1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Duyên đến là em - Mặc Tử 1123

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Tên tác phẩm: Duyên đến là em
      [​IMG]

      Tên bản convert: Duyên đến, là ngươi

      Tác giả: Mặc Tử 1123

      Converter: ngocquynh520

      Editor: [Mèo]FBI

      Beta-er: [Mèo]FBI





      Giới thiệu


      là bộ đội đặc chủng lãnh khốc mà vô lại, gần 30 tuổi mới chuẩn bị xây dựng mái ấm gia đình.

      Chỉ vì phút động lòng mà quân nhân thiết huyết ngắm trúng giáo dạy đàn tranh mềm mại.

      Có nên theo đuổi hay ?? Đây là vấn đề…

      văn nghệ kết đôi với quân nhân thiết huyết.

      người dịu dàng như nước, người cứng cỏi như thép.

      cho rằng: Thoạt nhìn bé này có vẻ dịu dàng yếu ớt, nhưng ngờ sâu trong xương tủy lại có kiên cường dũng cảm. Thỉnh thoảng rất cẩn thận, nhưng đôi khi cũng rất gan dạ.

      cười đáp: ràng người ta rất nhã nhặn mà. Mục tiêu của em là trở thành mẹ hiền vợ đảm, dịu dàng hiền thục, người gặp người thích.

      tức giận : Lần sau em muốn đổi lại người đàn ông dịu dàng!!

      bá đạo tuyên bố chủ quyền: Đừng nghĩ đến những chuyện thực tế. là bộ đội đặc chủng, khi công chiếm thành trì cho phép quân địch tiến vào!!

      cau mày: Bộ đội đặc chủng rất giỏi à?? Dù vậy cũng thể bắt nạt người khác!!

      cười xấu xa: ra bộ đội đặc chủng là quần thể yếu đuối, là đối tượng cần được bảo vệ. Em đừng bắt nạt là tốt rồi.

      Ừm, tôi rất thích “Binh lính đột kích”, đợi chờ bản văn chương quân nhân nhiệt huyết nào.

      Ừm, áng văn này là câu chuyện vui nhàng, nhiệt huyết mà cẩu huyết. Mặc dù là câu chuyện tình lãng mạn, nhưng cũng có những tình tiết thực tế.

      Khi đào cái hố này Mặc nghĩ rằng: Đây phải câu chuyện viết về tiểu thuyết mà là câu chuyện về tinh thần, câu chuyện về người đàn ông nước ôm ấp tình cảm lãng mạn.

      vậy, lừa!!

      Link Online

      Các file đính kèm:

      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Anh Trần, Chrislinhdiep17 thích bài này.

    2. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 1: ế chuẩn bị trước khi xem mắt.

      Nam nữ thời cổ đại khi còn tuổi nghe theo lệnh cha mẹ, lời của mai mối mà bị kéo vào phần mộ hôn nhân. Thân là có quyền lên tiếng, cũng cần đau đầu nhức óc vì vấn đề tuyển vợ kén chồng lập gia đình. Mà nay, phụ nữ được giải phóng, hôn nhân là tự do, nhưng việc lập gia đình lại trở nên hết sức khó khăn.

      Gần đây Lâm Lung cảm khái về vấn đề này. Tuy rằng phải người mà người gặp người , hoa gặp hoa nở. Thế nhưng ít ra cũng là tốt, đứng đắn, có tri thức hiểu lễ nghĩa. Dù có gương mặt xinh đẹp như tiên nhưng cũng xấu xí đến mức hù dọa người khác. Vốn tưởng rằng việc tìm người bạn trai, sau đó gả khó, nào biết con ếch bốn chân rất nhiều, nhưng đàn ông hai chân có nhân phẩm tốt lại rất ít. Có khi ngẫu nhiên gặp được người ta lại thuộc quyền sở hữu của người khác rồi.

      Vì vậy, dưới bức bách và thúc giục của người nhà, nương Lâm Lung độc thân lâu chính thức bước lên con đường xem mắt. Hôm nay quay đầu lại bỗng phát bản thân từ trẻ đông chọn tây nhặt biến thành ế.

      Điều duy nhất có giá trị chính là chưa đủ 26 tuổi, vẫn chưa quá già.

      Để thuận lợi cho việc bán mình, Lâm Lung liệt kê cách cặn kẽ điều kiện của bản thân và cầu kén chồng hai tờ A4, sau đó đưa cho bạn bè thân thiết trợ giúp tìm kiếm khắp bốn phương tám hướng, còn chỉ cần ngồi trong nhà chờ cá lớn mắc câu mà thôi.

      Vào buổi sáng cuối hè, sau khi hoàn thành bản kế hoạch kiếm tiền trong cả năm của mình Lâm Lung nhàn nhã tựa vào ghế salon hưởng thụ khí mát từ máy điều hòa thổi tới, vừa cắn hạt dưa vừa lật xem quyển “Thơ Đường tuyển chọn” mà lấy được trong cửa hiệu sách.

      Bỗng nhiên di động vang lên.

      Bạn ở cùng phòng hồi còn đại học là Viên Viện cao hứng bừng bừng mang tới tin tức tốt: “Bạn học Lâm Lung, cậu lại có đối tượng hẹn hò mới rồi. Nhanh chóng tắm rửa ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị ra cửa gặp người ta !!”

      cần nghĩ cũng biết, bình thường khi Lâm Lung ở nhà đều mặc đồ ngủ, hàng lông mày trước khi được trang điểm mờ nhạt đến mức thấy tung tích. Nếu ra cửa với dáng vẻ như vậy nhất định dọa chết người, vì vậy cần phải trang điểm sửa soạn.

      “Mấy giờ?? Người ở đâu? Làm gì?” Lâm Lung đeo tai nghe điện thoại tiếp tục lật sách, chút hứng thú hỏi. Kinh nghiệm xem mắt và kế hoạch gần đây của rất nhiều, từ chán ngấy dần chuyển sang chán ghét.

      “Ngay tại thành phố này. Đối phương đợi tớ trả lời từ lâu rồi, nếu cậu có hứng thú chiều hôm nay gặp luôn.” Ngữ điệu của Viên Viện nhàng vui vẻ, hoàn toàn ngược lại với Lâm Lung.

      Lâm Lung vừa lòng nhíu mày: “Đùa gì vậy, nào có chuyện gặp liền gặp. Muốn hẹn gặp người khác phải thông báo trước ít nhất hai ngày, xã hội văn minh phải lễ phép.”

      Viên Viện cười nhạo tiếng: “Cậu cho rằng người mà họ hẹn gặp là Lâm đại tiểu thư cậu à?? phải! Khi chuyện ập lên đầu nữ chính mới với người trong nhà rằng mình sớm có bạn trai, sống chết chịu xem mắt. Người giới thiệu là hàng xóm đối diện cửa nhà mình, ruột của nhà trai. Nghĩ thời gian của cháu mình eo hẹp nên nhân nửa ngày rảnh rỗi này liền hỏi mình thử xem sao. Đáng tiếc đối phương phải khẩu vị của mình nên mình cự tuyệt. Nhưng nghĩ đến điều kiện của nhà trai tốt, mình lại muốn nước phù sa chảy ruộng ngoài nên giới thiệu cậu!! Theo lẽ thường cậu nằm trong phạm vi lựa chọn của người ta, miễn cưỡng được coi là người thay thế.”

      Tuy rằng như vậy nhưng Viên Viện có ý chê bạn mình, mà là ngày thường hai người vẫn hay trêu chọc nhau nên bây giờ mới vậy. cảm thấy điều kiện của đối phương tệ nên mới gấp gáp khuyến khích Lâm Lung thử.

      “Điều kiện tốt như nào?? Báo số liệu mình nghe chút.” Lâm Lung thanh thản duỗi lưng cái rồi nhàng đặt sách xuống, thuận tiên cầm cuốn sổ bàn trà lên rồi bắt đầu ghi chép những con số quan trọng.

      29 tuổi, xếp hạng nhất trong khoa chính quy của trường đại học trọng điểm, có hai bằng cấp, làm công ăn lương, tiền lương 4000, cuộc sống giản dị mộc mạc xa hoa, có ham mê bất lương, chiều cao vượt mức trung bình, tuyệt đối là người ngọc thụ lâm phong hiên ngang mạnh mẽ.

      Trình độ học vấn tệ, tiền lương coi là cao, Lâm Lung có chút tiếc nuối cảm thán. Viên Viện lại bổ sung thêm điều kiện: mẹ của ta là kế toán cao cấp, cha là giáo sư giỏi nhất khoa tài chính của đại học C về hưu. Cả hai vợ chồng đều kiếm được tiền, họ rằng chỉ cần con trai có thể kết hôn thuận lợi đưa ngay căn hộ hạng sang có ba phòng ngủ, căn nhà nghỉ dưỡng ở ngoại ô, chiếc xe sang trọng, có thêm cả đồ trang sức và tranh chữ cổ, tài sản cố định có thể đứng tên của nhà .

      Cuối cùng Lâm Lung cũng phải kinh ngạc. Nhà của đói phương cũng phải nhà giàu mới nổi, vậy mà họ lại đưa sính lễ hào phóng như vậy, điều kiện như vậy mà kết giao với người bình dân như đúng là thừa sức. Chỉ có điều.... Bất giác có ý tưởng rất thô bỉ, chần chờ hỏi: "Bọn họ đưa nhiều đồ cưới như vậy chẳng lẽ là vì con của họ có vấn đề?? Còn nữa, họ sợ với loại điều kiện này con dâu ngoại tình rồi mang theo khoản tiền này chạy trốn ư??"

      Viện Viện khẽ cười tiếng: "Người này là thiếu tá của quân khu, nếu ngoại tình chính là phá hoại quân cưới, nghiêm trọng còn có thể ngồi tù! Cậu suy nghĩ chút xem chỉ có đám trẻ con lớn mật mới dám làm loại việc này. Chẳng qua cha mẹ người ta cảm thấy con trai mình có quá ít ngày nghỉ, sợ ảnh hưởng đến cuộc sống hài hòa giữa hai vợ chồng nên muốn dùng tiền bạc để đề bù tâm lí của nhà . nhiều nữa, dì Long còn chờ câu trả lời của mình. Cậu câu thôi, hay ?"

      Quan quân?? Đôi mắt của Lâm Lung càng lúc càng sáng. Tiếng của Viên Viện vừa dứt liền híp mắt cười tiếng, trả lời dứt khoát: "."

      "Biết cậu đáp ứng mà. Cứ như vậy , mình cúp máy trước, lát nữa mình thông báo cho cậu biết thời gian và địa điểm."

      "Được, tạm biệt." Lâm Lung vui vẻ cúp điện thoại, nghĩ thầm: ai bảo mối tình đầu và đối tượng thầm mến của mình lại mặc quân trang chứ. Là quân nhân nhất định phải gặp, cho dù thành nhưng nếu có thể gặp sĩ quan tại ngũ* cũng là kinh nghiệm tốt. (Tại ngũ: trong thời hạn nghĩa vụ quân .)

      ra Lâm Lung cũng có hi vọng lần xem mắt này thành công.

      Xem mắt giống với đương tự do. Nếu là tự do đương chỉ cần hai người xem vừa mắt thế nào cũng được, nhưng xem mắt lại là hai bên ra điều kiện của bản thân trước, sau đó mới đặt lên bàn cờ để cân nhắc, sức nặng chênh lệch quá lớn mới tiếp tục gặp mặt, còn nếu bàn cờ mất cân bằng nghiêm trọng còn cơ hội gặp mặt nữa. Cho dù miễn cưỡng qua lại cũng ít có kết quả vĩnh kết đồng tâm.

      Mặc dù tự coi bản thân, nhưng khi hiểu tình hình bên nhà trai Lâm Lung lại cảm thấy trang thiết bị về phần cứng của mình chênh lệch rất nhiều với đối phương.

      Thôi, nên suy nghĩ nhiều, gặp mặt nhìn tình huống rồi sau.

      Lâm Lung nhìn cảnh sắc tươi đẹp ngoài cửa sổ, sau đó vào phòng ngủ mở tủ quần áo bắt đầu lựa chọn trang phục cho buổi chiều.

      Số lần xem mắt quá nhiều nên tổng kết được bộ kinh nghiệm cho mình. Ví như việc chọn quần áo và trang sức chính là môn học đáng giá để nghiên cứu. Việc này cần căn cứ vào số liệu về trình độ học vấn, sở thích, điều kiện kinh tế của đối phương để điều chỉnh phương án tốt nhất.

      Vào mùa hè váy là thích hợp nhất, quần dài quá nóng, mà quần đùi, cho dù là đàn ông thích những mỹ nữ sexy hơn phân nửa trong số đó đều hy vọng đối tượng gặp mặt của mình ăn mặc quá lộ liễu trong lần gặp đầu tiên.

      Màu đỏ chót tuyệt đối được, nếu mặc màu này khiến người ta có cảm giác mình vội vã muốn mặc quần áo của dâu, bỏ qua.

      Áo sơ mi quá nghiêm túc, chỉ thích hợp cho những cuộc họp thích hợp xem mắt, bỏ qua.

      Nếu là quân nhân...Váy dây, áo trễ cổ cực mỏng có thể phơi bày ra hết....Toàn bộ được, bỏ qua.

      Ngón tay thon dài linh hoạt gõ qua hàng quần áo được mắc theo thứ tự, cuối cùng rút hai chiếc váy hoa màu xanh dài qua đầu gối ra. Hai chiếc váy này đều tạo hình tượng thục nữ, nhưng lại có khác biệt rất .

      Chiếc váy hoa màu xanh dương có tay áo hơi rộng tạo cảm giác nhã nhặn trầm tĩnh. Còn chiếc váy màu xanh lam được làm bằng tơ tằm có tay áo công chúa tạo cảm giác êm ái lại có chút rực rỡ.

      Nghĩ tới lúc trước Viên Viện có đối phương là người "giản dị mộc mạc xa hoa" liền quyết định loại bỏ váy tơ, bởi vì nó có vẻ hơi đắt. Sau đó lại bắt đầu lục tìm trang sức thích hợp.

      xuất thân từ khoa thiết kế thời trang nên đối với việc lựa chọn quần áo vô cùng thuần thục. lâu sau, Lâm Lung nhíu mày cười tiếng, nghĩ thầm: OK, hoàn mỹ, quy củ, nghiêng lệch chủ đề COS* của hôm nay là: phong cách thục nữ giản dị. (COS: viết tắt từ cosplay, ai muốn tìm hiểu thêm search google nhé)
      Haruka.Me0, kim tuyền, Ngân Nhi2 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 2: Thiếu tá trong truyền thuyết


      Rừng núi vào cuối hè giờ trước còn nóng như lửa đốt, sau khi mặt trời lặn lại trở nên vô cùng nhàng khoan khoái. Trong khí dễ chịu như này, tại căn phòng trong căn cứ “Ám Dạ” có người tâm như lửa cháy, vô cùng bực bội.

      nhìn qua quyển lịch để bàn, sau đó cau mày nhìn về phía người bạn cùng phòng: “Tôi muốn bớt chút thời gian để nghỉ phép, cậu có đề nghị gì ?”

      Mẹ của hạ tối hậu thư rồi. Hoặc nghỉ phép, hoặc chuyển nghề, chọn trong hai. thể giải ngũ về nhà nên đành phải tìm cách để nghỉ phép.

      “Đội trưởng tức giận.” Tiếu Lực Dương hít đất bằng tay, nghĩ đến hình ảnh đội trưởng quắc mắt nhìn trừng trừng, bất đắc dĩ : “ tại là thời điểm bận rộn, đội trưởng hận thể biến 365 ngày thành 635 ngày.”

      Long Tuyền im lặng gật đầu. Mặc dù quân đội có quy định mỗi người có 20 ngày nghỉ năm, nhưng căn cứ này luôn bận rộn, mà người lại ít, vì vậy nòng cốt trong đội được nghỉ hết phép, thậm chí có người cả năm được về nhà, đây cũng là chuyện thường xảy ra. Bình thường cũng oán trách, nhưng lần này cảm xúc của mẹ quả rất tệ, khóc đến mức mất cả tiếng, còn mắng là thằng con bất hiếu.

      phải là uất ức thời mãn kinh chứ? Long Tuyền chợt hiểu, có lẽ phải làm tốt công tác dẹp yên lòng dân, nếu xảy ra vấn đề lớn!

      Đôi mắt Tiếu Lực Dương chuyển cái, đề nghị: “Dù sao cũng vừa trở lại sau khi làm nhiệm vụ, hai ngày sau đều là ngày nghỉ. Nếu cậu viết đơn xin sau đó tìm đội trưởng phê duyệt.”

      “Ý kiến hay!” Long Tuyền giơ ngón tay cái với ta, nghĩ thầm mình lo lắng đến mức đầu óc thành bột nhão cả rồi, ngốc! Ba ngày thêm hai ngày là năm, hẳn là được.

      vội vàng viết báo cáo, trước khi đến giờ tắt đèn liền dùng tốc độ chạy nước rút trăm mét chạy vội tới kí túc xá, “bộp” tiếng đứng nghiêm trước mặt lãnh đạo, căng họng thét lên: “Báo cáo! Tôi muốn xin nghỉ phép bắt đầu từ ngày mai.”

      Đồng chí trung đội trưởng Chu Thuần vội vàng chỉnh sửa lại tài liệu nghe vậy đầu cũng ngẩng lên mà chỉ hỏi hai chữ: “Lý do?”

      “Về nhà xem mắt.” Long Tuyền dùng khẩu khí nghĩa chính liêm từ lên lý do của mình, đồng thời đưa lên đơn xin với chữ viết rồng bay phượng múa.

      Trung đội trưởng nghe xong những lời này bỗng nhảy lên, đôi mắt vì thức liền mấy đêm mà lên tơ máu. ta níu cổ áo Long Tuyền quát: “Đồng chí Long Tuyền, TM cậu nghiêm chỉnh lại cho tôi!! Muốn được dạy dỗ có phải , lúc này là lúc nào mà còn nghĩ đến chuyện đương?!”

      “Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại*. Mẹ tôi trước 30 tuổi mà tìm con dâu cho bà chết cho tôi xem.” Long Tuyền nhìn thẳng vào mắt đội trưởng, bình tĩnh mà bất đắc dĩ ra : “Tu thân tề gia sau mới có thể trị quốc bình thiên hạ. Đội trưởng, tôi sắp ba mươi rồi mà vẫn chưa lập gia đình. riêng gì mẹ tôi ép buộc, mà bản thân tôi cũng muốn tìm người để thành gia lập thất.” (Bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại: Tội bất hiếu có ba, con nối dõi là tội lớn nhất. Đây là câu được chép trong thiên “Ly lâu thượng” của Mạnh Tử, mn có thể tra thêm google.)

      Chu Thuần giận dữ bỗng như quả bóng bị người ta đâm cái, trong nháy mắt hết giận. Hồ sơ của mỗi người trong đội đều nhớ . Hoàn cảnh của Long Tuyền này khá là đặc biệt. Từ khi còn là cậu bé 8 tuổi tới khi là thiếu niên 13 tuổi cậu ta trải qua bước ngoặt quan trọng. Chỉ vì lần ngoài ý muốn mà cậu ta bị thiếu sót tình cảm gia đình, sau đó cách nào để lấp đầy khe hở này trong nội tâm. Cậu ta hi vọng có được tán thưởng và ủng hộ, khát vọng và được . Đối với cậu ta mái nhà ấm áp là nhu cầu tinh thần rất quan trọng.

      “Được rồi, cho cậu bốn ngày.” Đội trưởng Chu Thuần thỏa hiệp. Đây là quân đội, phải chùa miếu, có quyền cầu đội viên của mình lục căn thanh tịnh vô dục vô cầu* vào thời kỳ lấy vợ. Dạo này cái gì cũng phải “nhân tính hóa”, làm đội trưởng đương nhiên nên suy nghĩ nhân tính hóa chút vì nửa đời sau của cấp dưới. (lục căn: trong Phật giáo chỉ mắt, tai, mũi, lưỡi, thân, ý thức. Vô dục vô cầu: có ham muốn)

      “Bốn ngày?” Long Tuyền thấy sắc mặt Chu Thuần biến hóa định vui vẻ, ai ngờ lại bị rút bớt ngày, quả khóc ra nước mắt: “ làm ơn làm phước, đường mất hơn ngày, mẹ tôi sắp xếp cho tôi 5 người…”

      Chu Thuần vỗ vỗ bả vai , nhếch miệng cười tiếng: “ sao, cậu có thể gặp ba người ngày vào sáng trưa tối, thời gian rất đầy đủ.”

      Chu Bái Bì*!!! Long Tuyển nhìn trời thầm hận nên lời. (Chu Bái Bì là nhân vật cường hào nổi tiếng keo kiệt trong văn học TQ)

      Nhìn người có thân hình cường tráng thiết huyết, thân thể rắn rỏi giả bộ yếu đuối đáng thương da mặt dày như tường thành của đội trưởng cũng cảm thấy ngượng ngùng, lại thỏa hiệp : “Được! Thêm hai ngày. mèo Nhưng sau khi trở lại lập tức đưa cho tôi bản kế hoạch huấn luyện chi tiết!! đường có việc gì làm suy nghĩ tốt .”

      ép dầu, cướp đoạt hết sạch giá trị thặng dư của quan binh tầng chót.” Đồng chí Long Tuyền nắm tay kháng nghị.

      Đội trưởng xấu xa cười hắc hắc: “Xin lỗi, cậu có hai vạch sao là đội phó, còn là quan binh tầng chót rồi!! Mỡ đầy đủ như vậy tôi mà ép đáng tiếc, tôi đây gọi là tận dụng tài nguyên hữu dụng, hiểu ?”

      Đầy đủ, thực là quá đầy đủ!! Cho dù tôi ngồi trong trụ sở trong ba năm ngày cũng thể viết được kế hoạch, vậy mà tôi vừa nghỉ phép liền giao nhiệm vụ này cho tôi. Nhất thời Long Tuyền có ý muốn đâm đầu vào tường chết cho xong. Nhịn!! Ai bảo ta là đội trưởng, thay vì ở đây buồn bã bằng nhanh chóng trở về ký túc xá dọn dẹp hành lý chuẩn bị lên đường.

      Sáng sớm hôm sau Long Tuyền dùng tốc độ hành quân cấp tốc lên đường về nhà. Đầu tiên là xe Jeep leo núi vượt đồi, sau đó lại chuyển sang máy bay, bất kể ngày đêm trở về nhà. Cho đến khi đứng mình trong vườn hoa dưới nhà mới nhớ đến bản thân mình có chìa khóa nhà.

      Lúc trước năm về nhà hai lần, cho dù cầm chìa khóa cũng làm gì, khi về nhà chỉ cần ấn chuông cửa là được. Nhưng bây giờ giờ sáng, nếu đánh thức cha mẹ trong mộng đẹp quá đạo đức. Nghĩ vậy liền biến sắc quan sát vòng, tránh bảo vệ chung cư và camera quan sát, sau đó leo theo đường ống khí đốt lên đến cửa sổ phòng bếp tầng 6 rồi lặng yên lẻn vào phòng ngủ thuộc về mình.

      Sau khi tắm rửa xong, Long Tuyền thở phào nhõm nằm ngửa giường. phút trước khi ngủ bỗng nghĩ đến cửa sổ phòng bếp nhà mình hàng năm khóa, như vậy khác gì mời bọn trộm vào, như vậy quá nguy hiểm. quyết định ngày mai vào trong thành phố mua vài hệ thống đề phòng trộm cắp.

      Cả đêm mộng mị ngủ thẳng đến 6 giờ sáng. Mặc dù có đồng hồ báo thức nhưng vẫn làm việc và nghỉ ngơi như trong quân đội, vì vậy đúng giờ liền thức dậy. Sau khi rửa mặt chải đầu nhàng luyện quyền buổi sáng ngay trong phòng ngủ, tiếp đó tới phòng bếp, trở tay nhàng đóng cửa lại bắt đầu chuẩn bị bữa sáng cho cha mẹ. Hàng năm ở nhà nên giờ muốn dùng phương thức của mình để thể phần hiếu tâm với cha mẹ.

      Vì vậy khi mẹ Long rời giường trong trạng thái buồn ngủ mông lung bước ra khỏi phòng ngủ, vừa xuyên qua hành lang bị bữa sáng nóng hổi bàn ăn và con trai làm kinh hãi, bà bị hình ảnh ngờ này làm sợ hết hồn, đứng im tại chỗ nâng tay chỉ vào : “Long… Long.. Long… con trở về từ khi nào?? phải buổi trưa mới về đến nhà ư?”

      đợi Long Tuyền trả lời bà bắt đầu thét to về phía phòng ngủ: “Long Chính Hoa, Long Chính Hoa! Mau ra đây, Long Long trở về!”

      Ba Long nghe được tiếng thét của bà vội vàng bước từ trong phòng ngủ ra, người chỉ mặc cái quần đùi, ngay cả kem đánh răng trong miệng cũng bị nuốt xuống. Khi ông cách con trai mình hai bước dừng lại đánh giá lượt từ xuống dưới.

      Rất tốt! Rất khỏe mạnh, rất có tinh thần, tay chân mặt mũi cũng có vấn đề gì, dường như người cũng có thêm vết sẹo mới.

      Lúc này Long Chính Hoa mới thở phào nhõm. Ông mở rộng hai cánh tay về phía con trai bảo bối. Long Tuyền bước nhanh tới phía trước ôm người cha mà gặp năm, hai người ôm nhau chặt, trong nhất thời gì.

      Sau đó hai vợ chồng liền hỏi biết được nửa đêm trèo tường vào nhà, mẹ Long lúc trước vẫn còn vui mừng kích động lúc sau liền tức giận mắng chửi . Trong mắt của bậc cha mẹ việc leo lầu trong đêm tối là hành động nguy hiểm, là phạm tội. Nhưng đối với đó chỉ là bài huấn luyện cơ bản hàng ngày. , chính xác hành động này cũng được coi là huấn luyện. Ở trong bộ đội vẫn dùng cách này để quay về phòng ngủ. Mặc dù có quy định những người phải huấn luyện viên được leo tường, thế nhưng mọi người vẫn luôn dùng thái độ thịnh dương suy nghe theo.

      “Mẹ cho con biết, lần sau được làm như vậy nữa!! nhớ hay chưa?” Mẹ Long nhìn nét mặt thản nhiên của con trai càng thêm tức giận. Vì sao con trai ngoan ngoãn sau khi gia nhập bộ đội lại bị dạy dỗ càng ngày càng biết phải trái như vậy?? Tại sao có thể như vậy?? Tại sao như vậy??

      “Vâng vâng, con hiểu rồi, bảo đảm tái phạm.” Long Tuyền vừa đáp ứng vừa thức thời chuyển chủ để: “Vì sao và chị dâu vẫn còn chưa đến đây?? Lát nữa bọn họ có qua đây ? tại con muốn ra ngoài làm chút chuyện.”

      “Ban ngày bọn chúng còn có chuyện, tạm thời thể qua đây được. Con vừa mới trở về muốn đâu?” Mẹ Long hiểu hỏi.

      Long Tuyền ăn xong thìa cơm rang trứng cuối cùng, lau miệng trả lời: “ mua ít thiết bị điện tử, đến trưa con về.”

      “Mua đồ? Tốt, thuận tiện mua hai bộ âu phục .” Mẹ Long vừa vừa ghét bỏ chỉ chỉ quần áo ngụy trang rừng cây của : “Con nhìn con xem, ăn mặc như dân công vậy. Bác cả hẹn cho con bác sĩ nội khoa xem mắt vào chiều nay, con đến đó nhớ biểu tốt cho mẹ!”

      Ai có thể mặc được những bộ trang phục lịch bền chắc kia chứ, chỉ cần hơi nhấc chân cái tạo cái khe ở phía dưới rồi. Long Tuyền thầm bĩu môi lầm bầm hai câu, sau đó cầm tiền ra cửa, chạy bộ về phía siêu thị điện tử ở phía bắc thành phố.

      -Hết chương 2-
      Haruka.Me0, Ngân Nhi, Tuyết Liên2 others thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 3: Ngẫu nhiên bị khảo sát trước khi xem mắt

      Long Tuyền cầm đồ về đến nhà thấy mẹ mình huyên thuyên oán giận cha, bác cả làm việc cẩn thận, vốn xem mắt bác sĩ tốt nghiêp tại đại học danh tiếng, cuối cùng đột nhiên đổi thành người tốt nghiệp đại học danh tiếng có việc làm. Mức chênh lệch của lòng sông so với mặt biển như vậy cũng quá xa rồi.

      Nhận lấy hai tờ giấy in mẹ mình quơ múa tay, sau khi nhìn xong Long Tuyền lập tức vui vẻ. Cái này phải là tài liệu giới thiệu vắn tắt về người ư, quả thực có thể so với bản sơ yếu lí lịch tìm việc.

      Tên họ giới tính số tuổi thành tựu, ngày sinh và quê quán, kinh nghiệm dạy học, tình trạng công việc cuộc sống trước mắt, các loại kỹ năng, sở thích, tính cách, nhân sinh quan giá trị quan, khẩu vị ăn uống, thích nhất là sách và danh nhân nổi tiếng, phạm vi nghiêm cấm đối tượng xem mắt, những điều kiện cơ bản cần thỏa mãn và cầu tiến thêm bước khá cao, cuối cùng là cách thức liên lạc và bức ảnh nửa người.

      Tất cả nội dung đều được trình bày có hình thức ràng, sắp xếp hợp lý theo thứ tự, câu chữ đơn giản mà hài hước. Nếu tất cả những điều này là người này hẳn là văn nghệ rất có nội hàm.

      "Mẹ, người ta là nhà văn sáng tác tự do, phải người có việc làm."

      Mẹ Long khinh thường : "Vậy có gì khác nhau? Đều là công việc đứng đắn."

      Long Tuyền chỉ vào bản giới thiệu vắn tắt của nương lái buôn Lâm Lung giải thích: "Mẹ xem, ấy liệt kê ra ít những tác phẩm được xuất bản, phải là người làm việc nghiêm túc mới có thể có thành tựu như vậy, ấy cũng có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình, chỉ là do thích cuộc sống gò bó nên mới làm nghề tự do."

      Nghe thấy con trai lên tiếng bênh vực, mẹ Long từ oán giận lập tức chuyển thành khẩn trương: "Cái gì? Con thích có vẻ mềm mại này à?" Từ bức ảnh có thể thấy bộ dạng của này tệ, tay còn đặt dây đàn tranh cổ khẽ mỉm cười, phong thái có vẻ tồi. Nhưng vừa nhìn mười ngón tay mảnh khảnh này biết là bàn tay dính nước xuân, biết này có thể nấu ăn được . Con trai bà muốn tìm người vợ có thể thấu hiểu lòng người, biết chăm sóc người khác mà phải là tiểu thư kiều nhắn cần người khác chăm sóc.

      ", kiểu người này thích hợp với con." Long Tuyền nhàng lắc đầu: "Dù sao cũng hẹn cứ gặp, coi như là nghỉ ngơi." thích hợp chứ phải thích. ra thích những người con có vóc người nhắn, mắt to có vẻ nhu nhược. Nếu như trong mắt còn có thể toát ra vẻ kiên cường cương nghị, như vậy càng trúng hồng tâm rồi.

      Nhưng thích hợp, Lâm Lung này thích hợp.

      Tốt nghiệp khoa nghệ thuật chuyên ngành thiết kế thời trang, việc thích làm nhất là đánh đàn đọc sách viết văn....Mẹ nó quá là văn nghệ rồi. Những văn nghệ thường đa sầu đa cảm thu buồn thương trăng, có tiềm chất làm quân tẩu. Chỉ những có ý chí kiên cường mạnh mẽ, chịu được nhàm chán, dù chỉ có mình cũng có thể gán vác được tất cả những chuyện vụn vặt và vấn đề khó khăn trong cuộc sống mới thích hợp làm vợ của bộ đội tác chiến.

      Nghe thấy con trai thích hợp, mẹ Long liên tục gật đầu tán đồng: "Đúng đúng, quả thích hợp. Con ngàn vạn lần được coi trọng này, bốn người sau có trình độ học vấn và công việc tốt hơn!"

      Long Tuyền nhức đầu vỗ trán, thầm nghĩ vấn đề mà hai người đến căn bản giống nhau. bất đắc dĩ : "Mẹ, mẹ nên chỉ nhìn trình độ học vấn và nghề nghiệp, chắc hẳn cha mẹ chưa cho người ta biết con là bộ đội tác chiến chứ phải kỹ thuật viên ở tổng quân khu. Những có trình độ học vấn cao công việc tốt tìm ai mà chả được. Những người có tri thức còn hiếm lạ lính hàng năm vùi ở rừng sâu núi thẳm ư, vậy còn phải thời khắc chuẩn bị làm...!"

      còn chưa dứt lời bị lão cha cầm tờ báo ném về phía mặt, mặc dù nhàng nghiêng đầu tránh thoát "ám khí", nưng nửa câu còn lại cũng dám nữa.

      Thời khắc chuẩn bị làm quả phụ, điều mà Long Tuyền muốn chính là cái này.

      thể những điều kích thích cha mẹ nữa. Tuổi tác hai người cao, thường xuyên phải lo lắng người tóc bạc tiễn người tóc đen, cả hai rất hài lòng về công việc của , giờ lại phân tích cặn kẽ bởi vì công việc này dễ dàng xảy ra thương vong nên khó tìm nàng dâu như vậy mẹ nhất định muốn lập tức chuyển nơi hác hoặc chuyển nghề.

      Vì vậy, Long Tuyền lại lần nữa nhanh chóng sang chuyện khác: "Cái đó...Khi nào và chị dâu tới đây?"

      Cha Long hung ác trợn mắt nhìn con trai loạn, trả lời: "Sau bữa tối. con có bữa tiệc quan trọng, có lẽ về rất muộn, ảnh hưởng đến hai đợt xem mắt của con, yên tâm ."

      Long Tuyền tiếc nuối thở dài hơi dưới đáy lòng, vốn định tìm cái cớ vì thành viên trong gia đình mà tránh thoát hoàn toàn hợp khẩu vị, xem ra là được.

      Lại oan cho . trai lớn hơn bốn tuổi, mặc dù lấy vợ sớm nhưng chị dâu sợ có con ảnh hưởng đến vóc người nên kiên quyết cần em bé, cứ như vậy tính từ xuống cha mẹ liền mang hy vọng bế cháu hoàn toàn trấn áp đầu , phải vậy cũng bị ép thảm như này. mặc dù như vậy nhưng Long Tuyền vẫn rất cảm kích trai mình, có câu song thân ở đây xa, nếu phải có trai ở lại đây chăm sóc cha mẹ cũng thể an tâm sống trong bộ đội.

      -Hết chương 3-
      Last edited: 16/2/15
      Haruka.Me0, Ngân Nhi, milktruyenky3 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Vô tình bị khảo sát trước khi xem mắt 2.

      chuyện với cha lúc đến buổi trưa. Mặc dù Long Tuyền cường điệu nhiều lần rằng thức ăn trong bộ đội cũng rất tốt, rắn chuột kiến thỉnh thoảng mới có thêm trong đồ ăn. Nhưng mẹ Long đau lòng con trai ngày thường được ăn món ăn thương trong ngôi nhà ấm áp nên vẫn ra sức nấu bàn ăn đầy ắp.

      Ăn bữa trưa phong phú khác thường, cho dù là Long Tuyền có sức ăn như heo cũng cảm thấy bụng hơi khó chịu. Vì vậy sau khi nhìn qua bản đồ thấy khoảng cách từ phố Vũ Hầu đến công viên Nhân Dân rất gần, chỉ có 5km liền quyết định đến địa điểm hẹn xem mắt để tiêu cơm. Dĩ nhiên, với cho dù chạy vòng quanh thành phố cũng tính là xa.

      Khi đến công viên vẫn sớm, Long Tuyền vào nơi mà mình từng quen thuộc, bỗng nhiên cảm thấy công viên với những bông hoa xinh đẹp trong trí nhớ của tuổi thơ trở nên vừa tồi tàn vừa . biết có phải do chân dài nên cảm thấy cây rất thấp, đường quá ngắn, bao lâu liền qua tất cả những nơi quan trọng nhưng vẫn cách thời gian xem mắt hơn bốn mươi phút.

      Cảm thấy nhàm chán lại đến hiệu sách đối diện với công viên. Cửa hàng đặt cái bàn sắt, phía có rất nhiều sách, tấm biển có viết: “Giá đặc biệt 10 nguyên quyển”. Long Tuyền đứng lại, thuận tay cầm quyển có tên: “Mười ngày trở thành người quản lý – từ nhân viên ưu tú trở thành ông chủ” lên, quyết định đọc sách giết thời gian.

      Càng đọc càng cảm thấy quyển sách này có nội dung phù hợp với tình hình lúc trước của – từ binh sĩ ưu tú trở thành đội phó. Trước khi học bằng thạc sĩ học chỉ huy tác chiến, cũng có số nội dung liên quan, nhưng góc độ quản lý tâm lý học giống với công ty này. Ừm, có thể tham khảo…

      chuyên tâm đọc sách nhưng vì thói quen nên Long Tuyền vẫn thầm chú ý hoàn cảnh xung quanh mình. Chỉ cần có người đến gần đều chú ý, phát huy tối đa câu mắt nhìn 6 hướng tai nghe 8 phương.

      Dư quang khóe mắt liếc đến bé mặc váy trắng hoa lam đôi dép sandal thướt tha bước tới, tay cầm ô che nắng màu lam nhạt, tay khẽ phe phẩy quạt giấy, túi xách khoác vai, từ bên trong có tai nghe màu đen lộ ra, chắc hẳn ấy nghe điện thoại. Ừm, tuy cao nhưng vóc người vẫn cân đối, thoạt nhìn rất lịch thanh tú.

      Hai mắt đảo qua đảo lại gương mặt của bé kia, Long Tuyền lập tức xác định này chính là Lâm Lung cần gặp ngày hôm nay. Khẳng định bức ảnh kia của dùng PS để chỉnh sửa chiếc cằm vốn là mượt mà thành thon nhọn. ra tự nhiên như tại có vẻ đẹp hơn, khuôn mặt nhắn phấn son của khiến người khác nhìn rất thuận mắt.

      Lâm Lung, người cũng như tên xinh xắn lanh lợi, hơi gầy, liếc mắt cái ước chừng cao 1m52, nặng 41kg, đây là nội dung ghi trong tài liệu. Có thể vì vóc người cao nên muốn viết vào.

      ấy tiến đến gần, thậm chí Long Tuyền còn nghe được thanh điện thoại, giọng của trong sáng lại có chút mềm mại, tựa như làm nũng: “Mình cũng muốn rụt rè chút, đến quá sớm, đáng tiếc mình lại có thói quen để người khác đợi lâu. Sợ đến trễ nên đến trước giờ… Chị hai Viện à, ra cửa sớm với mình chứ sao… A, ra cửa rồi ư? Được, mình thấy tiệm sách, vậy mình ngồi đọc chờ cậu, làm ơn nhanh lên chút!... Tạm biệt.”

      Lâm Lung tắt điện thoại, đứng cách chưa tới mét gập ô che nắng rồi nhàng vào tiệm sách. Khoảnh khắc ấy có mùi hương thoáng qua, cái mũi chó bén nhạy của Long Tuyền đánh hơi được hương vị nhàng khoan khoái tựa như cây quýt người , là nước hoa ư? Hay là dầu gội?? Mùi hương này thoang thoảng như có như , hít vào thoải mái. (Editor: Mình xin thề từ “mũi chó” và “đánh hơi” là của t/g)

      Lâm Lung vào tiệm sách tìm sách ngay mà đưa lưng về phía Long Tuyền, áp chế trái tim đập thình thịch trong lồng ngực lấy điện thoại ra nhắn tin cho bạn học Viên Viện, lúc này tiện điện thoại: “Có khốc ca đứng ở cửa tiệm sách! Thực đẹp trai, nước miếng ing~. Chiều cao 185+, tóc đen siêu ngắn, áo phông mỏng màu xám nhạt rộng rãi, quần dài ngụy trang thêm giày đế dày, vóc người có thể khiến người khác phun máu!! Tuyệt đối là người đàn ông có khí chất, nhanh qua đây vây xem!” (Editor: t/g để chỗ này là “vây xem” là có ý nhấn mạnh độ háo sắc ạ)

      Những người học thiết kế thời trang rất thích ngắm soái ca mỹ nữ đường. So với gương mặt họ càng để ý tới thể hình hơn. Thấy người đàn ông có vẻ đẹp theo kiểu sung sức mà phải là kẻ chỉ có cơ bắp, Lâm Lung có loại kích động muốn kí họa*. Đáng tiếc vì trước đó chuyên tâm nghe điện thoại nên đến lúc phát ra người này đến quá gần. Nếu là ở bên phía đường đối diện hoặc nơi cách đây 20 mét chắc chắn chụp hình lưu lại. (kí họa*: vẽ nhanh)

      Lâm Lung thầm tiếc nuối, bất đắc dĩ tới giá sách chuyên để sách cũ tìm sách để xem. rất thích sách cũ bản thời xưa, nội dung trong những cuốn sách cổ quả thực rất tốt, chất lượng được biên soạn kiểm tra kỹ càng. Sách bây giờ … Chậc chậc, mặc dù chính cũng viết sách nhưng thể , tài nghệ thiết kế tệ, đáng tiếc chất lượng nội dung kém rất nhiều.

      Sách cổ cũng có khuyết điểm, vì cũ nên hơi bẩn, nếu nặng hơn xem lâu gương mặt bị dị ứng. Đứng ở tiệm sách cũ chọn sách thỉnh thoảng còn gặp phải số chuyện ngoài ý muốn, ví dụ như lúc này…

      “A! Thiêu thân*…!” Lâm Lung hét lên tiếng, ngay lập tức nhảy bật về phía sau, che mặt nhắm mắt cầm sách trong tay quơ loạn xạ về phía con thiêu thân sớm bay mất. (thiêu thân*: bướm đêm)

      Long Tuyền thấy hét lên, ngay sau đó thấy có con thiêu thân nho màu xám tro bay ra từ giá sách trước mặt liền nghĩ thầm: phải chỉ là con thiêu thân thôi ư, làm gì mà thê thảm như có người chết vậy, lại còn hét lên khiến tôi hoảng sợ. Ôi, quả là quá văn nghệ, quá yếu ớt, lá gan quá . Nếu sau nửa đêm trong nhà có con chuột chạy tới còn bị sợ chết ư? Nhất định khóc lóc oán giận ông chồng mình có ở nhà, có ai giúp ta trừ bạo an dân.

      , thể nghĩ như vậy, thầm phỉ nhổ chính mình phen. Tại sao có thể lấy tiêu chuẩn của người đàn ông để cân nhắc , dùng tiêu chuẩn quân nhân để cân nhắc dân chúng?? vẫn nên nũng nịu, nhu nhược yếu đuối, trắng nõn xinh xắn đáng hơn. Đáng tiếc bản thân vô phúc hưởng thụ…

      Nghĩ vậy đồng chí Long Tuyền hoàn toàn ôm bất cứ hy vọng nào với chỉ vài phút nữa trở thành đối tượng xem mắt của mình.
      Last edited: 29/3/15
      Haruka.Me0, kim tuyền, Ngân Nhi3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :