1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bò đeo nơ

      Bò đeo nơ Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      30
      êm biết mà... loan thế cho vui thoy :)

      vốn êm bảo là thanh thủy văn, 10c mà còn H chắc dân tình là mồ tập thể quạ... :v
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      hic.......tr trong box hđ nên h jj đó đều là phù du a....
      ta být nên chả bị lừa
      thank nàng
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    3. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Uầy vậy nhanh có chương mới nha nàng
      Mong chờ nàng lắm lắm đó
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    4. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Chương 7.3
      Vương Kỷ Hoa luống cuống tay chân cúi người xuống, muốn đem những mô hình này dựng lên. Tiếng bước chân dồn dập từ ngoài cửa truyền đến, ngay sau đó cánh cửa nặng nề mở ra.

      “Là ai ở chỗ này?” Đỗ Quân Điển quát, thanh hoa lệ kia đánh mất ưu nhã, thay vào đó, là loại vội vàng xúc động, phảng phất là bảo bối quan trọng nhất bị người khác nhìn thấy. Nhưng ngay khi thấy được người đứng trong phòng, kinh ngạc ngây ngẩn người. Là Kỷ Kỷ! ra người tìm nửa ngày, lại ở chỗ này!

      “Như thế nào, trốn sao? Tôi còn tưởng rằng em chạy ra khỏi căn biệt thự này rồi.” Sắc mặt u hướng về phía đến. Chỉ cần vừa nghĩ tới lại muốn trốn tránh mình, liền cách nào ngăn chặn phẫn nộ cùng bối rối trong lồng ngực.

      “Quân Điển…” Vương Kỷ Hoa lầm bầm, hai mắt nhìn lông mày , mắt , mũi , môi của , tìm kiếm những nét thay đổi qua năm tháng, “Những bức họa này, đều là cậu vẽ?”

      “Là a, tất cả đều là tôi vẽ!” Tay mơn trớn những chỗ qua, những model người mặc quần áo thiết kế, “Thậm chí những y phục này, giầy, mũ, ví da, tất cả đều là tôi thiết kế.”

      “Chẳng lẽ cậu là CRAZY?” kinh ngạc .

      “Đúng vậy.”

      “Nhưng là cậu phải muốn làm nghệ sĩ đàn piano sao? Làm sao lại trở thành nhà thiết kế?”

      “Nghệ sĩ piano?” điên cuồng nở nụ cười, “Kỷ Kỷ, em cho rằng em như vậy biến mất khỏi thế giới của tôi, tôi còn muốn làm nghệ sĩ piano nữa sao? Người tôi muốn đàn cho nghe nhất bỏ tôi, vậy tôi còn đàn cho ai nghe nữa đây?” Bộ dạng cười to làm cảm thấy mũi có chút chua xót. cười như vậy, cười đến bi thương.

      “Đừng cười.” kêu lên.

      lại tiếp tục cười, “Khi đó, em ở trong phòng ngủ của tôi để lại vài bản thiết kế, tôi liền coi chúng như bảo bối, lần lượt từng cái xem xem lại, thậm chí còn vẽ lại chúng rất nhiều lần. Có người nghĩ tôi điên rồi, chỉ có mình tôi biết, tôi điên, tựa hồ chỉ có như vậy, tôi mới cảm thấy giữa tôi và em có chút ít liên lạc, có gì đó giống nhau.”

      “Đừng cười như vậy, xin cậu, đừng cười!” Vương Kỷ Hoa xông lên, hai tay mãnh liệt nắm lấy cổ áo Đỗ Quân Điển, đem cả người hướng đến trước mặt hét lên, “Tôi biết phải làm sao để xin lỗi cậu, tôi nghĩ việc tôi rời , lại gây nên hậu quả như vậy.”

      “Ít nhất tôi trở thành nhà thiết kế, điều này còn phải cảm ơn em, nếu như vì lời của em, tôi thể nào làm thiết kế thời trang.” Tay của mơn trớn tóc , sau đó mãnh liệt đè ót , kéo về phía mình.

      cho tôi biết, tôi nên làm như thế nào mới có thể giảm bớt nỗi hận trong lòng cậu.” muốn hận , muốn dùng ánh mắt phức tạp đó nhìn . hi vọng có thể giống như trước kia, hai người ở bên nhau vui vẻ.

      “Tôi biết.” Ngón tay ma sát qua lại môi , “Tôi cách nào khống chế loại hận ý này, liền như tại, em lại trốn chạy, em mỗi lần mỗi lần đều tránh xa tôi, để cho tôi càng ngày càng hận!”

      Vương Kỷ Hoa cứng lại, “Chúng ta chẳng lẽ thể giống như trước kia sao? Giống như những người bạn tốt…”

      “Tôi chưa từng coi em là bạn bè!” Quân Điển nhanh chóng ngắt lời, , “Đối với tôi mà , em phải bạn bè, mà là… mà là…" đến phần sau, lại được nữa, tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm môi , ngay khi kịp chuẩn bị, hung hăng chiếm hữu đôi môi đó.

      Đau nhức! Vương Kỷ Hoa nhăn mày, hai tay chống đẩy, muốn tách ra. Nhưng lại sít sao cố trụ thân thể , hàm răng cắn càng thêm dùng sức, phảng phất như vậy mới phát tiết được nỗi hận. Cho đến khi muốn đem môi cắn nát, cho đến khi máu từ môi chảy vào trong miệng, mới buông lỏng hàm răng.

      “Cậu làm loạn đủ rồi đó, đừng như vậy!” Vương Kỷ Hoa kháng cự .

      “Đủ rồi?” cười nhạo tiếng, “ đủ, Kỷ Kỷ, mãi mãi đủ!”

      duỗi đầu lưỡi, phớt qua môi , nhàng liếm láp miệng vết thương, giống như là nhấm nháp hương vị máu tươi của , “Tại sao phải chạy trốn? Vì cái gì em luôn muốn rời khỏi tôi?”

      “Đó là bởi vì tôi thích bị cậu vây hãm, tôi cũng có tự do của tôi.” Vương Kỷ Hoa cau mày, môi bỏng rát. Nhưng kì lạ, lại chán ghét nụ hôn của , chỉ là thích cách cư xử của . thích cường thế, lộng quyền, dùng hận ý tới hôn !

      “Như vậy nếu như em có tự do?” tiếp tục liếm môi , liếm lấy rất cẩn thận.

      “Có ý gì?”

      “Tôi muốn em rời khỏi tôi nữa, cần! cần như vậy!” nhìn chằm chằm , sau khắc, thiên toàn địa chuyển. Cả người bị áp mặt đất, hai cổ tay gầy mảnh bị tay phải của vững vàng cầm lấy, giơ cao khỏi đỉnh đầu, mà tay trái của đưa vào trong y phục của . Tay hơi lạnh buốt, đụng chạm vào da khiến hồi run rẩy.

      “Đỗ Quân Điển, chớ có đùa!” Vương Kỷ Hoa hô.

      giỡn? Tôi đùa.” Tay dọc theo eo đường khẽ vuốt.

      “Kỷ Kỷ, tôi tại còn là đứa trẻ nữa!” , vụn hôn lên gương mặt .

      “Dừng tay!” Thân thể kịch liệt giãy giụa, vẫn tránh khỏi kiềm chế của . Thể lực của phụ nữ và đàn ông chênh lệch quá lớn, giờ phút này mới nhận ra. Rốt cục, tay phủ lên nơi tròn đầy của , hai chân cứng rắn tách chân ra.

      Vương Kỷ Hoa thở dốc vì kinh ngạc, đột nhiên ngừng giãy giụa, ngẩng đầu trừng mắt nhìn người trước mặt, “Cậu muốn ở nơi này cưỡng bức tôi?”

      , tôi chỉ là muốn em thuộc về tôi.”

      “Đừng ép tôi chán ghét cậu, cậu nên biết tôi ghét nhất là cái gì.”

      Thân thể chấn động, nhìn vào mắt . Đúng vậy, ở bên bao lâu, hiểu nhất cử nhất động của , hiểu cả sở thích, làm sao lại biết được? Điều này làm sợ hãi, ra, ra là, tất cả nỗi hận của mãi mãi mãnh liệt bằng câu chán ghét của . Nhanh chóng cảm thấy hít thở thông, cảm giác đau đớn như thể cả người đều mất khống chế. Kỷ Kỷ… Kỷ Kỷ… Hóa ra, trong lòng là người như vậy sao, trước kia là thương giờ trở thành quan tâm.

      Nhắm mắt lại, hai tay Đỗ Quân Điển gắt gao đặt vai Vương Kỷ Hoa, “Kỷ Kỷ, tôi, được hay ?” thanh thầm, nhưng nghe được rất ràng. nhìn thấy vẻ yếu đuối mặt , giống như năm đó, từng gặp rất nhiều bi thương khuôn mặt kia.

      tôi, nếu như em tôi, tôi liền dừng tay, tôi có thể làm bất cứ chuyện gì khiến em chán ghét, tôi có thể giống như trước kia, chỉ cần là thứ em thích, tôi đều có thể dâng lên, em gì, tôi cũng nghe.”

      Là… giống như trước kia sao? Trong đầu khỏi hồi tưởng khi còn , luôn dính lấy , xem dương cầm như niềm vui, tiêu sái như vậy. Là rời , khiến biến thành bộ dạng như vậy. Nếu hối hận, đó là giả. Nhưng… , sao? Vương Kỷ Hoa mê muội. Trong khí, tràn ngập im lặng. Chỉ có tiếng hít thở của hai người.

      lâu sau, Đỗ Quân Điển mở mắt, từ cao nhìn xuống thân thể mình áp lên người , “Vì sao , vì sao? Vì sao?”

      “Tôi…” lúng ta lúng túng mở miệng, lại thấy khuôn mặt bi thương của . có trào phúng, có nước mắt điên cuồng, có… chỉ là bi thương nồng đậm mà trơ trụi. Đôi mắt đen nhánh kia, tràn ngập tầng hơi nước. Hơi nước ngừng che khuôn mặt … bao phủ khiến thấy gương mặt .

      “Kỷ Kỷ, tôi hận em! Rất hận em!” Thanh nghẹn ngào, khàn khan, có cái gì đó rơi mặt ? Quen thuộc, mà xa lạ.

      giọt, hai giọt… mang theo vị mặn mặn. khóc sao? vừa khóc sao? Lực đạo vai, biết buông lỏng từ bao giờ, Vương Kỷ Hoa giơ tay lên, đụng phải gò má ướt át của Đỗ Quân Điển. Tựa hồ… trước mặt luôn rất dễ dàng rơi lệ… đặt tay lên tay , giống như muốn hấp thụ tất cả nhiệt độ của . thể buông tay , thể rời được. trong lúc vô thức, chiếm cứ lấy tâm của , những lúc vui vẻ, tất cả hoài niệm… Quá hận, nỗi hận chôn sâu trong lòng, thể quên

      “Tôi là hận nhất, vì sao em tôi?” Muốn tình của , muốn đến nổi điên, nghĩ đến nổi điên, mười năm hoài niệm, ra vẫn chưa đủ.

      khóc, nước mắt từng giọt rơi mặt . Mặn mặn, mang theo khổ sở. Ngay lúc đó, tiếc nuối, đau đớn, vì mà đau lòng. Nước mắt của Đỗ Quân Điển rơi xuống, khiến muốn đem tất cả nước mắt của lau khô. muốn ôm vào lòng, giống như khi còn bé, đầu chôn ở vai , mà ngâm nga bài hát. Từ từ, ngủ thiếp .
      Anastasia Huỳnh, biu~biu~biu, lyly10 others thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      sao mãi ko thấy có chap mới nhỉ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :