1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      cảm giác này từ từ thấm này nguy hiểm lắm a......ăn sâu chết người......khửa......khửa......
      Natalie Phamoxy501 thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG] [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 6/3/15
      lananhtran51, kabi_ng0k, cass_moon301016 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 49
      Editor: Natalie Phạm


      Sau khi mấy người Tử Châu và tiểu Thuật tử rời , Kỷ Trà Huyên suy nghĩ lúc quay ra với Chi Thảo đứng bên: "Chi Thảo, em tự mời Dung quý nhân đến đây. . . . ."


      Chi Thảo vội vàng : "Nô tì ngay."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, tuy rằng Kỷ Trà Phù tự đến mà cần mời, nhưng Kỷ Trà Huyên vẫn muốn cho người mời nàng ta.


      Sau khi Chi Thảo rời , Kỷ Trà Huyên nhìn về phía chính điện, được trang trí tràn đầy khí vui mừng.


      "Các lễ vật được chuẩn bị tốt chưa?"


      Phùng ma ma : "Lão phu nhân cây gậy chống, Kỷ phu nhân cùng nhị phu nhân mỗi người bộ đồ trang sức, mặt khác cũng chuẩn bị cho đại công tử cùng ngũ công tử mỗi người bộ bút pháp tốt nhất."


      Kỷ Trà Huyên : "Hôm nay tất cả mọi người trong cung đều quan sát bản cung, nhất định thể làm cho người ta bắt được nhược điểm (điểm yếu)."


      "Xin nương nương yên tâm, nô tì kiểm tra mấy lần rồi ạ."


      Phùng ma ma ở trong cung nhiều năm, làm việc mấy việc này khiến người ta yên tâm.


      Kỷ Trà Huyên ngồi ghế chủ vị nghỉ ngơi, Phùng ma ma đứng bên.


      Các cung nữ thái giám khác cũng đứng ở bên chờ nàng phân phó.


      "Dung quý nhân đến." Tiếng hô của thái giám bên ngoài vừa dứt, Kỷ Trà Huyên liền thấy Dung quý nhân được Thị Cầm nâng đỡ chậm rãi đến.


      Phùng ma ma đỡ Kỷ Trà Huyên đứng dậy.


      Nhìn cách trang điểm của Kỷ Trà Phù, ánh mắt Kỷ Trà Huyên liền sáng lên. Kỷ Trà Phù chính là vị mỹ nhân tuyệt sắc, hôm nay trang điểm xinh đẹp rung động lòng người, trong nét đoan trang hiền dịu tăng thêm sức sống hoạt bát. Nhìn tổng thể khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui*.


      *Cảnh đẹp ý vui: ý cảnh đẹp làm cho người ta muốn nhìn mãi, cảnh đẹp làm cho người ngắm vui sướng.


      Kỷ Trà Phù nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, bụng nàng hơi lộ ra, ngày thường luôn có sức sống như nàng nhưng lúc này lại vô cùng dịu dàng.


      Kỷ Trà Phù còn chưa kịp hành lễ Kỷ Trà Huyên liền kéo tay nàng ta, : "Nhị tỷ tỷ mau ngồi xuống ."


      Kỷ Trà Phù vỗ vào tay Kỷ Trà Huyên, sau đó liền ngồi xuống theo Kỷ Trà Huyên.


      Thị Cầm theo đứng ở phía sau nàng ta.


      Kỷ Trà Huyên nhìn Thị Kỳ cùng Thị Thư ôm hai cái hòm lớn đến, mặc dù biết bên trong chứa cái gì, nhưng nghĩ tới nhất định phải lễ vật bình thường.


      Những lễ vật mà Kỷ Trà Phù được ban thưởng ít hơn so với Kỷ Trà Huyên là mấy.


      Hai tỷ muội chuyện phiếm, nhưng rất ăn ý bàn luận về chuyện sắp xảy ra.


      tại thời tiết rất đẹp, lâu sau, ánh nắng mặt trời chiếu vào phòng.


      Cửa chính điện luôn mở khiến ánh mặt trời vào mùa đông làm tâm trạng hai người càng vui sướng hơn.


      Cuối cùng, tên tiểu thái giám từ bên ngoài chạy vào, là trong mấy người mà tiểu Thuật tử mang tới.


      Ánh mắt Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Trà Phù đều đặt ở người .


      Tiểu thái giám lập tức cúi người xuống, : "Khởi bẩm nương nương, Kỷ Mạnh thị, Kỷ Trịnh thị cùng Kỷ Từ thị ở ngoài chờ gặp nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Mời vào"


      Tiểu thái giám : "Dạ."


      Sau đó liền lui sang bên, lớn tiếng hô: "Tuyên Kỷ Mạnh thị, Kỷ Trịnh thị cùng Kỷ Từ thị vào điện!"


      Tiểu thái giám vừa dứt lời, tuy Kỷ Trà Huyên ngồi ngay ngắn ở bên, nhưng nàng rất nhạy bén cảm thấy kích động của Kỷ Trà Phù. Tiến vào thâm cung nửa năm, Kỷ Trà Phù thể tránh được suy nghĩ mong nhớ người thân của nàng ta.


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên bỗng nhiên trào ra dòng cảm xúc chua xót, tâm trạng cũng sa sút, Kỷ Trà Phù còn có khả năng gặp mặt người thân, nhưng nàng rất khó có cơ hội trở về thăm bọn họ.


      Khi ba vị phu nhân chậm rãi vào tầm nhìn người trong điện, thân thể Kỷ Trà Phù hơi dời chỗ ngồi, khăn tay bị nàng ta nắm chặt đến nỗi nhăn nhúm còn biết.


      Đến khi ba người này sải bước tới cửa chính điện, tay Kỷ Trà Phù mới thả lỏng chút, ánh mắt gắt gao nhìn ba người.


      Tổ mẫu Kỷ Mạnh thị đứng ở trung tâm, mẫu thân Kỷ Trịnh thị đứng ở bên tay phải và Nguyệt di nương, bây giờ là Kỷ Từ thị đứng ở bên trái Kỷ Mạnh thị, chẳng qua nếu nhìn kỹ, góc đứng Kỷ Từ thị dựa vào phía sau hơn góc đứng của Kỷ Trịnh thị.


      Thời đại này thiếp có địa vị rất thấp, hơn nữa các gia tộc có danh vọng tình nguyện cưới người kế thất cũng để thiếp lên làm vợ kế. Kỷ Từ thị sớm hiểu quy tắc thế giới này, nữ nhi mang thai hoàng tự mà được thăng cấp làm chủ vị hiên, bà chưa làm ra cử chỉ nào vượt qua quy củ.


      Ba người đều hành lễ quân thần* với Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Trà Phù rồi mới dám đứng dậy.


      *Lễ quân thần: lễ giữa người có phẩm cấp với người có địa vị cao.


      Kỷ Trà Huyên vung tay ra hiệu cho Phùng ma ma, Phùng ma ma vội vàng mang mọi người bên trong lui ra ngoài.


      Kỷ Trà Phù cố nén nước mắt, gọi: "Tổ mẫu, mẫu thân..."


      Kỷ Trà Huyên từ chỗ ngồi đứng lên, cũng kêu lên: "Tổ mẫu, mẫu thân, nhị nương."


      Kỷ Trà Phù cảm giác được thất lễ của mình, nàng ta lập tức khôi phục bộ dáng đoan trang, kêu lên: "Tổ mẫu, mẫu thân, nhị nương."


      Kỷ Mạnh thị nhìn hai người cháu này, trong lòng chứa rất nhiều cảm xúc.


      Kỷ Trịnh thị nhìn Kỷ Trà Phù bằng ánh mắt thương, thấy sắc mặt nàng ta hồng hào, tràn đầy sức sống liền cảm thấy yên tâm.


      Chỉ có Kỷ Từ thị luôn cúi đầu, dám làm động tác gì.


      Kỷ Trà Huyên : "Tổ mẫu ngồi xuống trước , cháu cũng muốn trò chuyện với tổ mẫu (bà nội)."


      Kỷ Mạnh thị liền ngẩn ra.


      Kỷ Trà Huyên lại mỉm cười nhìn Kỷ Trà Phù: "Nhị tỷ tỷ cùng mẫu thân có thể thiên điện ôn chuyện."


      Kỷ Trà Phù gật đầu đỡ Kỷ Trịnh thị, sau khi Kỷ Trịnh thị liếc mắt nhìn Kỷ Mạnh thị cái, liền mỉm cười với Kỷ Trà Huyên: "Tạ ơn nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Mẫu thân cần như thế, lát sau, nữ nhi còn phải mời mẫu thân chuyện riêng cùng nữ nhi."


      Kỷ Trịnh thị gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên gọi Chi Thảo vào, bảo nàng dẫn Kỷ Trịnh thị cùng Kỷ Trà Phù đến thiên điện gần nhất. Các vị tỷ muội trong cung đều biết tình cảm của nàng và Dung quý nhân rất tốt, Kỷ Trà Huyên chưa tình hình thực tế của Kỷ phủ với người khác.


      Chi Thảo là người hiểu biết Kỷ phủ nhất, ở trong cung cũng trưởng thành hơn rất nhiều, cho nên Kỷ Trà Huyên mới phân phó nàng ta qua.


      Ba người rồi, trong phòng chỉ còn lại có Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Mạnh thị, Kỷ Từ thị.


      Kỷ Trà Huyên thấy Kỷ mạnh thị ngồi xuống, liền đến bên người Kỷ Từ thị, cũng mời bà ngồi xuống.


      Kỷ Mạnh thị ngồi bên cũng hiểu .


      Kỷ Từ thị nhìn thoáng qua Kỷ Mạnh thị, sau đó chậm rãi ngồi xuống.


      Kỷ Trà Huyên cũng trở lại vị trí của mình, : "Tổ mẫu, phụ thân, đại ca ca và ngũ đệ có khỏe ?"


      Kỷ Mạnh thị cười : "Nương nương yên tâm, tất cả mọi người trong nhà đều rất tốt. đến đại ca nhi (cách gọi thân mật của trưởng bối với con cháu) cũng nên đón dâu, hôm nay thần phụ* muốn tìm nương nương bàn bạc chuyện này."


      *Thần phụ: cách xưng của phu nhân với phi tần, hoàng thượng…


      Kỷ Trà Huyên biết hoàng tự trong bụng nàng rất được chú ý ở kinh thành, nếu như sinh ra hoàng tử, lại dựa vào thân phận cử nhân* của đại ca, cũng có thể cầu cưới tiểu thư của số nhà công hầu**. Mọi người đều biết, hoàng thượng có rất ít hoàng tử, nếu Kỷ gia có vị hoàng tử làm chỗ dựa, tương lai ít nhất vị thân vương. Huống chi, ít quý tộc đứng đầu cũng biết đến thái độ của thái hậu, có thể , chỉ cần sinh ra hoàng tử, tỷ lệ gặp chuyện may là rất . Hơn nữa, hai tỷ muội Kỷ gia đều trong cung, đều nhận được sủng ái, trong mắt người khác chính là người rất có tiềm lực.


      *Cử nhân: Học vị được công nhận khi thi đỗ kì thi hương thời phong kiến, tú tài.


      **Nhà công hầu: gia tộc có tước vị, quý tộc.


      "Hôn của nhóm vãn bối đều dựa theo lời cha mẹ, chỉ cần tổ mẫu cùng mẫu thân vừa lòng, trưởng tẩu* tương lai tất nhiên rất tốt."


      *Trưởng tẩu: con dâu cả.


      Kỷ Mạnh thị thở dài trong lòng, người cháu này mới ở trong cung được nửa năm, chuyện có trình độ hơn rất nhiều so với ngày trước. Vụng trộm nhìn thoáng qua sắc mặt của Kỷ Trà Huyên, phát sắc mặt nàng cực kì chân thành.


      "Tuy như thế, nhưng nếu cháu dâu cùng nương nương hợp nhau, cũng có thể dính chút may mắn của nương nương." Kỷ Mạnh đặt thái độ của mình xuống rất thấp.


      Kỷ Trà Huyên cười thầm trong lòng, thái độ này của tổ mẫu xem ra là muốn chuyển đổi mục tiêu? Làm cho thứ nữ như nàng quyết định về chuyện hôn nhân của trưởng tử, bà ta sợ nàng vì thứ đệ ruột thịt mà cố tình chọn người thích hợp sao?


      Kỷ Trà Huyên nhìn thấy bộ dáng bình tĩnh thờ ơ Kỷ Từ thị, nàng : "Ánh mắt tổ mẫu và mẫu thân luôn rất tốt, chỉ cần có thể làm Kỷ gia hòa thuận còn biết cách chăm lo việc nhà, cháu tự nhiên thích vô cùng, cho nên tổ mẫu và mẫu thân cần lo lắng."


      Kỷ Mạnh thị vừa nghe thấy, liền biết người cháu này muốn nhúng tay vào chuyện này. Trong lòng bà càng cảm thấy phức tạp hơn, vì bà thể nhìn ra được người cháu này. Lúc trước còn nghĩ rằng nàng dựa vào may mắn và thái hậu mới được tấn phong thành tần, nhưng bây giờ bà phủ định suy đoán này. Có lẽ có lý do nào đó mới có được sủng ái thái hậu và may mắn, nhưng người cháu có thể ăn chặt chẽ trôi chảy như thế này sao có thể là đứa nha đầu liều lĩnh to gan ngày xưa được.


      Liếc mắt nhìn Kỷ từ thị im lặng ngồi ở phía sau cái, Kỷ Mạnh thị lộ ra nụ cười.


      Mẹ đẻ có khả năng hiểu biết thời thế, nên thể biết dạy bảo nữ nhi.


      "Nương nương yên tâm, thần phụ tất nhiên chọn nương để nương nương hài lòng, đến lúc đó còn xin nương nương đồng ý gặp mặt."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, giờ phút này lại cự tuyệt tôn trọng người tổ mẫu này.


      Kỷ Mạnh thị thấy thế, liền : "Từ thị, ngươi cũng chuyện riêng với nương nương , lão thân* thăm Dung quý nhân."


      *Lão thân: cách xưng hô của người lớn tuổi với người có địa vị cao.


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Kỷ Mạnh thị xoay người bước vào phía trong.


      Kỷ Trà Huyên thấy Kỷ Từ thị chậm rãi ngẩng đầu, nàng : "Nhị nương, ngài và ngũ đệ ở trong phủ như thế nào?"


      Kỷ Từ thị gật đầu, sau đó mỉm cười : "Tuy phu nhân kiêng kị, nhưng lão gia và lão phu nhân rất coi trọng ta và ngũ đệ của ngài."


      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Vậy tốt."


      Kỷ Từ thị : "Cuộc sống trong cung cũng dễ dàng, ngài đừng lo lắng nhiều cho chúng ta, chỉ cần nương nương khở mạnh, ta và ngũ đệ của ngài đều khoẻ."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Kỷ Từ thị do dự lát, nhìn về phía cái bụng hơi nhô lên của Kỷ Trà Huyên, quan tâm hỏi: "Nương nương được mấy tháng rồi?"


      " ba tháng rồi."


      Kỷ Từ thị gật đầu: "Vậy tốt, tuy rằng ổn định, nhưng cũng phải chú ý nhiều hơn."


      Kỷ Trà Huyên : "Ta biết rồi."


      Kỷ Từ thị lấy quyển sách từ trong tay áo ra.


      Kỷ Trà Huyên kỳ quái : "Đây là cái gì?"


      Kỷ Từ thị : "Ta biết chữ, đây đều do ngũ đệ của ngươi viết."


      Kỷ Trà Huyên mở ra, mới phát dĩ nhiên là quyển sách ghi lại những việc cần chú ý. Chữ viết vô cùng non nớt, nhưng có chữ viết sai.


      "Ngũ đệ mới nhập học năm có thể viết lại như vậy, rất giỏi!" Kỷ Trà Huyên khen ngợi.


      Kỷ Từ thị lộ ra tươi cười, : "Ích nhi luôn nhớ nương nương."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười gật đầu: "Ngũ đệ có lòng, còn mong nhị nương cùng phụ thân đôn đốc ngũ đệ tiến bộ hơn nữa."


      Kỷ Từ thị gật đầu, con có tương lai, sau này nàng mới có được cuộc sống tốt. Dựa vào nương nương trong cung? Kỷ Từ thị nghĩ đến tính toán của những người trong nhà, trong mắt bà lên tia buồn bã.


      buồn bã này thể gạt Kỷ Trà Huyên.


      "Nhị nương, sao vậy?"


      Kỷ Từ thị lắc đầu, : "Nương nương chú ý giữ gìn sức khỏe, chỉ cần trong lòng ngài nhớ đến nhị nương là tốt rồi!"


      Kỷ Trà Huyên nhíu mày: "Rốt cuộc có chuyện gì?"


      Kỷ Từ thị do dự lát rồi : "Nương nương, lão gia bàn bạc muốn chuyển ngài qua danh nghĩa của phu nhân..."


      Kỷ Trà Huyên cẩn thận nhìn Kỷ Từ thị, sắc mặt Kỷ Từ thị cũng hơi u ám.


      "Là ai bảo ngài với ta? Phụ thân? Tổ mẫu? Hay là mẫu thân?"


      Kỷ Từ thị chuyện, Kỷ Trà Huyên lập tức hiểu , chỉ sợ ba người này đều dặn dò bà.


      Đích nữ, điều này có ý nghĩa là xuất thân của nàng được đề cao, càng dễ dàng lên địa vị cao hơn thân phận thứ nữ.


      Đáng tiếc, nàng muốn nhận thân phận này.


      "Nhị nương, việc này ta đều có tính toán."


      Kỷ Từ thị nghe giọng điệu Kỷ Trà Huyên giống như có ý ủng hộ, tự giác ngây ngốc nhìn nàng.


      "Nương nương, đích nữ so..."


      Kỷ Trà Huyên ngăn lại lời Kỷ Từ thị, : "Nhị nương cần phải vể có hại và có lợi, ta đều biết . Nếu nhị nương thích cố gắng dạy bảo ngũ đệ. Ngũ đệ có tương lai, ta cũng có vinh quang."


      Kỷ Từ thị chậm rãi gật đầu.


      Hai mẹ con còn chuyện với nhau lát, Kỷ Mạnh thị liền ra.


      Kỷ Từ thị thỉnh an Kỷ Mạnh thị.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Nhị nương, bản cung cho người ta chuẩn bị ít lễ vật tặng ngũ đệ, nhị nương muốn nhìn qua ?"


      Kỷ Từ thị tự nhiên hiểu ý Kỷ Trà Huyên, bà gật đầu.


      Kỷ Trà Huyên kêu lên: "Tử Châu."


      Tử Châu vội vàng vào, kêu lên: "Nương nương."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Ngươi đưa nhị phu nhân Kỳ Ngọc điện rồi mang những lễ vật mà bản cung chuẩn bị tốt đến đây."


      Tử Châu vội vàng : "Nô tì tuân mệnh."


      Kỷ Trà Huyên : "Tử Châu là người đưa đón mọi người đến, nhị nương đừng ngại ngùng."


      Kỷ Từ thị nhìn Tử Châu, đúng là cung nữ đưa các nàng vào cung.


      "Được!" Kỷ Từ thị .


      Kỷ Trà Huyên phất tay, Tử Châu đưa Kỷ Từ thị ra ngoài, trong lòng vốn còn nghi ngờ vì sao nương nương gọi nàng mà gọi Phùng ma ma người chuẩn bị lễ vật, bây giờ nàng mới hiểu được.


      Kỷ Từ thị đến cùng là thiếp, đến hoàng cung tự nhiên câu nệ, tìm tới người quen thuộc như nàng quả tốt hơn ít so với Phùng ma ma.


      Tử Châu đưa Kỷ Từ thị rời .


      Kỷ Trà Huyên thân thiết : "Tổ mẫu."


      Kỷ Mạnh thị : "Nương nương phải giữ gìn sức khỏe tốt."


      Kỷ Trà Huyên liên tiếp gật đầu.


      "Còn xin tổ mẫu cố gắng chăm sóc cho nhị nương cùng ngũ đệ." Kỷ Trà Huyên thẳng ra.


      Kỷ Mạnh thị tự nhiên gật đầu, : " chuyển tên tiểu thiếp (ý công nhận thân phận thiếp thất của mẹ Kỷ Trà Huyên) vào trong gia phả."


      Kỷ Trà Huyên chuyện, mặt biểu lộ ra cảm xúc gì.


      Kỷ Mạnh thị vội vàng : "Qua thời gian nữa, quan phủ phê chuẩn nàng thân phận lương dân*, Từ thị liền danh chính ngôn thuận."


      *Lương dân: người dân thường.


      Kỷ Trà Huyên lúc này mới gật đầu, dòng họ thừa nhận tiểu thiếp kém hơn quan phủ phê chuẩn thân phận lương dân rồi được công nhận là thiếp thất. Tổ mẫu ở, mẫu thân dám chối bỏ.


      "Nương nương, lên thân phận, nương nương ngài..."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười: "Tổ mẫu, nhị nương ràng."


      "Ý tứ của nương nương là?"


      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung là thứ nữ đó là thay đổi được, bây giờ sửa lại, trong cung có người chê cười bản cung vong ân bội nghĩa."


      Kỷ Mạnh thị sợ hãi, Kỷ Trà Huyên nhàng đỡ Kỷ Mạnh thị.


      "Bản cung hiểu ý tốt của tổ mẫu và phụ thân, mẫu than và vô cùng tôn trọng mọi người. Cho nên bản cung mới lời long cho tổ mẫu biết."


      Trong lòng Kỷ Mạnh thị khẽ buông lỏng, bà nhìn Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên buồn bã : "Bản cung trở thành tần vị nương nương nhanh như vậy, dựa vào hoàng tự có công xả thân cứu người, thực tế cũng là ân điển thái hậu và hoàng hậu. Bản cung nếu là con vợ cả, phần ân điển này đến cuối rồi."


      Kỷ Mạnh thị mở to hai mắt.


      Kỷ Trà Huyên cười khổ tiếng, Kỷ Trà Huyên : " , tổ mẫu, việc này dừng ở đây thôi."


      Kỷ Mạnh thị vội vàng gật đầu, nghĩ tới còn có tầng quan hệ lợi hại như vậy.


      "Càng ít người biết việc này càng tốt, còn xin tổ mẫu ghi nhớ trong lòng!"


      Kỷ Mạnh thị nghĩ lại chút, những lời Kỷ Trà Huyên có lỗi tự đoán ý nghĩ thái hậu cùng hoàng hậu, nếu bị truy cứu, tội lớn. việc này bà phải chôn trong lòng.


      "Nương nương yên tâm, thần phụ nhất định nghĩ ra phương pháp giải quyết toàn vẹn."


      Kỷ Trà Huyên miễn cưỡng cười: "Tạ ơn tổ mẫu."


      Kỷ Mạnh thị trong lòng khẽ động, : "Nương nương cần bi quan, còn phải để ý đến tiểu hoàng tử trong bụng, có tiểu hoàng tử, nương nương có thể hưởng thụ phú quý!"


      Sắc mặt của Kỷ Trà Huyên mới tốt hơn ít, dịu dàng : "Tứ nhi biết, tổ mẫu!"


      Từ lúc trước xưng cháu , đến trung gian bản cung, cho tới bây giờ lại xưng tứ nhi, thay đổi cách xưng hô, hiệu quả thu được cũng giống nhau.


      Kỷ Mạnh thị vừa nghe, trong mắt hiền dịu rất nhiều, xen lẫn chút thương tiếc.


      Kỷ Trà Huyên lộ ra ý muốn ỷ lại, Kỷ Mạnh thị thở dài trong lòng.


      Hậu cung làm người ta thay đổi, tóm lại nữ nhi Kỷ gia dạy dỗ tóm đều tốt.


      Ngay lập tức, Kỷ Mạnh thị cho Kỷ Trà Huyên đồ mà mình sớm chuẩn bị tốt.


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười, lần này Kỷ gia cuối cũng coi như thiết lập được mối quan hệ với huyêts mạch trong gia đình, nhìn ngân phiếu và bạc ở bên trong cùng, khiến Kỷ Trà Huyên ngạc nhiên.


      Quan chức Kỷ gia lớn, số tiền này khá lớn.


      Kỷ Trà Huyên : "Tổ mẫu, này..."


      Kỷ Mạnh thị : "Về sau có phần của nhị tỷ ngài, còn phần của ngài, mặt khác, thần phụ còn thầm bỏ thêm hai phần nữa cho ngài."
      lananhtran51, kabi_ng0k, Aliren19 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 50: Nữ nhân tài ba xuống núi

      Editor: Natalie Pham


      Kỷ Trà Huyên nghe được lời cam đoan của Kỷ Mạnh thị, tuy rất hài lòng, nhưng nàng vẫn lắc đầu : "Tứ nhi phải về chuyện này, mà... Mà là..." Nàng tiếp nữa.


      Kỷ Mạnh thị lạ lùng nhìn nàng.


      Kỷ Trà Huyên thở dài, : "Ở trong cung tứ nhi cũng tiêu pha hoang phí, hoàng thượng thích người trung thực làm việc trong sạch, tổ mẫu..."


      Kỷ Mạnh thị sửng sốt, sau đó nở nụ cười, quả nhiên bà cũng nhìn lầm người.


      Bà ta vỗ tay Kỷ Trà Huyên, ý bảo Kỷ Trà Huyên nhận lấy.


      "Nguồn gốc Kỷ gia chúng ta ở trong kinh thành."


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Ngô Châu sao?"


      Kỷ Mạnh thị gật đầu, : "Kỷ gia luôn có người theo con đường buôn bán, mấy năm nay phát triển sai. Phụ thân ngươi là vị tiến sĩ đầu tiên của Kỷ gia trong mấy chục năm nay, những người đó tự nhiên nghe theo ."


      Kỷ Trà Huyên lập tức hiểu .


      "Vậy tốt rồi!" Nàng .


      Kỷ Mạnh thị : "Nương nương có thể yên tâm, phụ thân ngài rất có chừng mực."


      Kỷ Trà Huyên : "Vậy tứ nhi yên tâm rồi."


      Kỷ Mạnh thị thở dài: "Những gia đình như chúng ta, cần biết cân nhắc việc gì nặng việc gì ."Giống như cho mình nghe, cũng giống như cho Kỷ Trà Huyên nghe.


      "Lời của tổ mẫu*, tứ nhi ghi nhớ." Kỷ Trà Huyên .


      *Tổ mẫu: cách gọi của bà nội thời cổ đại.


      Kỷ Mạnh thị : "Chỉ cần nương nương luôn mạnh khỏe, trong nhà đều yên tâm."


      Kỷ Trà Huyên cười.


      Kỷ Mạnh thị thấy thế, bà : "Lần này có thể vào cung, là ân huệ rất lớn của hoàng thượng, chúng ta tiện ở lại quá lâu."


      Kỷ Trà Huyên cũng có chút muốn, nàng vừa định chuyện với Kỷ Mạnh thị.


      Kỷ Mạnh thị lại : "Xin nương nương chú ý giữ gìn sức khỏe."


      Kỷ Trà Huyên quay mặt , dường như nhịn xuống cảm xúc buồn bã vì phải chia tay người nhà.


      Kỷ Mạnh thị thở dài, : "Còn xin nương nương gọi Trịnh thị ra, có phẩm cấp lại có ý chỉ, ở trong cung lâu trái với quy củ trong cung."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, sau đó gọi: "Phùng ma ma."


      Cửa bị đẩy ra, Phùng ma ma vững vàng đến.


      "Nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : " mời quý nhân cùng Kỷ phu nhân, nhị phu nhân đến đây."


      Phùng ma ma cúi người trả lời: "Vâng."


      Sau khi Phùng ma ma lui ra ngoài, Lục Châu dẫn mấy người cung nữ vào rót thêm trà cho mọi người trong phòng.


      Kỷ Trà Huyên tiếp tục bảo các nàng ra ngoài nữa, chỉ chyện về việc trong nhà với Kỷ Mạnh thị.


      Chỉ lát sau, Tử Châu dẫn Kỷ Từ thị tới chính điện trước.


      Những thái giám đứng phía sau các nàng đều nâng khá nhiều hộp gấm.


      Kỷ Từ thị đến bên người Kỷ Mạnh thị, biểu ra bộ dáng rất biết nghe lời.


      Sắc mặt Kỷ Mạnh thị rất dịu dáng, ánh mắt nhìn Kỷ Từ thị càng ngày càng hài lòng hơn.


      Chỉ sau lúc, Kỷ Trà Phù cùng Kỷ Trịnh thị tới.


      Hai người đều thỉnh an Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên ra hiệu cho tiểu thái giám tặng những lễ vật này cho từng người.


      Ba người hơi liếc nhìn nhau cái.


      Kỷ Mạnh thị rất hài lòng, vật này rất hợp ý cùng thân phận của bà ta.


      Kỷ Trịnh thị nhìn qua hai bộ đồ trang sức, đều rất tinh xảo, quý giá, nhưng bà ta quý trọng hơn ít, mà của Kỷ Từ thị lại tinh xảo hơn.


      Xem ra người thứ nữ này rất có chừng mực.


      Trong lòng Kỷ Từ thị cũng thoải mái hơn, bà lo lắng cách vô ích rồi.


      Có thể trèo lên phân vị tần trong thời gian ngắn sao có thể mắc phải sai lầm trong những việc như vậy.


      Ba người lập tức cảm ơn Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Phù mỉm cười ra hiệu cho Thị Cầm cùng Thị Kỳ chia cho mọi người những lễ vật mà nàng ta mang đến.


      Trong đó lễ vật cho Kỷ Từ thị cùng ngũ đệ cũng vô cùng quý trọng.


      Kỷ Trịnh thị cảm thấy buồn.


      Tỷ muội trong cung nâng đỡ lẫn nhau tốt hơn việc đối địch nhau, dựa vào sắc đẹp nữ nhi bà, hơn nữa cơ hội sắp tới, bà ta nghĩ rằng người thứ nữ vĩnh viễn có địa vị cao hơn nữ nhi mình.


      Thiếp thể được nâng lên thành chính thê*, tuổi của trưởng tử cùng thứ tử lại kém khá xa, có nhiều lo lắng về người thừa kế gia tộc.


      *Chính thê: vợ cả.


      Nếu uy hiếp, bà tự nhiên rộng lượng hơn ít, để thứ nữ trợ giúp nữ nhi tay.


      Ba người lại tạ ơn Kỷ Trà Phù.


      Kỷ Trà Phù cười cách lễ độ, sắc mặt Kỷ Trà Huyên hơi tối lại.


      Sau khi các nàng đứng dậy, cho Tử Châu cùng tiểu Thuật tử đưa các nàng ra ngoài.


      Sau khi mọi người ra, Kỷ Trà Phù lấy khăn tay lau khóe mắt.


      Kỷ Trà Huyên luôn luôn im lặng .


      biết qua bao lâu, khí im lặng bị đánh vỡ.


      "Hoàng thượng giá lâm!"


      Kỷ Trà Huyên sững sờ, tại sao lại đến vào lúc này.


      Chẳng qua cũng luôn phải tiếp đón, Phùng ma ma đỡ Kỷ Trà Huyên về phía trước, Kỷ Trà Phù cũng đứng lên theo phía sau Kỷ Trà Huyên chờ ở trước cửa.


      Lần này Triệu Tồn Hi ra ngoài rất đơn giản, chỉ dẫn theo Thường Toàn Hóa. mới thỉnh an thái hậu, nghĩ lại những chuyện xảy ra hôm qua, nghĩ cũng vừa vặn tiện đường, cho nên tới nhìn nàng cái.


      "Hoàng thượng vạn phúc."


      Triệu Tồn Hi đến trước mặt Kỷ Trà Huyên đỡ nàng dậy: " cần đa lễ."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười bám vào tay đứng dậy.


      Triệu Tồn Hi thấy Kỷ Trà Phù đứng phía sau Kỷ Trà Huyên, : "Dung quý nhân ở đây sao?"


      Kỷ Trà Huyên : "Nhị tỷ tỷ vừa gặp người trong nhà cùng tần thiếp, tần thiếp muốn tạ ơn hoàng thượng cho tần thiếp cơ hội này."


      Triệu Tồn Hi chỉ cười.


      "Dung quý nhân cũng đứng dậy !"


      Kỷ Trà Phù dịu dàng : "Tạ ơn hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi nắm tay Kỷ Trà Huyên vào trong điện.


      Kỷ Trà Phù cảm thấy hơi xấu hổ, nếu nàng ta còn ở lại đây bị người ta chán ghét. Có thể thấy Kỷ Trà Huyên cùng hoàng thượng chuyện nhàng với nhau, trong khoảng thời gian ngắn nàng cũng dám xen mồm.


      Đầu cúi thấp đến thể thấp hơn được nữa.


      Khóe miệng Kỷ Trà Huyên hơi nhếch lên, tỷ tỷ của nàng quá ‘ngoan ngoãn, lễ độ’, nếu là người khác, sớm ném cho hoàng thượng vô số ánh mắt quyến rũ rồi.


      Kỷ Trà Huyên chỉ trả lời "Ừ ừ" "Biết rồi", cũng thường xuyên gật đầu giống như gà con mổ thóc.


      Nhưng Triệu Tồn Hi chỉ cảm thấy thú vị, ngược lại rất vui mừng. Nguyên nhân vì, tuy câu trả lời rất đơn điệu, nhưng nụ cười xinh đẹp toát ra từ trong đáy lòng, nụ cười như vậy làm người ta nhìn thấy thoải mái dễ chịu, hơn nữa trong lúc lơ đãng cũng thả lỏng chính mình.


      Kỷ Trà Phù nghe thấy hai người chuyện liền cảm thấy rất sửng sốt.


      Đây là cách mà tứ muội muội ở chung với hoàng thượng sao? , Kỷ Trà Phù cúi xuống càng thấp, rất thú vị, như vậy sao có thể duy trì hứng thú được.


      "Kỷ tỷ tỷ... Kỷ tỷ tỷ..." thấy người đâu nghe thấy tiếng trước.


      Kỷ Trà Huyên nhíu mày, tuy Kỷ Trà Phù cúi đầu, nhưng trong mắt lại lên trầm.


      Sao nàng ta lại đến đây?


      nghĩ tới, Trương Vũ Oánh xuất ở bên ngoài chính điện, nàng ta đỡ tay cung nữ bên người, chẳng qua ánh mắt lại nhìn chằm chằm hộp gấm mà mình bưng trong tay.


      Thường Toàn Hóa đứng ở ngoài cửa liếc mắt nhìn Triệu Tồn Hi cái, phát Triệu Tồn Hi cũng có ý muốn ngăn lại, có động tác gì.


      khuôn mặt Trương Vũ Oánh mang theo tươi cười, khi ả ta cách cửa điện chưa đến năm bước ràng phát ra Thường Toàn Hóa canh giữ ở bên ngoài. Sau đó ngẩng đầu nhìn vào phía trong, nhìn thấy Triệu Tồn Hi ngồi ghế ở chính giữa và Kỷ Trà Huyên, cùng với Kỷ Trà Phù đứng ở bên.


      Nàng ta hoảng hốt quỳ xuống, : "Hoàng... Hoàng... Tần thiếp thất lễ rồi!"


      Triệu Tồn Hi nhìn về phía nàng ta, : "Ngươi là ai?"


      Trương Vũ Oánh cảm thấy thất vọng, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, : "Tần thiếp là Trương tài tử ở Chung Vân Hiên thỉnh an hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế."


      Triệu Tồn Hi : "Miễn lễ, ngẩng đầu lên ."


      Kỷ Trà Huyên nhìn qua, cười nhạt trong lòng.


      Kỷ Trà Phù thầm hận trong lòng, nữ nhân này yên lặng được mấy tháng, bây giờ lại tới rồi.


      Trương Vũ Oánh chậm rãi ngẩng đầu, nhưng ánh mắt lại dám nhìn thẳng vào Triệu Tồn Hi.


      Kỷ Trà Huyên vừa nhìn, chỉ thấy Trương Vũ Oánh mặc bộ cung trang* màu xanh, khuôn mặt thanh tú** phối hợp với búi tóc đơn giản thuần khiết, rất có khí chất trong trẻo dịu dàng cùng linh hoạt của con Giang Nam, càng khó hơn là, lúc này ả ta là tài nữ rất có phong độ của người học hành.


      *Cung trang: loại quần áo chính mà phi tần mặc.

      **Thanh tú: ý khuôn mặt quá xinh đẹp nhưng rất dễ nhìn.


      Trước kia Trương Vũ Oánh mặc dù có danh tiếng tài nữ, nhưng nàng ta luôn trang điểm rực rỡ, nhưng bây giờ, nàng ta lại bỏ cách trang điểm ăn mặc rực rỡ, sửa lại phong cách như vậy, thế nhưng khiến người ta cảm thấy sáng ngời.


      Nữ nhân này... Dám tính kế nàng, ả ta trở nên thông minh, hay có người chỉ dạy?


      Ánh mắt Kỷ Trà Phù lóe ra.


      Triệu Tồn Hi kêu lên: "Trương tài tử?"


      Trương Vũ Oánh kính cẩn kêu lên: "Tần thiếp ở đây."


      "Ngươi tới tìm Kỷ tần sao?"


      Trương Vũ Oánh : "Hồi tần thiếp thường cùng mẫu thân đến Kỷ phủ bái kiến Kỷ lão phu nhân cùng Kỷ phu nhân, từng kết bạn cùng hai vị tỷ tỷ, hôm nay nghe Kỷ lão phu nhân cùng Kỷ phu nhân vào cung, tần thiếp liền tới gặp mặt."


      Triệu Tồn Hi nhìn thấy hộp lễ vật trong tay Trương Vũ Oánh, nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, lại liếc mắt nhìn Kỷ Trà Phù cái.


      Kỷ Trà Phù bình tĩnh, Kỷ Trà Huyên lại lạnh nhạt quay mặt .


      " vào ." Triệu Tồn Hi .


      Trương Vũ Oánh nhịn xuống kích động trong lòng, nàng ta chậm rãi bước vào trong điện.


      Kỷ Trà Phù hừ lạnh tiếng trong lòng, nếu phải hoàng thượng ở đây, nàng nhất định cho ả ta trừng phạt suốt đời khó quên. Lần này nếu chỉ thầm nghĩ muốn tranh thủ tình cảm thôi, nếu còn muốn tính kế tứ muội muội như trước kia, tất nhiên nàng bỏ qua cho ả ta.


      Nàng ta đứng ở trong chính điện.


      Trước tiên thỉnh an Triệu Tồn Hi, sau đó lại thỉnh an Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Trà Phù.


      Triệu Tồn Hi lập tức gọi nàng đứng dậy, ngược lại với Kỷ Trà Huyên: "Tỷ muội các nàng chuyện , trẫm còn có tấu chương cần phê duyệt."


      Vẻ mặt Kỷ Trà Huyên càng hiền dịu hơn, : "Tần thiếp tiễn đưa hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi gật đầu, sau đó xoay người ra ngoài.


      Kỷ Trà Phù cũng cúi người xuống, : "Tần thiếp cung đưa hoàng thượng."


      Trương Vũ Oánh quỳ bên, : "Tần thiếp cung đưa hoàng thượng!"


      Sau khi Triệu Tồn Hi mang theo Thường Toàn Hóa rời , Kỷ Trà Huyên lạnh lùng nhìn Trương Vũ Oánh vẫn quỳ gối trong phòng.


      Kỷ Trà Phù đến bên người Trương Vũ Oánh, nhìn từ xuống dưới.


      "Lâu rồi gặp Trương muội muội."


      Trương Vũ Oánh bày ra bộ dáng cung kính, : "Bái kiến Dung tỷ tỷ."


      Kỷ Trà Phù cảm thấy vô cùng khó chịu, giờ phút này tuyệt đối thể làm ra chuyện gì với Trương Vũ Oánh, nếu hậu cung có lời đồn tỷ muội các nàng tha cho cả tỷ muội thân thiết.


      "Tỷ muội với nhau cần có nhiều quy củ như vậy." Kỷ Trà Phù ôn hòa thoải mái .


      Trương Vũ Oánh sửng sốt, nhưng vẫn đứng dậy, ả ta vụng trộm liếc nhìn về phía Kỷ Trà Huyên ngồi ở ghế .


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi uống chén trà nóng, : "Nhị tỷ tỷ đúng, Trương tài tử mau đứng lên , hôm nay bản cung còn muốn cảm ơn tài tử đây."


      Trương Vũ Oánh sững sờ, Kỷ Trà Huyên cười với Chi Thảo đứng hầu hạ bên cạnh: "Chi Thảo, còn chưa nhận lễ vật mà tài tử đưa sao."


      Chi Thảo vừa nghe, cũng cực kỳ thích vị Trương Vũ Oánh này, nhưng nàng vẫn đến trước mặt nàng ta.


      Trương Vũ Oánh mỉm cười với Chi Thảo, sau đó tự mình đưa hộp lễ vật đến tay Chi Thảo.


      "Bản cung thay Kỷ gia cảm ơn tài tử tặng đồ."


      Trương Vũ Oánh ngượng ngùng cười : "Đây là chuyện ta phải làm, Kỷ lão phu nhân cùng Kỷ phu nhân đối xử rất tốt với Vũ Oánh, lại là trưởng bối* của Vũ Oánh."


      *Trưởng bối: ý người lớn tuổi có quan hệ thân thiết, lớn hơn thế hệ


      Kỷ Trà Huyên thở dài hơi: "Trương tài tử nhớ tình cảm ngày xưa như thế, khiến bản cung cùng nhị tỷ tỷ cảm thấy vui mừng."


      Khuôn mặt Trương Vũ Oánh đỏ lên, nếu nàng hiểu ra châm chọc trong lời này liền uổng phí nàng sống mười sáu năm. Nàng báo thầm cần tức giận, nàng nghĩ chiếm được sủng ái của hoàng thượng trong cung.


      Bây giờ vất vả mới có biện pháp, nàng thể buông tha cho cơ hội này.


      Tài nữ có kiêu ngạo của tài nữ, Kỷ Trà Huyên cùng Kỷ Trà Phù thấy Trương Vũ Oánh hề tức giận, vị Trương tài tử này tiến bộ lên rất nhiều trong mấy tháng thất sủng.


      Trương Vũ Oánh thở ra hơi sâu, lời châm chọc nhưng cũng có ‘vui mừng’ , nàng ta cười : "Nương nương cùng Dung tỷ tỷ hiểu tấm lòng của muội muội, muội muội cũng yên tâm."
      lananhtran51, Aliren, cass_moon301019 others thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      lại có cái bóng đèn cao áp nhẩy ra, trong cung nhiều nhất là mấy thứ này phải, hjx. thank nàng nhìu nhìu <3
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :