Tên truyện: Hội chứng chủ nghĩa hoàn mỹ
[Tên gốc: Hoàn mỹ chủ nghĩa biến chứng]
Tác giả: Vụ Thập
Độ dài: 78 chương
Converter: Củ Lạc
Tình trạng edit: bò…..
Editor: Phi Yên + Kỉ Tự
Beta: Min
Giới thiệu:
Sau khi nam chủ và nữ chủ cuối cùng cũng tu thành chính quả, mỗ nam vẻ mặt biết phải gì nhìn tài liệu bàn về đương tay mỗ nữ, có tên ‘Tổng giám đốc bá đạo và vợ ’, có chút xác định hỏi:
“Cho nên , năm đó em định vị chính mình là… vợ ?” đúng là khiêm tốn ngoài dự đoán đấy.
Mỗ nữ bị lừa gạt vẻ mặt đau khổ rối rắm:
“Em còn tưởng rằng mình là cái tổng giám đốc bá đạo kia!”
Đơn giản mà , đây chính là câu chuyện bình thường về nữ tổng giám đốc…….
——— —————— —————— —————— —————— ———-
Vì văn án được hoàn mỹ, nên nhà ta làm thêm bản demo:
chính là bạch phú mỹ, trong mắt cái gì cũng phải hoàn mỹ.
Bỗng ngày nhận ra, mình có điểm chưa hoàn mỹ: chưa- có -chồng!
Trong khi các chị em đều có người xách đồ khi shopping, quẹt thẻ mỗi khi thanh toán, “mát-xa” mỗi khi làm việc mệt mỏi mà chỉ mình có, là thiếu sót lớn trong cuộc đời hoàn mỹ của !
Muốn bù đắp phải làm thế nào?
Còn mau mau kiếm tấm chồng thôi!
Vậy là cuộc tìm kiếm người chồng hoàn mỹ bắt đầu!
“Thế nào mới là người chồng hoàn mỹ?”
“Người chồng hoàn mỹ?” Ừm, dĩ nhiên là phải đạt tiêu chuẩn nam chính trong ngôn tình, soái ca tổng giám đốc vừa phúc hắc, vừa bá đạo rồi!”
Nam chính ngôn tình? Tổng giám đốc phúc hắc bá đạo?
Hừm, tiêu chuẩn này có vẻ hợp với lắm.
sao, đổi lại là được. Tổng giám đốc kia nên để làm, còn chồng là tiểu bạch thỏ nghe lời đáng ~~ Ha ha, quả là ý kiến hoàn mỹ!
Nhưng mà….ai đến giải thích cho , vì sao cuối cùng tiểu bạch thỏ lại biến thành vậy ?!
Nhầm rồi, nhầm rồi, có thể đổi lại sao? Hu hu, hoàn mỹ mà!!!
——— —————— ——————–
thế gian này, khoảng cách xa xôi nhất phải là giữa sống và cái chết, cũng phải là mỗi người phương, mà chính là khi ta đứng ngay trước mặt nhau, nhưng ta lại nhớ ra nhau, rồi lại để mất nhau. may, để vụt mất em!
P/s: Mãi mới đăng được bài, cảm ơn chị Ami Quỳnh, chị Ốc Bảo Bảo và chị Ngược Ái giúp em ạ ^^