1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố Chấp - Linh Lạc Thành Nê (update C61) HOÀN

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố Chấp - Chương 24 : Trợ lý tạm thời
      Edit : Mèo điên

      Dựa vào buổi chuyện lần trước cùng Mạc tổng, Tần Tuyên Tuyên đem bản hồ sơ xin việc trước đó cầm về. ra chuyện Mạc tổng biết muốn từ chức cũng là việc xấu, có lẽ cùng Tả An lôi và Tương Giai hai người bọn họ chuyện, làm cho ở bộ phận tiêu thụ có được những ngày sống dễ chịu hơn chút. muốn cùng người khác đối địch, chỉ hy vọng có thể được hòa bình chung sống, nhưng mình nhiệt tình cũng vô dụng, nếu người của phòng tiêu thụ vẫn đối với có thái độ thành kiến ác liệt, cũng thể lúc nào cũng đem mặt nóng áp mông lạnh của người ta được.

      quyết định tiếp tục làm ở đây trong vòng tháng, nếu làm được, rời .

      Thời điểm ăn cơm chiều, Đường Vi đột nhiên nổi lên hứng thú hỏi chuyện về Tống Kì.

      ''Tuyên Tuyên, sao dạo gần đây thấy con cùng bạn trai hẹn hò vậy?'' Đường Vi nghi hoặc . Tần Tuyên Tuyên luôn ở nhà, mỗi ngày dù ra ngoài chơi cuối cùng vẫn là về nhà, Đường Vi còn , thời điểm hai tháng trước Tần Tuyên Tuyên cùng Tống Kì nhau cuồng nhiệt, cách vài ngày ra ngoài chơi tối muộn mới về, trong khoảng thời gian này lại thấy đương hẹn hò gì, bà cảm thấy có chút khó hiểu.

      Tay gắp đĩa rau của Tần Tuyên Tuyên dừng chút, chỉ do dự lúc, liền quyết định .

      nhìn về phía Tần Quốc Đống cùng Đường Vi vẫn luôn quan sát mình, nụ cười có chút miễn cưỡng : '' Ba mẹ, con và Tống Kì chia tay rồi.''

      ''Cái gì?'' Đường Vi để đũa xuống kinh ngạc .

      Tần Quốc Đống cũng nhăn mày lại, ân cần hỏi : '' Chuyện gì xảy ra vậy, Tuyên Tuyên?''

      Tần Tuyên Tuyên nhàng bâng quơ, hời hợt cười '' Con cùng ấy tính cách hợp, bọn con hợp nhau.''

      ''Trước đó phải hai đứa vẫn rất tốt sao? Sao tự nhiên tính cách lại hợp rồi.'' Đường Vi .

      Tần Tuyên Tuyên nhìn mẹ, nhướng mày : '' Ở chung chỗ mới biết là hợp. Mẹ, mẹ cùng ba cần lo ,đây là chuyện của con, con có thể giải quyết được.''

      Đường Vi cùng Tần Quốc Đống nhìn nhau, trái lại gì thêm nữa, chính là để cho có việc buồn cũng đừng để trong lòng. Hai người đều là người tiến bộ, từ lúc Tần Tuyên Tuyên còn dạy khả năng làm chủ quyết định của mình, Tần Tuyên Tuyên từ trước đến nay cũng là người hiểu chuyện, vì vậy họ luôn ủng hộ lựa chọn của . Nếu tính cách hai người hợp nên chia tay, bọn họ hỏi thêm gì nữa. Dù sao đối với bọn họ, Tần Tuyên Tuyên tuổi còn , chuyện người từ từ rồi đến, dù sao cũng có nhiều chỗ bọn họ có thể hỏi thăm.

      Nghe những lời quan tâm của cha mẹ, Tần Tuyên Tuyên chỉ cảm thấy trong lòng trận ấm áp, hốc mắt có chút ướt, vội vàng cúi đầu ăn cơm. Cho dù trước mặt là ba mẹ, khóc vẫn là việc khiến vô cùng xấu hổ khó xử. Mà đối với những lời khuyên an ủi của họ, cảm thấy người gây ra những đau khổ này cho , giống như ít.

      Lúc này, Tần Tuyên Tuyên lại cảm thấy may mắn, may mắn mới chỉ cùng Tống Kì quen nhau hai tháng biết bộ mặt của , nếu đợi cho về sau ở bên nhau lâu dài, đến khi tình cảm trở nên sâu sắc mới phát ra, lúc đó có khi càng thống khổ hơn. Mà giờ, chính là cần trong khoảng thời gian ngắn này tự mình chữa thương, có thể nhanh chóng bình phục lại.

      Vài ngày sau, khi làm Tần Tuyên Tuyên cảm giác có gì đó khác lạ. Có lẽ đúng như suy đoán của , Mạc tổng đề cập qua với mọi người phòng tiêu thụ, cảm giác bọn họ nhìn còn tràn ngập loại địch ý nữa, mặc kệ trong lòng bọn họ nghĩ gì, ít nhất vẫn cùng giữ vẻ ngoài ôn hòa. Chỉ như vậy cũng khiến thỏa mãn.

      Giữa trưa hôm nay, Tần Tuyên Tuyên nhận được cuộc gọi, nghĩ là nhận, ai ngờ đầu bên kia vang lên tiếng của Tống Kì.

      '' Tuyên Tuyên, em có thể ra ngoài gặp lần được ? cầu xin em!'' Thanh của có chút dồn dập.

      ''Tống Kì, đừng gọi tới nữa. Chúng ta chia tay rồi, nên buông tay .''

      ''Tuyên Tuyên....''

      Tần Tuyên Tuyên căn bản muốn nghe Tống Kì nhiều lời, dứt khoát tắt máy, thuận tay đem số điện thoại đó đưa vào danh sách đen. Tống Kì vẫn chịu từ bỏ, lại đổi số khác tiếp tục gọi tới, lúc đầu còn lo là khách hàng gọi tới nên nghe, nhưng vừa nghe thấy thanh quen thuộc của , sau đó, liền tiếp điện thoại. Về sau, có lẽ là Tống Kì cũng biết Tần Tuyên Tuyên quyết tâm nhận điện thoại của mình , cuối cùng mới từ bỏ.

      Giữa trưa, muốn tìm Phương Phán Phán cùng ăn cơm, nghĩ tới Tả An Lôi lại tới tìm mời ăn trưa. Tuy bên ngoài Tần Tuyên Tuyên cùng Tả An Lôi vẫn luôn duy trì bộ mặt hòa khí, nhưng chuyện ở khách sạn suối nước nóng làm cho từ đáy lòng thể nào có thể thích Tả An Lôi, vì vậy uyển chuyển cự tuyệt lời mời, như cũ tìm Phương Phán Phán.

      Phương Phán Phán vẫn như cũ mang theo vị đồng nghiệp mới, ba người đến phố ăn vặt đối diện với tòa nhà. Tuy bên trong tòa cao ốc Thiên Vũ có nhà ăn, nhưng đồ ăn hợp với họ, vì vậy cơ bản Tần Tuyên Tuyên cùng Phương Phán Phán đều ăn ở ngoài, hoặc là cùng Tống Kì ăn cơm hộp tình mang đến.

      Nhớ tới quá khứ, Tần Tuyên Tuyên càng cảm thấy buồn bã. Gần đây Tần Tuyên Tuyên cùng Tống Kì cũng chưa cùng nhau ăn trưa, Phương Phán Phán cảm thấy kì quái, hỏi thăm Tần Tuyên Tuyên cũng chỉ ứng phó đôi câu lấy lệ. Ba người ăn xong thời gian vẫn còn sớm, Phương Phán Phán liền đề nghị đến khu bên cạnh cho tiêu hóa, Tần Tuyên Tuyên có hứng thú, liền chào tạm biệt hai người, mình về công ty. Ai ngờ còn chưa đến tòa cao ốc Thiên Vũ, bên cạnh liền truyền đến cỗ cảm giác mạnh mẽ, bị kéo vào chỗ tối.

      Kéo chính là người đàn ông cao lớn đội mũ đeo kính râm, muốn phản kháng, chợt nghe thấy đối phương vội vàng : '' Tuyên Tuyên, là !''

      xong, đối phương đem mũ cùng kính tháo xuống, đúng là Tống Kì.

      Tần Tuyên Tuyên sắc mặt thay đổi, giãy dụa muốn , chút cũng muốn nhìn thấy Tống Kì.

      Tống Kì vội vàng : '' Tuyên Tuyên, lần này đến là để lời từ biệt, phải rời khỏi thành phố N!''

      Động tác của dừng lại, nhưng quay đầu lại, chỉ là đưa lưng về phía .

      Thanh Tống Kì mang theo chua sót : '' Tuyên Tuyên, mấy ngày nay đều tìm Hoàng tiểu thư kia, tới quán bar lần đó, đợi vài ngày cũng gặp ta, nghĩ tới lại chọc tới đám côn đồ, cẩn thận va phải bọn chúng. Đền tiền còn tính, bọn chúng muốn đem đánh đến vào bệnh viện mới bằng lòng bỏ qua.....Tuyên Tuyên, hai ngày này bọn chúng đều tìm , ngay cả nhà cũng dám về, cũng thể ở lại thành phố N được nữa, gọi điên thoại em chịu nghe, chỉ có thể đến tìm em, gặp được em rồi, .'' (Mèo: ra a nam phụ cực đáng thương, ko lý do bị mất ny lại còn có nhà ko thể về, gia môn bất hạnh bất hạnh a)

      Thấy Tần Tuyên Tuyên vẫn để ý tới mình , mặt Tống Kì xẹt qua trận chán nản, oán hận : '' Tuyên Tuyên, giờ có cách để ở lại thành phố tìm chứng cứ, nhưng cũng chứng minh từ bỏ. Tuyên Tuyên, Đỗ Mộ Ngôn kia phải là người tốt, nếu em cùng chỗ, nhất định bị tổn thương! biết dù bây giờ gì em cũng tin.....Nhưng mà Tuyên Tuyên, chỉ xin em cho thời gian ba tháng, ba tháng sau, chờ bọn chúng truy tìm nữa, nhất định quay lại, đem chứng cứ tìm được đến cho em! Đến lúc đó, mặc kệ em vẫn quyết định chia tay hay như thế nào, hai lời, nhưng Tuyên Tuyên, hy vọng em bị chút thương tổn nào, đừng cùng Đỗ Mộ Ngôn ở chỗ, phải người tốt!''

      Giờ phút này trong giọng Tống Kì đầy chân thành cấp thiết, Tần Tuyên Tuyên sao có thể có cảm giác? Nhưng khi nhớ lại những bức ảnh ngày đó, cùng với vị Hoàng tiểu thư kia đem chứng cứ là ra, khiến cho đáy lòng Tần Tuyên Tuyên dâng lên kích động lại bị đè ép trở về.

      '' Tôi ở chỗ với ai, hề liên quan đến !'' Tần Tuyên Tuyên như cũ đưa lưng về phía Tống Kì, ra vẻ lạnh như băng xong, dừng vài giây, hít sâu, dùng thanh cực : '' .......Bảo trọng.''

      xong, liền chạy mất, rất nhanh liền tiến vào tòa cao ốc Thiên Vũ.

      Cả buổi chiều, mãi cho đến khi tan tầm, tinh thần Tần Tuyên Tuyên có chút mất hồn. nghĩ, có lẽ Tống Kì rời khỏi thành phố này cũng tốt, thời gian là phương thuốc chữa lành tất cả, chờ trở về, có lẽ tiếp tục dây dưa tìm đến . Cũng có thể, sống trong hoàn cảnh mới phát triển tốt hơn, quyết định trở lại. Như vậy đúng là giai đại vui mừng.

      Ngày hôm sau vừa đúng là ngày nghỉ lễ, đường về nhà Tần Tuyên Tuyên ghé qua siêu thị mua đống lớn đồ ăn vặt, chuẩn bị cho hai ngày này làm tổ ở nhà xem phim giết thời gian, nghĩ tới vừa về đến nhà, bị Tần Quốc Đống gọi lại.

      '' Có chuyện gì vậy ba?'' Tần Tuyên Tuyên để đồ ăn vặt xuống, nghi hoặc hỏi.

      Tần Quốc Đống để cho Tần Tuyên Tuyên ngồi đối diện với mình, cười : '' Hai ngày trước kịch lịch sử của Tiểu Đỗ bắt đầu ghi hình, ngày mai chính thức quay phim, Tuyên Tuyên, con có muốn cùng ba nhìn xem ?''

      '' Nhanh như vậy quay rồi?'' Tần Tuyên Tuyên kinh ngạc .

      Tần Quốc Đống gật đầu :'' Kịch bản cha xem qua có vấn đề gì, trường làm việc còn vài tình tiết còn phải kiểm tra, ngày mai cha phải qua đó.''

      Tần Tuyên Tuyên chưa bao giờ được tham quan đoàn quay phim, tuy biết có ngôi sao nào tham gia , nếu có thể gặp được những người từ trước đến nay chỉ có thể nhìn qua TV, đương nhiên muốn cùng, chẳng qua....

      '' Ba, ba là cố vấn nên bình thường, nhưng con cũng có thể cùng sao?''

      Tần Quốc Đống mỉm cười, '' Con có thể dùng danh nghĩa trợ lý của ba để cùng, bọn họ gì đâu.''

      Tần Tuyên Tuyên nở nụ cười : '' , giáo sư Tần ! Có chuyện gì xin cứ phân phó cho tiểu trợ lý này làm.''

      Tần Quốc Đống bật cười : '' Nha đầu nghịch ngợm!.''

      Đến khi Tần Tuyên Tuyên cầm theo túi ăn vặt về phòng mình, Đường Vi từ phòng bếp bước ra, Tần Quốc Đống nhìn về phía vợ mang theo nét mặt buồn phiền, trấn an : '' Đừng lo, Tuyên Tuyên là con của chúng ta, chẳng qua chỉ là thất tình, con có thể vượt qua được mà. Em xem, phải con rất hào hứng ngày mai được xem đoàn làm phim sao?''

      '' đúng, em a, chính là quá quan tâm nên dễ bị loạn.'' Đường Vi thoải mái nở nụ cười. Trong khoảng thời gian này tâm tình Tuyên Tuyên tốt, cho dù cái gì cũng , nhưng người làm cha mẹ như họ cũng có thể nhận ra. Vừa đúng lúc nhóm làm phim lịch sử kia quay phim ngay tại ngoại ô thành phố, đúng lúc lại được nghỉ hai ngày, Tần Quốc Đống cùng Đường Vi liền bàn bạc đem Tần Tuyên Tuyên giải sầu.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Tuyên Tuyên bị Đường Vi gọi dậy, nhớ tới ngày hôm qua cùng Tần Quốc Đống chuyện, cũng ngủ nữa, rất nhanh ăn mặc chỉnh tề xuống ăn sáng, mới vừa ngồi vào bàn ăn, bị Đường Vi nhìn cười.

      '' Tuyên Tuyên, con mặc cái gì thế?''

      Công ty thiết kế Tụ Mĩ tương đối thoải mái, quy định nhân viên phải mặc cái gì, hơn nữa tại mới là tháng chín , thời tiết vẫn còn nóng , cho nên Tần Tuyên Tuyên luôn mặc áo liền váy cùng trang sức đơn giản. Nhưng hôm nay, cố ý mặc bộ váy âu phục màu đen mua hôm gần tốt nghiệp phỏng vấn, chân tất chân màu đen cùng giày da. Vì để cho mình trông có vẻ già dặn, đem mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, lại đeo thêm cái kính màu đen.

      '' Mẹ, con đây là ăn mặc đúng theo như trợ lý tiêu chuẩn.'' Tần Tuyên Tuyên nghiêm trang , đem kính tháo xuống đặt trong tay, nghiêm túc nhìn Tần Quốc Đống :'' Giáo sư Tần, bữa sáng nay ngài muốn ăn gì? Con giúp ngài lấy.''

      Tần Quốc Đống cùng Đường Vi nhìn nhau, đều nhịn được nở nụ cười.

      Tần Quốc Đống vài năm trước mua xe, mà Tần Tuyên Tuyên trong lúc học đại học cũng lấy bằng, thời điểm mọi người ra ngoài, cũng xe ngồi tập luyện, ký thuật vẫn chưa quen tay. Lúc này mạnh mẽ tỏ vể bản thân là trợ lý, xe hẳn là do lái, liền từ trong tay Tần Quốc Đống cướp chìa khóa, bắt chước bộ dạng mở cửa xe sau, để cho Tần Quốc Đống trước tiên an vị xe, xong chính mình mới ngồi vào vị trí lái. xe cài đặt hệ thống dẫn đường, Tần Tuyên Tuyên hao tâm tổn sức chút nào cũng có thể biết đường, thoải mái đến ngoại ô thành phố điện ảnh - Minh Thành.

      Tần Tuyên Tuyên sinh ra và lớn lên ở thành phố N, rất nhiều lần tới Minh Thành, nhưng đều là thân phận du khách. Thời điểm học đại học, cũng có nghe bạn học qua ngày nghỉ ở Minh Thành ai cũng đều trải qua làm diễn viên quần chúng, thỉnh thoảng cũng rất tò mò hâm mộ, ý nghĩ muốn đến chơi cũng từng xuất trong đầu.

      Nhờ tổ làm phim đưa cho Tần Quốc Đống giấy đỗ xe, Tần Tuyên Tuyên ở hầm bãi đỗ xe đậu xe xong xuôi, sau đó tranh giành với ba đòi xách túi, cách xa ông khoảng cách nửa bước chân. Tần Quốc Đống cười cười, đều làm theo ý , còn đồng ý với , ở trong tổ kịch chỉ gọi là Tuyên Tuyên, để cho người khác biết là con ông.

      Hôm nay là ngày lễ, khách du lịch đến Minh Thành ít, tuy nhiên ở chỗ đoàn làm phim, lều được dựng lên rất chắc chắn, bên ngoài còn bố trí ít bảo vệ, bộ dáng vô cùng nghiêm chỉnh, thấy vậy Tần Tuyên Tuyên líu lưỡi thôi. Đây là đoàn làm phim truyền hình sao? phải là người lãnh đạo quốc gia đến phỏng vấn đấy chứ?

      Bởi vì được tổ kịch cấp cho thẻ công tác, Tần Tuyên Tuyên theo Tần Quốc Đống, hai người chút trở ngại tiến vào. Tần Tuyên Tuyên vẫn chưa hỏi ba làm cố vấn cho bộ phim này tên là gì, bây giờ mới ở lỗi vào nhìn thấy mấy chữ '' Tổ kịch Tần gia huynh muội''

      nhìn tên tổ kịch, căn bản nhìn ra đây là triều đại lịch kịch sử nào. Tần Tuyên Tuyên giọng hỏi Tần Quốc Đống, lúc này mới biết được, hóa ra bộ phim này lấy bối cảnh lịch sử thời kỳ Ngũ Hồ loạn Hoa (năm dân tộc Hồ làm loạn Trung Hoa). giờ phim lịch sử lấy bối cảnh Hán Đường Minh Thanh vô cùng nhiều, trong ấn tượng của , dường như có bộ phim lịch sử nào lấy bối cảnh thời đại của Ngũ Hồ loạn Hoa, cho nên bọn họ mời ba làm cố vấn quả nhiên là chính xác. Ba đối với thời kì lịch sử dân tộc Tây Tấn có nhiều nghiên cứu, còn từng có bài phát biểu về luận văn học thuật Thiên Cơ...Như vậy có thể đoán được, trước đó Đỗ Mộ Ngôn mời ba về đảm đương vai trò cố vấn, là hoàn toàn hợp tình hợp lý.

      Tần Quốc Đống xem qua kịch bản, qua những nét chính nội dung bộ phim cho nghe, về vận mệnh hỗn loạn thời đó của người bình thường, về những thăng trầm trong cuộc đời của huynh muội Tần gia gặp nhau rồi chia xa, tình thân giữa hai người, tình của từng người, tất cả dường như đều gói gọn bên trong xã hội cũ, bé nhưng lại khiến người ta vô cùng cảm động.

      Tần Tuyên Tuyên nghe ba giới thiệu xong, phát mình đối với kịch bản này rất có hứng thú, muốn hỏi vài câu, chỉ thấy phía trước có đoàn người tiến vào. Người đàn ông đầu tiên hơi nghiêng đầu, nghe người đàn ông tầm ba mươi bốn mươi bên cạnh gì đó, vẻ mặt nhìn ra vui buồn.

      '' Tiểu....Đỗ tổng!'' Tần Quốc Đống nghĩ tới Đỗ Mộ Ngôn xuất ở đây, ông có chút giật mình, nhưng ở trước mặt mọi người, ông cũng thể gọi là Tiểu Đỗ, ngay lập tức liền sửa lại.

      '' Giáo sư Tần!'' Đỗ Mộ Ngôn nhìn về phái Tần Quốc Đống, mặt tháo xuống vẻ lạnh lùng, mang theo chút tôn kính. Khi nhìn thấy Tần Tuyên Tuyên đứng bên cạnh , trang phục của cùng những lúc bình thường hoàn toàn bất đồng làm cho trước mắt sáng ngời, dùng sức kiềm chế kinh diễm trong đáy mắt , khó khăn thu hồi ánh mắt của mình.

      Ngày hôm qua đem Tống Kì đuổi khỏi thành phố N, tâm tình của Đỗ Mộ Ngôn vô cùng tốt, vốn hôm nay hoàn toàn cần đến tận đây, nhưng vì muốn lưu lại ấn tượng tốt cho Tần Quốc Đống, lại cố ý tới. Tuy nhiên, trước đó biết Tuyên Tuyên cũng tới, ở công ty lắp đặt máy theo dõi, nhưng lại dám trong nhà làm gì.

      Đỗ Mộ Ngôn muốn lạnh lùng thản nhiên mở miệng chào hỏi Tần Tuyên Tuyên, lại nghe thấy Tần Quốc Đống : '' Đỗ tổng, đạo diễn Vệ, đây là trợ lý của tôi, Tuyên Tuyên. Tuyên Tuyên, Đỗ tổng từng gặp qua, còn vị này chính là đạo diễn Vệ.''

      Vừa nghe thấy lời của Tần Quốc Đống, liền hiểu ông muốn để cho tổ kịch biết được quan hệ cha con của hai người, đối với việc này cũng tự nhiên dốc sức phối hợp.

      '' Đỗ tổng, đạo diễn Vệ, xin chào.'' Tần Tuyên Tuyên tự nhiên chào hỏi hai người.

      xinh đẹp thanh tú đứng bên, bộ váy tinh xảo làm tôn lên dáng người hoàn mỹ của , giọng mềm giống như hồi gió xuân thổi tới làm trái tim Đỗ Mộ Ngôn loạn nhịp, trái tim đập nhanh hơn, hạ thân bỗng dưng văng thẳng.

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: có loại câu dẫn, gọi là đồng phục quyến rũ....Đỗ tổng cậu ngàn vạn lần phải nhìn xuống nha~
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      Sweet you, heomaz, minmapmap250510 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cố Chấp - Chương 25 : Thay người
      Edit : Mèo điên

      Đạo diễn Vệ nhìn Tần Tuyên Tuyên gật đầu cười, có thể thấy được, bởi vì quan hệ với Đỗ Mộ Ngôn, đối với người như Tần Tuyên Tuyên cũng dùng loại ánh mắt khác mà cư xử.

      Tần Tuyên Tuyên cũng có quá chú ý, đối với giới giải trí tính là tìm hiểu kỹ càng, ngay cả khuôn mặt của những ngôi sao nổi tiếng hay xuất TV cũng nhớ , hơn nữa còn là đứng trước đạo diễn. Tuy nhiên, Đỗ Mộ Ngôn đối với bộ phim lần này rất coi trọng, chắc chắn đạo diễn được mời đến cũng phải là nhân vật bình thường.

      Mấy người chào hỏi chút, Tần Tuyên Tuyên chủ yếu là làm người đứng ngoài quan sát bên lắng nghe. Chờ đến khi cuộc chuyện kết thúc, Đỗ Mộ Ngôn còn muốn cùng đạo diễn Vệ bàn công việc, hai người rời trước, để Lí Thi thường xuyên theo bên người Đỗ Mộ Ngôn ở lại tiếp đón Tần Quốc Đống cùng Tần Tuyên Tuyên.

      theo Đỗ Mộ Ngôn cùng đạo diễn Vệ còn có nhóm người trong đoàn làm phim, thấy Đỗ Mộ Ngôn trì hoãn ở lại lâu như vậy, tất cả mọi người đều nhìn ra được thái độ của đối với Tần Quốc Đống rất coi trọng, bởi vậy đối với Tần Quốc Đống rất là khách sáo. Trong đó có người thấy Tần Tuyên Tuyên tò mò quan sát xung quanh bốn phía, am hiểu : '' Nhóm diễn viên đều ở phía sau sân khấu hóa trang, Tần tiểu thư nếu có hứng thú, có thể tìm bọn họ chụp ảnh hoặc xin chữ kí.''

      Tần Tuyên Tuyên đúng là có chút tò mò đối với đoàn làm phim, nhưng lần này tới là thân phận trợ lý của Tần Quốc Đống, nếu tự ý rời có vẻ tốt, hơn nữa đối với ngôi sao diễn viên cũng quá quen thuộc, cho dù có diễn viên nổi tiếng đứng trước mặt, có khi còn nhận ra ai với ai, vẫn là nên để hai bên phải xấu hổ hơn.

      '' Cám ơn, nhưng tôi là theo giáo sư Tần tới, vẫn là nên rời tốt hơn.'' Tần Tuyên Tuyên cười .

      Tần Quốc Đống liếc mắt nhìn Tần Tuyên Tuyên cười cái, dù sao cũng là con mình, nhìn cái liền nhận ra quả thực đối với ngôi sao có hứng thú, nhân tiện : '' Tôi chưa để vị trợ lý gương mẫu này rời khỏi mình phút nào, mong các vị thông cảm.''

      '' có việc gì, chúng tôi có thể hiểu mà.'' Người đề nghị đầu tiên .

      Trong bầu khí hài hòa này, Tần Tuyên Tuyên theo Tần Quốc Đống, đòng thời mở mang kiến thức đoàn làm phim là như thế nào. Tấm lều này rất lớn, bối cảnh cả bên trong lẫn bên ngoài đều có, trừ bỏ ít đoạn phải quay ở vùng thôn quê hoang vu, 90% kịch bản đều được diễn hoàn toàn ở bên trong lều.

      Tần Tuyên Tuyên vòng theo Tần Quốc Đống, tham quan hết các bối cảnh bên trong bên ngoài, Tần Quốc Đống thỉnh thoảng chỉ ra vài chi tiết hợp, người phụ trách đạo cụ lập tức ghi nhớ, đồng thời sắp xếp người sửa đổi. Bởi vì Đỗ Mộ Ngôn ở nơi đông người biểu đối với Tần Quốc Đống rất coi trọng, nên ai dám khinh thường ông.

      Cẩn thận kiểm tra lại lần, xác định có gì sơ suất, nhóm diễn viên cũng hóa trang xong, có thể bắt đầu chính thức khởi động máy.

      là trợ lý, nhưng hiểu biết của Tần Tuyên Tuyên đối với chuyên ngành này chút cũng biết. thực tế biết phải giúp gì, bởi vậy lúc Tần Quốc Đống đứng bên cạnh đạo diễn cùng đạo diễn bàn bạc thảo luận nghiên cứu, ngoại trừ thỉnh thoảng đưa nước cho ba , thời gian khác đều ngồi yên ở bên xem bọn họ diễn.

      Bộ phim truyền hình này quả nhiên rất hay, nam nữ diễn viên chính là thần tượng nổi giờ, trai tài sắc, diễn xuất lôi cuốn, Tần Tuyên Tuyên từng nhìn thấy bọn họ TV. Mà diễn viên phụ được mời đến cũng phải nhân vật bình thường, có vài người là diễn viên gội cạo trong ngành điện ảnh mà nhìn thấy từ khi còn bé. Bộ phim như vậy, đội ngũ diễn viên nổi bật như vậy chính là điều thu hút khán giả.

      Mà Đỗ Mộ Ngôn, sau khi cùng ba chạm mặt lần, dường như có việc gì đó, cũng thấy lại xuất .

      Ngồi bên xem diễn, Tần Tuyên Tuyên có chút phúc hậu phát , thích nhất là xem những cảnh NG (not good) của bọn họ, nếu phải là quên kịch bản, cũng là sai lời thoại, mỗi lần có những cảnh như vậy thực biết nên khóc hay cười.

      lần đem nước cho Tần Quốc Đống, Đỗ Mộ Ngôn qua đây, khí lúc ấy của cả đoàn đều thay đổi, có cảm giác giống như gấu đến mọi người mau giả chết (mèo: thím tác giả giả à, thím so sánh cái kiểu gì thế? Tác giả : đừng để ta phải cắt truyện!) Chỉ có Tần Tuyên Tuyên, Tần Quốc Đống cùng đạo diễn Vệ thời điểm ở trước mặt Đỗ Mộ Ngôn đều có biểu bình thường, khóe miệng Đỗ Mộ Ngôn mang theo nụ cười nhàn nhạt, từng nghe qua truyền thuyết về người đàn ông này, bây giờ lại được tận mắt chứng kiến bộ dáng nghiêm nghị đó.

      Đỗ Mộ Ngôn tỏ ý rằng chính mình bận quá, ý tứ là suy nghĩ chu đáo, Tần Quốc Đống tỏ vẻ có gì, mà đối với Tần Tuyên Tuyên đứng cạnh Tần Quốc Đống, Đỗ Mộ Ngôn giống như là nhìn thấy, cái liếc mắt cũng chưa từng nhìn qua.

      Sau khi biểu đạt lời xin lỗi, Đỗ Mộ Ngôn cũng để cho tổ công tác phải chậm trễ công việc, vôi vàng rời , trước khi vẫn nhịn được nhìn Tần Tuyên Tuyên cái, rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt, để cho người khác phát .

      Đỗ Mộ Ngôn vừa , khí trường lập tức được thả lỏng, Tần Tuyên Tuyên đứng bên nhìn nhóm diễn viên diễn, nhớ lại xem mình từng xem qua bộ phim nào của diễn viên này chưa.

      '' tên là Tần Tuyên Tuyên đúng ? '' Bên cạnh bỗng vang lên tiếng dễ nghe. Ngay sau đó, cảm nhận được bên cạnh có người ngồi xuống.

      Tần Tuyên Tuyên di chuyển về nơi phát ra tiếng, nghiêng đầu nhìn qua. Người tới vẫn mặc trang phục biểu diễn, bộ dạng rất dễ nhìn, diễn vai công tử cao quý, phối hợp với đôi mắt hoa đào của giờ phút này nụ cười tươi rói khuôn mặt, đúng là rất phong độ. Tần Tuyên Tuyên nhớ tới hình như bản thân từng nhìn thấy bôn phim của diễn viên này, còn chỉ lần, nhưng có lẽ bởi vì vai diễn của đều là vai phụ, nhớ ra tên của , giờ phút này khỏi có chút xấu hổ.

      '' Đúng vậy, tôi là trợ lý của giáo sư Tần'' Tần Tuyên Tuyên đáp.

      Vu Lương mỉm cười : '' Có thể nhìn ra được, tiểu thư Tần Tuyên Tuyên cùng giáo sư Tần đều giống nhau, có được khí chất học giả vô cùng riêng biệt.''

      '' Cám ơn, quá khen.'' Tần Tuyên Tuyên cười đến cứng đờ cả khuôn mặt, đối phương xem chừng cũng muốn tự giới thiệu về mình, hiển nhiên rất tự tin về việc có thể nhận ra , nhưng biết là người nào, nếu như bây giờ hỏi, có thể hay làm tổn thương lòng tự tôn của ?

      Biểu tình Tần Tuyên Tuyên cứng ngắc, nhưng ở trong mắt Vu Lương lại trở thành lần đầu tiên tiếp xúc với ngôi sao gần như vậy nên khẩn trương, nụ cười của lại càng sâu. (mèo: -_____- xin thím trở về với hành tinh của mình )

      Vừa rồi tất cả mọi người đều thấy được, Đỗ tổng đối với giáo sư Tần tương đối khách khí, cũng có lời đồn rằng, giáo sư Tần được Đỗ tổng ''ba lần mời đến'', theo như biểu hôm nay của Đỗ tổng, lời đồn này rất có thể là . Mà vừa rồi trong khi Đỗ tổng cùng giáo sư Tần gặp mặt, vẫn thầm ở bên cạnh quan sát, xác định Đỗ tổng đối với vị trợ lý giáo sư này có hứng thú, nên mới lại đây. Chỗ giáo sư Tần cái gì, nếu có thể cùng trợ lý giáo sư Tần có được quan hệ tốt, có thể cũng có ích cho con đường diễn viên sau này của . Với kinh nghiệm nhiều năm của , này tương đối dễ nhìn, bề ngoài nhìn qua như là cấm dục, ra bên trong nội tâm lại vô cùng lẳng lơ, đặc biệt là khi còn đối mặt với ngôi sao đỉnh cao như . (mèo: ờ, vừa nôn xong mới có thể miễn cưỡng tiếp tục ed)

      '' Tiểu thư Tuyên Tuyên..... ngại nếu tôi gọi là Tuyên Tuyên chứ? (mèo: -______-|||) Dù sao gọi như vậy tương đối thân mật. cũng có thể trực tiếp gọi tôi là Mạn Địch, nhóm diễn viên đều gọi tôi như vậy.'' Vu Lương nở nụ cười sáng lạn, bày ra mị lực vô hạn của mình.

      Người này từ đầu đến giờ đều khiến cho được thoải mái, nếu như đây là diễn viên biết có thể bắt chuyện vài câu, nhưng đối phương lại hoàn toàn là người xa lạ, biết nên tiếp tục đề tài này như thế nào.

      '' Được.......'' Tần Tuyên Tuyên miễn cưỡng cười, '' Phần diễn của rất nhanh đến ? Có muốn chuẩn bị trước hay ?''

      '' sao, lời thoại tôi sớm học thuộc. Hơn nữa, vai diễn của tôi còn lâu mới xuất .'' Vu Lương giống như nghe ra ý tứ tiễn khách trong lời của Tần Tuyên Tuyên, tiếp tục cười .

      Tần Tuyên Tuyên có biện pháp, chỉ có thể mạnh mẽ xốc lại tinh thần, chuyện có lệ với Vu Lương, nhưng biết có phải do ảo giác của hay , cảm giác như có ánh nhìn sắc bén ở sau lưng dõi theo.

      lúc lâu sau, khi mà Vu Lương tự cảm thấy tạo được thiện cảm rồi, vừa đúng lúc màn tiếp theo đến lượt diễn mới đứng dậy rời , trước khi cũng quên giao hẹn với Tần Tuyên Tuyên, khi nào diễn xong, mời uống nước. đợi Tần Tuyên Tuyên từ chối, rời , Tần Tuyên Tuyên chỉ có thể đau khổ suy nghĩ tìm lý do từ chối.

      Vu Lương rồi, Tần Tuyên Tuyên mới bắt đầu lật xem danh sách diễn viên, lúc này mới phát , hóa ra Vu Lương là nhân vật số hai ,trong phim xem như là đại ân nhân của huynh muội Tần gia, cuối cùng cũng là lấy được Tần tiểu muội.

      ngờ tới chính là, vừa mới diễn xong, người mà mọi người nghĩ rằng sớm rời Đỗ Mộ Ngôn đột nhiên lại xuất , hơn nữa sắc mặt vô cùng trầm, cũng biết là người nào to gan lớn mật dám chọc giận . Hết lần này tới lần khác Đỗ Mộ Ngôn căn bản giống như biết xuất của mình mang đến bao nhiêu áp lực tâm lý cho mọi người, đứng ở phía sau đạo diễn Vệ, bộ dạng áp bức của nhìn mọi người còn hơn cả những cảnh NG.

      '' Đạo diễn Vệ, đổi .'' Sau cảnh NG nữa, ánh mắt Đỗ Mộ Ngôn lúc này nhìn Vu Lương diễn sai, lạnh như băng.

      Vừa ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, ở buổi tuyển chọn diễn viên, Đỗ Mộ Ngôn phải vẫn luôn có ý kiến gì sao? Như thế nào giờ.....Mà Vu Lương bị chỉ đích danh biết tai bay vạ gió thế nào, như bị sét đánh cứ đứng im tại chỗ.

      '' Đỗ tổng, điều này cũng hay cho lắm.'' Đạo diễn Vệ khuyên nhủ, '' Ngày đầu tiên diễn, bọn họ vẫn chưa hiểu , có biện pháp nhập tâm vào vai diễn cũng là bình thường, diễn vài ngày nữa là tốt rồi.''

      '' Đối với người khác, ông lãng phí ít hay nhiều cuộc phim tôi quan tâm, nhưng phải rời khỏi tổ làm phim.'' Vẻ mặt Đỗ Mộ Ngôn nghiêm túc .

      Đạo diễn Vệ tuy dưới tình huống bình thường sợ Đỗ Mộ Ngôn, nhưng lúc này lại biểu vẻ hài lòng đối với Vu Lương,ông cũng muốn gặp phải xui xẻo. Tuy vai diễn của Vu Lương cũng rất quan trọng, có thể đầu tư diễn viên cùng đội ngũ nhân viên như này, muốn tìm diễn viên cũng khó, tại cũng chỉ mới bắt đầu quay, cần phải vì diễn viên nho mà đắc tội Đỗ tổng, có trách chỉ có thể trách Vu Lương biết làm sao mà lại chọc giận tới Đỗ tổng.

      Suy nghĩ xong, đạo diễn Vệ trong chớp mắt với mọi người : '' Chúng ta trước tiên quay tiếp.''

      Quy hồi, cũng thấy có phần diễn của Vu Lương.

      Đối với triển khai như này, mọi người tuy rằng đều mạc danh kỳ diệu ( hiểu ra làm sao), nhưng ai muốn lại trở thành Vu Lương thứ hai nữa, vì vậy chỉ có thể thận trọng dè dặt làm tốt việc của chính mình, miễn cho lại bị Đỗ tổng nhìn trúng.

      Mắt thấy Đỗ Mộ Ngôn xoay người phải , Vu Lương vội vàng chạy đến hỏi, lại bị Lý Thi khách khí kiên quyết ngăn lại, vì vậy chỉ có thể trơ mắt nhìn Đỗ Mộ Ngôn rời , đem trận oan ức cùng mờ mịt nuốt lại trong bụng. Bên ngoài đồn đại, Đỗ Mộ Ngôn hỉ nộ vô thường, quả nhiên là !

      Ai cũng biết, giờ phút này Đỗ Mộ Ngôn cũng là bụng tức giận có chỗ phát tiết. Vốn nghĩ sau khi đuổi Tống Kì rồi, tiếp đó theo đuổi Tuyên Tuyên chỉ còn là vấn đề thời gian, nghĩ tới có kẻ dám can đảm có chủ ý lên người Tuyên Tuyên! Thời điểm nhìn thấy tên đó cố ý ngồi bên cạnh , hận thể giết chết kẻ đó. Nếu ngay cả cũng thể quang minh chính đại ngồi cạnh , cùng trò chuyện vui vẻ, vậy kẻ khác dựa vào cái gì?

      Mèo: đồng chí Vu, xin mời gia nhập những kẻ bị chết oan cùng với bạn Tống Kì. -______-
      xl m.n vì ngân dấm quá lâu
      Last edited by a moderator: 19/8/14
      SiAm, lêthanh9009, heomaz19 others thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      :)nam9 bá đạo.
      Chris thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Bạn ơi, truyện của bạn thú vị lắm, bạn cố gắng post nhanh nhanh nha:)
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. doanduyen

      doanduyen New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Truyen dang hay sao ban ko lam tiep.....minh ung ho ban. Co len....

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :