1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trọng Sinh Vợ Thương Nhân - Hoa Lệ Bôn Chạy (32) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Trọng Sinh Vợ Thương Nhân - 重生货郎媳

      Tác giả: Hoa Lệ Bôn Chạy

      Ed: Kim Kim

      Beta: Tiếu Tiếu

      Nguồn cv: tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=89154


      Giới thiệu:

      nữ nhân đại xuyên gả cho người bán hàng rong

      ( Trịnh trọng nhắc nhở: chuyện xưa hư cấu, chuyện như đùa, vô cùng trùng hợp, đừng bắt chước)

      Thể loại: điền văn , ấm áp, ngôn tình, HE

      Truyện này văn án chỉ có 1 câu nên ta thêm nhận xét của bạn thvan bên TTV.

      Trùng sinh đến mình 18 tuổi của tiểu gia đình gồm cha mẹ và em trai 6 tuổi, vì ưng mối hôn nhân của cha mẹ định ra – ải, cha mẹ này đâu có ép uổng gì đâu, chỉ là lỡ thầm mềm tú tài từ năm 12 tuổi nên mới ở tới bây giờ và vì lý do này mà hồn lìa khỏi xác cũng vô cùng ‘ tênh’
      Nữ chính – Chu Vũ Hàm – kiếp trước mới tốt nghiệp khoa ngoại ngữ, kiếm việc làm, tối nọ chat với bạn học cũ tận khuya ngủ quên rồi trọng sinh đến gia đình nông thôn nghèo thời cổ đại

      Nhân sinh mới, nữ 9 rất biết điều, liền đồng ý mối lương duyên với nam 9 (tức Tưởng Văn: cha mẹ đều qua đời, vì thủ tang 6 năm mà chưa cưới vợ, có đứa em trai, kiếm sống bằng nghề bán hàng rong).

      Truyện tuy là làm ruộng văn nhưng thực tế sâu vào chuyện trồng trọt, mà là hai nhân vật chính theo nghề kinh thương: bán thực đơn món ăn, làm thú nhồi bông, mở quán ăn…

      Và tình của hai nvc cũng là bình đạm. Cưới nhau qua mai mối. Tính cách thủy chung của hai người nên cũng chả có chuyện lèng èng gì trong này. Gia đình hai bên dân số đều mỏng và thành nên cũng chả có gì va chạm.​
      Last edited by a moderator: 4/10/15
      honglak, thuytAliren thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1.1 Từ Mặc

      Edit : Kim Kim

      Beta: Tiếu Tiếu

      Thời điểm Chu Vũ Hàm tỉnh lại cảm thấy thân thể của chính mình giống như bị ô tô nghiền qua, vừa động liền đau. Nỗ lực mở mắt ra nhìn bốn phía các vách tường quét vôi muốn bong ra, Chu Vũ Hàm kinh sợ , thế nào cũng nhớ nổi chính mình làm sao có thể tại loại phòng này, ràng là chính mình cùng người khác thuê phòng trọ gần trường học, tuy rằng tốt lắm nhưng mà cũng đến nỗi như vậy a.

      Chẳng lẽ nàng nằm mơ, hung hăng nhéo mình cái, đau quá a, nhưng mà nằm mơ làm sao có thể đau như vậy. Ngày hôm qua cùng bạn học cũ lên mạng tán gẫu cho tới rất trễ, ánh mắt đều mở ra được , mơ mơ màng màng trực tiếp đổ giường mà ngủ. Trước khi ngủ còn tự với bản thân trong vòng hai ngày phải lên mạng làm sơ yếu lý lịch lần nữa để tìm việc, thể tiếp tục như vậy. Tuy nhiên sai đó nên làm cái gì nàng cũng còn nhớ nữa.

      Nàng nâng tay lên nhàng dụi mắt muốn nhìn kỹ chút, “A” nàng đột nhiên kêu lên ngồi dậy giường nhìn chằm chằm tay chính mình, tay của nàng sao có thể như vậy, nàng là mình được nuông chiều từ bé, nhưng cũng có vết chai a. Nhìn nhìn lại quần áo Chu Vũ Hàm sợ hãi , nàng mặc quần áo cổ nhân. Xem qua nhiều tiểu thuyết như vậy nàng đương nhiên minh bạch chính mình xuyên . Nguyên lai thế giới có xuyên a.

      “Tỷ! Ngươi tỉnh a, ta cho cha!” tiểu nam hài đột nhiên chạy vào, Chu Vũ Hàm còn chưa kịp chuyện, lại xung động chạy ra ngoài. Bên ngoài truyền đến thanh người trung niên, “Tiểu Hàm, Tiểu Hàm. . . . Ngươi tỉnh, thế nào a. Ngươi đứa này thế nào có thể luẩn quẩn trong lòng như vậy. . .” Chu Vũ Hàm còn chưa kịp phản ứng, trong phòng liền xuất thêm ba người nữa. Nhìn ngươi bộ dáng hẳn là người nhà của nàng. Hơn nữa theo loại tình huống này xem ra là nàng là tự sát, kết quả biết sai lầm ở đâu rồi, linh hồn của nàng nhập vào thân xác của bé trùng tên trùng họ với mình. Ai! Máy tính của ta a, khoai tây của ta a. Đây là thứ mà Chu Vũ Hàm sau khi biết chính mình xuyên tiếc nuối nhất.(Kim: ta cũng tiếc cái thứ 1 a)

      Bất quá loại tình huống trước mắt này nàng càng phải lo lắng chính mình làm thế nào ứng phó những người trước mắt này a! đến tiếc nuối còn có điều nữa chính là chính mình còn là xử nữ a! ! ! Sớm biết như vậy cùng bạn trai trước kia lăn lộn vài vòng giường rồi a, nhớ lại Chu Vũ Hàm hồi đại học cũng có bạn trai. Cảm tình cũng tệ, nhưng mà vài lần nam nhân kia ám chỉ, nàng lại giả ngu cho qua , kết quả nam nhân kia chia tay với nàng! Ai! ! Quên , đừng nhắc đến ký ức tốt nữa! Dù sao ở bên kia cũng có gì đáng giá để nàng lưu luyến , cha mẹ thời điểm nàng còn liền xảy ra tai nạn xe cộ ra chỉ để lại cho nàng phòng ở, cùng ít tiền bồi thường, nàng sau này liền cùng thúc thúc thẩm thẩm (Kim: chú và mợ) chung sống, tuy rằng thúc thúc thẩm thẩm có ngược đãi nàng, nhưng là cũng gần gũi. Sau khi lên cấp hai liền dọn vào ở ký túc xá, sau này ở luôn trong trường chỉ có mừng năm mới mới trở về. Căn phỏng kia để lại cho bọn họ , em họ muốn kết hôn căn phòng đó cho bọn họ , coi như là thù lao của ! chừng ở thế giới kia có người vì nàng mà rơi lệ, chừng mọi người ai biết nàng mất tích, bởi vì Chu Vũ Hàm từ khi tốt nghiệp đến ngày hôm qua qua ba tháng đều ở trong nhà. Vừa tức giận định phấn đấu tư tưởng tìm việc làm mặc dù kết quả khả quan lắm. Bỏ , bắt đầu cuộc sống mới quên trước kia .”Cái kia ta…” Chu Vũ Hàm vừa định đôi câu

      “Tiểu Hàm a, ngươi rốt cục tỉnh a, về sau ngàn vạn đừng làm như vậy, có chuyện gì cùng cha mẹ a. Ngươi như vậy ta cùng cha ngươi làm sao bây giờ đâu… Ai” Mẹ Chu Vũ Hàm vừa thấy nữ nhi tỉnh lại liền chạy nhanh đến khuyên nhủ chỉ sợ nàng lại luẩn quẩn trong lòng. Chu Vũ Hàm biết cái tình huống ra sao chỉ có thể cúi đầu làm bộ xấu hổ, mẹ Chu Vũ Hàm cho rằng nàng thông suốt , liền thở dài lôi kéo cha Chu Vũ Hàm ra ngoài.

      lát sau bé trai vừa nãy, người đầu tiên mà nàng thấy ở thế giới này, em trai Chu Tiểu Hải. bưng bát cháo loãng vội đưa nàng “Tỷ, ngươi đói bụng a. Ăn cơm chiều ” đem Chu Vũ Hàm cảm thấy run rẩy phen. Cơm nước xong Tiểu Hải luôn nhìn nàng chăm chăm, ánh mắt cũng chớp, chỉ sợ chớp mắt nàng lại luẩn quẩn trong lòng làm chuyện nên, nàng luôn cam đoan với cũng xong, lát sau lại thấy lại quay đầu nhìn nàng, nàng còn tưởng cùng nàng ngủ chung , dù sao cũng chỉ mới sáu tuổi, vừa vặn có thể dò la tin tức.

      Trong quá trình nàng cùng Tiểu Hải tán gẫu, nàng thu thập được ít tin tức chính: chỗ này là đoạn thời gian có trong lịch sử, nơi này là thôn ít người biết kêu thôn Thạch Kiều, chỉ có duy nhất người cử nhân “áo gấm về làng” ở trong toà nhà phía sau thôn, thôn này ba mặt là sông, ra ngoài là phải ngồi thuyền, nếu phải vòng nửa ngày đường, nhưng nông dân có mấy nhà nguyện ý tiêu tiền ngồi thuyền , đại đa số các nhà tình nguyện vòng nửa ngày cũng tiêu tiền, dần dà liền có người chèo thuyền. Thẳng cho đến khi vị cử nhân họ Thạch gặp được đại gia cho thuyền trở về, mới nhớ có nơi gọi là thôn Thạch Kiều.

      Còn có nguyên nhân nàng tự tử, ràng điểm, là vì nàng tuổi lớn lại gả trở thành lỡ , cha mẹ nàng liền giúp nàng tìm hôn , nhưng biết vì sao nàng lại đồng ý, cho nên liền tự sát. Kỳ thực nàng mới 19 tuổi, lớn chỗ nào a, nhưng mà ở đây cỡ tuổi nàng đều làm mẹ của vài đứa trẻ.
      honglak, thuytAliren thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Edit : Kim Kim
      Nàng nghĩ nếu thể gả vậy phải nhìn xem người kia có được hay , nếu được nàng thực phải nghĩ ra biện pháp, dù sao cuộc sống ở cổ đại nếu nàng ra ngoài biết phải sống thế nào, nào có nữ nhân vật chính vạn năng như vậy a, thực vẫn là tàn khốc. đêm này nàng lăn qua lộn lại ngủ yên, nghĩ đến nên làm cái gì, đến nơi này làm sao.

      Chẳng lẽ phải lập gia đình sao?.

      Phiền muộn lâu vất vả mới ngủ được . Đợi đến thời điểm tỉnh lại mặt trời lên cao . Chu Vũ Hàm nằm ngày chán muốn chết, cảm thấy tốt lắm, ép buộc nửa ngày vất vả mới đem quần áo mặc vào được, mang giày đến cái gương đồng trước mặt, nàng thấy khuôn mặt thanh tú trắng nõn, tuy rằng tính rất xinh đẹp nhưng là lại rất động lòng người. Cười rộ lên có hai cái lúm đồng tiền xinh đẹp mê người, đem tóc buộc vào khăn trùm đầu dược đặt kế bên gương đồng, hẳn là như vậy .

      Xốc lên rèm cửa ra , địa phương bên ngoài hẳn là phòng khách: , phòng ở cũ nhưng là sạch . đến bên ngoài thấy mẹ nàng ở bên ngoài cho gà ăn, ở quê đại bộ phận gia đình đều nuôi gà đẻ trứng đổi ít tiền, nhưng nuôi nhiều như vậy, cùng lắm khoảng hai con bởi vì có nhiều người ăn. (Kim: ý chị là đại m.n ăn gà công nghiệp là chủ yếu nên có nuôi nhiều như hồi xưa) “Tiểu Hàm a, tỉnh. Cùng mẹ làm cơm, cha con cũng sắp trở lại” Mẹ Chu Vũ Hàm, Chu Vương thị liền lôi kéo nàng vào phòng bếp, là phòng bếp bằng cái phòng đất. Bên trong là góc lò, trong xó phòng còn hỗn độn các mảnh vỡ.

      Vương thị lôi kéo tay Chu Vũ Hàm “Tiểu Hàm, mẹ biết con lòng muốn gả người đọc sách, nhưng mà con nghĩ người đọc sách lại có công danh coi trọng nhà nghèo cửa như chúng ta sao, có công danh, tay trói gà chặt thế nào có thể nuôi nổi thê nhi.” xong tay xoa khuôn mặt Chu Vũ Hàm, Chu Vũ Hàm cảm giác được mẫu thân (mẹ) này đối nữ nhi quan tâm từ , nàng nghĩ mẫu thân chắc là hình dạng như vậy . Liền tại khắc này nàng cảm thấy thỏa mãn, bất tri bất giác liền rơi lệ đầy mặt, Vương thị cho rằng nữ nhi (con ) tình nguyện “Tiểu Hàm, chúng ta muốn con thấy chúng ta là người như thế nào, chúng ta nên vọng tưởng , chặt đứt ý niệm này, biết ?” “Mẹ, con sai lầm rồi, nên cho các ngươi lo lắng, con nguyện ý nghe lời của các người.” Chu Vũ Hàm nghe thấy Vương thị như vậy nàng liền đáp ứng, bởi vì nàng cảm thấy người mẹ trước mắt này hại nàng , nhất định giúp nàng chọn người đối tốt với nàng.

      “Như vậy mới đúng, tiểu tử này là mẹ cùng con cha tuyển lâu mới nhìn trúng , nếu là bởi vì giữ đạo hiếu sáu năm biết bao nhiêu gia đình muốn gả cho , khi nào đến phiên chúng ta.” Vương thị mặt may mắn

      “Sáu năm?” Chu Vũ Hàm tò mò thế nào thời gian dài như vậy?

      lên cũng là đứa đáng thương vừa 15 tuổi cha chết , thủ hiếu xong ba năm đến thành thân ai biết mẹ lại chết, để lại cùng tiểu đệ đệ (em trai) sống nương tựa lẫn nhau, lại kiên trì thủ hiếu ba năm. Nguyên bản nữ nhân sắp thành thân cũng gả cho người khác . tại chính là ban ngày chọn hàng hóa đem lên trấn bán để tiền cưới vợ, vừa vặn Lí bà mối liền nghĩ tới con. Ta cùng cha con nghĩ nặng tình nghĩa như vậy, tiểu tử đó đối với con tốt . Tuy rằng thương nhân địa vị thấp, nhưng mà nam nhân tốt mới là quan trọng nhất a “

      “Ân, con biết. Mẹ, con giúp ngươi xào rau . Cha sắp trở lại , Tiểu Hải đâu?” Chu Vũ Hàm nghĩ nam nhân như vậy cũng sai a, trọng tình trọng nghĩa . Nếu phải gả liền chọn . Hơn nữa cũng có mẹ chồng cùng cha chồng làm khó dễ người. Tuy rằng này ý tưởng có chút quá đáng.

      “Xú tiểu tử kia a, biết đâu , khả năng tìm Đản Đản cách vách chơi ” Chu Vũ Hàm tuy rằng biết nhóm lửa nhưng mà xào rau mêm mếm gia vị vẫn là rất quen thuộc , dù sao đại đều dùng than. Bởi vì từ sống nhờ nên cũng ngượng ngùng kêu thúc thúc thẩm thẩm làm, cũng chỉ có thể chính mình học làm. Tuy rằng chuyên nghiệp nhưng chính mình làm cho tới bây giờ cũng tính là tệ lắm.

      Vừa đem đồ ăn bưng lên bàn, Tiểu Hải trở lại “Mẹ, con đói bụng có thể ăn cơm sao? Tỷ, khỏe a!” Xem bộ dáng Tiểu Hải mặt cao hứng Chu Vũ Hàm cảm thấy có lẽ có đệ đệ (em trai) cũng tệ.

      “Con trước rửa tay hồi ăn cơm a, chờ cha trở về a” đợi hồi cha Chu Vũ Hàm, Chu Đại Phúc trở lại.

      “Mẹ, hôm nay … Đồ ăn giống như so trước kia… Ăn ngon hơn a” Tiểu Hải miệng nhét đầy lắp bắp.

      “Phải , ừ hôm nay là tỷ tỷ con nấu , là so trước kia tốt hơn nhiều, khả năng nghĩ thông suốt ” Vương thị cười tủm tỉm sau đó tự nhiên quay đầu đối Chu Đại Phúc “Đại Phúc, Tiểu Hàm nghĩ thông suốt , buổi chiều ta tìm Lí bà mối thương lượng.”

      Chu Đại Phúc đầu tiên ngây ngẩn cả người sau đó lại gật gật đầu rất nhàng mà “Tốt, bà xem rồi làm ” cơm nước xong Chu Vũ Hàm rửa chén bát, về rửa chén đa số đại bộ phận ở đây chỉ dùng nước rửa, tẩy cũng được bao nhiêu dầu mỡ, dù sao cả nhà chén cũng nhiều, Chu Vũ Hàm chỉ có thể lầy nước sôi nóng hừng hực tráng chén đỡ. Trở lại phòng ngồi ở giường thấy cái khăn tay thêu dang dỡ, cầm lấy thử xem, thấy mấy đường thêu đầu dễ nhìn càng về sau càng thuần thục , dù sao thân thể này còn chưa khỏi hẳn. Thẳng đến đem khăn tay thêu xong rồi, Chu Vũ Hàm mới cảm thấy cổ mỏi.

      Cảm thấy miệng có chút khô. Chỉ có thể phòng bếp kiếm chút nước, ở thôn quê làm gì có ấm trà a, cả nhà đều dùng bát, có nhà trực tiếp uống nước lạnh, hiển nhiên nhà này chính là như vậy.
      honglak, thuyt, Aliren 1 thành viên khác thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      chương 2

      Edit : Kim Kim

      Beta : Tiếu Tiếu

      Nghĩ vậy Chu Vũ Hàm thấy khát nữa , làm sao có thể uống nước sống, rất vệ sinh . Nhưng mà lại khát, chỉ có thể chính mình động thủ cơm no áo ấm , nhưng trái xem phải nhìn có cái gì ngoài cái siêu độc nhất bếp lò (*). Nước múc bằng bát (tô) được rồi, nhưng mà nhóm lửa cũng là vấn đề a…

      lát sau, Vương thị trở lại nhà mình vừa vào sân cho rằng cháy nhà . Lập tức vào đột nhiên nở nụ cười, nguyên lai là nữ nhi (con ) bà nhóm lửa, mặt biến thành đen tuyền , thấy bà tiến vào còn ngẩng đầu cười ngây ngô chút.

      “Tiểu Hàm nhóm lửa làm gì vậy?” Vương thị vừa vừa đến bên người Chu Vũ Hàm, thương nhàng chà lau bụi mặt nàng, Chu Vũ Hàm đứng ở kia trong lúc nhất thời cảm thấy rất cảm động, lâu có người như vậy quan tâm nàng . Tuy rằng tay sờ ở mặt thô ráp.

      phải đâu mẹ , con là muốn nấu chút nước đến uống , kết quả thành như vậy .” xong còn ủy khuất nhìn Vương thị, Vương thị lại nhịn được cười ra tiếng.

      “Con hết bệnh rồi thế nào liền nhóm lửa đều nhớ. Muốn uống nước trực tiếp uống nước giếng phải tốt rồi sao? Đây mẹ chỉ con, phương diện củi lửa này cũng cũng phức tạp lắm .” xong đem bó củi bên trong lấy ra “Con trước hết đem cỏ đốt trước, sao khi cháy rồi bỏ củi vào, củi xém lửa mà cháy, hiểu chưa”. Vũ Hàm xem sau đó gật đầu nguyên lai là như vậy, nghĩ đến về sau khuyên bọn họ đều cần uống nước sống .

      “Mẹ a, về sau cần uống nước sống , rất sạch , về sau con nấu nước mọi người đều đừng uống nước sống a” Vương thị ngẫm lại cũng quan trọng, con vừa hết bệnh nặng xong liền theo nàng . Vương thị bỗng nhiên nhớ đến bà trở về là để lấy đồ.

      “Mẹ phải rồi a, đến lượt cha con nóng nảy” xong đứng lên cầm đồ lập tức bước . lát sau Chu Vũ Hàm rốt cục cũng uống được nước, quả nhiên xuyên có gì tốt đẹp. Uống miếng nước cũng vô cùng gian khổ a.

      Uống hết nước Chu Vũ Hàm ra bên ngoài hít thở khí mới mẻ, cảm giác cả người thư sướng (thoải mái) , khí trong lành a. Nhưng mà nhà mình phòng ở rất tệ, đều sắp hư hỏng. Những người xuyên đều làm giàu ra sao? Ta thế nào lại làm được đâu. Ngẫm lại chính mình trước đây học ngoại ngữ tại đây cái gì cần dùng đều có, làm ruộng cũng thể. Trừ bỏ trù nghệ (tài nấu ăn) cũng tệ, còn lại chính mình có biện pháp học tập. Chẳng lẽ mở quán cơm, nhưng mà mình cũng có tiền vốn a. Bằng làm giao cho tửu lâu (khách sạn) bán cho khách như thế nào, xem nữ chủ xuyên bán vài cái phương thuốc có mấy trăm tiền, nàng như thế nào cũng phải bắt chước a. phải là món “Heo nước” (**) ngon hay sao, hay bán “Phá lấu”. (***).

      Cũng có thể làm món “cá nấu cải chua”(4*), “Thủy nấu ngư” (cá nấu trong nước 5*), “Cá kho tàu” ( còn được gọi là “cá om”6*), “Cá hấp”(7*)… Sỡ dĩ tất cả đều là cá là vì, Chu Vũ Hàm rất thích ăn cá a. (Kim:…. lý do kiểu gì vậy trời >”<). Sau khi bán có tiền mở nhà hàng , bán các món ăn cay gì gì đó, ngồi chờ thu tiền a, là càng nghĩ càng vui vẻ a. Chờ có tiền đem phòng ở dựa theo phương pháp cải tiến của chính mình thành biệt thự , rất tốt đẹp . (Kim: phát tác giả rất y y)

      Bất tri bất giác mặt trời xuống núi, Tiểu Hải chơi mệt về nhà liền thấy tỷ tỷ của mặt đứng ngốc ở trong sân ngẩn người, bất chợt còn cười ra tiếng. chạy đến trước mặt Chu Vũ Hàm túm túm góc áo nàng, “Tỷ, người làm gì vậy, đứng trưng mặt ngốc ra đây làm chi a!” Chu Vũ Hàm tức giận ai dám chặt đứt mộng đẹp của nàng liền thấy Tiểu Hải đứng ở trước mặt nàng như vậy, rất đáng . Trừng mắt nhìn Tiểu Hải cái nàng vào phòng bếp.

      Mặt trời sớm xuống núi phải làm cơm chiều thôi. Bằng cha mẹ nàng trở về có cơm ăn.”Tiểu Hải lại giúp ta nhóm lửa nấu cơm” thanh Chu Vũ Hàm trong phòng bếp truyền ra.

      Tiểu Hải nghe xong liền cảm thấy kỳ quái, tỷ tỷ vốn thích nấu cơm , vào hỏi “Tỷ người làm cơm gì a, buổi tối chúng ta ăn gì a?”

      Xem trước mắt có mấy thứ đồ gì còn có thể ăn sao? “Liền nấu mấy thứ này a, khoai tây cùng rau xanh ” Tiểu Hải nhìn xung quanh có gì có thể ăn, cũng chỉ còn những thứ như vậy.

      Tiểu Hải bỗng nhiên nghĩ tới cái gì : “Tỷ ngày mai chúng ta lên núi , núi tìm xem có cái gì có thể ăn, đệ lâu có ăn thịt ” xong còn liếm liếm môi. Chu Vũ Hàm nhìn nghĩ đến ở đại Tiểu Hải lớn như vậy ăn nhiều là tốt nhất, nhìn bây giờ như đứa trẻ sáu tuổi ở đại nhưng thực tế tám tuổi.

      Buổi tối chờ Chu Đại Phúc cùng Vương thị trở về thấy bàn đồ ăn làm tốt lắm, hai người đều cảm thấy nữ nhi hiểu chuyện. Trước kia đều phải Vương thị thúc ép nàng mới bằng lòng làm.”Tiểu Hàm thực ngoan.” Tiểu Hải nhìn mẹ chỉ khen tỷ tỷ lập tức liền vui “Mẹ, con cũng hỗ trợ , tin người hỏi tỷ.” Vương thị lập tức cũng khen chút, Tiểu Hải cười mắt đều híp cả. Vương thị cười tủm tỉm nhìn hai đứa con, cảm thấy ngày mệt nhọc cũng tính cái gì, Chu Đại Phúc xem bọn họ cũng cảm thấy thỏa mãn.

      “Tốt lắm, ăn cơm !” nhà bắt đầu vừa chuyện vừa ăn cơm. Ở bàn cơm Tiểu Hải lên núi chuyện, Chu Đại Phúc cảm thấy cũng có gì liền bảo bọn họ cần vào sâu bên trong, phải chú ý an toàn là hết, cả nhà cười cùng nhau vượt qua thời gian ăn bữa tối.


      (**) Món "Heo nước"
      [​IMG]

      (***) Phá lấu
      [​IMG]

      (4*) Cá nấu cải chua
      [​IMG]

      [​IMG]

      (5*) Thủy nấu ngư
      [​IMG]

      (6*) Cá kho tàu
      [​IMG]

      (7*) Cá hấp
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 4/10/15
      thuyt, Alirensanone2112 thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3

      Edit : Kim Kim

      Beta : Tiếu Tiếu


      đêm này Chu Vũ Hàm ngủ rất say sưa, khóe miệng luôn luôn mang theo nụ cười, bởi vì nàng ở nơi này tìm được thứ nàng đánh mất ở đại.

      Người trong nhà rất thương nàng. Sángsớm ngày thứ hai, nàng thần khí thanh sảng ( thanh thản + sảng khoái ) thức dậy chuẩn bị làm điểm tâm (bữa sáng) thấy mẹ nàng sớm làm, Vương thị thấy nàng hỏi: “Thân thể tốt thế nào ngủ nhiều thêm chút! Điểm tâm có mẹ làm rồi, nằm chút ”.

      Chu Vũ Hàm lúc này làm sao còn ngủ được a, ở đây cũng có hoạt động giải trí đáng tiếc.

      Đốt đèn, trời vừa mới tối liền ngủ, nàng lại thể trực tiếp như vậy với Vương thị đành giải thích “Mẹ a, con thân thể sớm tốt rồi, hôm nay Tiểu Hải phải lên núi dạo sao! Con thức sớm chút theo.”

      Vương thị cho rằng nàng nghĩ ra ngoài giải sầu. lát sau, Tiểu Hải cũng vào, thấy Chu Vũ Hàm liền hỏi khi nào , Chu Vũ Hàm cơm nước xong hẵng .

      “Mẹ, cha đâu?” lát sau Chu Vũ Hàm phát Chu Đại Phúc liền hỏi Vương thị. Vương thị cười : “Cha con sao có thể giống con cùng Tiểu Hải ngủ đến giờ phút này a, trời vừa sáng ra khỏi nhà trong vườn nhìn xem.”

      Nông dân đem ruộng đất chiếu cố giống như tiểu hài tử của mình thậm chí so với tiểu hài tử chính mình chiếu cố còn tinh tế (tỉ mỉ) hơn.

      Qua hồi Chu Đại Phúc trở lại ăn cơm . Vừa cơm nước xong, Tiểu Hải liền rửa chén sau đó chờ kịp kéo Chu Vũ Hàm .

      Chờ bọn họ ra khỏi sân, Vương thị nhìn Chu Đại Phúc : “Cha tụi a, hôn Tiểu Hàm thế nào?”.

      “Ngày hôm qua tôi tìm Lí bà mối , bà ta hỏi Tiểu Hàm nhà chúng ta có nguyện ý hay , ngày đó Tiểu Hàm phải nghĩ thông suốt sao, tôi giữa trưa hỏi lại. Đứa này cũng , nam hài kia cũng sai, bỏ lỡ rất đáng tiếc . Ai buồn chết .”

      Chu Đại Phúc cau mày : “Vậy chờ giữa trưa hỏi con chút, nguyện ý cho bà, buổi chiều sang Lí bà mối”.

      cho con, nếu nguyện ý… được thể để nó loạn suy nghĩ như vậy, buổi chiều phải .” Nếu Chu Vũ Hàm nghe thấy chắc chắn buồn bực ta mới 19 a, hơn nữa nữ hài cổ đại dinh dưỡng tốt chỉ cao có 155 cm, thế nào thành thặng nữ (*) đâu.

      (*) Thặng nữ hiểu nôm na là ế, già

      Bên này Chu Vũ Hàm cùng Tiểu Hải đến chân núi, thấy ít tiểu hài tử ở trong này hái trái cây ăn, cái tiểu hài tử leo cây đem trái cây thảy xuống, cái tiểu hài tử khác lại nhặt, trong số đó người nhìn thấy bọn họ tới lớn tiếng thét lên: “Tiểu Hải ngươi cũng tới rồi a, ta còn chuẩn bị hồi chạy kiếm ngươi, mau chạy nhanh hỗ trợ nhặt a.”

      Tiểu Hải nghe thấy lập tức chạy tới: “Đản Đản ngươi đến bao lâu rồi a.” Chu Vũ Hàm ở bên cạnh nghĩ nguyên lai đây là Đản Đản(**) , liền cùng quả trứng giống nhau đáng .

      (**) Đản Đản theo nghĩa tiếng Hoa có nghĩa là quả trứng.

      “Cũng vừa tới có bao lâu, tỷ ngươi có việc gì chứ!”

      có việc gì , nếu sao có thể mang ta ra ngoài a.”

      “Đến, ăn cái ! Ăn tốt lắm.” Đản Đản chạy nhanh lấy trái đưa Tiểu Hải.

      Chu Vũ Hàm xem bọn họ chơi rất vui vẻ, nghĩ vào bên trong dạo, liền nhìn Tiểu Hải : “Tiểu Hải, tỷ vào trong xem a, đệ trước tiên cùng Đản Đản chơi ở đây lát a.”

      Tiểu Hải cảm thấy tính cách nhát của tỷ tỷ chắc là dám sâu vào bên trong, liền nhìn : “ biết, sớm chút trở về. Chúng ta ở chỗ nhặt trái cây.” Lại biết tỷ thay đổi tâm hồn.

      Chu Vũ Hàm nhìn lát xem có cái gì mang về , có rất nhều hoa Cúc dại, buổi chiều khi về phải mang ít. Bên kia có cái túi lớn, bên trong có ít thịt, có lẽ là cái bẫy thú a, nên đụng vào.

      Xa xa thấy gốc cây cây dẻ. Cư nhiên có người hái, rất nhiều rất nhiều trái, nhìn hạt dẻ nước miếng trong miệng nàng nhịn được. Chu Vũ Hàm suy nghĩ chẳng lẽ nơi này biết tách vỏ hạt dẻ sao?

      Kỳ thực nàng suy nghĩ trúng rồi, nơi này cổ nhân biết xử lý loại trái cây này, cũng có người thử nhưng chỉ tách được vỏ ngoài cùng.(***)

      (***)

      Kim: cái này Kim chú thích cho mọi người hiểu tí, nếu mọi người nhìn vào hình sẻ thấy hạt dẻ chúng ta thấy là được tách vỏ ngoài chì còn lại hạt bên trong màu nâu là chúng ta hay tách ra ăn, nên ở đây có nghĩa là người xưa chỉ tách được phần vỏ xanh bên ngoài, tách vỏ nâu bên trong nên cũng ăn được.

      Ngửi, nhưng bên trong còn tầng vỏ mao a, hơn nữa cũng có mùi. Còn bằng hái trái dại khác ăn.

      Nàng nghĩ đây cũng là con đường làm giàu a, đáng tiếc nàng chỉ biết ăn hạt dẻ đường chứ biết làm hạt dẻ đường, coi như . Nhất bút tài a. Nghĩ như vậy Chu Vũ Hàm cảm thấy tiền như sắp chui vào trong mắt chính mình nhưng lại có biện pháp a.

      Thời điểm trước kia Chu Vũ Hàm chính là động vật ăn thịt a, ngày ăn thịt càm giác khó chịu. Hơn nữa giường nơi này khó chịu. Khó chịu nhất chính là nhà xí, chính là cái hang a, còn lo lắng ngã xuống. Muốn cải thiện phải có tiền a, Tiểu Hải cũng phải học, có học hành sau này có thể đâu.

      Cả buổi chiều vừa nghĩ vừa nhặt, dạo hồi cũng phát gì khác ngoài ít trái cây dại, nàng đành ra ngoài về còn chuẩn bị kêu Tiểu Hải về nhà làm cơm trưa .

      đến bên ngoài thấy Tiểu Hải đem áo khoác đầy miếng vá của chính mình cởi ra đựng trái cây, nàng lại nhìn sang các tiểu hài tử khác thấy cũng như vậy. Tiểu Hải thấy nàng nhân tiện : “Tỷ, người ra a! Đệ còn suy nghĩ người chừng nào có thể ra đây! Chúng ta về. thôi! Đệ đem trái cây mang về nhà cho cha mẹ nếm thử!”

      Chu Vũ Hàm mỉm cười : “Tiểu Hải thực ngoan! Chúng ta thôi.” Đối với những người khác : “Đản Đản cũng cùng nhau ! Các em cũng về nhà .”

      Nhóm trẻ con lập tức giải tán thành các tốp năm tốp ba thảo luận hôm nay thu hoạch thế nào. Cửa sổ từng nhà cũng bắt đầ bốc lên khói bếp lượn lờ hòa vào thanh ríu rít của trẻ con, đem thôn trang này phá lệ có sức sống mãnh liệt. Nhìn thấy vậy, Chu Vũ Hàm cảm thấy gian này hiểu sao than thiết.

      Về nhà giúp đỡ Vương thị làm tốt cơm, thời điểm ăn cơm trưa , Vương thị liền với Chu Vũ Hàm: “Tiểu Hàm a, buổi chiều con với mẹ sang nhà bà mối Lí thương lượng hôn của con a. Nhìn chút xem khi nào được”.

      Chu Vũ Hàm sửng sốt chút : ” Con muốn hỏi họ gì? Lớn lên trông như thế nào? Nhân phẩm có được hay ? Mẹ cho con nhìn lần nha, con lập gia đình cũng phải biết đối phương chút a!” Chu Vũ Hàm giãy dụa lần cuối.

      Vương thị xoa đầu nàng : “Hôn nhân đại đều là cha mẹ làm chủ, trước khi kết hôn chưa thấy qua nhau cũng rất nhiều, mẹ cùng cha con cũng là như vậy, phải cũng rất tốt sao. Ta là mẹ con, hại con. Nhà trai ở Ngô Đồng Thôn, cách nhà chúng ta xa, tên gọi là Tưởng Văn, trong nhà có đệ đệ (em trai) 12 tuổi, nhân phẩm rất tốt”.

      Hôn (đám cưới) Chu Vũ Hàm cứ mơ màng như vậy quyết định….. Lệ rơi đầy mặt. Khi nào rảnh nàng vụng trộm hỏi thăm chút mới được, cũng chỉ mong người nàng gả là người tốt.

      Bên cạnh Tiểu Hải mất hứng : “A, tỷ tỷ phải lập gia đình, con đây phải mình ở nhà a. Con muốn tỷ tỷ lập gia đình.”

      Vương thị cười mắng: ” tiểu tử đáng chết, chị con lớn như vậy , gả sao được! Ngô Đồng Thôn cách nơi này rất gần, về sau có thể về thăm người thân a.”

      Tiểu Hải nghe xong cũng hơi im lặng , Chu Vũ Hàm lập tức chuyển sang chuyện buổi chiều ở núi, vợ chồng Chu Đại Phúc lắng nghe rất cẩn thận.

      Buổi chiều người trong nhà đều ra ngoài, Chu Vũ Hàm mang theo Tiểu Hải lưng đeo cái sọt lên núi , Vương thị tìm bà mối , Chu Đại Phúc muốn vòng trong vườn nhìn xem.

      Bên này Vương thị đến nhà Lí bà mối, vừa vặn Lí bà mối vừa mới từ ngoài về, thấy Vương thị : “Vợ Đại Phúc thế nào a, chuyện này rất cấp bách các ngươi nếu đồng ý, ta liền hỏi nhà khác”.

      Lí bà mối nổi tiếng là bà mối thành thực, giống người khác lung tung, cho nên rất nhiều người đều hi vọng bà tới làm mai.

      Vương thị lập tức : “Khuê nữ nhà tôi đồng ý , bà hỏi chút, nhà trai định khi nào qua.”

      Lí bà mối : “Kỳ thực cũng là hai đứa trẻ quyết định, tên nhóc nhà Tưởng gia ta tìm người hơi lớn chút, nghĩ cưới người hơn mình quá nhiều tuổi, ta liền nghĩ khuê nữ nhà các ngươi là thích hợp nhất”.

      Vương thị liên tục gật đầu, hồi Lí bà mối muốn Ngô Đồng Thôn hỏi nhà trai khi nào sang, Vương thị nghe vậy liền ra về.

      Chu Vũ Hàm cùng Tiểu Hải đến sau núi, Chu Vũ Hàm nhìn Tiểu Hải : “Chúng ta trước hái chút ít hoa Cúc, trở về phơi nắng khô, pha trà uống, hoặc là làm gối đầu rất tốt , trong nhà đều là hoa mốc, rất khó chịu.”

      Tiểu Hải tò mò hỏi: “Hoa Cúc có thể uống được sao?”

      “Đương nhiên .” Chu Vũ Hàm chút do dự trả lời, nàng trước kia chính là thường xuyên uống.

      “Vậy chúng ta hái nhiều tí”.

      “Ân, được.”

      Hai người bên hái bên trò chuyện linh tinh, Chu Vũ Hàm miêu tả về cuộc sống sau này cho Tiểu Hải nghe.

      Chu Vũ Hàm : “Chờ buôn bán lời, lấy tiền đem phòng ở trùng kiến (sửa chữa), đưa đệ đến học đường đọc sách. Trong nhà nuôi thêm ít gà, vịt”.

      Tiểu Hải tò mò hỏi: “Tỷ chúng ta kiếm tiền thế nào a? Đệ cũng muốn đọc sách nhưng trong nhà có nhiều tiền như vậy a, hay là thôi .”

      “Hôm nay chúng ta chính là lấy thứ kiếm tiền! Tỷ cho đệ đọc sách”.

      “Ân, tỷ! Đệ tin tỷ.” Hai người đều nở nụ cười.

      Hái xong hoa cúc, hai người sâu vào bên trong, Chu Vũ Hàm mang theo đệ đệ đến cây Hạt Dẻ cũ.

      Tiểu Hải nhìn cây Dẻ hỏi: “Tỷ, tới nơi này làm chi a? Trái Đông Tử thể ăn, bóc hết lớp vỏ lông bên ngoài, bên trong chỉ có xác.”

      ra cây Hạt Dẻ nơi này gọi như vậy. Trái cây này có khả năng kiếm được tiền .Nhanh chút, đệ đến bên cây, dùng gậy gộc đánh.” Chu Vũ Hàm chỉ huy.

      Tiểu Hải ngừng chút rồi đến,đối với Chu Vũ Hàm rất tin tưởng thuận theo a, sao bình thường thấy nghe lời như vậy. Hai người đồng lòng hợp lực đánh rớt rất nhiều trái, nhưng lúc lại mang lưng nên thể đem nhiều về, Chu Vũ Hàm nghĩ hay để phơi ở đây, ngày mai lại đến kéo về nhà, dù sao về nhà cũng phải phơi. Chờ mang thứ lưng về đến nhà hai người mệt đến thở được, Chu Vũ Hàm tính cố gắng thêm lần, nhưng mà là chân run a. , Chu Đại Phúc trở về thấy nữ nhi (con ) cùng con trai la liệt mặt đất bên cạnh còn loạn thất bát tao (đồ hỗn tạp) gì đó liền hỏi: “Các con làm gì vậy?”.

      Tiểu Hải lập tức giải thích: “Cha, tỷ tỷ mấy thứ này có thể kiếm tiền.”

      Chu Đại Phúc nhìn về phía Chu Vũ Hàm, Chu Vũ Hàm : “Cha chờ thêm hai ngày làm xong người biết. Nơi đó còn có đống, người giúp con kéo về .” Chu Vũ Hàm xong nghĩ đến sử dụng sức lao động của cha nàng, công việc trong vườn vừa kết thúc cũng có chuyện gì làm.

      Chu Đại Phúc cau mày nhìn bộ dáng cầu xin của nữ nhi, nghĩ đến sau này thấy được nàng thường xuyên nữa, liền nghe theo nàng lần. Chu Vũ Hàm lại lập tức mang theo cha nàng chuyến mang thêm nửa về, còn lại ít để lần khác vậy.

      Sau khi về nhà, Chu Vũ Hàm đem hoa Cúc ra Trúc Biển Lí (*) phơi khô, đem hạt Dẻ trải ra đất phơi, chính mình lấy ít hạt chuẩn bị làm vài món cho cha mẹ nàng nếm thử, đáng tiếc có thịt a. chán nản làm sao, đành xào chung với rau xanh vậy.

      Kỳ thực đem da Hạt Dẻ bỏ rất đơn giản, chỉ cần đem hạt Dẻ rửa sạch sau đó bỏ vào trong chén nước nóng, thêm vào lượng muối , ngâm với nước sôi, đậy nắp. Sau năm phút, lấy hạt Dẻ ra, da và phần thịt bên trong tách ra, dùng phương pháp này vừa tiết kiệm thời gian lại tiết kiệm công sức. Chu Vũ Hàm tưởng tượng chờ cả nhà nếm qua mĩ vị hạt Dẻ chắc chắn khuynh đảo cả tâm hồn!

      (*) Trúc biển lí
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 4/10/15
      thuyt, Alirensanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :