1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh: Thê tử định mệnh của tướng công khờ khạo (c72) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Người đến gây

      Hàn phụ đăm đăm nhìn con của mình lúc lâu, cuối cùng thấy được ánh mắt kiên cường của nó, ông mới gật đầu thỏa hiệp. "Được rồi, Như nhi, con cùng với ta. Bất quá nếu như Ngô gia điều gì quá đáng, con cứ giao cho ta xử lý."

      "Dạ, nữ nhi cám ơn phụ thân." Hàn Mạch Như mừng rỡ lên tiếng.

      Hai cha con cùng với người làm ra cửa chính. Hàn gia căn bản cũng loan báo tin mừng ra ngoài, cho nên xem như lần này Hàn phụ thoái hôn, người đến dự đám cưới cũng chẳng có.

      Cửa chính mở ra, Hàn Mạch Như chỉ liếc mắt nhìn nam nhân cầm đầu đứng bên ngoài. chính là người nàng suốt ba năm, vô cùng tuấn mỹ, vẻ mặt như được điêu khắc, ngũ quan ràng, gương mặt góc cạnh đẹp lạ thường. Đời trước, có lẽ chính vì diện mạo này mà cha mẹ phản đối để nàng gả cho .

      Ngô Hạo Thiên nhìn thấy trong đoàn người ra có Hàn Mạch Như, nữ nhân si mê tướng mạo của , vẫn hay la hét phải gả cho , nhưng hiểu vì sao lại đột nhiên đòi thoái hôn. Tối hôm qua, Hàn Thiên Liễu đưa trả sính lễ rồi từ hôn, Ngô Hạo Thiên vẫn chấp nhận vì đời này chỉ có muốn nữ nhân, chứ hề có nữ nhân nào dám cự tuyệt .

      Cho nên, trời vừa sáng, liền mang theo nhóm gia nô đến Hàn gia để đòi công đạo cho mình.

      "Như nhi, nàng chẳng phải vẫn muốn gả cho Hạo Thiên ca ca sao? tại chúng ta sắp thành thân, vì sao nàng lại thoái hôn. Có phải nàng có chuyện gì khó xử hay , hãy với Hạo Thiên ca ca biết, Hạo Thiên ca ca giúp nàng giải quyết." Ngô Hạo Thiên tiến lên trước, để tâm đến vẻ mặt lạnh lùng của Hàn phụ, bắt lấy tay của Hàn Mạch Như hỏi.

      lần nữa nhìn thấy người đàn ông này, Hàn Mạch Như lạnh lùng đăm đăm nhìn . Nếu như phải biết mục đích cưới mình, có lẽ nàng bị dáng vẻ si tình này lừa gạt.

      Nghĩ đến lời vô tình của ở kiếp trước, Hàn Mạch Như khách khí gạt tay ra, giọng lạnh nhạt đáp. "Ngô công tử, nam nữ thụ thụ bất thân, mời người hãy buông tay rồi hẳn ."

      Ngô Hạo Thiên nghe giọng cùng ánh mắt như đối với kẻ thù của Hàn Mạch Như, kinh ngạc trân trối nhìn nàng, trong tích tắc rốt cuộc cũng phát ra điểm đúng.

      Đúng vậy, lúc xưa, nữ nhân này nhất định lôi lôi kéo kéo tay và dịu dàng gọi tên . Nhưng giờ nàng thay đổi hoàn toàn, trong mắt còn vẻ dịu dàng lúc xưa, má cứ như nhìn thấy kẻ thù vậy.

      dám tin cất tiếng hỏi. "Như nhi, nàng làm sao vậy?"

      Hàn Mạch Như lên phía trước mấy bước, quay lưng về phía . "Ta sao cả, việc từ hôn với Ngô gia là do ta cùng với cha mẹ, đó là chủ ý của ta. Về phần sính lễ Ngô gia đưa tới, Hàn gia những hoàn trả mà bồi thường thêm ngàn lượng, như vậy chắc xem là đủ."

      Nếu như nhớ lầm, ngoài mặt Ngô gia là gia đình giàu có lắm tiền nhưng thực tế phải vậy. Thời điểm kiếp trước, Hàn Mạch Như vừa mới gả vào Ngô gia chưa được mấy ngày, cha mẹ chồng đều lấy lại của hồi môn của nàng vì thực tế những món đồ ấy chỉ trưng bày để lấy thể diện mà thôi.

      "Ngươi... Hàn Mạch Như, ngươi đừng khinh người quá đáng. Ngươi ràng đồng ý làm nương tử của Ngô Hạo Thiên ta, sao có thể lại lật lọng như thế, ngươi sợ bị toàn bộ người trong trấn Hà Diệp chê cười hay sao?" Ngô Hạo Thiên nghiến răng nghiến lợi quát.

      Hàn Mạch Như hừ lạnh, ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn . "Chuyện này cần Ngô công tử nhọc lòng quan tâm, cứ xem như toàn bộ nam nhân ở trấn Hà Diệp này chịu cưới ta, ta cũng gả cho Ngô Hạo Thiên ngươi."

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Thừa hoan dưới gối

      "Được, được, rất tốt, Ngô Hạo Thiên ta cũng muốn xem nữ nhân mà ta muốn còn kẻ nào ở trấn này muốn cưới ngươi nữa." Ngô Hạo Thiên là con trai trưởng, cháu đích tôn của Ngô gia. Con cháu Ngô gia đông đúc, bọn chúng đều ngấm ngầm mưu tính. Cho dù Ngô Hạo Thiên lợi hại hơn nữa nhưng kẻ thù lại núp trong bóng tối. Vốn dĩ ý trung nhân của phải Hàn Mạch Như mà là con của dì , chẳng qua vì e ngại lũ sát thủ núp đằng sau nên Ngô Hạo Thiên quyết định lấy Hàn Mạch Như để dẫn dụ kẻ địch lộ diện.

      "Phụ thân, người hãy mời Ngô thiếu gia về ạ, Hàn phủ chúng ta thể nào tiếp đón người tôn quý như đâu." Hàn Mạch Như càng nhìn càng cảm thấy bẩn hai mắt của mình.

      Hàn Thiên Liễu thấy con cương quyết mời Ngô thiếu gia về, trong lòng ông sớm bỏ ý nghĩ con muốn gả vào Ngô gia.

      "Người đâu, hãy mời Ngô thiếu gia về ." Dĩ nhiên Hàn Thiên Liễu mừng rỡ đáp ứng ngay lập tức, chỉ cần con gả đến Ngô gia, nếu như Ngô gia có dùng biện pháp cứng rắn với Hàn gia, ông cũng chẳng hề chớp mắt.

      Theo như tin tức nghe được, Hàn Thiên Liễu sớm biết Ngô Hạo Thiên ra thích nữ nhân khác, hơn nữa còn thường qua đêm trong nhà của người đó. Nam nhân như thế muốn trở thành con rể của Hàn Thiên Liễu , đúng là kẻ mơ mộng viễn vông.

      "Mời, Ngô thiếu gia."

      Tiếng gia nhân của Hàn gia vọng bên tai của Ngô Hạo Thiên, gương mặt tuấn tú của đỏ bừng tức giận, cuối cùng vung tay áo, đùng đùng nổi giận rời khỏi cửa Hàn phủ.


      Hàn phụ đứng bên trong, cao hứng vuốt râu nhìn con của mình.

      "Như nhi, con có thể hiểu như thế là tốt. , Ngô Hạo Thiên căn bản phải con, trong lòng có người khác." Hàn phụ thấy con của mình nghĩ thông suốt nên còn băn khoăn mà ra tin mình điều tra được.

      Hàn Mạch Như trò chuyện với mẫu thân, đột nhiên nghe những lời này của Hàn phụ, động tác ngừng lại. Nàng ngẩng đầu lên nhìn Hàn phụ, môi có chút run rẩy, hiểu vì sao phụ thân lại biết chuyện này. Nếu như phải sống lại, nàng căn bản cũng biết Ngô Hạo Thiên có người con khác trong lòng.

      "Phụ thân, làm sao người biết?" Nàng nhìn Hàn phụ hỏi.

      Hàn phụ thở dài, từ từ , "Còn phải bởi vì con vẫn liều mạng cứng rắn phải gả vào Ngô gia sao, ta xem con cương quyết như vậy, sợ con thua thiệt, cho nên liền phái mấy gia nhân hỏi thăm chút. Vốn dĩ ta muốn điều tra phẩm hạnh của Ngô thiếu gia, nhưng nghĩ tới lại biết ở bên ngoài nuôi nữ nhân. Đây cũng chính là lý do ta và mẫu thân của con đồng ý cho con gã vào Ngô gia."

      Hàn Mạch Như nghe tới đây, đầu ong ong. Nếu như ở kiếp trước, thời điểm xuất giá, cha mẹ cho nàng nghe chuyện này, việc kia cũng xảy ra. Chỉ tiếc khi đó hận cha mẹ, nàng căn bản cũng nghe bọn họ .

      "Nguyên lai là như vậy. Cha, mẹ, nếu thế con lại càng thể nào gả cho Ngô gia. Cha mẹ yên tâm, bắt đầu từ hôm nay con nhất định hiếu kính với cha mẹ, việc buôn bán của Hàn phủ cha cứ giao cho con. Cha mẹ lớn tuổi, cũng nên hưởng phúc ạ." Hàn Mạch Như hít sâu, đời này số mạng của nàng thay đổi, nàng gả đến Ngô gia, cũng rời bỏ thế gian này quá sớm.
      bornthisway011091, Tôm Thỏ, xixon2 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 7: Chỉ phúc vi hôn


      Trước kia, thời điểm ở Ngô phủ, Hàn Mạch Như ngu ngốc, vì Ngô Hạo Thiên mà đoạt lấy quyền của quản gia. Trong hai năm đó, nàng vừa kiêm vai trò quản lý vừa lo liệu chuyện buôn bán.

      Cũng chính bởi vì vậy, nàng mới bị người của Ngô gia hại chết.

      "Như nhi, con phải ghét nhất việc quản lý buôn bán sao? Trước kia ta muốn dạy việc buôn bán của Hàn gia cho con, nhưng con muốn học. Khi ấy con còn dùng biện pháp tuyệt thực để bức bách ta kia mà." Hàn mẫu kinh ngạc nhìn con .

      Hàn phụ cũng kinh ngạc thôi, ông cũng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn con .

      Hàn Mạch Như hơi sửng sốt, biết mình chuyện quá mức kỳ quái. Lúc trước, nàng thực thích chuyện buôn bán. Đời này, cha mẹ chỉ có mình nàng là con nên phụ thân cưng chiều thương vô cùng, hận thể đưa tất cả những thứ tốt nhất cho con .

      Nhưng điểm bất đồng duy nhất trong phương cách nuôi dạy của Hàn phụ chính là ông muốn việc buôn bán của Hàn gia cứ như vậy chấm dứt. Cho nên, từ , ông dạy dỗ Hàn Mạch Như giống đứa con trai, bất quá càng về sau ông mới phát Hàn Mạch Như căn bản có hứng thú với chuyện làm ăn buôn bán.

      "Mẹ, trước kia đúng là nữ nhi thích việc làm ăn, cảm giác nó hơi nặng mùi tiền, nhưng giờ Hàn gia chỉ có mình con mới có thể trợ giúp cha. Nếu con đảm đương, cha tuổi tác lớn như vậy vẫn phải bôn ba bận rộn lo chuyện làm ăn ở bên ngoài, con đây bất hiếu." Vì để cho cha mẹ đáp ứng cầu của mình, giống như lúc , Hàn Mạch Như tựa vào người mẫu thân làm nũng.

      Hàn mẫu vui mừng hớn hở. "Tốt, Như nhi của chúng ta ngày càng hiểu chuyện, quá tốt rồi. Lão gia, người có phải thế ?"

      "Đúng, Như nhi của chúng ta trưởng thành ít. Bất quá, Như nhi à, cuối cùng con cũng phải lập gia đình. Lúc trước, ta có với con là thời điểm mẹ con mang thai, Thương bá mẫu có đến làm khách ở nhà ta, khi ấy con trai của Thương bá mẫu, Thần nhi được ba tuổi, lúc đó thằng bé chỉ vào bụng của mẹ con và bảo muốn con làm nương tử của nó. Khi đó mẹ con cùng với Thương bá mẫu quyết định, nếu đứa bé sinh ra là con gả cho con trai của Thương gia, nếu là con trai kết bái huynh đệ."

      Hàn Mạch Như nghe phụ thân qua chuyện này, bất quá giờ cha mẹ vẫn chưa biết, vào năm lên mười, con trai của Thương gia sau trận sốt cao, đầu óc còn phát triển và trở nên ngây ngốc.

      "Nữ nhi biết rồi ạ, hôn của con xin nhờ cha mẹ làm chủ." Hàn Mạch Như chỉ muốn gả cho nam nhân hề có tâm tư gì. Nếu như cha mẹ thay mình định hôn nàng chiều ý làm theo, dù sao gả cho ai cũng vậy. Nàng quyết định đời này bất kỳ người đàn ông nào nữa.

      "Được, Như nhi, con yên tâm, Thương gia là nhà danh gia vọng tộc hơn nữa còn là thương gia giàu sang, con gả đến Thương gia nhất định hạnh phúc." Hàn mẫu xoa đầu Hàn Mạch Như thương .

      "Vâng, con biết ạ." Hàn Mạch Như gật đầu, ngoan ngoãn chấp nhận hôn này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8: Đứa con khờ khạo của Thương gia

      Thương gia
      Trấn Lưu Tinh

      Tại cửa lớn của Thương gia, bốn năm đứa nhóc túm tụm góc biết líu ríu chuyện gì. nam nhân chừng mười bảy, mười tám tuổi ngồi chính giữa, khuôn mặt đỏ ửng, ngũ quan tuấn mỹ như điêu khắc, đường nét ràng, mũi cao, môi đỏ hồng, phảng phất vẻ đẹp như thần tiên.

      Chẳng qua là dáng vẻ của lại phù hợp với y phục người, vậy lúc khác hãy bàn tiếp.

      "Này, gã ngốc kia, vẽ cho ta bức tranh tám con ngựa , về sau ta cùng chơi với ngươi."

      "Đúng đó, nếu ngươi vẽ cho ta bức hoa mẫu đơn, ta chơi đùa cùng ngươi mỗi ngày."

      "Ta cũng vậy."

      ra đám nhóc vây ở nơi đó là cầu nam tử ngồi giữa vẽ tranh giúp bọn chúng.

      "Ta muốn vẽ tranh cho các ngươi. Các ngươi chỉ lừa ta thôi. Lần trước, ta vẽ giúp bức nhưng các ngươi cũng chẳng đến chơi với ta. Ta tin các ngươi nữa đâu." Lời của nam tử bị vây quanh kia có vẻ hợp với số tuổi, ngược lại cứ như lời của đứa nhóc mười tuổi vậy.

      Đám nhóc thấy nghe lời, liền liếc nhìn nhau rồi xắn tay áo lên uy hiếp. "Rốt cuộc ngươi có chịu vẽ hay ? Nếu vẽ, bọn ta đánh chết ngươi."

      "Ta vẽ, các ngươi đều là kẻ lừa gạt. Mẫu thân những kẻ lừa gạt đều xấu. Các ngươi là người xấu! Sau này Thần nhi nghe lời các ngươi, cũng vẽ cho các ngươi nữa đâu." Nam nhân chu đôi môi đỏ thắm, bực bội .

      "Được lắm, tên ngốc này dám nghe lời chúng ta. Huynh đệ đâu, chúng ta hãy đánh . Hôm nay nhất định phải bắt vẽ cho chúng ta." Lão đại cầm đầu cả bọn là tên nhóc khoảng chừng mười hai tuổi, quần áo bằng vải thô sam bèn lên tiếng.

      Lão đại thế, những kẻ khác nào dám tán thành. "Được, chúng ta đánh ."

      "Á.... các ngươi là lũ người xấu. Ta bảo với mẫu thân biết là các ngươi đánh ta." Nam nhân lấy tay che đầu, kêu lớn tiếng nhưng ngừng lùi người ra sau.

      "Dừng tay!" tiếng gầm phát ra từ cửa Thương phủ.

      " hay rồi, người nhà của tên ngốc này tới, chúng ta trốn nhanh thôi." Vừa nhìn thấy người từ cửa Thương phủ chạy tới, tên nhóc vừa rồi kêu đánh người liền quay lại với đồng bọn, sau đó chỉ thấy đám nhóc này chạy trốn như ong vỡ tổ.

      "Thiếu gia, thiếu gia, người sao chứ? Bọn chúng có khi dễ người ?" nam tử xông tới, vẻ mặt đầy tức giận nhìn đám nhóc chạy trốn kia.

      Nam tử ôm đầu ngồi dưới đất, cười khúc khích, nhìn người bên cạnh mình. "Tử phu, vừa rồi ta rất thông minh nha. Ta dùng tay che đầu để bọn chúng đánh, có phải ta rất thông minh ?"

      Nam tử được gọi là Tử phu đau lòng nhìn thiếu gia nhà mình, cố nén nước mắt và gật đầu. "Vâng, Tử phu biết, thiếu gia là người thông minh lắm. thôi, chúng ta vào nhà. Ban nãy lão gia với phu nhân cứ tìm người mãi."

      "Á, cha mẹ tìm Thần nhi sao. Tử phu, ngươi đừng cho cha mẹ biết chuyện ta bị người khác khi dễ nha, ta sợ cha mẹ đau lòng." Nam tử tuấn mỹ đứng dậy, gương mặt lộ vẻ hoảng hốt, tay lôi kéo khẩn cầu Tử phu đứng bên cạnh.
      bornthisway011091, Tôm Thỏ, xixon2 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9: Thương gia hồi tưởng lại chuyện cũ

      "Vâng thiếu gia, Tử phu đâu."

      " tốt quá, vậy ta vào tìm cha mẹ đây." Nam tử tuấn mỹ mừng rỡ chạy vào Thương phủ.

      nam nữ ngồi trong phòng khách. Nam nhân khoảng bốn mươi tuổi, tóc điểm chút bạc. Nữ nhân có vẻ hơn ba mươi tuổi, tướng mạo rất được.

      "Cha mẹ, Thần nhi về."

      Vừa nghe được lời này, hai người liền kích động đứng lên, mừng rỡ nhìn ra cửa và chẳng lâu sau thấy bóng người nhanh chóng về hướng này.

      Ngay sau đó, nam tử cả người bẩn thỉu liền nhào vào lòng của nữ nhân kia.

      "Thần nhi, con lại ra ngoài phải ?" Nữ nhân này chính là Thương phu nhân, Thương lưu thị.

      Còn nam tử tuấn mỹ này là thiếu gia của nhà họ Thương, Thương Đông Thần.

      Vừa nghe thấy lời của mẫu thân, gương mặt của Thương Đông Thần liền trắng bệch, đầu lắc lắc. "Mẹ, Thần nhi có ra ngoài. Thần nhi vẫn luôn chơi ở trong phủ."

      Mặc dù rất nghiêm túc, nhưng nhìn tay đầy thương tích cùng y phục trắng tinh bẩn, Thương lưu thị biết con trai nàng ra ngoài Thương phủ.

      Thương lưu thị nắm lấy bàn tay giấu của Thương Đông Thần, đôi mắt đầy lệ cất tiếng. "Thần nhi đáng thương của ta, nếu phải bị trận bệnh năm mười tuổi, con cũng biến thành bộ dạng thế này."

      Ánh mắt của Thương phụ, tức Thương Vô Lăng, thoáng vẻ bất đắc dĩ.

      "Thần nhi, cha mẹ giúp con lấy vợ, con có được ?" Thương lưu thị trìu mến sờ trán Thương Đông Thần. Mặc dù cả người của con trai đều bẩn nhưng người ta thể nào chán ghét .

      "Vợ, vợ là cái gì, có ăn được ạ?" Thương Đông Thần nghiêng đầu, đôi mắt sáng ngời ngây thơ nhìn mẫu thân và hỏi.

      Thương lưu thị cười, liếc nhìn tướng công mình rồi quay đầu qua giải thích với con trai. "Vợ chồng là giống ta với cha con, nàng ấy chăm sóc, cùng ngủ, cùng ăn cơm và cùng chơi đùa với Thần nhi."

      "Được, được ạ, mẹ ơi, Thần nhi muốn kết hôn. Con muốn lấy vợ." Ánh mắt của Thương Đông Thần sáng rực .

      Thương Vô Lăng thấy con trai vui vẻ, đảo mắt nhìn nương tử và . "Phu nhân, chúng ta nơi nào để tìm vợ cho Thần nhi đây. Tuy Thương gia chúng ta đứng nhất nhì ở trấn Lưu Tinh này, nhưng gia đình đàng hoàng căn bản cũng bằng lòng gả con của họ cho con trai chúng ta đâu."

      Thương lưu thị khôn khéo đảo tròn mắt, nhìn về phía vị tướng công than thở của mình. "Tướng công, người quên Hàn gia ở trấn Hà Diệp rồi sao?"

      "Hàn gia? À, ta nhớ rồi. Tại sao phu nhân lại hỏi như thế?" Thương Vô Lăng suy nghĩ nghiêm túc giây lát, rốt cuộc đành để cho nương tử của mình mở lời.

      Thương lưu thị hướng mắt ra cửa, hồi tưởng lại chuyện mười mấy năm trước rồi chậm rãi . "Mười bốn năm trước, thiếp cùng Thần nhi làm khách ở Hàn gia. Khi ấy Hàn phu nhân mang thai, thiếp và nàng ấy cùng thống nhất nếu sinh con cho làm dâu nhà ta."

      "Làm sao phu nhân biết Hàn gia sinh con , lỡ đó là con trai sao? Thương Vô Lăng muốn hất bát nước lạnh vào nương tử như thế, chẳng qua ông thể làm vậy. Ông sợ mình hy vọng càng nhiều, thất vọng càng nhiều.
      bornthisway011091, Tôm Thỏ, xixon2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :