1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Đường Lên Đỉnh Vinh Quang - Công Tử Như Tuyết (Tuyển editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      Cả bộ dài nhưng mỗi editor chỉ nhận phần thôi nên cũng nặng nề gì vấn đề dài ngắn đâu, bất cứ khi nào có nhu cầu tham gia nhóm edit bộ này bạn có thể liên hệ với chị @Hằng Lê :063::063::063:

    2. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Chương 61: Đổi bằng nụ hôn
      Edit: Elena Mai


      Nhưng mà..


      giây sau, bàn tay từ sườn mặt của mà luồn vào tóc .


      Lúc hiểu được môi chạm môi .


      Lại là phen hung hăng chà đạp, đem môi hôn cắn đến sung đỏ lên, hô hấp dồn dập, mềm nhũn trong ngực thành mảnh, lúc này Lãnh Tử Mặc mới vừa lòng buông ra.


      “Thu dọn chén đũa, chuẩn bị thôi!”


      “Vì sao….” bất mãn hỏi lại, đồ ăn là làm, còn muốn rửa chén, “Chẳng lẽ chỉ biết ăn sao?”


      sai!” Lãnh Tử Mặc từ cao nhìn xuống , “Ngoài ăn cơm ra, tôi còn có thể ăn người!”


      Lạc Tiểu Thiến phản bác được.


      tin được, người đàn ông trước mặt này, là thần tượng hoàn mỹ mà từng hâm mộ thời sao?


      Quả nhiên, đàn ông là cùng loại, tất cả đều sũy nghĩ bằng nửa thân dưới như động vật.


      Người có thể cùng động vật chấp nhất sao?


      Động vật biết rửa chén sao?


      thể!


      Cho nên, cùng chấp nhất.


      Oán thầm trong lòng, xoay người, thu thập chén đĩa, cho vào trong bồn rửa sạch.


      Ánh mắt Lãnh Tử Mặc dừng lại chút người , xoay người ra ngoài.


      Đem mọi thứ rửa sạch , để lại vị trí cũ, lau chùi cái bàn, thu dọn rác rưởi…Làm xong mọi thứ, là tay quen dễ làm.


      Sauk hi mẹ lâm bệnh, mọi việc trong nhà đều là làm.


      Vừa lòng nhìn phòng bếp sạch đẹp như mới, Lạc Tiểu Thiến đem tạp dề treo lên mắc.


      Lúc ra khỏi phòng bếp, Lãnh Tử Mặc cũng mang đồ từ lầu xuống, túi của , túi của .


      tiếp lấy túi của mình, hai người cũng đổi giày đến gara.


      Tron gara, có ba chiếc xe để song song nhau, mấy xe này, Lạc Tiểu Thiến nhìn thấy tạp chí.


      Nhìn thấy mở cửa chiếc xe màu đen, vội đuổi theo, tiến lên mở cửa sau xe ngồi vào.


      “Ngồi này!”


      chờ đóng cửa xe, thanh của vang lên.


      mím môi, lần nữa mở cửa xuống xe, ngồi vào chỗ bê tay lái, tay vừa định duỗi tới, chủ động kéo dây an toàn thắt lại.


      Xe chạy ra khỏi gara, thấy chiếc xe Rolls-Royce dừng ở bên ngoài biệt thự, ánh mắt Lạc Tiểu Thiến khẽ động.


      Xe ở đây, như vậy, tối hôm qua tài xế khong có về cùng bọn họ?


      “Để xe ở bên hồ, chìa khóa đưa cho người gác cổng!”


      Lãnh Tử Mặc qua điện thoại, hạ lệnh ngắn gọn.


      Việc này, Lạc Tiểu Thiến cũng ngại hỏi .


      Xe Benz chạy ra khỏi tiểu khu, Lạc Tiểu Thiến đưa tay vào trong túi, lúc này mới nhớ đến điện thoại của mình rơi mất.


      Lập tức quay mặt nhìn đồng hồ xe, mới thấy đó 8h30.


      Mười giờ phải lên lớp, chỉ còn tiếng rưỡi nữa, có thể tới kịp ?


      Nếu như lại đến muộn, sợ rằng lần này giáo Đồng Á khẳng định cho vào cửa.


      Nhìn Lãnh Tử Mặc bên cạnh, ho tiếng, cố gắng lời ôn nhu, “Cái đó….Lãnh….. phải…Tử Mặc, có thể phiền lái xe nhanh chút được ?


      Nghe ra trong giọng của cẩn thận dè dặt, ánh mắt Lãnh Tử Mặc dưới kính râm hé ra ý cười.


      có lên tiếng, nâng tay, chỉ chỉ vào mặt mình.


      Ý tứ rất ràng, là muốn đổi bằng nụ hôn.


      Lạc Tiểu Thiến cắn răng, ngồi im tại chỗ.


      Tên khốn kiếp này, nếu như phải do ta dẫn đến nơi xa như vậy, cần phải gấp gáp thế này sao?


      Chương 62: muốn cắn chết ta
      Edit: Elena Mai


      Nếu như phải ta làm mệt mỏi như vậy, dậy muộn sao?


      Còn vì mà làm bữa sáng, rửa chén cũng tốn ít thời gian.


      Nhìn thời gian trôi qua đồng hồ, rốt cục vẫn thỏa hiệp cùng .


      Kéo trùng dây an toàn, nhoài người sang, đặt nhanh nụ hôn lên mặt .


      “Chưa đủ!”


      còn chưa trở về chỗ cũ, mở miệng lẫn nữa.


      Lãnh Tử Mặc, tôi muốn cắn chết !


      Đương nhiên, loại lời này, chỉ có thể ở trong lòng.


      muốn đến muộn, lại lần nữa hôn lên mặt .


      Để trọc , cố ý lưu lại vết nước miếng ẩm ướt mặt .


      Nhìn mặt loang loáng nước miếng, hài lòng dương môi.


      Ô tô đột nhiên tăng tốc, ngã lại ghế xe, cuống quýt nắm lấy dây an toàn.


      Biết là cố ý, chỉ mím môi bám vào tay vịn.


      Muốn thỏa hiệp lần nữa với ta, có cửa đâu.


      Ô tô hướng phía trước chạy như bay, Lãnh Tử Mặc tay bấm điện thoại xe.


      “Này!” rốt cục nhẫn lại được, “ chuyên tâm lái xe được ?”


      Tốc độ xe nhanh như vậy, ta còn muốn gọi điện thoại.


      “Đây là phòng làm việc của tổng giám đốc, tôi là Ngải Lâm!” Loa ngoài điện thoại vang lên thanh của Ngải Lâm.


      “Chuẩn bị bộ đồ thể thao nữ đem đến phòng làm việc của tôi, số đo M!” Lãnh Tử Mặc hờ hững hạ lệnh, “Nhớ lấy cả nội y và khăn lụa!”


      Hai gò má Lạc Tiểu Thiến đỏ lên, nghe thanh của , trong lòng cũng có chút băn khoăn.


      Tên bá đạo này, ràng là vì mà chuẩn bị, là giúp giải quyết vấn đề, còn nổi cáu.


      Nếu như mặc bộ y phục này tập luyện, chỉ sợ mọi người coi như người ngoài hành tinh.


      “Cám ơn!”


      Thấy cúp điện thoại, giọng mở miệng.


      “Đêm nay biểu tốt là được!” Lãnh Tử Mặc nhàn nhạt mở miệng.


      câu khiến cho trong lòng thoáng lên ít cảm kích, giờ lại biến thành xem thường.


      Biểu ?


      Hừ, cứ chờ tôi biểu !


      Xe Benz trực tiếp dừng ở dưới lầu, Lãnh Tử Mặc đưa mặc đưa tấm thẻ qua.


      “Buổi tối, chờ tôi!”


      ta nghĩ mình là vua sao, chiêu phi tử thị tẩm, chờ ta trở về?


      Cắt!


      Nhận lấy thẻ, Lạc Tiểu Thiến xoay người đẩy cửa xe.


      đem biểu tình của thu lại trong mắt, “ muốn biết mật khẩu?”


      Còn có mật khẩu?


      Lạc Tiểu Thiến hạ khuôn mặt nhắn, xem như pho tượng ngồi ghế xe , rốt cục vẫn là quay sang, hôn lên mặt ba cái.


      “Bao nhiêu?”


      quay mặt, nhìn .


      “Mật khẩu chính là có mật khẩu!”


      Tên khốn kiếp…..


      nghiến răng nghiến lợi đẩy cửa xe, xuống xe, mạnh mẽ đóng sập cửa, chạy về phía thang máy.


      Nhìn vừa vừa nắm chặt hai tay , Lãnh Tử Mặc bật cười ra tiếng.


      Tiểu nha đầu này, đùa với thú vị!


      Lái x era bãi đỗ xe, tâm tình của rất tốt.


      Lúc này, ngay cả chính cũng phát , từ sau khi gặp được , càng ngày càng thích cười.


      ……….


      ………..


      Cẩn thận ngó đầu ra khỏi thang máy, xác định có ai, Lạc Tiểu Thiến mới vội chạy đến trước cửa phòng làm việc của , dùng thẻ quét cái có thể dễ dàng vào bên trong, liền nhìn thấy bàn trà có túi quần áo.


      Nhìn đồng hồ treo tường, nhanh nhẹn thay quần áo, dùng khăn lụa quàng quanh cổ che vết tích ái muội, đem y phục của để lại vào trong túi, lúc này mới lần nữa vào thang máy xuống gara, rồi đổi thang máy bình thường lên tầng chín.


      Chương 63: Tiêu điểm vụ scandal
      Edit: Elena Mai


      Lúc vội vàng chạy vào phòng tập luyện, Đồng Á bảo mọi người thay quần áo.


      Nghe thấy tiếng bước chân của Lạc Tiểu Thiến, Đồng Á quay mặt liếc nhìn cái, có lên tiếng, trong mắt lại lên nét tức giận ràng.


      “Tiểu Thiến, nhanh thay quần áo!” Hứa Hạ vội gọi .


      “Tới đây!” Lạc Tiểu Thiến vội chạy chậm qua, cùng Hứa Hạ vào phòng thay đồ.


      “Người nào đó, coi mình là minh tinh!” Thẩm Tâm Di bỏ mất hội mà xéo.


      “Cố khoe hàng hiệu, làm cho người ta cười đến rụng răng!”


      “Trời nóng như vậy mà quàng khăn lục, khoe cũng phải khoe đến mức đấy ?”


      Hai người hầu liền mỗi người câu mà phụ họa.


      Hứa Hạ hừ lạnh, “Thế nào, hâm mộ hay ghen tị, chúng tôi đều nhận.”


      “Đừng!” Lạc Tiểu Thiến kéo lại, “Còn thay quần áo, sắp muộn rồi!”


      Mấy người Thẩm Tâm Di cũng muốn bị Đồng Á phạt, lập tức thêm gì nữa, nhanh chóng thay quần áo.


      “Có chuyện gì sao, có phải cậu được khỏe?” Hứa Hạ vừa thay quần áo vừa hỏi .


      hiểu , Lạc Tiểu Thiến tuyệt phải là loại người hay chậm trễ, đến muộn khẳng định là có nguyền nhân.


      sao, chỉ là điện thoại của mình bị hỏng, có đồng hồ báo thức, cho nên ngủ quên!” Lạc Tiểu Thiến cúi mặt dối, “Đúng rồi, đến khi tập xong, cậu mua điện thoại di động với mình !”


      Hứa Hạ cũng để ý, chỉ nghe sơ qua, lập tức đáp, “Được!”


      Thay quần áo xong, bắt đầu vào tập.


      Bởi vì đêm qua tăng cường luyện tập, hôm nay Lạc Tiểu Thiến ràng có chút tiến bộ, cho dù vẫn cứng ngắc như cũ, nhưng cũng bước sai nhịp, cuối cùng cho Đồng Á có cơ hội bắt bẻ .


      Rốt cục, đến giờ ăn trưa.


      Hai người vừa vào nhà ăn, lập tức có người hướng Lạc Tiểu Thiến chỉ chỉ trỏ tro, ánh mắt dò xét.


      “Thế này là thế nào?” Bưng đồ ăn đến chỗ ngồi, Lạc Tiểu Thiến có chút nghi ngờ nhìn Hứa Hạ ngồi hướng đối diện, “Có phải khăn quàng cổ quá gây chú ý ?”


      Hứa Hạ chỉ cười cười, “ sao, ăn cơm !”


      Lạc Tiểu Thiến nhìn biểu tình của nhất định là có chuyện, “Cậu nhanh , cuối cùng là thế nào?”


      “Cậu biết?” Hứa Hạ ngửa mặt lên, giọng hỏi.


      “Cái gì cơ, thần thần bí bí như vậy, chẳng lẽ mình là tiêu điểm?” Lạc Tiểu Thiến bực mình hỏi.


      “Cậu biết sao?” Hứa Hạ vẻ mặt hiểu, “Ông trời bằng, tại sao việc tốt toàn rơi người cậu, là, người nổi tiếng thể ngăn cản được, Lạc Tiểu Thiến, mình cho cậu biết, cậu đúng là tiêu điểm.”


      xong, ấy liền lấy ra cái ipad, tìm kiếm tin tức, đưa đến trước mặt .


      “Lạc Tiểu Thiến nửa đêm hẹn hò với người đàn ông bí mật….” Lạc Tiểu Thiến đọc tiêu đề tin tức, nhất thời kinh hãi, lập tức mở tấm hình đó ra.


      Nhìn tấm hình phía dưới, mới nhàng thở ra.


      Trong tấm ảnh, phải là ảnh chụp với Lãnh Tử Mặc, mà là ảnh chụp chớp nhoáng.


      bên là ảnh của , bên là màu đen chỉ bóng dáng người đàn ông, đầu là dấu chẩm hỏi, phía dưới tấm hình còn có mấy câu suy đoán về người đàn ông này.


      xe Rolls-Royce, thân hình cao lớn, nhìn qua là người rất trẻ….” Hứa Hạ đọc nội dung tin tức, “Chị cả à, người đàn ông này là ai?”


      “Ký giả viết linh tinh, cậu cũng tin sao.” Lạc Tiểu Thiến liếc cái.


      “Tục ngữ , có gió làm sao có sóng…” Hứa Hạ giật khăn lụa cổ , cười xấu xa, “Bằng , nha đầu nhà cậu có thể mua nổi hàng Chanel?”


      Chương 64: Có hay .
      Edit: Elena Mai


      Lạc Tiểu Thiến biết giải thích thể nào.


      Mấy đồ này đều là hàng đắt tiền, phải người có tiền.


      “Tức giận?!” Hứa Hạ đụng đụng cánh tay , “Mình chỉ đùa thôi, đây là do ký giả viết linh tinh, mình với cậu còn sao, cậu tuyệt đối phải loại vì tiền mà bán đứng chình mình, nhưng mà, loại tin tức này phải chuyện tốt, mình cậu nghe, bây giờ khẳng định là đám kí giả đó ở bên ngoài chờ cậu như hổ rình mồi, cậu về sau nên chú ý chút!”


      Lạc Tiểu Thiến nhàng gật đầu.


      Nghĩ đến chuyện hôm qua, đột nhiên hiểu được.


      ra, mấy ký giả này phải nhằm vào Lãnh Tử Mặc, mà nhằm vào .


      Nhìn biểu của ta lúc ấy, sớm biết.


      ta….Là cố ý tới cứu .


      , thể, người này sao có thể có lòng tốt như vậy.


      “Nghĩ đâu vậy, mau ăn cơm !”


      Hứa Hạ xao xao cái khay của .


      Lạc Tiểu Thiến hồi phục lại tinh thần, vội há miệng ăn cơm.


      Tập luyện, ăn cơm, tập luyện…….


      Thoắt cái thời gian trôi rất nhanh, đến khi cùng Hứa Hạ tập xong, bên ngoài đường lên đèn rực rỡ.


      Hai người cũng ra cửa lớn, thảo luận nên đâu mua điện thoại.


      Phía trước đài phun nước đột nhiên có người lao ra chụp ảnh hai người.


      “Làm cái gì thế?”


      Hứa Hạ phản ứng kịp, xông lên phía trước .


      Người này để máy ảnh xuống, có ý tốt, chỉ là hướng Lạc Tiểu Thiến đưa ra tấm hình, “Tôi là phòng viến của báo giải trí, Tống Hiểu, Lạc tiểu thư, đối với việc đêm qua, có muốn ?”


      thể trả lời!” Hứa Hạ đẩy ra, kéo Lạc Tiểu Thiến .


      Phóng viên cam tâm đuổi theo, “Lạc tiểu thư, với người trong ảnh có quan hệ gì, có thể vài câu ….”


      Hứa Hạ vội vàng đưa tay bắt taxi, kéo Lạc Tiểu Thiến ngồi vào xe, hai người lúc này mới xem như thoát thân.


      “Tên phóng viên đó, quả thực như ruồi bọ, phiền chết!” Ngồi ở trong xe, Hứa Hạ còn làm vẻ buồn nôn.


      lát sau, xe taxi dừng bên ngoài trung tâm thương mại, Hứa Hạ kéo mũ áo che kín đầu , lại lấy trong túi ra cái kính đen đeo lên mặt , lúc này mới vừa lòng gật đầu, kéo mua điện thoại di động.


      Tiền của còn nhiều, tuy rằng trong ví có thẻ tín dụng trăm vạn, nhưng Lạc Tiểu Thiến chỉ dùng tiền của mình mua cái điện thoại.


      đáp ứng Lãnh Tử Mặc nhưng lại chẳng hề vì tiền.


      Cho dù tới bây giờ, vẫn có thói quen tiêu tiền của .


      Mua xong điện thoại di động, hai liền ăn khuya, lúc này mới về.


      Lạc Tiểu Thiến vốn định tàu điện ngầm, Hứa Hạ lại bắt xe, “Cậu sợ có người nhận ra sao?”


      Lạc Tiểu Thiến bĩu môi, “Mình đâu có nổi tiếng đến thế.”


      “Được, lên xe , ngày như vậy, cậu mệt mỏi?”


      Hứa Hạ cần phân trần, kéo lên xe, sau đó liền bảo địa chỉ, Lạc Tiểu Thiến ngồi lên xe, về nhà, tùy ý lấy ra chìa khóa, liền hướng ổ khóa đưa chìa khóa vào, kết quả, mở được.


      Nhìn chìa khóa trong tay, đột nhiên nghĩ đến, đây phải chìa khóa nhà , sau đó nhớ đến lời của Lãnh Tử Mặc.


      Trong lòng rối bời, lấy chìa khóa nhà ra, mở cửa vào phòng khác suy nghĩ.


      Cuối cùng, có nên hay ?


      , ta nhất định bỏ qua cho .


      ?!

      Chẳng nhẽ muốn giống tình nhân được bao dưỡng, tắm rửa sạch đợi ta về?


      Chương 65: được sinh ra để làm đế vương
      Editor: Natalie Pham

      Tập đoàn Đế thị.

      Phòng họp.

      "Rất tốt!" Lãnh Tử Mặc đóng tài liệu trong tay lại, "Buổi họp hôm nay đến đây kết thúc!"

      Sáng mai, còn phải bay sang Paris, để thảo luận các vấn đề cụ thể về lần hợp tác này, cuộc họp ngày hôm nay được mở ra cũng vì buổi hợp tác này.

      Tất cả nhân viên chuẩn bị tài liệu rất đầy đủ, rất hài lòng về ý tưởng của kế hoạch lần này.

      Sau khi nghe xong, tất cả mọi người ngồi đây đều thở phào nhõm.

      Bọn họ đều biết rằng nghe được từ “tốt” từ chính mình là khó rồi nhưng đối với bọn họ nghe từ chính miệng tổng giám đốc hai từ “Rất tốt”là phi thường khó.

      Nhưng là cấp dưới được nửa lời oán hận.

      Lãnh Tử Mặc là tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị, người này có đủ tư cách kiêu ngạo.

      Chỉ khithật làm việc cùng mới biết người này giỏi như thế nào.

      được sinh ra để làm đế vương!

      Tất cả mọi người nhao nhao từ ghế đứng lên, hướng về phía gật đầu hỏi thăm, sau đó ra ngoài cửa.

      "Chỉnh sửa cẩn thận và kỹ càng về buổi họp ngày hôm này cho tôi!"

      Dặn dò câu hướng về phía chỗ ngồi thư ký Ngải Lâm phân, tiếp đó Lãnh Tử Mặc cũng đứng lên, ra khỏi phòng họp.

      "Tổng giám đốc!" Ngoài cửa, có tiểu thư ký đứng đợi trước cửa phòng tổng giám đốc từ sớm, vừa nhìn thấy ngay lập tức cúi đầu xuống, "Có vị tiên sinh tự xưng là Dương đến tìm ngài, tại chờ trong phòng đợi!"

      Vị tiểu thư ký này mới làm việc trong công ty mới được năm, nhưng thể nào chống đỡ được khí chất thiên tử người tổng giám đốc, cho nên từ trước tới giờ khôngdám nhìn thẳng mặt Lãnh Tử Mặc.

      Khi cuộc họp chủ tịch diễn ra ai được phép làm phiền .

      Để truyền lại tin tức này đứng ở chỗ này hơn nửa tiếng.

      "Đưa ta đến phòng việc của tôi."

      Bước chân Lãnh Tử Mặc dừng lại, thẳng về phía phòng làm việc.

      lát sau, cửa phòng làm việc nhàng vang lên, vị tiểu thư ký kia vừa mở cửa, cúi đầu về phía cái, sau đóđưa người thanh niên cao lớn vào.

      Lãnh Tử Mặc nhàng phất tay, vị thư ký kia nhanh chóng ra khỏi phòng, nhàng đóng cửa lại, phát ra bất kỳ thanh nào .

      Ai cũng biết nổi tiếng là đế vương lạnh lùng, là thư ký được vị tổng giám đốc tập đoàn Đế Thị này chọn lựa, tất nhiên biết người đàn ông này có bao nhiêu đáng sợ, bao nhiêu xảo quyệt, bao nhiêu xoi mói.

      "Đây là tài liệu ngài muốn!"

      Người đàn ông cao từ túi công văn cầm tay lấy ra xấp tư liệu được đánh dấu chỉnh tề, đó có mấy bức ảnh.

      ta dùng hai tay khi đưa tay liệu cho Lãnh Tử Mặc.

      Lãnh Tử Mặc nhận xấp tài liệu đó, liếc nhìn bức ảnh phía .

      Trong hình là Lục Hạo, tiếp đó cùng với người phụ nữ quá trẻ, mấy tấm sau là ta và Đàm Thanh thanh uống coffee cùng nhau.

      "Lục Hạo, hai mươi bốn tuổi, quê ở đảo Sơn Đông Thanh, ba năm trước đến Bắc Kinh, bây giờ có hợp đồng làm ca sĩ với..." Lãnh Tử Mặc lật xem mấy mức ảnh, người đàn ông cao to dùng giọng mấy cảm tình và sắc thái để ngắn ngọn những thông tin có liên quan đến Lục Hạo, “Hôm nay tôi rõng rã theo dõi ta cả ngày, có thể khẳng định, có quan hệ ít nhất với ba người phụ nữ, đây là tên cặn bã hơn kém."

      Xem qua liệu trong tay lần nữa, Lãnh Tử Mặc thuận tay quăng tài liệu lên bàn, mười ngón tay đan xen lại với nhau, suy nghĩ lúc.

      "Nghĩ biện pháp đưa phần tài liệu này cho Đàm Thanh Thanh, sau đó, có thể ."

      "Vâng!" Người đàn ông vẫn như cũ có nghi ngờ gì lập tức đáp ứng, "Nếu có cầu gì ngài cứ tìm tôi?"

      Chương 66: Thẻ tín dụng và đậu hủ thúi
      Editor: Natalie Phạm

      Lãnh Tử Mặc nhàng gật đầu.

      Người đàn ông cao lớn xoay người rời , ánh mắt dừng lại tập tài liệu trước mặt, trong mắt liền lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

      Điện thoại bàn vang lên.

      Lãnh Tử Mặc nâng tay ấn vào nút speaker*, "!"

      *Đây là chương trình điện thoại, để người nghe có thể nghe đối phương gì mà cần nhấc máy.

      "Chào ngài, tài liệu mà ngài muốn về cuộc họp hôm nay, được chuyển vào email của ngài rồi ạ!" thanh Ngải Lâm thanh truyền tới.

      "Tốt! Các có thể về, mặt khác, chuẩn bị chút, ngày mai cùng tôi bay sang Paris!"

      Cúp điện thoại, kích hoạt con chuột, mở email ra, tỉ mỉ xem nội dung ghi chép về cuộc họp hôm nay.

      Lần này để công có thể ký được môt bản hợp đồng chính thức, có thể đem lại lợi ích cho công ty, nhất định phải chuẩn bị cẩn cẩn thận và đầy đủ.

      ...

      ...

      khoảng cách xa trong siêu thị.

      Lạc Tiểu Thiến đẩy shopping cart, loanh quanh ở khu nguyên liệu nấu ăn với dáng vẻ yên lòng.

      Sau cuộc đấu tranh tư tưởng dữ dội, đến thành phố lân cận của thế giới, nhưng vẫn có can đảm để thực nó.

      Để ngăn ngừa lặp lại chuyện hôm qua lần nữa, côđặc biệt chuẩn bị rất nhiều, mũ bóng chày, kính rộng vành, quần áo thể thao... lúc này có thể vào đám đông như nữ sinh bình thường.

      Dừng lại, chọn gói mì, với mình..

      "Phải làm thế nào để ta chán ghét mình bây giờ?"

      Vấn đề, theo cách này, hỏi bản thân mình trăm lần, cho đến nay, vẫn chưa tìm được câu trả lời.

      Vô tình nhìn vào shopping cart chứa đầy nguyên liệu nấu ăn, bất đắc dĩ thở dài.

      Mua như vậy, còn chỗ nào để được đồ chứ?

      Xoay người, đẩy xe đến chỗ nhân viên thu ngân, lấy ví tiền ra lại phát , ví tiền chỉ còn dư lại vài tờ tiền lẻ.

      Mấy tờ cuối cùng để mua điện thoại di động rồi, bây giờ cả người có đồng nào.

      "Tổng cộng hai trăm mười sáu!" Người thu ngân báo con số.

      "Quẹt thẻ !" Lạc Tiểu Thiến từ trong ví tiền lấy ra cái thẻ màu vàng, đưa tới.

      Nhìn thấy thẻ thu ngân, ánh mắt của cashier lóe lên tia kinh ngạc, đứng ngay ngắn, lập tức đứng thẳng tắp, ngay cả nụ cười mặt cũng sâu thêm mấy phần.

      Sau khi hoàn tiền, ấy lịch lời tạm biệt với .

      "cầm đồ cẩn thận, ngài thong thả!"

      Lạc Tiểu Thiến chỉ là lễ phép gật đầu, biết đối phương tôn kính và lịch như vậy, phải bởi vì , mà là bởi vì cái thẻ credit trong tay .

      Cái thế giới này cùng Lục Hạo đều giống nhau, giống nhau!

      Nghĩ đến Lục Hạo, trái tim lại nhói đau.

      Cố hết sức xách túi nặng trĩu về phía cửa ra vào của siêu thư, ngửi thấy trong khí có mùi thối, bước chân bất giác tăng tốc độ.

      thẳng xuống cầu thang, đột nhiên dừng lại, xoay người trở về, về phía có mùi thối kia, đến trước cửa siêu thị có rất nhiều người chen chúc gian hàng của đậu hũ chiên

      “Cho tôi năm chuỗi đậu phụ chiên ......" nghẹn lại buồn nôn, ", mười chuỗi!"

      Chị bán hàng lưu loát giúp đem đậu hũ thối chiên vào trong túi và đưa đến tay .

      "Lần tới lại đến nữa nhé, thi thoảng mình mới làm, tuyệt đối trộn đâu!" chị này trông có vẻ hơi đứng tuổi, tay và mặt đều thô ráp, nụ cười mặt lộ ra mấy phần chân thành, "Cẩn thận kẻo bỏng tay!"

      cảm ơn, cầm túi đậu hũ thối trong tay, Lạc Tiểu Thiến về phía thành phố xa thế giới.

      Dọc đường mùi "Hương" !

      vào khu vực thành phố, tìm được chỗ ngồi, từ trong túi áo lấy chìa khóa ra, mở ra mộtcách cửa, vào thang máy.

      Chương 67:chẳng ai cao quý hơn ai cả
      Editor: Natalie Phạm

      Ngoài cửa thang máy có ăn mặc đẹp đẽ, trang điểm cẩn thận, chơi trò chơi điện thoại di động.

      Tựa hồ ngửi thấy trong khí có mùi lạ, côhít hít cách nghi ngờ, đôi mắt rơi khuôn mặt Lạc Tiểu Thiến.

      Đôi mắt to đẹp lên ít khinh thường.

      Đinh!

      Cửa thang máy mở ra, lập tức cất bước vào.

      Thấy Lạc Tiểu Thiến cũng định vào thang máy, liền giơ tay ngăn lại, bá đạo .

      " cái sau đó!"

      "Dựa vào cái gì?"

      Lạc Tiểu Thiến hỏi lại.

      " biết là người bốc mùi sao?" mỉa mai .

      Lúc này Lạc Tiểu Thiến trang điểm bình thường, lại xách túi đo ăn và nguyên liệu rất lớn,cho nên này coi là người giúp việc của gia đình nào đó, giọng tự nhiên trở lên kiêu căng

      Nếu như đối phương lịch chịu được mùi đậu thối, Lạc Tiểu Thiến ở lại chờ lát, dù sao, cũng gấp.

      Chính là, đối phương bá đạo như vậy, làm sao có khả năng nhường cho?

      "Ai quy định đậu hủ thối được vào thang máy hả?"

      Nhấc tay đưa túi đậu hũ thôi mở đường, lập tức thẳng vào thang máy.

      sợ dây bẩn ra quần áo mình, cau mày lui về góc, nâng tay bịt miệng, ấn số 6.

      Lạc Tiểu Thiến cũng lười để ý đến ta, đưa tay ra, đè xuống ấn con số 19.

      Thấy côấn con số 19, mắt lên kinh ngạc.

      Tầng 19 là tầng cao nhất.

      Ở trung tâm thành phố này, có thể là tấc đất tấc vàng, tầng cao này như tấc kim (ý vàng)bên trong tinh phẩm (ý những thứ đắt và đẹp nhất).

      Mỗi tầng, tầng cao chỉ có căn hộ duy nhất,là căn hộ penthouse duplex, có sân thượng nhìn toàn cảnh đẹp thành phố, nó phải là ngôi nhà đắt nhất cả nước.

      Gia đình nhà này, thế nhưng lại thuê người giúp việc tư chất như vậy, chắc là nhà giàu mới nổi.

      " nghĩ đến, gia đình vậy lại thuê người giúp việc có tư chất như vậy!"

      Lạc Tiểu Thiến nhìn qua này, mặc bộ vạy ngắn, để lộ ra đôi chân dài, "Tôi cũng có nghĩ đến, lại có người bao tiểu tam có tư chất như !"

      chỉ phản bác lại mà thôi, nào nghĩ đến chạm vào nỗi đau của kia.

      Cắn răng, tức giận mắng câu thô tục, ra khỏi thang máy.

      Thấy bóng dáng của đối phương biến mất ở cửa ngoài thang máy, Lạc Tiểu Thiến vô lực dựa vào tường thang máy.

      kia cãi lại, chứng tỏ đúng.

      Nhưng vậy sao.

      có tư cách người ta, chẳng phải cũng giống đối phương được người khác bao dưỡng đấy thôi? !

      giống ta, chẳng ai cao quý hơn ai cả.

      Nghĩ đến đây, căm giận nâng lên miếng đậu hũ thúi, cắn mạnh miếng

      Trước kia, có đánh chết , cũng chịu ăn mấy loại này .

      Bất quá bây giờ, vì để Lãnh Tử Mặc còn hứng thú với nữa, đành phải bất chấp làm vậy

      Thẳng mạch tới tầng 19, Lạc Tiểu Thiến kiên cường ăn hết chuỗi đậu hũ thối.

      Nhìn phần còn lại trong túi, cau mày.

      Bây giờ cũng đủ thối rồi? !

      Nghĩ nghĩ, nâng phần còn lại ném vào thùng rác.

      Đối với thực phẩm nhiều gia vị, luôn luôn thích, là ăn được .

      Lấy chìa khóa ra, mở cửa phòng, mượn ánh đèn ở ngoài hành lang để tìm công tắc bật đèn trong nhà, nhìn đại sảnh rộng rãi trước mắt, đơn giản lại mất vẻ tao nhã giữa hai màu trắng và đen, chỉ có vẻ ngạc nhiên.

      Nhìn căn phòng này chắc chắn hơn cái căn biệt thự đêm qua đâu.

      Thành phố Bắc Kinh này, ở khu phố này, lại có trung cư rộng như thế này... Chỉ riêng cái căn này cũng phải 8 vị mấy.

      Chương 68:Thế giời cường hào, chim ti hiểu
      Editor: Natalie Phạm

      Thế giới cường hào, quả nhiên phải loại ** ti như có thể hiểu được!

      Đối với ba trăm vạn khiếncô bán đứng tôn nghiêm.

      Đối với Lãnh Tử Mặc mà , tháng ba trăm vạn, có vẻ như, tính là cái gì.

      Để nguyên liệu nấu ăn vào trong phòng bếp, phân loại nhét vào tủ lạnh, sau đó Lạc Tiểu Thiến mới ra, tham quan gian phòng này.

      Căn này là chỗ ở, dưới lầu trừ phòng bếp và phòng khách, buồng vệ sinh ở ngoài, còn thừa lại hai gian phòng, gian thứ nhất là để đồ, gian còn lại là thư phòng.

      Nhìn ghế sofa trong thư phòng, Lạc Tiểu Thiến bĩu môi.

      vòng dưới tầng 1 thấy có phòng nào dành cho .

      lầu .

      Tầng hai có hai gian phòng.

      Phòng thứ nhất là phòng ngủ rộng rãi, cửa sổ sát đất to lớn, có thể nhìn thấy hàng vạn ánh đènvà cảnh đẹp đường phốbình yên của thủ đô Bắc Kinh.

      Phòng ngủ này chính là master bedroom, hợp với .

      Lạc Tiểu Thiến đẩy cửa phòng ra, bật đèn lên.

      Ánh đèn sáng lên, phản chiếu căn phòng rộng lớn.

      Trong đó có bức tườnglàm bằng tường, toàn bộ đều được làm bằng gương, cũng như kéo dài với ống thép gỉ, ở phía bên kia, là phòng tập luyện.

      ràng nơi này là phòng tập thể hình với phòng luyện tập.

      chung cư lớn nư vậy, mà ta chỉ xây có phòng ngủ.

      Chẳng lẽ còn lựa nào khác là ngủ với ta sao? !

      Chú ý đến cầu thang hương lên , Lạc Tiểu Thiến xoay người tới.

      Chẳng lẽ, còn có tầng ba? !

      Kết quả, sai .

      Đoạn cuối cầu thang là cánh cửa thông ra với sân thượng.

      sân thượng, trồng hoa theo phong cách châu âu, tràn trí đẹp mắt với hàng cây xanh biếc, dưới giàn cây nho, có bàn có ghế dựa có quầy bar.

      Nghiêng đối diện, co cái xích đu.

      "Đến lúc đó, chúng ta mua ngôi nhà ở tầng cai nhất, có sân thượng đẹp nhất, sau đó, ở sân thượng làm cho em cách xích đu, em ngồi xích đu, đánh đàn hát cho em nghe, gió đêm thổi nhìn xuống hàng vạn ánh đèn..."

      Giọng Lục Hạo đột nhiên vang lên bên tai.

      Hết thảy trước mắt y hệt nhiều năm về trướcanh ta hứa hẹn dệt lên cho giấc.

      tại, giấc mơ vỡ, hơn nữa còn do ta đâm thủng.

      "Lục Hạo, | con mẹ hỗn đản, chờ đó, tôi Lạc Tiểu Thiến là tuyệt đối tha thứanh đâu!"

      La hét kêu la ầm ĩ, Lạc Tiểu Thiến xoay người trở lại gian phòng, tùy tay ném trang y phục cùng bọc hành lý hành lang, lập tức vào phòng luyện tập, cỡi giày ra cùng áo khoác, mở nhạc ra, điên cuồng nhảy múa.

      nhảy lên, múa, nhảy, xoay tròn...

      Cho đến khi cả người đầy mồ hôi, lực gần như cạn, mới dừng lại, tắt nhạc .

      Trong túi xách, điện thoại di động kêu ông ông vang.

      Lạc Tiểu Thiến bò qua, thấy số hiên màn hình điện thoại di động giống như số của người quen.

      "Alo?" nhận cú điện thoại.

      " cần chờ tôi, ngủ trước !" thanh Lãnh Tử Mặc đơn giản ràng .

      Lạc Tiểu Thiến giật mình, sau đó vui mừng giương môi "Được, tôi biết rồi!"

      Đệt!

      Sớm biết, cưỡng ép mình ăn cái vật kia, còn phải chịu đựng mùi của nó lâu như vậy

      Xách túi đến phòng tắm, lưu loát cởi quần áo tắm rửa, đánh răng cẩn thận và thậm chí còn đến mấy lần, xác định người mình còn mùi vị gì nữa, lúc này mới thay bộ váy ngủ ra khỏi phòng tắm.

      Chú ý đến đến cánh cửa chưa được đóng chặt ở bên kia, qua, muốn khóa chặt cửa lại, thấy bên trong nháp nháy có chiếc grand piano thanh lịch sáng bóng, bàn tay cứng lại

      Vì giúp mẫu thân chữa bệnh, cầm bán cái cây đàn dường cầm của mình rồi , cái này cũng phải ba năm rồi chưa chạm qua.

      Tên kia còn lâu mới về, đàn tý, chắc ta biết đâu

      Rốt cục, chống lại được dụ hoặc, Lạc Tiểu Thiến chân tay vào phòng.

      Chương 69. Tôi tắm rồi.
      Editor: Natalie Pham


      Tên kia còn lâu mới về, đàn tý, chắc ta biết đâu

      Rốt cục, chống được dụ hoặc, Lạc Tiểu Thiến chân tay vào phòng.

      Lật lên nắp che cầm, ngón tay Lạc Tiểu Thiến chậm rãi xẹt qua phím đàn.

      Bốn tuổi học cầm, ròng rã học mười năm, hiển nhiêncô rất thích đàn dương cầm.

      Lôi ghế đàn ra, ngồi lên, nhàng ấn phím đàn xuống, đàn dương cầm lập tức phát ra điệu dễ nghe.

      Những ngón tay chơi các phím đàn, các nốt nhạc liên tiếp như nước truyền ra khỏi phòng piano, phòng dương cầm là phòng cách , cho nên cũng cần lo lắng bị làm phiền.

      Hơi giương môi, Lạc Tiểu Thiến điều chỉnh thân thể ngồi cho tốt, hai tay đều để phím đàn, sau đó rất tự nhiên chơi.

      ...

      ...

      Lãnh Tử Mặc đẩy cửa phòng ra, thuận tay treo áo khoác và mũ kệ, lên lầu, đẩy cửa phòng ngủ ra.

      Đèn tối, rèm che chưa kéo.

      giường hai người, chăn mềm chỉnh tề có dấu hiệu được người chạm qua.

      bé này, dám thả chim bồ câu cho ? !

      thấy lạ, vừa rồi lúccônhận điện thoại của lại vui vẻ như vậy.

      Vẻ mặt Lãnh Tử Hàn trở lên lạnh lẽo.

      Ra khỏi phòng, chú ý tới ba lô để trước cửa phòng luyện tập , giật mình

      Khuôn mặt tức giận cũng giảm chút ít.

      đến!

      phải lại luyện tập đấy chứ?

      Lãnh Tử Mặc đẩy cửa phòng luyện tậpra, chẳng thấy người, xuống tầng dưới, vào phòng bếp.

      Trong phòng bếp, có ít đồ dùng và gia vị, mở tủ lạnh ra, trong tủ lạnh tràn đầy thức ăn và nguyên liệu tươi mới.

      Sắc mặt đỡ mấy phần.

      Uhm!

      Chuẩn bị khá đầy đủ đó, rất nghe lời, biểu rất tốt.

      Xoay người ra khỏi phòng bếp, ánh mắt nhàng dừng lại tại cửa phòng piano, tới, nhàng đẩy cửa ra.

      Cửa vừa mở ra, loạt thanh trong trẻo cùng tiếng nhạc truyền tới.

      Quả nhiên ở đây!

      Lạc Tiểu Thiến ngồi ghế đàn, tập trung đánh đàn.

      Ngón tay thon dài, đánh từng phím đàn, làn da bên cạnh chiếc đàn, phảng phất trong suốt ngọc

      tắm rửa qua, mái tóc dài tùy ý dùng dây chun buộc lại, lộ ra cổ thon dài và đường nét cả khuôn mặt, thậm chí có thể nhìn thấy lông tơ tinh tế mặt bị ánh đèn nhuộm thành màu vàng.

      người , mặc rộng thùng thình áo ngủ, chỗ cổ áo lộ ra xương quai hàm xinh đẹp.

      Chỗ lồng ngực, ràng nổi lên.

      , mặc nội y!

      Khóe miệng Lãnh Tử Mặc khẽ nhếch, ngủ, hơn nữa còn tắm rồi, bé này chờ sao?

      Hình như, đêm nay rất ngoan!

      Ý thức được điểm này, môi miệng Lãnh Tử Mặc cảm thấy hơi khô, ánh mắt dừng lại môi khẽ nhếch lên của , cất bước tới, để tay lên bờ vai .

      Lạc Tiểu Thiến lắp bắp kinh hãi, thu tay, như bị điện giật từ ghế nhảy dựng lên.

      Nhìn thấy Lãnh Tử Mặc đứng bên cạnh, tim nhất thời bị vặn lại thành khối.

      "... phải tối mới về sao?"

      Lãnh Tử Mặc nhíu mày, " phải chờ tôi sao?"

      Ý thức được mình lỡ lời, Lạc Tiểu Thiến vội phủ nhận, "tôi... ý tôi phải cái này... cái này... chắc đói lắm, nếu , để tôi nấu cho chút thức ăn ..."

      xoay người muốn chạy.

      Trong lòng, hối hận thôi.

      Thế nào mà lúc chạm vào dương cầm đánh thôi, tại mùi đậu hũ thối bị tẩy sạch , nếu giường, giả vờ ngủ...

      " cần!" Lãnh Tử Mặc bắt lấy cổ tay , dùng ít lực, kéo ômvào ngực, "Bây giờ tôi muốn ăn cơm!"

      "Này... để tôi giúp chuẩn bị nước tắm..." Lạc Tiểu Thiến hoảng loạn mở miệng.

      "Tôi tắm rồi !" Lãnh Tử Mặc .

      Trong lòng Lạc Tiểu Thiến cứng ngắc, nhìn xem, đêm nay, có đường để chạy rồi.


      Chương 70: Thân thể rất thành
      Editor: Natalie Pham

      "Vậy... có muốn uống cà phê ..." Lạc Tiểu Thiến thầm nghĩ muốn cắn lưỡi mình cái, uống coffee làm cái gì, càng uống càng có tinh thần, càng muốn ngủ , " đúng đúng, là uống sữa... Bằng , nước trái cây ? ..."

      Mặt Lãnh Tử Mặc hơi thả lỏng, nhìn người con ăn lộn xộn này, hồi hộp đến nỗi toàn bộ thân thể cứng như tượng gỗ.

      " rất hồi hộp?"

      "Có chút!" cúi mặt, giọng .

      thừa, khẩn trương mới là lạ đó, đổi lại nếu là ta mặc chiếc váy ngủ mỏng tanh và nằm trong lồng ngực của người đàn ông thử xem.

      Thôi, ta chẳng có dây thần kinh xấu hổ nên chả thể nào hiểu được đâu.

      Lạc Tiểu Thiến ơi là Lạc Tiểu Thiến, sao mày có thể rảnh rỗi đến mức ngồi đánh đàn dương cầm, thế còn mặc nội y, nếu như bọc kín mình lại rồi ngủ có phải hay hơn .

      Trong lòng thầm mắng chính mình, Lạc Tiểu Thiến nhanh chóng suy nghĩ đối sách.

      "Ngày mai tôi phải bay sang Paris, sau đó đến London, bảy ngày sau mới trở về được!"

      Cái này phải chẳng cần đối mặt với trong bảy ngày.

      Trời ơi! Hạnh phúc quá !

      Đáng chết, vì cái gì mà ta mua vé bay vào ban đêm nhỉ.

      Trong đầu Lạc Tiểu Thiến lóe lên tia sáng, ngửa mặt lên, giả vờ quan tâm, "Vậy nghỉ sớm, nếu sángmai dậy muộn nhỡ chuyến bay, nhầm, được, được, phải ngủ, tôi đây... giúp chuẩn bị hành lý, đúng, chuẩn bị hành lý!"

      Cuối cùng cũng có lý do, Lạc Tiểu Thiến, mày đúng là thiên tài !

      Ở trong lòng ca ngợi mình, côchưa để ýđến cánh tay ta dấu vết xuống dưới thân thể .

      Lãnh Tử Mặc mặc đẩy cánh tay xuống phía dưới, lúc trượt đến eo , đột nhiên thu lại, kéo càng gần hơn.

      Sau đó, mặt tiến lại gần đây, khẽ hôn lên tai .

      "mười giờ máy bay mới cất cánh, cần lo lắng, chúng ta còn rất nhiều thời gian!"

      Hừ!

      cho rằng, nhìn ra muốn chay trốn.

      Nếu phải còn trong thời gian bị huấn luyện, có trận đấu, rất muốn mang cùng.

      tắm bằng sữa tắm gì mà mùi hương này rất dễ ngửi

      Nụ hôn của bá đạo giống như những lần trước mà là rất , hôn lên tai , tiếp xúc cực , khiến toàn thân run rẩy, nhất là khi hơi thở xẹt qua tai , thậm chí còn cảm thấy như bị điện giật.

      Cảm thấy cả người buông lỏng, Lãnh Tử Mặc đưa đầu lưỡi qua, nhàng hôn liếm tai .

      Hoặc là, mỗi lần đều quá gấp gáp , mới khiến vừa tiếp xúc với liền cảm thấy hồi hộp.

      Lần này, đổi phương thức mới.

      Trời ạ!

      Toàn bộ lông tơ của Lạc Tiểu Thiến đều dựng đứng, cảm thấy đầu lưỡi xẹt qua da thịt , khiến hô hấp cùng nhịp tim của khống chế được mà đập dồn dập lên.

      Trong lòng kêu to, đẩy ta ra, đẩy ta ra.

      Nhưng căn bản cánh tay có lực.

      Môi lưỡi quấn vào nhau, giống như ở ngọn lửa, dường nhưtoàn bộ nước trong cơ thể đều bị vắt khô, cả người biến thành ngọnlửa bốccháy.

      Bên trong thân thể, lý trí cùng bản năng, đấu tranh kịch liệt.

      " muốn!"

      Đột nhiên căn môi, đau đớn kích thích bên dưới, cuối cùng lý trí thất thủ cũng chiếm được thế thương phong.

      đẩy ra, muốn xoay người chạy.

      Người vừa chạy đến cửa, đến đây, hai tay chống ở thành cửa giam cầm lại.

      Chẳng biết từ lúc nào tay luồn vào váy .

      Cúi mặt xuống, cắn vành tai , giọng tà ác như ác ma.

      " dối, bất qua thân thể có vẻ thành hơn đó!"

      hoảng loạn đẩy cánh tay an toàn của ra.

      "Tôi ..."
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      garan2602, Nhược Vân, Happyanh19 others thích bài này.

    3. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Thanhha, quỳnhpinky, susu5 others thích bài này.

    4. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      Thanhha, Otaku Bi, quỳnhpinky10 others thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Bài edit – Sửa đổi để làm mục lục
      Last edited by a moderator: 27/9/15
      B.Cat, Sue ú, Thanhha3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :