1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh: Thê tử định mệnh của tướng công khờ khạo (c72) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 10: Lời đồn đại nhảm nhí

      Thương mẫu cười đắc ý nhìn Thương phụ. "Thiếp biết , vì Hàn phu sinh viết thư báo tin là Hàn tiểu thư được mười bốn tuổi nên có thể sánh duyên chính thức với Thần nhi của chúng ta."

      Vừa nghe xong tin tức này, khuôn mặt lo lắng của Thương phụ cũng lộ ra nụ cười hớn hở.

      Rồi đột nhiên vẻ mặt ấy mất hẳn. "Nhưng nếu người của Hàn gia biết chuyện của Thần nhi, bọn họ vẫn đáp ứng gả con cho Thần nhi hay sao?"

      Đây cũng chính là nỗi lo của Thương mẫu. Thoáng chốc, vẻ mặt của hai người đều buồn bã.

      Thương Đông Thần bỗng nghe cha mẹ tiếp, hơn nữa nụ cười mặt cũng biến mất, bỗng sợ có được vợ liền vội vàng kéo tay Thương lưu thị làm nũng . "Mẹ, con muốn vợ, con muốn lấy vợ."

      Thương mẫu thấy dáng vẻ này của con trai, thầm cắn răng quyết định . "Thần nhi cũng chẳng phải kém cỏi gì. Tuy thằng bé quá thông minh nhưng cũng có hai bản lãnh mà người khác có, đây chính là ưu điểm của nó."

      "Ừ, thế cũng được. Nhưng trước hết, chúng ta nên đến Hàn gia xem chút, nếu Hàn gia tán thành hôn giữa hai nhà về sau Thương gia chúng ta tận lực trợ giúp việc buôn bán của Hàn gia là được." Nhìn ánh mắt đầy hy vọng của vợ con mình, Thương phụ chỉ có thể gật đầu đáp ứng, giờ cũng chỉ có biện pháp này để báo đáp Hàn gia mà thôi.

      Ba ngày sau, hai chiếc xe ngựa rời khỏi Thương phủ hướng tới Hàn gia ở trấn Hà Diệp.


      Bởi vì việc giải trừ hôn ước giữa Hàn gia và Ngô gia mà bỗng nhiên lưu truyền tin đồn.

      Đại đa số đều chê bai Hàn Mạch Như mà khen ngợi Ngô gia.

      Ví dụ nữ nhi của Hàn gia biết tốt xấu mà từ hôn với người tốt như vậy, nhất định là tìm được nam nhân có tiền có thế lực hơn Ngô gia công tử.

      Còn có người nữ nhi của Hàn gia là trong ngoài đồng nhất, ngại bần tham phú, là nỗi sỉ nhục của trấn Hà Diệp.

      Hàn Mạch Như ngồi đọc sách trong vườn tỏa hương thơm ngát. Lục Nhi tức giận bất bình, đem những lời đồn đại này kể cho tiểu thư nhà mình nghe.

      "Tiểu thư, người có nghe những gì Lục Nhi vừa ạ? Bọn người kia quá sức ghê tởm, ràng chẳng biết chân tướng việc mà lại dám tung lời xấu tiểu thư như thế, là cực kỳ ghê tởm mà." Lục Nhi vừa tức giận vừa đau lòng vì tự nhiên tiểu thư của mình lại bị bọn người ngoài kia đặt điều xấu như thế.

      Hàn Mạch Như bỏ sách xuống, liếc nhìn Lục Nhi thay mình bất bình, nàng liền nở nụ cười dịu dàng, cầm bình trà bàn rót cho mình chén, đưa cho Lục Nhi thở phì phò rồi ôn hòa . "Uống hớp trà trước , nhìn ngươi tức giận thế kia mà."

      Lục Nhi đưa tay nhận lấy, uống hết ly trà rồi mới chợt nhớ mình vừa uống trà do tiểu thư rót, gương mặt bỗng trở nên thiếu tự nhiên. "Tiểu thư, thế nào người lại rót trà cho Lục Nhi ạ? Lục Nhi phải cố ý uống hết ly trà đó đâu."

      Hàn Mạch Như ngăn hành động tính quỳ xuống của Lục Nhi, cười . " sao, đằng nào cũng uống rồi, ta cứ xem như ngươi vô tội ."

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Khách quý tới cửa

      "Tiểu thư..." Lục Nhi kéo dài giọng hô lên.

      Nàng hiểu tiểu thư của mình. Trước đây, mặc dù tính tình của tiểu thư rất tốt, hề hở chút là đánh chửi người làm. Nhưng chỉ mới mấy ngày, tiểu thư lại bỗng nhiên đối xử với nàng như tỷ muội.

      Hàn Mạch Như để sách xuống, ra chiều suy nghĩ rồi nở nụ cười khó hiểu.

      Vẻ mặt này của nàng làm cho Lục Nhi gãi đầu phiền não vì hiểu rốt cuộc tiểu thư nhà mình bị gì. "Tiểu thư, vì sao người còn có thể cười như thế? Bị người ngoài vậy, tiểu thư lại hề tức giận, thế này chẳng giống tính cách của tiểu thư tí nào."

      Hàn Mạch Như nhìn Lục Nhi rồi hỏi. "Vậy ngươi tính cách tiểu thư của ngươi thế nào?"

      Lục Nhi thấy tiểu thư nhà mình hỏi như vậy, hề do dự trả lời ngay. "Đương nhiên tiểu thư tìm cho ra những kẻ hưu vượn kia, sau đó mắng bọn họ trận."

      Vừa xong, Lục Nhi thấy tiểu thư chỉ nhìn mình cười híp mắt, nhưng nếu quan sát kỹ lại phát hình như ánh mắt của tiểu thư rất khó hiểu.

      "Tiểu thư, có phải Lục Nhi sai ?" Lục Nhi thấy thế liền hơi dè chừng hỏi tiểu thư nhà mình.

      Hàn Mạch Như khôi phục lại thần thái, cười đáp. ", ngươi sai, chẳng qua giờ ta thay đổi thôi."

      Đúng thế, nếu là trước kia nàng nhất định cho người điều tra xem kẻ nào hủy hoại thanh danh của mình. Lúc ở Ngô gia, khi tức giận, nàng đều đem những kẻ mình ưa ra đánh trận. Cũng vì vậy, nàng gây thù chuốc oán với rất nhiều người.

      "Tiểu thư, Lục Nhi chẳng hiểu người thay đổi gì cơ ạ?" Lục Nhi thấy dáng vẻ như có như kia nên liền gắt gao nắm lấy tay của Hàn Mạch Như.

      "Chớ khẩn trương như thế, ta sao cả. Ta cần phái người thăm dò xem rốt cuộc ai tung những tin đồn đó vì chỉ có Ngô gia mới dùng cách ấy để trả thù Hàn gia chúng ta thôi." Hàn Mạch Như hướng ánh mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài .

      Lần này nàng đoán chẳng sai. Lời đồn đãi ấy đích thị là từ Ngô gia truyền ra, nhưng phải do Ngô Hạo Thiên làm mà là số người của Ngô gia. Bọn họ muốn nhân chuyện đại thiếu gia của Ngô gia bị từ hôn mà khiêu khích làm cho mối quan hệ giữa hai nhà thêm ác liệt, bất quá Hàn Mạch Như chẳng quan tâm.

      Hai ngày sau, hai cỗ xe ngựa đắt tiền bỗng ngừng trước cửa Hàn phủ.

      Hàn gia vốn là gia đình giàu có nên tình huống này thường thấy, nhưng điểm khác lạ duy nhất là chiếc xe ngựa phía sau còn chở cái rương gì đó, vừa nhìn biết là đồ vô giá khiến khách qua đường thể dừng bước mà nán lại quan sát.

      Hôm nay, Hàn phụ cùng Hàn Mạch Như kiểm tra cửa hàng ở phố, chỉ còn Hàn mẫu quản lý mọi chuyện trong phủ thôi.

      Khi người làm hốt hoảng chạy vào bẩm báo, Hàn mẫu xem mẫu y phục cho tướng công và nữ nhi của mình.

      "Phu nhân, chuyện lớn hay xảy ra rồi."
      sanone2112, Tôm ThỏChris thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: Gặp mặt con rể

      Người làm hốt hoảng quỳ xuống làm cho Hàn mẫu cùng mấy tú mẹ thêu y phục đều giật nảy mình.

      Hàn mẫu vỗ ngực vài cái rồi nghiêm mặt nhìn người hổn hển quỳ dưới đất hỏi. "A Phúc, có chuyện gì xảy ra mà ngươi lo gác cửa lại chạy vội vào nhà mà hô to gọi thế hả? có quy tắc gì cả."

      "Phu nhân, bên ngoài... bên ngoài có hai cỗ xe ngựa dừng trước nhà ta, bọn họ mang theo rất nhiều đồ bảo là tới thăm hỏi lão gia cùng phu nhân." A Phúc suy nghĩ, tự biết mình vừa rồi quá lỗ mãng, nhưng chỉ muốn cấp báo chuyện này mà nghĩ tới việc bị mắng, giờ trong lòng bỗng thấy có chút buồn bực.

      "Tìm ta và lão gia sao? Bọn họ có mình là ai ?" Hàn mẫu nheo mắt suy nghĩ giây lát xem rốt cuộc ai lại đến phủ gặp vợ chồng bà chứ.

      A Phúc lắc đầu. Vừa nhìn thấy người bên ngoài mang đến năm rương đồ lớn, sợ hết hồn, chẳng để bọn họ vội chạy vào nhà.

      Hàn mẫu liền tiến ra cửa. Lúc thấy bóng dáng Hàn mẫu, Thương lưu thị vừa cười vừa khóc, bước đến bắt tay Hàn mẫu. "Hàn phu nhân, mười mấy năm rồi gặp, biết người có còn nhớ ta ?" Đôi mắt Thương lưu thị ánh nước nhìn Hàn phu nhân hỏi.

      Đột nhiên vị phu nhân xuất trước mặt, Hàn mẫu mông lung rồi nghiêm túc quan sát người vừa chào hỏi mình. lúc lâu sau, vẻ mặt của bà bắt đầu thoải mái vui vẻ. "Ra là Thương phu nhân, lâu quá gặp, bất quá người vẫn đẹp như xưa, chẳng thay đổi chút nào."

      Thương lưu thị mím môi cười . "Ôi, người khen quá, ta đây ba mươi bốn tuổi rồi. Phải là Hàn phu nhân càng ngày càng trẻ ra nha."

      "Xin mời vào nhà." Hàn phu nhân bận rộn khoát tay, sau đó mời khách vào phủ.

      "Đợi chút, ta giới thiệu hai người với Hàn phu nhân." Thương lưu thị bỗng kéo tay Hàn phu nhân rồi chân thành .

      Hàn mẫu hoài nghi nhìn chằm chằm nhưng chỉ thấy Thương lưu thị nghiêm túc gật đầu cười.

      "Vị này là tướng công của ta, Thương Vô Lăng." Thương lưu thị kéo người đứng bên cạnh giới thiệu với Hàn phu nhân.

      Sau đó lại kéo người đứng sau lưng Thương phụ. "Còn đây là con trai của ta, Thương Đông Thần, năm nay được mười bảy tuổi. Mười bốn năm trước, Hàn phu nhân gặp qua cháu nó rồi đấy."

      đường Thương Đông Thần được cha mẹ dạy bảo là nhất định phải biểu tốt với mẹ vợ tương lai, được làm bẩn y phục, nếu có vợ nữa.

      Thương Đông Thần vẫn luôn ghi khắc những lời này. Cho nên lúc được Thương lưu thị kéo ra, liền mỉm cười cất tiếng chào. "Hàn bá mẫu mạnh khỏe ạ."

      Với dáng vẻ này, người ta căn bản cũng nhận ra kẻ ngốc, ngược lại chẳng có gì khác biệt với người bình thường.

      Hàn mẫu quan sát chàng trai cao hơn mình đến hai cái đầu, Thương Đông Thần. Bà nhìn gương mặt tuấn tú kia rồi nghĩ chính là con rể tương lai của mình, thế là càng xem lại càng thích.
      bornthisway011091, Tôm ThỏChris thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: Vừa gặp

      " ra con chính là Thần nhi. Trời ạ, mười bốn năm gặp mà con lớn thế này." Hàn mẫu thương nhìn Thương Đông Thần.

      "Hàn bá mẫu..." Vốn dĩ Thương Đông Thần còn định tiếp nhưng lại bị Thương mẫu ngăn lại.

      "Thần nhi, cha gọi con kìa." Ánh mắt của Thương lưu thị lóe lên tia sợ hãi, vội vàng ngăn Thương Đông Thần tiếp.

      Thương Vô Lăng biết vì sao thê tử của mình lại khẩn trương như vậy. Vì cứ hễ được người khác khen, đứa con trai này của ông lại đắc ý mà quên mất việc giữ hình tượng và bắt đầu thích chuyện, sau đó người sáng suốt đều có thể nhìn ra điểm ổn của .

      "Hàn phu nhân, hôm nay gia đình ta có chuyện đến tìm người cùng Hàn lão gia." Thương lưu thị mỉm cười .

      Hàn phu nhân cũng lộ ra gương mặt vui mừng. Mấy ngày trước, bà và lão gia còn phiền não về chuyện hôn của nữ nhi, ai dè giờ lại xuất mối lương duyên này.

      "Mời vào trong rồi chúng ta chuyện." Hàn phu nhân nắm tay đưa Thương lưu thị vào trong nhà.

      Mới được vài bước, Hàn phu nhân bỗng dừng lại, quay sang người hầu bên cạnh . "Bây giờ ngươi hãy gọi lão gia và tiểu thư về, là có khách quý viếng thăm phủ."

      "Vâng, thưa phu nhân." Sau khi nhận lệnh, người hầu cúi đầu rồi chạy ra ngoài.

      Hàn phu nhân chào hỏi Thương Vô Lăng rồi cùng uống trà trò chuyện. Phòng khách chợt rộ lên khí vui vẻ hòa thuận.

      Lúc này, nam nữ từ ngoài vào đại sảnh của Hàn phủ.

      Chưa thấy bóng nghe tiếng của Hàn phụ truyền tới. "Phu nhân, rốt cuộc là ai ghé thăm nhà chúng ta thế?"

      "Lão gia nhà ta trở về rồi." Hàn phu nhân vừa nghe thấy tiếng của Hàn phủ liền vui mừng đứng lên, mỉm cười chạy ra đón phu quân.

      "Lão gia, Thương gia ghé thăm nhà ta đấy." Hàn phu nhân vui vẻ trả lời.

      Lúc này, Thương Vô Lăng cùng vợ con bước ra, ông tiến lên ôm lấy Hàn phụ. "Hàn lão gia, mười mấy năm rồi gặp, huynh vẫn khỏe chứ?"

      "Thương huynh, là huynh, đúng là khách quý rồi." Hàn phụ cười lớn .

      Khi đó, Thương Đông Thân cũng nhìn Hàn Mạch Như đứng ở sau lưng Hàn phụ.

      Lần đầu tiên, gặp vừa đẹp vừa dịu dàng như vậy. Trừ cha mẹ ra, muốn ở bên người này.

      Khi nhìn thấy bộ dạng khao khát của con trai, Thương mẫu vui mừng, vội đến cầm lấy tay của Hàn Mạch Như và . "Đây chắc là Như nhi rồi. Trời ạ, mới mười bốn năm gặp, con lớn thế này, lại còn xinh đẹp nữa chứ. Nào tới đây, dì Thương giới thiệu con với người."

      Thương lưu thị nhiệt tình nắm lấy tay của Hàn Mạch Như. Nàng hề chán ghét mà lại cảm thấy rất dễ chịu với bàn tay ấm áp đó, bởi vì nàng cảm nhận người phụ nữ này thích mình.

      "Thần nhi, lại đây nào. phải con vẫn hay hỏi về Như nhi sao, ta giới thiệu nàng ấy với con đây." Thương mẫu ngoắc ngoắc kêu Thương Đông Thần đứng ngây ngốc.

      Thương Đông Thần nở nụ cười rạng rỡ, bước đến chỗ Hàn Mạch Như và Thương mẫu.

      Mẫu thân nào lại biết vẻ mặt của con trai mình ngụ ý gì chứ. Xem ra con trai của bà rất hài lòng với việc thay chọn vợ.
      bornthisway011091, Tôm ThỏChris thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 14: Người nào tựa vào người nào

      "Thần nhi, đây chính là Như nhi mà mẫu thân vẫn hay với con." Thương mẫu mỉm cười giới thiệu.

      Thương Đông Thần say sưa nhìn Hàn Mạch Như. "Như nhi, ta là Thần nhi."

      Đây là lần đầu tiên Hàn Mạch Như gặp vị hôn phu tuấn tú trong truyền thuyết của mình. Ở kiếp trước, khi bị Ngô Hạo Thiên lừa gạt, nàng cảm thấy người đàn ông này là tốt nhất đời.

      Kiếp này, mặc dù biết vị hôn phu tương lai là kẻ khờ, Hàn Mạch Như nhận ra là người mình vẫn tìm kiếm, nam nhân mưu mô, tâm linh đơn thuần.

      "Thần nhi ca ca." Hai gò má của Hàn Mạch Như ửng đỏ, ánh mắt dám nhìn vào đôi mắt đen tuyệt đẹp của Thương Đông Thần, vì nàng sợ mình lại thể kiềm chế mà người đàn ông này.

      Cha mẹ hai nhà thấy dáng vẻ của Hàn Mạch Như đều cảm thấy rất vui mừng.

      "Như nhi à, Thần nhi vừa mới đến nhà chúng ta, con hãy dẫn Thần nhi tham quan chút ." Hàn mẫu dịu dàng nhìn nữ nhi của mình. Bà rất thích đứa con rể này, hơn nữa giờ trong trấn lại truyền những lời đồn đại kia, bà vô cùng hy vọng hôn này có thể tiến hành thuận lợi.

      Khi nghe lời của mẫu thân, hai gò má của Hàn Mạch Như bỗng ửng đỏ vì biết mẫu thân tạo cơ hội để nàng và Thương Đông Thần ở cạnh nhau. Nàng xấu hổ nhìn nam nhân vẫn mỉm cười với mình rồi khẽ gật đầu. "Vâng, nữ nhi biết rồi ạ."

      "Thương công tử, mời theo ta." Hàn Mạch Như hướng Thương Đông Thần .

      Dĩ nhiên Thương Đông Thân hết sức muốn điều đó. Chẳng qua từ cha mẹ dạy rằng nếu được bọn họ đồng ý thể rời .

      Cho nên lúc Hàn Mạch Như ngỏ lời mời, Thương Đông Thần lộ vẻ khát vọng nhưng lại rưng rưng nhìn sang cha mẹ.

      Thương mẫu nhìn rồi cười gật đầu. "Con cứ , Thần nhi. Nhưng phải đối xử tốt với Như nhi muội muội biết ?"

      Thương Đông Thần hớn hở gật đầu. "Vâng, hài nhi nhất định chiếu cố Như nhi muội muội tốt."

      Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này của Thương Đông Thần, Hàn Mạch Như chẳng những hề chán ghét mà lại cảm thấy rất tốt, và nụ cười của cứ làm tim nàng nhảy loạn lên.

      Trong hoa viên của Hàn phủ, mặc áo xanh biếc và chàng trai mặc trường sam màu trắng theo sau. Nữ nhân đẹp tựa tiên nữ giáng trần còn nam nhân lại tuấn mỹ như có thực.

      hồi lâu, cả hai dạo hết nửa vườn hoa, Hàn Mạch Như mới phát nam nhân phía sau chỉ theo mình mà hề lời nào.

      "A, xin lỗi, Như nhi muội muội. Ta...ta phải cố ý đụng nàng đâu."

      Vốn cúi đầu cất bước nên khi Hàn Mạch Như đột ngột dừng lại, Thương Đông Thần liền đụng đầu vào lưng nàng.

      Lúc này, vẻ mặt tuấn tú kia tái nhợt. Thương Đông Thần sợ rằng việc va chạm vừa rồi làm Như nhi muội muội ghét mình. Nghĩ đến chuyện sau này thể gặp vị muội muội xinh đẹp này, rất muốn khóc.

      Chương 15: giận ngươi

      Hàn Mạch Như sờ sờ bản thân bị đụng có chút buồn buồn phía sau lưng, vừa định quay đầu cùng có việc gì, nàng còn ra đâu, ánh mắt liền nhìn đến mặt đáng thương như muốn khóc.

      Này trong nháy mắt, Hàn Mạch Như chỉ cảm thấy vừa rồi kia đụng vào hình như là bản thân làm sai rồi, bị đụng vào người là nàng mà trước mắt này nhìn như là nam nhân này mới là người bị đụng phải.

      "Ngươi làm sao vậy?" Hàn Mạch Như ngờ tại thời điểm người nam nhân chuẩn bị muốn khóc, cư nhiên có thể so với thời điểm nữ nhân muốn khóc còn muốn chọc người đau lòng hơn, tối thiểu tại Thương Đông Thần cái dạng này làm cho Hàn Mạch Như cảm thấy chính là trong lòng trận phát đau.

      Thương Đông Thần ủy khuất cúi đầu, mở miệng , "Ta đem Như Nhi muội muội ngươi đụng đau, ngươi về sau liền lại để ý ta, ta cần Như Nhi muội muội để ý ta."

      Nguyên lai là sợ bản thân để ý , cái này, Hàn Mạch Như biết nam nhân này vừa rồi vì sao như vậy tỏ vẻ đáng thương .

      "Thần Nhi ca ca yên tâm, Như Nhi muội muội để ý ngươi ." Hàn Mạch Như giọng giống như dỗ .

      Trong khi nàng cùng hết nửa hoa viên, Hàn Mạch Như nghĩ thông suốt, nam nhân này tuy rằng có chút trí lực đủ, cũng chính là bộ dạng ngây ngốc, nhưng là trong lòng mảnh thanh tĩnh, tại trong cuộc sống của có tật xấu của nam nhân, tại giống như là viên ngọc còn bị nhiễm bụi bẩn, nàng thích bộ dạng này của , cũng thích cùng bộ dạng này của cùng nhau trong cuộc sống.

      Thương Đông Thần đem nước mắt trong hốc mắt của bản thân quay trở về bên trong, khờ ngốc đáng hỏi, "Như Nhi muội muội, ngươi tốt."

      xong câu đó, Thương Đông Thần như là trong óc nghĩ đến tình gì, vội vàng lấy hai tay mình che khuất miệng, tròng mắt trừng lớn, ánh mắt thực vội.

      "Như thế nào?" Hàn Mạch Như thấy đột nhiên chính là che miệng chuyện, trong đầu tư duy theo kịp ý tưởng của .

      Thương Đông Thần thập phần sợ hãi, nhớ ra rồi mẫu thân trước khi dặn dò , muốn bản thân tuyệt đối thể ở trước mặt Như Nhi muội muội lộ ra bộ dáng ngây ngốc lúc bình thường, bằng Như Nhi muội muội về sau liền cùng bản thân về nhà .

      ", , thể ." Thương Đông Thần ôm miệng mình thẳng tắp lắc đầu.

      Hàn Mạch Như nhìn bộ dáng đáng này của , nhịn được mở miệng đùa : "Ta là Như Nhi muội muội của ngươi, chẳng lẽ Thần ca ca thích Như Nhi muội muội sao?"

      đến đây, Hàn Mạch Như đều biết nguyên đến chính mình cũng có thể dùng giọng điệu như vậy mà chuyện.

      Thương Đông Thần bị những lời này của nàng lừa cho vội, vội xua tay giải thích: " có, có, ta thích Như Nhi muội muội."

      "Phải , là Thần ca ca thích Như Nhi, kia hẳn là cái gì đều phải đối với Như Nhi muội muội sao?" Hàn Mạch Như hỏi.

      Thương Đông Thần cúi đầu, bộ dáng thập phần đáng thương.

      Hàn Mạch Như bỗng nhiên thấy nam nhân này tuy rằng chỉ có mười tuổi chỉ số thông minh, nhưng là cũng đỉnh thông minh, cư nhiên vô luận bản thân sử dụng phương pháp nào lừa gạt ra vừa rồi vì sao muốn che miệng , nhưng chính là chịu ra, có thể thấy được thương gia hai lão đem giáo dục tốt lắm.

      Nhìn khó xử đều muốn đem đầu cúi thấp đến mặt đất, Hàn Mạch Như tính toán buông tha , tiếp tục ép hỏi chuyện này, tránh cho đáng ngốc nam nhân này làm cho đầu cúi thấp đến sắp hỏng rồi.

      "Tốt lắm, ta ép ngươi chuyện này, chúng ta trở về ." Hàn Mạch Như dẫn trước bước ở phía trước.

      Nàng đột nhiên phải , làm cho Thương Đông Thần nghĩ rằng nàng là giận mình, là do bản thân chưa cùng nàng bản thân vì sao muốn che miệng.
      Last edited: 24/3/15
      bornthisway011091, Tôm ThỏChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :