1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Thanks nàng cẩm tú sơri rất nhiều ... nhờ nàng mà ta rảnh rang hơn để edit:yoyo14:

      Chương 18: Kiếm tiền

      Hôm sau, Trang Thư Tình cũng mua giấy và bút mực về. Tuy rằng những thứ mua được tính là cực tốt, nhưng cũng phải quá kém.

      Nàng có cảm giác mình trở thành người mẹ, nguyện ý vì đứa con của mình mà làm hết thảy mọi việc, chỉ cần thành công là được.

      Trang Thư Hàn cũng cắn răng đem mười hai lạng bạc mua hai quyển sách, mỗi ngày nâng niu rời.

      Trang Thư Tình thấy như vậy cũng ổn, ràng cần phải sắp xếp thời gian biểu cho , cứ cách nửa giờ liền đứng lên lại lát. Sau khi ăn cơm xong, nghỉ ngơi nửa canh giờ (*), càng đừng nghĩ tới chuyện buổi tối thắp đèn để đọc sách, thời đại bây giờ nếu có vấn đề gì về mắt chắc chắn có cách chữa trị.

      (*) tiếng. canh giờ là 2 tiếng

      Trang Thư Hàn cũng rất biết nghe lời, tỷ tỷ như thế nào liền làm như thế đó, cần nghĩ ngợi thêm chút nào. Tuy bây giờ còn chưa kiếm ra tiền, Trang Thư Tình cũng tiết kiệm quá mức chi phí ăn mặc, hai ngày ăn bữa thịt, còn có hôm lại mua chút xương đầu rẻ tiền về hầm canh cho Trương Thư Hàn. chỉ có hai tỷ đệ uống, Trương Tú Nhi cũng có phần, trong khoảng thời gian ngắn, sắc mặt ba người ràng tốt hơn rất nhiều. Trương Thư Thành từng đến thăm lần, thấy bọn họ ở chung tốt như vậy cũng an lòng.

      Mấy ngày sau khí trời càng lạnh, ban ngày mặt trời vừa lên, ba người đều ngồi ngốc ở trong sân. Ở bên Trương Tú Nhi làm nữ hồng, hai tỷ đệ liền nâng cái bàn ra, mỗi người chiếm góc, người đọc sách luyện chữ, người vẽ hoa văn. ràng ba người quen biết nhau lâu, nhưng nhìn vào đều thấy thoải mái giống như người nhà.

      "Đốc đốc đốc..."

      Trang Thư Tình ngẩng đầu nhìn hướng Trương Tú Nhi.

      "Chắc là người tới lấy khăn tay của tỷ." Trương Tú Nhi buông công việc đứng dậy, phủi mấy sợi chỉ người cùng đầu, bước ra mở cửa cửa.

      "Dệt nương, người đến rồi."

      "Hiếm khi ngươi chủ động tìm ta, làm sao ta lại đến cho được."

      Người vừa tới chuyện ôn nhu, dắt tay Trương Tú Nhi cùng bước vào sân. Đợi vào trong viện, thấy còn có người khác ở đây, bước chân Dệt nương sững lại: "Đây là..."

      "Hai tỷ đệ đến Hội Nguyên tìm người, tạm thời ở trọ nhà ta." Trương Tú Nhi mời Dệt nương ngồi xuống, lại nhanh nhẹn bưng trà đến, rồi lại cầm cái ghế con ngồi xuống bên cạnh.

      "Tỷ tỷ gọi là Trang Thư Tình, đệ đệ gọi là Trang Thư Hàn, đều là những đứa có hiểu biết, đây là Dệt nương, các người cũng gọi nàng là tỷ tỷ ."

      "Dệt tỷ tỷ."

      Dệt nương đè xuống nghi hoặc trong lòng, gật đầu mỉm cười: "Đều là hài tử ngoan, có các ngươi ở bên cạnh chiếu cố Tú Nhi, tỷ cũng an tâm hơn."

      " ra Tú Nhi tỷ chiếu cố tỷ đệ chúng ta." Trang Thư Tình trả lời câu, đem sách vở của đệ đệ gom lại, rồi : "Thư Hàn, đệ vào nhà đọc sách ."

      "Vâng." Trang Thư Hàn đứng dậy, cũng gì thêm, chỉ chắp tay vái chào Dệt nương, ôm lấy sách vở giấy bút vào phòng.

      Trong khoảng thời gian này được ăn ngon, lại có việc gì lo lắng, người càng có thêm chút thịt, khí sắc cũng rất tốt, thiếu niên nho nay lộ ra bộ dáng tuấn tú. Bộ dạng tỷ đệ bọn họ đều rất giống mẫu thân, lại có chút nào giống với Trang Trạch Lương.

      Mặc dù Dệt nương còn có chút cảm giác xa lạ với tỷ đệ hai người, nhưng lúc này nhìn thấy bộ dáng tiểu đại nhân của Trang Thư Hàn, nhịn được nở nụ cười: "Được dạy bảo rất tốt."

      "Thư Tình làm tỷ tỷ rất tốt." Tuy Trương Tú Nhi được Trang Thư Tình kể lại chuyện trong nhà mình, nhưng nhiều ngày ở chung, nàng cũng nhìn ra được người tỷ tỷ này có bao nhiêu dụng tâm, thua gì quan tâm của cha mẹ.

      Dệt nương nhìn tiểu nương thân áo trắng thuần khiết, gương mặt trái xoan nho , cái mũi thanh tú, đôi môi son mà hồng, nhưng xuất sắc nhất vẫn là ánh mắt kia,lúc cười rộ lên, đôi lông mày cũng cong lên, khiến người khác nhìn thấy cũng kìm lòng được mà muốn cười theo, cho dù cười theo cũng phải có hai phần vui vẻ, người như vậy, trời sinh luôn khiến cho người khác có ra lòng mến ngay từ lần đầu gặp mặt.

      "Thư Tình, đem mấy hoa văn muội vẽ ra cho Dệt nương xem ."

      tại, Trang Thư Tình rất có lòng tin tưởng đối với những hoa văn mình vẽ, nghe vậy liền chọn ra mấy hoa văn được hong khô đưa cho Dệt nương xem.

      "Gọi ngươi qua đây là muốn cho ngươi xem thứ này, khả năng vẽ hoa văn của Thư Tình rất tốt, ta thấy còn vẽ đẹp hơn cả hoa văn của những vị tú tài kia,mọi thứ ở đây muội ấy đầu lạ lẫm, nếu vội vàng ra bên ngoài bán ta sợ muội ấy bị chèn ép. Ngươi quen biết nhiều tú nương, dù là người mua được bao nhiêu, nhưng cũng có thể giúp muội ấy kiếm chút tiền, Thư Tình là tiểu nương, xuất đầu lộ diện ra bên ngoài cũng tốt."

      Trương Tú Nhi chuyện rất dụng tâm, Dệt nương cũng nhìn qua nhìn lại năm bức hoa văn kia vài lần, bức nào nàng cũng thích.

      Tú Nhi rất đúng, những hoa văn này vẽ mới mẻ độc đáo hơn các tú tài rất nhiều, nếu tất cả các bức hoa văn của Trang Thư Tình đều đẹp như vậy, lỡ đâu hôm nay nàng đến đây, biết bỏ lỡ cơ hội tốt tới mức nào.

      "Có thể cho ta xem những bức hoa văn còn lại hay ?"

      Nhìn qua nét mặt của Dệt nương, Trang Thư Tình liền biết nàng ấy bị hấp dẫn, sảng khoái vươn tay lấy hơn mười bức hoa văn đưa tới.

      Dệt nương nhanh chóng xem hết tất cả, xem xong liền vỗ bàn: "Tỷ mua tất cả, muội định chào giá bao nhiêu bức?"

      "Nghe Tú Nhi tỷ Dệt tỷ tỷ là tú nương ưu tú, khẳng định tỷ hiểu biết giá thị trường hơn so với muội, tỷ xem rồi ra giá , Tú Nhi tỷ là người tốt, muội tin Dệt tỷ tỷ có thể thường xuyên đến thăm tỷ ấy cũng phải là người hay bắt nạt người khác."

      " tiểu nương khéo miệng." Dệt nương liếc mắt nhìn Trương Tú Nhi: "Đây là nha đầu có thể nhìn thấu lòng người, chỗ nào cần ngươi lo lắng sao."

      Trương Tú Nhi mỉm cười: "Như thế có gì tốt sao? Ta thích muội ấy như vậy hơn."

      "Vậy cứ theo ý muội ." Dệt nương lại cúi đầu đếm lần: "Nơi này có
      mười bảy bức, có hai bức quá mức đơn giản, năm trăm văn bức, năm bức này mỗi bức trả 1200 văn tiền, bốn bức này mỗi bức 1600 văn tiền, còn lại sáu bức này hai lượng bức, muội có vừa lòng với mức
      giá này ?"

      So với giá nàng nhẩm tính lúc trước còn cao hơn, đương nhiên Trang Thư Tình hoàn toàn có ý kiến gì, chỉ là mười bảy bức có thể bán nhiều tiền như vậy, nàng còn có mười bảy bức nữa, hơn nữa về sau còn có thể vẽ tiếp, lo có tiền.

      "Dệt tỷ tỷ là người phúc hậu, muội nghe theo quyết định của tỷ."

      "Chẳng qua lúc ra ngoài tỷ biết có vụ mua bán này, tại tỷ mang theo nhiều bạc, mấy thứ này cứ để ở đây, tỷ trở về chuyến, buổi chiều qua."

      " sao." Trang Thư Tình đem những thứ này đẩy qua phía Dệt nương, bạn của Tú Nhi tỷ, cũng cần phải đề phòng quá mức: "Lúc nào Dệt tỷ tỷ sang đây rồi đưa bạc sau cũng được."

      Dệt nương nhoẻn miệng cười: "Cũng được, chạy được hòa thượng chứ chạy được miếu, vậy , tổng cộng là hai mươi lăm lượng hai vạn bốn trăm văn tiền, trước tiên tỷ đưa muội số lẻ, hai mươi lượng nữa ngày mai tỷ đưa qua."

      "Dệt tỷ tỷ là đường làm ăn của muội, bốn trăm văn liền tính, sau này
      còn phải làm phiền dệt tỷ tỷ quan tâm."

      "Vậy tỷ khách khí đâu ." Lấy ra từ trong hà bao năm lượng bạc vụn, Dệt nương cẩn thận cất mấy bức hoa văn lại. Đột nhiên ra ngoài chút mất hai mươi lăm lượng hai, nghĩ tới đây nàng cũng có chút
      đau lòng, nhưng khi nghĩ đem nhưng bức hoa văn đa dạng này bán ra, về sau nhất định được hoan nghênh lớn. Nhẩm tính có thể kiếm được gấp mấy lần số vốn bỏ ra, tâm tình nàng cũng hòa hoãn nhiều.

      " Mấy đồ thêu như vậy muội vẫn còn sao?"

      "Tất nhiên là còn, Dệt tỷ tỷ chờ lát."

      Trang Thư Tình vào phòng, Dệt nương giọng với Trương Tú Nhi: " nương như vậy, nhà bình thường dưỡng ra được, ngươi có hỏi ràng lai lịch của hai tỷ đệ này chưa?"

      "Ngay từ đầu cũng hỏi thăm hai câu, Thư Tình chỉ mẫu thân qua đời, tới tìm người thân nương tựa, sau đó cũng kể thêm chuyện khác, ta cũng hỏi nhiều hơn. Nếu trong nhà có chuyện gì khó xử, tiểu nương tuổi đàm hôn luận gả như nàng làm sao lại mang theo đệ đệ xuất đầu lộ diện ra bên ngoài? Ta cũng nhận định, làm bạn
      cùng bọn họ rất tốt, tra hỏi ràng để làm gì cơ chứ?"

      Nghĩ đến tỷ muội cùng nhau lớn lên từ bé của mình, tuổi còn trẻ phải thủ thân cho chồng, bên cạnh lại đứa con, hốc mũi Dệt nương có chút chua xót, cố nén nước mắt. Đúng vậy, người sống ở đời đều có những điều khó , hỏi nhiều như vậy làm gì chứ?
      Last edited: 7/6/16
      minhminhanhngoc, Hale205, hargane18764 others thích bài này.

    3. cẩm tú sơri

      cẩm tú sơri Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      112
      edit chậm chậm cho mấy bạn ấy thèm chơi @Tiểu Huân
      p/s: ấy..ấy..em đùa..đừng ném đá ~~~:yoyo23::yoyo23::yoyo23:
      lananhtran51, saoxoay, Chris2 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 19: tìm đường khác



      Thấy Trang Thư Tình đến, hai người liền ngừng câu chuyện.

      "Nhiều như vậy sao?"

      "Mấy ngày nay muội vẽ liên tục, dưới này là mấy bức vẽban đầu, có chút mới lạ, Dệt tỷ tỷ nhìn xem có thể bán được ."

      Dệt nương cẩn thận lật bức xem, mặt đều có vẻ gì mới, lại nhìn đến mặt sau, cũng xem kĩ từng bức rồi đặt xuống: "Mấy bức này được."

      Trang Thư Tình nhặt lên xem thử, cảm thấy cũng vừa lòng lắm.

      "Tỷ quen biết rất nhiều tú nương, muốn bán mấy bức này cũng khó. Nhưng theo ý kiến của tỷ, nếu bán cho những người khác giống như bán cho tỷ. Trước tiên, tới việc các nàng có thể dứt khoát đưa ra nhiều bạc như vậy hay , chính là nếu như lấy ra, mỗi lần muội đều bán nhiều như vậy,tất nhiên các nàng ép giá. Thế này chẳng khác nào muội cạnh tranh với chính mình, cũng chỉ có mình muội mệt mỏi, các tú tài bán hoa văn là vì sống tạm, vì muốn mua thêm vài quyển sách. Dù sao bọn họ cũng là người đọc sách,việc trước hết phải làm là đọc sách, nên tháng bán bức là đủ rồi, cho nên giá hoa văn chắc chắn giảm xuống. Những bức vẽ này của muội, tuy rằng đều có chất lượng tốt, nhưng số lượng lại quá nhiều, tất nhiên bọn họ cố gắng ép giá xuống, về sau nếu muốn nâng giá trở lại càng khó hơn ."

      Đúng rồi, ánh mắt nàng thiển cận, chỉ muốn nhanh chóng kiếm chút tiền để chuộc lại ngọc bội, lại quênmất quy tắc của thị trường.

      Trang Thư Tình trịnh trọng cúi đầu với Dệt nương: "Cám ơn Dệt tỷ tỷ nhắc nhở, do muội bộp chộp thiếu suy nghĩ."

      Dệt nương nâng nàng dậy, ôn nhu cười: "Muội chê tỷ nhiều là tốt rồi, nếu có cơ hội, muội nên tiếp xúc với việc thêu trang, nếu có thể được các nàng coi trọng, thìtiền đến tay liền ổn định ."

      Trang Thư Tình cảm thấy động tâm, mơ hồ liền có ýtưởng,cũng kịp ngẫm nghĩ nữa, : "Tài nghệ của muội bằng ai, thêu tranh làm sao có người để ý."

      Kỳ thực Dệt nương vừa xong cũng lập tức hối hận, nàng là mình tú nương, nguồn tiêu thụ vốn bằng như thêu tranh, nếu có hoa văn xuất sắc, lại dựa vào tay thủ nghệ cùng tài năng giỏi là có thể mở mộtcửa tiệm. Những người thêu tranh cũng có thể tự đilấyhoa văn về, đó chẳng khác nào tự mình chặn mất đườngsống sao?

      Nghe được Trang Thư Tình như vậy, tất nhiên nàng khuyên nữa, chỉ hận thể khuyên Trang Thư Tình cần có cái tài năng ấy mới tốt.

      " thị trường, hoa văn diện rộng rất khan hiếm, muội chỉ cần dụng tâm chút ở mặt này, hơn nữa giá cũng cao hơn rất nhiều. Trước mắt giá bán cao nhất là trăm lượng cho bức bát trang bình phong, tỷ cũng có may mắn được thấytấm bình phong này lần,đó là bức bình phong đẹp nhất mà tỷ từng thấy. Vậy nên cho dù muội bán được cái giá kia, mười hai hay hai mươi lượng cũng tốt rồi. Chủ yếu chỉ cần hạn chế số lượng chút, cần làm hỏng giá thị trường."

      "Muội nhớ kỹ, cám ơn Dệt tỷ tỷ nhắc nhở." Trang Thư Tình thành tâm lời cảm tạ, lúc trước, nàng nghĩ mọi chuyện quá đơn giản.

      Vừa mới trả xong nợ, Trang Thư Tình hào phóng muađến hai cân thịt, lại mua thêm con cá, tự mình xuống bếp làm bàn đồ ăn đa dạng.

      Bởi vì có khách, nên Trang Thư Hàn dùng cơm trong phòng.

      Ba nữ nhân ngồi bàn, bên trong Trang Thư Tình là linh hồn thuần thục, trí tuệ cũng thấp, cùng nhau trò chuyện rất vui.

      Hôm sau, lúc Dệt nương đưa bạc đến còn dẫn theo ba người, đều là tú nương.

      Trang Thư Tình học tốt lời khuyên, cũng chỉ lấy ra mười bức hoa văn chia cho các nàng, có Dệt nương ở đây, tất nhiên giá bán cũng được đẩy lên cao, hơn nữa các tú nương còn về sau thường đến chỗ nàng mua hoa văn.

      Nhớ tới việc Trương Tú Nhi ở góa, Thư Hàn cũng bận học tập, luôn có người đến người tốt, Trang Thư Tình định ra ràng, mỗi tháng vào ngày mười tám, hai mươi tám mới bán đồ.

      Như vậy, nàng cũng có thể dành chút thời gian lo lắng những chuyện khác.

      Trương Tú Nhi thấy mỗi ngày nàng đều chạy ra ngoài, nhịn vài ngày cuối cùng thể nhịn thêm nữa, đợi đến khi người trở về liền kéo nàng lại khuyên nhủ: "Tỷ biết muội vội vã tìm người thân, nhưng việc này cần gấp như vậy, tại muội đến tuổi nghị thân, việc này cần phải giữ ý chút, đừng có cả ngày đều chạy ra bên ngoài, Hội Nguyên Thành lại lớn như vậy, bị người ta thấy thế về sau bất lợi cho muội."

      Từ ngày Dệt nương tới, trong đầu Trang Thư Tình liền xuất ý tưởng.

      Nàng thể làm đại phu, nhưng mấy cáibệnh cảm mạo ở thời đại nàyđều có thể rút ngắn tuổi thọ con người, nàng cũng nghĩ hoàn toàn buông tha cho ý tưởng ấy. Ít nhất say này vào thời điểm Thư Hàn có gì bất trắc, nàng bởi vì có chuẩn bị mà chân tay luống cuống, nếu biết chút ít về y học, thời khắc mấu chốt có thể cứu người.

      Cho nên nàng muốn lặng lẽ chuẩn bị bộ dụng cụ giải phẫu, đến khi cần cũng có thể sử dụng, nhất định phải chỉ chút bạc là đủ. Về sau Thư Hàn muốn vào học, cũng phải chi rất nhiều, còn có chi tiêu hằng ngày của bọn họ, còn muốn chuộc lại ngọc bội, nơi nào chỗnào cũng đều cần đến tiền.

      Nàng vốn cho rằng có tài cán vẽ vài bức hoa văn có thể giúp nàng giải quyết mọi vấn đề, nàng cũng tính toán giống như trước đây sống an ổn ngây ngốc hai năm,nhưng lời của Dệt nương lại chặt đứt ý niệm củanàng.

      Tất nhiên nàng nghĩ con đường phát triển khác.

      Trong lòng nàng lóe lên chút ý tưởng về con đường này.


      Nàng lo có hoa văn mới, cứ bán như vậy làm hư thị trường, nếu chỉ biết bán qua tay vài tú nương, bằng bản thân tự ra bên ngoài bán thành phẩm?

      Mấy ngày nay nàng ra bên ngoài cũng làm gì khác, chính ở chợ xem giá thị trường, đồng thời cũng tìmra cửa hiệu mặt tiền.

      Nàng biết có số việc nếu có ý tưởng phải hành động lập tức, nếu cứ chần chừ cái gì cũng làm thành.

      Con đường này nếu bước mặc dù có thể thành công, kể cả việc nàng lường trước tổn thất, cùng lắm đến lúc đó lại nghĩ biện pháp khác thôi.

      Tại đại sống gần ba mươi năm, lại có xuất thân như vậy, nàng có thói quen độc lập, cũng có thói quen tự quyết định mọi việc, nhưng lại quên mất bây giờ cóngười lo lắng cho nàng.

      Người phụ nhân có lẽ yếu đuối, có lẽ tính bản lãnh, có lẽ lợi dụng tỷ đệ bọn họ đến để xua tịch mịch,nhưng quan tầm của nàng dành cho mình cùng Thư Hàn đều rất chân tâm ý. Trang Thư Tình vốn cũng tính toán chờ cửa hàng mở ra, sẽnhờ nàng làm tú nương, lúc này cũng che giấu nữa.

      "Tú Nhi tỷ, muội tính mở cửa hàng."

      Trương Tú Nhi ngẩn ra: "Muội ra ngoài phải tìmngười thân, mà là xem mấy cửa hiệu mặt tiền ?"

      "Tìm người thân chắc chắn có thể tìm được, muội phải lo lắng rất nhiều cho Thư Hàn, về sau đệ ấy tất yếu phải học lên, vì thế có nhiều chỗ cần tiêu tiền, muội vẽ hoa văn, có thể mời tú nương làm thành phẩm bán trong cửa hàng, vậy tốt hơn chỉ bán hoa văn."

      "Nhưng muội bán hoa văn tháng cũng có thể kiếm ít tiền, tính toán sơ lược, qua năm có thể kiếm hai ba trăm lượng bạc, so ra hơn rất nhiều người."

      năm chỉ đủ cho nàng chuộc ngọc bội, nàng làm sao có thể thỏa mãn, Thư Hàn càng lúc càng lớn hơn, nàng thể lo nổi, nhưng trong lúc này nàng thểnói hết chophụ nhân thiện lương nhát gan này hiểu, đành phải hàm hồ : "Muội có rất nhiều chỗ cần dùng đến tiền, số tiền đó đủ."

      Trương Tú Nhi có chút hoảng, nàng biết việc gì lạicần nhiều tiền như vậy, nàng lo lắng trước khi Thư Tình kịp kiếm tiền thanh danh hỏng hết, hủy cả đời.

      "Tú Nhi tỷ cần lo lắng, muội vốn cũng tính nghị thân, nương qua đời năm, muội còn phải giữ đạo hiếu hai năm, tại cần nhắc đến việc này."

      Trương Tú Nhi giật mình, đúng rồi, hai tỷ đệ đều ăn mặc mộc mạc, lúc trước nàng cứ tưởng là hai người túng quẫn, có tiền mua thêm quần áo mới, ra là còntrong thời kỳ giữ đạo hiếu.

      biết nên khuyên thế nào nữa, lại muốn để Thư Tình tiếp tục bôn ba bên ngoài, Trương Tú Nhi thở dài, : "Muội quên đệ đệ tỷ làm gì rồi sao? Muốn tìm cửa hiệu mặt tiền phải hỏi mới đúng, dùlà biết, cũng có thể hỏi thăm giúp, ngày mai tỷ gọi đến chuyến, muội đừng ra ngoài nữa."

      Trang Thư Tình cười rạng rỡ: "Tốt."

      Sáng hôm sau, Trương Thư Thành lại tới, trong tay còn cầm cái vò.

      "Nương làm dưa muối, đệ mang qua cho tỷ vò."

      Trương Tú Nhi nhận lấy, vẻ mặt tràn đầy vui mừng: "Tỷ quên cách muối dưa, chỉ thích ăn của nương làm, đệ ngồi , tỷ châm trà cho đệ."

      Nhìn tỷ tỷ bận việc, Trương Thư Thành hỏi: "Người khác giúp ta trông bàn, đệ phải nhanh chóng quay về, tỷ kêu đệ lại đây có chuyện gì?"

      "Là ta tìm huynh." Trang Thư Tình từ ngoài tiến vào, kêu tiếng Tú Nhi tỷ liền ngồi xuống bên: "Ta muốn thuê cửa hàng, Tú Nhi tỷ đau lòng ta, muốn ta ở bên ngoài bôn ba, liền gọi huynh đến, làm phiền đại ca đến đây chuyến rồi."

      Trương Thư Thành nhướng mày: "Muội muốn buôn bán?"

      "Ân, có quyết định này."

      "Muội mới bao lớn? Đệ đệ muội mớimới bao lớn? Dù cho trong tay muội có tiền vốn, nhưng có năng lực thìmua bán thế nào? Dù là làm, nhưng có người tín nhiệm các người, nguyện ý mua hàng của các người sao?"

      "Là muội làm, phải Thư Hàn." Trang Thư Tình sửa chữa lại, : "Đại ca cần lo lắng những việc ấy, nếu trong tay huynh cócửa hiệu mặt tiền thích hợp cho muội thuê trước là được."

      "Tất nhiên ta có cửa hiệu mặt tiền, muội còn sợ thuê được sao, đương nhiên ta đẩy tiền tài sắp vào trong tay ra bên ngoài." Tiếp nhận trà của tỷ tỷ đưa tới, vẻ mặt Trương Thư Thành nhàn nhạt nhìn Trang Thư Tình: "Muốn mặt tiền cửa hiệu bao lớn? Có cầu gì thêm ?"

      "Mặt tiền cửa hiệu trung đẳng là được, muội tính bán đồ thêu, có khả năng bán thêm mấy bức tranh thêu khác, cho nênchung quanh cửa hiệu mặt tiền thể có cửa hàng làm việc bẩn, tốt nhất là chung quanh phải tương đối sạch , bán gì cũng được, thượng vàng hạ cám (đủ các loại, từ tầm thường đến cái quý nhất), trong tay đại ca có hay ?"

      "Có hai chỗ, giờ ta dẫn muội xem lát?"

      "Được, đại ca chờ, muội chút trở lại."

      Trang Thư Tình đến phòng đệ đệ.

      "Tỷ tỷ phải ra ngoài lát, lúc nữa đệ mua chútthịt về, chừng Trương đại ca ở chỗ này ăn cơm."

      Trang Thư Hàn lắc đầu: "Đệ cùng với tỷ tỷ."

      " cần..."

      " được, đệ là nam nhân trong nhà, việc này vốn phải để đệ làm, chỉ vì đệ nên tỷ tỷ mới phải mệt nhọc, như Tú Nhi tỷ , tỷ tỷ vẫn nên cố gắng hạn chế ra ngoài mới tốt, tại đệ còn tốt hơn tỷ tỷ, đúng ra đệnênra mặt mới tốt."

      Đệ đệ biết đảm đương như vậy, Trang Thư Tình vừa vui mừng lại vừa xót xa, chỉ khi có cuộc sốngkhó khăn thìđứa mới có thể sớm hiểu chuyện, trước đây nàng vẫn nghĩ rằng muốn trở nên nổi bật phải có trả giá.

      Đứng đó ngây người lát, Trang Thư Hàn thu thập thỏa đáng, trong khoảng thời gian này cũng đủ để nànghiểu, tại có cái gì cũng cãi được ý kiến củađệ đệ, nghĩ tới mấy ngày nay mỗi ngày đều đọc sách, ra ngoài chút cũng tốt, ràng cái gì cũng nóiliền ra cửa.

      Bên ngoài, Trương Tú Nhi ở thấp giọng dặn tiểu đệ: "Nếu như thấy được, đệ nên giúp áp tiền thuê xuongs chút, đừng trả giá cao, nếu để tỷ biết tỷ đệ các nàng chịu phải thiệt thòi gì, về sau đệ đừng tới cửa nhà tỷ."

      Trương Thư Thành bất đắc dĩ liếc mắt nhìn tỷ tỷ lảm nhảm, cũng chỉ có nàng xem ai cũng đều tốt, cứ coi hai tỷ đệ ấy là những đứa có hiểu biết, cũng nghĩ xem bọn họ là người dễ dàng chịu thiệt như vậy sao?

      p/s: beta sướng ở chỗ được đọc truyện sớm! ha ha ha

      (Tiểu Huân): Bữa nào ta edit hàng loạt cho nàng rồi mỗi ngày nàng beta 1 chương gửi cho ta :yoyo51::yoyo17:
      Last edited: 7/6/16
      minhminhanhngoc, Hale205, hargane18761 others thích bài này.

    5. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      nam 9 có phải là Trương Thư Thành này nàng?
      lananhtran51 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :