Quân hôn: Tự rước lấy họa - Minh Lam Phong (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. supermario

      supermario New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      8
      Truyen hay lam, thanks pan nhieu;)
      Mẹ Mìn thích bài này.

    2. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 10.1 có chỉnh sửa, các b vào đọc lại nhé.

    3. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 10.2 : khổ bức người sinh

      Edit : Mẹ Mìn

      Thời gian nhanh chóng trôi qua, rất nhanh chạng vạng tối. Trong lòng Tô Khả vẫn là bầu trời xanh thẳm, mặc kệ gian xung quanh.

      ngày quân huấn cũng kết thúc, bởi vì giờ ăn tối đến.

      Tô Khả cảm thấy thực khổ sở, ăn bữa cơm cũng phải cùng nhau, ngay cả thời gian tự do hoạt động đều có. Tiếng cười vừa vang lên, hàng ngũ lập tức tan rã, tất cả học viên nhanh chóng hướng cantin thẳng tiến.

      Tô Khả nhìn phía trước đông nghìn nghịt, phía sau cũng đông nghìn nghịt.

      Nhiều người như vậy cùng ăn cơm, căn tin phục vụ được sao? Đương nhiên, vấn đề này, Tô Khả hoàn toàn cần lo lắng, bởi vì...

      Lúc xếp hàng ăn cơm, có mấy người huấn luyện viên bước vào kêu các ra ngoài hô khẩu hiệu….

      Tô Khả trán đầy vạch đen, ai nghĩ ra được phiền toái như vậy! Phạt tôi quỳ gối được ! cho chúng tôiăn cơm còn chưa tính, bắt chúng tôi ở bên ngoài đứng còn chưa tính, còn phải khô cổ họng liều mạng kêu khẩu hiệu!

      Trong căn tin mùi đồ ăn bay ra làm bụng Tô Khả kêu gào, nhịn được lầm bầm ra.

      Mọi người xếp hàng chung quanh nhìn bọn Tô Khả phi thường hèn mọn. Mất hết hình tượng nữ sinh của các rồi. Những người này còn quay đầu, nhìn phía trước căn tin, nhìn các hô to khẩu hiệu.

      Tô Khả trừng mắt nhìn bọn họ cái, nhóm người này kiêu ngạo mà! Sau đó trong lòng tiếp tục phun tào: chẳng lẽ các người lúc đói bụng, bụng kêu sao? Đúng là thần kỳ.

      Oán niệm, Tô Khả nhịn được ngồi xổm xuống xoa xoa chân. Ai, cả ngày đứng, trong đó còn có thời gian dài bị làm *gà*, chân của có thể đau sao?

      Bỗng có bàn tay vỗ vỗ lên vai Tô Khả, ngẩng đầu, chỉ thấy đại thúc trung niên đứng ở bên người Tô Khả, "Bạn học, cháu bệnh à?"

      Tô Khả theo bản năng trả lời, " a?"

      Đại thúc trung niên coi như thân thiết nháy mắt thay đổi, thanh lạnh lùng với Tô Khả: "Vậy sao hô khẩu hiệu như các bạn mà lại ngồi ở đây?"

      Tô Khả: "..."

      Lúc này, huấn luyện viên đại ngốc { gọi là Đại Ngốc cho gọn} xuất , hướng đại thúc trung niên chào theo quân lễ, "Thủ trưởng tốt!"

      Tô Khả nhí mày.

      Tiểu Ngôn xem qua, nghe thủ trưởng là người hà khắc áp bức, Tô Khả nhịn được cảm khái nhân phẩm của mình quá xấu , quân huấn ngày đầu tiên liền đụng tới thủ trưởng.

      Thủ trưởng tiếp tục với Tô Khả , "Như vậy có tính đoàn kết, vì nghiêm túc quân kỷ, bước ra khỏi hàng, chạy ba vòng rồi trở về dùng cơm!"

      Tô Khả: "..."
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu11 others thích bài này.

    4. chennie

      chennie Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      63
      khổ thân chị quá
      Mẹ Mìn thích bài này.

    5. Mẹ Mìn

      Mẹ Mìn Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      1,833
      Chương 11.1 : Tô Khả tắm rửa

      Edit : Mẹ Mìn

      Đại ngốc nhìn Tô Khả ngẩn người, nhìn lại sắc mặt thủ trưởng, vội hỏi, "Bạn học Tô Khả , còn nhanh chấp hành mệnh lệnh!"

      Trời biết, vị thủ trưởng này quân kỷ nghiêm minh, nhiệt tình, thương, đoàn kết tập thể nổi danh, lần này Tô Khả làm ra hành vi như vậy, có thể làm cho thủ trưởng nổi giận sao! Cho nên phạt chạy là nhất định .

      Tô Khả còn choáng váng, liền thấy đại ngốc vỗ ót mình cái, còn có đám bạn xem kịch vui, Tô Khả nháy mắt cảm thấy nhân phẩm mình đại bạo phát.

      Tô Khả ôm nỗi hận nhìn thoáng qua hai chân mình, liền hướng sân thể dục chạy . Trong vòng ngày, bị phạt chạy hai lần? TAT? Mấy ai làm được việc này chứ!

      Này thủ trưởng chết tiệt, thế nào cũng là đại thúc trung niên, dựa theo đạo lý, đối với nữ sinh yếu đuối như vậy, hẳn là phi thường chiếu cố nha!

      Nhưng vì sao, cư nhiên tới gần lúc ăn cơm, còn bắt phạt chạy! Này rốt cuộc là vì sao!

      Tô Khả chạy hướng sân thể dục, lúc này đây cũng có vui vẻ gì, dù sao mỗi lần chạy đều thoải mái hát ca, mà giờ là bụng kêu "Ọc ọc—— "

      Tô Khả vạch đen đầy mặt.

      Ba vòng, cũng biết chạy bao lâu, Tô Khả cảm thấy mình sắp hôn mê, choáng váng , là rất thống khổ .

      Chạy xong, muốn sức cùng lực kiệt, hai cái đùi hoàn toàn bủn rủn. trắng bệch hé ra mặt, chỉ cảm thấy ánh mắt phía trước cũng là tối đen mảnh, như là có vô số ngôi sao vây quanh xoay vòng vòng, Tô Khả khó chịu muốn chết.

      Bụng cuộn lên từng đợt, bàn tay tái xanh bám vào gốc cây, sau đó cúi xuống nôn thốc nôn tháo.

      Quân huấn quả nhiên là lừa đảo mà!

      Hồi lâu, nôn xong Tô Khả mới cảm thấy dễ chịu chút, tay chân cuối cùng cũng khôi phục khí lực. Biến thành cái dạng này, tự nhiên có khí lực ăn cơm, lập tức về phòng ngủ, mà ba cùng phòng sớm ăm cơm xong trở về. Trong đó có hai líu ríu thảo luận về đại soái ca Tô Cẩm Niên Tô, khác đanh tắm rửa.

      Lại tiếp, trường học an bài thời khóa biểu quân huấn là như vầy, buổi sáng 5 giờ rưỡi tập hợp, buổi tối 5 giờ rưỡi cùng nhau ăn cơm, cơm nước xong sau đến 6 giờ rưỡi là khoảng thời gian tự do, mà 6 giờ rưỡi đến 9 giờ, trong khoảng thời gian này, còn lại là huấn luyện muộn——

      Tô Khả lúc đấy mới xem thời khóa biểu, là tức muốn chết! Lừa bịp, còn bao nhiêu thời gian đâu!

      Hai bạn nhìn Tô Khả, thấy lại đến giờ huấn luyện, khỏi lộ ra vẻ mặt đồng tình.

      Giờ phút này Tô Khả toàn thân bụi bặm, nhưng lại bộ hữu khí vô lực, vô tình bộ dáng.

      Hai bạn nháy mắt nghĩ tới Tô Khả hôm nay bị huấn luyện viên phạt như vậy đáng thương, lại là phạt chạy lại là mình huấn luyện ... Vì thế vỗ vai với Tô Khả, "Tô Khả, cậu bị sao Thái Bạch chiếu sao, vận khí kém như vậy."

      kia phản bác lại, "Cậu ngốc nha, Tô Khả cùng tuổi chúng ta, chẳng lẽ chúng ta cũng vậy sao!"

      "Đúng nha, nhưng vận khí chúng ta cũng tệ như Tô Khả? Chẳng lẽ nhân phẩm chúng ta rất tốt sao?"

      "Cậu ngốc a, đó là Tô Khả nhân phẩm giá trị rất thấp! Bằng như thế nào liên tục xui xẻo vậy !"

      "Đúng vậy, nhân phẩm giá trị thứ này..."

      Tô Khả bị hai đối thoại làm cho 囧囧. Này hai người, chẳng những an ủi , còn thảo luận vấn đề nhân phẩm giá trị , Tô Khả nháy mắt vạch đen đầy mặt .

      Ở ký túc xá nghỉ ngơi đoạn thời gian, Tô Khả cảm thấy khí lực của mình cuối cùng cũng khôi phục, đứng dậy, mới phát , hai bạn cùng phòng rồi, Tô Khả liền lấy quần áo nhà tắm, trước tắm rửa cái.

      Trường học có lịc sử trăm năm, cũng có điểm tốt, ký túc xá lâu năm nên có nhiều chỗ hư hỏng. TAT

      Ở ký túc xá có cái toilet cũ kỹ, lại còn là nhà tắm công cộng, như thế nào tắm rửa đây?

      Bất quá cũng tốt, ít nhất làm cho gặp được Bạch Liên Hoa, bằng phí phạm bốn năm đại học rồi.
      Sô Cô la Đắng, Nhi Đặng, Trâu9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :