CUỘC SỐNG ĐOÀN TỤ SUM VẦY SAU KHI TRỌNG SINH
Tác giả: Nhược Nhan.
Thể loại: xuyên , điền văn.
Editor: Hồ Như.
Nguồn convert: lqd
Giới thiệu:
Thủy U Hàn sống lại người của trùng họ trùng tên tại thời khác, bị người hãm hại đuổi ra khỏi nhà, lâu sau lại phát mình có thai.
Nàng cho rằng bản thân mình đối với người khác có điểm gì uy hiếp, có thể vung tay bỏ hết thảy quá khứ, tự mình tìm cuộc sống an nhạc. Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lần lượt từng người khiêu khích, thẳng đến khi nàng thể trốn tránh, cách nào nhịn nhục được.
khi như vậy, nàng đem những gì vốn thuộc về bản thân, hết thảy đều đoạt lại.
Giới thiệu:
Thủy U Hàn tựa lên gối, tuy rằng nàng ở tại sân khuất sâu trong Sở phủ, nhưng vẫn có thể tinh tường nghe được tiếng pháo bên ngoài, chiêng trống vang trời, loa kèn thổi vui mừng khúc nghênh hôn. Trong phòng , trừ bỏ nàng, bên ngoài còn hai người đứng, trung niên phụ nhân gần bốn mươi, khuôn mặt đầy u sầu, đem bầu nước ấm rót vào trong chén canh. Còn lại là mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt xinh đẹp nhắn chỉ bằng lòng bàn tay, dáng người thon thả, tựa hồ có chút bất an, cẩn thận liếc mắt dò xét sắc mặt Thủy U Hàn, sau đó cuối đầu biết là suy nghĩ gì.
“ nương, húp chút nước canh nhuận giọng , ngài vừa tỉnh lại mới vài ngày, phải nên bồi bổ bản thân chút, chính là mấy ngày nay trong phủ bận rộn, đều chẳng quan tâm đến nơi này của chúng ta, bà vú vô năng, chỉ có thể lấy chút canh gà cấp nương uống.”
Thủy U Hàn tiếp nhận chén canh, nguyên lai là nửa bát canh gà nguội lạnh muốn đọng lại, bà vú bỏ thêm chút nước ấm rồi dùng thìa khuấy đều, là canh gà, ngay cả tia thịt gà, thậm chí mẫu xương gà cũng thấy. Nhớ tới mấy ngày nay phải ăn cháo thô lạnh lẽo, rau quả cháy khét, nhìn đến nửa bát canh gà này vẫn là thừa dịp hôm này là ngày tốt của đại thiếu gia, biết bà vú như thế nào mà khẩn cầu được.
“ nương, để Thanh nhi uy ngài uống .”
Tiểu nương xinh đẹp ân cần tiến đến.
Thủy U Hàn khoát tay áo: “Ta tự mình làm là được rồi. Thanh nhi, ngươi cùng bà vú ra ngoài nghỉ ngơi , ta tạm thời cần các người hầu hạ.”
“Như vậy sao được.” Bà vú vội : “ nương đừng tưởng người mặt ngoài tỏ vẻ có chuyện gì, bà vú biết, trong lòng ngươi rất khổ sở. Ta muốn ở bên cạnh ngươi, ta lo lắng, nương trăm ngàn lần thể làm việc ngốc kia nữa!” xong, nước mắt cũng chảy xuống.
“Bà vú rất đúng.” Thanh nhi bên cạnh cũng chen lời : “ nương ngài xem ngài lần này nhận tội, tuy nhiên…., nương ngài nên cẩn thận suy nghĩ, ngài cũng biết gia hôm nay cưới vợ, là con vợ cả Giang gia – Tam tiểu thư, thanh mai trúc mã của gia. Ngài tại thành cái dạng này, cuộc sống sau này biết phải làm sao. gia để ý đến ngài nữa rồi, về sau…” Chưa hết lấy khăn che mặt, ồ lên khóc.
Bà vú nước mắt ngăn được, vẫn cố khuyên nhủ: “ nương, ngài nên nghĩ thoáng chút, đại gia tộc người nào ba vợ bốn nàng hầu, ngài trước hết dưỡng tốt thân mình, ngày sau còn dài.” Lại quay đầu đối với Thanh nhi quát lên: “Nha đầu Thanh nhi, ngươi cần lung tung, nhìn xem tiểu Hồng lấy củi như thế nào còn chưa trở lại.” xong đẩy Thanh nhi ra ngoài, quay đầu nhìn Thủy U Hàn ôn nhu : “ nương, ngài mệt mỏi nằm ngủ hồi, ta đứng canh cửa, có chuyện gì gọi ta tiếng.” xong đem cửa phòng nhàng khép lại, cũng đóng quá chặt, vẫn để lại khe .
Thủy U Hàn xem người này như vậy, trong lòng khỏi thở dài. Nghĩ đến chuyện mấy ngày nay gặp được, đồng thời cảm thán tạo hóa thần kỳ, cũng vì vận số của mình mà bi ai, lại càng đối với computer, TV, tủ lạnh, điều hòa và bồn cầu tự hoại hoài niệm.