1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      @Skye nàng ơia này nam 9 à......sao ta thấy mơ hồ thế
      Skye thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      @Skye Bộ này ngưng hơn 1 tháng rồi nàng ơi :052::052::052:

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      @Ishtar mụ ý bảo cuối tuần này post nhé :))

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 14: Lễ vật

      Edit: Skye


      Đại sảnh yến hội ánh đèn huy hoàng, Đào Tư Di thầm mắng mình có tiền đồ, phải chịu Ngô chủ nhiệm tra tấn nửa giờ rồi mới được phép về trước giờ tan tầm.

      “Em mắng ?” Diệp Lan Trăn cúi đầu giọng thổi hơi bên tai Đào Tư Di. Nhìn vẻ mặt cam lòng của ngồi bên cạnh, nhịn được muốn hôn . chỉ muốn ở cùng nhiều hơn chút mà thôi.

      “Tôi mắng chính mình.” Đào Tư Di tức giận đáp lại.

      “Nha.”

      Nghe Diệp Lan Trăn vừa lòng đáp lại, hận thể dùng đôi giày cao gót ba phân của mình cẩn thận giẫm cái.

      “Cùng chào chủ nhân bữa tiệc.” Đào Tư Di cân nhắc đặt chân thế nào, chợt nghe tiếng thầm của , sợ tới mức đánh mất ý niệm trong đầu.

      Nhà tạo hình giúp Đào Tư Di mặc bộ lễ phục màu trắng, bộ dáng vốn trẻ trung, thường ngày giống búp bê, giờ khoác lên bộ lễ phục khiến càng thêm vài phần quyến rũ. Cùng Diệp Lan Trăn bước vào yến hội thu hút bao nhiêu ánh mắt hâm mộ từ những người đàn ông khác.

      Diệp Lan Trăn chuyện với chủ nhân bữa tiệc, ánh mắt thường thường đảo qua Đào Tư Di bên người, vẻ cứng ngắc khuôn mặt tươi cười của làm cảm thấy rất thú vị. có thể nhìn ra này thích ứng được với tình huống này, dù vậy nhưng vẫn cố gắng đóng tốt công việc làm bạn , làm tốt hơn so với tưởng tượng của . bộ dáng đầy tinh thần kia khiến càng thấy thú vị!

      “Diệp thiếu, nghĩ tới chúng ta có thể gặp nhau ở Côn Thành, Đào tiểu thư khéo.” Mã Đằng Diệu cầm chén rượu trong tay tới, chủ động tiếp đón.

      Đào Tư Di ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt, nở nụ cười. “ khéo.

      “Mã tiên sinh, ngài nhận thức Tư Di?” Diệp Lan Trăn dừng chút liền lập tức .

      “Ngày hôm qua gặp, tôi vốn định đưa Đào tiểu thư về nhà, nghĩ lại bị từ chối.” Mã Đằng Diệu thoải mái ra lời bị từ chối. trước mắt khiến kinh diễm, nhịn được mà chủ động lại đây hiểu biết thêm, nếu chính là bạn của Diệp Lan Trăn, Mã Đằng Diệu ngại biểu lộ thái độ của mình, với khôn khéo của Diệp Lan Trăn khẳng định có thể nghe hiểu ý tại ngôn ngoại.

      Diệp Lan Trăn dừng chút, nhìn thoáng qua Đào Tư Di, mình cười với Mã Đằng Diệu. “Tư Di ở cùng tôi, có tài xế đưa ấy về nhà.”

      “À, ra là vậy.” Mã Đằng Diệu để lộ biểu thất vọng, tiếp tục hàn huyên vài câu rồi xoay người rời .

      Đám người xa, Diệp Lan Trăn mới nhíu mày nhìn vẫn miễn cưỡng duy trì vẻ tươi cười bên cạnh, loại cảm giác có nguy cơ từ từ nhen nhóm.

      phải em có chuyện gì mà, thế chàng kia là sao?” có chút bất mãn ép hỏi Đào Tư Di. Gặp phải tên khó chơi như vậy mà còn thèm với tiếng.

      Diệp Lan Trăn có biết về Mã Đằng Diệu. Mã Đằng Diệu này hơn mười tuổi, miễn cưỡng coi như hai người là cùng thế hệ, bởi vì tính cách nên bọn họ rất ít khi gặp mặt. Tuy vậy nhưng hai người cũng chưa từng trở mặt, nghiêm khắc mà cũng coi như có chút giao tình. Lại , Bắc Kinh lớn như vậy, ngẩng đầu thấy cúi đầu gặp, bọn họ ở Côn Thành cũng được cho là bạn cũ. Yến hội hôm nay cũng bởi vì nghe đến đây nên mới cố ý xuất , muốn cái gặp mặt. nghĩ tới bên người gặp sớm hơn !

      “Tôi có cần phải kể về người xa lạ .” Đào Tư Di phát bản thân bị Diệp Lan Trăn kéo đến góc trống, rốt cục cũng dỡ xuống được vẻ cười cứng ngắc mặt, mặn nhạt câu, “ cười cái gì?”

      có gì, người xa lạ vốn cần để ý. Về sau nhìn thấy nhớ với tiếng. Tên này thể trêu vào.”

      Lời Diệp Lan Trăn khiến Đào Tư Di mờ mịt, lời này là có mục đích gì? Người đàn ông tên Mã Đằng Diệu kia có liên quan gì tới .

      Lý Mộ Tiêu vừa vào cửa liền nhìn thấy Đào Tư Di, liếc mắt nhìn Tô Mạn Ca bên người rồi lại nhịn được mà so sánh chênh lệch giữa hai người.

      “Tư Di, khéo, em thế nào rồi?”

      Nếu như hỏi Đào Tư Di rằng người muốn nhìn thấy nhất là ai, khẳng định trả lời, đó là chồng trước, chẳng qua trời toại lòng người. Vừa mới nghỉ ngơi ghế được lát thấy Lý Mộ Tiêu cùng Tô Mạn Ca tới. Đào Tư Di nhịn được hồ đồ chút. Người đàn ông này mấy ngày hôm trước chẳng phải còn để vẻ mặt thâm tình muốn giữ lại hay sao, nhanh như vậy mà có người thay thế bổ sung rồi.

      “Tôi rất tốt, nhìn cũng khá tốt.”

      Đào Tư Di cảm thấy vẫn còn chút chướng ngại tâm lý, nhìn thấy hai người bọn họ ở chung chỗ, vẫn thể bình tĩnh, giọng điệu chuyện tránh được mang theo chút trào phúng.

      Lý Mộ Tiêu có điểm mất mát, cái khí khó chịu này khiến lòng tự trọng của bị hảo tổn ít. Bù lại, Tô Mạn Ca quấn quýt làm thoải mái hơn. Lúc trước còn muốn tìm cơ hội cùng Đào Tư Di hợp lại, hôm nay thoạt nhìn càng có khả năng, châm chọc trong mắt Đào Tư Di e dè đâm vào trong lòng .

      từng nghĩ vẻ đẹp của Đào Tư Di chỉ thuộc về mình , cẩn thận nâng niu , sợ người khác phát , nhưng hôm nay hào quang của vẫn sáng chói xuất trước bao người.

      Nhận thấy ánh mắt Đào Tư Di đảo qua cánh tay Tô Mạn Ca khoác lên cánh tay , Lý Mộ Tiêu tự cảm thấy muốn duy trì khoảng cách nhất định với Tô Mạn Ca, Tô Mạn Ca dường như hiểu được ý đồ của nên ngược lại càng quấn chặt hơn.

      khí giữa ba người ngưng trệ rồi đột nhiên trở nên khẩn trương.

      Diệp Lan Trăn mỉm cười nhìn ba người, tên đàn ông này còn chưa từ bỏ ý định sao?

      “Chân còn đau ? Uống chút gì nhé!” Diệp Lan Trăn cầm ly trái cây đưa cho Đào Tư Di, vẻ mặt quan tâm như trong mắt còn chứa thêm người nào khác.

      tốt hơn nhiều rồi.” Đào Tư Di nhu thuận trả lời. Thanh này của giờ phút này đối với Đào Tư Di mà , là hết sức quý giá.

      Biểu tình của Đào Tư Di làm Diệp Lan Trăn cảm thấy buồn cười, bé này đúng là biết giả bờ, vừa rồi còn làm mặt lạnh với , tại liền biến thành dịu ngoan, là trong ngoài đồng nhất.

      “Tiêu, chúng ta chào hỏi chủ nhân của bữa tiệc chứ!” Tô Mạn Ca túm cánh tay Lý Mộ Tiêu.

      “Chúng tôi trước.” Lý Mộ Tiêu khẽ cười nhìn Đào Tư Di.

      Nhìn hai người ôm nhau thân mật vừa rời , Diệp Lan Trăn ghé bên tai Đào Tư Di giọng.

      “Người ta bắt đầu tình mới rồi, em họ chuẩn bị khi nào bắt đầu, nếu có người thích hợp, người làm họ đây cố gắng thu nhận em.”

      Đào Tư Di lập tức bị lời này của chọc cười, đè nén do hai người kia mang đến trong phút chốc biến mất. Tuy rằng cảm thấy lời Diệp Lan Trăn thuần túy là vô nghĩa nhưng bản thân cũng lo lắng về vấn đề này chút. Có câu ‘cũ , mới tới’, chuyện tình cảm này nếu có cái mới sao có thể thay được cũ.

      “Mã tiên sinh, vị tiên sinh kia chính là Lý Mộ Tiêu - chồng trước của Đào tiểu thư.”

      Tiểu Trần theo tầm mắt Mã Đằng Diệu nhìn tới, nhìn tư liệu vừa mới điều tra trong di động rồi ghé vào lỗ tai giọng báo cáo.

      Mã Đằng Diệu hơi gật đầu, nhìn Đào Tư Di cùng Diệp Lan Trăn cách đó xa, đối với này có điểm hứng thú quá mức.

      @@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@@

      Từ sau buổi tiệc rượu lần trước, lái xe của Đào Tư Di liền biến thành Diệp Lan Trăn, biết thời gian làm việc của người đàn ông này như thế nào, mỗi ngày đều giống như viên chức , cùng làm rồi cùng về nhà.

      “Hôm nay là sinh nhật .”

      “À! Sinh nhật vui vẻ.” Đào Tư Di lên tiếng, sau đó mở cửa xe, xuống xe làm.

      Diệp Lan Trăn đột nhiên có loại xúc động muốn bổ đầu ra, nhìn xem rốt cuộc cấu tạo bên trong là cái gì. tháng trôi qua, mỗi ngày đều xe đón xe đưa, Đào Tư Di lại như người để tâm, chút cũng thấy dấu hiệu động lòng. Kiên nhẫn của sắp dùng hết. Nếu còn tiếp tục như vậy, sợ bị nghẹn mà gặp phải sai lầm.

      Tay nắm hình quả đấm, Diệp Lan Trăn thầm hạ quyết tâm, hôm nay nhất định phải có đột phá. Còn tiếp tục lề mề như vậy biết đến ngày tháng năm nào mới tu thành chính quả. Lão nhị nhà mỗi ngày đều đúng giờ đứng lặng giữa trung giương quốc kỳ khiến sắp phát điên rồi.

      “Này.” Trương Lệ Viện đụng Đào Tư Di. “ cho chị biết, chàng kia rốt cuộc là ai vậy?”

      họ em.” Đào Tư Di cầm quả táo bàn cắn miếng. Thời gian cơm trưa chính là để tụ tập tám chuyện, là thời điểm nhân viên buôn chuyện sinh động, ví dụ như bên cạnh này.

      Đào Tư Di chưa từng nghĩ trở thành nhân vật làm mưa làm gió trong công ty. biết Diệp Lan Trăn nghĩ như thế nào. Mỗi ngày đều xe đón xe đưa, còn cố tình đưa đến tận cửa chính của công ty. Cuối cùng, người sợ nổi danh còn heo sợ mập, tại toàn công ty đều biết có chiếc xe đắt tiền mỗi ngày đưa làm. Mỗi khi kháng nghị, Diệp Lan Trăn chỉ câu, nếu đồng ý ở nhà ngây người thôi, Diệp gia thừa sức nuôi .

      “Họ hàng gần?”

      “Vâng.” Trong lòng Đào Tư Di cảm thấy mờ mịt.

      Ông… Nhìn thấy di động rung, Đào Tư Di lườm Trương Lệ Viện cố vểnh tai nghe ngóng, rồi ấn nút nghe. Muốn buôn chuyện cứ để buôn , dù sao cũng có gì để .

      “Hôm nay là sinh nhật .” Giọng Diệp Lan Trăn truyền tới.

      “Buổi sáng rồi.”

      Diệp Lan Trăn ảo não vì Đào Tư Di hiểu phòng tình. “Em chúc mừng gì sao?”

      Đào Tư Di ngây ngốc nhìn di động, nào có người da mặt dày như vậy, “ thích gì, em tặng.”



      “Quà tặng sao?” Diệp Lan Trăn giờ phút này trong đầu đột nhiên xuất hình ảnh, Đào Tư Di cột nơ con bướm từ trong hộp giấy nhảy ra, nếu là quà tặng này, đương nhiên nhận.

      “Quà tặng cần, buổi tối theo giúp xã giao chút là được rồi, vài người bạn tổ chức mừng sinh nhật cho , lo mình bị say rượu thể về được nhà. nhớ là em có bằng lái xe.” Diệp Lan Trăn híp mắt, nhìn tư liệu điều tra trong tay, mấy thứ này đến bây giờ đúng là có tác dụng.

      “Vậy cũng được.” Đào Tư Di nghiêng đầu suy nghĩ, cầu của dường như có chút kỳ lạ, tựa hồ có gì đó thích hợp.

      Diệp Lan Trăn cúp điện thoại, cười híp mắt, chờ mong buổi tối đến nhanh.
      Mrnochu, Pe Mick, tiểu Viên Viên34 others thích bài này.

    5. Natsuki

      Natsuki Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      20
      Khổ thân Tư Di. Mình còn Chưa thấy thích a nam nào trong truyện.
      Thanks skye :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :