tử ngồi riêng bàn, tự mình ăn, quy củ của Tăng gia là tiểu hài tử bồi dưỡng năng lực độc lập từ , cần nha hoàn hầu hạ. Đương nhiên, tiểu oa nhi hai tuổi tính.

      Thẩm thị thấy chậu canh cá lớn bàn, con cá này đúng là , Phó thị chia canh cho trưởng bối, có chút nghi hoặc, hỏi Phó thị: "Nàng dâu tiểu Tứ, canh vịt ta muốn đâu?"

      "Nương, cái này múc cho ngài, ta cho bà ngoại trước rồi." Phó thị trả lời.

      "Đây phải là canh cá sao? Ta muốn là canh vịt?" Thẩm thị hỏi tiếp.

      Mấy người Lưu thị hiểu được trước, cười ha ha, : "Nương, đệ muội nhất định là nghe lầm, cá và vịt phát rất giống nhau, cá là ngang, vịt là ngang hạ xuống chút."

      Tử Hỉ nghe xong cũng giải thích cho Phó thị, Phó thị vội : "Lúc đó Bích Trúc có ở bên cạnh, cái này làm sao bây giờ?"

      " có việc gì, ăn chút canh cá cũng tệ, chỉ là, ta nhớ được trong nhà hình như có cá lớn như vậy ?" Thẩm thị .

      "Ta phái Bích Trúc ra ngoài mua, nương cá già, ta bảo nàng chọn mua con lớn nhất." Phó thị trả lời.

      "Ai nha, nương, mau, nhị đệ bị hóc xương cá, làm sao bây giờ?" Thư Duệ ở bên kêu.

      Lúc này, Vĩnh Dung cũng khóc lên, còn có Vĩnh Bách, ba đứa này đều là ba bốn tuổi, rèn luyện tự bọn họ ăn cơm, lúc này, đồng thời bị hóc xương cá.

      Bỗng chốc, Tử Tình và Lưu thị, Trần thị đều chạy qua, Thẩm thị : "Đừng hoảng hốt, nuốt miếng cơm to, nhìn xem có thể nuốt vào hay ."

      Ba đứa nước mắt ròng ròng lắc lắc đầu, người này uống chút dấm chua, người kia ăn chút quýt, hành hạ nửa ngày vẫn là vô dụng.

      Lúc này, Tăng Thụy Tường : "Bọn còn , thực quản cũng hẹp, vẫn là tốt, bằng, tìm biện pháp để cho bọn chúng nôn mửa, nhổ ra cái thứ này."

      Hà thị : "Khang Bình, ngươi , dùng hai chiếc đũa, chặn đầu lưỡi đứa , nhìn xem có thể thấy thứ này ?"

      Lâm Khang Bình thử nửa ngày lắc đầu, Hà thị rửa tay sạch , kéo Vĩnh Dung qua, đưa tay vào cổ họng đứa , móc hồi, Vĩnh Dung khó chịu nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống, cuối cùng oa cái, phun ra toàn bộ, Lưu thị đưa nước lên súc miệng, đứa nuốt chút, cười : " ra rồi, ra rồi." Nước mắt vẫn còn đọng chóp mũi.

      Hà thị theo cách đó cho Vĩnh Bách và Thư Ngạn phun xương cá ra, trong đó đặc biệt Thư Ngạn khó khăn chút, hơi mất công chút, trong ba đứa, nhất, biết phối hợp, miệng lại , phen này hành hạ xuống, Hà thị cũng toát ra mồ hôi đầy người.

      Chờ mọi người phục hồi lại tinh thần, Phó thị ở trong góc bên cạnh rơi nước mắt, Tử Hỉ ở bên cạnh nàng, sắc mặt có chút khó coi, phỏng chừng là nàng vài câu, Thẩm thị thấy kêu Tử Hỉ qua, : "Chuyện hôm nay, nàng dâu cũng phải cố ý, nàng mới đến, ngôn ngữ thông, khó tránh khỏi có chỗ sơ sẩy, ngươi trở về dỗ dành nàng , đừng vì chút chuyện này, các ngươi lại giận dỗi nhau, lúc này mới thành thân được mấy ngày đâu."

      Tử Hỉ gật đầu đồng ý, hai người cũng còn lòng nào ăn cơm, trở về phòng sớm.

      Bên này Trần thị và Dương thị thu dọn xong, Tử Tình nghĩ chút, vẫn là xem Phó thị, đừng bởi vì chuyện này, hai bên tồn tại nghi kỵ lần nhau tốt lắm, vì thế kéo Lưu thị và Trần thị lên, Dương thị nghe xong cũng cùng.

      Mấy người vừa mới đến cửa viện, nghe thấy tiếng tranh cãi của Tử Hỉ và Phó thị, Tử Tình nhíu nhíu mày, Lưu thị : "Hai người kia vì vậy mà cãi nhau, cá tính đệ muội hiếu thắng, vạn nhất chúng ta vội vàng vào, nàng xuống đài được làm sao bây giờ?"

      "Điều này cũng đúng, bằng ngày mai chúng ta lại đến." Trần thị .

      Tử Tình tập trung tinh thần nghe, Phó thị khóc : "Ta giải thích với ngươi nhiều lần như vậy, ta phải cố ý, vốn là, nương bà ngoại muốn ăn canh vịt ta làm thành canh cá, trong lòng ta đủ khó chịu rồi, ta là người mới gả vào, còn phải muốn biểu tốt phen, khiến cha mẹ sớm chấp nhận ta sao? Còn có, ta cho rằng bọn ăn cơm cũng là có nha hoàn nhìn, đám nha hoàn tự nhiên nhặt xương cá ra cho chúng nó. Ta nào biết đâu rằng bọn chúng còn như vậy, tự mình ăn cơm, hồi chúng ta còn cũng như vậy, hu hu, ta cũng phải cố ý, ngươi cho là trong lòng ta khó chịu? Trong lòng nương còn biết nghĩ về ta như thế nào đâu?"

      "Được rồi, ngươi cũng đừng khóc, ta chẳng qua ngươi mấy câu, ngươi xem tính tình ngươi lớn như vậy, nương ta còn sợ ngươi được tự nhiên, đặc biệt dặn ta dỗ dành ngươi đấy."

      "Ngươi đó là dỗ sao? Ngươi xem cái dáng vẻ mới đầu của ngươi, hận thể ăn thịt ta được."

      Tử Tình nghe xong khoát tay, mấy người lén lút rời cửa viện Hỉ uyển, ai về nhà nấy.

      Ngày hôm sau, Tử Tình ăn xong điểm tâm rồi về nhà mẹ đẻ, mấy người Lưu thị cùng Thẩm thị chuyện trong phòng, Phó thị vừa thấy Tử Tình, vội đứng lên : "Tỷ tỷ, chuyện ngày hôm qua đều do ta tốt, hỏi ràng tự mình tuỳ tiện làm cũng là thôi, vậy mà còn quên mất bọn còn như vậy, biết nhặt xương cá, cho là bọn chúng ăn canh được rồi."

      "Được rồi, ngươi mau ngồi xuống, với ngươi có việc gì rồi, vừa sáng sớm, ngươi nhận lỗi với mọi người." Lưu thị cười với Phó thị.

      "Chính thế, vốn là người nhà, nào có có va chạm, cái này tính là cái gì? Ngươi yên tâm . Bọn trải qua chuyện lần này, tự mình cũng học được cẩn thận. Nhưng là chính ngươi, cũng ngàn vạn lần đừng bởi vậy mà tồn tại kiêng dè, sau này làm cái gì cũng bó tay bó chân, lúc này mới nên đấy." Tử Tình .

      "Đa tạ tỷ tỷ thông cảm."

      "Bà ngoại, hôm nay lão nhân gia ngươi muốn ăn cái gì, bằng ra, còn để nàng dâu tiểu Tứ làm , lúc này nha, nhất định sai được." Lưu thị cười .

      Phó thị cũng ngượng ngùng gật gật đầu. Trận phong ba này cũng coi là qua.

      --hết 307---

      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      huyendoNhược Vân thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 308, Tử Phúc lên chức

      Sau khi Tử Hỉ thành thân được khoảng mười ngày, thấy Phó thị dần dần quen thuộc cuộc sống ở Tăng gia, liền bắt đầu chuẩn bị thi hội, mỗi ngày vì yên tĩnh, đều đến Noãn hương uyển nhà Tử Tình để khổ đọc, Tử Tình phân phó, ai cũng được tới quấy rầy.

      Khang trang bên kia lúa mạch và cải dầu các loại đều gieo xong rồi, cũng vào thời gian nông nhàn, bắt đầu tỉa cành cây ăn quả, lúc này, trong trang truyền đến vài tin tức tốt, hai đôi thành thân năm trước đều mang thai đứa , khéo là, Triệu bà tử phòng châm tuyến cũng mang thai, nghe Tiền thị phụ tử khoa chân múa tay vui sướng, đặc biệt đến Tình viên dập đầu mấy cái cho Tử Tình, sau khi trở về trong trang bày mấy bàn tiệc rượu mời mọi người trong trang náo loạn nửa ngày.

      Vì Lưu thị khó được ở nhà, Tử Tình dường như mỗi ngày có việc gì, đều về nhà mẹ đẻ tụ tập cùng mấy người họ, Phó thị cũng từ từ buông lỏng tính tình của mình, Tử Tình quan sát nàng này hơn tháng, làm người vẫn còn tương đối ngay thẳng, có chút giống mẫu thân nàng, cũng có vẻ kiêu ngạo gì, chỉ là hơi bằng lòng, mặt biểu lộ ra, hay dùng tiểu tính tình, cái này, đối với Tử Hỉ mà , cũng phải là ưu điểm gì.

      lý ra, nàng người xuất thân quan gia tiểu thư, hẳn là phải là loại tính cách thẳng thắn này, vậy vẫn là thiên tính, hơn nữa điều kiện trong nhà tốt, có chút bị làm hư rồi.

      Ngày hôm đó, khi Tử Tình tới, Thẩm thị chuyện cùng Tam bà bà, Tử Tình vội cười : "Tam bà bà hôm nay sao lại rảnh rỗi tới đây ngồi vậy? Bình thường có mời cũng mời được?"

      "Chỗ nào rảnh rỗi chứ, nhi tử này càng nhiều, tôn tử tôn nữ cũng nhiều, lớn lớn cộng lại hơn hai mươi người, ta đâu có lúc nào đến đây thăm được?" Tam bà bà cười .

      "Đó là phúc khí của lão nhân gia ngươi, bình thường người ta cầu cũng cầu được." Tử Tình cười .

      "Cũng là đứa nhà ngươi khéo , cả đám đứa đều dạy dỗ tốt, có tiền đồ . Còn cũng quên mất bản tâm, đứa nào thấy ta cũng đều là kính cẩn, hơn bọn gấp trăm lần." Tam bà bà thở dài.

      Tử Tình cùng ngồi lát, Tam bà bà rồi. Tử Tình hỏi: "Nương, Tam bà bà tới làm cái gì?"

      "Còn phải là đại nương ngươi, nhờ Tam bà bà tới giúp. Cũng sắp đến Đông chí rồi, muốn tế tổ, ý của đại cha ngươi là hai nhà hợp vào cùng làm."

      "Hợp thành chữ thập làm sao mà hợp? Hai nhà thờ cúng riêng cũng hai năm nay, lúc này lại muốn hợp, dựa vào cái gì muốn phân phân, giữ quy tắc muốn hợp? Nương, ngươi đáp ứng chứ?"

      "Sao có thể chứ? Mấy năm nay ta chịu tội còn chưa đủ sao? Khó khăn lắm mới tách ra. Ta lại đến gần làm cái gì?"

      "Khó trách hôm tiểu Tứ thành thân nàng tới, thấy chúng ta quan tâm nàng, tự tìm chỗ ăn cơm rồi về, ơ, sao nàng tìm a công bà hoà giải. Ngược lại tìm Tam bà bà đến?"

      "Chắc là a công ngươi đáp ứng nàng, bà ngươi chuyện là chút cũng dùng được rồi, mới nhờ Tam bà bà ngươi đến đây ? Quan tâm nàng làm gì, nghe lúc nhà nàng bận rộn ngoài ruộng, muốn mời người khác giúp vài ngày công, tìm khắp nơi được người, tại trừ nhà mẹ đẻ nàng, cũng có mấy nhà qua lại cùng nhà nàng."

      "A? Bây giờ nhân duyên của đại cha ta ở trong thôn kém như vậy?" Cái này Tử Tình đúng là nghĩ tới. Chẳng qua, ngược lại suy nghĩ cái. Tăng Thụy Khánh rời nhà năm năm, lại ở bên ngoài làm việc hai mươi năm, trong thôn người trẻ tuổi cơ bản cũng biết, càng miễn bàn qua lại. Người cùng tuổi lâu qua lại, cũng xa lạ rất nhiều, hơn nữa. Tăng Thụy Khánh vẫn luôn tự cao tự đại, đến Tăng Thụy Tường cũng để vào mắt, còn gì đến đám chân đất trong thôn.

      Lúc này, mấy người Lưu thị đến, Tử Tình cũng chuyện này nữa. Bụng Lưu thị càng lúc càng lớn, ra ngoài vừa vào, Hà thị nhìn thoáng qua, thuận miệng câu: "Thai này của nàng dâu lão Đại cũng nhìn giống nam oa."

      nghĩ tới Lưu thị tai thính, nghe thấy được, lên bắt lấy tay Hà thị, vội vàng hỏi: "Bà ngoại, là sao? sao? Thai này của ta là nhi tử?"

      "Hài tử ngốc, cái này ai dám cam đoan, ta là trông thấy giống, hẳn là sai biệt lắm, nương ngươi còn đặc biệt lên miếu cầu nguyện cho ngươi, cầu bồ tát phù hộ thai này của ngươi là nam oa, quả như nguyện rồi, đừng quên lễ tạ thần cũng nương ngươi." Hà thị .

      "A di đà phật, nếu đúng như thế, ta chết cũng cam nguyện." Lưu thị rơi nước mắt.

      "Phi phi, đại cát đại lợi, yên lành mê sảng cái gì vậy? Ngươi chết rồi đứa làm sao bây giờ?" Thẩm thị .

      "Thực xin lỗi, nương ta sai rồi, ta là , dập đầu trăm cái cũng cam nguyện." Lưu thị vội thay đổi.

      " thể nào, dập đầu trăm cái, chỉ sợ đại tẩu cũng bị khiêng trở lại." Dương thị .

      "Đại tẩu, xong, đến lúc đó ta giúp ngươi đếm, thiếu cái bồ tát trách tội." Tử Tình cười .

      cười, Lâm Khang Bình đến, : " là náo nhiệt, từ rất xa nghe thấy tiếng cười của các ngươi."

      "Còn phải là Tình nhi nhà ngươi, chúng ta cũng theo nàng mới có thể làm ầm ĩ, ngươi có nghe đại ca ngươi , trong nhà nàng ở, liền cảm thấy dường như thiếu cái gì đó, nhất là khi mừng năm mới, tiếng cười của nàng có sức cuốn hút nhất." Lưu thị cười .

      "Đa tạ đại tẩu khích lệ, bây giờ ta đón nàng về." Lâm Khang Bình .

      "Hôm nay ở lại ăn cơm à?" Thẩm thị hỏi câu.

      " được, nương, trong trang giết heo, ta đưa phiến sườn tới rồi, để ở phòng bếp, còn có, Tình nhi muốn làm cái lạp xưởng gì đó, ta để các nàng chuẩn bị thịt xong rồi, để nàng trở về nhìn chút." Lâm Khang Bình .

      "Đúng rồi, muội muội, cái lạp xưởng kia để cho ta ít, đại ca ngươi thích ăn." Lưu thị .

      "Muội muội, bằng ngươi làm nhiều chút, năm trước ta ăn thử, cũng cảm thấy nhắm rượu tệ, còn ngon hơn thịt khô chút. Ta giúp ngươi đưa ra quán cơm bán, cũng kiếm chút tiền tiêu vặt, ngươi thấy được ?" Trần thị hỏi.

      "Được, năm nay trong lòng nắm chắc rồi, vừa vặn làm nhiều chút." Tử Tình xong bèn cùng Lâm Khang Bình cáo từ.

      Rẽ qua cửa , Lâm Khang Bình : "Hôm nay đường về từ trong trang, gặp đại nương ngươi, lại còn chủ động chào hỏi ta, nàng có ý gì? Hối hận rồi?"

      Tử Tình nghe xong bèn kể lại ý đồ đến của Tam bà bà hôm nay, Lâm Khang Bình nghe xong : "Đại cha ngươi người này làm việc có trách nhiệm, ràng là sai trước, làm sai chuyện, lại còn đẩy nữ nhân ra nhận sai, cái này cũng thôi, dựa vào cái gì co rằng mọi người đều nên vây quanh ? trở về nhà về nhà, nuôi cha mẹ nuôi, cần huynh đệ tì cần, ngay từ đầu đến bây giờ, kiện kia của cha phải theo ? Bây giờ hối hận? Sau này còn có hối hận đây."

      "Nghe nương , là trong thôn có mấy nhà qua lại cùng , phải ?"

      "Tính tình của , cũng chỉ cha ta có thể bao dung , người ngoài ai có thể chịu được ? Nghe trong thôn người ta , mặc dù làm việc ở phủ nha An châu, cầu việc gì, cũng lần đồng ý, bây giờ trở về làm ruộng, còn bày ra cái vẻ kiêu ngạo kia kia, ngay từ đầu, nhiều ít còn có thể nhìn vào phần mặt mũi của cha ta, nhường ít, tại đều biết đến hai nhà náo cứng rồi, ai lên đá mấy phát? Đại nương ngươi cũng phải là người chịu khó gì, có lẽ là rất lâu có làm việc rồi, hai người đều chịu nổi tội này, tổng cộng chỉ hai mẫu ruộng nước hai mẫu ruộng cạn, nghe vẫn là huynh đệ nhà mẹ đẻ nàng hỗ trợ mới thu gặt xong."

      Hai người vào sân, đất bày chậu lại chậu thịt heo và ruột non, Tử Tình vừa thấy muốn nôn mửa, liền cách làm cho tiểu Lam, để cho tiểu Lam dẫn mấy người các nàng làm, đến Tôn bà tử cũng ở lại giúp đỡ, Tử Tình dặn tiểu Lam cho riêng phần tiền công.

      Ngày mồng tám tháng chạp, Phó thị trở về nhà mẹ đẻ chuyến, quay đầu với Tử Hỉ: "Lúc ta từ học đường qua, bà thấy ta, lôi kéo tay ta, nhiều chuyện nhà đại cha, muốn để ta van cầu cha ta, giúp đại cha tìm phần việc làm, lão nhân gia phen nước mũi phen nước mắt, nhìn thấy còn cực kỳ đáng thương, đến tột cùng xảy ra chuyện gì?"

      "Ngươi có đồng ý hay ?"

      " có, loại chuyện này ta có thể tùy tiện đồng ý sao? Nếu các ngươi muốn giúp mà , đại ca cũng có thể giúp việc này, hoặc là người nào các ngươi chút cùng cha ta, nhưng các ngươi ai cũng chưa từng nhắc đến, ngày hôm sau chúng ta thành thân, ta còn chuẩn bị lễ gặp mặt cho đại cha bọn họ, ai biết đến bóng dáng bọn họ cũng gặp, ta biết nhất định có nguyên nhân." Phó thị .

      "Việc này câu hai câu giải thích cũng , hai nhà chúng ta cắt đứt qua lại, đại tẩu và nhị tẩu gả đến sớm, đều ràng, ngươi tìm các nàng hỏi chút, các nàng giải thích, hẳn là công chính hơn ta chút, ta cũng lười mấy chuyện nát bét nhà , tóm lại, ngươi nhớ kỹ, về sau, cách xa bọn họ chút ."

      "Nhưng là, ta cho bà năm lượng bạc, ta thấy nàng là lão nhân, khóc sướt mướt, chuyện ta cũng hiểu lắm, chỉ nghĩ đến sớm rời khỏi nàng, liền ý bảo Bích Trúc cho nén bạc. Ta làm sai rồi sao?"

      "Cũng sai, ngươi vẫn là cùng đại tẩu các nàng khai thông thôi, về sau, cần cho bọn họ bạc, cho chút đồ ăn là được rồi." Tử Hỉ thở dài, cũng trách mình, lười mấy chuyện nát bét này, vốn cho rằng nàng là nữ tử khuê các, nơi nào có cơ hội mình gặp mặt cùng bọn họ, nghĩ tới, vẫn là bị chui vào chỗ trống.

      Phó thị nghe xong, quả thực tìm Lưu thị, trùng hợp mấy người Tử Tình đều ở đó, Phó thị suy nghĩ lát, vẫn là thẳng lời vừa rồi của Tử Hỉ.

      "Tiểu Tứ này, việc này sao sớm với ngươi, chúng ta còn tưởng rằng ngươi biết rồi chứ? Khi ta mới vào cửa, tướng công cũng cùng ta mấy chuyện nát bét này, chỉ là dặn dò ta, vạn nhất bọn họ người nào khóc than cùng ta hoặc cầu ta làm việc gì, tất cả đều cho phép đồng ý, ta cũng thấy lạ, sau này trải qua rồi, mới biết được." Lưu thị xong bèn kể lại chút chuyện sau khi nàng tới, chuyện xảy ra mấy năm nay, thực ra nàng cũng biết kỹ càng, nàng sống ở nhà nhiều lắm.

      Trần thị bổ sung rất nhiều, nàng sống ở nhà dài, sau khi Trần thị xong, cười : "Nghe chuyện trước khi ở riêng càng quá đáng, biết Tử Tình còn nhớ ?"

      " cần những ức khổ tư điềm này (*), dù sao mọi người cũng biết sao lại thế này rồi, về sau nhớ kỹ là được rồi." Tử Tình .

      (*) Ức khổ tư điềm, thành ngữ, ý là nhớ lại ở cũ xã hội bị áp bách, bị bóc lột thống khổ; nghĩ cuộc sống hạnh phúc đến từ xã hội mới dễ có; do đó đề cao tư tưởng giác ngộ. Nguốn gốc từ《 chuyện hội nghị công tác chính trị trong toàn quân》của Đặng Tiểu Bình: "Ức khổ tư điềm dĩ nhiên muốn làm, nhưng chỉ là ức khổ tư điềm cũng đủ rồi, phải nghiên cứu làm sao đề cao được giác ngộ chính trị của chiến sĩ dưới điều kiện lịch sử mới."

      đến vài ngày, Tử Phúc gửi về phong thơ, là Tết lịch năm nay về trễ vài ngày, quan viên các cấp phải lần lượt khảo hạch, Lại bộ cũng có người xuống.

      Phó đại nhân tìm người đưa thư cho Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình chuyến đến Phó gia, trời tối mới trở lại, lúc trở về vẻ mặt có chút cổ quái, Tử Tình hỏi có chuyện gì.

      "Hẳn là tin tức tốt, nếu ngoài ý muốn mà , đại ca có thể thăng làm Châu Đồng Xương châu, từ lục phẩm, Phó đại nhân cũng có thể thăng làm Đồng Tri An châu phủ, chính ngũ phẩm." Lâm Khang Bình .

      "Cái này phải chuyện tốt sao? Có chính xác ?"

      "Mặc dù mười phần nắm chắc, cũng kém bao nhiêu, bằng , Phó đại nhân thể trước với ta."

      Tử Tình nghe xong trong lòng tràn đầy vui mừng đứng lên, cũng quên mất tại sao lại cổ quái.

      --- hết 308---

      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :