1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phu Quân Có Độc - Dịch Ngũ (VIP từ chương 67)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]

      ☆, Chương 16 : Thiếu niên tuấn nhiều như nấm


      Bốn nhà môn đăng hộ đối cùng với nhau, lập tức hợp thành đội ngũ rất chi là dài, bốn vị tiểu thư ngồi chung xe ngựa nhà Thượng Quan , các nàng nha hoàn quy tắc ở trong những chiếc xe ngựa đằng sau.


      Phía trước, các công tử thiếu gia chuyện trò vui vẻ, xe ngựa bốn vị tiểu thư tuổi tác tương đương trò chuyện vui vẻ.


      Các nàng nhìn xuyên qua màn xe quan sát phong cảnh ngoại ô .


      Đầu tháng hai, ruộng đồng mạ mọc xanh mượt , đầy đặn, nhóm nông dân ở trong đất trồng rau, gieo hạt giống, phơi rơm rạ, trẻ con ở bờ đào rau dại.


      "Vân Khanh, giá y của tỷ thêu xong chưa?" Nam Cung Tuyết Điệp dò hỏi. Các nàng đều biết hôn kỳ của Triệu Vân Khanh định, ở trong nhà thêu giá y.


      "Còn có chim khách vạt áo chưa thêu xong." Triệu Vân khanh cúi đầu, mặt có chút hồng.


      "Tay nghề thêu của Vân Khanh là tốt nhất , có thể tự tay mình thêu giá y." Nam Cung Tuyết Điệp thẹn thùng , "Ta ngốc muốn chết, đều là do mẹ ta cùng bọn nha hoàn tự thêu cho ta."


      Ôn Noãn Noãn im lặng, mẹ nàng gần đây đều mải mê chơi mạt chược, biết liệu có giúp nàng thêu giá y hay . Nếu mình muốn thành thân trước khi Hà Hầu phủ tới cướp người, giá y của minh trừ các vị bá mẫu , nương, các tẩu tử, bọn nha hoàn bắt đàu đẩy nhanh tốc độ thêu từ bây giờ, nếu kịp .


      Nàng ngẩng đầu hỏi Triệu Vân Khanh : "Vân Khanh, tỷ từng gặp vị hÔn phu chưa?"


      Triệu Vân Khanh lắc đầu : " có, mẫu thân ta chọn cho ta, đích tôn thứ trưởng tử Hà gia cách chúng ta hai mươi dặm."


      "Là thứ trưởng tử?" Thượng Quan tiểu thư nghe xong lập tức lắc đầu , "Vân Khanh, tỷ tuy rằng phải đích nữ, nhưng thuở được nuôi bên người mẹ cả, vị hôn phu có thể chọn tốt nhất mà ."


      "Nhà ta chỉ có nữ nhi." Triệu Vân Khanh bình tĩnh . Gả phải chú ý môn đăng hộ đối, nàng là di nương sinh, mẹ cả đem nàng nuôi bên người, chọn vị hôn phu là chọn nhà có con trưởng, cũng bạc đãi nàng, nàng tự nhiên cũng thể oán giận .


      Trong xã hội này, chính thê chủ mẫu chưởng quản hậu viện là vận mệnh ai cũng mong muốn, con trai trưởng ,con vợ kế địa vị cách nhau rất xa, Vân Khanh có thể môn đăng hộ đối gả cho thứ trưởng tử kế thừa gia nghiệp làm chính thê, tồi rồi .


      Ôn Noãn Noãn yên lặng nghe, cảm thấy mình xuyên tới Ôn gia là may mắn cỡ nào. Ôn phủ lão thái gia chỉ có quận chúa là vị phu nhân, ba vị lão gia Ôn phủ làm dưới theo có nạp thiếp, càng có con riêng, các thiếu gia ,tiểu thư Ôn phủ tất cả đều là con vợ cả, mặc kệ là gả vẫn là lấy vào, phạm vi lựa chọn có rất nhiều.


      "Noãn Noãn, ta nghe nhà muội gần nhất bị bà mối giẫm đến hỏng cửa, là à?" Thượng Quan tiểu thư cười , chủ động đem đề tài chuyển sang người Ôn Noãn Noãn.


      Ôn Noãn Noãn lập tức giơ lên khăn tay che mặt trang thẹn thùng, : " thể nào, cửa nhà ta rắn chắc lắm, tuyệt đối bị giẫm hỏng đâu." Trong tháng giêng, nhà nàng tìm bà mối đều do các phu nhân trong thành truyền .


      Nam Cung Tuyết Điệp phen kéo tay Ôn Noãn Noãn xuống, cười duyên , "Ta muốn nhìn, truyền thuyết gần đây của các phu nhân, đoan trang nhàn nhã, Ôn gia nhị tiểu thư khí chất cao quý có phải đỏ mặt hay ."


      "Ghét, ta là loại người gì ngươi còn biết?" Ôn Noãn Noãn liền cùng nàng vui đùa ầm ĩ, đưa tay chọc lét nàng.


      Hai người nháo thành đoàn, lăn đến bên người Triệu Vân khanh.


      "Ai u, đừng nháo, cẩn thận ngã xuống xe ngựa."Triệu Vân Khanh nhanh chóng tránh xa các nàng. Xe ngựa Thượng Quan gia rất lớn , nhưng bốn thiếu nữ ngồi hơi chật chút .


      Đợi hai nàng ngừng đùa, trang sức đầu nghiêng lệch, tiểu thư Thượng Quan hắng cổ họng hỏi: "Noãn Noãn, ngươi thấy đại ca nhà ta thế nào? Đại ca của ta cùng với đại ca ,nhị ca, tam ca, tứ ca của ngươi cũng quen thuộc, năm mới thời điểm tiếp đón bằng hữu chắc là ngươi cũng có gặp qua rồi chứ."


      Mọi người đều biết trong Ôn phủ người lão phu nhân và các thiếu gia sủng nhất là hai vị tiểu thư. Noãn Noãn có đôi khi mặc nam trang cùng nhóm huynh trưởng ra du ngoạn, các trưởng bối cũng là mở con mắt nhắm con mắt, nhóm huynh trưởng còn rất thích ý mang theo nàng , gọi đây là tiểu cửu nhà bọn , làm cho các tỷ muội ghen tị đỏ mắt . Các nàng cũng muốn được như vậy, nhưng cha mẹ và huynh trưởng đều đồng ý, đành phải tiếp tục đố kỵ với Ôn Noãn Noãn.


      Trong phương diện tuyển vị hôn phu, Ôn Noãn Noãn nếu nhìn trúng ai, chỉ cần nhìn trúng phải người ít học hay nhân phẩm tốt, các phu nhân Ôn phủ khẳng định thành toàn cho Ôn Noãn Noãn.


      Vừa qua đầu tháng giêng, các nàng bị người nhà thúc giục viết thư mời Ôn Noãn Noãn, cùng nhau du xuân. Khi đạp thanh các nàng phải dắt các bị huynh trưởng chưa có hôn phối trong nhà cùng , tìm cơ hội để cho Ôn Noãn Noãn quen biết bọn họ rồi sinh ra hảo cảm.


      Ôn Noãn Noãn là cháu ruột của Phượng Linh quận chúa, cháu nhà mẹ đẻ đương kim Ôn quý thái phi. Tuy rằng quận chúa cùng hoàng thất còn liên hệ, nhưng danh hiệu quận chúa vẫn còn, Ôn quý thái phi tuy rằng có ban ân nhà mẹ đẻ nhiều, nhưng dù sao vẫn che chở cho Ôn gia. Ôn phủ dù sao cũng vẫn có liên hệ với hoàng thất, ở Ninh Dương thành xa xôi này vẫn là rất có uy quyền .


      Ba vị lão gia Ôn phủ huynh đệ tình thâm, bảy huynh đệ Ôn phủ quan hệ hòa thuận, nhà mẹ đẻ Ôn Noãn Noãn thế lực tài lực có thể giúp nhà chồng rất nhiều, cho nên điều kiện làm mai cho Ôn Noãn Noãn so với các thiếu nữ khác cao hơn rất nhiều, phải thương hộ bình thường với con nhà nghèo có thể với cao được .


      Nghe được Thượng Quan tiểu thư Thượng Quan Liên Dao trực tiếp giới thiệu đại ca của nàng, Nam Cung Tuyết Điệp tại thay Ôn Noãn Noãn buộc lại dây buộc tóc bĩu môi , "Tam ca nhà ta đâu có kém so với đại ca nhà ngươi chứ." Tam ca nhà nàng thanh nhã tuấn lãng, giữ mình trong sạch, đại ca Thượng Quan Liên Dao thường xuyên ra vào thanh lâu, sao mà so bì được với tam ca nhà nàng?


      "Tuyết Điệp, tam ca ngươi vẫn là học trò , đại ca nhà ta vài năm trước là tú tài ." Thượng Quan Liên Dao kiêu căng , "Đại ca của ta bởi vì cần kế thừa gia nghiệp, cho nên buông tha cho nghiệp khoa khảo, bằng , có lẽ huynh ấy là Trạng Nguyên ." Xe ngựa của Thượng Quan là loại tốt nhât, trong nhà xe ngựa, trâu có đến hơn ngàn xe. Ôn phủ có hai phần ba hàng hóa chính là thông qua nhà nàng để vận chuyển .


      Triệu Vân Khanh ở đây là lớn tuổi nhất mỉm cười , Ôn Noãn Noãn nghe cũng đáp lời,chỉ có hai người mười lăm tuổi Nam Cung Tuyết Điệp và Thượng Quan Liên Dao bắt đầu kể ra những ưu điểm của huynh trưởng nhà mình, đến mức huynh trưởng nhà mình cao vòi vọi như tiên nhân.


      Triệu Vân Khanh và Ôn Noãn Noãn bắt đầu nhìn xung quanh các ám vách của xe ngựa Thượng Quan gia, từ bên trong lấy ra mứt hoa quả và hạt dưa, bên ngồi nghe, bên ăn uống rất ngon miệng.


      Nửa hành trình sau, xe ngựa bọn họ ngừng lại, Ôn tứ Ôn ngũ quay trở lại đội ngũ. Nơi này có san đường bằng phẳng , tiểu thư và nha hoàn phải xuống dưới bộ.


      Ôn Noãn Noãn sau khi xuống xe ngựa, các huynh trưởng của các nàng đều tới, đem các nàng đưa lên ngựa của mình, sau đó mang theo các nàng ra ngoại ô du xuân. Các vị tiểu thư công tử tránh khỏi cơ hội gặp lại nhau , vì thế Ôn Noãn Noãn thấy được diện mạo của ba vị huynh đệ được đề cử..


      Nhị ca của Triệu Vân Khanh Ôn Noãn Noãn bết hăn, có hôn ước. Triệu nhị ca dắt theo biểu đệ Kiều Lâm. Dung mạo Kiều Lâm đoan chính, ánh mắt toát toắt ra thanh khí


      Tam ca của Nam Cung Tuyết Điệp Ôn Noãn Noãn trước kia cũng gặp qua, nhưng lâu rồi thấy, người này cao lớn lên ít. mắt to mày rậm, tướng mạo đôn hậu, Ôn Noãn Noãn có đồ cưới nhiều như vậy chỉ càn thành tâm là bắt được tâm của , có lẽ còn có bắt nạp thiếp thu nha đầu thông phòng.


      Đại ca Thượng Quan Liên Dao con con trai của vợ cả Thượng Quan lão gia, là trưởng tử trong nhà, trầm ổn nội liễm, đôi mắt sáng ngời hữu thần. Ôn Noãn Noãn nghe qua, vị Thượng Quan đại ca này chưởng quản hơn phân nửa sinh ý của Thượng Quan gia, thoạt nhìn là người rất thủ đoạn.


      Ôn Noãn Noãn nghiêng người ngồi ở trước người Ôn tứ. Ôn tứ thấp giọng : "Noãn Noãn, huynh cảm thấy hôm nay ba vị tiểu thư du xuân đều có mục đích riêng." nhìn thấy những vị huynh đệ trẻ tuổi cùng những vị tiểu thư kia đều có hôn ước trong người, trong lòng hiểu được ít nhiều .


      Ôn Noãn Noãn khẽ cười : "Ca, đừng để ý nhiều như vậy, chúng ta cứ coi như biết." Có lẽ, có lẽ có thể nàng chọn được trong những người này biết chừng, dù sao bọn họ thân phận địa vị đều xứng đôi với thương hộ Ôn phủ nhị tiểu thư.


      "Noãn Noãn, ta ở bên kia bên hồ gặp được mấy vị bằng hữu, muội cũng từng gặp qua. Bọn họ tướng mạo kém, nhân phẩm học thức cũng sai. thế muội nên chú ý nhiều chút" Ôn tứ thấp giọng . Những người này đều quen biết Noãn Noãn,nhưng khi đó cho dù bọn họ biết Noãn Noãn là con út trong nhà, nhưng vẫn coi nàng là tiểu cửu, mà phải Ôn phủ nhị tiểu thư.


      Bọn họ cưỡi ngựa lại bộ trong chốc lát, tới hồ chỗ đó có phong cảnh . Nơi này, có vài người ở đó, tụ tập chuyện phiếm, có nơi lại đá cầu, có nguời đứng bên hồ học câu cá, còn có hai thiếu nữ mặc quần áo tiên diễm chơi diều .


      Ôn Noãn Noãn và đám người đến sau, những người đến trước bắt dầu chú ý bọn họ, vài cái người quen tự ý lại đây chào hỏi, sau đó giới thiệu lẫn nhau.


      Bọn họ nhìn thấy Ôn Noãn Noãn được nha hoàn bà tử vây quanh, nhất thời đều thực giật mình, có người bật thốt lên gọi tiểu cửu, có người chắp tay xưng hô "Nhị tiểu thư." Bọn họ có rất nhiều người biết Ôn Noãn Noãn thường xuyên được các huynh trưởng cho mặc nam trang dắt ra ngoài.


      Ôn Noãn Noãn đứng cách bọn họ năm sáu thước mặt lộ ra cười yếu ớt, nho nhã hướng bọn họ trong suốt phúc thân, gọi bọn họ huynh nọ, huynh kia.


      Đến tận đây, bọn họ mới thay đổi ấn tượng tiểu tử béo béo nghịch ngợm tiểu cửu thành Ôn phủ nhị tiểu thư.


      Ôn gia có nữ trưởng thành, năm vừa tròm mười lăm, dung mạo tốt tươi, xương cốt óng ánh, cử chỉ đoan trang, cách năng cao nhã...


      Vừa rồi còn cùng đồng bạn cao đàm luận vài vị nam tử trẻ tuổi tuấn kiệt trong lúc nhất thời thốt lên lời.


      "Chu huynh, Tiền huynh, Phòng huynh... Ta muốn cùng nhóm bạn của mình du ngoạn, xin cáo lui trước." Ôn Noãn Noãn mỉm cười cười, lại lần nữa phúc thân.


      "Nhị tiểu thư cứ tự nhiên, là tại hạ đợi đường đột, quấy rầy nhã hứng của nhị tiểu thư cùng các vị tiểu thư khác." Những người trẻ tuổi vội vàng đáp lễ.


      Ôn Noãn Noãn chân thành trở lại với những người bạn của mình, thấp giọng hướng các nàng giới thiệu đơn giản " Nhóm bằng hữu của huynh trưởng " .


      "Noãn Noãn, ta mang đến diều ta tự làm, chúng ta cùng chơi." Nam Cung Tuyết Điệp gọi. Nha hoàn của nàng mang ra bốn chiếc diều, phân cho mỗi vị tiểu thư cái.


      Nhóm ma ma làm việc, bọn nha hoàn quy tắc cùng các tiểu thư chơi diều, tỷ thí xem diều ai bay lên trước, ai diều phi bay được cao hơn.


      Bên hồ tiếng cười vui vẻ, những người trẻ tuổi kia chơi vô cùng vui vẻ. Ôn Noãn Noãn tuy rằng có nghe thấy đến hệ thống hạnh phúc 13 thông báo, nhưng nàng biết ngày hôm nay năng lượng hạnh phúc chắc chắn lên ít.

    2. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 17 đạp thanh cũng gặp quân

      Ước chừng thời gian cơm trưa, các công tử thiếu gia quen biết hết nhau chia làm thành hai vòng lớn ngồi liên hoan. Trong số bọn họ cũng có người mang theo cung tên, đồ câu cá và lưới, từ thỏ hoang, gà rừng cho đến cá tôm đủ cả, khiến cho nhóm mama bận rộn làm lông sạch rồi đem ướp nướng.


      Ôn, Triệu, Nam Cung, Thượng Quan bốn vị tiểu thư ngồi thảm mà các vị mama rải sẵn. tấm thảm để điểm tâm, bên cạnh chỗ các nàng ngồi cũng đốt lửa trại, các nha hoàn đem đồ ăn đề sẵn trong hộp bỏ ra hâm nóng, sau đó đưa cho các nàng ăn.


      Các công tử thiếu gia phong độ, đem đồ ăn hương quê nướng tốt sau đó đưa cho các nàng, đưa cho thư đồng giao đồ cho các mama, mời các tiểu thư nhấm nháp.


      Các tiểu thư tao nhã dùng chiếc đũa nho gắp mấy miếng ăn thử, thấy cũng tệ lắm, liền hoàn lễ đưa mấy miếng bánh ngọt qua.


      Đạp thanh, là cơ hội tốt cho nam nữ trẻ tuổi kết bạn nha. Mặc dù có nhóm nha hoàn ,mama vây quanh, các tiểu thư cũng có thể kết bạn được với số ít nam nhân khác. Người có hôn ước dám nghĩ bậy, người có hôn ước tâm loạn như nai con chạy nhảy.


      Nhưng, những điều này là người khác, Ôn Noãn Noãn tuy rằng muốn chọn người, nhưng nàng nhìn ai cũng có khuyết điểm, nên trong đám người này ngày hôm nay chọn ai đó, nàng cảm thấy trưởng tử Thượng Quan gia rất thành thục trầm ổn, chỉ cần xác định mặt sinh hoạt cá nhân của có vấn đề hay , nàng muốn chọn làm vị hôn phu phải là thể.


      Sau bữa cơm trưa, các tiểu thư đứng dậy tản bộ tiêu hóa thức ăn, bọn nha hoàn theo sát phía sau các nàng, nhóm ma ma đương nhiên ở lại dọn dẹp vệ sinh.


      "Noãn Noãn, Vân Khanh, Liên Dao, chúng ta đào rau dại được ? Ta mang theo cả xẻng và giỏ đó." Nam Cung Tuyết Điệp đề nghị, nàng vì ngày chơi hôm nay chuẩn bị rất đầy đủ.


      Triệu Vân Khanh lắc đầu, : "Ta chơi, muội và Noãn Noãn chơi . Ta muốn nhờ mama mượn cần câu, ta muốn học câu cá."


      Thượng Quan Liên Dao xòe mười ngòn tay , : "Ta muốn bị bẩn tay đâu." Bùn bẩn giắt vào kẽ móng tay rất khó tẩy sạch.


      Nàng xoay mặt với Triệu Vân Khanh: "Vân Khanh tỷ, ta đem theo cửu liên hoàn, chúng ta cùng nhau câu cá, câu cá ngồi giải cửu liên hoàn ."


      Triệu Vân Khanh gật đầu : "Được." Cửu liên hoàn là trò chơi giải trí dân gian, khuê nữ trong khuê phòng thường chơi cái này giết thời gian.


      Ôn Noãn Noãn nhìn xung quanh bốn phía , : "Bên kia ruộng trông có vẻ nhiều." địa điểm đạp thanh này nàng tới ba lần, nàng biết chỗ nào có rau dại.


      Nam Cung Tuyết Điệp sung sương gặp được người nguyện ý chơi cùng nàng, nhất thời phi thường cao hứng, đến bên cạnh Noãn Noãn ôm lấy cánh tay của nàng : "Vẫn là đôi ta hợp nhau nhất." Triệu Vân Khanh rất nho nhã, Thượng Quan Liên Dao lại rất yếu ớt, chỉ có Noãn Noãn khi tĩnh lặng như xử nữ khi lại nhanh nhẹn như thỏ,mới có thể phối hợp chơi với nàng.


      Thượng Quan Liên Dao cùng Triệu Vân Khanh đứng ở phía xa xa, nha hoàn tìm ma ma, bảo bà ta tìm thiếu gia nhà mình, lại xin thiếu gia mượn các vị bằng hữu khác cần câu cá. Ôn Noãn Noãn cùng với Nam Cung Tuyết Điệp di đén chỗ ma ma nhà Nam Cung bên kia, tìm các nàng muốn lấy xẻng và giỏ đựng.


      Khi đạp thanh biết nhóm tiểu thư thích đào rau dại, các ma ma chuẩn bị mười cái xẻng và năm giỏ xách. Ôn Noãn Noãn và Nam Cung Tuyết Điệp người bộ, nha hoàn Hồng Lăng ,Lục La của Ôn Noãn Noãn, nha hoàn Xuân Hạnh ,Thu Lan của Nam Cung Tuyết Điệp đều đều được phân hai cái xẻng và hai chiếc giỏ Ôn Noãn Noãn bảo Lục La tìm Ôn tứ, cho bọn Ôn tứ biết nàng cùng với tiểu thư Nam Cung gia đào ra dại bên dưới ruộng hơi xa chút.


      Ôn tứ cùng với các bằng hữu đứng làm thi từ, hướng các nàng vẫy tay, sau đó liền phái theo bốn gia đinh theo phía sau Ôn Noãn Noãn, trông chừng từ xa.


      Ôn Noãn Noãn từng đào rau dại rất nhiều lần rồi, Nam Cung Tuyết Điệp đào rất linh tinh rau dại trộn lẫn với cỏ dại, nàng nhìn mấy cái rồi cười chê nàng, sau đó dạy nàng cách nhận ra đâu là rau, từ trong giỏ của nàng lấy ra cỏ dại.


      Các nàng cùng với bọn nha hoàn ở ngay bên rìa ruộng đào, nàng chơi đến vui vẻ đào quên hết mọi thứ xắn cả tay áo lên để đào, ngồi mệt đứng lên nghỉ ngơi.


      Phía xa, số người trẻ tuổi cùng huynh đệ Ôn gia cùng dưới chỉ bảo của gia đinh học cưỡi ngựa. Thời đại này, ngựa phải nhà nào cũng mua được , những người thanh niên ở đây trừ Ôn, Triệu, Nam Cung, Thượng Quan, còn có 1 thiếu gi họ Lâm người họ Ngũ là cưỡi ngựa tới. Bạn bè gặp nhau vui vẻ, thiếu người muốn dạy bạn tốt mình cưỡi ngựa.


      Ngồi xổm xuống – cúi người tiếp tục đào rau dại, chuyện phiếm, bên tai Ôn Noãn Noãn nghe được tiếng vó ngựa dồn dập, khẽ cười : " biết ai tại đùa giỡn, cưỡi nhanh như vậy?"


      Nam Cung Tuyết Điệp lắc đầu cười , "Vừa học cưỡi cưỡi nhanh như vậy, hy vọng bọn họ đừng có va chạm vào nhau."


      xong, nàng ngẩng đầu xem, sau đó kinh ngạc, "Con ngựa trắng đẹp. Noãn Noãn, đây là công tử khác mới cưỡi ngựa tới."


      Ngồi xổm cách nàng mấy thước Ôn Noãn Noãn ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhíu mày, trong lòng thở dài: người này hồn tan nha, nàng khó lắm mới chọn được ngày ra ngoài thế mà vẫn gặp .


      Người tới đúng là Vân Trạm mặc trường bào màu tím. cưỡi tuấn mã tứ chi thon dài, hai tay cầm dây cương, thân mình chồm lên nhấp nhô theo tiết tấu của tuấn mã, quả thực là tư thế oai hùng Phía sau hai thị vê đeo kiếm quy củ cưỡi hai con ngựa màu đen to lớn phía sau, cũng uy phong lẫm lẫm.


      Ba con tuấn mã chạy băng băng bên bờ ruộng, đến gần chỗ Ôn Noãn Noãn dừng lại.


      " khéo, Ôn nhị tiểu thư, là có duyên, chúng ta lại gặp mặt." cao giọng , xoay người nhảy xuống ngựa hưỡng Ôn Noãn Noãn chắp tay.


      Ôn Noãn Noãn đứng dưới bờ ruộng còn cách nào khác, đành phải đứng dậy, tay cầm chiếc xẻng đầy bùn đất hướng phúc thân, : "Chiến công tử vạn phúc." Hồng Lăng Lục La ngồi sau lưng nàng xa cũng chạy nhanh đứng dậy, hướng Vân Trạm phúc thân.


      để Vân Trạm chuyện, Ôn Noãn Noãn chỉ vào hướng xa xa đám người học cưỡi ngựa : "Bốn vị huynh trưởng của ta đều ở bên kia, người qua bên đó tìm bọn họ ."


      bờ ruộng Vân Trạm bất động thần sắc cúi đầu đánh giá Ôn Noãn Noãn, gật đầu : "Nhị tiểu thư, ta chỉ ngang qua nơi này, nhìn thấy bóng dáng của nàng quen thuộc nên mới tới đây, lại nghĩ rằng đúng là nàng. Tri Trí huynh đệ cũng ở đây? Công chuyện của ta vừa vặn làm xong, vậy ta qua tim ."


      xong, nhìn thấy nửa rổ rau dại của nàng, cần dây cương ném cho thị vệ, xoay người bộ đến đám người bên kia.


      đến đây, mọi hứng thú của Ôn Noãn Noãn mất hết. Nàng đào rau trong chốc lát, miễn cưỡng đem trúc giỏ sửa lại, đứng dậy : "Tuyết Điệp, ta đào nữa."


      Nam Cung Tuyết Điệp thấy thế, , "Ta cũng đào nữa." Nàng được nuông chiều từ bé, ngồi xổm lâu như vậy chân cũng tê rần.


      Nàng nhìn nhìn cái giỏ trúc bên chân Ôn Noãn Noãn, nhất thời kêu lên, "Noãn Noãn, ngươi đào được còn nhiều hơn ta nữa kìa."


      Ôn Noãn Noãn nhìn xem cái giỏ trúc của Tuyết Điệp, nhất thời có chút muốn cười. Trong cái giỏ của nàng chỉ có chút rau dại, còn có ít cỏ dại lẫn trong đó nữa.


      Nàng lôi kéo Nam Cung Tuyết Điệp lên bờ ruộng, đem rau dại nàng đào đổ hết xuống mặt đất, sau đó ngồi xổm xuống giúp nàng lọc lại. Rau dại để bên, hoa Mã Lan bên, cỏ dại bên. Xong giỏ của nàng, nàng lại đem rau trong giỏ mình đổ ra, phân loại rau và Mã Lan , sau đó cất riêng vào cái giỏ.


      Nàng làm như vậy, các nàng nha hoàn cũng làm như vậy, cũng phân chia hết ra.


      Đem giỏ trả lại cho Nam Cung Tuyết Điệp, nàng cười dài : "Ngươi đào đó ."


      "Ta đào ." Trong giỏ trúc của nàng hoa ít Mã Lan hơn.


      Bọn nha hoàn nhìn, cũng đổi rau dại cùng hoa Mã Lan cho nàng.


      Nam Cung Tuyết Điệp lập tức trong lòng tràn đầy vui mừng, cười : "Trong giỏ của Xuân Hạnh, Thu Lan cũng ít rau dại , mai ta bảo phòng bếp làm vằn thắn, sau đó đưa cho ngươi nửa nhé." xong, nàng tiếp nhận giỏ trúc.


      "Tốt. Ta về nhà bảo phòng bếp làm đậu phụ khô trôn hoa Mã Lan , cũng chia phần cho ngươi." Ôn Noãn Noãn thuận miệng , cùng nàng vai sóng vai tới đám người bên kia.


      Bên kia đám người, chủ tớ Vân Trạm đến tạo nên tiếng xôn xao lớn, bởi vì thị vệ bên người Vân Trạm đeo bội kiếm, có thể thân phận vừa quý lại phú, có thể là quan lớn hoặc là con cháu nhà quan lớn. Những người ở đây trừ bỏ số người tiếp xúc với thương trường, còn lại đều trong giai đoạn học tập.


      Ôn Noãn Noãn tới, các nam tử trẻ tuổi chạy nhanh nhường đường. Khi hai người đến gần, nhìn thấy Ôn thất mười lăn tuổi cưỡi ngựa của thị vệ Vân Trạm tới.


      Ngựa của bọn họ đều là thần tuấn, người ngựa đều muốn lên sờ sờ, lên cưỡi hai vòng.


      "Xùy, xùy, xùy..." Ôn thất hưng phấn kêu, ra sức đá vào bụng ngữa. Ngựa đen nhân được lệnh, lập tức chạy toàn lực.


      Oa ——


      Những người trẻ tuổi kia đứng xem nhất thời kêu lên, đều lui về phía sau


      Cẩn thận, trăm ngàn đừng ngã xuống nhé!


      Ôn Noãn Noãn đứng ở chỗ xa hơn khẩn trương.


      Vân Trạm nhìn cũng có chút lo lắng, lập tức xoay mặt hướng bên người thị vệ . Thị vệ đó lập tức phi thân lên ngựa, đuổi theo Ôn thất, chạy song song với , phòng ngừa khống chế được ngựa, hoặc là bị xóc nảy mà ngã xuống.


      Ôn thất cưỡi ngựa đen liên tục chạy năm sáu vòng, mới làm để cho ngựa chạy chậm lại


      "Chiến huynh, ngựa tốt, là ngựa tốt!" hưng phấn mà kêu lên, vừa cười vừa đem dây cương giao cho thị vệ.


      đến bên cạnh Vân Trạm và huynh trưởng nhà mình, lập tức bị Ôn ngũ đập vào ót giáo huấn. tự biết bản thân mình làm càn , cúi đầu tùy ý cho ca ca ruột giáo huấn.


      ( Ôn đại Ôn tam Ôn lục cùng với đại tiểu thư là con của Ôn đại lão gia, Ôn nhị Ôn ngũ Ôn thất là con của Ôn nhị lão gia , cha mẹ Ôn Noãn Noãn chỉ sinh Ôn tứ và Ôn Noãn Noãn hai người mà thôi. )



      Ôn Noãn Noãn đứng ở bờ xa nhìn xem, thế này mới yên tâm kéo Nam Cung Tuyết Điệp trở lại bên hồ.


      Bên hồ, Triệu Vân Khanh đứng câu cá, Thượng Quan Liên Dao bên cạnh nàng ngồi trải khăn đất ngồi lên, cầm cửu liên hoàn trong tay.


      "Hai người các ngươi câu được mấy con cá rồi?" Nam Cung Tuyết Điệp cao giọng hỏi.


      Triệu Vân Khanh lập tức cười , "Ta cùng Liên Dao câu được bốn con cá, nhưng mà quá, chắc là nhà bếp muốn lấy để nấu cơm đâu."


      Nam Cung Tuyết Điệp nghe xong đắc ý dào dạt, giơ cái giỏ trúc trong tay : " ta cùng với Noãn Noãn đào mỗi người rổ rau dại, cũng đủ làm vằn thắn, và đậu phụ khô hoa Mã Lan."


      Thượng Quan Liên Dao nghe xong lập tức đứng dậy qua xem, sau đó : "A, các ngươi người chọn rau dại, người chọn hoa Mã Lan à? Phân chia rang nha." Nàng tuy rằng lần này đào rau dại, nhưng cũng từng đào qua, vẫn biết phân biệt hai loại rau dại thông thường này.


      Nàng chọn nhíu mày : "Ta đoán Noãn Noãn đào được nhiều lắm, sau đó các ngươi ở cùng chỗ phân chia, lại đem nhiều rau dại cho ngươi đúng ?"


      Nam Cung Tuyết Điệp cũng phủ nhận, chỉ : "Hừ, cứ làm như ngươi thông minh lắm ý, giống chính mắt mình nhìn thấy."


      Thượng Quan Liên Dao dào dạt đắc ý : "Noãn Noãn thường xuyên cùng huynh trưởng nàng chạy mọi nơi, khẳng định biết nhiều hơn so với ngươi, cũng có thể làm được rất nhiều, nàng nhất định đào được nhiều hơn ngươi."


      Ôn Noãn Noãn cười mà , đem trúc giỏ thả mặt đất, dọc theo bờ hồ khoảng mười thước, tìm chỗ bờ thấp, ngồi xổm xuống rửa tay.


      Nam Cung Tuyết Điệp cùng bọn nha hoàn cũng ở phụ cận rửa tay.


      Bởi vì trong kẽ móng tay toàn là bùn, Ôn Noãn Noãn rửa rất cẩn thận . Nghe được tiếng bước chân, nàng quay đầu nhìn, thấy được Vân Trạm dắt con bạch mã của tới đây.


      "Nhị tiểu thư, ngựa của ta khát nước , cần phải uống nước, nó tự mình dắt ta tới bên này. Thực khéo, lại gặp được ngươi ." Vân Trạm cười , đưa tay vuốt ve đầu tuấn mã của mình.


      Quả nhiên là hồn tiêu tan!


      Ôn Noãn Noãn cường cười , "Khéo, khéo. Xin chờ chút, ta rửa tay xong ngay đây."


      Quá nhiều lần trùng hợp nhỉ, là trùng hợp ngẫu nhiên hay là có người cố ý?


      Ôn Noãn Noãn cảm thấy mình nên phải lo lắng chút rồi .
      Thanhha, vanlactamviem, Dinhloan24 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      trông ngày sói đói bẫy được thỏ ngốc nha........mau.....mau......để còn sủng nữa......:yoyo26:
      swanbeauty thích bài này.

    4. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      [​IMG]
      ☆, Chương 18 Đá cầu giành trái tim


      "Nhị tiểu thư hôm nay chơi có vui ?" Vân Trạm ra vẻ tùy ý hỏi , vỗ vỗ cổ ngựa, ý bảo ngựa uống nước.


      "Hôm nay thời tiết rất đep, ta cùng bạn bè chơi rất vui." Ôn Noãn Noãn vội vàng rửa sạch tay, đứng dậy thả ống tay áo xuống.


      Nàng hướng tới Vân Trạm nhanh chóng quỳ gối phúc thân chút, : "Chiến công tử, xin tự nhiên." xong, nàng dắt hai nha hoàn nhà mình đến bên của Nam Cung Tuyết Điệp.


      Nàng luôn dùng lí do nam nữ cách biệt mà tránh né !


      Nàng có ngẫu nhiên nhìn về phía của nhưng trong ánh mắt chỉ có khẩn trương, có nửa điểm loại tình cảm ái mộ thiếu nữ!


      Dung mạo tuấn lãng lại cao quý, khí chất tao nhã như vậy mà lại câu dẫn đến lòng của nàng!


      Vân Trạm nhìn của nàng bước nhanh ,bóng dáng nhanh chóng mất hút, hai tròng mắt lưu chuyển tinh quang quỷ dị, bạc môi duyên dáng gợi lên ý cười.


      "Này, Noãn Noãn, vị quan gia quý công tử đến từ kinh thành này đến đối ngươi có vẻ..." Nam Cung Tuyết Điệp cũng rửa sạch tay thấp giọng dò hỏi, đôi mắt liếc về phía Vân Trạm, lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Lúc trước khi đào rau dại nàng muốn hỏi Ôn Noãn Noãn, về vị "Chiến công tử" quý công tử đến từ kinh thành.


      " có chuyện đó, đừng có nghĩ nhiều." Ôn Noãn Noãn bình tĩnh trả lời nàng, ngược lại dò hỏi, "Tuyết Điệp, ngươi thường xuyên đến nhà Liên Dao chơi,có ấn tượng thế nào với đại ca của ? có tốt với muội muội ?" Nếu ca ca đối với muội tử mà kế mẫu sinh tình cảm đều có vẻ nhạt, chứng minh người này coi trọng tình thân.


      Nam Cung Tuyết Điệp nhất thời sửng sốt, đè thấp tiếng : "Noãn Noãn, tam ca nhà ta so với Thượng Quan đại công tử tốt hơn rất nhiều . Thượng Quan đại công tử làm người quá thâm trầm uy nghiêm, ta với Liên Dao ngồi chuyên với nhau ngẫu nhiên nhìn thấy ta còn tưởng nhìn thấy cha ta nữa. Liên Dao nhưng ra cũng rất thích , mỗi lần đến nàng đều vui vẻ, còn làm nũng với ." Thượng Quan đại công tử lớn tuổi hơn so với các nàng rất nhiều nha!


      Nàng nhìn sang trái rồi sang phải, tiến đến bên tai Ôn Noãn Noãn thầm: "Ta nghe đại ca nhị ca nhà ta , bọn họ có đôi khi ở Hồng Thúy lâu gặp được Thượng Quan đại công tử."


      Nàng vội vàng gia tăng câu, "Đại ca nhị ca của ta là với khách hàng , rất ít hái hoa ngắt cỏ. Tam ca ta là người đọc sách, chưa bao giờ đến chỗ đó."


      Hồng Thúy lâu, là kỹ viện rất có danh tiếng ở Ninh Dương thành.


      Trong lòng Ôn Noãn Noãn trầm xuống, trong đầu lập tức gạch cái dấu hỏi to lên người Thượng Quan đại công tử, định sau khi về bẩm báo tổ mẫu , để cho các bà thăm dò thực hư về , nếu là cùng khách tới đó hay là tự mình đến tìm nương chơi đùa.


      Có năng lực kinh doanh quản lý nửa sinh ý Thượng Quan gia, tính cách thâm trầm, có huynh trưởng như cha uy nghiêm, Liên Dao còn làm nũng với , điều này có thể bên ngoài lạnh nhạt nhưng bên trong nhàng, đối với muội tử như vậy, tương lai nhất định thê sủng nữ.


      Nếu chỉ là gặp dịp chơi mà có liên quan đến nương trong kỹ viện, nếu có hứng thú với nàng, nàng ngại đem đưa vào danh sách hậu tuyển vị hôn phu.


      Ôn Noãn Noãn nghĩ, ánh mắt chuyển hướng sang chỗ đông người kia. có công việc bận rộn, trị an Ninh Dương thành rất tốt, Liên Dao đạp thanh lại là cùng bạn khuê phòng cùng, nhà chỉ cần bảo đệ đệ đọc sách và gia đinh cùng là có thể bảo trì danh tiết của nàng, lại nguyện ý tự mình chừng cũng vì nghe lời mẫu thân đến xem nàng.


      Nghĩ như vậy, khi nàng mặc nam trang cũng gặp được hai lân, sau đó ngày lễ ngày tết gặp gỡ đều đứng từ xa cũng có hảo cảm Thượng Quan đại công tử, trong lòng chờ đợi việc ra vào kỹ viện với giữ mình trong sạch.


      "Noãn Noãn, Noãn Noãn, phải ngươi có ý với Thượng Quan đại công tử chứ?" Phát Ôn Noãn Noãn nhìn sang hướng những công tử tụ tập bên kia, Nam Cung Tuyết Điệp nhất thời có chút sốt ruột , nàng là rất hy vọng Ôn Noãn Noãn có thể làm chị dâu mình.


      Ôn Noãn Noãn giả bộ thẹn thùng , : "Đừng nghĩ linh tinh , ta cùng với Thượng Quan đại công tử có chuyện với nhau được mấy câu đâu."


      Nam Cung Tuyết Điệp cảm giác vô cùng ổn, nhưng nàng lại thể bịa đặt bôi đen Thượng Quan đại công tử được, chỉ đành phải cố gắng tính kế chuyện tốt đẹp giúp tam ca nhà mình, làm cho trong lòng Noãn Noãn lưu lại ấn tương tốt.


      Các nàng đến trước mặt Vân Khanh vẫn còn đứng câu cá, nhìn xem nàng câu cá, sau đó bảo nha hoàn lấy khăn tay ra , các nàng ngồi vào bên cạnh Thượng Quan Liên Dao xem nàng giải cửu liên hoàn, đến chỗ nàng giải được cùng nhau nghiên cứu.


      "Noãn Noãn, chúng ta sang bên kia nhìn xem được ." Thượng Quan Liên Dao chỉ vào những người trẻ tuổi xa xa kia.


      Các nàng tới đo, nam tử trẻ tuổi thủ lễ chủ động đến chuyện với những thiếu nữ khác .


      Nam Cung Tuyết Điệp nghĩ nghĩ, : "Tốt, Noãn Noãn ngươi sao? Vân Khanh tỷ?"


      Triệu Vân Khanh câu cá cũng câu lâu, còn hứng thú, nghe vậy cũng gật đầu , "Được, ta cùng các ngươi qua." nhóm tiểu thư đến, bị cái gì là biết xấu hổ.


      "Chúng ta đem cần câu với sọt trả lại cho người ta nữa." Nàng xong, gọi nha hoàn của mình đến, để cho nàng thu dọn cần câu, đem cả trong giỏ thả lại vào hồ. Cá như vậy, vẫn nên phóng sinh thôi.


      Các thiếu nữ đều đứng dậy, vỗ vỗ người bụi người, sau đó mang theo nha hoàn cùng nhau đến phía bên kia..


      Vân Trạm vẫn đưa lưng về phía các nàng cho ngựa uống nước bỗng quay đầu lại, nhìn xa bóng dáng các nàng rời , khuôn mặt nho nhã bỗng trở nên trầm, giống như biến thành người khác.


      ○○○


      Các nàng cứ như vậy đến gần đám người, đám nam tử thấy có các tiểu thư đến nên thu liễm rất nhiều.


      Muội muội...


      Các huynh trưởng của các nàng thấ muội muội nhà mình đến ra đón . Hai nhóm người tiếp cận, Triệu Vân Khanh mỉm cười , "Xem ra chúng ta quấy rầy nhã hứng các vị công tử ."


      xong, nàng hướng tới chúng nam tử hơi hơi phúc, sau đó : "Chúng ta là tới trả đồ câu cá . Đào nhi..." Nàng bảo nha hoàn đem cần câu cùng cái sọt cá lại.


      Huynh trưởng của nàng lập tức cười , "Muội muội câu được bao nhiêu cá?" nhìn ra được đến, nàng tạo cơ hội cho nam nữ trẻ tuổi có cơ hội tiếp xúc.


      Nàng lập tức xấu hổ : "Hổ thẹn, tiểu muội vụng về, vận khí cũng tốt,chỉ câu được bốn con cá bằng bàn tay. Con cá quá , chúng ta lại phóng sinh rồi ."


      Lập tức có người tán dương : Triệu tiểu thư thực là thiện lương nha!


      Lập tức có người phụ họa: các nương ở đây đều thiện lương.


      Triệu Vân Khanh lập tức tỏ vẻ dám nhận. Thượng Quan Liên Dao sảng khoái dò hỏi: bọn họ còn đá cầu phải ? Bọn họ nhiều người như vậy, bằng phân chia đội tổ chức trận đấu , nàng lấy hai hộp điểm tâm hôm nay mang đến chưa động vào làm phần thưởng.


      Nam Cung Tuyết Điệp lập tức phụ họa : nàng hôm nay cũng dẫn theo ít mứt hoa quả bánh ngọt, cũng lấy hai hộp làm phần thưởng.


      Thấy hai người các nàng hưng trí bừng bừng, cổ động những người trẻ tuổi ở đây, Triệu Vân Khanh cùng Ôn Noãn Noãn cũng hứa hẹn lấy hai túi bánh ngọt và hoa quả. Nhưng thiếu nữ ở bên nhìn thấy bên này náo nhiệt, tất cả các thiên kim tiểu thư qua bắt chuyện, tụ tập lại đây, nghe xong sau đó cũng thêm phần thưởng, hoặc đem tới bánh tự tay minh làm, hoa quả hoặc trái cây.


      Phần thưởng là cái ăn quan trọng, quan trọng là các nương trẻ tuổi muốn xem!


      Tiết mục đá cầu đả động được đến lòng những thanh niên trẻ tuổi, bọn họ nhanh chóng tìm bạn tốt hoặc tìm ai đó có kỹ thuật tốt vào tổ đội; những người được đá bực mình đến dậm chân, hối hận bình thường sao chăm chỉ luyện tập chút.


      Từ giữa sân phân chia hai nơi làm thủ thành của hai đội.


      Trấn đá cầu có thể giống như là đánh giặc vậy, hai đội trực tiếp va chạm thân thể, kịch liệt giống như đánh giặc. Trong khi thi đấu còn có thể kéo bè kéo lũ đánh nhau đó


      Đá cầu thời đại này sao với bóng chuyền khác biệt lắm, bất đồng là ở lưới chăng giữa hai đội có cái lỗ . Hai đội phân chia đứng ở hai bên, đưuọc để cầu rơi xuống, có thể đá xuyên qua lỗ càng nhiều lần thắng. Trận đá cầu mang tính giao luu thế này, rất được lưu hanhg. Các thiếu nữ cũng cùng bạn bè chơi đùa như vậy.


      Có kiểu chơi gọi là chơi trắng.Cách đá cầu cũng vô cùng da dạng. Bởi vì có thể triển lãm đầy đủ các kỹ xảo đá cầu, biểu diễn tính mạnh mẽ, cho nên người muốn chơi rất nhiều.


      Do vì ở ngoại ô, mọi người quyết định chơi trắng, số người lên sân khấu biểu diễn kỹ thuật đá cầu.


      "Trận đấu đá cầu của mọi người, bằng để ta đảm đương tư cách giám khảo được ?" Vân Trạm quay lại ở trong đám thiếu niên trẻ tuổi .


      Mọi người bàn bạc lúc đồng ý , còn đề cử ra thêm bốn người dự thi khác làm giám khảo , cùng nhau cho điểm.


      Ở trước mặt các nương trẻ tuổi thể mất mặt được!


      muốn chọn đội thành công những người trẻ tuổi kia xoa xoa tay, Ôn thất ở trong nhóm đá cầu cùng với Ôn ngũ Ôn lục : huynh đệ đồng tâm.


      Trong nhóm người đạp thanh có người mang theo giấy bút, vừa đưa cho ban giam khảo làm giấy bao danh.


      Vân Trạm nhìn xem danh sách trang giấy , lớn tiếng gọi: "Phòng Hoằng Nghị, Lộ Nhất Minh, Triệu , Đường Tu Kỳ."


      Bốn nam tử trẻ tuổi đến giữa sân, chắp tay làm lễ với mọi người xung quanh, sau đó đem vạt áo y bào vớt lên nhét vào đai lưng , làm thành vòng bắt đầu đá cầu màu đỏ.


      Bọn họ trước dùng chân truyền nhau vòng, sau đó bắt đầu bieeru diễn các kỹ năng, lợi dụng đầu, vai, lưng, gối, chân làm ra động tác cầu cao. Bọn họ làm ra động tác cơ bản đều có tên dễ nghe: trăng vai, sao băng gẫy khúc...


      Cầu màu đỏ được bốn người đá cho nhau ra ra vào vào, nhưng có rơi xuống mặt đất.


      Nhìn đến thấy cầu chân bọn họ được hai vòng, năm vị giám khảo bắt đầu cho điểm, sau đó để cho bọn họ xuống, cho tổ thứ hai lên biểu diễn.


      Tổ thứ hai chỉ có người trình độ là giỏi, hai người còn lại chỉ là bình thường, nhưng nhìn ra được là kỹ thuật của bọn họ được tốt lắm , còn nguwoif còn lại cơ bản chỉ cho đá chuyền.


      Đám người Vân Trạm chấm điểm xong cho bọn họ xuống, đổi tổ thứ ba lên.


      Tổ ba là tổ của Ôn gia Ngũ Lục Thất ba huynh đệ. Bọn họ thường ở trong thư phòng học hành, nhưng cũng hay ra bãi đất trống đá cầu, kỹ xảo đá cầu cũng kém, quả cầu trong chân bọn bọ di chuyển,lưu chuyển càn khôn, yến về, tà nghiêng, phong lưu hà... hàng loạt những kỹ xaoe bày ra, cầu cũng rơi xuống.


      Đám người vây xem ngừng trầm trồ khen ngợi, Ôn Noãn Noãn nhìn đến mức miệng toe toét. Nàng đoán chừng sau trận đá cầu này, hạnh phúc năng lượng của nàng chắc lại tăng ngừng.

    5. lamphuonghoang

      lamphuonghoang Well-Known Member Staff Member Super Moderator Super Editor

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      7,534
      @swanbeauty : chương này lỗi gõ chữ nhiều nha, phải chỉnh sửa nha :yoyo53:
      vuthuhangquỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :