1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Cẩm Tú Đích Nữ - Túy Phong Ma (Chương mới ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. pixuri2009

      pixuri2009 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      38
      hehe, ai trời, ai mà thành khắc tinh của mấy thím này đây :yoyo68:
      Ishtar thích bài này.

    2. thaongoc.vthv

      thaongoc.vthv Active Member

      Bài viết:
      176
      Được thích:
      164
      Ai mà có thể hành hạ được Vi Ngưng Tử là bạn thích trước rồi. Thanks bạn.
      Ishtar thích bài này.

    3. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 90.1 Sự khiêu khích của công chúa
      Beta: Ishtar


      Xa xa nhìn thấy trước cổng Vĩnh Nghị Hầu phủ là cảnh nhộn nhịp vui vẻ, cửa treo những dải lụa đỏ thẫm, hai bên mái hiên treo hai chùm đèn lồng mang dàn hỉ lớn, cặp đèn cầy chữ Hỉ được đốt từ sớm.


      Sau khi cả nhà Thẩm Mậu xuống xe ngựa, đám gia nhân mang theo lễ vật bưng vào trong phủ, đường gặp ít người quen, quang cảnh có vẻ phi thường náo nhiệt.


      Mỗi người đều biết, hôm nay ngoại trừ bên Ninh Quốc Công đến chúc mừng, ngay cả Hoàng hậu, Tứ hoàng tử đều trình diện, cứ như vậy, nhìn mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, cho nên người tới đặc biệt nhiều.


      Thẩm Mậu thuộc loại nam quyến, đương nhiên là ngồi ở tiền viện, còn Tạ thị và Vân Khanh phải đến hậu viện cùng nữ quyến ngồi chung, lúc này tân nương tử còn chưa tới, Vân Khanh liền tìm chỗ ngồi xuống, cùng đợi tiệc cưới bắt đầu.


      Đại khái sau khoảng ba nén nhang, từ bên ngoài đến thêm đám phu nhân tiểu thư, có mấy nương tuổi tác khác gì Vân Khanh, nhìn thấy Vân Khanh ngồi ở góc trầm tư đến xuất thần, một người trong đó liền chạy tới, "Ôi chao, ai ôi, quận quân như thế nào ngồi ở chỗ này, tới phụ trang điểm cho Vi tiểu thư sao?"


      Vân Khanh từ xa đã trông thấy bọn họ, tiếng tiếng cười đều rất hồn nhiên hoạt bát, nương hoạt bát kéo tay nàng là nữ nhi của Lễ Bộ Thượng Thư phu nhân, ở Trạng Nguyên yến hai người cũng từng gặp mặt.


      Nhìn đôi mắt trong veo của nàng ấy, Vân Khanh cười cười, nương gia thành thân, có thêm người trang điểm liền đại biểu may mắn, càng nhiều người, thì càng tốt, cho nên các phu nhân tiểu thư tới tham gia tiệc cưới hầu hết đều trang điểm cho tân nương.


      Chỉ là Vân Khanh có hứng thú làm chuyện đó, nếu thiệp mời là Vi Ngưng Tử và Cảnh Hựu Thần phát ra, chỉ sợ tiệc cưới này bọn họ tới tham gia, còn cái gì trang điểm, trang điểm đều là người nể tình mới làm.


      Nàng muốn cho Vi Ngưng Tử mặt mũi này.


      Nghĩ tới, Vi Ngưng Tử ắt hẳn cũng cần.


      Lại qua gần nửa canh giờ, trận thanh náo nhiệt từ sân trước truyền tới, tân nương tử chắc được rước về từ Uy Vũ Tướng Quân phủ, kế tiếp đó là qua cửa, bái thiên địa, những thủ tục liên tiếp, Vân Khanh cũng theo các tiểu thư tham gia sự kiện náo nhiệt này.


      Đợi sau khi hoàn thành tất cả các nghi lễ, những tiểu thư này liền ngồi lại với nhau cùng nói về chuyện bái thiên địa, chỗ Vân Khanh ngồi cách các nàng xa, ngầm nghe trộm được các nàng chuyện gì, nào là Tứ hoàng tử rất lãnh khốc rất đẹp trai, sau đó có tiểu thư phản bác , Vi Trạng nguyên cũng thanh tuyển nho nhã hiếm gặp. . . . . .


      Nàng cười , sau khi dùng ít đồ ăn bàn tiệc, liền ra hoa viên dạo mát.


      "Vân Khanh." Giọng nói trong trẻo từ trong hoa viên truyền tới, Vân Khanh quay đầu, "Sao huynh cũng ở chỗ này?"


      Vi Trầm Uyên đứng bên bờ hồ rải đầy đá, ánh mắt nhìn thoáng quá tiền viện, "Bọn họ đều náo loạn chú rể, ta quen với tình huống như vậy, nên tránh chút. Nàng sao?"


      "Giống nhau, có việc gì nên ra dạo chút thôi."


      Hai người nhìn nhau cười, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra đồng nhất, bọn họ đều là loại người che giấu cảm xúc của mình, nhưng cũng đều nhìn thấu nội tâm của đối phương.


      "Trong khoảng thời gian này gặp được huynh, có phải công vụ rất bề bộn hay ?" Vân Khanh đứng ở bên hồ, hưởng thụ khí tươi mát mà gió xuân đem lại, hơi nheo mắt.


      Vi Trầm Uyên gật đầu, "Đúng là có chút việc. Rất nhiều thứ là lần đầu tiên tiếp xúc, nên cần thời gian để làm quen."


      "Ừ, Tần bá mẫu biết huynh muốn nhận tổ quy tông, khẳng định sẽ rất vui vẻ." Vân Khanh thăm Tần thị hai lần, hiển nhiên Tần thị đối với việc Vi Trầm Uyên trúng cử Trạng Nguyên vui rồi, nay lại có thể thuận lợi trở lại Vĩnh Nghị Hầu phủ nên càng cao hứng hơn nữa.


      Vi Trầm Uyên cúi đầu nhìn đám đá cuội dưới chân, bên ngoài tảng đá trơn bóng vì đặt gần hồ mà có tầng hơi nước, lăn qua lăn lại được lúc lại ra góc cạnh sắc nhọn của đá, ngẩng đầu, nhìn mặt hồ : "Lý lão thái quân muốn ta nhập gia phả, nhưng ta đáp ứng bà ấy."


      "Tại sao?" Nàng nghĩ rằng Vi Trầm Uyên nhất định lập tức đáp ứng, kiếp trước, bởi vì Tần thị mất, bí mật về thân thế của Vi Trầm Uyên cũng theo đó mà bị vùi sâu dưới lòng đất, còn người biết, nhưng kiếp này đã thay đổi, nàng tưởng, Vi Trầm Uyên có thể nhận thức tổ tông hẳn là có lợi với huynh ấy mới đúng.


      "Ta đã nói với Lý lão thái quân, chỉ gọi mẹ ta là mẫu thân, người khác, ta nhận." Vi Trầm Uyên thản nhiên cười, trong nét thản nhiên phóng khoáng lại mang theo cứng cỏi, giống như cây trúc đứng sừng sững trong gió, có loại kiên quyết ngang tàng.


      Từ lúc Tần thị mang thai , liền luôn ngậm đắng nuốt cay mà lo cho , mặc dù phải tái giá, nhưng cũng là vì muốn thân phận thích hợp để ra đời trong xã hội này, nơi mà con riêng rất bị coi thường.


      Nay, Vi Trầm Uyên nếu nhận thức tổ tông, là phải thừa hưởng danh nghĩa Vĩnh Nghị Hầu, Tần thị là một ngoại thất, dựa theo quy củ, Vi Trầm Uyên có thể gọi bà là mẫu thân, chỉ có thể gọi mẹ cả là mẫu thân, đây chính là quy củ của những đại gia tộc.


      Ý muốn của Vi Trầm Uyên khi những lời này thực ràng, chỉ có phương pháp giải quyết, đó là mẫu thân của Vi Trầm Uyên, Tần thị, nhất định phải là chính thất, đồng cũng được ghi vào gia phả, nếu , Vi Trầm Uyên tình nguyện nhận tổ tông, cũng trở về đó.


      Khóe miệng Vân Khanh nâng lên khẽ mỉm cười, nhìn đôi mắt sáng như sao của Vi Trầm Uyên, người này, là một hiếu tử chân chính, vì mẫu thân có thể từ bỏ tước vị, tuy rằng, tước vị trước mắt huynh ấy chỉ có nửa cơ hội, nhưng nửa phần thắng này cũng đủ để mọi người điên cuồng rồi.


      Nhưng Vi Trầm Uyên lại giống, huynh ấy có mục tiêu của mình, điểm này, trong lòng Vân Khanh thấu hiểu sâu sắc.


      Có lẽ, bọn họ cũng vì muốn bảo vệ người nhà, cho nên hai người mới có mối quan hệ bằng hữu thân mật như vậy, còn về quan hệ nam nữ, việc này rất khó xảy ra, bởi vì khó thể xảy ra, cho nên Vân Khanh càng thêm quý trọng.


      "Ta tin tưởng Lý lão thái quân hiểu lòng hiếu thảo của huynh."


      Từ chuyện xảy ra Trạng Nguyên Yến mà , Vân Khanh liền biết Lý lão thái quân là người cực kỳ khôn khéo, bà ấy muốn chọn Cảnh Hựu Thần, chính vì Cảnh Hựu Thần là người xuất sắc nhất trong đám con vợ kế ở trong phủ, người như vậy thừa kế tước vị, mới có thể đưa uy danh Vĩnh Nghị Hầu phủ càng thêm phát triển.


      Nhưng cũng vì thế, Trạng Nguyên yến Cảnh Hựu Thần bị giáng chức, cũng khiến cho Lý lão thái quân hiểu được việc, chính là chỉ dựa vào người để nâng đỡ cả phủ, khi người này xảy ra chuyện, cũng theo đó mà khiến cả phủ lâm vào khốn cảnh.


      Nay có Vi Trầm Uyên danh chính ngôn thuận là con vợ kế của Vĩnh Nghị Hầu, lại là Tân khoa Trạng Nguyên, chỉ bằng điểm này, cũng đủ để Vĩnh Nghị Hầu ở trong giới quý tộc kinh thành ngẩng cao đầu mà kiêu ngạo rồi.


      Thử hỏi có phủ quý tộc kinh thành nào có Tân khoa Ttrạng Nguyên kia chứ, hơn nữa dựa vào thế lực của Vĩnh Nghị Hầu phủ, con đường thăng quan tiến chức của Vi Trầm Uyên sau này cũng quá khó khăn.


      Cho nên Vi Trầm Uyên nói những lời này, thoạt nhìn là cầu thực hà khắc, kỳ cũng chẳng là gì, chỉ cần theo nghi lễ của kế thất, cưới Tần thị về, Vi Trầm Uyên liền có thể danh chính ngôn thuận gọi bà là mẫu thân, đợi khi làm được chức quan tứ phẩm, còn có thể khẩn cầu hoàng ân phong một chức cáo mệnh phu nhân cho Tần thị, so với nguyên phối mà cũng tuyệt đối thua kém.


      Điểm này, Vân Khanh biết, Vi Trầm Uyên cũng biết, cho nên mới có thể tự tin mười phần mà đưa ra cầu này.


      Vi Trầm Uyên từ trong mắt Vân Khanh nhìn ra sáng tỏ, môi mỏng mỉm cười, "Nàng a, là thông tuệ vô song, cái gì cũng lừa được nàng."


      xong câu này, Vân Khanh vừa định trêu ghẹo chút, liền thấy khóe môi Vi Trầm Uyên khẽ cười nhạt, từ nụ cười chân thành đối với nàng vừa rồi chuyển thành khách sao, hướng về phía sau nàng, hành lễ : "Tứ hoàng tử."


      Vân Khanh nghe vậy xoay người ra đằng sau, liền nhìn thấy Tứ hoàng tử thân hình cao lớn, hai tròng mắt lạnh lùng, hơi mím cánh môi thâm, nàng liền chỉnh đốn vạt áo hành lễ : "Thần nữ gặp qua Tứ hoàng tử."


      Tứ hoàng tử dùng đôi mắt lợi hại của mình nhìn Vân Khanh cùng Vi Trầm Uyên vài lần, ánh mắt ở mặt Vân Khanh quan sát lúc, đáy mắt bắn ra hai luồng sáng lạnh như băng, rồi chuyển qua Vi Trầm Uyên, dùng thanh vốn lạnh lẽo của mình : "Vi hàn lâm sao lại ở chỗ này, sao ra tiền viện chúc mừng Cảnh đại nhân?"


      Những lời này kỳ rất bình thường, nhưng từ trong miệng Tứ hoàng tử ra, khiến người khác có cảm giác áp lực bị người từ cao nhìn xuống, khiến cho Vân Khanh cảm thấy rất thoải mái.


      Vi Trầm Uyên cảm giác cũng tốt hơn chút nào, người trước mặt hắn là hoàng tử tôn quý, cũng là người ở điện an bài người kéo xuống đài, nhưng lễ nghi của vẫn phải làm, "Hồi Tứ hoàng tử, vi thần chúc mừng Cảnh đại nhân, Tiền viện khách nhiều, vi thần nhường vị trí lại cho người khác để họ có thể chúc mừng tân lang."


      Câu trả lời của Tứ hoàng tử cứ như nghe thấy, mặt chút thay đổi gật đầu, "Lý lão thái quân muốn ngươi Tiền viện chuyến."


      Tứ hoàng tử lại làm người truyền lời cho Lý lão thái quân? Đây quả thực rất kỳ quái, trong lòng Vi Trầm Uyên mang theo nghi hoặc, lại biết Tứ hoàng tử làm người lạnh lùng, lấy loại chuyện này ra đùa, thấy Tứ hoàng tử có ý muốn rời , cũng dừng lại cước bộ, lo lắng nhìn Vân Khanh liếc mắt cái.


      Vân Khanh cũng nhìn ra hành động của Tứ hoàng tử, phải là đến tìm Vi Trầm Uyên, lại giống như đến tìm nàng hơn, bất quá, ở trong này, nàng cũng sợ Tứ hoàng tử làm ra chuyện gì, tuy rằng trong hoa viên lúc này người nhiều lắm, nhưng hạ nhân vẫn luôn bận rộn, thỉnh thoảng cũng xuyên qua chỗ này, vì vậy mà nàng cùng Vi Trầm Uyên đứng ở đây chuyện mới lo bị người truyền ra lời đồn thổi tốt gì.


      Vi Trầm Uyên cũng nghĩ đến điểm ấy, lúc nhìn thấy Vân Khanh khẽ gật đầu, liền nhấc tay cáo từ Tứ hoàng tử, về hướng tiền viện.


      Vân Khanh nhìn khuôn mặt tuấn vô cùng nhưng lại khiến người sinh ra cảm giác lạnh lẽo của Tứ hoàng tử, ấn tượng trong đầu đối với vị hoàng tử này cũng nhiều, nhưng với tàn ác của ở kiếp trước lại quá sâu sắc.


      Ai mà ghi nhớ người hạ lệnh soát nhà mình chứ?


      Nàng ngẩng đầu lên, hé ra khuôn mặt thanh tú như ngọc, như đóa hoa nở, Tứ hoàng tử có lưu ý đến, từ lần đầu gặp qua Thẩm Vân Khanh, nàng luôn trang điểm đơn giản mộc mạc là chính, hôm nay có lẽ do phải tham gia hôn lễ, nên màu sắc xiêm y và trang sức cũng có sức sống chút, như là muốn hòa cùng niềm vui nơi đây, nhìn nàng như đóa hoa mẫu đan kiều diễm khoe sắc trong nền trời xuân, ung dung thư thái lại có chút lạnh nhạt.


      khỏi nhớ lại hình dáng của nàng lần trước ở trong cung, nhìn lúc nàng cùng Vi Ngưng Tử giằng co, bởi vì thứ kia nên vẫn luôn chú ý tới Thẩm gia, chuyện xảy ra giữa Vi Ngưng Tử cùng Thẩm phủ, so với bất kì ai đều ràng hơn hết.


      Chính là nữ tử thoạt nhìn diễm lệ này, vào lúc bảo vệ cả phủ, như đóa hồng đầy gai ngừng vùng vẫy kiên trì mà vươn lên, thoạt nhìn diễm lệ, nhưng gai nhọn đầy người, thêm vào đó là gan dạ thông tuệ của nàng.


      thể thừa nhận, tuy rằng số lần gặp mặt nhiều lắm, nhưng nàng thu hút .


      Nhìn Tứ hoàng tử đứng ở trước mặt, nãy giờ gì, cũng có động tác gì, trong lòng Vân Khanh sinh ra loại nhàm chán, nàng có đủ hứng thú để cùng vị hoàng tử tôn quý này chơi trò đấu mắt, xoay người liền muốn rời .


      Hiển nhiên hành động này của nàng quá mức đột ngột, khiến cho trong mắt Tứ hoàng tử lộ ra tia kinh ngạc, cất bước chặn ở trước mặt nàng, "Ngươi muốn đâu?"


      Nàng cái gì cũng , liền ở trước mặt của mà rời , cử chỉ này lớn mật đến mức quả thực có chút vô lễ rồi.


      Bởi vì thân hình của Tứ hoàng tử cao hơn so với Vân Khanh cái đầu, cho nên lúc chuyện, nàng phải ngẩng đầu lên, mặt nở ra nụ cười tao nhã hoàn mỹ, "Tứ hoàng tử muốn ở trong này ngắm cảnh, thần nữ đương nhiên phải tránh để cản trở hứng ngắm cảnh của ngài."


      Miệng lưỡi của nàng, từ những chuyện được nghe kể lại có chút lĩnh ngộ, lúc này chân chính đối mặt, mới biết được quả là rất lợi hại, ràng nàng cảm thấy bị nhìn đến còn kiên nhẫn, lại là sợ che mất phong cảnh, biến thành vì mà suy nghĩ.


      Nhưng muốn cứ như vậy mà buông tha nàng, sắc mặt vẫn lãnh khốc, trong thanh mang theo chất vấn, hai tròng mắt như chim ưng gắt gao nhìn chằm chằm Vân Khanh, "Quận quân cần tùy tiện đoán ý của Bản hoàng tử, Bản hoàng tử vẫn chưa thưởng thức phong cảnh."

      p/s. nvat các nàng hâm mộ phần sau mới xuất hiện nha :045::045:

    4. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      Thấy tiêu đề biết là ai ùi :v Đọc truyện này thấy hoàng gia sâu như biển, nội sức nước cũng có thể dập chết người :v
      quỳnhpinky, Ishtarcuncon thích bài này.

    5. blbuilinh

      blbuilinh New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      Mình đọc truyện bao nhiêu năm nay chưa bao giờ đọc truyện chưa hoàn. Thế mà chỉ lỡ đọc vài trang truyện này mà thể kìm lòng nổi :-( Đọc miệt mài hết mấy chục chương rồi cứ mỗi ngày lại ngồi ngóng với chờ truyện =D
      Cố gắng nha bạn ^^
      honglakIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :