1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giai Nhân Ôn Nhu Của Hắc Báo - Lâm Tuyết Nhi (Hoàn - Chờ Beta)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      biết vì sao muốn khóc, chỉ biết trong cơ thể trống rỗng đến mức thể chịu đựng được, hai chân kẹp chặt , cọ xát , thân thể ngọc ngà quyến rũ gắt gao dán sát vào thân hình cường tráng của .

      Nghiêm Duẫn Thần hôn lên cặp môi thơm mê người, trong nháy mắt, như mong muốn vùi vào trong thân thể .

      Kiều Vũ Tâm trừng lớn đôi mắt xinh đẹp, tất cả tiếng thét chói tai cùng rên rỉ đều bị người đàn ông ngậm nuốt vào miệng, nam tính thô to nóng rực ra ra vào vào trong u huyệt non mịn của , lấy tư thái ngang nhiên hoàn toàn chiếm lấy ôn nhu của .

      Người đàn ông nằm đè ở người , bắt đầu mãnh liệt hành động, đôi môi rốt cục rời khỏi cái miệng nhắn sưng của .

      hơi nhấc nửa người lên, nhìn khuôn mặt mê loạn đỏ bừng, chuyên chú ngừng đâm ra rút vào, cảm nhận khoái cảm tuyệt vời ở chỗ kết hợp của hai người.

      "Lúc trước là em quyết định theo , em còn thoát được sao?" Nghiêm Duẫn Thần vuốt ve khuôn mặt nhắn ẩm ướt mồ hôi của , bàn tay dọc theo đường cong cằm cùng gáy trơn mịn, bao lại bầu ngực sữa xinh đẹp, bừa bãi vuốt ve.

      "Ha a..." Kiều Vũ Tâm khó có thể kiềm chế được tiếng rên rỉ.

      trốn thoát, trong lòng biết rất điều này, khi đem bản thân cho , vĩnh viễn có biện pháp tim được lối quay về, vĩnh viễn thể thu hồi lại phần tình cảm được cho .

      "Hic..." lại rơi lệ, lại là vì thân thể chịu nổi quá nhiều vui sướng.

      Tiết tấu kịch liệt của người đàn ông đem linh hồn của lên cao, rất cao, khát vọng bản thân theo kịp tốc độ của , say mê trong long .

      "Rất cuồng dại đúng ?" Nghiêm Duẫn Thần khàn khàn hỏi, cơ bắp toàn thân căng rất chặc, giống như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

      Lúc này , giống như con hắc báo cường tráng lại lãnh khốc, đem con mồi giữ chặt bên dưới móng vuốt sắc nhọn, cướp lấy tất cả những gì thuộc về .

      Kiều Vũ Tâm có biện pháp trả lời, cảm thấy bản thân như sắp sửa bị xé nuốt vào bụng, nhưng cam tâm tình nguyện, người đàn ông thể nắm bắt này, cho dù đến cuối cùng muốn dẫn xuống xuống địa ngục, cũng hề ngần ngại mà theo ...

      "Em ! Duẫn Thần, em ! A a --" thét chói tai, hoàn toàn tan vỡ trong đợt công kích nóng bỏng mạnh mẽ của Nghiêm Duẫn Thần

      Nháy mắt, thể nghiệm được cảm giác tử vong, cũng đồng thời cảm nhận được cảm giác ngọt ngào nhất của nhân gian.

      Kiều Vũ Tâm ngất , mang theo nụ cười thỏa mãn.

      Trời sáng, trong căn phòng to như thế, có mùi hương thức ăn lan tỏa trong khí, đem người đàn ông nằm úp sấp ở giường lớn chậm rãi tỉnh lại.

      Nghiêm Duẫn Thần mở mắt ra, quét nhìn chung quanh. Người phụ nữ tận hưởng được cảm giác sướng khoái tột bực dưới thân tối qua, lúc này thấy bóng dáng, chỉ có hương thơm của còn lưu lại drap.

      khẽ nhếch đôi môi mỏng, biết vẫn ở nhà, giống như mọi khi, giúp tỉ mỉ chuẩn bị bữa sáng dinh dưỡng ngon miệng.

      Thân thể cùng tinh thần tràn ngập nguyên khí, thường ngủ sâu, hơi có động tĩnh tỉnh lại, nhưng mỗi khi chỉ cần ôm vào lòng, mùi hương ngọt ngào da thịt của luôn mang theo tác dụng yên giấc, luôn có thể làm cho tâm tình xao động của trở nên yên tĩnh.

      quyến luyến thân thể mềm mại của , bốn năm trước gặp gỡ , là chuyện tốt đẹp nhất trong cuộc đời của .

      Động tác tao nhã gọn gàng đứng dậy, vào phòng tắm bên trong phòng ngủ chính, cái giá bên trong được để sẵn bộ quần áo nam sạch , nụ cười xuất bên môi càng thêm sâu sắc, tưởng tượng Kiều Vũ Tâm soạn sẵn cho , dáng vẻ bận rộn của , điều này làm cho tâm tình cực kì vui vẻ.

      Rửa mặt xong, bước chân của như hắc báo vô thanh vô tức, lén lút xuống thang lầu, tiếp theo hai tay ôm ngực, tựa vào ở cạnh cửa phòng bếp, trầm tĩnh nhìn chăm chú thân ảnh tinh tế mặc tạp dề vàng nhạt kia.

      Kiều Vũ Tâm nấu mỳ Ý với sốt cà chua và thịt bằm.

      Bên kia bếp gas để cái nồi nước, đem thịt vụn nấu với lửa , bên bếp còn lại đem bó mì bỏ vào trong nồi nước sôi.

      Mỳ sợi xoay tròn trong nước, nấu khoảng 7, 8 phút, thừa dịp thời gian chờ mì chín, bắt đầu thu thập đồ chưa rửa bồn, đem dụng cụ vừa mới lấy ra sử dụng nhất nhất tẩy rửa sạch để trở về vị trí cũ.

      đem dao mang đến vòi nước để rửa, ngón tay đem chỗ thịt vụn còn dính lại lưỡi dao rửa sạch, cẩn thận, đầu ngón tay nhưng lại bị lưỡi dao xẹt qua, cắt ra vết thương .

      "A!" Chính cũng hoảng sợ, ngây người nhìn máu đỏ chảy ra ở ngón tay.

      Nhưng vào lúc này, thân hình cao lớn lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai di chuyển đến, mạnh mẽ cầm cánh tay bị thương của .

      "Duẫn, Duẫn Thần..." Kiều Vũ Tâm lại bị dọa lần nữa.

      "Sao lại cẩn thận như vậy?" Sắc mặt của Nghiêm Duẫn Thần rất dễ nhìn, cầm lấy tay tiến đến dưới vòi nước rửa sạch, tiếp theo, lại đem ngón tay bị thương của bỏ vào trong miệng.

      Kiều Vũ Tâm có thể cảm nhận được đầu lưỡi ấm áp để miệng vết thương, giống như âu yếm... biết đau, thân thể nóng nóng, hai má cũng nóng nóng.

      Chính trong lúc này lại lơ đãng toát ra ôn nhu cùng thương tiếc, làm cho lòng của chỉ lần, mà lại ba, bốn lần luân hãm, liều lĩnh, thầm nghĩ muốn ở cạnh bên .

      lặng lẽ thở dài, giọng mềm mại: " sao đâu, chỉ là vết thương ..."

      thử rút tay về, lại chịu buông, rút ra hai tờ khăn giấy bao lấy ngón tay bị thương, kéo ra ngoài.

      "Duẫn Thần, muốn đâu? Em còn nấu ăn!" Kiều Vũ Tâm ý định của nhàng trách.

      "Đến bệnh viện, tay em cần xử lý."

      "Cái gì? !" Kiều Vũ Tâm lập tức dừng chân, dùng tay kia ôm chặt khung cửa phòng bếp, "Tự em có thể xử lý, đâu có nghiêm trọng đến thế..." bỗng nhiên hô đau, "A! nắm đau tay em !"

      Nghiêm Duẫn Thần bị lời của lam cho hoảng sợ, vội vàng buông tay.

      vất vả lấy được tự do, Kiều Vũ Tâm cầm tay bị thương thở dốc.

      "Có phải đau lắm ? nhìn xem..." Mi tâm của Nghiêm Duẫn Thần nhăn lại, theo bản năng lại muốn vươn tay chạm vào .

      Kiều Vũ Tâm lắc lắc đầu."... sao." Vừa rồi kêu lên đau đớn, chỉ là vì muốn cho buông tay, kỳ vẫn chưa cầm đau .

      "Thực xin lỗi." Người đàn ông đột nhiên thốt ra lời xin lỗi.

      Ngực của Kiều Vũ Tâm bỗng nhiên nóng lên.

      Ba chữ đơn giản đó, dễ dàng ra khỏi miệng, biết tại sao, làm cho có cảm giác riêng gì vì cầm đau tay , mà còn luôn cả tính tình xấu của hôm qua

      Hốc mắt nóng lên, muốn khóc, nhưng nước mắt lại nghe lời chiếm lĩnh tầm mắt.

      "Em sao..." Dùng sức hít hơi sâu, bức ánh mắt đỏ lên của mình bình thường lại, ngước mặt lên nhìn nở nụ cười. Giống như muốn che giấu cái gì, lấy ra tờ khăn giấy đặt miệng vết thương, để lộ ra miệng vết thương cầm máu, ra vẻ nhàng : " xem, chỉ là vết thương mà thôi, cần chạy đến bệnh viện, chờ chút dùng băng cá nhân dán là xong mà."

      Nghiêm Duẫn Thần nhìn sâu, trong ánh mắt kia chưa rất nhiều điều, làm cho tim đập loạn.

      Tạm thời quên ưu thương mà hôm qua dựng lên ! Giờ này phút này, muốn suy nghĩ nhiều thêm nữa.

      Có thể ở bên cạnh lẳng lặng , dùng cách của bản thân , như vậy là đủ rồi. hẳn là càng phải nên quý trọng mỗi phút mỗi giây này, dù sao trong tương lai diễn biến như thế nào, ai cũng biết, còn có thể giống như bây giờ thương bao lâu, có ai có thể đưa ra đáp án.

      Bị ánh mắt người đàn ông nóng bỏng và sắc bén nhìn làm thấy được tự nhiên, đỏ mặt cắn cắn môi, đột nhiên nhớ lại trong nồi còn nấu mì, khỏi hét lên, vội vàng xoay người chạy trở về.

      "Mì nhừ hết rồi !"

      giống như con ong mật cần cù chăm chỉ lao động, đầu tiên là vội vàng tắt lửa, lấy ra hai cái đĩa lớn, giây tiếp theo, vật gì đó trong tay đều bị lấy .

      "Em muốn làm gì?" Nghiêm Duẫn Thần trầm giọng hỏi.

      Bị trừng, Kiều Vũ Tâm lúng ta lúng túng : "Em... Em muốn đem mì vớt lên đặt ở trong đĩa, sau đó... Sau đó lại cho vào sốt thịt bằm với cà chua, em còn nấu súp hải sản... phải thích nhất ăn mì Ý với sốt thịt bằm và chắn hải sản sao?"

      " vào phòng khách ngồi. Em chờ chút giúp em bôi thuốc, dán băng cá nhân."

      "Hả?"

      "Còn ? !" nheo lại hai mắt.

      "Nhưng... Mì..."

      "Mì vẫn ở đây, chạy trốn."

      "Hả? ! À..." giật mình ngây người, có vẻ có chút vô tội, dưới cái nhìn sắc bén của người đàn ông, rốt cục thoáng phục hồi tinh thần lại.

      chủ động về hướng phòng khách, mà là chờ Nghiêm Duẫn Thần buông hai cái đĩa lớn ra, đem sốt thịt bằm được nấu với lửa tắt , sau đó mới nắm lấy tay , đem mang ra bên ngoài.

      Lúc này, ngoan ngoãn theo , bị ấn ngồi ở sô pha trong phòng khách.

      mang hộp cấp cứu dùng trong gia đình ra, từ bên trong lấy ra chai thuốc sát trùng và hộp băng cá nhân, nửa quỳ ở trước mặt , cẩn thận cầm tay , bắt đầu xử lý miệng vết thương.

      Lực nắm của rất ôn nhu, giống như là bảo bối dễ vỡ, luyến tiếc chạm vào làm đau .

      Người đàn ông vừa bá đạo vừa ôn nhu này! Luôn luôn chạm vào nơi mềm mại nhất của trái tim ... Kiều Vũ Tâm lặng lẽ thở dài, hiểu được trong cuộc đời mình bao giờ thương người khác giống như từng .

      là duy nhất, vướng bận duy nhất của , làm thế nào cũng chặt đứt được.

      "Nghĩ cái gì?" Xử lý xong vết thương, Nghiêm Duẫn Thần nâng lên khuôn mặt tuấn tú, thấp giọng hỏi.

      Kiều Vũ Tâm lắc lắc đầu, mỉm cười.' có. Chỉ là... Cám ơn ."

      Cám ơn trở thành người của , cho dù biết địa vị bản thân ở trong lòng , nhưng chỉ cần có thể , đời này còn có có thể cho , cảm ơn ông trời rồi.

      Khóe miệng của Nghiêm Duẫn Thần khẽ nhếch, khuôn mặt tuấn bí hiểm."Cảm ơn cái gì?"

      Kiều Vũ Tâm vẫn mỉm cười, mím môi.

      Bỗng nhiên, Nghiêm Duẫn Thần lấy tay kéo vào trong lòng, ở lúc ngẩng đầu lên nhìn , đôi môi nóng bỏng của nhanh chóng ngậm lấy môi .

      "Ưm... Duẫn Thần..." Cảm giác choáng váng hoa mắt lại đánh úp lại, hôn tứ chi bủn rủn, nhu nhược vô lực tùy ý ôm.

      " ghét em lời cảm ơn." gần như ương ngạnh, đôi tay xiết chặt lấy , môi lưỡi càng lúc càng nóng bỏng, ở trong miệng ngọt ngào gây sóng gió.

      Kiều Vũ Tâm chút cũng phải đối thủ của , huống chi giờ này khắc này hoàn toàn muốn kháng cự.

      Hai tay trắng nõn bò lên cổ của , bộc trực, đáp lại nụ hôn của hề giữ lại. Giờ khắc này, chỉ cần chuyên chú đối phương, những thứ khác, tất cả đều là dư thừa...
      Thanhle76, Iluvkiwi, Lemonade17 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 3:

      Edit: Lucky

      Beta: QH
      [​IMG]

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Iluvkiwi, Lemonade, hanh dau10 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      " cần em ra ngoài làm việc! Ông chủ chết tiệt của em trả em bao nhiêu tiền lương, thêm năm lần cho em, như vậy có thể thôi việc chưa? !" Sắc mặt Nghiêm Duẫn Thần
      càng thối, bỗng nhiên nắm chặt lấy bàn tay bé của , ảo não : "Em khóc cái gì? Có cái gì mà khóc ? !"

      Đây hoàn toàn phải vấn đề về tiền được ? Vì sao lại hiểu? Kiều Vũ Tâm đau lòng lắc đầu, muốn đẩy ra nhưng lại vô ích.

      " cần lo..." muốn nuốt nước mắt vào tim, cho những người khác trong đại sảnh chế giễu, nhưng mà làm được, được làm, nước mắt ủy khuất vẫn ngừng rơi.

      Nghe được giận dỗi trong lời của , cơn giận của Nghiêm Duẫn Thần cũng lên dây, thèm giải thích lôi kéo ra ngoài.

      Ngay lúc hai người sắp đến gần chiếc xe thể thao mà đậu ở bên ngoài, chàng trai cao lớn đột nhiên vọt đến, vô cùng gan dạ chắn ở trước mặt .

      "Buông ấy ra! nên đối đãi thô lỗ với ấy như thế." Phó Chính Vũ thần sắc trầm ổn mở miệng, chút cũng ngại hơi thở lãnh khốc của Nghiêm Duẫn Thần phát ra.

      Nhìn thấy Phó Chính Vũ xuất , còn tham gia chuyện của cùng Nghiêm Duẫn Thần, Kiều Vũ Tâm cảm thấy rất khiếp sợ, hoàn toàn mờ mịt hiểu chuyện gì xảy ra.

      " là ai?" Nghiêm Duẫn Thần trầm giọng hỏi, hai mắt híp lại.

      "Tôi là bạn của Kiều tiểu thư, mời buông ấy ra." Phó Chính Vũ lại cầu lần nữa.

      Hai bên huyệt thái dương của Nghiêm Duẫn Thần nhảy lên rất ràng, bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn thẳng vào khuôn mặt nhắn tái nhợt của Kiều Vũ Tâm, lấy giọng điệu lạnh lẽo chất vấn: " ta là bạn của em? Quen lúc nào?"

      Giọng điệu đáng giận của làm thương tổn , giống như làm bất cứ chuyện gì đều phải xin phép , ngay cả quen biết bạn bè dường như cũng đều phải trải qua cho phép của

      Cảm xúc khổ sở vẫn khuếch tán, Kiều Vũ Tâm liều mạng nhịn xuống nước mắt, trong khoảng thời gian ngắn, đem tất cả cảm xúc ấy đặt ở trong lòng, cảm thấy rất công bằng, rất công bằng.

      "Em chưa bao giờ hỏi đến chuyện của , cũng xin đừng hỏi tới chuyện của em, chúng ta... Chúng ta là hai người độc lập, ai liên quan đến ai, ... buông!"

      tại lại vừa thương tâm vừa tức giận, chỉ hy vọng tìm chỗ trốn , để cho yên lặng gặm nhấm vết thương, chẳng lẽ như vậy cũng được?

      "Có nghe thấy ? Buông Vũ Tâm ra!" Giọng của Phó Chính Vũ trở nên cứng rắn.

      " cho phép kêu tên của ấy." Nghiêm Duẫn Thần vô cùng sắc bén trừng .

      Phó Chính Vũ hôm nay xuất tại nơi này, là vì biết được Kiều Vũ Tâm làm việc ở chỗ này, muốn hẹn ăn cơm chiều, cũng tính mượn cơ hội lấy thiện cảm, lại lần nữa thuyết phục Kiều Vũ Tâm làm thư ký của .

      Đương nhiên, quyết định này ngoài công việc ra, còn kèm theo ý định riêng tư của .

      thích giống như vậy -- ôn nhu nhàn tĩnh, thông minh thiện lương, muốn tiến thêm bước để làm quen với .

      Nhưng, lại hề nghĩ tới nhìn thấy màn này.

      Nhìn đến Kiều Vũ Tâm bị người đàn ông lạnh lùng nghiêm nghị tay giữ lấy, tinh thần hiệp sĩ của Phó Chính Vũ lập tức ngẩng cao đầu, thầm nghĩ vì giai nhân điềm đạm đáng mở rộng chính nghĩa.

      "Tôi cảnh cáo lần nữa, mau buông Vũ Tâm ra, bằng tự gánh lấy hậu quả."

      Nghiêm Duẫn Thần cười giận dữ.

      Giây tiếp theo, buông Kiều Vũ Tâm ra, nhưng lấy tốc độ sét đánh kịp bưng tai, hung hăng đánh về hướng Phó Chính Vũ, người kia hề đề phòng dã man như thế, cả người nháy mắt bị đánh ngã xuống đất, máu tươi từ mũi ngừng chảy ra.

      ầm ĩ này, hoàn toàn khiến cho người qua đường chú ý, mà Kiều Vũ Tâm theo phản xạ hét lên tiếng, sau đó khiếp sợ ra lời.

      mặt có chút máu, mãi cho đến khi Nghiêm Duẫn Thần bước đến giữ chặt , mới đột nhiên khiến phục hồi tinh thần lại.

      "Buông! Buông! là người dã man! làm sao có thể đánh người? ! cần kéo em! Buông -- "

      thử vài lần muốn vọt tới bên người Phó Chính Vũ coi tình trạng của , nhưng cổ tay của bị người đàn ông quyết tâm kiềm chặt, hề buông lỏng chút nào, cuối cùng còn nắm thắt lưng của , dám đem quăng lên xe.

      Vừa lên xe, Kiều Vũ Tâm rốt cuộc nhịn được , nước mắt chảy ào ào, cũng thèm nhìn tới Nghiêm Duẫn Thần, liền đem khuôn mặt nhắn chôn ở trong lòng bàn tay mình, dùng sức khóc.

      Dùng sức cầm tay lái, Nghiêm Duẫn Thần tức giận đến xanh mặt, ngũ quan căng chặt.

      từ lúc Kiều Vũ Tâm khóc, câu cũng , bởi vì tại giống như con dã thú hoàn toàn bị chọc giận, ngay cả tính tình bản thân đều thể khống chế, làm sao có thể trấn an khóc thương tâm?

      "Lúc trước em khu đông nhà hàng Pháp, bạn học đại học của em Lạc Nhã Quân chính là người giới thiệu người đàn ông chết tiệt kia cho em sao? !"

      Xe chạy trở về chỗ hai người ở chung, vừa vào nhà, Nghiêm Duẫn Thần liền khắc chế được cúi thấp xuống, hai tay giống như dã thú bắt lấy con mồi vậy, chặt chẽ cầm bả vai mảnh khảnh của .

      "..." Kiều Vũ Tâm vẫn rơi lệ ngừng, trong khoảng thời gian ngắn nghĩ tới ràng ở Đài Loan, vì sao còn có thể nắm giữ ràng hành tung của ?

      Trái tim đau quá, đau đến nỗi có sức để suy nghĩ thêm gì nữa.

      " buông, buông ra -- "

      Nghiêm Duẫn Thần căn bản đem giãy dụa của để vào mắt, khom người đem bế dậy, thẳng tắp về hướng phòng ngủ.

      Kiều Vũ Tâm kinh hãi bị hoảng sợ vùng vẫy, la hét: " cần! Buông em ra, sao lại dã man như vậy? ! Em ghét , ghét ! Em muốn -- "

      rất ràng này người đàn ông sắp sửa làm ra chuyện gì với , tại rất sợ hãi khi đối mặt với những dây dưa thân mật, ý chí nghị lực của bị phá hủy hầu như còn!

      "Em ghét ?" Sắc mặt Nghiêm Duẫn Thần xanh mét, môi cười, lại chút độ ấm cũng có."Bởi vì có người đàn ông khác theo đuổi em, lấy lòng em, cho nên liền trở nên đáng đồng sao?"

      " đáng ghét --" Môi của lập tức bị ngăn chặn, thân mình mềm mại bị áp đảo ở giường.

      Nụ hôn của là ác độc, vươn tay bóp lấy chiếc cổ mịn màng của , tuy rằng hề ra sức nhưng có hiệu quả bức bách nâng cằm lên, tiếp nhận nụ hôn của .

      "Ngô ngô... ..." thống khổ lại đáng thương nhíu chặt mày.

      Hơi thở của hoàn toàn xâm chiếm , khuấy động môi miệng của , hút nước bọt ngọt ngào của , cái miệng của vừa nóng lại vừa tê dại, lại chỉ có thể tùy ý muốn làm gì làm.



      Nghiêm Duẫn Thần buông cánh môi mềm mại của ra, thanh vô cùng khàn khàn : "Gã đàn ông chết tiệt đó... Có từng hôn em như thế này chưa? Hay là em cũng khát vọng được gã ta hôn em, âu yếm em như thế này..."

      ghen, bị cơn ghen tị trước nay chưa từng có mạnh mẽ chiếm giữ đầu óc, chỉ muốn giam thân thể trong lòng này, làm cho chỉ có , cảm nhận .

      "... ..." Trái tim của Kiều Vũ Tâm đau đến mức thành câu

      Nước mắt ngừng rơi, rất nhanh liền thấm ướt khuôn mặt nhắn, cũng làm cho Nghiêm Duẫn Thần cảm nhận được mùi vị mặn chát kia

      Nháy mắt, giống như bị người khác hung hăng đánh đấm.

      "Đừng khóc!" Tiếng khàn khàn thô lỗ đến cực điểm, quá ôn nhu lau nước mắt , đáng tiếc rất nhanh lại bị những giọt khác thay thế được, hoàn toàn kịp lau khô.

      "Tránh ra... Hu hu cần lo cho em..." vô lực chống đẩy , đấm vào .

      Nghiêm Duẫn Thần khẽ cắn môi." càng muốn lo, em muồn thoát khỏi , cả đời cũng có khả năng!"

      thể chịu đựng được rúc vào trong lòng người đàn ông khác, chỉ có thể là của .

      Gầm tiếng, lại hôn sâu.

      nhìn tới lệ, thèm nghĩ nguyên nhân thương tâm nữa, có thể cho vui sướng và ham muốn xác thịt tốt đẹp nhất thế giới, làm cho dục tiên dục tử, rên rỉ trong lòng , thét chói tai, thừa nhận tất cả.

      "Vũ Tâm, em muốn , cho dù em giận , chán ghét như thế nào, thân thể của em vẫn thể chống đỡ nổi , khát vọng bị giữ lấy..."

      Ngón tay của tìm kiếm chính xác đến chỗ mẫn cảm của , ngừng mà trêu đùa, cọ xát.

      Khi kéo móc khóa chiếc áo mặc, lộ ra nội y bao quanh bầu ngực sữa căng tròn, cúi đầu ngậm lấy đầu vú mềm mại của , Kiều Vũ Tâm rốt cục khó có thể khắc chế phát ra tiếng rên rỉ nỉ non.

      Người đàn ông dùng thủ đoạn làm mưa gió người , làm cho như bị quăng vào ngọn lửa đnag cháy, nóng bong, thở dốc ngừng, da thịt trần trụi phiếm hồng, mồ hôi ngừng chảy ra.

      Đúng thế... Cho dù ngoài miệng chán ghét , muốn , nhưng trái tim cùng thân thể của vẫn run rẩy dưới đụng chạm của , vẫn chờ cái ôm mạnh mẽ cứng cáp của , vì mà mềm nhũn.

      ... Nhưng người, vì sao lại phải bị tổn thương hết lần này đến lần khác? Có ai có thể cho biết đáp án ….

      Ở trong đầu hỗn độn mảnh, khi cảm thấy bàng hoàng thôi , người đàn ông vặn bung hai chân của , cái đâm vào mạnh mẽ, đem nam căn lấp đầy hoa huyệt non mịn của .

      "Ân a --" Kiều Vũ Tâm tự chủ được ưỡn cong người. cùng hòa lẫn vào nhau, của lửa nóng ở giữa hai chân thiêu đốt, vô cùng thân thiết lại mãnh liệt thiêu đốt.

      " cho phép em coi trọng người đàn ông khác, cho phép!" Nghiêm Duẫn Thần ở bên tai nóng lên của , hẹp mông dùng sức luật động đứng lên, ở tối ấm áp, tối mềm mại địa phương qua lại trừu sáp.

      "A a... ... Ưm..."

      chiếc giường lớn bởi vì vận động kịch liệt phát ra tiếng vang, phương thức người đàn ông muốn quá mức cường hãn, mỗi lần đều vùi sâu vào trong cơ thể, hung hăng ma sát da thịt của , bừa bãi đoạt lấy ...

      "Em là của ." Thanh của khàn khàn lại tràn ngập tình dục, lần lại lần tuyên thệ ở bên tai của , làm cho lòng của rất đau, rất đau, lại bất lực.

      "Duẫn Thần... Ôi..." mơ mơ màng màng gọi , cánh tay mềm mại đặt lên cổ ẩm ướt mồ hôi của .

      nhận thua, thần phục , quyến luyến tất cả của , làm sao có thể buông ra?

      Nghiêm Duẫn Thần cúi người hôn lên nước mắt của , thắt lưng và mông của vẫn hữu lực vận động , từng chút giữ lấy tốt đẹp của ."Giữ chặt lấy , Vũ Tâm, em biết nên làm như thế nào."

      "Ngô... A a..." Kiều Vũ Tâm leo lên , hai chân quấn chặt lấy thắt lưng của , cứng rắn hỏa chủng ngừng mà ra vào thân thể của , động tác càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt.

      thét chói tai, ở trong vui sướng cực độ mà khóc ô ô, cực độ vui sướng cùng thỏa mãn nổ mạnh ở trong cơ thể, ngất trong vòng tay ấm áp lại cường tráng của ...
      Thanhle76, Iluvkiwi, Lemonade11 others thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 4:
      Edit: Luc Ky
      Beta: QH
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Thanhle76, Iluvkiwi, Lemonade13 others thích bài này.

    5. Mi mũm mĩm

      Mi mũm mĩm Active Member

      Bài viết:
      183
      Được thích:
      196
      Hot hot !:042::042: Mình thích thể loại này - chiếm giữ bá đạo - :5::5: ép buộc đến thuần phục :037::013:
      lovenovel thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :