Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      @Ishtar : Ok. Tui nhặt giữa đường nên ko chú ý lắm. Với lại tui cũng ko bít làm nữa. Để tui học từ từ nhé. Tui có cover củ chuối do nàng Hằng tìm hộ rồi.
      susuIshtar thích bài này.

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 13: Phản xạ có điều kiện

      Edit : Mẹ Mìn

      Lúc các nữ sinh nhìn thấy Bạch Liên Hoa, trong lòng kích động thôi. Đoàn người nhất tề nghển cổ nhìn. Mà lúc Bạch Liên Hoa nhìn quét vòng, các nội tâm càng kêu cuồng loạn: nhìn qua, nhanh nhìn qua! Nhìn đến tôi! Mau nhìn đến tôi!

      Nội tâm như mưa rền gió dữ, nhưng mặt các vẫn là xấu hổ, Tô Khả cho các này định nghĩa: buồn bực.

      Mà ánh mắt Bạch Liên Hoa cuối cùng cũng tập trung người nữ sinh, các nội tâm nháy mắt phẫn nộ rít gào: ai? Là ai đem Bạch Liên Hoa của tôi rồi! Nhưng lúc ánh mắt dừng lại bên Tô Khả, đám trong lòng theo mưa rền gió dữ nháy mắt gió êm sóng lặng , sau đó lộ ra vẻ mặt đồng tình sâu sắc, nhìn Tô Khả.

      Tô Khả cười đến phi thường sáng lạn, miệng mở rộng đến tận quai hàm, hai hàm răng sáng trắng dưới ánh đèn.

      Sau đó phi thường đắc ý đứng dậy, ở dưới ánh mắt đồng tình, về phía Bạch Liên Hoa.

      Ở dưới có người khẽ : "Ai, Tô Khả kia cũng đủ khổ bức ."

      "Đúng vậy, trong vòng ngày bị phạt mấy lần, còn có hai lần bị lãnh đạo cao cấp phạt, quân huấn tốt còn được tốt nghiệp, là rối rắm."

      " biết tâm tính ấy sao còn tốt vậy, bị gọi ra ngoài như vậy còn vui vẻ, bị phạt vậy mà vẫn còn sức —— "

      "Tôi nghĩ ấy bị phạt đến phát điên rồi."

      Tô Khả theo Tô Cẩm Niên ra ngoài, ngọt ngào gọi: "Huấn luyện viên, tìm tôi a ~ "

      Nếu nghe thấy nữ sinh khác kêu huấn luyện viên, Tô Cẩm Niên tự nhiên là có dư thừa biểu tình, nhưng là đối với Tô Khả, sắc mặt liền trầm xuống, trán đầy vạch đen. cảm khái, nhất định đây là năm bổn mạng của , cho nên vận khí mới tệ như vậy, gặp phải vị "Đại thần" này!

      "Theo tôi ." Tô Cẩm Niên phun ra ba chữ, sau đó hướng tới mục đích đến. Ánh trăng nhợt nhạt bầu trời, khiến cho thoạt nhìn cả người như bông hoa.

      Tô Khả ở phía sau nhìn vài lần, ánh mắt sáng như sao, vô cùng vui vẻ : " cần nhiều! Huấn luyện viên, tôi nghe lời ."

      Vừa mới được vài bước, Tô Cẩm Niên lảo đảo cái, sau đó dừng lại nhìn Tô Khả, mày càng nhíu chặt, mất nửa ngày mới quay lại, tiếp tục bước .

      Bảy ngoặt tám rẽ, cuối cùng cũng đến nơi. Tô Khả nhìn phía trước, mới biết được nơi này là ký túc xá trường học thiết lập cho phụ đạo viên. Tô Khả có chút nghi hoặc, Bạch Liên Hoa mang tới nơi này làm gì?

      Đợi cho đến gần mới phát , mới vừa rồi còn tại nguyền rủa kia thủ trưởng lão nhân cùng với tối hôm qua lên quá ký túc xá phụ đạo viên đều ở.

      Tô Khả nháy mắt có chút 囧, cảm thấy lần này đến đây dường như phải chuyện gì tốt.

      Quả nhiên, kia phụ đạo viên nhìn đến Tô Khả tới, từ từ mở miệng, " chính là sinh viên năm nhất Tô Khả?"

      Tô Khả gật đầu, "Đúng vậy."

      Phụ đạo viên cao thấp đánh giá Tô Khả, "Nhìn qua chỉ là yếu đuối, thế nào lại là phần tử có vấn đề ?"

      Tô Khả: "..."

      Sau đó thủ trưởng lên tiếng: "Đúng, chính là này, mới ngày đầu tiên tôi liền nhìn ra ta đoàn kết, có kỷ luật, tôi cảm thấy cần phải trừng phạt làm gương, nhắc nhở bạn học khác!"

      Tô Khả: "..." Nội tâm: lão nhân, tôi đời trước nhất định là giết cả nhà ông, đời này ông mới trả thù tôi như vậy!

      Sau đó phụ đạo viên vẻ mặt tha thiết nhìn thủ trưởng : "Đúng vậy, thủ trưởng."

      Tô Khả muốn phun ra: tôi khinh! Cái gì tình huống! đến nay còn biết vì sao mình lại bị định tội như vậy! Giết gà dọa khỉ? Nghiêm trọng như vậy sao? ⊙﹏⊙b!

      Thủ trưởng đứng dậy, đến trước mặt Tô Khả , "Tuy rằng muốn phạt , nhưng tôi mới biết hôm nay ba lần bị phạt. Nữ sinh bị phạt nghiêm trọng như vậy hiếm thấy, cho nên tôi mới kêu Cẩm Niên đưa đến đây, phê bình giáo dục !"

      Kỳ cái gọi là trừng phạt kia chính là nghe thủ trưởng nghiêm khắc phê bình cộng thêm phụ đạo viên tận tình khuyên bảo, dù là như thế, đều là đem Tô Khả ép chết.

      Tô Khả nghĩ, nếu tương lai mười bốn ngày đều bị giáo huấn như vậy, bằng đập đầu vào đậu hủ chết còn hơn. Lúc về, Tô Khả đầu lùng bùng, khổ bức nghĩ, còn bằng cho tiếp tục phạt chạy !
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu12 others thích bài này.

    3. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 13.2: Phản xạ có điều kiện

      Edit : Mẹ Mìn

      Tô Khả trong lòng vô cùng chua xót, cùng Bạch Liên Hoa sóng đôi trở về, tuy theo phía sau , nhưng nhìn ** bóng dáng, cũng làm cho cảm thấy đơn chiếc bóng, hiu quạnh vô song...

      Tô Khả cam lòng, may mà đứng ở cửa cầu thang chờ Tô Cẩm Niên ra. Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trong nháy mắt muộn thao chấm dứt, lúc này Tô Cẩm Niên mới từ văn phòng ra, còn có thủ trưởng theo chào từ biệt.

      Tô Khả lúc này mới nhớ tới nữ sinh ban sáng với , Tô Cẩm Niên rất kiêu ngạo. Phong thái tao nhã, dung mạo tuấn, nếu có gia thế nhất định bồi dưỡng ra người như vậy đâu!

      Cáo biệt thủ trưởng cùng phụ đạo viên xong, Tô Cẩm Niên hơi hơi ngẩng đầu, nháy mắt liền thấy Tô Khả đợi ở đầu cầu thang. khỏi nhíu mày, nhưng cũng chậm rãi lên.

      Đợi cho đến bên người Tô Khả, nhìn , Tô Khả nổi giận, nha, cư nhiên dám nhìn tôi!

      Vì thế Tô Khả chạy chậm tiến lên, "Huấn luyện viên!"

      Tô Cẩm Niên dừng chân, " còn về đội ngũ, là muốn tiếp tục phạt chạy?"

      " có việc gì, chạy càng khỏe mạnh, làm cho thể lực của tôi trở tốt lên a ~" Tô Khả cười, vô cùng đáng khinh, nhìn Tô Cẩm Niên từ xuống dưới, "Huấn luyện viên, cũng phải chạy nhiều vào, bằng về sau thể lực tốt, tôi buồn a."

      Tô Cẩm Niên đầu đầy vạch đen, cố gắng tiếp. lần đầu tiên cảm thấy, phải chịu đựng nữ sinh trâu bò như Tô Khả khổ sở biết bao, trọng yếu nhất là, còn biết làm thế nào với !

      Nhìn Tô Cẩm Niên phía trước, Tô Khả nháy mắt đuổi kịp, mà chính vào lúc này, tiếng chuông vang lên báo hiệu hết giờ tập luyện, sau đó là thời gian tự do, Tô Khả càng thêm hưng phấn kích động, ánh mắt nhìn Tô Cẩm Niên đều toát ra xuân sắc.

      Tô Cẩm Niên tất nhiên là phát thần sắc Tô Khả phía sau, Tô Khả với Tô Cẩm Niên, "Cẩm Niên, chúng ta ăn kem ?"

      Tô Cẩm Niên xoay người, vô cùng nghiêm túc với Tô Khả, "Bạn học Tô Khả, gọi tôi là tôi huấn luyện viên!"

      Mà Tô Khả nguyên bản vì mải đuổi theo Tô Cẩm Niên, nên phát Tô Cẩm Niên bỗng nhiên dừng lại, kịp dừng lại liền lao thẳng vào lòng Tô Cẩm Niên ——

      Mà đột nhiên Tô Cẩm Niên xoay người, nhìn thấy Tô Khả lao đến, phản xạ có điều kiện giang hai tay ôm lấy ——

      trận gió cuốn quá kéo theo vài hạt cát. —— "Đông ——", Tô Khả rốt cục lao vào lòng Tô Cẩm Niên, thân mình nằm gọn trong vòng tay ——

      đàn quạ đen bay qua: "aho~aho~" vài chiếc lông chim rơi , bị cơn gió thổi đến kéo bay lên cùng những hạt cát . Cảnh vật có phần tiêu điều.

      Đêm trăng mùa hạ, thời gian nháy mắt yên lặng. Tô Khả cùng Tô Cẩm Niên, nhất tề hóa thạch .
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu12 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bé Niên chạy đâu cho thoát, thanks mẹ Mìn
      Mẹ Mìn thích bài này.

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 14.1: Quyết tâm kiên định

      Edit : Mẹ Mìn

      Buổi tối khi ngủ, Tô Khả mất ngủ, nằm ở giường trằn trọc. Chiếc giường khổ sở kêu lên kẽo kẹt ** làm càng trằn trọc hơn. Nếu bị bạn tốt biết mất ngủ chắc ngạc nhiên đến rơi cằm ra mất, sau đó vô cùng khoa trương kêu lên, "Oa oa, cậu cư nhiên lại mất ngủ? !"

      Quả , Tô Khả mất ngủ. Đây đúng là chuyện khó gặp a! là người sinh hoạt rất có quy củ, tám giờ năm mươi chín phút còn cầm điện thoại xem truyện H, nhưng chín giờ vừa đến khẳng định ngủ như lợn chết.

      Đáng lý, đêm hôm qua vì tâm trạng hưng phấn suốt đêm, hôm nay lại bị phạt chạy nhiều lần như vậy, chắc chắn rất buồn ngủ. Vậy mà giờ trời rạng sáng, vẫn còn chưa ngủ được. nằm ở giường, cả đầu đều là hình ảnh lỏa thể của Bạch Liên Hoa cùng với lăn lộn đủ các tư thế ... Cho nên, hồi hai tay ôm khuôn mặt nhắn, hồi trong lòng lại gào khóc vài tiếng, cảm khái: Bạch Liên Hoa là rất đặc biệt đáng ! {Mẹ Mìn: Ngất toàn tập với chị Tô}

      Cả đêm ngủ, đương nhiên, ngày hôm sau Tô Khả dậy nổi. ╮(╯_╰)╭

      Cũng may ba bạn cùng phòng rất có nghĩa khí, nhìn thấy Tô Khả dậy nổi, tự giác lấy khăn lông ướt lau lên mặt . Tô Khả bị lạnh tỉnh, nhìn các đều mặc chỉnh tề, vẻ mặt mơ hồ khó hiểu, mắt to chớp chút, trong giây lát nhớ tới lời vị thủ trưởng kia cùng phụ đạo viên, nháy mắt tỉnh hẳn. "Hưu ——" chút, lưu loát đứng dậy, nhanh như chớp.

      Ba bạn cùng phòng nháy mắt: "(⊙o⊙)!"

      Sau đó 3 phút, Tô Khả toàn bộ xong, sau đó với ba bạn cùng phòng: ", chúng ta xuống lầu."

      Ba bạn cùng phòng nhóm: —_—|||

      đến giờ tập hợp, mọi người cũng lục tục đến đông đủ .

      Đại ngốc hôm nay tinh thần phấn trấn nhìn mọi người, lúc nhìn đến Tô Khả, gật gật đầu, vẻ mặt vừa lòng, "Tô Khả hôm nay đến muộn, biểu tốt lắm, tiếp tục bảo trì."

      Tô Khả: "..."

      Cả ngày huấn luyện mệt mỏi, Tô Khả quét mắt tìm cả sân huấn luyện, cũng phát bóng dáng liên trưởng —— Tô Cẩm Niên đâu cả, Tô Khả cảm thấy có chút thất vọng.

      Ngày huấn luyện kế tiếp, cũng thấy Bạch Liên Hoa đâu cả.

      Các nữ sinh cũng với nhau khi thấy Tô Cẩm Niên đâu cả, cũng thất vọng thở dài: ai, Tô huấn luyện viên hôm nay sao lại đến?

      Tô Khả buồn bực .

      Rồi ngày thứ ba, ngày thứ tư... Bạch Liên Hoa thủy chung vẫn xuất .

      Nếu phải vẫn còn cảm giác nằm trong ngực Bạch Liên Hoa, hôn tiểu Bạch Liên, nếu phải các nữ sinh đều trông mong, Tô Khả nghĩ đời này có Bạch Liên Hoa nào cả! o(︶︿︶)o ai

      Mà trong lúc này Đại ngốc cũng biết là chuyện gì xảy ra, đặc biệt chiếu cố a.

      Mỗi khi xem liếc mắt tìm kiếm Bạch Liên Hoa, Đại ngốc , "Tô Khả, được hết nhìn đông tới nhìn tây." Mỗi khi nghĩ đến Bạch Liên Hoa đến thất thần, Đại ngốc , "Tô Khả, tập trung chú ý !"

      quá vài ngày, mọi người biết, có tên Tô Khả có vấn đề, có kỷ luật, là tân sinh có cái vấn đề . O(╯□╰)o

      Tô Khả tỏ vẻ có việc gì lớn, cùng bạn cùng phòng thanh minh: kỳ tớ căn bản làm gì nha? Vì thế người nào đó ở trong mắt mọi người đều là khinh bỉ.

      Còn hai ngày nữa quân huấn chấm dứt, mọi người đều tâm niệm muốn gặp Tô Cẩm Niên, cuối cùng cũng xuất .
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :