1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Yêu cả đời - Bách Lý Nam (Full Sắp có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CẢ ĐỜI
      [​IMG]
      Tác giả: Bách Lý Nam
      Editor: tu tai
      Convert: ngocquynh520 aka Quỳnh cầm thú
      Số chương: 80 chương
      Thể loại: HE
      Bìa : Nữ Lâm
      Nguồn edit: sưu Tầm
      Nguồn eBook: cungquanghang.com



      Giới thiệu

      , vốn là người thừa trong cái gia đình này

      , vốn hy vọng sống cuộc sống độc lập, bị người khác ức hiếp nữa.

      Vì cái gì ngay tại lúc này lại vẫn cứ muốn phải hy sinh vì cái gia đình hề có tình người này, nhìn hai mắt mẹ đẫm nước mắt, cũng chỉ có thể thuận theo.

      Nhưng cam lòng, mới 19 tuổi, nàng muốn cứ như vậy gả cho người đàn ông có thể làm cha của .

      ngoan ngoãn suốt 19 năm rồi, tối nay muốn buông thả cho bản thân, trao mình cho chàng xa lạ đẹp trai. . . . .​

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 17/3/16

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 01: Nhân viên mới

      "Xin chờ chút!"

      Mạnh Khả Ly vừa gọi vừa vội vội vàng vàng chạy vào thang máy, áy náy gật gật đầu tiếng cảm ơn với người đợi trong thang máy rồi mới xoay người đứng vững lại, đẩy cặp kính còn chưa đeo quen nhìn về phía bảng số tầng thang máy.

      cần lên tầng 68, thang máy lên nhanh khiến có cảm giác hoa mắt, nhưng nhanh chóng lắc đầu vỗ khuôn mặt chút để giữ tỉnh táo.

      Hôm nay là ngày đầu tiên làm, công ty Nghệ Tinh này là phải “chém tam quan trảm lục tướng” lại còn nhờ người quen giới thiệu mới dễ dàng mà vào được, chức vụ của là trợ lý giám đốc.

      Mặc dù chỉ là cái trợ lý của giám đốc bộ phận mà tiền lương cũng cao gấp ba lần công việc trước kia của , mức lương này giúp cho cuộc sống của thoải mái hơn chút, cho nên nhất định phải làm việc nghiêm túc.

      Nhưng bởi vì buổi sáng xảy ra chút việc khiến cho thiếu chút nữa bị muộn, nhìn thời gian điện thoại vẫn nắm trong tay, còn 3 phút, thở ra hơi, có lẽ bị muộn, chỉ có điều vốn tính toán mỗi ngày làm sớm 15 phút.

      "Đinh" tiếng, thang máy rất nhanh đến, ổn định lại tâm trạng, ngẩng đầu ưỡn ngực ra ngoài, gặp ngay người đàn ông cầm cốc nước hành lang, nhìn thấy , chớp mắt *.

      Mạnh Khả Ly mặt ửng đỏ hơi cúi đầu rất nhanh vào bộ phận tài vụ, người đàn ông đó còn nhịn được quay đầu nhìn theo.

      Quả Mạnh Khả Ly rất đẹp, tuy rằng tóc dài cố ý tết gọn lại, lại đeo đôi kính gọng đen, nhưng bộ trang phục công sở đơn giản màu xám người cũng làm có vẻ chững chạc hơn, mà vẫn làm nổi lên đường cong tuyệt đẹp của .

      Bộ ngực cao vút, vòng eo mảnh khảnh, cái mông rất tròn còn có đôi chân thon dài, nếu phải ngày hôm qua Hứa Mỹ An đưa mua quần áo người của công ty đều mặc kiểu này, đúng là quen mặc đồ công sở, hơn nữa nếu như để tự mua nhất định mua size lớn hơn, nhưng Mỹ An vừa như vậy mới đẹp.

      Quần áo người hại rất được tự nhiên, chẳng qua vóc dáng đẹp luyện qua vũ đạo hơn nữa khí chất của Mạnh Khả Ly vốn là cực kỳ thanh lệ, kính mắt có thể che đôi mắt to của , lại che dấu được dáng người thon thả cân đối còn mang theo chút kiêu kỳ của , vừa rồi bên trong thang máy cũng làm cho hai mắt của người đàn ông đứng sau lưng ăn mở to lắm rồi, cũng chỉ có hồn nhiên phát ra mà thôi.

      "Giám đốc Lâm, tôi tới trình diện!" Mạnh Khả Ly khẽ cúi đầu lập tức tìm được giám đốc của Lâm Ngọc Liên, là người phụ nữ trung niên chú trọng ăn mặc, có nụ cười hòa ái.

      Bà cao thấp đánh giá Mạnh Khả Ly phen khen ngợi : "Ừ! Bộ đồ rất đẹp! Tôi bàn giao với Lưu, ấy lại nội dung công việc cho , cố gắng làm việc, tin rằng để cho tôi phải thất vọng ."

      Mặc dù Mạnh Khả Ly là do Hứa Mỹ An giới thiệu vào, nhưng cũng phải trải qua phỏng vấn nghiêm khắc mới được nhận vào, cửa ải phỏng vấn cuối cùng chính là Lâm Ngọc liên, bà là giám đốc phụ trách bộ phận Tài vụ, thái độ làm người nghiêm cẩn nhưng cũng hà khắc.

      Lúc ấy Khả Ly mặc chiếc váy liền thân đơn giản mộc mạc, tóc buộc thành đuôi ngựa, vểnh lên , tuy rằng làn da rất trắng, ngũ quan tỏa sáng, vừa nhìn chính là mỹ nhân bại hoại, nhưng lại hoàn toàn bất đồng với ăn mặc thời thượng.

      Nghe ấy mới hai mươi năm tuổi, là mẹ của đứa bé năm tuổi, hơn nữa còn là người mẹ đơn thân, cũng làm cho bà dám tin. Nhưng khí chất dịu dàng lại tự nhiên hào phòng của Mạnh Khả Ly, còn có đối đáp trôi chảy kiến thức chuyên ngành từ lúc bắt đầu vòng sơ khảo nhận được hảo cảm của toàn bộ giám khảo.

      Giám đốc Trần phòng thị trường còn tranh người với bà, nhưng cũng bị bà đuổi rồi, đóa hoa tinh khiết này cũng thể để cho đám sói của phòng thị trường kia làm ô nhiễm được, trong công ty biểu diễn nghệ thuật, vẫn là phòng tài vụ của bà tương đối an toàn chút.

      Hơi có khuyết điểm là tuy rằng Mạnh Khả Ly thi đỗ giấy chứng nhận công tác, trước đó cũng làm công tác tài vụ, kinh nghiệm vẫn còn thiếu, nhưng làm trợ lý của Lâm Ngọc Liên, chỉ cần trợ giúp xét duyệt ít tài chính thu chi cùng bảng biểu báo cáo, với mức độc cẩn thận của chắc hẳn phải là vấn đề.

      Trong lòng Khả Ly kỳ cũng lo sợ bất an, Nghệ Tinh là công ty biểu diễn nghệ thuật rất nổi tiếng, hơn nữa chịu quản lý của tập đoàn đẳng cấp quốc tế tập đoàn Tân Hải, nên cầu đối với công nhân viên rất cao, ngay như vòng sơ khảo chức vụ trợ lý nho này của cũng có mấy chục người đến thi rồi.

      Bởi vì sắp tới ra mắt bộ phim rất ăn khách mà nam nữ diễn viên chính đều xuất thân từ Nghệ Tinh, cho nên rất là nổi tiếng, công việc ngày càng gia tăng, vì vậy phải tuyển thêm ít nhân viên.

      Dường như khiến cho ông chủ lớn của công ty vốn phải rất quan tâm đến danh tiếng này chú ý, khiến cho các quản lý và nhân viên của Nghệ Tinh đều vô cùng kích động, bởi vì ông chủ lớn của Tân Hải là cái truyền kỳ nhân vật, hơn nữa mới hơn ba mươi là kim cương vương lão ngũ, mặc dù ta chưa bao giờ xuất truyền thông, nhưng lại ảnh hưởng chút nào đến nổi tiếng của ta.

      Bởi vì phát triểu của tập đoàn Tân Hải mấy năm nay là ai cũng nhìn thấy, từ nhà hàng đến bất động sản còn có du lịch …… chỉ cần có liên quan tới Tân Hải chưa từng kiếm được lợi nhuận , bao gồm cả xí nghiệp bị mua lại này, cho dù gần như phá sản cũng có thể khởi tử hồi sinh, kỳ Nghệ Tinh cũng bị thu mua lại .

      Lúc mọi người nghe được thông tin như vậy còn reo hò trận, khiến ông chủ cũ chỉ có thể vuốt cái mũi cười khổ, đương nhiên những điều này Khả Ly đều nghe Mỹ An bạn tốt của , Hứa Mỹ An xem như là lão nhân viên của Nghệ Tinh rồi, trước kia ấy vốn định làm nghệ sỹ, nhưng sau này lại làm người đại diện, hơn nữa tính cách khéo léo thích xã giao khiến cho ấy làm việc ở đây như cá gặp nước, rất hòa đồng, đặc biệt trước mắt nam nghệ sỹ dưới tay ấy chính là người nổi tiếng khắp cả nước, tất nhiên ấy cũng bận rộn theo đến mức thất đầu thấy đuôi .

      Toàn bộ phòng tài vụ ngoại trừ tổng giám và quản lí ra những người khác đều làm việc chung trong văn phòng, diện tích khoảng 2002, vô cùng rộng rãi, màu sắc chủ đạo là xanh lam và trắng, trông vừa có vẻ sạch lại sáng sủa, dễ thấy những chậu hoa lớn xanh biếc được trang trí ở khắp nơi, cũng rất có khí.

      Khả Ly thực rất thích hoàn cảnh làm việc ở đây, hơn nữa đồng nghiệp trong phòng tài vụ cũng chủ yếu là nữ, làm tương đối thoải mái, phải thực thích giao tiếp cùng với đàn ông.

      Sau khi trải qua buổi sáng căng thẳng, rất nhanh Khả Ly quen với quy trình cũng nội dung công việc, đến lúc ăn cơm trưa khá que thuộc với người hướng dẫn của mình Lưu Tiểu Tình, Tiểu Tình bằng tuổi với , tính cách hoạt bát nhiệt tình, lúc chuyện vẫn có chút tính trẻ con, nhưng làm việc ở Nghệ Tinh được ba năm rồi, cũng coi như nửa thâm niên.

      Theo như ấy giới thiệu, cộng thêm trước kia được biết qua Mỹ An, Khả Ly có thể xem như biết khá về Nghệ Tinh. Ban đầu trong lòng bởi vì thay đổi hoàn cảnh mà có chút bất an đến buổi trưa hoàn toàn bình tĩnh trở lại .

      Đương nhiên nếu như có đột nhiên nhìn thấy ngừoi đàn ông vài năm kia mà ..., nhất định cho công việc này số điểm cao nhất .
      Last edited by a moderator: 25/3/15
      hoadaoanh, sanone2112, huyenlaw684 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 02: Tạm biệt cố nhân

      "Khả Ly! Khả Ly! Vận khí của bạn tốt!" Gần bốn giờ chiều, bỗng nhiên Lưu Tiểu Tình mặt mày hớn hở vọt tới trước bàn của Khả Ly kêu lên.

      Vốn Khả Ly cảm thấy ấy hơi lớn tiếng, ngượng ngùng nhìn bốn phía, lại phát mọi người trong phòng đều nhốn nháo chụm đầu vào nhau.

      "Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?"Khả Ly nghi ngờ hỏi.

      "Chuyện tốt! Chuyện rất tốt!" Lưu Tiểu Tình ghé sát vào thần thần bí bí : "Ông chủ lớn của chúng ta đến đây, đến văn phòng của Tổng giám đốc rồi."

      "Vậy à!" Còn tưởng là chuyện gì chứ, dọa nhảy dựng.

      "Ôi! Bạn biết sao, sớm nghe ông chủ lớn về nước rồi, nghĩ tới nhanh như vậy đến công ty của chúng ta, nhất định là vì cuối tháng chúc mừng công ty vừa tròn năm, nên nhân tiện đến Nghệ Tinh, ông chủ lớn mới chỉ đến lần vào dịp thu mua năm ngoái thôi đấy."

      Lưu Tiểu Tình kích động nên năng hơi lộn xộn, "Tôi với bạn, ông chủ lớn của chúng ta rất đẹp trai rồi, diện mạo đó, vóc dáng kia, còn đẹp trai hơn cả ngôi sao đâu! được, nữa, chừng lát nữa đến văn phòng của chúng ta đâý! Tôi phải trang điểm lại , sớm biết như này hôm nay mặc xinh đẹp hơn rồi!"

      Lưu Tiểu Tình la hét về phía toilet, Khả Ly lắc lắc đầu chuyện liên quan lại tiếp tục công việc. Ông chủ lớn cùng nhân viên quèn như có khả năng cùng xuất gì đó, thầm nghĩ làm tốt công việc của mình thôi.

      lâu sau, cửa phòng làm việc của giám đốc Lâm mở ra, Lâm Ngọc Liên luôn luôn bình tĩnh cũng vừa sửa sang lại bộ đồ vốn rất ngay ngắn sạch vừa bước nhanh ra, mặt vẫn mang theo nụ cười quen thuộc nhưng ràng cũng che dấu được kích động.

      Cửa chính phòng Tài vụ cũng bị mở ra, ba người đàn ông mặc âu phục phẳng phiu đến, Lâm Ngọc Liên nhanh chóng ra nghênh đón.

      "Giám đốc Lâm, đây là Phong tiên sinh, đến nghe chút ý kiến của về vấn đề khoản tiền cho hạng mục 812 !"

      "Xin chào Phong tiên sinh! Mời bên này!" Lâm Ngọc Liên nhiệt tình mời người vừa đến vào văn phòng của ấy.

      Khi qua trước mặt Khả Ly Khả Ly mới ngẩng đầu liếc mắt nhìn cái, nhưng cái liếc mắt này này lập tức khiến sắc mặt của tái nhợt cúi đầu xuống .

      Người đàn ông đó! Người đàn ông xuất vô số lần trong mộng của , vẫn tuấn cao ngất như trước đây, biểu tình lạnh nhạt.

      thân âu phục được lam thủ công bởi thợ may Italia vừa khít với cơ thể cường tráng cao 1.83m của làm tản mát ra hơi thở quý tộc khiến người khác dám nhìn gần, còn có ngũ quan khoáng đạt của người sinh sống ở giống như ngôi sao quảng cáo vậy, ánh mắt toàn bộ nhân viên nữ của phòng tài vụ đều lóe sáng lên rồi, yên lặng đến mức chỉ có thể nghe được tiếng hít thở đầy kích động.

      Mà Mạnh Khả Ly lại có cảm giác tay chân lạnh như băng, trong lòng có cỗ xúc động chỉ muốn đạp cửa mà chạy, nhưng toàn thân lại chút khí lực nào, ngồi yên mà cơ thể vẫn hơi run , may mà giờ phút này căn bản người chú ý tới .

      Ánh mắt và tâm thần của mọi người đều bị người đàn ông giống như thiên thần kia chiếm cứ.

      Phong tiên sinh?

      Phong Chi Thu!

      Vì sao lại là chứ? phải là nước ngoài rồi sao?

      Biển người mênh mông, nguyên tưởng rằng người còn cùng xuất nữa lại cứ đột nhiên xuất ở trước mặt như vậy, làm bất ngờ kịp đề phòng, hết sức khẩn trương.

      May mà nhìn cũng có chú ý tới .

      thầm hận chính mình vì sao kích động như vậy, cũng biết kiện kia, có lẽ căn bản là nhớ .

      Nhưng là, thằng bé có bộ dạng như phiên bản của ở trong nhà kia cũng thể để cho nhìn thấy, vì sao phải về nước chứ?

      Nếu. . . . . .

      Ai. . . . . .
      Last edited: 27/3/15
      hoadaoanh, sanone2112, huyenlaw684 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 03: Chuyện cũ tựa như mây khói

      "Ầm ------" trong phòng khách hoa lệ, người đàn bà to béo nổi giận quát ầm lên, " cho rằng là thiên kim tiểu thư sao? Bây giờ cánh của cứng cáp rồi phải ?"

      yếu đuối biết phải làm sao rơi lệ, dám lại phản bác, bởi vì càng phản bác người đàn bà cũng chính là mẹ lớn của kia càng nổi trận lôi đình hơn thôi.

      người đàn bà mảnh khảnh khác ngồi bên cạnh cũng là bộ dáng yếu đuối như nhau, bà trông mong nhìn thoáng qua người đàn ông trung niên ngồi ở bên đọc báo chút nào để ý tới chuyện liên quan đến bản thân, thấy ông ta chút phản ứng cũng có mới hướng người đàn bà to béo ấp úng mở miệng khẩn cầu: "Chị cả, Khả Ly vẫn phải học, có thể hay . . . . . . Có thể chờ con bé tốt nghiệp rồi sau được hay ."

      "Tốt nghiệp?" Giọng của người đàn bà đó càng lớn hơn, "Con đọc nhiều sách như vậy có ích lợi gì? Hơn nữa tổng giám đốc Phong có thể đợi con bé được sao? Còn có hạng mục của Mạnh gia chúng ta Mạnh gia có thể đợi được sao? Nuôi các ngươi nhiều năm như vậy, bây giờ đến lúc con bé đền ơn rồi!"

      "Nhưng . . . . . . Nhưng tổng giám đốc Phong đó cũng hơn năm mươi rồi, Khả Ly của chúng ta mới mười chín tuổi thôi!"

      "Mười chín tuổi làm sao? Năm đó lúc quyến rũ ông chủ còn chưa tới mười chín tuổi kia!" Người đàn bà to béo lạnh giọng trào phúng, càng mang theo sâu bất mãn cùng phẫn hận, còn người đàn ông bên cạnh vẫn nhìn như thấy.

      nghe vậy có chút tức giận ngẩng đầu lên, cái miệng hé ra nhìn thấy vẻ mặt cầu xin của mẹ lại nhịn xuống lên tiếng.

      Năm đó ràng là người cha có lương tâm Mạnh Huy vô sỉ chiếm đoạt mẹ Trương Mai mới tốt nghiệp lâu đến làm việc tại công ty ông, mà Trương Mai nhát gan yếu đuối chỉ vì mang thai nhưng lại thể danh phận theo kẻ có gia đình là Mạnh Huy, qua nhiều năm như vậy biết bị bao nhiêu ủy khuất lại càng già càng dám phản kháng.

      Tuy rằng Mạnh Khả Ly cam lòng thay mẹ mình, lại biết làm sao khuyên mẹ rời khỏi nhà họ Mạnh, từ bị mẹ cả Trần khiết còn có hai người chị cùng cha khác mẹ là Mạnh Khả Lệ, Mạnh Khả Tình ức hiếp cũng rất khổ sở.

      vất vả chịu đựng đến lúc học đại học, toàn tâm toàn ý muốn nhanh chóng tốt nghiệp tìm được công việc sau đó thuyết phục bà rời khỏi nhà họ Mạnh đến ở cùng , đến lúc đó cho dù cuộc sống có hơi kham khổ cũng tuyệt đối là tự do tự tại cần nhìn sắc mặt người khác nữa .

      Năm đó chẳng qua Mạnh Huy nhất thời cảm thấy mới mẻ, sau khi Trương Mai mang thai, ông ta vốn gửi gắm hy vọng có thể sinh con trai, bởi vì sau khi Trần Khiết khó sinh khi sinh người con thứ hai thể lại sinh được nữa, cho nên Trần Khiết cũng thể đồng ý cho Trương Mai mang thai vào cửa, đáng tiếc lại sinh con .

      Trần Khiết cũng giống những người phụ nữ bình thường, lúc ấy nếu là những người khác nhất định đuổi hai mẹ con Trương Mai ra cửa, nhưng cách làm của bà ấy lại cứ trái ngược lại, vẫn cứ để hai mẹ con lại để tra tấn hàng ngày, nhìn thấy mẹ con họ thống khổ tả xiết trong lòng bà ấy mới dễ chịu chút.

      May mà bà ấy phải phần tử bạo lực, nhưng năm lại năm, ngày qua ngày dùng lời giày vò cũng làm cho tâm tư và trí lực của Trương Mai tiều tụy rồi, cơ thể ngày càng yếu, Mạnh Khả Ly đều nhìn thấy ở trong mắt, trong lòng rất vội, lại cũng hiểu vì sao nhìn Trương Mai hết hy vọng, nhưng bà vẫn biểu dù có chết cũng phải chết ở nhà họ Mạnh.

      Cho nên vẫn phải chịu đựng sắp xếp của Trần Khiết, nhưng lần này lại phải chuyện gì khác, mà là chuyện quan trọng cả đời của co, bảo phải gả cho ông già còn lớn tuổi hơn cả cha , làm sao có thể bằng lòng được.

      sớm luyện được bản lĩnh mắt điếc tai ngơ, làm như thấy để đối phó Trần Khiết cũng sử dụng được, nhưng dù có đấu tranh dường như cũng thất bại.

      "Tôi với , gả cũng phải gả, lấy chồng cũng phải gả, Tổng giám đốc Phong có thể coi trọng đó là phúc khí của , đừng có biết tốt xấu." Trần Khiết tiếp tục nước miếng tung bay.

      Đều do may, ngày Chủ nhật đó nên nghe thấy giọng của mẹ ở trong điện thoại khàn khàn lo lắng mạo muội chạy về nhà, cái ông bác Phong tóc hoa râm nét mặt hòa ái kia vậy àm lại vừa ý , chẳng qua lúc gần đùa câu bé đó tồi, nghĩ tới người cha chưa bao giờ dạy dỗ hay hỏi đến cùng với người mẹ cả có việc gì mắng nhiếc lại đem dâng lên cửa.

      Đương nhiên chủ yếu cũng bởi vì vốn quay vòng cái hạng mục Cao ốc của Mạnh gia xuất khó khăn, cần nhà họ Phong lắm tiền nhiều của giúp đỡ, cho nên căn bản là ý kiến cùng sống chết của được suy nghĩ đến.

      "Đừng giở trò lừa đảo gì với tôi, đừng tưởng rằng bà già này biết ở đây suy nghĩ cái gì, cánh cứng cáp rồi muốn bay sao? Muốn mang mẹ cùng? Tôi cho biết! đơn giản như vậy đâu!"

      "Bà!" Mạnh Khả Ly trừng mắt nhìn bà ta, được lời nào, sớm muốn đưa mẫu thân rời khỏi đây, nhưng mẫu thân vẫn cố chấp bằng lòng, còn sau nhiều năm như vậy họ cũng hề có tiền tích góp, lại vẫn học, cũng cần học phí, tuy rằng tại những lúc phải học đều cố gắng kiếm tiền, nhưng vẫn là đủ để hai mẹ con sống cuộc sống độc lập.

      " trừng cái gì mà trừng! Nhiều năm như vậy ăn uống sử dụng là đều của nhà họ Mạnh ."

      "Sau này tôi kiếm tiền trả lại cho các người!" Mạnh Khả Ly chính là nghĩ như vậy, nếu có thể muốn có bất kỳ quan hệ gì cùng cái nhà này.

      Trần Khiết cười lạnh : " trả lại? Dựa vào cùng người mẹ vô dụng kia của có cái bản lĩnh này sao?"

      "Bà. . . . . ."

      "Tôi làm sao, lần này nhưng ra tôi muốn tốt cho thôi? Nhà họ Phong nhưng là có rất nhiều tiền, hơn nữa lại chỉ có đứa con trai, nghe quan hệ với cha ta tốt lắm, hàng năm đều ở nước ngoài, tổng giám đốc Phong hơi lớn tuổi, nhưng chồng già vợ trẻ, chỉ cần an phận, còn sợ được sống những ngày tốt lành sao, đừng cứ biết tốt xấu như vậy!"

      Mạnh Khả Ly chỉ cảm thấy buồn cười, buộc lấy ông già lại vẫn có thể đến vẻ mặt đường hoàng như vậy, vì tốt cho ? Thế mà bà ấy cũng được, nhưng khi nhìn đến trong ánh mắt mẹ Trần Mai cũng có tia mong đợi lại làm sao mà cười được nữa .

      Mẹ cũng cho là như thế sao? Mạnh Khả Ly có cảm giác giống như trong lòng bị ai nhéo, mẹ sợ khổ sao? Mẹ vẫn luôn hy vọng sống cuộc sống thượng lưu sao?

      chợt nhớ tới dường như rất lâu rồi chưa tâm với mẹ, lần tâm trước là từ lúc nào, chắc là hơn năm trước, khi đó nhận được thư thông báo của trường đại học, trong lòng tràn đầy khát khao, cao hứng lập kế hoạch cho cuộc sống tự do tốt đẹp của hai mẹ con trong tương lai.

      Mà mẹ lại hung hăng giội cho gáo nước lạnh, cho nên tức giận đến mức xông ra ngoài, sau khi khai giảng đến ở trường học, nghỉ học cũng rất ít khi trở về, nhưng lại thủy chung yên tâm về sức khỏe của mẹ, thình thoảng cũng trở về thăm, chẳng qua bình thường đều tránh gặp những người khác rời rồi.

      Lúc này, làm sao có năng lực phản kháng đây, biết cãi nhau, nhìn người mẹ im lặng còn có người cha coi mọi việc liên quan của mình, cảm thấy còn lời nào để , để ý đến tiếng mắng nhiếc của Trần khiết xoay người chạy ra khỏi cửa.
      Last edited by a moderator: 30/3/15
      huyenlaw68, caruoi98, Meoconkissu22 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 04: Tình huống bất ngờ

      "Khả Ly, ăn chút gì , đừng buồn nữa!" Hứa Mỹ An thông cảm nhìn Mạnh Khả Ly có khẩu vị, vừa ăn vừa khuyên nhủ.

      Mạnh Khả Ly ngẩng đầu liếc mắt nhìn Hứa Mỹ An dáng người mượt mà thở dài tiếng : "Mình là ăn vô, bạn biết, bọn họ bỏ qua dễ dàng như vậy đâu ."

      "Bạn chết sống đồng ý, bọn họ còn có thể cưỡng bức bạn gả sao?" Mỹ An cho là đúng , đầu năm nay còn có cha mẹ bức hôn , thể tin được.

      Khả Ly lắc đầu : "Mặc kệ, dù sao lần này như thế nào mình cũng thỏa hiệp ."

      "Như vậy phải được rồi!" Mỹ An kẹp trứng ốp lếp trong đĩa của mình lên đưa Khả Ly : "Mau ăn giúp mình , nhìn bạn gầy quá, toàn bộ thịt đều chạy vào người mình rồi, "

      Khả Ly khẽ cười cái, Mỹ An suốt ngày muốn giảm béo, nhưng vừa nhìn thấy thức ăn ngon liền nhịn được, kẹp trứng ốp lếp lên chuẩn bị ăn, di động vang lên.

      Nhìn chút, là số của mẹ, bất đắc dĩ ấn phím nghe: "Mẹ ------"

      "Tôi mới phải mẹ , mẹ bị làm cho tức giận đến mức vào ở bệnh viện rồi, vẫn nên nhanh chóng tới gặp bà ấy trước lúc lâm chung !" Trong điện thoại truyền đến giọng quen thuộc với lượng cực lớn, mà nội dung lại càng làm cho sợ hãi.

      "Mẹ cả, mẹ tôi. . . . . . Mẹ tôi làm sao vậy?" Giọng Mạnh Khả Ly trở nên run rẩy, nếu còn lo lắng điều gì, cũng chính là người mẹ yếu đuối này của , tuy rằng bà nhát gan lại sợ phiền phức, nhưng vẫn cố gắng hết khả năng của bà để thương che chở .

      "Ở bệnh viện Nguyên Lâm, cứ đến đây chẳng phải biết!" Trần Khiết kiên nhẫn xong, ‘ phanh ’ tiếng cúp điện thoại.

      Mỹ An cũng thấy thích hợp, vội vàng hỏi: "Như thế nào? Mẹ bạn. . . . . ."

      "Mỹ An, bạn xin thầy giáo nghỉ giúp mình, mình phải đến bệnh viện ngay bây giờ." Khả Ly vội vàng căn dặn, rời khỏi trường, thẳng đến bệnh viện.

      đến bệnh viện, hỏi phòng bênh của Trương Mai, Khả Ly đến cửa phòng vừa nhìn thấy, trong lòng đau xót vành mắt nhanh ửng đỏ, nhà họ Mạnh cũng tính nghèo, thế nhưng để mẹ của ở loại này phòng bệnh tổng hợp, đến bên trong có vài cái bệnh nhân ở cùng, trước giường mẹ còn có đến người chăm sóc nữa.

      Nhìn khuôn mặt mẹ gầy yếu tái nhợt, trong lòng Khả Ly thầm tự trách, biết bà nhát gan yếu đuối, lại chỉ biết nổi giận bỏ , để bà ở nhà khẳng định lại bị ức hiếp ít, nhắm mắt làm ngơ chạy mất, mẹ cả làm sao có thể buông tha cơ hội nhục mạ mẹ của đâu?

      đưa tay cầm tay của Trương Mai đặt bên ngoài chăn, Trương Mai lập tức mở mắt, nhìn thấy Khả Ly cười xin lỗi cái: "Bọn họ báo tin cho con sao? Mẹ vốn cho bọn họ cho con, làm chậm trễ việc học của con!"

      Khả Ly vội vàng lắc đầu, nước mắt nhịn được rớt xuống, người mẹ này của bất cứ lúc nào cũng đều chỉ suy nghĩ thay người khác.

      "Mẹ, rốt cuộc mẹ bị bệnh gì?"

      " có việc gì! là hơi thiếu máu, cho nên hôn mê chút, thực ra cần nằm viện. Phỏng chừng mẹ cả của con muốn lừa con trở về mới phóng đại lên thôi." Trương Mai an ủi , ánh mắt hơi lập lòe.

      Khả Ly cũng có phát , nghe sơ lược như vậy thở dài nhõm hơi, " thoải mái vẫn là muốn kiểm tra kỹ, mẹ nghỉ ngơi ! Con ở bên cạnh với mẹ."

      " cần! Con vẫn nhanh quay về trường học học , mẹ cũng xuất viện ngay thôi. Còn có, con muốn gả đến nhà họ Phong thôi, mẹ cự tuyệt giúp con, có việc gì con cũng đừng có về nhà, miễn cho mẹ của con tìm con gây phiền toái."

      Lần này thái độ Trương Mai khác thường luôn thúc giục rời , còn kiên định ra lời cự tuyệt làm Khả Ly có chút kinh ngạc.

      "Mẹ, mẹ có chuyện gì sao?"

      "Con xem mẹ có thể có chuyện gì, tốt lắm, sau này mẹ ăn đồ ăn ngon bồi bổ sức khỏe, con quay về trường học thôi!"

      "Dù sao buổi chiều con xin phép nghỉ rồi, con ở lại cùng với mẹ !"

      " cần! Mau trở về thôi, con trở về cũng phải ngồi xe mất hơn hai giờ, về muộn an toàn. Cũng tránh cho gặp mẹ cả của con lại muốn cãi nhau mất hứng. Sau này mẹ gọi điện cho con con mới được trở về có biết ." Trương Mai thúc giục.

      Khả Ly nghĩ đến gương mặt to béo hung ác của mẹ kế Trần Khiết, hơi ngập ngừng : "Được rồi! Con đây, mẹ nếu mẹ thấy thoải mái nhất định phải gọi điện thoại cho con biết ?"

      "Được! Học tập tốt, mẹ đồng ý với con, chờ con tốt nghiệp ra ngoài sống cùng con!" Đột nhiên Trương Mai lại bật ra câu mà trong lòng Khả Ly mong đợi từ lâu.

      Khả Ly kinh hỉ : " vậy sao? Mẹ mẹ nghĩ thông suốt rồi."

      "Ừ!" Trương Mai thấy con cao hứng như thế, vui mừng mỉm cười gật đầu.

      " tốt quá!"

      nghĩ tới đột nhiên mẹ lại nghĩ thông suốt, Khả Ly vui vẻ mà chuẩn bị khỏi bệnh viện, vừa đến của lớn lại đụng phải người mà mong muốn nhìn thấy nhất.

      " định đâu?" Trần Khiết chút khách khí hỏi.

      Khả Ly vừa thấy biểu tình từ cao nhìn xuống này của bà ấy trong lòng liền khó chịu, nhưng vẫn chịu đựng trả lời: "Tôi muốn quay về trường học."

      "Ha ha! đúng là đứa con có hiếu, mẹ bị bệnh như vậy, lại vẫn vội vã chạy về trường học!"

      Khả Ly nghe được trong lời của bà ấy giống như có chuyện, nhớ tới vừa rồi mẹ có biểu khác thường vội vàng hỏi tới: "Mẹ tôi phải bị thiếu máu sao? Rốt cuộc bà ấy bị làm sao vậy?"

      "Thiếu máu, cũng mệt bà ta bịa ra được lời dối tốt như vậy, bệnh thiếu máu nho mà cũng phải đến bệnh viện sao?" Trần Khiết đảo ánh mắt xem thường : "Mẹ bị là căn bệnh nhà giàu, cũng hiểu bà ta là làm như nào, kéo dài tới bây giờ mới phát , bác sỹ thận của bà ta phải thaymới được!"

      "Cái gì? Thay thận!"

      "Đúng vậy! Chỉ sợ có tiền cũng nhất định có thể làm được đâu! Còn phải tìm được quả thận thích hợp, đương nhiên! Nếu có tiền mà cũng phải có hi vọng ."

      "Này. . . . . . Bác sỹ như thế nào, mẹ tôi sao lại với tôi." Khả Ly lẩm bẩm .

      Trần Khiết hừ lạnh tiếng : " nghĩ tới cái người mẹ cả đời vô năng kia của , lần này lại cương quyết như vậy. Bà ta tình nguyện thay thận, cũng đồng ý giúp tôi thuyết phục gả đến nhà họ Phong, đúng là mẹ con tình thâm!"

      "Mẹ cả. . . . . ."

      "Hừ! Đừng gọi thân thiết như vậy, thành với , cho hay, thay thận cho mẹ cần phải có mấy chục vạn cơ? Nếu lấy Tổng giám đốc Phong, tại nhà họ Mạnh chúng tôi cũng còn nhiều tiền để như vậy để chữa bệnh cho mẹ đâu."

      "Bà. . . . . ." Khả Ly tức giận đến mức ra lời, nghĩ tới bọn họ tuyệt tình như vậy.

      Trần Khiết để ý đôi mắt đầy căm phẫn của Khả Ly bỏ lại câu: "Chính xem rồi làm !" , rối quay thân hình mập mạp của mình về phía phòng bệnh .

      Khả Ly vội vàng theo, Trương Mai nhìn thấy Khả Ly sắc mặt khó coi theo sát Trần khiết vào phòng bệnh chỉ biết hỏng việc rồi.

      Vốn bà cũng nghĩ, Khả Ly gả đến nhà họ Phong cũng hơi ủy khuất, nhưng vị Tổng giám đốc Phong này bà cũng gặp, cảm giác làm người cũng tệ lắm, nhất định đối xử tử tế với con bé, có thể thoát ly khỏi nhà họ Mạnh cũng chưa hẳn là tốt, hơn nữa cuối cùng Khả Ly cũng phải cúi đầu với người khác nữa, mà người nhà họ Mạnh ngược lại lại phải cầu bọn họ.

      Cho nên lúc ấy bà nhất thời hồ đồ cũng tán thành chuyện đó, sau này nhìn thấy ánh mắt con đau lòng thất vọng chạy ra khỏi nhà, bà mới biết mình sai lầm rồi, tuy rằng Khả Ly nhu thuận cũng có suy nghĩ của chính mình, con bé muốn lập gia đình sao bà có thể bắt buộc con bé làm con bé được hạnh phúc chứ.

      Cho nên bà cầu Trần khiết được cứng rắn ép buộc Khả Ly, biết chắc phải chịu nhục phen, những cái này bà cũng quá quen rồi, nhưng bà muốn sau này Khả Ly cũng vẫn phải chịu đựng ức hiếp như vậy nữa.

      Bà cảm thấy quá mệt mỏi với những ngày như này rồi, khi biết cơ thể mình mắc phải bệnh nặng, mới lâu trước đây bà giống như biết là có bao nhiêu khó chịu, trong lòng thậm chí có cảm giác được giải thoát, có thể làm cho bà lưu luyến chỉ có đứa con bề ngoài yếu đuối nhưng nội tâm kiên cường này thôi, người đàn ông biết bà bị bệnh nặng vẫn thờ ơ kia khiến bà hoàn toàn tuyệt vọng rồi.
      Last edited by a moderator: 31/3/15
      sanone2112, huyenlaw68, caruoi983 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :