1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh hào môn: Làm con dâu cả thật là khó! - Ân Ngận Trạch (Q2-C7) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5:

      Edit: An

      “Tỉnh rồi?”

      Ban đêm yên tĩnh, Cố Tử Thần gằn từng tiếng, hung hăng hỏi.

      Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần, cả người chẳng hiểu ra sao:

      “Tại sao lại ở trong phòng tôi?”

      “Vậy phải hỏi bản thân rồi”.

      “Tôi?” Kiều Tịch Hoàn càng thêm mờ mịt.

      “Đêm hôm khuya khoắt, la cái gì?”

      “Tôi gì hả?” Kiều Tịch Hoàn vẫn .

      Cố Tử Thần trừng mắt nhìn Kiều Tịch Hoàn, gì cả, ngồi xe lăn, xoay người rời .

      Kiều Tịch Hoàn nhìn bóng lưng Cố Tử Thần, người này đầu óc có vấn đề!

      là lãng phí khuôn mặt đẹp trai như vậy!

      Trong lòng Kiều Tịch Hoàn lẩm bẩm, bỗng nhiên nghe được thanh mạnh mẽ truyền đến.

      Tiếng vang phát ra từ phòng cách vách, bức tường này vốn cách rất tốt, nhưng mà lúc Cố đại thiếu trở về phòng vẫn chưa đóng lại cánh cửa thông giữa hai phòng, khiến cho thanh vang lên lớn.

      vốn phải là người thích xem náo nhiệt, chen vào cuộc sống của người khác, chỉ là vừa mới bừng tỉnh từ cơn ác mộng, tạm thời ngủ được, vì thế vẻ mặt buồn cười về phía cánh cửa.

      nhìn biết, nhưng vừa nhìn lại khiến người ta giật mình.

      Cố đại thiếu
      Hình như cảm giác đưuọc trong phòng có thêm người, Cố đại thiếu mặc dù nằm mặt đất, nhưng mà ánh mắt sắc bén vẫn nhìn chằm chằm:

      “Ai cho vào đây?!”

      Kiều Tịch Hoàn mím môi, giờ phút này mà tính tình vẫn còn hung dữ như vậy.

      “Cút ” Cố đại thiếu gầm thét.

      Kiều Tịch Hoàn trợn mắt, mím môi, liền xoay người định rời .

      Ai ngờ…

      “Đợi chút” Đại thiếu tàn tật lên tiếng .

      Kiều Tịch Hoàn đứng ở cửa, bộ dạng muốn hỏi: “Rốt cuộc muốn như thế nào?”

      “Đỡ tôi đứng dậy”

      Kiều Tịch Hoàn nhìn đại thiếu gia.

      vừa mới đuổi tôi , bây giờ lại có chuyện nhờ vả, biết dùng chữ xin, chị đây cũng tính toán với , nha, cuối cùng làm thế nào mới vừa lòng anhh?

      “Nhanh chút” Cố đại thiếu thúc giục.

      Kiề Tịch Hoàn mím môi qua, trước tiên lấy xe lăn đè người tar a, thề phải cố ý, chỉ là bị trượt tay thôi, làm cho xe lăng lại ngã xuống mình ta.

      Cố đại thiếu có biểu cảm như thế nào?

      Kiều Tịch Hoàn , thấy.

      Sau khi dời xe lăn ra, Kiều Tịch Hoàn ngồi xổm xuống, phải cố gắng lắm mới có thể đỡ ta ngồi lên giường.

      nhịn được nhìn 2 chân chút khí lực của vài lần.

      “Nhìn đủ rồi?” Đôi mắt của Cố đại thiếu căng thẳng.

      , ngay cả câu cảm ơn, cũng biết sao?” Kiều Tịch Hoàn nổi giận.

      Lão nương nổi giận, cho rằng tôi là quả hồng mềm à, muốn nhào nắn như tế nào, nhào nắn như thế à?

      Cố đại thiếu tựa hồ chợt ngẩn ra.

      cảm ơn có phải ? Đêm nay lão nương nằm lì giường !” xong, Kiều Tịch Hoàn trực tiếp nằm xuống bên cạnh vị trí Cố Tử Thần.

      Dù sao người đàn ông này cũng bất lực, cũng có chuyện gì phải lo lắng!

      Cố Tử Thần vẫn luôn trừng mắt Kiều Tịch Hoàn, dường như nghĩ tới người con nhu nhược ngày nào, khi nào có lá gan lớn như vậy!

      “Lại trừng, coi chừng mắt bị lòi ra luôn đấy”. Kiều Tịch Hoàn xoay người, nhắm mắt lại.

      Cố Tử Thần hung hăng nhìn , nhưng bất ngờ là, cũng thêm lời nào.

      Kiều Tịch Hoàn đưa lưng về phía Cố Tử Thần, nhìn căn phòng này, cắn môi.

      ra, sợ phải ngủ mình

      sợ mình!

      sợ những hình ảnh máu me và dữ tợn trong đầu ăn mòn linh hồn của .

      nhớ đến cha mẹ chết cùng trong vụ tai nạn, nhớ tới lúc đó ràng chở bọn họ ra sâ bay, để du lịch giải sầu…

      cắn môi, hung hăng cắ…

      Nước mắt theo hốc mắt im lặng rơi xuống.

      Trong khoảnh khắc được trọng sinh, với chính mình được khóc, nếu như nhìn thấy Tề Lăng Phong gặp báo ứng, được khóc, cũng có tư cách đến trước bia mộ của bố mẹ mình…

      Tề Lăng Phong, biết tôi hận bao nhiêu ?



      Hôm sau. Sáng sớm

      Kiều Tịch Hoàn mở to hai mắt.

      Vốn tưởng rằng tối hôm qua là đêm ngủ, nhưng trong mơ mơ màng màng suy nghĩ, mình lại mơ mơ màng màng ngủ thiếp , thậm chí đêm mộng, giờ phút này tỉnh lại cảm thấy thoải mái vô cùng.

      xoay người, nhìn đại thiếu tàn tật vẫn còn ngủ ở bên cạnh.

      Dáng ngủ của Cố đại thiếu hết sức đẹp mắt, mày hơi nhăn lại, môi hơi nhếch lên, làn da vô cùng mịn màng.

      “Nhìn đủ chưa?” giọng trầm khàn vang lên, hết sức lạnh lùng.

      Kiều Tịch Hoàn suýt nữa bị hù chết.

      Người đàn ông này có con mắt thứ ba hả?

      an ủi, nhìn người đàn ông trước mặt từ từ mở 2 mắt ra, đôi mắt đen nhánh vô cùng thâm thúy, phảng phất giống như chiếc đầm sâu thấy đ\áy, nhưng lại khiến cho người ta bị hấp dẫn trí mạng.

      Nhìn xa rất tuấn tú, nhìn gần, càng thêm đẹp trai.

      “Còn nhìn nữa?” Sắc mặt của Cố Tử Thần trở nên lạnh lẽo.

      “Đổi câu khac được ? Lỗ tai của tôi nghe đến phát nhàm rồi”. Kiều Tịch Hoàn khó chịu, đôi mắt chớp chớp nhìn .

      “Rời giường” Cố đại thiếu dường như có chút nhẫn nại nào với .

      Từng câu, từng chữ, lời ít mà ý nhiều.

      Kiều Tịch Hoàn xoay người xuống giường, muốn vào phòng tắm rửa mặt.

      “Còn có tôi”. Đại thiếu gia rống giận

      Kiều Tịch Hoàn nhìn ta, rồi chỉ chỉ mình: “Tôi giúp rời giường sao?”

      “Phòng này còn có người khac sao?!”

      Kiều Tịch Hoàn cắn môi : “Muốn toilet sao?”

      phát tôi còn mặc quần áo ngủ sao?”

      “Tôi giúp thay quần áo?!” Kiều Tịch Hoàn trừng lớn mắt hỏi.

      Vẻ mặt của Cố đại thiếu giống như : “ ngu ngốc”

      Trong lòng Kiều Tịch Hoàn cực kì khó chịu: “ đó, chân bị tàn tật, chứ có phải tay bị tàn tật đâu, giả bộ cái gì?”

      Sắc mặt của Cố đại thiếu thay đổi cực lớn trong nháy mắt đen như đít nồi.

      khí trong phòng bỗng nhiên trở nên đặc biệt hít thở thông!

      Kiều Tịch Hoàn cắn môi, lại đụng chạm vào giới hạn gì của ta rồi hả trời!
      Last edited by a moderator: 22/3/15
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền7 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6:

      Edit: An

      Kiều Tịch Hoàn bi Cố Tử Thần đuổi ra ngoài.

      Cố Tử Thần, người đàn ông này nhất định bị bệnh tâm thần, ta trở mặt còn nhanh hơn lật sách

      còn chưa kịp rửa mặt, chải đầu, bị ta đuổi ra khỏi phòng. cắn môi, cảm thấy thoải mái.

      phải ta tàn tật, ta lại cáu kỉnh lên như thế chứ?.

      Tàn tật tàn tật, còn cho người khác !.

      Nhưng mà…

      mím môi, con người đều như vậy sao?.

      Chỗ càng đau, càng sợ người khác chạm vào?.

      Bước chân của bỗng nhiên dừng ở ngoài hành lang trước cửa phòng, cửa phòng khép hờ, bên trong truyền ra tiếng chuyện lớn .

      “Tiểu Linh, tối qua mát xa huyệt vị cho thiếu gia chưa?” Là tiếng của Tề Tuệ Phân, giọng điệu rất chậm, nhưng vẫn toát lên uy nghiêm.

      “Dạ rồi” Tiểu Linh cung kính đáp:

      “Nhưng mà đại thiếu gia vẫn cho phép tôi…”

      cho phép đụng vào chỗ ấy?” Tề Tuệ Phân hỏi.

      “Dạ, vẫn cho phép tôi chạm vào”. Tiểu Linh tựa hồ có chút ngượng ngùng.

      Tề Tuệ Phân trầm mặc chút: “Vậy lúc đấm bóp đùi cho đại thiếu gia, chỗ đó của nó có phản ứng ?”.

      có” Tiểu Linh giọng .

      “Ai, vẫn có”. Tề Tuệ Phân thở dài .

      “Là Tiểu Linh làm tốt”

      liên quan đến , tính tình của Tử Thần, tôi hiểu rất ”. Tề Tuệ Phân :

      có chuyện gì nữa, ra ngoài làm việc của mình .”

      “Vâng, phu nhân”. Tiểu Linh xoay người ra cửa.

      Kiều Tịch Hoàn vốn muốn xoay người rời , nhưng mà bị Tiểu Linh nhìn thấy, vội vàng gọi: “Đại thiếu phu nhân”.

      Tiếng gọi này thu hút chú ý của Tề Tuệ Phân.


      Tề Tuệ Phân nhìn dáng vẻ lôi thôi lếch thếch của Kiều Tịch Hoàn, sắc mặt trở nên khó coi:

      “Tại sao lại ăn mặc lôi thôi như vậy mà ra khỏi phòng, còn tưởng mình còn ở trong tù sao?. chú ý ăn mặc gì cả”

      Trong lòng Kiều Tịch Hoàn ngừng phẫn nộ, biết ai khiến trở thành như thế này nữa, nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười:

      “Tử Thần vừa mới thức dậy, tính tình được tốt lắm, cho nên con đứng ở bên ngoài chờ ấy”

      “Nó thức dậy có bực mình hay , làm sao biết được, phải ngủ ở cách vách sao?.” Tề Tuệ Phân nhíu mày.

      “Tối qua con ngủ giường của ấy”. Kiều Tịch Hoàn

      Đôi mắt của Tề Tuệ Phân căng thẳng.

      , với nó ngủ cùng nhau?” Tề Tuệ Phân hỏi.

      “Dạ” Kiều Tịch Hoàn trả lời.


      Tề Tuệ Phân nhìn Kiều Tịch Hoàn, hình như muốn đánh giá xem có phải dối hay .

      Từ khi biết Kiều Tịch Hoàn sắp ra tù, Tử Thần sai người ngăn phòng của nó ra làm 2 phòng, quen ngủ mình. Bà vẫn còn lo lắng, nếu như cứ tiếp tục như vậy, đừng hy vọng có phản ứng gì

      Bởi vậy, trái lại đây là chuyện đáng mừng!

      Nghĩ tới đây, bà khỏi nở nụ cười: “Giữa các con…”

      ngủ ở giường, Tử Thần thế nào cũng…” Kiều Tịch Hoàn có chút ngượng ngùng, muốn lại thôi.

      cần , trong lòng tất cả mọi người đều biết.

      Ngược lại, Tề Tuệ Phân vẻ mặt ôn hòa :

      “Từ từ, từ từ, chuyện này cần gấp, nhưng mà mẹ có chuyện này muốn nhờ con làm”

      Tề Tuệ Phân kéo Kiều Tịch Hoàn vào phòng của mình, sau đó dặn dò Tiểu Linh xuống lầu.

      Tiểu Linh nhìn dáng vẻ thân thiết của Tề Tuệ Phân đối với Kiều Tịch Hoàn, ánh mắt đột nhiên thay đổi.

      hầu hạ đại thiếu gia hơn 3 năm, cho tới nay, đều là chăm sóc sinh hoạt thường ngày của cậu ấy, giúp cậu ấy đấm bóp huyệt vị, đại phu nhân từng hứa với , chỉ cần có thể làm cho thân thể của đại thiếu gia có phản ứng, sau này vị trí đại thiếu phu nhân là của . Nhưng mà, đến nay, đại thiếu gia vẫn kháng cự , có lần tay muốn đụng đến bộ phận quan trọng của cậu ta, bị đại thiếu gia đẩy xuống giường, cảnh cáo nếu còn như vậy, lập tức cuốn đồ ra khỏi Cố gia.

      Từ đó về sau, cũng dám nữa.

      Bây giờ, nhịn nhiều năm như vậy, Kiều Tịch Hoàn, ả tội phạm giết người này trở về, làm gì cũng đúng nữa sao?.

      nắm chặt tay mình

      Dựa vào cái gì, Kiều Tịch Hoàn có thể ngủ chung giường với đại thiếu gia?.

      Dựa vào cái gì?.

      Càng nghĩ càng ghen tị, càng nghĩ càng hận!.



      Kiều Tịch Hoàn ra khỏi phòng của Tề Tuệ Phân, trong tay cầm theo chai tinh dầu.

      Đây là trò cười gì vậy ?!.

      Bảo mát xa chỗ đó cho Cố đại thiếu?.

      chịu đựng tay bị thối nát, cho dù chịu làm, Cố đại thiếu hung dữ đó để cho làm sao?. ta bẻ gãy tay mới là lạ, tính tình của người đàn ông kia, quả thực thể nào lấy lòng ta được.

      cắn môi, về phòng.

      Vừa vừa suy nghĩ, nếu như muốn có được địa vị trong cái nhà này, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của chính mình, đầu tiên phải thu phục được ông xã và mẹ chồng, nhưng mà muốn thu phục được 2 người đó, dễ hơn làm!

      tay cầm bình tinh dầu, đẩy cửa phòng của Cố đại thiếu ra.

      Cố đại thiếu có việc gì làm, sau khi thức dậy chỉ ngồi xe lăn, nhìn thấy xuất sắc mặt vẫn lạnh đến dọa người như cũ.

      tay cầm cái gì?” Đôi mắt Cố đại thiếu căng thẳng

      rất quen với món đồ này sao?” Kiều Tịch Hoàn lắc lắc bình tay hỏi

      Khuôn mặt của Cố Tử Thần càng đen hơn.

      “Mẹ đưa cho tôi”. Kiều Tịch Hoàn giải thích, khóe miệng nhếch lên:

      “Bảo tôi giúp xoa bóp”

      dám”

      “Có cái gì dám”. Kiều Tịch Hoàn nhìn .

      có bản lĩnh gì, chỉ là sợ chết.

      Cố đại thiếu giờ phút này hận thể bóp chết , nhưng mà biết làm sao, bởi vì ngay cả đứng cũng đứng nổi.

      Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần từ cao xuống, đem lọ tinh dầu bỏ vào trong túi áo, khóe miệng nở nụ cười tà ác:

      “Buổi tối tôi giúp

      “Kiều Tịch Hoàn” Cố Tử Thần gầm thét.

      Kiều Tịch Hoàn xoa lỗ tai của mình: “ cần lớn tiếng như vậy, tôi có thể nghe được”

      Cố Tử Thần nổi gân xanh.

      Kiều Tịch Hoàn trực tiếp vào phòng tắm, đóng cửa phòng lại rửa mặt.

      Thời điểm vừa mới trở về, nghe đêm nay có bữa tiệc đơn giản, mừng Cố Diệu tròn 58 tuổi, bởi vì bất mãn với số tuổi, cho nên chỉ tổ chức tiệc ở nhà để chiêu đãi khách.

      là tùy tiện chiêu đãi, nhưng mà cũng phô trương hơn so với người bình thường…

      Chỉ là…

      nhìn chính mình trong gương, Tề Lăng Phong là cháu trai của Tề Tuệ Phân, có phải có khả năng ta đến ?.
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền4 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7:

      Edit An

      Kiều Tịch Hoàn rửa mặt xong, trực tiếp xuống lầu, từ đầu đến cuối hoàn toàn quan tâm đến khuôn mặt đen thui của Cố đại thiếu.

      Thời điểm đến phòng khách, Tề Tuệ Phân ngừng phân phó người trong nhà chuẩn bị bữa tiệc tối nay, khí thế của đại phu nhân nhà giàu, đều được bà bày ra 10 phần, toàn bộ đại sảnh đều ngay ngắn trật tự.

      Kiều Tịch Hoàn ăn điểm tâm xong, nhìn thấy Ngôn Hân Đồng thay đồ chuẩn bị ra ngoài, đến bên cạnh Tề Tuệ Phân :

      “Mẹ, Tử Hàn có lẽ tối nay ấy về được, bởi vì chuyện làm ăn còn khâu quan trọng cần được giải quyết”

      Tề Tuệ Phân nhíu mày: “Đây là sinh nhật của ba con”

      “Tử Hàn gọi điện cho ba, ba lấy công việc làm trọng”

      “Ôi, bọn đàn ông trong nhà này, biết cái gì cho phải”.

      Tề Tuệ Phân thở dài: “ trở về thôi, bây giờ con chọn lễ phục phải ?. Dẫn chị dâu con cùng, nó ở trong tù lâu như vậy, mẹ sợ nó biết trưng diện cho bản thân, biến mình thành trò cười cho người khác”

      “Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định trang điểm cho chị dâu xinh đẹp” Ngôn Hân Đồng rất ngoan ngoãn gật đầu.

      “Hoàn Hoàn, con theo Hân Đồng đến cửa hàng để chọn lễ phục ” Tề Tuệ Phân quay đầu với Kiều Tịch Hoàn:

      “Trang điểm cho mình xinh đẹp chút, đừng làm mất mặt”

      “À, dạ được” Kiều Tịch Hoàn gật đầu.

      Hai người cùng nhau ngồi vào xe hơi chuyên dụng của Cố gia, dọc đường cũng gì.

      Ngôn Hân Đồng tựa hồ muốn chuyện với Kiều Tịch Hoàn, cả người vẫn luôn im lặng, thi thoảng nhìn di động để soi gương.

      Ngôn Hân Đồng cho tới nay đều có cảm giác về ưu việt* ( tự cho mình hơn hẳn người khác). gả vào nhà họ Cố trễ hơn Kiều Tịch Hoàn, nhưng vừa vào cửa được Tề Tuệ Phân thích, năm thứ hai lại sinh cho Cố gia cặp song sinh, trai , làm cho 2 vị lão nhân gia của Cố gia hết sức vui vẻ, cho nên đối xử với ta cũng tốt hơn.

      Ngôn Hân Đồng cũng tự cho mình là thanh cao, chưa bao giờ xem trọng chị dâu của mình là Kiều Tịch Hoàn, cũng chưa từng xem chị ta là dâu trưởng của Cố gia, ngược lại thường xuyên lăng mạ, khi dễ ta, bởi vi ghen tị ta xinh đẹp hơn mình.

      Trước đây Kiều Tịch Hoàn cũng chỉ có thể nén giận, bởi vì biết mình có vị trí ở Cố gia, cho nên dám gì, nhưng mà, trước kia Kiều Tịch Hoàn đối với Ngôn Hân Đồng… dường như là…

      Rất hận!

      Vì sao phải hận người như vậy?. Kiều Tịch Hoàn vốn phải quen cuộc sống bị người khác ức hiếp rồi chứ. Nhưng chỉ riêng với Ngôn Hân Đồng, hình như Kiều Tịch Hoàn trước đây thể buông bỏ hận thù.

      cắn môi, nhíu mày, nhưng làm thế nào cũng nghĩ ra được.

      Hai người đến cửa hàng tốt nhất ở Thượng Hải, hướng tới khu chuyên khu lễ phục.

      Ngôn Hân Đồng vừa mới vào, có người phục vụ nhiệt tình chạy đến: “Nhị thiếu phu nhân, tới chọn lễ phục sao?”

      “Đêm nay trong nhà tôi có bữa tiệc”. Đối với nhiệt tình của người phục vụ, Ngôn Hân Đồng chỉ tỏ ra lạnh nhạt.

      “Vậy đúng lúc ngày hôm qua cửa hàng chúng tôi vừa mới nhập về mấy mẫu mới, nếu phối hợp với vóc dáng nhã nhặn của nhất định rất hoàn mỹ, qua nhìn xem, hoàn toàn là hàng mới nhất, bảo đảm khiến hài lòng”. Người phục vụ nhiệt tình giới thiệu.

      Ngôn Hân Đồng bộ dạng ngạo mạn theo người phục vụ sang bên.

      Kiều Tịch Hoàn hoàn toàn bị bỏ quên.

      nhìn những người trước mặt xa, cười lạnh chút, sau đó tự mình qua khu lễ phục khác nhìn nhìn chút, bên cạnh có người phục vụ nhìn thấy , nhưng cũng bước lên tiếp đón, họ cho rằng chỉ là tùy tùng theo Ngôn Hân Đồng tới thôi.

      mím môi, nhìn chiếc váy lễ hội cúp ngực màu trắng, chỗ lồng ngực đính rất nhiều kim cương, ánh đèn chiếu lên bộ lễ phục, nhìn rất óng ánh trong suốt.

      Tề Lăng Phong , khi mặc bộ lễ phục này vào, giống như thiên sứ lọt xuống trần gian, xinh đẹp như vậy, xinh đẹp đến mức khiến cho người ta hận thể ôm ở trong lòng, ngậm ở trong miệng.

      Người đàn ông từng những lời ngon ngọt, thề non hẹn biển bên tai , lại dùng hai tay nhuốm đầy máu tươi, từng chút từng chút, phá hủy tất cả con người

      “Thế nào, nhìn trúng bộ lễ phục này sao?” Bên tai bỗng nhiên vang lên thanh của Ngôn Hân Đồng.

      Kiều Tịch Hoàn mới hoàn hồn

      để lại dấu vết nở nụ cười: “Chỉ tùy tiên xem thôi”

      “Tùy tiện nhìn?” Ngôn Hân Đồng cười lạnh: “Bộ lễ phục này sớm có người đặt rồi, chị mua nổi đâu. Những viên kim cương đính ở trước ngực đều là , mỗi viên đều có giá trị liên thành, hơn nữa là sản phẩm làm bằng thủ công nhập khẩu từ Paris sang. Nên tự biết thân biết phận

      xong, Ngôn Hân Đồng bước

      Kiều Tịch Hoàn nhìn bộ lễ phục

      Đúng vậy, bộ lễ phục này thuộc về Hoắc Tiểu Khê.

      Là Tề Lăng Phong đích thân đến Paris để nhờ nhà thiết kế, dựa theo số đo của Hoắc Tiểu Khê để may, Tề Lăng Phong từng mang đến đây để thử lần, lần đó bọn họ bàn đến chuyện kết hôn…

      “Kiều Tịch Hoàn, chọn lễ phục xong chưa?”

      Cách đó xa, truyền đến giọng khó chịu của Ngôn Hân Đồng

      Kiều Tịch Hoàn mím môi, qua bên.

      Ngôn Hân Đồng chọn xong, bộ lễ phục dài màu đen cổ chữ V khoét sâu, dáng người của Ngôn Hân Đồng tuy mảnh khảnh nhưng cũng đầy đặn, hề giống với người mẹ sinh 2 đứa con, chăm sóc vô cùng tốt, bộ lễ phục màu đen này vừa khéo có thể làm tôn lên dáng vẻ thướt tha của ta, người phục vụ ngừng khen ngợi bên tai, mặt Ngôn Hân Đồng đương nhiên lộ ra nụ cười hài lòng

      còn chọn, chọn xong còn phải trang điểm, bắt tôi chờ bao lâu?”

      “Vị tiểu thư này cũng cần sao?” Người phục vụ vội vàng hỏi.

      “Cái gì mà tiểu thư?. ta là đại thiếu phu nhân của Cố gia”. Ngôn Hân Đồng có chút châm biếm , sau đó cười hết sức cố ý.

      Người phục vụ ở đây biết tin tức bát quái của nhà giàu còn nhiều hơn những người trong cuộc, nghe Ngôn Hân Đồng nhắc như vậy, người phục vụ lập tức biết Kiều Tịch Hoàn là ai, chính là chuyện cười trong giới thượng lưu.

      “Đại thiếu phu nhân, xin mời bên này”. Người phục vụ nén cười, chút để ý gọi.

      Người phục vụ dẫn đến khu lễ phục cấp bậc ràng thấp hơn Ngôn Hân Đồng mấy phần.

      Kiều Tịch Hoàn nhìn chút: “ có cái khác sao?”

      “Cái này thích hợp với ”. Người phục vụ thẳng.

      ?” Kiều Tịch Hoàn nhướng mày, ngữ điệu khiến người ta rét mà run.

      Người phục vụ ngẩn ra. phải mọi người đều đồn là đại thiếu phu nhân của Cố gia nhu nhược, yếu đuối, sợ phiền phức sao?.

      “Tôi…”Người phục vụ bỗng nhiên lắp bắp.

      “Ông chủ của các người đâu?”

      “Đại thiếu phu nhân”

      “Gọi ông chủ của các người đến đây” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng.

      Người phục vụ nắm chặt ngón tay.

      “Thế nào, muốn tôi tự mình gọi sao?”

      phải đại thiếu phu nhân, nếu như người thích lễ phục bên này, chúng ta có thể chọn cái khác, đại thiếu phu nhân, mời” Người phục vụ vội vàng .

      Bất kể là ai, nhưng làm tròn nhiệm vụ của người phục vụ, là lỗi của bản thân mình rồi.

      Vốn tưởng rằng…

      kinh hãi, cắn căn môi, kinh hãi nhìn vị “đại thiếu phu nhân” này giống như trong lời đồn.

      Kiều Tịch Hoàn theo người phục vụ chọn bộ lễ phục khác

      Người phục vụ ràng đối với cung kính hơn rất nhiều.

      Kiều Tịch Hoàn chọn bộ lễ phục dạ hội ngắn màu trắng bạc, bó sát người, xinh đẹp, có quá nhiều đồ trang trí rườm rà, bởi vì dáng người và dụng mạo của Kiều Tịch Hoàn xinh đẹp, vì thế thích hợp với kiểu quần áo phức tạp, nhìn rất dung tục, bộ lễ phục này vừa đơn giản, những có thể phác họa dáng người hoàn mỹ của , mà còn làm nổi bật dung mạo xinh đẹp của .

      Cho nên khi mặc bộ lễ phục này ra, mặc dù trang điểm, nhưng cũng thu hút ánh nhìn của bốn phía.

      Ngôn Hân Đồng ràng ghen tị, rất ghen tị

      Đôi mắt của ta căng thẳng, hung hăng nhìn người phục vụ chỉnh sửa lễ phục cho Kiều Tịch Hoàn.

      ràng bảo ta chọn đồ ở những khu hàng xấu thôi mà.

      Người phục vụ cúi đầu, dám nhìn thẳng.

      phải là biết, nhưng đại thiếu phu nhân này phải là nhân vật dễ chọc.
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền6 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8:

      Edit An

      Kiều Tịch Hoàn ngồi ở trước gương trang điểm

      phải nhìn thấy ánh mắt của Ngôn Hân Đồng, chỉ là muốn quan tâm.

      Dáng vẻ xinh đẹp như vậy, còn bị người khác ức hiếp, Kiều Tịch Hoàn là heo à?!

      mím môi, nhìn người có vẻ giống như chuyên viên trang điểm tiêu sái đến gần.

      Kiều Tịch Hoàn cười : “Tự tôi làm được rồi, cảm ơn”

      Nhân viên trang điểm sửng sờ, liếc mắt nhìn Ngôn Hân Đồng.

      Ngôn Hân Đồng châm chọc : “Tự trang điểm?. Lúc nãy, mẹ giao cho tôi giúp trang điểm cho đẹp chút, nếu như trang điểm đẹp, mẹ mà trách mắng, có chịu trách nhiệm nổi ?”

      “Tự tôi chịu trách nhiệm, liên lụy đến ” Kiều Tịch Hoàn cười, từng câu từng chữ.

      Ngôn Hân Đồng đảo mắt, nhưng cũng gì thêm, nghĩ thầm Kiều Tịch Hoàn chỉ là người phụ nữ ngu ngốc, có bản lĩnh gì cả, chờ xem ta làm như thế nào.

      Ngôn Hân Đồng và nhân viên trang điểm có mánh khóe gì cần nghĩ cũng biết. tồi, lúc du học ở Pháp có quen người bạn cũng học được vài cách trang điểm, đúng lúc có thể phát huy tác dụng rồi.

      rất chăm chú trang điểm cho bản thân mình, diện mạo của Kiều Tịch Hoàn vốn xinh đẹp, cho nên cần trang điểm quá mức tinh xảo, chỉ nhàng dậm ít phấn, rồi trang điểm chút, vì thế khi Ngôn Hân Đồng trang điểm xong, cũng dừng bút.

      Khi Ngôn Hân Đồng dương dương tự đắc hả hê nhìn mình trong gương, vừa quay đầu nhìn thấy khuôn mặt tinh xảo của Kiều Tịch Hoàn, khuôn mặt của ta trầm xuống, trong ánh mắt tóe lên tia ác độc

      Kiều Tịch Hoàn làm bộ như nhìn thấy, cười : “Em dâu cũng trang điểm xong rồi?. Thời gian còn sớm, về thôi”

      Ngôn Hân Đồng lạnh mặt nhìn nét tươi cười hồn nhiên của Kiều Tịch Hoàn

      ta nghiến răng, cho dù có thay đổi 3 năm trước Kiều Tịch Hoàn phải là đối thủ của , 3 năm sau cũng vậy.

      Hai người đường về cũng gì, đường trở về biệt thự.

      Trong nhà sắp xếp ổn thỏa, toàn bộ đại sảnh đều được trang hoàng tươm tất, nhưng mà bây giờ còn sớm, khách mời vẫn còn chưa tới, Tề Tuệ Phân tựa hồ hơi mệt mỏi ngồi dựa sofa, nhìn 2 con dâu quay về, đôi mắt bà dừng lại chút.

      Dáng vẻ của 2 người rất xinh đẹp, mỗi người vẻ.

      Trước đây bà cảm thấy Kiều Tịch Hoàn quá mức xinh đẹp, vẻ đẹp khiến người ta cảm thấy hơi dung tục.

      Ngôn Hân Đồng ngược lại, tuy rằng ngũ quan xinh đẹp bằng Kiều Tịch Hoàn, cũng may khí chất xuất chúng, cách đối nhân xử thế cũng rất chu toàn, lại là người có học thức, nội hàm, vì thế càng được thương hơn.

      Nhưng mà hôm nay…

      Ngay cả Tề Tuệ Phân còn hoài nghi ánh mắt của mình, Kiều Tịch Hoàn nhìn qua quả rất đẹp, khuôn mặt xinh đẹp, chỉ đánh phấn , nhìn qua rất thanh tao thoát tục, rất có phong thái, nhưng cách trang điểm của Ngôn Hân Đồng, nếu đứng bên cạnh Kiều Tịch Hoàn cũng rất đẹp, nhưng nếu hai người đứng chung chỗ, trông ta khá tầm thường.

      “Mẹ, chúng con về rồi”. Ngôn Hân Đồng rất biết làm nũng, qua, thân thiết ngồi xuống bên cạnh Tề Tuệ Phân.

      Tề Tuệ Phân gật đầu: “Hôm nay ai phụ trách trang phục và trang điểm cho Hoàn Hoàn?”

      “Còn có thể là ai?. Dĩ nhiên là con rồi, mẹ, mẹ có hài lòng ?” Ngôn Hân Đồng vội vàng trả lời

      tồi” Cho dù rất hài lòng, nhưng cũng thể biểu quá ràng.

      Người bên trong hào môn, sớm luyện thành bản lĩnh giấu diếm sắc mặt của mình.

      “Vì vậy con hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao cho con” Ngôn Hân Đồng lấy lòng .

      “Được, được, mẹ biết con giỏi rồi”. Tề Tuệ Phân nhéo nhéo mũi của Ngôn Hân Đồng, ràng rất thương, bà đứng lên, tựa hồ có chút mệt mỏi:

      “Mẹ về phòng nghỉ ngơi lát, chừng nào thợ trang điểm đến lên phòng gọi mẹ”

      Tề Tuệ Phân đứng lên, được 2 bước quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn: “Tối hôm nay rất đông người, đừng làm mất mặt”

      “Được, mẹ” Kiều Tịch Hoàn cười trả lời.

      Tề Tuệ Phân gật đầu rời .

      Kiều Tịch Hoàn nhìn bóng lưng của Tề Tuệ Phân, khóe miệng của khẽ nhếch lên, trước đây Kiều Tịch Hoàn làm nhiều chuyện khiến người ta chê cười sao?.

      quay đầu, nhìn Ngôn Hân Đồng.

      Người phụ nữ này, biết thầm hại Kiều Tịch Hoàn bao nhiêu lần rồi?.



      Thời điểm buổi chiều, biệt thự Cố gia đông đúc hẳn lên.

      Cố đại thiếu bao giờ cũng mình, thích giao tiếp với người ngoài, vì thế cho dù ở đại sảnh, cũng chỉ thờ ơ quan sát toàn bộ.

      Cố tam thiếu ràng là tay ăn chơi, phòng đầy người đẹp, sao ta còn có thời gian để suy nghĩ đến những chuyện khác, mà Cố gia còn có 2 vị thiên kim là Cố Tử Nhan và Cố Tử Hinh, 2 người bọn họ chỉ thích chơi đùa, vì thế cũng thể trông đợi ở họ. Thế nên, những chuyện chào hỏi khách khứa đương nhiên do 2 người con dâu của Cố gia đảm nhận, trước kia chỉ có mình Ngôn Hân Đồng, bây giờ Kiều Tịch Hoàn chủ động đến chào hỏi mọi người.

      Ngôn Hân Đồng nhiều lần dùng ánh mắt thân thiện để nhìn Kiều Tịch Hoàn, nhưng Kiều Tịch Hoàn đều làm như nhìn thấy.

      Người trong đại sảnh ngày càng nhiều.

      Ánh mắt của Kiều Tịch Hoàn cố gắng tìm kiếm bóng hình nào đó.

      đáng tiếc, người đó ko có xuất hiên.

      Là mất mát sao?.

      Chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi.

      Theo lý mà , dựa vào mối quan hệ của Tề Lăng Phong và Tề Tuệ Phân, ta cũng nên đến.

      cắn môi, vẫn ngừng tiếp đón những vị khách ra ra vào vào.

      chỉ có khách mời, mà những người khác trong Cố gia có chung ánh mắt kỳ quái, Kiều Tịch Hoàn sau khi ra khỏi tù hoàn toàn thay đổi.

      Nhưng thay đổi như thế nào, mọi người cũng quan tâm hỏi, bởi vì phải là nhân vật quan trọng trong Cố gia.

      Chỉ là, trong tiệc rượu hôm nay, truyền ra số lời khen ngợi và cảm thán, đại thiếu phu nhân của Cố gia xinh đẹp tuyệt trần, phong thái tự nhiên, tao nhã.

      Bữa tiệc trôi qua được phân nửa, Kiều Tịch Hoàn có chút mệt mỏi.

      thừa dịp rảnh rỗi chạy đến vườn hoa sau.

      Người ở trong vườn hoa nhiều lắm, đương nhiên khí cũng thoáng đãng hơn.

      thở hơi, nhìn ánh đèn neon rực rỡ sắc màu phản chiếu trong hồ bơi.

      Vì bữa tiệc này, nhà họ Cố cố tình trang trí toàn bộ hoa viên.

      ở chỗ này?” Phía sau đột nhiên truyền đến giọng đàn ông quen thuộc.

      Kiều Tịch Hoàn quay đầu, nhìn Cố Tử Tuấn.

      “Đêm nay…” Cố Tử Tuấn đánh giá từ xuống dưới, tặc lưỡi : “ quyến rũ tôi rồi”

      “Chú ba, tôi là chị dâu của chú”

      “Dĩ nhiên tôi biết” Cố Tử Tuấn về phía , từng bước .

      Phía sau Kiều Tịch Hoàn là hồ bơi, cho nên thể lùi về sau.

      Cho nên Cố Tử Tuấn nhàng đứng ở trước mặt , đầu cúi xuống, mặt đối mặt, khoảng cách rất gần.

      Thậm chí còn cảm thấy nếu mình mở miệng chuyện chạm phải môi của Cố Tử Tuấn.

      “Nhớ tôi sao?” Cố Tử Tuấn mở miệng hỏi, cười tà ác.

      Kiều Tịch Hoàn dùng tay chống lại cơ thể của Cố Tử Tuân: “Đừng như vậy…Ưm”

      Môi, bị che mất.

      Kiều Tịch Hoàn vùng vẫy, cũng ko dám dùng sức quá mức, sợ mình cẩn thận ngã vào bể bơi.
      Last edited by a moderator: 25/3/15
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền6 others thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 9:

      Edit: An

      Ngôn Hân Đồng vẫn luôn ở đại sảnh chào đón khách khứa, mệt mỏi buổi tối, lợi dụng thời gian rảnh rỗi, ta trốn ra vườn hoa phía sau để thoáng khí.

      đáng tức giận!

      Kiều Tịch Hoàn, người phụ nữ đó bình thường chỉ biết trốn ở trong góc ai biết đến, hôm nay lần đầu tiên cùng ta chào đón khách khứa, tiếp đón thôi, nhưng cử chỉ động tác đều rất tự nhiên, ưu nhã, khắp nơi chu toàn, mới đầu Tề Tuệ Phân còn có ý ngăn cản Kiều Tịch Hoàn đảm nhận công việc này, nhưng mà sau khi nhìn thấy dáng vẻ tự nhiên, thuần thục của hết sức vui mừng gật gật đầu. Hơn nữa, ràng phần lớn tầm mắt của mọi người đều đặt người Kiều Tịch Hoàn.

      Càng nghĩ lại càng cảm thấy khó chịu!

      Ngôn Hân Đồng cắn môi, về vườn hoa phía sau, đôi mắt chợt dừng lại chút, khóe miệng bỗng nhiên nhếch lên độ cong

      Kiều Tịch Hoàn bị tôi bắt gặp, rồi biết kết cục của mình có bao nhiêu bi thảm!.

      Khoảnh khắc ấy, dường như ta cũng cảm thấy mệt mỏi nữa, xoay người về phía đại sảnh.

      Tề Tuệ Phân bây giờ cùng với Cố Diệu và đối tác làm ăn khác chuyện phiếm, Ngôn Hân Đồng trực tiếp qua, kéo tay bà, bên tai bà:

      “Mẹ, theo con”

      Đôi mắt bà hơi căng thẳng, sắc mặt có chút khó coi, giọng trách cứ: “ thấy mẹ bận sao?”

      “Có việc gấp, mẹ theo con ” Ngôn Hân Đồng kiên quyết.

      Tề Tuệ Phân nhìn Cố Diệu và vị khách trước mặt, khéo léo nở nụ cười, sau đó theo Ngôn Hân Đồng đến vườn hoa.

      “Làm gì?” được đoạn, sắc mặt của bà càng trầm, thanh cũng trở nên nghiêm khắc.

      “Con vừa mới đến vườn hoa thấy được…” Ngôn Hân Đồng muốn lại thôi.

      “Thấy cái gì?!. Cứ ấp a ấp úng”.

      “Kia, …mẹ, người nhìn rồi biết” Ngôn Hân Đồng kéo tay bà tiếp.

      Tề Tuệ Phân nhìn thoáng qua Ngôn Hân Đồng, Ngôn Hân Đồng là người có chừng mực, nếu như phải gặp chuyện gì đó, nhất định dám có lễ độ như thế, đường đột kéo bà rời khỏi đại sảnh.

      Hai người cùng nhau đến vườn hoa, trong lòng ta mừng rỡ như điên, nghĩ lần này Kiều Tịch Hoàn chắc chắn tiêu đời rồi, dám dụ dỗ em chồng của mình, tin ta bị đuổi khỏi nhà họ Cố.

      “Mẹ, mẹ nhìn Kiều Tịch Hoàn và Tử…” Thanh vui vẻ bỗng nhiên im bặt.

      chợt im lặng, ngơ ngác nhìn tất cả, bỗng nhiên nên lời.

      Dưới ánh trăng sáng, hòa lẫn với ánh sáng phát ra từ đèn neon, ở nơi mộng ảo như thế này, có 2 người say sưa hôn nhau, người phụ nữ ngồi xổm xuống, thân thể mềm mại dựa vào trong ngực của người đàn ông, cánh tay mảnh khảnh ôm lấy cổ của ta, nhìn qua rất keo sơn gắn bó.

      Hai người tựa hồ nghe thấy tiếng động, chợt buông nhau ra, người phụ nữ quay đầu, có chút ngượng ngùng nhìn Tề Tuệ Phân và Ngôn Hân Đồng:

      “Mẹ…Con và Tử Thần…”

      Thanh khó xử, cho dù là dưới bóng đêm, cũng có thể nhìn thấy đôi má phớt hồng, kiều diễm, ướt át.

      “Mẹ, phải, vừa rồi ràng con nhìn thấy Kiều Tịch Hoàn và Tử Tuấn hôn môi, phải cả”. Ngôn Hân Đồng vội vàng , có chút tin vào mắt mình.

      Vừa rồi chính là Cố Tử Tuấn, vì sao bây giờ lại biến thành Cố Tử Thần?!

      “Em dâu, em gì thế, chị và Tử Tuấn…Mẹ….Con làm sao có thể với Tử Tuấn, ….Con biết chú ấy là em chồng của con mà”

      Cả người Kiều Tịch Hoàn vô cùng kinh ngạc, lại cảm thấy hơi ủy khuất:

      “Vì sao em lại muốn hãm hại chị”

      “Mẹ, là, Kiều Tịch Hoàn biết kiểm soát hành vi của mình, ba năm trước ta với Tử Tuấn …”

      “Đủ rồi”

      Sắc mặt của Tề Tuệ Phân chợt trầm xuống: “Ngôn Hân Đồng, mẹ vẫn luôn cảm thấy con là người có giáo dục, cách đối nhân xử thế cũng rất giỏi, lại dám ra những lời như thế!. Hôm nay con bị trúng tà sao, tại sao lại có chừng mực như vậy, con có biết vừa rồi người khách mẹ với bố con tiếp quan trọng tới mức nào ?. Ngược lại, con lại kéo mẹ ra đây để nghe con hươu vượn”

      phải đâu mẹ, mẹ tin con , Kiều Tịch Hoàn là người phụ nữ ghê gớm, ta cấu kết với Tử Tuấn, ta…”

      Ngôn Hân Đồng có chút nóng nảy, hoàn toàn suy xét đến hậu quả, bật thốt lên lời giải thích

      “Ngôn Hân Đồng”

      Giọng của Tề Tuệ Phân cũng trở nên mạnh mẽ: “Con đủ chưa?. Trước đây , con gây khó dễ cho chị dâu con khắp nơi, mẹ nể tình con có năng lực có khả năng chia sẻ với mẹ cho nên mới so đo với con, nhưng mà nhiều năm như vậy, con vẫn thay đổi được tật xấu đố kị của mình”.

      “Mẹ, con có…” Vành mắt của Ngôn Hân Đồng phiếm đỏ, nước mắt vờn quanh hốc mắt, nhìn qua rất ủy khuất.

      “Con đừng gây thêm phiền phức cho mẹ”

      Tề Tuệ Phân ném lại câu, xoay người chuẩn bị , lại quay đầu với Kiều Tịch Hoàn : “Tình cảm vợ chồng các con khắng khít cũng là chuyện đáng mừng, nhưng mà ở chỗ này….Thôi, các con vui vẻ là được rồi.”

      Sau đó, rời .

      Tề Tuệ Phân là, bà ấy làm như người quái dị như Cố Tử Thần mới biết lần đầu vậy.

      Mối tình đầu?!

      Kiều Tịch Hoàn thậm chí cảm thấy có thể dùng từ này để hình dung người đàn ông thâm trầm quái dị này!

      Tề Tuệ Phân rồi, Ngôn Hân Đồng cũng hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn rồi xoay người trở lại đại sảnh.

      Giờ phút này, sau khi khôi phục lại chút lý trí, Ngôn Hân Đồng biết, nên lấy lòng Tề Tuệ Phân trước.

      Cho nên, lâu sau, vườn hoa yên tĩnh trở lại.

      Kiều Tịch Hoàn khóe miệng nhếch lên, lạnh lùng nhìn bộ dạng hận đến nghiến răng nghiến lợi của Ngôn Hân Đồng.

      phải ai cũng dễ bắt nạt đâu, Ngôn Hân Đồng.

      “Chơi đủ chưa?” Phía sau truyền đến giọng vô cùng lạnh lùng.

      Kiều Tịch Hoàn quay đầu nhìn khuôn mặt người đàn ông sớm đen như đít nồi.

      xem, tôi phải đùa, đều do người trong nhà …”

      “Lần sau, đừng lợi dụng tôi, tôi cho lời khuyên đấy”. Cố Tử Thần gằn từng tiếng, lộ ra cảm giác lạnh lẽo như ác ma đến từ địa ngục.

      Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Thần đẩy xe lăn rời .

      Người đàn ông này.

      vuốt khóe miệng của mình, khóe miệng bỗng nhiên cong lên!

      Tức giận , tức giận chết luôn !.

      Cố Tử Thần nhìn qua vô cùng lạnh lùng, ngờ, đôi môi lạnh nóng như vậy….

      tự giác cắn cắn môi.

      “Kiều Tịch Hoàn, chị quả thay đổi rồi”. Từ phía sau bóng râm của cây hòe, Cố Tử Tuấn tiêu sái từng bước đến trước mặt .

      Đôi mắt của căng thẳng, hung hăng nhìn ta.

      Nếu như vừa rồi phải nhìn thấy Ngôn Hân Đồng xuất , cảnh tượng sau đó cũng dám tưởng tượng.

      mạnh mẽ đẩy Cố Tử Tuấn ra, lại nhìn thấy Cố Tử Thần mới ra khỏi nhà kính, cho nên linh quang chợt lóe

      là, có thể đánh bại mưu đồ của Ngôn Hân Đồng, hai là Tề Tuệ Phân nhìn thấy tình cảm của và Cố Tử Thần phát triển, muốn lấy lòng bà ta cũng dễ dàng hơn.

      Chỉ là…

      Chết tiệt, Cố Tử Thần người đàn ông đó!

      Lần đầu tiên, chủ động đến gần ta, bị ta đẩy phát muốn văng ra, phỏng chừng Cố Tử Tuấn ở bên cạnh nhìn thấy cũng trợn mắt há hốc mồm.

      Đương nhiên, cũng phải là người dễ dàng từ bỏ, lại tiếp tục bước tới, nhưng lần này học thông minh hơn, tay hung hăng ôm cổ , có đánh chết cũng buông, tất cả quá trình, cơ hồ dùng hết toàn sức lực

      “Kiều Tịch Hoàn?!”

      nghe mở miệng trả lời, Cố Tử Tuấn có chút khó chịu, mở miệng gọi tên .

      Kiều Tịch Hoàn nhìn Cố Tử Tuấn gằn từng tiếng:

      “Thời điểm tôi ở trong tù, đầu từng bị thương, cho nên có rất nhiều chuyện mơ mơ hồ hồ, tôi biết giữa chúng ta có phải từng phát sinh chuyện gì hay , nhưng bây giờ tôi muốn cho biết, giữa chúng ta chính là như vậy, thể có…. Mối quan hệ…. gì khác”
      Chris, My Lam Lam, kim tuyền5 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :