1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Kiểu này cũng học @LạcLạc đặt gạch rồi mới lấp cho đỡ bị giành
      IshtarLạcLạc thích bài này.

    2. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      Kẹo que kẹo que :hoho:

    3. thanh thanh

      thanh thanh Well-Known Member

      Bài viết:
      4,023
      Được thích:
      6,123
      LạcLạcCindy.Cindy thích bài này.

    4. Cindy.Cindy

      Cindy.Cindy Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,835
      LạcLạc, Ishtarthanh thanh thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 1

      Khi Trương Nghiêu bực bội bèn thích bện châu chấu cỏ.

      Hôm nay, lan can cũ kỹ bày hàng châu chấu cỏ, đủ màu sắc, phong phú trước mắt.

      Sau khi con châu châu cỏ cuối cùng hoàn thành, Trương Nghiêu khẽ thở dài.

      Dưới lầu, tiếng pháo nổ đinh tai nhức óc vang lên, các đốt ngón tay nắm lan can trở nên trắng bệch, trong mắt toát ít hận ý.

      Cuối cùng, ít hận ý này biến mất.

      đẩy từng con châu chấu xuống lầu, giống như đẩy những người đó xuống vực sâu vạn trượng vậy.

      Phải bình tĩnh tỉnh táo nào, Trương Nghiêu tự với mình.

      Mở mắt ra, tròng mắt bình tĩnh và lạnh lẽo.

      Đây là buổi sáng đặc biệt náo nhiệt, mặt đường nhựa rơi tầng tầng lớp lớp cánh hoa hồng, vài người hiếu kỳ ló đầu, “Nhà ai kết hôn nhỉ, làm lớn thế?”

      vẫn biết à? Chính là con Từ lão hổ đó!”

      “Từ lão hổ?! Phú ông Từ lão hổ hả? Chẳng phải con ông ta bị ngốc sao? Cũng có người cưới trời?

      “Ai kêu ông già nó có tiền… có biết thời buổi này cần có núi dựa ?”

      Người biết chuyện trải qua bàn tán hồi, bỗng có ánh mắt bén nhọn. Giương mắt nhìn lên, người đàn ông cao to nhìn chằm chằm, sắc mặt tốt.

      Trang phục ấy, là ba dâu mà?

      dâu.

      Lần nữa ngẩng đầu, trong đám người rốt cuộc tìm được đội mũ phượng khăn quàng vai, xinh đẹp vậy lại bị ngốc, phải chứ?

      Lúc này, dâu ngốc Từ Tái Xuân của chúng ta thoải mái xoay xoay cổ, sau khi nhìn trái nhìn phải, cuối cùng nhịn nổi muốn rút khăn voan.

      Bàn tay trắng nõn còn chưa chạm đến khăn voan, bị người phụ nữ trung niên bên cạnh giữ lại.

      “Vượng Vượng, con làm gì đó?”

      Người chuyện là bà vú chăm sóc Từ Tái Xuân, có người trước kia là giáo sư đại học, sau khi theo chồng làm ăn thất bại cũng quay về trường học, trái lại làm nghề bảo mẫu chăm sóc người ta qua ngày.

      “Con khó chịu.”

      Từ Tái Xuân muốn sờ vật đè nặng cổ, thình lình lòng bàn tay chạm phải thứ quen thuộc.

      Từ Tái Xuân sửng sốt, khăn voan đỏ trùm lên đầu lần nữa, bên tai cũng là tiếng dụ dỗ của dì Thái.

      “Ngoan nè, nghe lời, hôm nay cho con ăn thêm cây keo que.”

      “Hai cây.” Từ Tái Xuân ngốc nghếch mặc cả.

      Gân xanh trán dì Thái giật giật, ai đứa ngốc này ngốc chứ, con bé rất ranh ma ấy.

      “Hai hai. Bất quá thể ăn trong hôm nay, ăn nhiều đau bụng.”

      Dưới khăn voan Từ Tái Xuân gật đầu liên tục, trong lòng vẫn nghĩ tới keo que, khi nào cho kẹo que thứ hai. thích nhất kẹo que to đùng đấy.

      Trong lúc Từ Tái Xuân dương dương đắc ý liếm kẹo que dưới khăn voan, Từ lão hổ lại sứt đầu mẻ trán.

      “Chú rể vẫn chưa tìm được?”

      “Lão đại tha mạng, biết cậu chạy đâu rồi!”

      “Mẹ nó!” Từ lão hổ phi cái, “Người Trương gia này rượu mời uống chỉ thích uống rượu phạt, lấy dao phay ra cho ông, ông phải tìm bọn nó tranh luận…”

      “Lão đại, bớt giận, hôm nay là ngày tốt đó…”

      “Đúng! Là ngày tốt để giảng đạo lý!” Từ lão hổ hùng hổ ra oai, vừa tới cửa, còn chưa cầm dao phay, thấy chú rể từ lầu xuống.

      “Con rể tốt! Nãy giờ mày đâu! Làm tao tìm gần chết!”

      Trương Nghiêu còn chưa , đương nhiên, cũng cho cơ hội , vì vừa thấy từ cầu thang xuống, hai bên bị hai người kẹp chặt cưỡng bức tới lễ đường.

      Thấy Từ lão hổ dương dương đắc ý ở phía trước, Trương Nghiêu hít sâu hơi, tự với mình phải bình tĩnh.

      Nhất định phải bình tĩnh.

      Khi Từ Tái Xuân ăn xong kẹo que, rốt cuộc bị dì Thái dẫn tới lễ đường.

      “Lát nữa con ngoan chút, dì cho con ăn kẹo.”

      Từ Tái Xuân mới dễ dụ đâu, “Gạt người, trong túi xách dì Thái làm gì có kẹo.”

      Con quỷ ranh ma này, chắc chắn lục lội túi bà rồi.

      “Dì có kẹo, đợi lát nữa người trai mặc đồ đỏ có đấy, cho con cây kẹo to nhất.”

      Dì Thái chỉ lo dỗ Từ Tái Xuân ngoài lễ đường, lại ngờ con bé ngốc nhớ rất kỹ, người trai mặc đồ đỏ kia có cây kẹo rất to.

      Vâng, keo que nhất.

      Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái, đưa vào động phòng.

      đám quần chúng tên ở chung quanh cười vang, hôn lễ hoang đường này cuối cùng cũng kết thúc.

      Trương Nghiêu thở dài hơi, thình lình tay ấm áp, bàn tay xinh xắn chui vào ống tay áo rộng thùng thình của , bắt được tay .

      Cảm giác trắng mịnkia khiến khỏi run lên, khoanđã…

      cúi đầu, nhìn bãi dịch thể lưu lại lòng bàn tay mình, sau ót co rút, mẹ nó, đây là nước miếng của ngốc này sao?

      Chờchút… bình tĩnh… nhất định phải bình tĩnh!

      Trương Nghiêu hít sâu hai cái lần nữa.

      Lúc này lại nghe cha vợ mới nhậm chức của bậy bạ.

      “Cảm ơn bà con bác đến chung vui với Từ lão hổ tôi! Con rể và con tôi là đôi trời… trời gì đó gì đó, chung chính là tốt… Sau này mấy người mở to mắt lên cho tôi! Nhất là đám quỷ ngoài sân kia, thấy con rể tôi là phải đường vòng đấy…”

      Hahahahaha…

      Từ lão hổ xong, Trương Nghiêu cảm thấy mình sắp bình tĩnh nổi. Mẹ nó, đây là cái gì cái gì vậy.

      hít sâu mấy hơi lần nữa, con ngốc lại bắt đầu dùng ống tay áo lau nước miếng.

      Thôi, nhịn.

      Lúc này, Từ lão hổ nở nụ cười, ầm ĩ xong, cuối cùng đẩy hai người lên lầu, “Đưa vào động phòng!”

      Trong lòng Trương Nghiêu nhịn được liếc cái, động em rể ông!

      Nhưng biểu cảm ấy còn chưa biểu ra ngoài, cái mông bị vỗ mạnh.

      “Xem mông thằng rể tôi này, vừa nhìn biết sanh đẻ tốt! Cố lên! Oah…moah moah!”

      “…”

      ràng Trương Nghiêu nghe được tiếng dây cung kéo căng trong đầu mình đứt đoạn.

      Mẹ nó.

      bình tĩnh luôn kiêu ngạo đâu rồi.

      Đương nhiên, lúc này, Trương Nghiêu vẫn biết đây chỉ mới bắt đầu.

      Trương Nghiêu lo lắng có nên gọi cho Cố Tây Dương hỏi làm thế nào động phòng với con ngốc này .

      Kéo khăn voan xuống, Trương Nghiêu nhìn bé ngốc với khuôn mặt bầu bĩnh, dáng vẻ thoáng toát ra ngọt ngào, trong lòng nghĩ, dáng dấp con ngốc Từ gia này xem như bình thường, sao được con sói háo sắc Trương Kiêu để mắt ta, còn để làm con cừu thế tội.

      Nghĩ đến cuộc hôn nhân hoang đường này hoàn toàn do tên phá của Trương Kiêu ban tặng, Trương Nghiêu hận thể coi đống châu chấu cỏ như , từ lầu cao vạn trượng đẩy xuống.

      Kêu gào mày cũng chết.

      Kêu mẹ mày cũng chết.

      Vâng chờ chút… bình tĩnh bình tĩnh.

      bình tĩnh của Trương Nghiêu bắt đầu thoát thân từ khi mặc lễ phục đỏ chót đáng ghét này. Có giúp sức của Từ lão hổ, hôm nay lên sân khấu hẳn xem như kết thúc.

      Chỉ là, con ngốc trước mặt nhìn chằm chằm bằng ánh mắt long lanh, có ý gì.

      “Em… muốn làm gì?”

      Từ Tái Xuân khẽ liếm môi, mảy may biết đôi môi căng mọng dập dờn, đối với người đàn ông, người đàn ông 21 tuổi khí huyết sung mãn là cỡ nào hấp dẫn, chỉ nịnh nọt nhìn Trương Nghiêu, vui vẻ hỏi: “Dì Thái bảo có kẹo que rất to!”

      Kẹo que? Dì Thái?

      Trương Nghiêu cảm thấy mình có thể tiếp thu hàm ý sâu xa từ cách giáo dục của nhà họ Từ.

      Dì Thái, phải giáo viên gia đình của con ngốc này à? Có lẽ, đây xem như cách bày tỏ đặc biệt về giáo dục X trước khi cưới nhỉ?

      Trương Nghiêu cẩn thận nhìn bé ngốc, da dẻ nõn nà như đậu hủ, đôi môi vừa hồng vừa xinh xắn, ừ, tệ. Vì nằm lỳ giường, nên khối gồ lên trước ngực cũng vĩ đại, Trương Nghiêu nhịn được nuốt từng ngụm nước miếng.

      “Ừ, kẹo que… có.”

      Đích thực, cây kẹo que kia phát triển dài ra.

      Vừa nghe đến kẹo que, Từ Tái Xuân đỏ mắt.

      “Đâu đâu! Em muốn ăn!”

      Làm vậy thực tốt ? Hai người họ mới quen biết bao lâu mà… Trương Nghiêu lần nữa tự nhủ với mình phải bình tĩnh, nhưng càng nghĩ thế, trong lòng lại càng nhớ khoảng thời gian trong tù, đề tài bọn họ thường tán gẫu.

      Lúc mới bắt đầu bao giờ cũng sao lại vào đây, trong nhà có bao nhiêu người, dần dà, những chuyện này cũng xong, trong ngục đều là đám đàn ông thuần khiết, lại tán tiếp chuyện phụ nữ.

      Toàn làm sao làm cách nào.

      Trương Nghiêu cảm thấy mặt mình thoáng nóng bừng.

      “Khoan ! Em làm gì vậy?”

      còn chưa kịp phản ứng, phát Từ Tái Xuân nhào tới giở trò cởi quần áo .

      Dáng dấp đói khát khiến Trương Nghiêu hơi sửng sốt, nghe trước đó con bé ngốc này ngốc, còn thương nhung nhớ Trương Kiêu muốn hiến thân, nhìn dáng vẻ thành thạo của , chắc là hiến thân thành công rồi.

      Thảo nào Cố Tây Dương Trương Kiêu dương dương tự đắc WeChat, phá người.

      Mặc dù Trương Nghiêu để tâm xử nữ gì đó, nhưng ghét nhất những người phụ nữ bị người ta chơi qua, trong lòng cũng có bức tường vô hình.

      bình tĩnh đẩy Từ Tái Xuân ra, bàn tay vừa trượt, đúng lúc sờ trúng khối mềm mại rất tay.

      Mấy bà trong thôn ưa câu, “Dưa hấu năm nay phát triển rất tay.”

      Bộ dạng này của , chắc cũng là dưa hấu nhỉ.

      Trương Nghiêu nhìn Từ Tái Xuân nằm sấp, nét mặt đổi, nhưng trong lòng lướt qua vô số ý nghĩ.

      Dù sao cũng cưới rồi, phụ nữ trắng nõn nà, chưa từng chạm, bằng thử xem.

      Lòng đàn ông vĩnh viễn có hứng thú xấu xa và tính thám hiểm, suy nghĩ chút, Trương Nghiêu gật đầu, giọng cố ý dịu dàng vài phần.

      phải em muốn ăn kẹo que à?”

      Trong ánh mắt Từ Tái Xuân híp thành trăng lưỡi liềm, Trương Nghiêu thấy được xấu xa của mình.

      Chẳng qua, tưởng tượng rất tốt đẹp, nhưng kết quả chưa hẳn thập toàn thập mỹ.

      lát sau, Trương Nghiêu nghiêng người đưa lưng về phía Từ Tái Xuân, câu cũng nên lời.

      Đương nhiên, bên dưới nóng rát, mặc dù chỉ xước da, nhưng đây là chỗ mẫn cảm, đau đớn gấp bội.

      Có điều, Từ Tái Xuân ở phía sau lại cố tình bẹp bẹp môi.

      “Kẹo que của chẳng ngon tí nào, ngọt… Còn nữa… em thích kẹo que cắn được ăn được cơ!”

      Cắn!! Ăn!

      Bàn tay nắm chăn đơn của Trương Nghiêu siết chặt, hung hăng nhắm mắt lại, rốt cuộc nhịn được mắng thành tiếng.

      “Mẹ kiếp tổ cha nó!” Bình tĩnh con mẹ nó!

      Tác giả : Hố mới… Mọi người bao nuôi .
      Last edited: 20/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :