1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 15: Vô lại

      Edit: Skye


      Diệp Lan Trăn và Đào Tư Di đến muộn, vừa đến nơi người đông đủ. Mấy người đàn ông vây quanh bàn ăn chơi bài, số còn lại ngồi ghế sô pha chuyện phiếm. Thấy bọn họ đến, mọi người đều ồn ào gọi đồ ăn, tiệc sinh nhật coi như chính thức bắt đầu.

      Tình huống hôm nay khác mấy so với tưởng tượng của Đào Tư Di, đa phần gương mặt đều quen thuộc, rất nhiều đối tượng tối hôm trước Diệp Lan Trăn dẫn mối cho , cũng khiến cho sợ hãi mấy người đàn ông tinh ở Côn Thành này. Chỉ khác điều, hôm nay mấy người họ đều dẫn theo bạn đến, còn có người dẫn theo chỉ có , khác hẳn tối đó làm cảm giác như vừa đặt chân vào chùa Thiếu Lâm.

      Hơn nữa, Đào Tư Di nhìn chung quanh vòng, những người này đúng như Diệp Lan Trăn miêu tả. Trần Thiệu lại thay đổi kiểu tóc, suy tính, trừ tóc giả ra quả còn cách nào để ta biến từ đầu đinh sang đầu bổ luống như giờ. Còn vị Lãng Dự kia lại dẫn theo hai bạn đến đây, người xinh xắn lanh lợi, người đầy đặn diễm, hai này còn rất hài hòa, trước mắt vẫn chưa thấy tình huống tranh giành tình nhân. Trừ Hoắc Tư Đình biểu ra ngoài tính chất đặc biệt nào, những người khác đều giống như nể mặt Diệp Lan Trăn, nhiều hay ít đều thể .

      Diệp Lan Trăn dấu vết đưa tay ra phía lưng ghế Đào Tư Di ngồi, người bên ngoài thoạt nhìn qua như đem ôm vào trong lòng.

      Bọn Trần Thiệu liếc nhau, trách được Diệp Lan Trăn rất lâu cùng tụ tập cùng bọn họ, ra là thế. Chẳng qua tình huống này vẫn nằm ngoài dự kiến của bọn họ. Dù sao Đào Tư Di vẫn là từng ly hôn, nếu chơi đùa có thể, muốn thành bà chủ Diệp gia đoán chừng là hơi quá phận.

      Mọi người đều là tinh , chỉ cần liếc mắt cái liền nhìn ra. Ánh mắt Diệp Lan Trăn nhìn Đào Tư Di giống như hận thể đem nuốt ngay vào bụng, còn Đào Tư Di là bộ hiểu ý tứ của người ta, phỏng chừng lại bị người ta tính kế rồi. Nhưng chuyện đó quan hệ tới bọn họ, phải hành tùy theo hoàn cảnh, tuy thương cảm cho này nhưng bọn họ đành bó tay thôi.

      “Cậu Diệp, sinh nhật vui vẻ.” Trần Thiệu là người lớn tuổi nhất trong đám tinh Côn Thành, ra mặt trước là đương nhiên.

      Thấy Diệp Lan Trăn nâng ly rượu, tất cả người bàn đều giơ ly rượu lên. Diệp Lan Trăn có thói quen thích uống rượu trắng, đặc biệt chỉ thích rượu Mao Đài, người Côn Thành thường xuyên qua lại với đều biết thói quen này của , mỗi lần đến đều chuẩn bị trước mấy bình.

      bàn mọi người đều giơ lên ly chứa chất lỏng trong suốt, duy chỉ có Đào Tư Di giơ lên ly nước trái cây có vẻ bất ngờ.

      Ánh mắt Trần Thiệu nhìn về phía Hoắc Tư Đình, Hoắc Tư Đình lập tức liền hiểu.

      “Đào tiểu thư, sinh nhật cậu Diệp như thế nào lại uống ly rượu.” Tiếng vừa dứt người bàn liền phụ họa theo. ra đều là thói quen cũ, có ly khẳng định có ly thứ hai, đây cần cũng biết.

      “Lát nữa ấy thay tôi lái xe, chén này tôi thay ấy.”

      câu này của Diệp Lan Trăn khiến toàn phòng sửng sốt, đây là chuyện gì? Bọn họ chưa từng thấy qua. Đàn bà uống say đàn ông nào có cơ hội. Tình huống tại này xem ra Diệp Lan Trăn là muốn làm chuyện gì đó tương phản. Mọi người nhìn nhau, suy nghĩ đơn giản cứ dựa theo ý nguyện của Diệp Lan Trăn, ít nhất bọn họ chưa bao giờ thấy chịu thiệt.

      Vài người lại liếc mắt nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Đào Tư Di, xem ra này vẫn chưa cảm giác được có nguy cơ.

      Nếu chính chủ có ý kiến gì, vài người bọn họ liền thành vấn đều, mấy người coi như thương lượng xong liền thay nhau kính rượu. Hơn nữa mỗi lần cũng quên mời thêm Đào Tư Di, chỉ có điều rượu đều đổ hết vào trong bụng Diệp Lan Trăn.

      còn chịu được ?” Mắt thấy nhân viên quán mở ra bình Mao Đài thứ ba, Đào Tư Di lo lắng nhìn Diệp Lan Trăn. Mặt đỏ, cúc áo sơ mi cũng tháo hai cái.

      Diệp Lan Trăn cười nhìn chằm chằm , chưa có hay .

      Đào Tư Di cảm thấy sợ hãi khi bị người đàn ông này nhìn, mắt thấy Lãng Dự mang theo đôi bạn xinh như hoa bưng rượu đến đây, nhịn được liền đứng dậy.

      ngại quá, chúng tôi phải về rồi.”

      Lời này của Đào Tư Di khiến khí trong phòng đột nhiên hạ xuống.

      Trần Thiệu và Diệp Lan Trăn cùng nhìn nhau, phát ánh mắt ràng, có lấy nửa điểm xảy ra vấn đề gì. vốn thấy kỳ lạ, tửu lượng Diệp Lan Trăn phải , làm sao mới uống chút như vậy được, lại còn cần chuyện. tại xem ra là cố ý rồi.

      Trần Thiệu lại nhìn vẻ mặt kiên trì của Đào Tư Di. Ai, khỏi thương tiếc cho Đào Tư Di, nếu như ai bị bán còn giúp người ta đếm tiền chính là trong số đó. Nếu phải Đào Tư Di ngu ngốc cũng là Diệp Lan Trăn quá cao tay, hai người ràng chung cấp bậc.

      Thấy Trần Thiệu ngăn cản, mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm vào Diệp Lan Trăn cùng Đào Tư Di.

      Bọn họ cũng rất ngạc nhiên, Diệp Lan Trăn rốt cuộc muốn làm gì. Bữa cơm hôm nay ai cũng đều u mê hồ đồ. tên này có mục đích gì, chẳng lẽ say rượu đùa giỡn rồi ‘Bá vương ngạnh thượng cung’? Chiêu này tốt bằng chiêu chuốc say cho kia. Đến phẫu thuật còn phải dùng thuốc tê, huống chi là cưỡng bức con nhà người ta.

      “Đỡ chút.” Diệp Lan Trăn thầm bên tai Đào Tư Di.

      Đào Tư Di nhíu mày nhìn bàn tay to đặt vai mình, có điểm thích ứng muốn tránh né. Nhưng ngại vì lời thỉnh cầu vừa rồi của Diệp Lan Trăn nên cắn chặt răng nhịn xuống.

      Người trong phòng đều kìm được mà trong lòng dựng ngón tay cái, đây mới đúng là cao thủ. Làm như vậy mỹ nhân trước ngực tự nguyện. Nhưng bọn họ vẫn rất ngạc nhiên, nhìn vào biểu tình của Đào Tư Di, ôm bả vai chưa chắc là bước cuối, mục đích của Diệp Lan Trăn tuyệt đối đơn giản như vậy, bước tiếp theo định làm gì?

      Diệp Lan Trăn thấy mình đạt được tốc độ bản thân mong muốn, mắt híp thỏa mãn, đặt toàn bộ sức nặng lên người Đào Tư Di, lảo đảo hướng đến bãi đỗ xe.

      “Cậu Diệp rốt cuộc muốn làm gì, tôi thể nào hiểu được.”

      Thấy bóng dáng hai người xa, Lãng Dự rốt cuộc cũng thể chịu thêm, cả đêm hôm hay đều nghẹn đống thắc mắt. Theo lý thuyết của cao thủ tán , chiêu mượn rượu làm loạn này xảy ra ít nhưng vẫn chưa từng dùng qua, chưa kịp chuốc say người khác chính cũng say rồi.

      “Hỏi Trần ca.” Hoắc Tư Đình tự nhận mình nham hiểm giả dối những cũng hiểu.

      Thấy tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào mình, Trần Thiệu cầm lấy chén rượu bàn uống hơi cạn sạch.

      “Ngày mai tôi tính công ty cậu Diệp thăm hỏi chút.”

      Ánh mắt kỳ vọng của mọi người lập tức ảm đạm, tóm lại đến cũng biết.


      “Chìa khóa xe đâu?” Đào Tư Di giúp Diệp Lan Trăn vào bãi đỗ xe, đột nhiên phát vấn đề, tay có chìa khóa xe.

      “Trong túi quần.”

      “Lấy ra cho tôi.”

      “Giúp , tay cử động được.”

      Đào Tư Di hoài nghi liếc mắt nhìn Diệp Lan Trăn. đến mức quá say, chuyện còn rất ràng vậy mà ngay cả chìa khóa cũng lấy được.

      Diệp Lan Trăn thấy Đào Tư Di định động, cũng vội, cứ dựa lên người giống như hạ quyết tâm nhất định phải để lấy ra.

      Mỗi khi Diệp Lan Trăn lộ ra biểu tình vô lại này, Đào Tư Di khẳng định có khả năng trông cậy vào việc để tự mình lấy chìa khóa. Quên , ai bảo là người say. Đào Tư Di đành nhận mệnh đưa tay vào trong túi quần sờ soạng. Diệp Lan Trăn híp mắt, cách mảnh vải mỏng manh, tay sờ chỗ nào, chỗ đó truyền đến tê dại.

      “Là ở trong túi này sao?” Đào Tư Di sờ sờ, trừ bỏ tiền giấy ra thấy chìa khóa đâu.

      có thể đừng dựa vào gần tôi như vậy có được , đằng sau chính là tường đấy.” Đào Tư Di có chút phiền chán khi cảm thấy hơi thở Diệp Lan Trăn ngày càng gần mình. có thói quen cùng người khác tiếp xúc gần đến thế. Tuy rằng quen biết Diệp Lan Trăn được thời gian nhưng vẫn cảm thấy hành động của thực thoải mái.

      Ngoài Lý Mộ Tiêu chưa từng quá thân mật cùng người đàn ông nào khác, mặt Đào Tư Di xấu hổ đến đỏ bừng vươn bàn tay khác tiến vào túi quần còn lại của Diệp Lan Trăn.

      "Diệp Lan Trăn, rốt cuộc ở đâu?" Phát túi quần kia của cũng có chìa khóa, Đào Tư Di vội vàng nóng nảy.

      Nhìn trước mắt vẻ mặt đỏ bừng, hung tợn trừng hai mắt to nhìn , Diệp Lan Trăn vô lại cười cười. Tay chỉ miệng, “Hôn , liền cho em.”

      uống say rồi.” Đào Tư Di muốn đẩy cánh tay khoác người nhưng lại phát người đàn ông này ôm chặt hơn.

      đúng là say rồi, nếu em hôn , vậy để hôn em.” Vừa dứt lời, Diệp Lan Trăn liền cúi đầu dùng miệng chặn lời định của Đào Tư Di, môi mềm mại hơn nhiều so với tưởng tượng của , cảm thấy mật ngọt, Diệp Lan Trăn nhịn được lấy đầu lưỡi tiến sâu vào trong miệng cùng chơi đùa.

      “Ô ô…” Đào Tư Di muốn đẩy ra người đàn ông quấn quýt lấy mình, khiến thở nổi.

      "A... ." Diệp Lan Trăn khẽ liếm môi."Em dám cắn ?"

      Tay khẽ vuốt môi, vết máu đỏ nhuộm đầu ngón tay. Diệp Lan Trăn đưa tay vào trong miệng mút.

      " , nên trừng phạt em như thế nào đây?"

      " biến thái." Đào Tư Di ngờ lại có chuyện thế này xuất , tuy rằng Diệp Lan Trăn ngẫu nhiên đùa giỡn với nhưng thường chỉ cho rằng đùa.

      là biến thái, vậy liền xử lý em ngay tại đây.” Phát lời mình ràng dọa trước mắt, Diệp Lan Trăn cúi đầu nhìn thẳng vào Đào Tư Di.

      “Chúng ta thương lượng, nếu em đồng ý làm của , chuyện hôm nay coi như xóa bỏ.”

      biết xấu hổ.” Đào Tư Di biết lý luận thế nào với người đàn ông trước mặt, căn bản là người phân phải trái, từ đầu đến cuối đều là lỗi của , chỉ phòng vệ, lại còn biết xấu hổ mà ra được những lời này?

      “Ừ, biết xấu hổ, muốn em là đủ rồi.” Diệp Lan Trăn nhún vai.

      “3, 2, 1. Kết thúc, coi như em ngầm đồng ý.”

      Trong đầu Đào Tư Di bỗng nhiên xuất câu, ‘nhân tối tiện tắc vô địch’(người hèn hạ là vô địch)
      Mrnochu, Pe Mick, tiểu Viên Viên33 others thích bài này.

    2. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      :)))) muốn đọc truyện mụ @Skye làm cứ nhiệt tình giục mụ :))
      Chris_Luu, Ishtar, Fuu 1 thành viên khác thích bài này.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      hố hố, 'người hèn hạ là vô địch'...chị chửi đấy...:yoyo19::yoyo19::yoyo19:

    4. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Monh chương mới ing~~~ mình đã chính thức sụp hố hic

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 16: Quán bar

      Edit: Skye

      Sau khi bị Diệp Lan Trăn lưu manh đùa giỡn, Đào Tư Di quay đầu muốn . thể chịu đựng thêm được nữa, dựa vào cái gì mà dám làm càn như vậy. Nhưng chưa kịp được vài bước, bị Diệp Lan Trăn đưa tay ném lên ghế phụ. Xe chạy nhanh ra khỏi bãi đỗ, thẳng đến lúc đấy Đào Tư Di mới phát ra vấn đề, hóa ra bị Diệp Lan Trăn đùa giỡn. Ngoại trừ sinh nhật của , say rượu và thể lái xe đều là cái cớ lừa cùng tham dự bữa tiệc.

      Bị Diệp Lan Trăn bế ôm vào tận trong biệt thự, rốt cuộc Đào Tư Di cũng nhịn được mà tủi thân khóc to. Đến cùng là ai trêu chọc ai, dựa vào cái gì mà người đàn ông này tôn trọng , còn muốn ôm hôn . Ly hôn đâu phải điều muốn chứ? Nếu Lý Mộ Tiêu ở bên ngoài làm chuyện đó, khẳng định vẫn là người vợ hạnh phúc.

      “Diệp Lan Trăn, rốt cuộc muốn làm gì?”

      Đào Tư Di càng nghĩ càng thương tâm, chưa từng khóc ở trước mặt người khác, toàn tự mình nhẫn nhìn liếm vết thương. Nhưng ở trước mặt Diệp Lan Trăn phân phải trái này, cuối cùng vẫn nhịn được, nước mắt kìm được mà chảy xuống, tựa như mở dòng nước, trào ra mãnh liệt.

      “Em đừng khóc. Ngoan, chỉ muốn…” Diệp Lan Trăn nhìn bộ dạng như vậy ngược lại thể thêm được gì, cái gì? muốn cùng lăn lộn giường sao, lão nhị của khát vọng thân thể của sao, nực cười. Nếu như vậy đảm bảo về sau ngoại trừ làm cho trước mắt này khóc còn lợi hại hơn, những cái khác đều tác dụng.

      Diệp Lan Trăn chưa từng chân tay luống cuống như thế này, từ trừ ông nội và tên tiểu quỷ Diệp Nam Tê ra. Đàn bà bên người đều tự động dâng hiến, chưa từng có người nào vì theo đuổi mà mít ướt thế này. Ngẫu nhiên hai yếu đuối chỉ khóc hai ba tiếng gọi là tượng trưng, mục đích đạt được lập tức liền ‘sau cơn mưa trời lại sáng’. Lúc này mà quả thực chính là ‘mưa rền gió dữ’. Hơn nữa Đào Tư Di khóc phải vì muốn cái gì, mà là cần Diệp Lan Trăn .

      “Ngoan, đừng khóc. Ngày mai công tác. Chuyện tối này là do đúng, chờ trở lại rồi chúng ta chuyện.” Diệp Lan Trăn nhìn Đào Tư Di tựa như muốn ngừng, nhịn được lên tiếng uy hiếp. “Em còn khóc nữa, khẳng định tối nay làm chuyện nên làm, dù sao em cũng khóc rồi, khóc to nữa cũng chẳng sao.”

      Lời này đúng là có hiệu quả, Đào Tư Di bị dọa sợ lập tức liền ngừng lại. Diệp Lan Trăn vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Đào Tư Di, sợ ăn . Nhìn cái mũi hồng hồng kia, đôi mắt cũng hồng hồng kia, lại rất muốn hung hăng hôn . Diệp Lan Trăn phải mất rất nhiều sức lực mới khắc chế được xúc động muốn ôm .

      ngủ , chuyện đêm nay em cẩn thận suy nghĩ, ép.”
      Diệp Lan Trăn nhìn Đào Tư Di vẫn ngây ngốc đứng tại chỗ. Nhịn được tiến về phía thêm vài bước. “ ngủ, nếu chúng ta làm chuyện khác.”

      Thùng thùng thùng... , Rầm. Bóng dáng Đào Tư di vội vã cùng tiếng bước chân dồn dập và tiếng đóng cửa mạnh mẽ biến mất trong phòng khách.

      Diệp Lan Trăn nhịn được lắc đầu, rồi cúi đầu nhìn lão nhị, vỗ . ‘Đường dài còn lắm gian truân’, xem ra lão nhị nhà phải chờ thêm đoạn thời gian nữa mới có thể tu thành chính quả.

      Ngày hôm sau, Diệp Lan Trăn thu dọn đồ đạc rời , Đào Tư Di thấy người lái xe buổi sáng là người khác rốt cục cũng thở phào nhõm. Tình cảm đêm qua quá ràng, giờ biết nên đối mặt thế nào với người đàn ông kia.

      nhóc, nghĩ gì thế?” Trương Lệ Viện vươn tay nâng cằm Đào Tư Di. “Chậc chậc chậc…” lắc đầu rồi tán thưởng. “Nhóc, bộ dạng đẹp thế này, theo gia về nhà .”

      “Phốc.” Đào Tư Di nhịn được cười thành tiếng, từ khi quen Trương Lệ Viện, càng cảm thấy chị này thẳng thắn đáng . Ngẫm lại bản thân có thể thích ứng được với công ty, phần lớn đều có giúp đỡ của Trương Lệ Viện.

      “Gia, buổi tối có thời gian , cùng nhau ăn bữa cơm, em mời khách.” biết vì sao Đào Tư Di đột nhiên cảm thấy trong biệt thự trống vắng, nên nghĩ sớm về nhà.

      “Tán lại được nhóc bỏ tiền, mối này gia thích, có cũng phải có.”

      Xong bữa chiều, Trương Lệ Viện ồn ào muốn bar, Đào Tư Di vốn cảm thấy hứng thú với hoạt động này, nhưng mời khách là do đề suất, nên cũng thể biết xấu hổ mà cự tuyệt.

      Hai người xe tới quán bar nổi tiếng ở Côn Thành, Đào Tư Di bị Trương Lệ Viện kéo đến bên ngoài lối vào nhiều người đứng chờ đợi.

      Đào Tư Di ban đầu còn tưởng hai người phải đợi thời gian dài mới có thể vào, ngờ Trương Lệ Viện chào bảo vệ xong liền lôi kéo thuận lợi vào, điều kiện nơi này tốt hơn so với quán “Ly Ca” mà Đào Tư Di ngẫu nhiên tới lúc trước. Trong quán bar vô cùng náo nhiệt, tầng dành cho khách lẻ, tầng hai là khu khách chung, Đào Tư Di ngẩng đầu nhìn, cửa phòng mở ra, người bên trong đứng xung quanh rào chắn, ở chính giữa là ban nhạc chơi vô cùng sôi động.

      Trương Lệ Viện lôi kéo đến bàn tròn cạnh sân nhảy. Phục vụ nhanh chóng tiến đến, hai người gọi hai ly rượu , Đào Tư Di liền quy củ ngồi ghế. Trương Lệ Viện cầm ly rượu vừa uống vừa lắc lư theo nhạc.

      “Em xem, em chẳng khác gì học sinh tiểu học, ở trong này phải bày ra được tư thế dụ hoặc.” Trương Lệ Viện nhìn sống lưng thẳng thắn của Đào Tư Di, nhịn được lên tiếng trêu chọc .

      Nguyên nhân Đào Tư Di ly hôn, cũng biết ít nhiều, tuy rằng biết chồng ấy là ai nhưng cũng đoán được phần nào. ra, cảm thấy Đào Tư Di rất ngốc, tại nhiều tiểu tam như vậy, cho dù có làm vợ chính có làm sao, nhắm mắt nhắm mở liền trôi qua, có mấy người chơi thân với đều muốn ly hôn, đàn bà ly hôn khác nào chiếc xe dùng qua đáng giá tiền, trước kia trăm vạn giờ lập tức ngâm nước hạ giá, chỉ còn chưa tới nửa.

      Tuy rằng biết Đào Tư Di có người họ nhiều tiền nhưng lại biết vị họ này rốt cuộc là loại người nào. Nhưng Trương Lệ Viện biết, như Đào Tư Di có khả năng dây dưa vào mối quan hệ nam nữ bất chính. Sáng sớm hôm nay có cảm giác Đào Tư Di bình thường, dường như trong lòng cất giấu chuyện gì đó. Trương Lệ Viện kéo Đào Tư Di đến chỗ này, phần cũng muốn để ấy thả lỏng, có thể nhảy nhót kêu gào, như vậy có thể khiến ấy dễ chịu hơn.

      "Thấy chưa, phải giống chị đây này." Trương Lệ Viện bày ra tư thế lười biếng có chút giống mèo duỗi thân. Đường cong S bày ra, chưa tới 10 phút, phục vụ liền bưng tới chai rượu là có vị tiên sinh tặng.

      Đào Tư Di chưa từng trải qua chuyện này kinh ngạc nhìn Trương Lệ Viện.

      “Thấy , tư thế rất trọng yếu.” Trương Lệ Viện hào phòng gọi phục vụ mở rượu, rót ly, hướng về phía người đàn ông tặng rượu nhấc tay ra hiệu.

      “Chị muốn cùng sao?” Đào Tư Di giọng hỏi câu, cũng từng nghe chuyện tình đêm nhưng lại chưa từng gặp qua, chẳng lẽ chuyện kia đơn giản thế này?

      “Tên đàn ông kia quá béo, làm chị nghĩ ngay đến Ngô heo mập. Rượu này đưa cũng phải chị muốn. Hơn nữa chai rượu đủ quý, mới mấy trăm, nếu như đưa hơn, có thể chị lo lắng chút.” Trương Lệ Viện nhún vai.

      Đào Tư Di nghe hiểu gật đầu.

      “Thực xin lỗi, quấy rầy tiểu thư chút, có vị tiên sinh lầu tặng rượu cho .” Phục vụ sinh bưng chai rượu hồng tới.

      Đào Tư Di phát phục vụ sinh xoay mặt hướng về phía , khay tay cũng đặt ở trước mặt , biết phải làm sao nhìn Trương Lệ Viện. bày ra tư thế nào, dưới tình huống này cũng biết phải xử lý thế nào cho tốt.

      Trương Lệ Viện cầm chai rượu tay rồi nhìn nhãn hiệu, giơ ngón cái về phía Đào Tư Di. “Đây là rượu trong quán các cậu sao?”

      ngại, đây là rượu ông chủ chúng tôi tự mình mang đến.” Phục vụ sinh thành khẩn hồi đáp.

      “Nếu như là chị, chị khẳng định muốn nhìn bộ dạng tên đàn ông kia, rượu này có tiền cũng mua được, em tự xử lý .” Trương Lệ Viện thể ràng thái độ của mình, đem quyền chọn lựa đưa cho Đào Tư Di.

      “Cậu mang về , thay tôi cám ơn vị tiên sinh kia, rượu này quá đắt tiền rồi.” Đào Tư Di nhăn mặt nhíu mày.

      Nhìn phục vụ xoay người rời , Đào Tư Di thở dài nhõm hơi.

      “Nếu rượu kia là , chị khuyên em nên cân nhắc, rượu này cho dù có tiền cũng mua được đâu.” Trương Lệ Viện chán nản . “Chị bày ra tư thế trêu ghẹo giá trị mới mấy trăm, đầu gỗ em chỉ ngồi ở đây lại nhận được trân bảo, ông trời là bất công mà!”

      Thấy Trương Lệ Viện vén tóc làm đỏm, Đào Tư Di nhịn được nở nụ cười.

      “Thực xin lỗi vì quấy rầy, ông chủ chúng tôi , nếu các vị nhận chai rượu này, tôi đừng mong trở về, xem…” Vẻ mặt phục vụ uể oải quay trở lại.

      Đào Tư Di cầu cứu nhìn Trương Lệ Viện.

      Trương Lệ Viện cũng sửng sốt, mặt dày mày dạn phải chưa thấy qua, nhưng loại này quả chưa từng gặp lần nào. Đào Tư Di rốt cuộc chọc tới ai để người ta cố chấp cầm tiền đập vào người thế này. khỏi liếc nhìn Đào Tư Di từ xuống dưới. Hôm nay ấy mặc áo sơ mi ngắn tay cùng chiếc váy dài, vừa thấy giống như sinh viên. Trách được tại lưu hành “người cao gầy”, vừa thấy thấy hoàn toàn phù hợp. Nếu người là do mình mang đến, tất nhiên phải đem người hoàn chỉnh mang ra ngoài, với ông chú đáng khinh muốn ăn thịt cừu trước mắt đây lại càng được.

      “Nếu ông chủ cậu muốn cậu nghỉ việc, vậy cậu cứ ngây ngốc ở đây , rượu này chúng tôi muốn.” Trương Lệ Viện quét mắt về phía phục vụ sinh, cầm ly rượu của mình lên uống ngụm.

      Phục vụ tựa hồ nhận ra Trương Lệ Viện dễ dàng chuyện, vẻ mặt tủi thân nhìn Đào Tư Di. “ Học phí của tôi đều dựa vào công việc này, nếu nhận, tôi phải thất học rồi…”

      “Ngừng.” Trương Lệ Viện đợi phục vụ xong, liền chặn lời . liếc nhìn vẻ mặt khó xử của Đào Tư Di. “Cậu đẹp trai, chị cho cậu biết, tại chiêu này dùng được đâu, đừng ở chỗ này giả bộ đáng thương. Trở về cho ông chủ các cậu biết, vị tiểu thư này cho rằng ấy thất thân so với cậu thất nghiệp còn nghiêm trọng hơn.”

      Nghe Trương Lệ Viện xong, Đào Tư Di nhất thời cảm thấy máu chó đầy đầu. Trách cứ nhìn thoáng qua Trương Lệ Viện, thất thân gì chứ, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện đó.

      Nhìn phục vụ khép bả vai bỏ , Trương Lệ Viện quay đầu . “Con nhóc, lòng người hiểm ác, em tin hay nếu hôm nay em dám nhận, đêm nay em đừng mong chạy thoát.”

      Đào Tư Di nhất thời phản ứng kịp, sửng sốt phen mới nghĩ đến hàm ý trong câu vừa rồi.

      “Chị…”

      “Đào tiểu thư, rượu này là tôi tặng , vấn đề vị tiểu thư này lo lắng, tôi cam đoan phát sinh.” Tiếng hơi quen tai truyền đến đánh gãy cuộc chuyện của các .

      Mã Đằng Diệu mỉm cười nhìn trước mắt, nghĩ tới bọn họ lại có duyên như vậy, ở trong này còn có thể gặp lại, nếu nhìn tư liệu về nghĩ đây chính là thủ đoạn quyến rũ .

      Trương Lệ Viện ngẩng đầu nhìn người đàn ông trung niên trước mắt, tuy vẻ mặt ấm áp, nhưng thân khí thế áp bức kia lại khiến người thể khinh thường. thầm lè lưỡi, lần sau chuyện nhất định phải quan sát ràng chung quanh có người hay .

      "Trương tiểu thư, lâu gặp... ."

      đợi Trương Lệ Viện cảm khái xong, người đàn ông từ chỗ tối chậm rãi ra

      "Tôi trước, hai người cứ từ từ tán gẫu."

      Thấy bạn chạy trối chết, Đào Tư Di mờ mịt nhìn Mã Đằng Diệu.

      Mã Đằng Diệu giang tay, "Xem ra bạn của yên tâm để chúng ta lại cùng chỗ... ."
      Last edited: 21/4/15
      Mrnochu, Pe Mick, noair26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :