1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

[Xuyên không] Chọc lầm xà vương lưu manh - Thâm Hải Đích Thiên Không (Hoàn - 280c +5PN)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Người đàn ông này là của mình

      Hả!? Tặng quà cho bọn họ? Ngay lập tức, ánh mắt ba người sáng lên, nén nổi hưng phấn, mặt mày rạng rỡ hận thể nhào vào lòng người đàn ông này.

      Mặc Nhật Tỳ khẽ cười, từ trong túi lấy ra ba món trang sức khác nhau, chia ra đưa tới trước mặt mỗi người.

      “Á, là rắn.” Vu Tú Tình nhận lấy món trang sức, hóa ra là do vui quá nên nhìn vật trong tay nên mới hô lên.

      phải là rắn, là dây chuyền hình rắn.” Hà Tiểu Ngân cũng bị vật trong tay dọa cho hết hồn, sau đó mới phát Mặc Nhật Tỳ tặng mình chẳng qua chỉ là sợi dây chuyền hình rắn mà thôi.

      Lý Lan giật mình, thêm gì liền nhận lấy.

      Mặc Nhật Tỳ cười híp mắt nhìn bọn họ thu hết biểu cảm của ba người vào đáy mắt rồi lại có chút đăm chiêu.

      “Đúng rồi, Quả Quả cũng có phần.” giống như nhớ ra điều gì, lại lấy từ trong túi ra vật cũng là sợi dây hình rắn, chỉ có điều sợi dây này vô cùng giống với tiểu hắc xà.

      Vu Tú Tình vội vàng nhận lấy sợi dây từ tay , lập tức đứng lên đến bên giường Lý Quả: “Đây là quà Mặc Nhật Tỳ tặng cậu, nhanh cám ơn người ta .”

      “Cám ơn nhiều.” giường truyền ra giọng nhàn nhạt của Lý Quả.

      Còn Mặc Nhật Tỳ chỉ khẽ cười, cũng để ý.

      “Nhật Tỳ, rất thích rắn nha.” Ba nhìn dây chuyền hình rắn trong tay, rắn, rắn, rắn, tất cả đều là rắn, người đàn ông này thích rắn thành si rồi.

      Mặc Nhật Tỳ mỉm cười, gật đầu. Vô nghĩa, cũng là rắn hơn nữa còn là thủ lĩnh, nếu như đến cả chính mình còn thích thích cái gì chứ?

      “Nhật Tỳ, có bạn chưa?” Vu Tú Tình lấy dũng khí lúc lâu, cuối cùng mới đỏ mặt, đầu cũng dám nâng lên, hỏi.

      Hà Tiểu Ngân và Lý Lan nghe xong ánh mắt lập tức lóe sáng nhìn chờ đợi.

      “Chưa có.” Mặc Nhật Tỳ suy nghĩ chút liền đáp.

      Lời của ngay lập tức khiến cho ba người bùng nổ, sau khi nhìn nhau lượt, Vu Tú Tình mới xấu hổ, tiên phong : “Vậy em có thể làm bạn được ?”

      được, mình cũng muốn làm bạn của ấy.” Hà Tiểu Ngân chịu, bị bạn giành trước, lập tức cũng thổ lộ.

      Lý Lan cắn chặt môi dưới, do dự, nhát gan biết mở miệng như thế nào.

      Cái gì? Điên rồi sao? Lý Quả nằm giường nghe thấy, vội nhấc chăn lên, thò đầu ra, vẻ mặt thể tin nổi.

      Mặc Nhật Tỳ chút bối rối, nữ nhân lớn mật thấy nhiều rồi, còn có đêm khuya leo lên giường chủ động dâng hiến, dạng gì cũng có, chỉ đơn giản muốn làm bạn của như thế thực có chút thành ý.

      “Nhật Tỳ, chọn em , em chăm sóc tốt sủng vật của .” Vu Tú Tình ngừng cố gắng, ai cả đường , đến cả con rắn mình sợ nhất cũng .

      Hà Tiểu Ngân đương nhiên chịu thua, tại sao ấy làm được mà mình chứ?

      “Em xem sủng vật của như trân bảo, so với ấy còn tốt hơn.”

      Hai người thường ngày vẫn là bạn tốt tại chỉ vì người đàn ông mà bắt đầu trở mặt.

      Lý Lan nhìn hai người, suy nghĩ chút rồi lặng lẽ bước sang bên. quyết định rút lui, người đàn ông này tuy tốt nhưng có nhiều mến như vậy, cho dù ra sao cũng tranh giành được, bằng sớm buông tha .

      “Các cậu điên rồi? Vì người đàn ông như thế có đáng giá ?” Cuối cùng Lý Quả nhịn nổi nữa, đùng đùng nổi giận, mặc kệ Mặc Nhật Tỳ vẫn ở đó.

      “Chúng mình điên.” Ai ngờ, hai người này hiểu được lòng tốt của , trừng mắt nhìn còn đồng thanh hô lên.

      Lý Quả tức đến nên lời, ngày thường tranh cãi ầm ỹ với bọn họ, tại càng cần phải . lập tức trừng mắt lườm Mặc Nhật Tỳ vài lần sau đó liền quay về giường mặc kệ bọn họ.

      “Nhật Tỳ, .” Vu Tú Tình quay sang Mặc Nhật Tỳ nũng nịu , phong tình vạn chủng, ánh mắt dịu dàng nghĩ muốn dụ dỗ .

      Hà Tiểu Ngân chịu yếu thế, vẻ mặt e thẹn trong mắt tràn đầy tình ý, lặng lẽ nhìn chăm chú.

      Mặc Nhật Tỳ vẫn mỉm cười như cũ, thản nhiên đón nhận ánh mắt mê đắm của hai người, sau khi dấu vết lướt nhìn cả bốn người, vẻ mặt vừa chân thành lại vừa nhã nhặn : “Các là chị em tốt, tôi đều thích.”

      Đều thích? Mấy nghe vậy liền kinh ngạc, đều thích, phải làm sao bây giờ? Vu Tú Tình giận đến nỗi trừng mắt oán hận liếc Hà Tiểu Ngân bên cạnh, đều do ta muốn cùng mình tranh đoạt, nếu Mặc Nhật Tỳ nhất định là của mình rồi.

      Chương 9: Tôi thích ấy

      “Chỉ có thể thích người thôi.” Vu Tú Tình chịu, phản đối quyết định của .
      Hà Tiểu Ngân cũng dùng sức gật đầu, nhìn đầy chờ mong.

      Trong bốn người, Hà Tiểu Ngân xinh đẹp nhất mà có sức hấp dẫn nhất là Vu Tú Tình, dáng vẻ Lý Lan so với Lý Quả khá hơn chút, kém nhất dĩ nhiên là Lý Quả, cho đến bây giờ vẫn có người đàn ông nào để ý đến .

      Mặc Nhật Tỳ liếc hai người cái, lại nhìn Lý Lan thấp thoáng chút hy vọng sau đó tầm mắt hướng về phía Lý Quả mang dáng vẻ chuyện liên quan đến mình, ý vị cười. Muốn quan tâm? Muốn xem náo nhiệt? có cửa đâu! chính vì mà đến.

      “Tôi thích...Quả Quả.” Mặc Nhật Tỳ mỉm cười quăng ra trái bom nặng ký khiến cho mọi người bất ngờ.

      “Quả Quả!” Ba đồng thanh kêu, ánh mắt đố kỵ lập tức hướng về phía Lý Quả vô tội trốn ở giường.

      , , ta gì vậy? ta thích mình? Lý Quả vốn mang tâm tình xem kịch vui đột nhiên bị những lời này đánh cho còn manh giáp, ngây ngẩn cả người, lúc nhận được ba tầm mắt vừa đố kỵ vừa thương tâm mới giật mình.

      “Tôi thích .” vội vàng chạy ra tỏ thái độ, căm tức nhìn Mặc Nhật Tỳ. lại dám phá hoại quan hệ của bọn họ, quá xấu xa!

      cần em thích, chỉ cần tôi thích em là được rồi.” Mặc Nhật Tỳ còn ngại đổ thêm dầu vào lửa, thâm tình bày tỏ, quan tâm có thích mình hay .

      Hộc máu!

      Lý Quả chỉ cảm thấy máu từ từ dâng trào gần như nhấn chìm .

      “Tôi cần thích.” hét lớn, chạy ra xa người đàn ông này.

      “Quả Quả, tôi dùng hành động để chứng tỏ.” giống như thấy vẫn chưa đủ, lại tiếp tục đổ thêm dầu.

      Lần này tiêu rồi. Ánh mắt giết người của bọn họ đều chiếu tới người , nếu như ánh mắt có thể giết người, sợ rằng sớm tiêu rồi.

      “Tôi muốn gặp lại .” hung tợn , sau đó liền để ý đến chạy về gường mình.

      Mặc Nhật Tỳ những rời , ngược lại còn chủ động đến bên giường , liên tục mỉm cười lộ ra tình ý, đối với người bên trong lấy lòng: “Quả Quả, em biết ? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy em, tôi thích em rồi, em dũng cảm, lương thiện, hơn nữa rất có tâm đối với rắn...”

      lưu loát tràng, quả đưa lên tận trời, gạt các khác sang bên chỉ có là tốt nhất.

      Chương 10: Bị lập

      “Đủ rồi.”

      Lý Quả sắp điên rồi, trước đây ai thích cảm thấy đau lòng nhưng tại vui vẻ chút nào. Chị em tốt của đều thích người đàn ông này mà ta lại thích mình, cảm thấy thế giới này quá điên cuồng rồi.

      Mặc Nhật Tỳ biết điều ngậm miệng, biết mục đích hôm nay đạt được, dù sao trò chơi mới chỉ vừa bắt đầu vẫn còn nhiều thời gian, cũng muốn kết thúc nhanh như vậy, giống như đùa đến nghiện rồi.

      Thú vị nha! sảng khoái nghĩ, nụ cười mặt càng thêm sâu lại biết nụ cười của mình ở trong mắt đám người Vu Tú Tình liền biến thành thâm tình, nồng nàn cùng vui sướng.

      “Quả Quả, có lẽ em tạm thời chưa thể tiếp nhận nhưng sao cả, tôi chắc chắn khiến em cảm động và thích tôi, ngày mai tôi lại đến thăm em.” Mặc Nhật Tỳ nhàn nhã , ngày mai lại đến thêm ít dầu còn hôm nay cứ để cho mấy nữ nhân này từ từ giải quyết .

      Lý Quả nghẹn họng, căm tức nhìn nụ cười của . đánh chết cũng tin người đàn ông này thích mình, từng quăng sủng vật của đó.

      Mặc Nhật Tỳ rời mang theo nụ cười vừa thỏa mãn vừa thần bí, tâm tình cực kỳ tốt thiếu chút nữa còn để ý đến hình tượng mà hát ca.

      vừa , Vu Tú Tình và Hà Tiểu Ngân tức giận vọt đến trước mặt Lý Quả, căm phẫn nhìn .

      “Quả Quả, sao cậu có thể như vậy chứ?” Vu Tú Tình cực kỳ đau khổ, toàn thân đều run rẩy.

      “Quả Quả, chúng mình nhìn trúng ấy trước.” Hà Tiểu Ngân vô cùng đố kỵ, chỉ cảm thấy Lý Quả trước kia luôn tỏ ra vụng về là vì muốn thu hút lực chú ý của Mặc Nhật Tỳ.

      Ngược lại, Lý Lan tương đối bình tĩnh vì Lý Quả là chị họ của , đối thủ nhiều như thế vẫn nên rút lui hơn. tại thấy Lý Quả bị hai người kia dồn ép liền thấy rất thông cảm cho chị họ.

      “Mình biết xảy ra chuyện gì, nhất định là ta đùa, ta sao có thể thích mình chứ, mình cái gì cũng có....” Lý Quả vội vàng giải thích, trong lòng giận đến cực độ, tên kia phủi mông rời để lại đống hỗn loạn cho , quá đáng giận nha.

      “Đừng nữa, mình ngờ cậu lại là người như thế.” Vu Tú Tình hoàn toàn muốn nghe giải thích, trong cơn nóng giận liền cắt đứt lời của rồi quay người rời .

      Hà Tiểu Ngân oán hận nhìn rồi bỏ lại câu: “Lý Quả, cậu có được ấy đâu.”
      Last edited by a moderator: 16/10/15
      Friendangel2727, thư hồ, PhongVy2 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Đợi phục vụ

      Lý Quả trơ mắt nhìn các rời biết nên gì, trong lòng cảm thấy đặc biệt khó chịu, bạn thân còn thua kém người đàn ông, vô cùng nực cười mà.

      muốn tranh, muốn tranh, hoàn toàn nghĩ đến nhưng vì sao kết quả cuối cùng lại thành ra thế này? đột nhiên rất muốn khóc, trong lòng rất tủi thân.

      Thế nhưng, biết có đôi mắt vẫn lặng lẽ nhìn chằm chằm mình, thu hết vẻ mặt cùng hành động của vào đáy mắt.

      “Vương, hôm nay là ngày tốt gì mà ngài lại vui vẻ thế?” Trong biệt thự sa hoa, cực kỳ diễm lệ thân mật dựa vào người đàn ông, giọng kiều mỵ khiến cho người ta kích động.

      Mặc Nhật Tỳ tâm tư vui sướng liếc nhìn nữ nhân quấn người mình, nhàn nhạt : “ có gì.”

      Ngu Cơ thấy xà vương có mất hứng vì lời mình trong lòng khỏi vui mừng, động tác so với ngày thường càng thêm to gan, cánh tay thon dài lặng lẽ mò vào trong quần áo của .

      “Vương, để Ngu Cơ phục vụ ngài.” Ả nũng nịu , tay xương sớm sờ tới sờ lui lồng ngực rộng dày, như có như trêu chọc .

      Mặc Nhật Tỳ nhắm mắt hưởng thụ, từ chối cũng đồng ý, chỉ để mặc cho ả trêu chọc mình, lướt từ lồng ngực đến thắt lưng rồi xuống phía dưới.

      “Vương...” Ngu Cơ trêu chọc hồi lâu sớm thể kiềm chế được, thân thể nóng rực, vừa kề sát lại vừa khẩn trương quan sát thái độ của .

      Mặc Nhật Tỳ gì nhưng tay lại bất ngờ tập kích sau lưng ả, sau đó nắm lấy cặp mông tròn căng của ả...

      “A, vương, ngài xấu nha.” Ngu Cơ đột nhiên bị nắm lấy nhịn được vui sướng hô lên, thừa dịp dùng thân thể mình ma sát .

      Xấu? tà tà cười tiếng, đột nhiên mở mắt tiếp đó vung tay lên khiến cho quần áo mỏng như cánh ve người Ngu Cơ roẹt tiếng rách nát, lộ ra thân thể tuyết trắng vừa đẫy đà vừa lả lướt.

      “Vương...” Ngu Cơ rất kích động, thân thể khẽ run, da thịt tuyết trắng nhuộm lên tầng hồng nhạt, hô hấp cũng trở nên dồn dập, tim đập mãnh liệt.

      Mặc Nhật Tỳ hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm cơ thể lộ ra trong khí của ả, khóe miệng khẽ động, bàn tay to xoa khuôn mặt xinh đẹp sau đó từ từ đến chiếc cằm thon .

      “Phục vụ bổn vương.”

      Ngu Cơ cực kích động, khi vương vừa ra lệnh ả suýt chút nữa mừng đến phát khóc.
      Nữ nhân của vương quá nhiều nhưng có thể lấy được sủng ái của lại có mấy. Vương là người trong mộng của toàn bộ nữ nhân ở xà giới, mỗi nữ nhân đều muốn gả cho .

      Cánh tay thon dài run run lần vào quần áo của ...Chậm rãi cởi quần áo người ...

      Rất nhanh, bị ả...

      Ực, nhìn người đàn ông kia...Vừa to lớn lại tràn đầy sức mạnh...Cơ thể ả sớm đợi được.

      “Vương...” Ả biết phải làm sao, muốn nhào đến nhưng lại dám, đành phải mở miệng cầu xin giúp đỡ.

      Mặc Nhật Tỳ nhìn nữ nhân trước mặt đối với mình thèm khát trong lòng càng thêm sảng khoái, đặc biệt nghĩ đến vẻ mặt tức giận cùng dáng vẻ khổ sở của Lý Quả lại càng thoải mái.

      Ai bảo ngươi đắc tội ta? Xà vương là người ngươi có thể tùy tiện đắc tội sao?...

      “Ngươi, lên .” ngoắc ngoắc đầu ngón tay đối với Ngu Cơ bên cạnh kiềm chế được ra lệnh.

      Ngu Cơ nhận được lệnh liền vứt bỏ rụt rè như sói như hổ nhào về phía ...

      “Quả Quả, ăn cơm.” Lý Lan hướng về phía chị họ mình kêu to. tại chỉ cảm thấy chị mình đáng thương, trừ mình hai người kia hề để ý đến nữa.

      Lý Quả rất bất đắc dĩ, thử trao đổi với bọn họ nhiều lần rồi nhưng chỉ nhận được những lời châm chọc hoặc là lạnh nhạt, vì người đàn ông tình bạn quá mong manh.

      “Chị, cần khổ sở, bọn họ là vậy đó, sau này dần dần tốt hơn.” Lý Lan làm cơm cho , tự mình đặt vào trong tay , giọng khuyên.

      gật gật đầu, đành thế vậy, may mà còn có người em họ này để ý đến mình mới có thể qua được mấy ngày khó khăn kia. nhận lấy hộp cơm, mở ra, chọn ít thịt cùng rau rồi bỏ vào trong hộp của bầy rắn.

      Kể từ hôm Mặc Nhật Tỳ thổ lộ với , những con rắn này liền có người chăm sóc, bỏ đói lâu, chịu nổi lương tâm áy náy mới phải chăm sóc bọn nó. Tiểu hắc xà kia vẫn cứ chơi xấu nằm ỳ giường , đánh chết cũng chịu ở cùng với mấy con rắn kia, đến cả ăn cũng phải mình đút cho.

      Thiếu gia mà! Con rắn này thực giống như thiếu gia, dáng vẻ, động tác, ánh mắt đều chứng tỏ bản thân khác biệt so với người thường, cứ muốn được đối xử đặc biệt.

      Giống như tại, sau khi cho mấy con rắn kia ăn liền vội vàng đem tiểu hắc xà ở giường đặt xuống bên cạnh, chọn miếng thịt đưa đến tận miệng nó mới há mồm ăn.

      Nhìn nó miệng khẽ động, cũng nhanh chóng ăn cơm của mình. hiểu tại sao, bây giờ thà rằng đối mặt với rắn cũng muốn gặp mặt bọn họ.

      Có đôi khi, rắn so với người còn đơn giản hơn.

      Tiểu hắc xà thoải mái híp mắt, vừa nhai thịt trong miệng vừa quan sát , vô cùng thong dong, tự tại. Ăn xong, nó liền thè cái lưỡi rắn hồng hồng chớp mắt nhìn .

      Lý Quả hiểu tiểu đông tây này chờ mình đút, chọn miếng thịt cắn cái rồi đưa đến miệng nó. Ai ngờ, tiểu hắc xà lại ngơ ngác nhìn rồi liếc mẩu thịt trước mặt nhúc nhích.

      “Mau ăn .” thúc giục, con rắn này biết suy nghĩ sao? Ăn mẩu thịt còn nghĩ lâu như vậy? khỏi có chút nghi ngờ.

      Tiểu hắc xà vô thức mở miệng , bị nhét vào mẩu thịt dính nước bọt.

      Lý Quả tiếp tục ăn cơm để ý đến nó có ăn hay , còn tiểu hắc xà cũng rất biết điều, cho ăn cái gì nó liền ăn cái đó.

      lúc sau, trong khi Lý Quả rửa bát nó liền mình bò trở về giường giống như đại gia nằm ở gối của , nhàn nhã nhắm mắt nghỉ ngơi.

      “Rắn , mày ở đâu?” xoay người trở về lại thấy rắn bàn, sợ hết hồn, vội tìm kiếm khắp nơi, ngừng gọi nó.

      Tiểu hắc xà nghe thấy gọi liền mở mắt ra, sau đó chậm rãi bò dậy, vươn đầu quả dưa lên thè lưỡi rắn.

      Lý Quả dường như hiểu ý nhìn về phía giường quả nhiên thấy nó nằm đó, tâm mới hơi bình ổn lại. lo lắng đám người Vu Tú Tình tức giận ném bọn chúng nên mới nhịn được mà có chút khẩn trương.

      Tiểu hắc xà thấy mình bị phát liền rụt đầu về, bò đến chỗ cũ, thong thả nằm xuống rồi nhắm mắt lại.

      “Mày biết hưởng thụ đó.” Lý Quả nhìn dáng vẻ của nó nhịn được cười mắng, trong lòng bắt đầu hơi thích con rắn có nhân tính này.

      Rắn nghe được lời của , đôi mắt hơi hé mở rồi lần nữa nhắm lại.

      Chương 12: Rắn cũng muốn tắm!

      Buổi tối, chờ đám người Vu Tú Tình tắm xong hết mới cầm áo ngủ cùng khăn mặt chuẩn bị tắm. Nhưng ngay tại lúc cầm mấy món đồ lên định bóng đen nho nhanh chóng phóng tới, rơi xuống áo ngủ của .

      “Mày muốn làm gì? Tao tắm rửa mà.” giật mình, sau đó định thần nhìn kỹ, hóa ra là tiểu hắc xà giường biết tại sao lại nằm áo ngủ, ánh mắt rực sáng nhìn mình.

      Lý Quả nhấc nó lên định thả về giường vật chưa bao giờ chống cự này thế nhưng lại cố giãy dụa, cái đuôi lắc lắc, thè lưỡi rắn giống như muốn cho biết mình thích.

      Nó vài lần giãy dụa khiến suýt chút nữa hất văng ra, bất đắc dĩ đành phải đem nó đặt lên áo ngủ lần nữa.

      “Mày muốn làm gì?” vui nhìn về phía rắn hỏi, hoàn toàn để ý xem nó nghe có hiểu hay .

      Ai ngờ, vừa dứt lời, tiểu hắc xà liền nâng thân dậy, đầu quả dưa hướng về phía phòng tắm ngừng gật gật giống như muốn cho biết, nó cũng muốn tắm.

      “Mày muốn tắm?” Lý Quả khó thể tin được con rắn lại muốn tắm? Chuyện này truyền còn tưởng rằng nó có nhân tính đó.

      Song, tiểu hắc xà còn nghiêm túc gật đầu, cùng mắt to trừng mắt .

      Trời ạ, chuyện cổ tích rồi, con rắn lại cầu tắm rửa, lẽ rắn cũng có thói quen tắm rửa? Sao biết vậy? Được rồi, tắm tắm, dù sao nó sạch giường cũng sạch bị tanh hôi.

      “Vậy, mày tắm trong này, tao tắm đây.”

      đem tiểu hắc xà thả vào trong bồn rửa tay rồi vặn chút nước cẩn thận để nó bị chết đuối rồi mới yên tâm cởi quần áo.

      Tiểu hắc xà thoải mái ngâm mình trong nước, mắt hơi híp nhưng rất nhanh mắt của nó liền mở to, nhìn về phía trước chớp mắt.

      Lúc này, Lý Quả vừa mới cởi xong quần áo hoàn toàn chú ý đến mình bị con rắn ngắm nhìn. ở trong nước kỳ cọ từng chút đôi lúc còn quay đầu ngó tiểu hắc xà ngâm mình trong nước.

      “Mày ngâm mình ở trong nước làm sao sạch được? Đến đây, tao giúp mày tắm.” Sau khi kỳ cọ xong, liền tiện tay vớt rắn từ trong bồn nước lên, đặt tay rồi kỳ cọ thân thể của nó.

      Chương 13: Mày là đực hay cái?

      Ánh mắt tiểu hắc xà đột nhiên trợn to, chớp mắt nhìn về phía trước dường như còn liên tục nuốt nước bọt, dám động đậy mặc cho định đoạt.

      Lý Quả để ý đến vẻ yên tĩnh của nó mà rất nghiêm túc giúp nó tắm rửa. Cọ cọ, chợt nhớ ra vấn đề liền nhịn được đem nó giơ cao, đặt trước mắt mình nhìn tới nhìn lui.

      “Rắn , mày là đực hay cái?”

      nghĩ đến, bất ngờ hỏi câu như thế. Hóa ra là tìm kiếm cái...của nó để phân biệt là đực hay cái.

      Tiểu hắc xà nghe xong thân thể giống như bị điện giật, run cái nhưng trấn định rất nhanh mặc tùy tiện.

      “Rắn là cùng loại với những con vật khác sao? Chắc là ở chỗ này nhỉ.” Lý Quả lẩm bẩm, tay đặt dưới thân nó sờ loạn còn lướt qua đuôi, mặt ghé sát lại hơi thở phả lên người nó.

      Tiểu hắc xà nhúc nhích, cảm nhận độ ấm tay cùng với hơi nóng lướt qua thân thể mình, nội tâm khống chế được khẽ kích động.

      “A, là chỗ này sao?” Bỗng nhiên, Lý Quả phát dưới bụng tiểu hắc xà có khe , nhịn được lấy ngón tay đâm đâm, hỏi. (Bó tay với chị này =.=!)

      Tiểu hắc xà cuối cùng nhịn nổi liền quẫy đuôi, tiếp tục giãy mạnh khỏi tay lấy tốc độc cực nhanh phóng đến ngực , vèo tiếng lập tức nằm sấp lên ngọn núi cao.

      “Mày, rắn hư.” Lý Quả bị hành động của nó dọa cho giật nảy, nghĩ là nó muốn cắn mình song lại phát nó chẳng qua chỉ dán chặt lên phía , hơn nữa cái miệng còn tử tế đụng vào...lưỡi vẫn thè ra.

      Mặt của dần đỏ lên, thân rắn lạnh như băng hơn nữa còn chỗ kia của mình chính giữa hồng tâm khiến nổi lên cảm giác, thân thể khẽ run .

      “Xuống mau.” Mặt đỏ bừng, tay chân luống cuống nhấc nó ra khỏi người mình, biết nên tức giận hay nên khóc cuối cùng đành phải thả nó vào bên trong bồn.

      Tiểu hắc xà hưởng thụ song rất nhanh bị lôi xuống liền cực kỳ khó chịu nhưng rất biết điều dám phản kháng, mặc cho xử lý.

      Lý Quả sau khi nhấc nó ra liền vội vàng xoay người đưa lưng về phía tiểu hắc xà trong bồn để nó nhìn cơ thể mình nữa. mơ hồ cảm thấy mình phải đối mặt với con rắn mà giống như người đàn ông vậy.
      Last edited by a moderator: 16/10/15
      Friendangel2727, thư hồ, PhongVy2 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Rắn lười



      Chắc là do mình nghĩ quá nhiều!

      Rất nhanh liền tắm rửa xong, sau khi mặc quần áo cẩn thận mới dám đối mặt với con rắn vẫn ngâm mình trong nước, kỳ cọ sạch rồi mới vớt nó lên.

      “Mày đại tiểu tiện giường tao đó chứ? Nếu muốn mày phải tiếng đấy.” Lúc giúp nó lau khô thân thể, chợt nhớ đến chuyện đại vội với nó.

      Song, khiến bất ngờ chính là tiểu hắc xà trong tay vậy mà lại gật đầu cái.

      Ầm! Lý Quả ngây người, nó vậy mà nghe hiểu được lời mình ? Điều này khiến rất kinh ngạc, vẫn nghĩ rằng tự mình ‘đàn gảy tai trâu’ nhưng hình như là phải.

      Đây phải là lần đầu tiên cảm nhận được con rắn này rất thần bí cũng rất kỳ lạ.

      “Mày là vật nuôi trong nhà hay là hoang dã?” Bỗng nhiên nhớ đến lời tỏ tình khó hiểu của người đàn ông kia, liền cảm thấy tò mò đối với lai lịch của nó.

      Ngất, còn phân ra nuôi trong nhà với hoang dã nữa, tiểu hắc xà bĩu môi, kiêu ngạo ngẩng đầu , mắt của là mọc đầu sao? Nó cao quý như thế sao có thể bị người nuôi chứ? Trừ khi người đó chán sống.

      “Này, mày còn biết tức giận, xem ra nhất định là giống đực phải cái rồi.” Sau hồi quan sát, cuối cùng Lý Quả cũng kết luận được giới tính của nó.

      Vô nghĩa! có thấy giống cái ở cùng nhau sao? Giống đực mới thích ở cùng với giống cái, nếu , ai nhảy lên chỗ đó của chứ? Tiểu hắc xà khinh thường nghĩ, tầm mắt liếc tới liếc lui.

      Lý Quả mang nó ra khỏi phòng tắm đúng lúc gặp phải Hà Tiểu Ngân vào, vừa định tươi cười chào hỏi nhìn thấy vẻ mặt thờ ơ của Hà Tiểu Ngân, thậm chí còn thèm liếc cái.

      Tiểu hắc xà thu hết vẻ mặt cùng cử chỉ của bọn họ vào đáy mắt sau đó liền lúc lắc cơ thể muốn nhanh mang nó về giường.

      Thoát khỏi tình thế khó xử, vội cầm quần áo với rắn nhanh chóng chạy về phía giường mình rồi mới đặt nó xuống. Rắn vừa thấy giường liền vèo cái bò lên gối, thân hình bé nằm duỗi thẳng.

      “Rắn lười.” cười mắng, phát mình còn ghét rắn lại càng sợ nữa.

      Lúc mắng nó, tiểu hắc xà chỉ hơi mở mắt tiếp đó lại thích chí nhắm lại.

      này thú vị so với suy nghĩ ban đầu của hoàn toàn khác nhau, cơ thể còn rất mềm mại đặc biệt là hương vị phía lưu lại dư đến tận bây giờ cho .

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 15: Vô cùng tốt

      “Mày ngoan ngoãn ngủ đó.” Trước khi ngủ, hiểu tại sao, bỗng nhiên có chút lo lắng. Giác quan thứ sáu cho biết con rắn này rất khác lạ, vì vậy mới dặn dò nó.

      Tiểu hắc xà hai mắt khẽ đảo, thẳng tắp nằm bên cạnh , nhắm mắt mặc kệ . Lý Quả thấy vậy, cuối cùng đành nhắm mắt từ từ gặp Chu công.

      vừa ngủ, tiểu hắc xà chợt giật thân mình rồi mở to hai mắt sáng rực trong bóng đêm, sau đó dựng thân lên chăm chú nhìn Lý Quả say ngủ.

      lúc sau, trong bóng đêm hai mắt tiểu hắc xà chợt lóe sáng như hai vì sao, tiếp đó thân thể của nó càng trở nên to lớn dần biến thành hình người.

      Người nọ lười biếng duỗi tay chân sau đó nằm sát vào Lý Quả, tay đặt lên ngực chân gác lên đùi ôm ngủ.

      Lý Quả ngủ say chợt cảm thấy như bị ôm lấy, tiếp đó ngực bị ép chặt vô cùng khó chịu, vừa định quơ quơ tay lại thấy dễ thở hơi liền mơ màng ngủ tiếp.

      tệ, cảm giác rất tốt. Tay đặt ở phía trước cảm thấy đặc biệt mềm mại và thoải mái, tuy quá lớn nhưng rất vừa vặn khiến vô cùng thích.

      ngờ dáng người này lại được đến vậy. Da dẻ tuy mịn màng lắm nhưng lại rất nhẵn nhụi, bắp đùi thon dài vô tình gợi lên dục vọng của .

      vùi đầu vào cổ , trong mũi tất cả đều là hơi thở của vừa ngọt ngào lại yên bình khiến nhịn được mà khẽ thè lưỡi ra liếm . Mới liếm vài cái suýt chút nữa mất khống chế, chưa từng có nữ nhân nào cho cảm giác như thế, từ xinh đẹp đến hoàn mỹ giống như tiên nữ cũng thể.

      Đúng lúc này, Lý Quả vô thức xoay người vừa khéo cùng bốn mắt nhìn nhau dọa giật nảy mình tiếp theo liền cảm thấy tim đập nhanh hơn. sao lại quên mất hề biết đến thân phận của mình.

      Thực ra này rất dễ nhìn lại đặc biệt có hương vị. nghiên cứu vẻ mặt say ngủ của lúc lâu rồi rút ra kết luận như thế, ngay cả cũng chưa từng phát bản thân vậy mà có ý định tìm hiểu hơn nữa còn nhẫn nại như chơi trò thú vị.

      Chương 16: Mất mát

      Lý Quả biết mình bị nghiên cứu hơn nữa còn là người mà vĩnh viễn ngờ đến, nếu biết nhất định tức chết, tìm liều mạng.

      Tay của tựa như có ma lực xoa mặt trong cơn ngủ mê, có giương nanh múa vuốt, có tủi thân, bất đắc dĩ như ban ngày chỉ còn lại yên bình khiến tim có chút loạn nhịp.

      Từ vầng trán đến lông mày, đôi mắt, mũi, cánh môi cuối cùng ánh mắt sáng rực dừng lại đôi môi ấm áp, hơn nữa còn vô thức liếm môi mình. muốn thử, rất muốn, rất muốn...

      Trong lòng có giọng ngừng xúi giục, tiếng tim đập thình thịch vang dội trong đầu . khẩn trương, kích động, hô hấp dồn dập, đến cả tay vuốt ve mặt cũng khẽ run lên. Đây là chuyện chưa từng xảy ra, chỉ có nữ nhân đối với như vậy còn ngay cả tâm cũng hề xao động nhưng bây giờ hình như khác biệt.

      Gần như là chút do dự, bỏ qua giãy dụa áp môi mình lên môi , đụng chạm trong nháy mắt khiến như bị điện giật.

      chỉ tâm hồn ngay cả cơ thể cũng khẽ run lên, giờ phút này giống thiếu niên mới hiểu chuyện, tim đập như nai con chạy loạn. vất vả mới trấn tĩnh lại, thế nhưng cảm xúc tốt đẹp ấy khiến cách nào dừng được.

      Rất thơm, rất ngọt khiến luyến tiếc, nụ hôn lướt qua thỏa mãn được, lưỡi dần tiến vào dây dưa cùng chiếc lưỡi thơm tho. Xúc cảm ấm áp khơi gợi , nếu phải sợ động tĩnh quá lớn đánh thức nhịn được mà hành động rồi.

      “Ừm.”

      Trong lúc say mê hấp thụ ngọt ngào của bỗng nhiên Lý Quả phát ra thanh vô thức rồi xoay người cái liền đưa lưng về phía , thoát khỏi lòng ...

      Nhìn người ta quay lưng về phía mình hiểu sao lại cảm thấy có chút mất mát, khát vọng ban nãy có nửa điểm giảm xuống ngược lại còn có chiều hướng gia tăng để muốn ngừng cũng được.
      Last edited by a moderator: 16/10/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17: Xà đại gia

      “Rắn hư, phải tao bảo mày ngoan ngoãn chút sao? tại mày ngủ ở đâu vậy hả?” Sáng sớm, lúc Lý Quả tỉnh lại, liền nổi giận đùng đùng nhấc tiểu hắc xà vẫn còn say ngủ lên, tức giận quát.

      Tiểu hắc xà chỉ lười biếng hé mắt, rồi nhắm lại, tiếp tục ngủ, giống như thấy được mắng nó. Tối hôm qua, nó quá mệt mỏi rồi.

      Lý Quả tức đến nỗi chỉ muốn bóp chết nó, nhưng nó lại chưa từng làm bị thương, cũng chưa gây ra chuyện gì lớn, nên thể giết hại sinh mệnh được. thể làm chuyện tàn nhẫn như vậy. Thế nhưng, cơn giận của vẫn chưa tiêu tan, điều này làm cho vô cùng buồn bực.

      Mới sáng tinh mơ, còn ngái ngủ, liền cảm thấy giữa ngực mình có cái gì đó cứ ngọ nguậy, dính sát vào da. Sau lúc sợ hãi, vội tỉnh dậy, sau đó, lo lắng nhấc chăn lên, liền nhìn thấy tiểu hắc xà vô cùng thoải mái nằm ngực mình.

      Đùng! Suýt chút nữa bị chọc cho tức đến ngất xỉu, chẳng trách sao lại cảm thấy khó chịu. Hóa ra là do con rắn kia, ngủ cũng yên, còn bò lên người nữa. có thể tức giận sao?

      Vươn tay, nhấc nó ra khỏi ngực, đưa đến trước mặt mình, rồi mới to tiếng quát nó. Hai ngày nay, nó đúng là ngoan chút nào.

      “Mày có nghe tao vậy?” Thấy nó chẳng coi mình ra gì, liền phát hỏa. hơi tăng thêm lực tay, nhưng vẫn là có chừng mực.

      Tiểu hắc xà lại từ từ mở mắt ra, hơi giật giật thân , rồi lại nghiêng đầu sang bên, ngủ tiếp.

      Lý Quả bị hành động này của nó làm cho kinh sợ. nghĩ rằng do mình hơi nặng tay nên con rắn này chịu nổi, lập tức đặt nó lên gối, dùng ngón tay chọc chọc nó.

      “Này, mày chết hay chết giả vậy?” dựa sát vào nó, hỏi. Tất cả hơi thở của đều thổi lên thân thể nó.

      Tiểu hắc xì bỗng nhiên co mình lại, thân thể hơi giật chút, bé đến mức thể nghe được tiếng thở dài. Nó chậm rãi mở mắt ra, rồi nhìn chằm chằm.

      Còn sống! Lúc nhìn thấy ánh sáng trong mắt nó, liền thở phào nhõm, song lại kìm được mà mắng nó: “Mày định dọa chết ta à, xà đại gia.”

      Chương 18: Con rắn kỳ lạ

      Con rắn này rất có cá tính, còn có chút... biết nên thế nào. Sắc lang biết rồi, nhưng rắn háo sắc là lần đầu tiên gặp đó.

      Xà đại gia? Tiểu hắc xà nghe xong, liền hơi động thân thể, nó cảm thấy hơi buồn cười. Người khác luôn gọi nó là vương, hoặc xà vương, chưa từng có ai gọi nó là xà đại gia cả. đúng là thú vị.

      "Tao cảnh cáo mày lần cuối, sau này, được chui vào người tao nữa, nếu tao ném mày đó." lúc sau, mới vươn ngón tay, chọc chọc vào thân thể mềm mại của nó, hung ác .

      Tiểu hắc xà thèm quan tâm đến dáng vẻ 'nghĩ đằng nẻo' đó của , nó tiếp tục nghẹo đầu qua bên, ngủ tiếp. Tâm phụ nữ ra rất là yếu đuối.

      Lý Quả thấy lời uy hiếp của mình mấy hiệu quả, liền cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, bởi vì rắn hoàn toàn mặc kệ , chỉ nằm giả chết gối.

      phải rắn thể ở cùng con người sao? Vì sao con rắn này lại thích ở chung với chứ? Lại còn cắn nữa? Đúng là con rắn kỳ lạ.

      "Lý Quả, chăm sóc tốt cho lũ rắn của cậu đó, đừng để chúng bò ra cắn người lung tung. Đến lúc đó đừng trách chúng tớ đánh chết bọn nó đấy." Đột nhiên, thanh của Tiểu Ngân từ bên ngoài truyền vào, ta còn giận Lý Quả nên giọng cũng mấy thân thiết.

      Vừa nghe nhắc đến rắn, mới sực nhớ ra, trong cái hộp đặt ở bàn học còn có mấy con rắn chờ chăm sóc. Tuy thích câu vừa rồi của Tiểu Ngân, nhưng vẫn vội vàng nhảy xuống giường, chạy xem đám rắn trong hộp.

      vừa rời khỏi, tiểu hắc xà liền mở mắt ra, đương nhiên nó cũng nghe thấy câu của Tiểu Ngân. Chỉ thấy ánh mắt nó chợt lóe, biết là suy nghĩ điều gì, song, nó lại nhanh chóng nhắm mắt lại.

      Lúc Lý Quả nhìn thấy mấy con rắn an tĩnh nằm trong hộp kia, liền thở phào nhõm. May quá, chúng nó vẫn còn ở trong này, con cũng thiếu, tất cả đều rất ngoan ngoãn.

      Những con rắn này vừa nhìn thấy Lý Quả, liền rất ngoan ngoãn, giống như nhìn thấy chủ nhân của mình vậy. Trong mắt chúng, còn lờ mờ thấy được tia kính sợ.

      "Bọn mày phải ngoan nhé, tao lấy thức ăn cho bọn mày." giống như chuyện với con người. Sau khi dặn dò xong, liền khép nắp hộp, thay quần áo rồi cầm lấy cặp lồng, vội vàng ra ngoài.

      Chỉ lúc sau, nhanh chóng chạy về, trong tay có túi đồ ăn, còn cả nước nữa. cầm bánh bao, xé ra rồi bỏ vào trong hộp. Sau đó, còn đổ nước ra nắp rồi cho vào trong hộp.

      Chương 19: Đầu sỏ gây ra chuyện đến

      "Quả Quả, chúng nó ăn được những thứ này sao?" Vẫn là Lý Lan quan tâm đến nhất. Lý Lan cẩn thận bước đến gần , hỏi ra nghi ngờ của mình.

      "Chị cũng đâu phải là rắn,cũng chưa từng nuôi qua, nên biết." Xòe hai tay ra, Lý Quả thành đáp.

      Dù sao cũng thể đào sâu cho chúng nó ăn được? rảnh, cũng quan tâm.

      Lý Lan cũng hiểu được, nghĩ nghĩ lúc, vẫn cố khuyên bảo: "Chờ Mặc Nhật Tỳ đến, chị hãy đưa chúng nó cho ta mang . Để ở đây tiện, mà mọi người cũng thích."

      muốn ám chỉ Hà Tiểu Ngân cùng Vu Tú Tình. Tuy đám rắn này là do hai người kia muốn giữ lại, nhưng giờ bỏ mặc rồi.

      "Chị biết rồi." cũng có ý như thế.

      giờ, tuy bọn chúng rất nghe lời, nhưng ai biết sau này chúng có đột nhiên tấn công bọn họ hay ? Hơn nữa, cũng thích rắn, tuy còn sợ nữa nhưng vẫn là thích.

      "Quả Quả, chị đừng buồn nữa, chờ thời gian nữa là mọi chuyện tốt thôi." Là em , Lý Lan có thể hiểu được tâm tư cùng hoàn cảnh của chị mình. Huống chi, đây là chuyện liên quan đến mình, lại càng thể ngăn cản được.

      Lý Quả bị lời làm cho cảm động đến nỗi suýt rơi nước mắt. Bốn người họ đều từ quê lên, nhiều năm học cùng nhau như thế, giờ lại vì người đàn ông mà cãi nhau, khiến vô cùng đau lòng.

      "Cám ơn Lan Lan." khẽ với Lý Lan, muốn ai nhìn thấy vẻ yếu ớt của mình.

      Lý Lan hơi mỉm cười, nếu đổi lại là , nhất định tức giận giống như Tiểu Ngân và Tú Tình, nhưng Quả Quả lại là người thân của , nên khác.

      "Tiểu hắc, tao quyết định trả bọn mày về với chủ."

      Chủ nhật nhàn rỗi, sau khi lấp đầy bụng, lại tiếp tục lăn lộn giường. vừa lật sách vừa chuyện với tiểu hắc xà nằm giả chết gối.

      Tiểu hắc xà nghe được, khẽ giật mình, rồi mở mắt, nhìn . Sau đó, lại nhắm mắt lại tỏ ý quan tâm.

      Trả nó lại? Nằm mơ !

      "Quả Quả." Đột nhiên, trong ký túc xá yên tĩnh chợt vang lên giọng ràng của Mặc Nhật Tỳ. đứng trước cửa, tay còn ôm bó hoa hồng đỏ tươi, mỉm cười, nhìn .

      Thanh của khiến cho bốn người trong phòng đều sững sờ, trong đó có hai người tỏ ý vui, quay đầu nhìn chỗ khác. Chỉ có Lý Lan là bình tĩnh, còn Lý Quả rất mất hứng.

      Đầu sỏ gây nên chuyện đến rồi!

      Chương 20: Vô lại

      "Vương, ngài lại muốn đâu vậy?" Ngu Cơ biết mình nên hỏi, nhưng mà ả ta thể quản được tâm cùng miệng mình. Nhìn thấy Mặc Nhật Tỳ nhanh chóng ra ngoài, ả ta nhịn được bật hỏi.

      Mặc Nhật Tỳ lạnh lùng liếc ả ta môt cái. Là nữ nhân của nên hỏi, cần quản nhiều, nếu cần phải giữ lại nữa.

      Ngu Cơ kinh sợ nhìn , sợ đến run rẩy. Ả ta hiểu rất tính cách của xà vường, ta ghét nhất là bị nữ nhân hỏi chuyện của mình, càng thích nữ nhân quản . tại, ả ta phạm vào đại kỵ của rồi.

      "Vương, Ngu Cơ sai rồi, cầu xin Vương tha thứ cho Ngu Cơ lần này, nô tỳ dám có lần sau nữa." Ả ta sợ đến suýt phát khóc, rồi vội vàng dập đầu, liên tục nhận lỗi, hy vọng có thể tha thứ cho mình.

      Mặc Nhật Tỳ lạnh lùng nhìn nữ nhân dập đầu cầu xin mình, chỉ hơi nhếch môi, vẫn lời nào, rồi sau đó xoay người ra ngoài.

      vừa ly khai, Ngu Cơ giống như được giải thoát, ả mềm người, ngã mặt đất.

      Rốt cuộc, Vương cũng tha thứ cho ả ta.

      ******************

      Cuối cùng, người đàn ông kia cũng xuất rồi, Lý Quả còn tưởng phải đợi ta đến mấy ngày nữa cơ. Kinh ngạc qua , liền quên luôn tiểu hắc xà nằm giường.

      " đến đúng lúc lắm, hãy mau đem lũ rắn của , tôi thể nuôi nổi nữa rồi." nhảy xuống giường, cầm lấy cái hộp đưa đến trước mặt ta, .

      Mặc Nhật Tỳ chỉ nhìn , hoàn toàn thèm liếc cái hộp đến cái, môi vẫn nở nụ cười. Sau đó, ngoài dự đoán của mọi người, liền gật đầu đồng ý.

      "Được rồi."

      ta đồng ý dễ dàng vậy sao? Lý Quả vốn chuẩn bị sẵn rất nhiều lời, thậm chí, nếu ta còn mang chẳng chút do dự mà ném ra ngoài nữa. ngờ mọi chuyện lại đơn giản vậy.

      Lý Quả có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh liền phục hồi tinh thần. lập tức nhét cái hộp vào lòng ta, sau đó liền chạy lấy tiền, rồi cũng nhét vào lòng ta luôn.

      "Được rồi, về sau ai nợ ai nữa. Sau này, cũng cần đến đây nữa, chúng tôi chào đón ." giống như là vừa hoàn thành xong kiện quan trọng, vừa vung tay là muốn đuổi người luôn.

      Mặc Nhật Tỳ vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng, vô cùng tao nhã, chứng tỏ ta được giáo dục rất tốt. ta vẫn đứng nguyên đó với bó hoa tươi cùng cái hộp tay.

      "Quả Quả, đừng như thế mà." ta giọng cầu xin. Nụ cười mặt thu lại, thay vào đó là chút ưu thương. Dáng người cao lớn lộ vẻ đơn khiến người ta xót xa.
      Last edited by a moderator: 16/10/15
      Friendangel2727, thư hồ, PhongVy2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :