1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang - Vũ Bộ Sinh Liên (Full 104c - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 83: Chụp ảnh cưới

      Úc Hàn Yên làm bộ như nghe hiểu người kia gì, sáng suốt lựa chọn cách nhìn thẳng vào ánh mắt nóng rực cùng những động tác trêu đùa của , cho đến tận khi Lăng Diệp ôm vào phòng thay đồ, kéo rèm cửa vào……….

      "Em tự mình mặc được, ra ngoài !" Úc Hàn Yên thể tiếp tục bình tĩnh được nữa, cướp lấy chiếc váy cưới khuỷu tay Lăng Diệp, đỏ mặt quát.

      Lăng Diệp nhíu mày, khóe môi nhếch nhếch lên quỷ dị. vô cùng phối hợp vén rèm cửa lên ra khỏi phòng thay đồ.

      Úc Hàn Yên trợn tròn mắt nhìn, có chút kỳ quái khi thấy thuận theo, chỉ là rất nhanh sau đó biết được nguyên nhân……….

      "Diệp, vào giúp em thắt dây sau lưng."

      Trong con mắt hẹp dài của Lăng Diệp thoáng qua nụ cười. vén chiếc rèm cửa màu vàng nhạt ra, chỉ thấy đối diện với mình là tấm lưng , hai tay giữ chặt chiếc váy cưới, đề phòng nó trượt xuống.

      tới phía sau lưng , đưa đôi tay thon dài ra, bắt đầu giúp thắt lại "dây giày", đồng thời người cúi xuống áp sát vào chiếc cổ đỏ ửng lên vì xấu hổ của , ra sức liếm láp triền miên.

      Hai tay Úc Hàn Yên ôm ngực, quay đầu đối diện với con mắt ám muội của , tức giận :

      " đừng có được voi đòi tiên! "

      "Hả? Em thử xem thế nào là được voi đòi tiên?"

      Lăng Diệp xong, đưa đôi môi tiến tới bên tai Úc Hàn Yên, để mặc cho hơi thở ấm áp của mình chui vào trong lỗ tai , đồng thời đưa đầu lưỡi ra liếm liếm vành tai , cảm nhận thấy tự chủ được run rẩy, tâm trạng rất tốt, khóe môi cong lên.

      "Con thỏ nổi nóng có thể cắn người đó!" Úc Hàn Yên nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn nữa, hừ .

      Lăng Diệp đứng thẳng người, vừa nghiêm túc thắt dây cho vừa dùng giọng trầm thấp chậm rãi :

      "Tiểu Yên, chẳng để ý chút nào việc em cắn , ngược lại, còn vô cùng hoan nghênh."

      "Ai muốn cắn !" Lúc này Úc Hàn Yên liền phản pháo.

      Lăng Diệp cười cười, thêm gì nữa. hiểu đạo lý có chuyển biến tốt nên dừng lại, hăng quá hóa dở.

      Nhất thời trong phòng thay đồ yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.

      Úc Hàn Yên cảm nhận được tay càng lúc càng xuống dưới, động tác càng lúc càng chậm lại, cau mày hỏi:

      "Thắt rất khó sao?"

      Lăng Diệp hít sâu hơi, đè xuống cơn lửa dục trong lòng, đáp:

      "Có chút."

      Úc Hàn Yên cúi người, để lưng mình nằm ngang, hỏi:

      "Như vậy nha? Có thể dễ thắt hơn chút?"

      ". . . . . ."

      Úc Hàn Yên nghe thấy gì, liền quay đầu nhìn gọi:

      "Diệp?"

      Lăng Diệp ngẩng mặt lên nhìn vào mắt . sợ lửa dục trong mắt mình dọa cho sợ. dùng giọng có chút nhẫn nhịn :

      "Như vậy rất tốt."

      Úc Hàn Yên nghi ngờ gì, liền quay đầu , nhìn xuống dưới đất.

      Lăng Diệp cười khổ cái, ra cái này dùng để hành hạ mình đúng hơn.

      Úc Hàn Yên cảm thấy tay của chuyển đến đuôi xương cụt của mình, cả người được tự nhiên. Hai tay nắm chặt làn váy cưới, ngừng cầu nguyện: "Nhanh nhanh xong , nhanh nhanh xong …."

      lúc sau, nhận thấy hai tay đối phương rời khỏi cơ thể mình, khỏi thấy may mắn vì rút cuộc cực hình cũng kết thúc. dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com đứng thẳng người dậy, lại cảm thấy chỗ eo ếch của mình bị đôi tay nóng rực giữ lấy.

      "Buông tay."

      Lăng Diệp phối hợp buông tay mình ra, nhưng lại tháo luôn dây được thắt, đồng thời tay phải buông lỏng dây ra với tốc độ cực nhanh.

      Vì vậy, Úc Hàn Yên đứng lên, kết quả là váy cưới tuột xuống đất.

      đợi phản ứng kịp, hai tay Lăng Diệp lại đặt lên eo ếch của lần nữa. Từ phía sau bế lên, ba bước thành hai tới chỗ bức tường cách đó mét, để đứng đối diện với bức tường, còn mình cúi người hôn chằng chịt lên tấm lưng láng mịn, trắng nõn của .

      Bởi vì bị đánh úp bất ngờ nên Úc Hàn Yên tự chủ được đưa người về phía trước, hai tay chống ở tường, quay đầu nhìn chằm chằm người kia. vừa định mở miệng mắng người bị người nào đó chặn luôn môi lại.

      Lăng Diệp thừa lúc đôi môi khẽ nhếch lên, mạnh mẽ đưa lưỡi vào bên trong, vội vàng, phóng đáng khuấy động môi lưỡi của .

      Nhiệt độ trong phòng thử đồ lên cao kịch liệt…………

      Cuối cùng, Úc Hàn Yên bị ăn sạch .

      Thời gian lại giống như quay trở về lúc trước, Lăng Diệp đứng ở sau lưng Úc Hàn Yên, thắt dây phía sau giúp , điểm khác biệt là, vẻ mặt lúc này thỏa mãn.

      Lần này, rất nhanh “dây giày” được thắt lại.

      Úc Hàn Yên cảm nhận được hai tay rời khỏi đuôi xương cụt của mình, lập tức giống như con thỏ nhảy sang bên, nhìn với vẻ mặt tràn đầy cảnh giác.

      ". . . . . ." Lăng Diệp thấy vậy, đầu đầy vạch đen.

      kéo tấm rèm ra, câu " bảo mấy kia vào trang điểm cho em ", rời mở đôi chân thon dài rời .

      Úc Hàn Yên xoa hông có chút đau của mình, vừa mắng Lăng Diệp vừa tới bàn trang điểm.

      Chỉ lát sau, Alex cùng ba nhân viên xuất trong gương.

      Cặp mắt Alex tràn đầy vẻ ranh mãnh, cười :

      "Xem ra Diệp vô cùng hài lòng với bộ váy cưới này."

      Úc Hàn Yên nhắm hai mắt lại. sợ mình nhìn thấy khuôn mặt tươi cười kia phút thôi, nhịn được mà ra tay đánh người.

      Alex thấy vậy cũng chẳng thèm để ý. nhìn mái tóc ngắn cũn của Úc Hàn Yên trong gương, lại :

      "Lúc thiết kế bộ váy cưới này trong đầu tôi lấy hình mẫu là mái tóc dài của . Aizz, kế hoạch biến hóa khó lường."

      "Chỉ có điều, cũng may là tôi có năng lực biến mục nát thành thần kì."

      ". . . . . ." Úc Hàn Yên hít sâu hơi, tự thôi miên: "Mình nghe thấy gì, nghe thấy gì, nghe thấy gì…….."
      Bối Nhi, ChrisAries293 thích bài này.

    2. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Cai ban Alex nay cung co tiem nang choc nguoi qua:yoyo60::yoyo60::yoyo60:

    3. Bối Nhi

      Bối Nhi New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      8
      lau co chuong moi wa,hong chap moi
      Chris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 84: Mèo xù lông

      Lần này, Lăng Diệp đưa Úc Hàn Yên về trụ sở chính của Liệt Diễm, cũng đưa trở về biệt thự của Lăng Sanh mà đưa về biệt thự của chính mình.

      Xe đậu ở gara, vội vàng ra khỏi xe, đến bên chỗ ghế phụ mở cửa xe, cúi người ôm người nào đó mặc áo cưới ra khỏi xe, sau đó mở đôi chân thon dài về hướng cửa chính của biệt thự.

      Úc Hàn Yên sợ mình tự làm bẩn áo cưới cùng tấm lụa mỏng đội đầu, nên cứ để mặc bế .

      Nhưng khi thấy ôm mình thẳng về phía phòng ngủ chuẩn bị nổi nóng lên rồi.

      thả em xuống.”

      Lăng Diệp “Ừ” tiếng nhưng làm theo lời , cho đến khi vào tới phòng ngủ, đóng của phòng lại mới đặt xuống.

      Sau khi Úc Hàn Yên có được tự do liền lùi về phía sau, đối mặt với con ngươi đen nhánh của , cố tình giả bộ :

      “Em đói rồi.”

      Lăng Diệp gật đầu cái tán đồng, vừa cởi quần áo gay cản trở vừa dùng giọng trầm hấp khêu gợi :

      cũng đói.”

      Chỉ lần sao đủ được đây? chỉ càng khiến muốn thêm mà thôi.

      Úc Hàn Yên tiếp tục lùi về phía sau, trợn tròn hai mắt :

      “Vậy nhanh làm bữa trưa .”

      Lăng Diệp ném âu phục lên ghế, từng bước từng bước tới gần Úc Hàn Yên, giống như con báo áp sát con mồi.

      Úc Hàn Yên tập trung lực chú ý người Lăng Diệp, nên sơ sẩy cái ngã xuống giường. vội vàng đứng dậy, đau khổ phát ra mình bị giam hãm rồi.

      Lăng Diệp chống hai tay hai bên người Úc Hàn Yên, hề che giấu ánh mắt đầy dục vọng của mình. dùng giọng có chút khàn khàn :

      “Em giúp thay quần áo, làm bữa trưa ngay.”

      Úc Hàn Yên nhìn hồi lâu, bán tín bán nghi đưa tay cởi cúc áo sơ mi cho . Đổi lại với việc bị ăn lần nữa mà , tình nguyện giúp thay quần áo. Mặc dù thay quần áo cho cũng là việc làm khiến cho người ta khó chịu vô cùng, ví dụ như lúc này.

      Hai tay dừng lại bên hông đối phương, kề cà có thêm động tác gì nữa.

      Đôi môi mỏng của Lăng Diệp khẽ cong lên, giống như nhìn thấy ngượng ngùng của , :

      “Kéo khoá quần.”

      Úc Hàn Yên trợn mắt nhìn cái. nhắm mắt lại, khẽ căn răng, đôi tay mềm mại xưng nhanh chóng đột kích khoá quần của .

      Trong phòng ngủ yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe thấy thanh phát ra, hô hâp của người nào đó tăng thêm mấy phần.

      Úc Hàn Yên nghe thấy tiếng hít thở này, nhất thời lông tóc dựng đứng lên, có ai hiểu hơn cái này đại biểu cho điều gì.

      Đối mặt với Lăng Diệp quỳ giường, chiếc quần âu của được kéo xuống đến mắt cá chân, :

      “Nhấc chân lên.”

      Lăng Diệp hết sức phối hợp nâng chân lên, đồng thời tay phải tập kích chỗ đuôi xương cụt của người kia.

      Cả người Úc Hàn Yên cứng đờ. khẽ đứng dậy, nghiêng đầu nhìn , tức giận :

      “Sao để tay ở đó?”

      Mặt Lăng Diệp đỏ, hơi thở vẫn gấp, đáp:

      đứng vững, vịn chút.”

      Đứng vững, đứng vững..... Úc Hàn Yên cảm giác có cả hàng vạn con ngựa phi nước đại trong lòng mình. lười phải lý luận với , kéo ống quần khác xuống giọng năng hơn mấy phần.

      “Nhấc chân.”

      Lăng Diệp phối hợp đưa chân khác lên bàn tay phải khéo léo tháo bỏ nút thắt phía sau lưng , ngón trỏ đè vào khoảng giữa của “dây giày” lần lên phía .

      Úc Hàn Yên thuận lợi cởi chiếc quần âu của ra, sau đó ném nó xuống đất, cũng chẳng thèm nhìn vào đôi chân thon dài hay phía bên hông người . đứng dậy từ giường về phía tủ treo quần áo.

      thể , đúng là vận khí của chẳng ra gì mà. Dây thắt ở phía sau được buông ra nên chiếc váy cưới bị tụt xuống dưới.

      Bởi vì giẫm lên làn váy nên nó bị tuột thẳng xuống giường.

      Con ngươi hẹp dài của Lăng Diệp loé lên nụ cười. đè xuống dưới thân thể mình, mãnh liệt phóng đãng hôn lên môi .
      Last edited by a moderator: 8/3/15
      Chris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 84 (tt) (p.27)

      nụ hôn môi lưỡi Pháp dài, Lăng Diệp ngừng tiến tới, hôn lên vành tai , lên cổ, lên xương quai xanh rồi đường xuống.

      Úc Hàn Yên đặt hai tay lên bờ vai rộng lớn của , muốn đẩy ra nhưng thể làm được gì. Cho dù có dùng hết sức lực của mình, đối phương cũng hề nhúc nhích. tức giận hỏi: “ phải , em giúp thay quần áo làm bữa trưa ngay sao?!”

      Lăng Diệp ngẩng đầu lên, dùng giọng nhuốm màu tình dục, nghiêm túc : “Em chỉ cởi quần áo ra, cũng đâu có mặc quần áo vào cho .” dừng chút, lại : “Tiếp đó em lại còn cởi váy cưới của mình ra. Thân là người đàn ông của em, nếu như nhìn còn hiểu đây là ám hiệu gì sống quá uổng phí rồi.”

      xong, tiếp tục hôn lên làn da trơn mềm khiến phải say mê muốn buông tay kia.

      Ám hiệu? Ám hiệu! ám hiệu gì chứ?! Nếu phải là cởi ‘dây giày’ phía sau lưng , váy cưới dễ dàng tuột xuống thế sao? Còn nữa, cái gì mà mặc quần áo cho ?! Nếu phải là nhào đến, sớm lấy được quần áo ở nhà để mặc vào cho rồi. Úc Hàn Yên tức nghẹn ở lồng ngực, giận đến nghiến răng nghiến lợi, giữ lấy cánh tay cắn.

      Lăng Diệp để mặc cắn, đôi môi mỏng vẫn đặt ở bên vùng hông nhạy cảm của , lưu luyến quên cả đường về.

      “Ưm ᷈ “ Úc Hàn Yên tự chủ được, cả người run rẩy, tiếng rên rỉ dụ người phạm tội từ đôi môi bật ra ngoài.

      Lăng Diệp giống như được khích lệ, càng ra sức khơi gợi dục vọng trong .

      Úc Hàn Yên nhắm mắt lại, hai tay chống đối đổi thành luồn qua mái tóc ngắn mềm mại của .

      …………..

      Xong chuyện, Lăng Diệp ôm Úc Hàn Yên còn sức lực vuốt ve an ủi lúc, sau đó đứng dậy đến trước tủ treo quần áo, lấy bộ quần áo ở nhà mặc vào, xoay người ra khỏi phòng ngủ.

      Nghe được tiếng cửa phòng đóng lại, Úc Hàn Yên mở choàng hai mắt ra. vén chăn nhìn xuống thân thể mình, ngay tức khắc, đập vào mắt là những dấu hôn bầm tím chằng chịt. kiềm nén nổi cơn tức giận khôn cùng, thầm mắng Lăng Diệp mấy lần. Lúc này hoàn toàn quên mất, mới vừa rồi mình còn rất hưởng thụ.

      nâng chiếc eo ê ẩm của mình lên, từ từ đứng dậy, nhìn thấy chiếc váy nằm yên tĩnh chăn, trong nhất thời cặp mắt liền bốc lửa. Nếu phải vì nó bị dày vò thành cái dạng này sao?!

      tới trước tủ treo quần áo, lấy chiếc váy ngủ mặc vào người, sau đó cầm chiếc váy cưới tới phòng chứa đồ. nhặt cái kéo lên, chút do dự bắt đầu xuống tay với chiếc váy cưới. Rất nhanh, chiếc váy cưới có giá trị hơn tỷ trở thành mớ vải vụn.

      đưa cây kéo trả về chỗ cũ, nhìn mớ vải vụn dưới đất ‘hừ’ tiếng, nghênh ngang ra khỏi phòng chứa đồ.

      vào thư phòng, ngồi xuống chiếc ghế dựa xoay Lăng Diệp thường ngày vẫn ngồi, bật máy tính lên, tìm kiếm thông tin mình cần.

      lúc sau, Lăng Diệp lên tầng hai, định vào phòng ngủ nhìn thấy cửa thư phòng mở. khẽ nhăn mày vào thư phòng, thấy Úc Hàn Yên đứng bên cạnh máy in, sắp xếp đống giấy tờ.

      tới phía sau , hỏi: “Đây là cái gì?”

      Toàn thân Úc Hàn Yên cứng đờ, tức giận : “ cũng phát ra tiếng, làm em giật mình.”

      Lăng Diệp nhíu mày, bình tĩnh : “Là em quá chuyên tâm nha. rất nghi ngờ, sao em lại đạt được danh hiệu sát thủ lá bài chủ chốt.”

      tự tay cầm lấy xấp tài liệu trong tay , đọc nhanh như gió.

      Úc Hàn Yên cũng chẳng quan tâm, dù sao cũng định cho xem. Xem trước hay tối xem cũng chảng khác gì nhau.

      phân tích: “Em tra ra, đại đa số các chuyên gia đều , tuần làm ba đến bốn lần là hợp lý nhất. Ở đây đều tính thời gian kéo dài mỗi lần khoảng hai mươi phút. Còn , ngày nào cũng làm làm lại đến ba bốn lần, mà lần nào cũng kéo dài đến gần tiếng.”

      dừng lại lúc, giọng tăng thêm vẻ cường điệu: “Đây là hành động vô cùng bệnh hoạn! Huống chi em còn mang thai!”

      Lăng Diệp đặt xấp tài liệu trong tay lên bàn sách, nhìn vào cặp mắt sao sáng của Úc Hàn Yên, dùng giọng trầm thấp hỏi: “Chuyên gia hiểu thân thể sao? Em nhìn thấy tinh thần uể oải bao giờ chưa? Đứa bé có bất kỳ dấu hiệu sinh non nào ?”

      “….” hiểu! có! có!








      Chương 84 (tt) (p.27)

      Lăng Diệp từng bước từng bước ép sát , tiếp tục : “Lúc em nằm viện, ba tháng chúng ta làm, thế nhưng tất cả vẫn bình thường, thậm chí cũng có chuyện tuần ba bốn lần.”

      “….” Hình như là vậy.

      Lăng Diệp có chút bi thương, giọng trầm xuống: “ chỉ là khống chế nổi mà thôi….”

      Úc Hàn Yên chưa từng thấy qua bộ dạng Lăng Diệp như vậy, trong nháy mắt đau lòng thôi. Khuôn mặt ảo não, tiến lên ôm Lăng Diệp, dịu dàng an ủi: “Em biết, em trách .”

      Úc Hàn Yên hề nhìn thấy, trong đôi mắt hẹp dài của Lăng Diệp thoáng qua tia cười. nhếch nhếch khóe môi, tiếp tục : “ cũng biết em có phần chịu nổi, nhưng mà thể kiềm chế được mình.”

      thở dài cái, : “Đối với em, ở phương diện này, tự chủ của gần như bằng .”

      Những lời này là , chỉ có điều giọng giống lắm. Hiệu quả của lời ra cũng như vậy.

      Úc Hàn Yên ôm chặt lấy , giọng có chút hốt hoảng : “Em cũng vậy, rất thích làm cùng . đừng đau lòng.”

      Con ngươi đen nhánh của Lăng Diệp phát sáng. hỏi cẩn thận từng li từng tí: “?”

      Úc Hàn Yên nghe thấy giọng điệu này càng đau lòng hơn. vội vàng gật đầu: “Ừm, rất thích, làm bao nhiêu lần em cũng đều thích.”

      “Ừm, biết rồi.” Lăng Diệp thấp giọng đáp.

      Úc Hàn Yên nhíu nhíu mày, giọng điệu này…. Sao cứ cảm thấy giống như là mình cầu làm gì đấy, sau đó đồng ý vậy.

      Lăng Diệp vỗ nhè lưng Úc Hàn Yên, tâm trạng rất tốt : “Chúng ta xuống lầu ăn trưa thôi.”

      Úc Hàn Yên buông ra, vịn khuỷu tay , cùng ra ngoài.

      “Em cũng vậy, rất thích làm cùng … Làm bao nhiêu lần em cũng đều thích.” Đột nhiên từ trong túi quần Lăng Diệp truyền ra đoạn đối thoại.

      Ngay tức khắc Úc Hàn Yên biết mình bị lừa. ngẩng đầu tức giận nhìn Lăng Diệp, rít lên: “Lăng Diệp! còn có thể vô sỉ hơn được nữa !”

      Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi thành đường đẹp mắt, khẽ: “Tiểu Yên, bộ dáng này của em rất giống con mèo xù lông.”

      Úc Hàn Yên lập tức quát: “ mới giống mèo!”

      Lăng Diệp đưa tay vuốt vuốt mái tóc ngắn của , tính tình dễ chịu hơn, : “ phải chỉ là đoạn ghi thôi sao? Đừng tức giận mà.”

      Úc Hàn Yên chịu thua, quát: “Vậy xóa nó !”

      Lăng Diệp hết sức phối hợp lấy điện thoại di động ra, bấm mấy cái, sau đó đưa đến trước mặt Úc Hàn Yên, ý bảo nhìn.

      Úc Hàn Yên nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động, thấy xóa đoạn ghi mới thở phào cái.

      Lăng Diệp nhét điện thoại vào trong túi quần, đôi môi mỏng khẽ cong lên.

      Trực giác Úc Hàn Yên mách bảo có điều mờ ám. cau mày hỏi: “Tại sao lại vui mừng như vậy?”

      Lăng Diệp cười cười, dùng giọng trầm thấp mê người : “Em rít nữa, đương nhiên vui mừng rồi.”

      Úc Hàn Yên liếc cái, làu bàu: “Em lại tin nữa em phải là Úc Hàn Yên!”
      Last edited by a moderator: 7/3/15
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :