1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh siêu sao: Vợ yêu của ám dạ đế vương - Tra Tiểu Cửu (68.1/138)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Trùng sinh siêu sao: Vợ của ám dạ đế vương - Tra Tiểu Cửu

      Edit: An

      Nguồn:LQD

      1 chương/ngày

      Giới thiệu:


      và chị cùng cha khác mẹ, dung mạo giống nhau đến 5 phần nhưng số phận lại hoàn toàn khác biệt.

      Chị là hòn ngọc quý, là thiên chi kiều nữ, vô số fan gọi chị ấy là nữ tinh “thiên sứ”

      Nhưng chỉ có thể sống trong tăm tối, thay chị, thay gia tộc làm số chuyện ám muội, đến khi đắc tội với người nên đắc tội, bị gia tộc vứt bỏ, thậm chí rơi xuống biển mà chết!.

      Ai ngờ, có thể trọng sinh, vận mệnh biến chuyển!

      Kiếp này trở về, vì gia tộc trộm đồ của Ám dạ đế vương gì đó trong truyền thuyết, mà dựa vào bản lĩnh tôi luyện từ của mình hô mưa gọi gió trong làng giải trí, đòi lại hết những gì thuộc về mình. phải khiến cho những người đắc tội với , nếm thử mùi vị rơi xuống đất là như thế nào!

      Đoạn ngắn 1:
      phải Đường gia và chị đều vừa kính vừa sợ đối với người đàn ông gọi là “đế vương bóng đêm” sao?.

      “Quen tôi sao?”

      Môi hơi cong lên, sau khi dùng dụng cụ hóa trang để cho khuôn mặt giống hệt chị , lạnh lùng cười, chút khách khí khi dễ người đàn ông trong truyền thuyết ấy, làm thân thể suy yếu, rồi đẩy ta xuống sofa

      “Hồ Điệp rất đẹp”. Người đàn ông bỗng nhiên xúc động, ngón tay thon dài khẽ lướt qua bươm bướm như như vai :

      “Nhưng đôi mắt em đẹp hơn”

      “Chết tiệt”

      lại quên vai mình có hình xăm hồ điệp chứ phải hình xăm thiên sứ như người chị !



      đêm sau đó, bươm bướm vai thơm, bỗng nhiên xuất trong poster đồ trang sức mới nhất, toàn thế giới đều biết đến.
      Đoạn ngắn 2:

      “Diễn hôn, xóa sạch”

      “Được”

      “Ôm ấp, xóa”

      “…”

      “Nắm tay, được”

      “….”

      “…Em và ấy ràng diễn đứng cách nhau 3 thước”

      “Rất hợp ý
      Elise Tuyen, Phiên Nhiên, nhoxbina10 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1:

      Edit: An

      biển lớn gió êm sóng lặng, giống như xấp nhung tơ màu xanh đậm cao cấp, phía điểm xuyết những ngôi sao lấp lánh như những viên kim cương.

      con thuyền cỡ trung bỏ neo ở mặt biển, chậm rãi lên xuống theo sóng biển ban đêm yên tĩnh.

      Lúc này sớm là đêm khuya, nhưng sàn tàu du thuyền đèn đuốc vẫn sáng trưng.

      Mười mấy người đàn ông mặc âu phục màu đen giống nhau im lặng đứng ở sàn tàu, bảo vệ xung quanh người phục nữ mặc váy lễ phục dài màu trắng giống như sao quanh trăng sáng.

      Buổi tối gió biển rất lạnh, nhưng người chỉ có chiếc áo choàng mỏng, mái tóc dài mềm mại buông xuống, lười nhác xõa tung đầu vai. cần cổ trắng mịn mang vòng cổ trân châu trong suốt, nếu nhìn biểu cảm lúc này của , toàn thân mặc như vậy, ắt mọi người nghĩ rất tốt bụng lại thuần khiết…

      Giống như thiên sứ.

      Thiên sứ?!...

      Mép thuyền bên cạnh đối diện với bọn họ, có người con mặc áo đen dường như tương xứng với độ xa hoa của du thuyền này.

      Khóe miệng của Đường Bội cong lên nụ cười lạnh , so với người con trước mặt, chật vật hơn ta nhiều. thân thể thậm chí còn có nước xuống, mái tóc đen tuyền có chút tán loạn, có vài sợi ướt sũng dán gương mặt , khiến sắc mặt của thoạt nhìn càng thêm tái nhợt.

      nhàng thở hổn hển mấy hơi, thân thể bình tĩnh dựa ở mạn thuyền, ép buộc chính mình phải dung tốc độ nhanh nhất để khôi phục thể lực, chỉ có như thế mới có thể ứng phó với những chuyện sắp tới.

      lại lần nữa xem”.

      Những lời đó cơ hồ là rít ra từ giữa kẽ răng, khiến cho sắc mặt của Đường Bội vốn tái nhợt giờ trở nên có chút máu.

      “Tao …”

      Đứng ở phía đối diện , mặt Đường Phỉ Phỉ lộ ra nụ cười xấu xa, càng lúc càng trái ngược với vẻ thiên sứ toát ra từ quần áo mà ta mặc. Chỉ thấy giọng điệu của ta mang theo trào phúng:

      “Đứa em trai con hoan giống như , hai năm trước chết rồi!. Lừa nó ra nước ngoài chữa bệnh, mày quá ngây thơ. Đường Bội, sao mày còn có thể hồn nhiên như vậy?”

      Đường Bội nắm chặt quả đấm bên cạnh, lạnh lung nhìn người con có dung nhan tinh xảo như vẽ trước mặt, lộ ra vẻ xinh đẹp ai sánh được.

      ràng diện mạo của bọn họ có vài phần tương tự, nhưng mà giờ phút này cực kì chán ghét gương mặt này. Nếu như phải vì em trai ốm yếu, cũng bị nhà họ Đường khống chế, làm những việc căn bản muốn làm.

      “Đường Phỉ Phỉ”

      Đường Bội hầu như gằn từng chữ , nếu như ánh mắt có thể giết người, tin Đường Phỉ Phỉ thể nào vẹn nguyên đứng ở trước măt mình.

      “Mày còn chưa nghe sao?”

      Đường Phỉ Phỉ haha cười lạnh tiếng, giả vờ có long tốt lặp lại:

      “Tao , mày với em trai của mày là những đứa con hoan làm bẩn huyết mạch của nhà họ Đường bọn tao, tụi bây nên tới chết rồi!. Nó chết, chị như mày có phải cũng nên theo làm bạn với nó ?. Để Đường gia của bọn tao có thể khôi phục trong sạch như trước”

      Đường Phỉ Phỉ vừa , vừa chút để ý lau lau ngón tay của mình.

      Móng tay của ta được chăm sóc rất tốt, những hoa văn hoa lệ được vẽ móng tay thon dài, bàn tay trắng nõn, vừa nhìn biết đó là đại tiểu thư ăn sung mặc sướng.

      Đúng vậy , Đường Phỉ Phỉ là đại tiểu thư từ được nâng niu trong lòng bàn tay, cuộc sống hoàn toàn khác biệt với Đường Bội.

      Nắm tay của Đường Bội càng nắm chặt hơn.

      Ở trước mặt , là 10 mấy họng súng tối om, tất cả đều chỉa về môt mình . Nếu như phải như vậy, Đường Phỉ Phỉ đại tiểu thư trói gà chặt, tại sao dám kiêu ngạo đứng đó chuyện với .

      “A…Haha…” Tiếng cười trầm thấp lạnh như băng của Đường Bội bỗng nhiên vang lên.

      “Chết đến nơi, vậy mà mày vẫn còn cười được?!” Sắc mặt Đường Phỉ Phỉ rốt cuộc trở nên khó coi.

      hung tợn nhìn Đường Bội, người em cùng cha khác mẹ này vốn nên có cuộc sống an nhàn sung túc ở Đường gia, nghĩ đến đây lại lạnh lùng :

      “Niệm tình mày là em của tao, tao cho mày 2 con đường…”

      Đường Phỉ Phỉ xong, mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn:

      “Hoặc là mày ở lại, để cho bọn vệ sĩ vất vả bảo vệ tao cả ngày chơi đùa, tao tha cho mày, thế nào?”

      Nghe vậy, ánh mắt bọn vệ sĩ nhìn về phía có chút thay đổi.

      Đường Bội nắm chặt tay, Đường Phỉ Phỉ trở mặt với , cho 2 con đường, tuyệt đối đều chỉ là con đường chết.

      tháng trước, bị gia tộc phái trộm vật thể trộm chọc phải đại nhân vật nào đó, ngờ chưa tiếp cận được ta hệ thống an toàn bên người ta phát .

      Lánh nạn suốt tháng, vất vả mới trở về du thuyền của nhà họ Đường, chỉ là vận mệnh của kẻ bỏ như bây giờ.

      ra, nên sớm nghĩ đến, Đường gia cũng như người chị cùng cha khác mẹ trước mặt, cho tới bây giờ chưa từng xem phần tử của nhà họ Đường, chỉ coi là công dụ để lợi dụng mà thôi



      Nhất là mẹ của Đường Phỉ Phỉ, mẹ của ta dùng hết thủ đoạn, dồn hết tâm cơ, giở trò lúc mẹ mang thai em trai, thành công chen vào đoạt mất địa vị của mẹ , nếu xảy ra chuyện như vậy, em trai sao phải sinh non, sinh ra sức khỏe rất kém!

      Hai mẹ con Đường Phỉ Phỉ đương nhiên tốt với đứa con con vợ trước như , kinh tởm khi lại tin tưởng rằng người nhà họ Đường niệm tin em trai là con trai duy nhất của họ, tân tâm cứu chữa cho nó, nếu sao lại cam tâm tình nguyện làm mấy chuyện này!

      Đường Bội quay đầu nhìn biển lớn phía sau chút!

      Biển lớn tháng ba, cho dù người có khả năng bơi lội vô cùng tốt, cũng dám tùy tiện nhảy xuống biển đêm!. Huống chi, bây giờ cả người vô lực, nhảy xuống trừ khi có kỳ tích xuất hiên, bằng , nhất định chết…

      Mà con đường thứ hai…

      Đường Bội cười lạnh tiếng, lạnh giọng với Đường Phỉ Phỉ: “Nếu như hôm nay tôi chết, các người chờ xuống địa ngục

      “Mày?!”

      Đường Phỉ Phỉ bị lời tuyên chuyến của làm cho kinh sợ đan xen, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, môi đào hé mở, muốn mở miệng chuyện.

      Đường Bội cho ta cơ hội, xoay người giống như người cá mạnh mẽ, chút do dự lướt qua mạn thuyền, nhảy vào biển lớn đen tối lạnh như băng.

      Nước biển đắng chat, lạnh như băng, nhanh chóng ngập qua đầu , trong đầu Đường Bội lên khuôn mặt thanh tú, ôn hòa của em trai, trong lòng sớm bị lửa giận và đau xót nhấn chìm.

      Nếu như có kiếp sau, thề dùng hai tay của mình bảo vệ bản thân chu toàn, dễ dàng tin lời những người họ Đường giống như lang sói ấy!
      Thảo17, Phiên Nhiên, nhoxbina9 others thích bài này.

    3. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Mới đọc văn án với chap 1 mà thấy hấp dẫn roài. Mong những chap sau, hihi thank nàng. Fighting~!!!!!:yoyo52::yoyo36::yoyo18::yoyo14::hoan ho::hoan ho::hoan ho:

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 2:

      Edit An

      “Lần này công việc làm ăn của Đường gia lâm vào tình thế bắt buộc”.

      Ở ngoại ô thành phố S, trong thư phòng ở lầu hai của căn biệt thự 3 tầng, người đàn ông trung niên mặc âu phục màu đen nhàn nhạt chuyện.

      Ông ta là người quản lý đương nhiêm của Đường gia- Đường Phong Ngôn. Nhà họ Đường nay cũng xem như chiếm vị trí riêng ở thành phố S, xuất thân phong phú, hơn nữa còn có đứa con là Đường Phỉ Phỉ -đại minh tinh nổi tiếng trong làng giải trí, mấy năm nay Đường gia phát triển tệ.

      Chỉ có điều…

      Đường Bội đứng ở trước mặt ông hơi cúi đầu, ở chỗ ông ta nhìn thấy, khóe môi cong lên nụ cười lạnh, có trả lời cũng có từ chối.

      nghe thấy Đường Bội trả lời, Đường Phong Ngôn hơi nhíu mày, giận tái mặt liếc nhìn đứa con càng ngày càng im lặng, giọng càng lạnh lẽo hơn so với lúc trước:

      “Sức khỏe của Tử Thái gần đây tốt hơn nhiều, xem ra phương pháp mà chuyên gia bệnh tim mới đưa ra, rất có ích cho việc điều trị”

      Nụ cười lạnh khóe môi của Đường Bội càng ràng hơn.

      Nếu như là quá khứ, nhất định tin.

      Nhưng mà, có lẽ Đường Phong Ngôn bao giờ ngờ được, Đường Bội đứng trước mặt ông ta hôm nay còn là người vì bệnh tình của em trai mặc cho bọn họ sai khiến nữa.

      Đường Bội ấy chết sau tháng ngâm mình trong biển lớn rét lạnh rồi…

      tại, đứng trước mặt ông ta là Đường Bội biết hết .

      Em trai…

      nhàng ngoéo ngón tay bên người cái, Đường Bội giấu nụ cười lạnh nơi khóe môi, mặt chút biểu cảm ngẩng đầu lên nhìn người mà phải gọi là “cha” lạnh lùng hỏi:

      “Bố muốn cái gì?”

      Mày của Đường Phong Ngôn nhíu chặt hơn, ông chán ghét mẹ của Đường Bội, người phụ nữ yếu đuối ấy thể mang đến cho ông thứ gì. Nhưng đứa con giống như thiên tài này, ông vừa hận, vừa sợ lại vừa ỷ lại.

      Đường Bội hoàn toàn là vũ khí sắc bén của Đường gia, nhất định phải giữ chặt ở trong lòng bàn tay, nếu Đường gia mấy năm nay làm sao có thể phát triển nhanh như vậy, con bảo bối của ông sao có thể trở thành đại minh tinh.

      Đường Bội chút nào sợ hãi đối mặt với Đường Phong Ngôn, thần sắc mặt đối phương biến đổi đều bị nhìn thấy tường tận. đương nhiên biết ông ta nghĩ cái gì, chính là muốn lợi dụng em trai chết từ lâu của mà khống chế thôi.

      Ngay cả Đường Phong Ngôn muốn có được vật gì trong tay người đó cũng biết, chỉ có điều bây giờ để cho Đường gia được toại nguyện.

      Đường Phong Ngôn cau mày, đánh giá con lúc lâu, vẫn mở miệng :

      “Thông tin về hạng mục cạnh tranh đấu thầu Tây Giao ở thành phố S”

      “Bố”. Đường Bội hờ hững : “Theo con được biết, người sau lưng hạng mục Tây Giao, là nhân vật mà Đường gia tuyệt đối thể chọc vào”.

      Đường Phong nhíu mày chặt hơn, có chút kiên nhẫn : “Nếu như xảy ra chuyện gì nhà họ Đường đương nhiên bảo vệ cho con…” Ông nhìn ánh mắt của Đường Bội, được tự nhiên tăng thêm cái tên:

      “Tư Thái được an toàn”.

      Ông cảm thấy hôm nay Đường Bội có phần sắc bén bình thường, nhưng hạng mục Tây Giao có thể mang đến lợi ích cho Đường gia khiến ông thể có suy nghĩ khác, lại càng muốn tốn tâm tư để tìm hiểu đứa con trước giờ ông quan tâm.

      Đường Bội thêm gì, xoay người bước ra khỏi thư phòng.

      Đắc tội với người sau lưng ấy, cho dù có trăm Đường gia cộng lại, cũng bằng bàn tay của người ấy, vậy mà dám bảo bảo vệ cho chu toàn?.

      Kiếp trước từng làm đồ bỏ lần, bây giờ nàng muốn những người của Đường gia tự mình nếm thử hậu quả khi đắc tội với người đó.

      Ánh mắt của Đường Bội lưu chuyển, từ khi tỉnh lại phát thời gian trôi về khoảnh khắc tháng trước, trước khi việc ấy diễn ra, hạ quyết tâm, muốn khiến những người này phải trả giá đắt!. Phong cảnh đẹp nhất thành phố S ngọn núi cũng chỉ có căn biệt thự này.

      Đường Bội đứng ở phía ngoài vách tường của biệt thự, trước khi trọng sinh từng tới nơi này, bên trong canh phòng hết sức nghiêm ngặt, ngoại trừ hệ thống bảo vệ tiên tiến nhất thế giới, còn có rất nhiều vệ sĩ có bản lĩnh nhanh nhẹn canh gác.

      Lần trước tới đây, là vì muốn trộm tài liệu bí mật cho Đường gia, kết quả là ban ngày mới thay Đường Phỉ Phỉ diễn số cảnh hết sức cực nhọc, khiến tinh thần được tốt, nhất thời sơ suất, hoàn toàn bị hệ thống bảo vệ an toàn phát .

      Chỉ có điều…

      Đường Bội ở trong bóng đêm lộ ra nụ cười khẽ.

      Lần này, đếm xỉa đến lời uy hiếp của Đường Phong Ngôn và mang theo tâm trạng lo lắng, nghỉ ngơi tốt 2 ngày rồi mới tới nơi này.

      Hơn nữa, bây giờ mục tiêu của phải là hệ thống an toàn trong thư phòng, mà là…

      đưa tay vén mái tóc dài, trước khi tới đây, còn đặc biệt trang điểm tỉ mỉ. Dung mạo của và Đường Phỉ Phỉ vốn giống nhau đến 5 phần, cố gắng bắt chước, trừ phi là người tương đối quen thuộc, nếu mọi người nhất định nhầm là đại minh tinh Đường Phỉ Phỉ.

      Đường Bội hoạt động thân thể, khéo léo né tránh được tia hồng ngoại dò xét tường, lướt nhanh qua rồi leo lên tường.

      chọn điểm dừng chân là nơi những vệ sĩ canh chừng khá lỏng lẻo, cũng là chỗ tiện nhất để thân tàn hình.

      Đường Bội liên tục khom người, thu liễm hơi thở, dọc đường cẩn thận xuyên qua vườn hoa đến mặt sau của lầu chính biệt thự, ngẩng đầu thoáng nhìn lướt qua tòa biệt thự cao 3 tầng, nếu như nhớ lầm phòng ngủ của chủ nhân ngôi biệt thự này ở lầu 2, và cũng là nơi được canh giữ nghiêm ngặt nhất sau thư phòng, tọa lạc ở hướng đông tây.

      Thân hình vô cùng nhanh nhẹn bám vào tường, làm thế nào để tránh những hệ thống bảo vệ, che giấu hành tung của bản thân là những hạng mục từ được học tập.

      Từ trước đến nay, Đường Bội luôn là thiên tài trong phương diện này.

      Rất nhanh đến lầu hai, phòng ngủ chính có ban công rộng rãi, Đường Bội lặng lẽ xoay người nhảy vào ban công, giữa phòng ngủ và ban công ngăn cách bởi cửa sổ sát đất lớn, được che chắn bởi tấm màn dày, khiến mơ hồ nhìn tình huống bên trong.

      ban công bày chiếc ghế dựa hết sức thoải mái, bên cạnh có bàn trà thủy tinh nho , bàn có quyển sách.

      tùy ý nhìn lướt qua tên quyển sách: Bốn mươi vị thần và bốn mươi đêm là quyển truyền thuyết dân gian Ả Rập, xem ra lời đồn quả nhiên là , người đứng đầu đế quốc ám dạ là người có trí thông minh tuyệt đỉnh, năng lực cường hãn, là kỳ tài. Đáng tiếc từ sức khỏe suy nhược, đọc sách là thú vui tiêu khiển duy nhất của ta

      Kiếp trước, Đường Bội tới nơi này, cũng kịp nhìn qua chủ nhân của nó.

      Lúc này, về phía phòng ngủ của ám dạ đế vương khó lường đó.

      hơi hơi híp mắt, mượn ánh trăng để xác nhận lại cách ăn mặc của mình.

      Vẻ bên ngoài được chăm chút tỉ mỉ, hàng mi dài dài được quét màu hồng phấn có thể khiến cho người xem thoạt nhìn thấy thuần khiết, tao nhã, và son nước cùng màu…Ngay cả tóc cũng cố ý làm cho thẳng, buông xỏa ở phía sau.

      Nhìn qua rất giống dáng hình của Đường Phỉ Phỉ.

      Gió từng đằng xa thổi tới, thổi tung rèm cửa nối liền với ban công. mượn cơn gió này, lắc mình vào phòng ngủ.

      Chủ nhân của phòng ngủ vẫn còn chưa ngủ.

      ngồi dựa vào đầu giường, ngón tay thon dài cầm quyển sách, cho dù nghe thấy hơi thở của người khác xuất trong phòng, cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

      thong thả ngẩng đầu nhìn về phía Đường Bội, môi mỏng hơi hé mở:

      là ai?”

      Thanh này trầm thấp, từ tính, mang theo chút lười nhác, khàn khàn, hết sức êm tai, có thể là giọng nam dễ nghe nhất mà Đường Bội từng nghe, thậm chí có lý do tin tưởng, giọng như vậy nếu xuất trong giới ca sĩ, nhất định tạo nên cơn cuồng phong, khiến vô số người khuynh đảo vì .

      Huống hồ, chủ nhân của giọng này lại là người đàn ông tuấn hiếm thấy.
      Thảo17, HaYen, thienbinh238810 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3:

      Đường Bội cũng xem như biết ít những nam ca sĩ và diễn viên trong giới giải trí, nhưng mà giờ phút này, những người đó cộng lại cũng bằng người đàn ông trước mặt .

      có đôi mày đậm giống như dùng mực vẽ ra, đôi mi tuấn, ánh mắt có thần sáng ngời như hai vì sao, sống mũi cao thẳng, làn môi mỏng nhưng hoàn mỹ, đường cong của khuôn mặt tinh tế, lưu loát giống như tác phẩm tinh xảo hoàn mỹ nhất, đừng đến khí phách thong dong và cường thế người , cho dù chỉ ngồi ở đó, đối mặt với người khách mời nửa đêm xông vào phòng ngủ của mình vẫn mang khí thế tao nhã và ung dung nên lời.

      Đường Bội cười xinh đẹp, người đàn ông hoàn mỹ như vậy cái gì cũng thiếu, nhưng may thân thể toàn vẹn.

      có thể tưởng tượng, người đàn ông bị như vậy, khi lòng tự trọng của ta bị xúc phạm, khi bộc phát cơn tức giận lớn đến mức nào.

      Có lẽ ta trút hết cơn giận ngút trời của mình lên Đường gia chăng?.

      Nghĩ dến đây, hơi vui sướng khi người khác gặp họa, Đường Bội tiến lên về phía người đàn ông vẫn ngồi chỗ nhúc nhích, tay chút khách khí đặt ở ngực .

      Cảm giác ấm áp truyền đến ở đầu ngón tay khiến kinh ngạc, nhưng tên lên dây rồi, huống hồ bây giờ là Đường Phỉ Phỉ.

      Tay kia của nhàng nắm cằm của , hơi nâng mặt lên, để ánh mắt nhìn thẳng vào mắt , cười quyến rũ :

      biết tôi?”

      Giọng điệu hơi có chút phiền muộn và khoa trương.

      “Tôi nên biết ?” Mặc dù ở thế hạ phong nhưng ánh mắt của vẫn lạnh lùng, bình tĩnh như cũ, ngay cả chút biến hóa cũng có.

      Đường Bội cười: “Tôi là…”

      lại gần chút, hơi thở như lan phả vào mặt : “Phỉ Phỉ a”


      Tên này thốt ra từ miệng , khiến cảm thấy chán ghét nhíu nhíu mày, nhưng mà nghĩ đến kế hoạch tiếp theo, mặt lại khôi phục tươi cười, ôn nhu : “Nghe thể…”

      mỉm cười, đem câu còn lại nuốt xuống, thế nhưng hàm ý lại rất ràng.

      có người đàn ông nào có thể chấp nhận bị như vậy, trong lòng Đường Bội cười lạnh, nhưng mà mặt vẫn duy trì nụ cười diu dàng, thuần khiết thậm chí có chút ngây thơ, tiếp tục ôn nhu :

      “Miễn là đồng ý đem hạng mục Tây Giao giao lại cho Đường gia, tối nay tôi phục vụ đêm”

      vừa , ngón tay thon dài từ cằm trượt xuống, vẽ vòng ở trước ngực .

      Áo tắm chất vải vốn dày, cho nên Đường Bội cần tốn sức có thể chạm vào vòm ngực rắn chắc của .

      Ánh mắt của người đàn ông tối sầm lại, lập tức nắm lấy cổ tay .

      Đường Bội cảm thấy diễn trò rất mệt, khóe môi vẫn mang theo nụ cười hèn mọn nhàn nhạt, nhưng mặt vẫn lộ núm đồng tiền như hoa: “Thế nào?. đồng ý sao?”

      tiếp cận ngày càng gần, lúc chuyện hơi thở phả tai , giống như trêu đùa :

      “Hay là hiểu?. Ừm?”

      Tay nắm cổ tay càng dùng sức hơn.

      Đó là bàn tay chân chính thuộc về đàn ông, khô ráo, thon dài và có lực, hề vì động tác của mà thả lỏng, kề sát lỗ tai , giống vậy, khi chuyện, hơi thở ái muội phun ở bên tai :

      là ai?”

      Giọng điệu bình bình đạm đạm, có chút phập phồng, hay kinh ngạc, vẫn là ngữ điệu thong dong bình tĩnh như ban nãy.

      Đường Bội vừa muốn đứng thẳng người, cánh tay kia của ấn lên bờ vai , ràng sức lực có bao nhiêu, nhưng dùng hết sức khéo léo, khiến cho cảm thấy nửa người của mình hơi bủn rủn

      ?!” Sắc mặt của Đường Bội hơi biến, nhưng trấn định lại rất nhanh, vùng vẫy bả vai, mất bao nhiêu sức lực thoát khỏi kiềm kẹp của .

      Sức lực của lớn, dường như có ý ngăn cản , vẫn lẳng lặng ngồi ở chỗ kia nhìn .

      Đường Bội cắn môi dưới, mỉm cười, đột nhiên có chút hứng thú với người đàn ông trước mặt, rốt cuộc ta trải qua những gì, mà rèn luyện được bình tĩnh như thế. biết có chuyện gì có thể làm thay đổi sắc mặt hay ?.

      Chỉ có điều, bây giờ, chuyện chính quan trọng hơn.

      lấn người tiến tới, dứt khoát dùng tay trái để nắm giữ hai tay của đối phương, cố định hai tay ở đỉnh đầu của , hơi thở như lan phun ở môi , cười nhắc lại:

      “Tôi là Đường Phỉ Phỉ, người của Đường gia, chúng tôi muốn hạng mục Tây Giao…”

      “Đường Phỉ Phỉ…”

      thấp giọng lặp lại lời , ánh mắt trầm tĩnh chống lại đôi mắt và nét mặt có tí biểu cảm của , trong hai mắt có ý cười, nhàn nhạt :

      đôi mắt rất đẹp, tay cũng rất có sức mạnh, phải đôi tay của minh tinh nên có”

      Rốt cuộc cũng duy trì bình tĩnh, động thân thoát khỏi áp chế của , cổ tay bị kiềm thế cũng được tự do, ngón tay dài trượt qua đôi mắt của :

      “Ánh mắt của rất xinh đẹp”

      ?!”

      Đường Bội đột nhiên cả kinh, chút nghĩ ngợi dùng những chiêu thức tác chiến gần

      “Rẹt”

      Khi Đường Bội áp chế được lần thứ hai, bỗng nhiên chiếc áo đen vừa người lại phát lên tiếng vang , vị trí bả vai bị rách lỗ dài.

      “A…”

      Đường Bội thở ngụm khí, cho dù là trong quá trình động thủ, mặt đối phương cũng thay đổi nhiều lắm.

      Lúc này quỳ gối mặt đất, nhìn người đàn ông bị áp chế nằm ngửa mặt đất, ánh mắt trở nên nghiền ngẫm. làm thôi, làm phải làm đến cùng, dù sao cũng đến bước này, cho dù là chị của , cũng nên nếm thử cơn giận của đế vương bóng đêm .

      Đường Bội khẽ vươn tay vô cùng mãnh liệt kéo đai áo tắm của ta xuống, thuần thục cột 2 tay của lại, sau đó cột lên ghế tựa bên giường.

      Cánh tay kia tùy tiện vén cao áo tắm của , che kín 2 mắt lại.

      Trong phòng hết sức ấm áp, nhưng tin, người đàn ông nào cảm thấy vui khi ở trong cảnh tượng: bị trói hai tay, hai mắt bị che kín, cảm giác bị người phụ nữ khống chế nhất định bức điên những người đàn ông kiêu ngạo, cao cao tại thượng như ta.

      “Chậc…”

      Than tiếng, Đường Bội nghênh ngang ngồi ở bên cạnh, : “Nếu như phải vì gia tộc, nghĩ tôi nghĩ đến sao?”

      đưa tay tùy tiện xoa xoa ngực và cằm của đối phương: “ bằng như vậy , đáp ứng cầu của tôi, tôi bỏ qua cho , đêm nay hầu hạ tốt…” cố ý khiến cho thanh của mình nghe qua như nín cười.

      Dù sao cũng là vì muốn chọc giận người nào đó, và muốn hủy hoại thanh danh của Đường Phỉ Phỉ, ngại làm khoa trương chút.

      “A…”

      Lần này cuối cùng cũng có phản ứng khác rồi, khuôn mặt bị che kín của phát ra tiếng cười lạnh trầm thấp:

      “Buông tha cho tôi?”.

      Thân thể cũng có động tác dư thừa, chỉ là biệt thự rộng rãi vốn yên tĩnh, thanh cảnh báo bỗng vang lên mãnh liệt, chỉ sau vài giây, cửa phòng ngủ vang lên vài tiếng gõ:

      “Sở thiếu?”

      ra ta họ Sở…

      Đây là lần đầu tiên Đường Bội biết, người đàn ông nắm trong tay lực lượng và quyền lực đáng sợ cũng như có khối tài sản kết xù này họ Sở…

      phân tâm chút, cũng thấy người ở phía có bất kì động tĩnh gì, ngồi dậy. ràng bị trói 2 tay lấy lại được tự do, cho nên nhanh chóng xuất thêm quyền, nhưng tay của lại bị vặn ở sau lưng.

      “Sở thiếu?” cửa lại truyền đến ba tiếng đập cửa.

      có việc gì” Sở thiếu nhàn nhạt lên tiếng.

      Tiếng bước chân chỉnh tề nhanh chóng biến mất, ngón tay khô ráo của lại mơn trớn ánh mắt lần nữa, chậm rãi trượt xuống khe hở vai .

      Nơi đó có hình xăm bươm bướm màu tím, bươm bướm vỗ cánh muốn bay, nhưng từ đầu đến cuối chỉ có thể dừng lại vai , giống như bị giam cầm nhiều năm ở Đường gia.

      “Hồ điệp rất đẹp” Giống như thưởng thức tác phẩm nghệ thuật, cánh tay của Sở thiếu xẹt qua cánh bướm, ánh mắt nhìn ánh mắt :

      “Nhưng ánh mắt của đẹp hơn”.

      Chết tiệt!


      Đường Bội có nghe vào câu thứ hai của , tại sao có thể quên?. vai mình có hình xăm bươm bướm, đó là hình xăm mà người luôn giả vờ thiện lương trước mặt người khác như Đường Phỉ Phỉ tuyệt đối thể nào có.

      Cổ tay của khẽ động đối phương cũng tăng thêm lực kiềm chế.

      Khóe môi của luôn lạnh như băng, lúc này nụ cười nhàn nhạt: “Theo tôi đêm, tôi như em mong muốn”

      “Cút”.

      thầm nghĩ muốn giả mạo chị để đắc tội với người đàn ông mà bọn họ thể chọc vào, làm cho Đường gia vĩnh viễn có ngày bình yên, cũng nghĩ hy sinh bản thân mình.

      Tuy rằng người đàn ông ở trước mặt rất tuấn, rất nhiều tiền, nhưng trong khoảnh khắc nhảy xuống biển lớn ấy, xin thề, dựa vào và tin tưởng người khác nữa.

      Từ bé, được huấn luyện chiến thuật đánh nhau cận kề, bây giờ chính là lúc phát huy tác dụng lớn nhất.

      Gian phòng rất lớn, rộng rãi đến mức khi Đường Bội lấy lại được tự do đứng dậy còn cách người đàn ông đó bảy tám thước.

      lùi về phía sau bước đứng ở mép phòng ngủ, nhàng thổi thổi ngón tay, Đường Bội cười xinh đẹp:

      “Tôi cũng muốn theo người đàn ông vô dụng”

      xong, xoay người, rồi biến mất trong màn đêm.
      Last edited by a moderator: 31/3/15
      HaYen, Phiên Nhiên, nhoxbina11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :