Chương 11: Đợi phục vụ
Lý Quả trơ mắt nhìn các rời biết nên gì, trong lòng cảm thấy đặc biệt khó chịu, bạn thân còn thua kém người đàn ông, vô cùng nực cười mà.
muốn tranh, muốn tranh, hoàn toàn nghĩ đến nhưng vì sao kết quả cuối cùng lại thành ra thế này? đột nhiên rất muốn khóc, trong lòng rất tủi thân.
Thế nhưng, biết có đôi mắt vẫn lặng lẽ nhìn chằm chằm mình, thu hết vẻ mặt cùng hành động của vào đáy mắt.
“Vương, hôm nay là ngày tốt gì mà ngài lại vui vẻ thế?” Trong biệt thự sa hoa, cực kỳ diễm lệ thân mật dựa vào người đàn ông, giọng kiều mỵ khiến cho người ta kích động.
Mặc Nhật Tỳ tâm tư vui sướng liếc nhìn nữ nhân quấn người mình, nhàn nhạt : “ có gì.”
Ngu Cơ thấy xà vương có mất hứng vì lời mình trong lòng khỏi vui mừng, động tác so với ngày thường càng thêm to gan, cánh tay thon dài lặng lẽ mò vào trong quần áo của .
“Vương, để Ngu Cơ phục vụ ngài.” Ả nũng nịu , tay bé xương sớm sờ tới sờ lui lồng ngực rộng dày, như có như trêu chọc .
Mặc Nhật Tỳ nhắm mắt hưởng thụ, từ chối cũng đồng ý, chỉ để mặc cho ả trêu chọc mình, lướt từ lồng ngực đến thắt lưng rồi xuống phía dưới.
“Vương...” Ngu Cơ trêu chọc hồi lâu sớm thể kiềm chế được, thân thể nóng rực, vừa kề sát lại vừa khẩn trương quan sát thái độ của .
Mặc Nhật Tỳ gì nhưng tay lại bất ngờ tập kích sau lưng ả, sau đó nắm lấy cặp mông tròn căng của ả...
“A, vương, ngài xấu nha.” Ngu Cơ đột nhiên bị nắm lấy nhịn được vui sướng hô lên, thừa dịp dùng thân thể mình ma sát .
Xấu? tà tà cười tiếng, đột nhiên mở mắt tiếp đó vung tay lên khiến cho quần áo mỏng như cánh ve người Ngu Cơ roẹt tiếng rách nát, lộ ra thân thể tuyết trắng vừa đẫy đà vừa lả lướt.
“Vương...” Ngu Cơ rất kích động, thân thể khẽ run, da thịt tuyết trắng nhuộm lên tầng hồng nhạt, hô hấp cũng trở nên dồn dập, tim đập mãnh liệt.
Mặc Nhật Tỳ hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm cơ thể lộ ra trong khí của ả, khóe miệng khẽ động, bàn tay to xoa khuôn mặt xinh đẹp sau đó từ từ đến chiếc cằm thon .
“Phục vụ bổn vương.”
Ngu Cơ cực kích động, khi vương vừa ra lệnh ả suýt chút nữa mừng đến phát khóc.
Nữ nhân của vương quá nhiều nhưng có thể lấy được sủng ái của lại có mấy. Vương là người trong mộng của toàn bộ nữ nhân ở xà giới, mỗi nữ nhân đều muốn gả cho .
Cánh tay thon dài run run lần vào quần áo của ...Chậm rãi cởi quần áo người ...
Rất nhanh, bị ả...
Ực, nhìn người đàn ông kia...Vừa to lớn lại tràn đầy sức mạnh...Cơ thể ả sớm đợi được.
“Vương...” Ả biết phải làm sao, muốn nhào đến nhưng lại dám, đành phải mở miệng cầu xin giúp đỡ.
Mặc Nhật Tỳ nhìn nữ nhân trước mặt đối với mình thèm khát trong lòng càng thêm sảng khoái, đặc biệt nghĩ đến vẻ mặt tức giận cùng dáng vẻ khổ sở của Lý Quả lại càng thoải mái.
Ai bảo ngươi đắc tội ta? Xà vương là người ngươi có thể tùy tiện đắc tội sao?...
“Ngươi, lên .” ngoắc ngoắc đầu ngón tay đối với Ngu Cơ bên cạnh kiềm chế được ra lệnh.
Ngu Cơ nhận được lệnh liền vứt bỏ rụt rè như sói như hổ nhào về phía ...
“Quả Quả, ăn cơm.” Lý Lan hướng về phía chị họ mình kêu to. tại chỉ cảm thấy chị mình đáng thương, trừ mình hai người kia hề để ý đến nữa.
Lý Quả rất bất đắc dĩ, thử trao đổi với bọn họ nhiều lần rồi nhưng chỉ nhận được những lời châm chọc hoặc là lạnh nhạt, vì người đàn ông tình bạn quá mong manh.
“Chị, cần khổ sở, bọn họ là vậy đó, sau này dần dần tốt hơn.” Lý Lan làm cơm cho , tự mình đặt vào trong tay , giọng khuyên.
gật gật đầu, đành thế vậy, may mà còn có người em họ này để ý đến mình mới có thể qua được mấy ngày khó khăn kia. nhận lấy hộp cơm, mở ra, chọn ít thịt cùng rau rồi bỏ vào trong hộp của bầy rắn.
Kể từ hôm Mặc Nhật Tỳ thổ lộ với , những con rắn này liền có người chăm sóc, bỏ đói lâu, chịu nổi lương tâm áy náy mới phải chăm sóc bọn nó. Tiểu hắc xà kia vẫn cứ chơi xấu nằm ỳ giường , đánh chết cũng chịu ở cùng với mấy con rắn kia, đến cả ăn cũng phải mình đút cho.
Thiếu gia mà! Con rắn này thực giống như thiếu gia, dáng vẻ, động tác, ánh mắt đều chứng tỏ bản thân khác biệt so với người thường, cứ muốn được đối xử đặc biệt.
Giống như tại, sau khi cho mấy con rắn kia ăn liền vội vàng đem tiểu hắc xà ở giường đặt xuống bên cạnh, chọn miếng thịt đưa đến tận miệng nó mới há mồm ăn.
Nhìn nó miệng khẽ động, cũng nhanh chóng ăn cơm của mình. hiểu tại sao, bây giờ thà rằng đối mặt với rắn cũng muốn gặp mặt bọn họ.
Có đôi khi, rắn so với người còn đơn giản hơn.
Tiểu hắc xà thoải mái híp mắt, vừa nhai thịt trong miệng vừa quan sát , vô cùng thong dong, tự tại. Ăn xong, nó liền thè cái lưỡi rắn hồng hồng chớp mắt nhìn .
Lý Quả hiểu tiểu đông tây này chờ mình đút, chọn miếng thịt cắn cái rồi đưa đến miệng nó. Ai ngờ, tiểu hắc xà lại ngơ ngác nhìn rồi liếc mẩu thịt trước mặt nhúc nhích.
“Mau ăn .” thúc giục, con rắn này biết suy nghĩ sao? Ăn mẩu thịt còn nghĩ lâu như vậy? khỏi có chút nghi ngờ.
Tiểu hắc xà vô thức mở miệng , bị nhét vào mẩu thịt dính nước bọt.
Lý Quả tiếp tục ăn cơm để ý đến nó có ăn hay , còn tiểu hắc xà cũng rất biết điều, cho ăn cái gì nó liền ăn cái đó.
lúc sau, trong khi Lý Quả rửa bát nó liền mình bò trở về giường giống như đại gia nằm ở gối của , nhàn nhã nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Rắn , mày ở đâu?” xoay người trở về lại thấy rắn ở bàn, sợ hết hồn, vội tìm kiếm khắp nơi, ngừng gọi nó.
Tiểu hắc xà nghe thấy gọi liền mở mắt ra, sau đó chậm rãi bò dậy, vươn đầu quả dưa lên thè lưỡi rắn.
Lý Quả dường như hiểu ý nhìn về phía giường quả nhiên thấy nó nằm đó, tâm mới hơi bình ổn lại. lo lắng đám người Vu Tú Tình tức giận ném bọn chúng nên mới nhịn được mà có chút khẩn trương.
Tiểu hắc xà thấy mình bị phát liền rụt đầu về, bò đến chỗ cũ, thong thả nằm xuống rồi nhắm mắt lại.
“Mày biết hưởng thụ đó.” Lý Quả nhìn dáng vẻ của nó nhịn được cười mắng, trong lòng bắt đầu hơi thích con rắn có nhân tính này.
Rắn nghe được lời của , đôi mắt hơi hé mở rồi lần nữa nhắm lại.
Chương 12: Rắn cũng muốn tắm!
Buổi tối, chờ đám người Vu Tú Tình tắm xong hết mới cầm áo ngủ cùng khăn mặt chuẩn bị tắm. Nhưng ngay tại lúc cầm mấy món đồ lên định bóng đen nho nhanh chóng phóng tới, rơi xuống áo ngủ của .
“Mày muốn làm gì? Tao tắm rửa mà.” giật mình, sau đó định thần nhìn kỹ, hóa ra là tiểu hắc xà ở giường biết tại sao lại nằm áo ngủ, ánh mắt rực sáng nhìn mình.
Lý Quả nhấc nó lên định thả về giường vật chưa bao giờ chống cự này thế nhưng lại cố giãy dụa, cái đuôi lắc lắc, thè lưỡi rắn giống như muốn cho biết mình thích.
Nó vài lần giãy dụa khiến suýt chút nữa hất văng ra, bất đắc dĩ đành phải đem nó đặt lên áo ngủ lần nữa.
“Mày muốn làm gì?” vui nhìn về phía rắn hỏi, hoàn toàn để ý xem nó nghe có hiểu hay .
Ai ngờ, vừa dứt lời, tiểu hắc xà liền nâng thân dậy, đầu quả dưa hướng về phía phòng tắm ngừng gật gật giống như muốn cho biết, nó cũng muốn tắm.
“Mày muốn tắm?” Lý Quả khó thể tin được con rắn lại muốn tắm? Chuyện này truyền còn tưởng rằng nó có nhân tính đó.
Song, tiểu hắc xà còn nghiêm túc gật đầu, cùng mắt to trừng mắt .
Trời ạ, chuyện cổ tích rồi, con rắn lại cầu tắm rửa, lẽ rắn cũng có thói quen tắm rửa? Sao biết vậy? Được rồi, tắm tắm, dù sao nó sạch giường cũng sạch bị tanh hôi.
“Vậy, mày tắm trong này, tao tắm đây.”
đem tiểu hắc xà thả vào trong bồn rửa tay rồi vặn chút nước cẩn thận để nó bị chết đuối rồi mới yên tâm cởi quần áo.
Tiểu hắc xà thoải mái ngâm mình trong nước, mắt hơi híp nhưng rất nhanh mắt của nó liền mở to, nhìn về phía trước chớp mắt.
Lúc này, Lý Quả vừa mới cởi xong quần áo hoàn toàn chú ý đến mình bị con rắn ngắm nhìn. ở trong nước kỳ cọ từng chút đôi lúc còn quay đầu ngó tiểu hắc xà ngâm mình trong nước.
“Mày ngâm mình ở trong nước làm sao sạch được? Đến đây, tao giúp mày tắm.” Sau khi kỳ cọ xong, liền tiện tay vớt rắn từ trong bồn nước lên, đặt tay rồi kỳ cọ thân thể của nó.
Chương 13: Mày là đực hay cái?
Ánh mắt tiểu hắc xà đột nhiên trợn to, chớp mắt nhìn về phía trước dường như còn liên tục nuốt nước bọt, dám động đậy mặc cho định đoạt.
Lý Quả để ý đến vẻ yên tĩnh của nó mà rất nghiêm túc giúp nó tắm rửa. Cọ cọ, chợt nhớ ra vấn đề liền nhịn được đem nó giơ cao, đặt trước mắt mình nhìn tới nhìn lui.
“Rắn , mày là đực hay cái?”
nghĩ đến, bất ngờ hỏi câu như thế. Hóa ra là tìm kiếm cái...của nó để phân biệt là đực hay cái.
Tiểu hắc xà nghe xong thân thể giống như bị điện giật, run cái nhưng trấn định rất nhanh mặc tùy tiện.
“Rắn là cùng loại với những con vật khác sao? Chắc là ở chỗ này nhỉ.” Lý Quả lẩm bẩm, tay đặt dưới thân nó sờ loạn còn lướt qua đuôi, mặt ghé sát lại hơi thở phả lên người nó.
Tiểu hắc xà nhúc nhích, cảm nhận độ ấm tay cùng với hơi nóng lướt qua thân thể mình, nội tâm khống chế được khẽ kích động.
“A, là chỗ này sao?” Bỗng nhiên, Lý Quả phát dưới bụng tiểu hắc xà có khe , nhịn được lấy ngón tay đâm đâm, hỏi. (Bó tay với chị này =.=!)
Tiểu hắc xà cuối cùng nhịn nổi liền quẫy đuôi, tiếp tục giãy mạnh khỏi tay lấy tốc độc cực nhanh phóng đến ngực , vèo tiếng lập tức nằm sấp lên ngọn núi cao.
“Mày, rắn hư.” Lý Quả bị hành động của nó dọa cho giật nảy, nghĩ là nó muốn cắn mình song lại phát nó chẳng qua chỉ dán chặt lên phía , hơn nữa cái miệng còn tử tế đụng vào...lưỡi vẫn thè ra.
Mặt của dần đỏ lên, thân rắn lạnh như băng hơn nữa còn chỗ kia của mình chính giữa hồng tâm khiến nổi lên cảm giác, thân thể khẽ run .
“Xuống mau.” Mặt đỏ bừng, tay chân luống cuống nhấc nó ra khỏi người mình, biết nên tức giận hay nên khóc cuối cùng đành phải thả nó vào bên trong bồn.
Tiểu hắc xà hưởng thụ song rất nhanh bị lôi xuống liền cực kỳ khó chịu nhưng rất biết điều dám phản kháng, mặc cho xử lý.
Lý Quả sau khi nhấc nó ra liền vội vàng xoay người đưa lưng về phía tiểu hắc xà trong bồn để nó nhìn cơ thể mình nữa. mơ hồ cảm thấy mình phải đối mặt với con rắn mà giống như người đàn ông vậy.
Last edited by a moderator: 16/10/15