1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưỡi Rồng - Nga Mi (Hoàn+ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      á...sao bạn chu dừng đúng khúc thế.
      ...

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      May quá kịp rồi, ko lại phải ca "lỡ hẹn nữa rồi" mất thôi :eye_wide::eye_wide: Gây cấn quá

      Chương 200: Cuộc chiến thần thú
      Đại Chủy theo mùi hương bay tới, từ cung điện dưới lòng đất bay theo cổ trùng thần lên đỉnh núi Thốc Thủy, đúng lúc nhìn thấy cổ trùng thần muốn đối phó Tần Du Du và Húc quang Thánh tử.

      Nó (Đại Chủy) hoảng sợ lo lắng trong lòng, tự chủ được mở miệng, phun ra ngọn lửa, với tốc độ nhanh như chớp, bắn nhanh lên đuôi dài của cổ trùng thần.

      "Khè!" Cổ trùng thần bị ngọn lửa làm cháy, lớn tiếng kêu vang, vẫy cái đuôi sang hướng khác, Húc quang Thánh tử và Tần Du Du lo sợ hồi, lại tránh được kiếp, nhưng tình trạng của bọn họ cũng thể chạy đâu được.

      Tần Du Du muốn đứng dậy tìm nơi an toàn trốn , để thành phiền toái cho những người khác, nhưng lúc trước ngực bị luồng gió thổi qua bên cạnh làm đau rát, nàng vừa cố gắng nâng nửa người lên, liền nhịn được cổ họng thấy ngọt, phun ra ngụm máu.

      "Du Du!" Bên tai giống như nghe thấy tiếng thét chói tai của Tiểu Khôi, sau đó bóng dáng màu xám nhanh như chớp từ trong bụi cỏ, đá vụn bên núi nhảy nhào tới trước mặt nàng.

      Tần Du Du trước mặt mờ mờ, nhưng bằng cảm giác cũng biết là Tiểu Khôi tới đây, trong lòng sợ nó bị con trăn lớn khủng bố đó làm bị thương, suy yếu : "Tiểu Khôi ngoan... ở đây rất nguy hiểm, ngươi chạy mau..."

      câu chưa xong lại ngụm máu tươi phun ra.

      Tiểu Khôi và nàng có khế ước nhận chủ, gần như lập tức nhận ra thân thể của nàng bị thương nặng rồi, màu máu đỏ tươi ánh lên đôi mắt đen của nó (Tiểu Khôi), đôi mắt đó giống như trong nháy mắt bị máu tươi nhuộm thành đỏ rực, cảm xúc cực đoan, phẫn nộ, bạo lực như lũ cuốn, bất ngờ bùng nổ phá tan cầm chế nào đó trong cơ thể nó...

      Nó vừa rồi ở xa xa thấy, là con trăn vàng đáng giận đó hết lần này tới lần khác tấn công Du Du của nó, đáng giận! Quá đáng giận!

      Nó phải nuốt chửng con trăn vàng chết tiệt đó! Phải ăn nó! Ăn nó!

      Đại Chủy bất ngờ phun lửa làm bỏng cổ trùng thần, cổ trùng thần lúc này mới phát trong đống đá vụn đột nhiên nhảy ra người vóc dáng nho mặc giáp bạc mềm màu đen.

      thể tin được mình lại bị thương dưới tay kẻ có bộ dáng như vậy.

      Giáp bạc mềm màu đen mà Đại Chủy mặc quả món dị bảo, hoàn toàn ngăn cản hơi thở phát ra người nó, ngay cả tu vi của cổ trùng thần đạt tới thú cường đại cấp mười tám cũng nhận ra nó ra cũng là thú, nhưng là biến thành người thôi.

      Cảm thấy bị sinh vật cấp thấp mạo phạm, cổ trùng thần nổi giận thôi. Ngửa mạt lên trời khè dài tiếng, oán hận : "Phàm nhân thấp kém, kỹ xảo nho của ngươi nghĩ là ta làm gì được các ngươi sao?! Cái gì võ thánh cấp mười tám, dưới thần uy huyết thống thiên long của ta, cái gọi là tu vi của các ngươi vốn vô dụng thôi."

      "Thiên địa tá pháp, cấp ngã định!"

      Nó (cổ trùng thần) ngoài miệng hung ác, trong lòng lại có chút kiêng kị Đại Chủy phun ra ngọn lửa kỳ quái, cái ngọn lửa này chẳng những có thể tổn thương vảy giáp của nó, còn hơi thở khiến trong lòng nó cảm thấy sợ hãi.

      Làm nó nhớ tới rất nhiều năm trước, huyết mạch thiên long mỏng manh trong cơ thể nó chưa thức tỉnh. Khi ở giới bị cầm ( quái chim chóc) bao vây tấn công, loại cảm giác khủng bố, bất lực, tuyệt vọng đó.

      Cho nên nó muốn đánh nhanh thắng nhanh, chỉ cần nó trở nên mạnh hơn, cái gì cũng cần sợ nữa.

      Nó vốn định dùng phép Định Thân giữ hai võ thánh cấp mười tám lại, thuận tiện để nó xơi tái. tại chẳng qua là tiêu hao nhiều thêm chút chân khí, mở rộng phạm vi phép Định Thân thêm chút.

      Nó đối với thuật Định Thân của mình vô cùng tự tin, đây là phép thuật đến từ giới, người phàm dù tu vi ngươi cao tới đâu cũng chỉ có thể ngoan ngoãn bị giữ chặt, mặc nó làm thịt thôi.

      Thực tế, bốn người Nghiêm Di, Giang Như Luyện, Tần Du Du, Húc quang Thánh tử quả là nháy mắt bị giữ chặt.

      Cổ trùng thần mở cái mồm đỏ máu, táp tới Nghiêm Di ở khá gần nó. giây phút thiêng liêng đó, nó (cổ trùng thần) gần như nhìn thấy mình biến thành rồng...

      Khè!

      Đau nhức tê tâm đột nhiên từ dưới hàm truyền tới. lực mạnh mẽ từ dưới mãnh liệt va chạm lên , khiến đầu cổ trùng thần ngã ngửa ra sau. Nó chưa kịp xoay sở, đề phòng, hàm dưới va vào hàm , đau đến nó hừ thảm tiếng, lúc lâu chưa định thần lại được.

      Nó còn chưa làm ràng cái gì đụng vào nó. cảm giác bỏng rát, đau đớn từ giữa cổ lan tràn ra --- lại là loài người thấp hèn bé phóng lửa đốt nó!

      Nhưng lửa này đến tột cùng là loại gì?!

      Giữa bầu trời truyền đến tiếng kêu quái lạ quác quác cùng với biết là tiếng bật hơi hay là tiếng phun đờm nữa.

      Vì sao trong phạm vi phép thuật Định Thân của nó lại có thứ gì có thể hoạt động trời còn phát ra tiếng, có thể đột nhiên đụng vào nó nữa?

      Cổ trùng thần hiểu gì mà còn kinh ngạc vô cùng, nó (cổ trùng thần) chịu đựng cơn choáng váng, tập trung nhìn, loài người gầy, mặc giáp bạc mềm màu đen thấy đâu. mặt đấu chỉ còn lại bộ đồ trống rỗng cuộn thành đống giáp mềm. bầu trời có thêm con chim màu đen, bay quanh đầu nó, phun nước về phía nó.

      Thân thể tên võ thánh trẻ tuổi cấp mười tám đó cũng thấy. bóng dáng đo đỏ mang người đó chạy ra, thả xuống ở xa xa, rồi với tốc độ mau lẹ chạy như điên về phía nó.

      Đó là con ngựa, con ngựa toàn thân màu đỏ!

      Thấy cùng lúc con chim, con ngựa, cổ trùng thần hiểu vì sao phép thuật của mình lại mất hiệu lực.

      Bời vì người hai linh thú này cũng có huyết mạch thần thú thượng cổ, thậm chí còn nồng đậm hơn nó nhiều lắm!

      Cổ trùng thần về cấp bậc ra vẫn là thú cấp mười tám, nó vốn dĩ xem hai loài ngươi Nghiêm Di và Giang Như Luyện cũng là võ giả cấp mười tám để trong lòng, là vì nó có huyết mạch thiên long.

      Tuy bây giờ nó còn xem như là thú phàm giới, nhưng có thể dựa vào chút huyết mạch thần thú để thi triển phép thuật ở nhân gian, thân thể càng có thể kiên cố, lực lưỡng hơn thánh vật phàm giới nhiều.

      Phép thuật của nó và năng lực siêu mạnh, hoàn toàn ỷ lại vào huyết mạch thiên long trong cơ thể nó, tất cả võ công chân khí ở nhân gian dùng người nó đều bị bắn ngược trở về, mà nó lại tổn hao cọng lông nào.

      Đó là nguyên nhân nó kiêng dè gì mà dám đồng thời tính kế hai loài người võ thánh cấp mười tám.

      Nhưng nó ngàn tính vạn tính, tính đến nhân gian thế mà thú có huyết mạch thần thú còn đậm đặc, tinh thuần hơn cả nó, năng lực của huyết mạch chúng nó còn cường đại hơn nó nhiều, cho nên hoàn toàn sợ phép thuật của nó.

      Hơn nữa con chim đen chết tiệt trong đó có huyết mạch của "Hou".

      Thần thú Hou thượng cổ chẳng những có thể bay, còn có thể phun lửa, hung dữ, mạnh mẽ lạ thường, lấy rồng làm món ăn, hơn nửa thích ăn não rồng!

      Cổ trùng thần cuối cùng hiểu ngọn lửa đáng sợ làm tổn thương nó vừa rồi là từ đâu ra --- nó thể mà lại gặp khắc tinh trời sinh của tộc rồng ở nhân gian!

      Cổ trùng thần căng thẳng dựng người dậy, cũng nghĩ đến võ thánh cấp mười tám gì nữa, run run chuẩn bị tìm cơ hội quay đầu về trốn trong cung điện dưới lòng đất.

      Nhưng... đúng!

      Cổ trùng thần đột nhiên nghĩ ra, nếu chỉ có cầm huyết mạch Hou này lợi hại như vậy, liên tục phun tám, mười ngọn lửa ra, nó dù bất tử cũng bị thương nặng.

      Nhìn thấy Đại Chủy bay trời, bộ dạng quái lạ ngừng ý đồ phun ra cái gì, lại phun được cái gì cả, cổ trùng thần bỗng nhiên bừng tỉnh hiểu ra.

      Xì! con cầm tu vi vừa mới tới cấp mười, vốn có khả năng khống chế huyết mạch thuộc loại Hou cường đại, nó (Đại Chủy) vừa rồi phun hai ngọn lửa chỉ là đánh bậy đánh bạ thôi.

      Ông trời là rất công bằng!

      con cầm chết tiệt ở phàm giới người thế mà cũng có huyết mạch thần thú dày đặc như vậy, nó (cổ trùng thần) lại chỉ có chút mỏng manh, mất mấy ngàn năm mới nuôi dưỡng, kích phát được năng lực huyết mạch thiên long ra.
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1712 others thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      Chu bận tối mắt chuẩn bị tết, còn mn sao :-*:-*:-*
      Măm măm, giờ cơm tới rồi...:full:

      Chương 201: Tiểu Khôi đột phá lớn
      Cổ trùng thần bị huyết thống của Đại Chủy làm hoảng sợ, thế nhưng quên mất Trú Vân Phi chạy về phía nó, đợi khi nó nhớ ra, Trú Vân Phi chạy đến trước mặt, vừa mạnh mẽ vừa ngoan độc lấy thân thể làm vũ khí, đâm vào người nó.

      Khả năng của Trú Vân Phi lớn đến nỗi hề giống thú cấp mười , cuối cùng khiến thân mình cổ trùng thần bị đâm cho ngã trái ngã phải.

      Là kỳ lân! Con ngựa đỏ chết tiệt này người chảy huyết mạch kỳ lân thần thú thượng cổ!

      Cổ trùng thần vừa ghen ghét vừa oán hận, nhất thời giận như phát điên, há to mồm đỏ lòm, táp về phía Trú Vân Phi.

      Trú Vân Phi ra cũng chịu nổi, thực lực của nó (Trú Vân Phi) kém xa cổ trùng thần, nếu phải huyết mạch kỳ lân trong cơ thể giúp nó có được thực lực và khí lực cường đại hơn thú cùng cấp nhiều lắm, nó chủ động đâm vào cổ trùng thần vốn là tự tìm đường chết.

      Huyết thống của nó tinh khiết hơn cổ trùng thần, trong đó có năng lực thần thú, rất có ảnh hưởng đến cổ trùng thần, nó (cổ trùng thần) có thể dựa vào năng lực thần thú bắn ngược tất cả công kích bằng sức mạnh và tu vi, nhưng lúc gặp phải thú có huyết thống tinh khiết hơn nó (cổ trùng thần), chút ưu thế đó còn sót lại chút gì.

      Trú Vân Phi nhìn thấy cái mồm to đỏ máu há ra cắn về phía mình, bốn vó bước nhanh chóng tránh ra, còn chưa dừng lại, bị đuôi dài của cổ trùng thần quất qua cái, đánh cho bay thẳng ra ngoài, đụng mạnh vào đống đá vụng ở xa xa.

      Cổ trùng thần định thừa thắng xông lên, Đại Chủy bay trời gấp gáp, ma xui quỷ khiến lại phun ra cuộn lửa cháy, hành động này quá bất ngờ, nhưng cổ trùng thần bị cháy xém phản ứng cũng chậm, co rụt đầu lại, lách mình tránh , chỉ là cái thịt sừng ở đỉnh đầu vừa mới mọc lên còn chưa thành hình bị đốt chút, đau đến nó (cổ trùng thần) hét "khè" tiếng thảm thiết.

      Cổ trùng thần kiêu ngạo nghĩ hôm nay nắm chắc có thể ăn hai võ thánh cấp mười tám để thăng cấp, tuyệt đối ngờ lại có hai Trình Giảo Kim nhảy ra chặn giết.

      tại "thuốc bổ" còn chưa ăn được, bị Đại Chủy làm bỏng ba chỗ, mấy ngàn năm qua nó (cổ trùng thần) ở trong cung điện dưới lòng đất của Phụng Thần giáo yên lặng tu luyện, cũng nhanh quên mất cảm giác bị thương là gì.

      Nó trước hết phải giải quyết hai thú đáng chết này !

      Chất lượng huyết mạch thần thú người Đại Chủy và Trú Vân Phi tốt hơn cổ trùng thần nhiều lắm, cố tình tu vi bọn nó lại quá thấp. con cấp mười, con cấp mười , chỉ vừa bước tới cảnh giới thánh tôn, nếu cao thêm mấy cấp, đối phó cổ trùng thần chưa chắc được, tại cũng rất là gắng gượng rồi.

      Phong ấn người Đại Chủy chưa tháo bỏ hoàn toàn, chân hỏa khi có khi , thể khống chế được. Nhưng đối với cổ trùng thần mà , thế này cũng đủ buồn rầu rồi, nó (cổ trùng thần) biết miệng Đại Chủy tiếp theo phun ra là nước miếng hay là chân hỏa, đều phải đề phòng cả. trận này cũng rất khó đánh.

      Trú Vân Phi giãy giụa từ trong đống đá vụn nhảy người lên, nó trúng đòn của cổ trùng thần, vết thương nặng hơn cổ trùng thần, nhưng nó vẫn nhịn kêu tiếng nào, chuẩn bị tiếp tục công kích cổ trùng thần.

      Nó biết dựa vào nó và Đại Chủy cho dù liều mạng thế nào cũng đấu lại cổ trùng thần. Nhưng chủ nhân ở gần đây, Tần Du Du và Tiểu Khôi cũng ở đây, mình nó có cách gì cùng đưa tất cả bọn họ chạy trốn, vậy chỉ còn cách liều mạng thôi!

      Trong đầu truyền đến ý niệm của Nghiêm Di: "Đưa Du Du với Tiểu Khôi chạy ."

      "!" Trú Vân Phi dùng sức lắc đầu, lần đầu tiên kiên quyết chống lại mệnh lệnh của chủ nhân. Nó rồi, chủ nhân bị con rắn vàng lớn xấu lạ này ăn mất.

      (Chu: Trú Vân Phi học từ "xấu lạ" này từ Tiểu Khôi chăng =D)

      "Mục tiêu của cổ trùng thần là ta, tu vi của nó (cổ trùng thần) cao hơn ngươi nhiều lắm. Tốc độ nhất định nhanh hơn ngươi. Ngươi đưa ta theo cũng được đâu." Nghiêm Di thấy được tình hình chiến đấu của Đại Chủy và Trú Vân Phi với cổ trùng thần, với kết quả của trận chiến này trong lòng hiểu .

      Nhìn thấy Tần Du Du bị đánh ngã mặt đất, trong giây phút đó ràng cảm giác được cái gì gọi là tim gan như vỡ nát, biết Tần Du Du bị thương nặng. Nếu cứu chữa có thể còn mạng hay cũng chưa chắc được.

      Nếu hai người chỉ có thể sống sót người, hy vọng người sống sót là Tần Du Du.

      Nhưng Trú Vân Phi chống cự hợp tác: "Ta !" Tính tình của nó cho tới bây giờ đều bướng bỉnh, cố chấp, trong lòng nó Tần Du Du tuy cũng rất quan trọng, nhưng muốn nó bỏ mặc chủ nhân chạy trốn. Nó làm được!

      Huyết mạch kỳ lân trong cơ thể cho nó thực lực thiên phú ngót, còn có kiêu ngạo và dũng mãnh, gan dạ của thần thú. Nó có thể chết trận, nhưng tuyệt đối chạy trốn.

      Trong lòng Nghiêm Di nóng như lửa đốt, nhưng Trú Vân Phi quan tâm lại đâm vào cổ trùng thần.

      Cổ trùng thần giận dữ, cố ý tránh, né, chờ Trú Vân Phi đâm tới thân thể nó liền cuốn người lại, ý định quấn đứt gân cốt của nó (Trú Vân Phi), siết chết nó luôn.

      Tốc độ của cổ trùng thần quả nhanh hơn Trú Vân Phi, vừa rồi hai lần bị nó (Trú Vân Phi) đâm vào, toàn vì nó (cổ trùng thần) đề phòng và bị phân tâm thôi, khi dùng toàn lực, Trú Vân Phi muốn tránh cũng tránh được.

      Cổ trùng thần cuốn lấy Trú Vân Phi liền hết sức vui mừng, dùng sức siết chặt thân mình, muốn "thu dọn" nó (Trú Vân Phi) trước rồi sau.

      Đại Chủy liên tục ói ra mấy ngụm nước miếng, phun ra được đốm lửa nào, lại thấy Trú Vân Phi bị nó (cổ trùng thần) cuốn lấy, rốt cuộc nhịn được vỗ vỗ cánh bay đến muốn mổ mắt cổ trùng thần.

      Thân thể của cổ trùng thần cuốn lấy Trú Vân Phi, hoạt động tiện, chỉ có thể đung đưa đầu trong phạm vi , nhưng cũng bị Đại Chủy làm cho rối ren trận.

      Xương cốt người Trú Vân Phi bị cổ trùng thần quấn lấy phát ra từng đợt tiếng vang răng rắc, giống như ngay sau đó bị bẻ gãy vỡ vụn, đau nhức từ nơi bị quấn lấy cuồn cuộn truyền tới ngớt, nó cảm thấy hít thở càng ngày càng khó khăn.

      Trong cơn tuyệt vọng, đau đớn, Trú Vân Phi nảy sinh ác ý, cắn cái lên thân rắn màu vàng trước mặt, cái cắn này của nó dùng lực lớn nhất, cắn đến mức cổ trùng thần rách da chảy máu.

      Ngay lúc máu tanh ngọt chảy vào trong miệng nó, trong đầu Trú Vân Phi bỗng bừng tỉnh ra: ngươi muốn ăn chủ nhân của ta có phải ? Ta liền hút khô máu của ngươi!

      Với thân mình của cổ trùng thần, muốn hút khô máu của nó (cổ trùng thần) đoán phải có sức ăn cỡ Tiểu Khôi mới được, nhưng Trú Vân Phi quan tâm được nhiều như vậy, toàn thân nó (Trú Vân Phi) thể cử động, cũng chỉ còn khả năng há miệng tấn công thôi, lập tức liền hung hăng hút vào, từng ngụm, từng ngụm nuốt máu cổ trùng thần.

      Cổ trùng thần vừa đối phó Đại Chủy, vừa đối phó Trú Vân Phi, đúng là mất kiên nhẫn.

      Thay bằng thú cấp mười khác, bị thân thể của nó (cổ trùng thần) quấn thành đống thịt vụn rồi, nhưng con ngựa đỏ chết tiệt này, ỷ vào huyết thống cường hãn, chẳng những chết còn cắn nó bị thương, quả buồn cười.

      Càng đáng chết hơn chính là, con ngựa đỏ này còn hút máu của nó!

      Cổ trùng thần giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhắm hai mắt, há miệng về phía đầu của Trú Vân Phi, có da mắt ngăn cản, nó cũng sợ bị Đại Chủy mổ hai cái.

      Đại Chủy phát ý đồ của nó, sợ tới mức tim gan suýt phun ra luôn, chân hỏa khi linh khi vào lúc quan trọng linh cái.

      "Khè!" Cổ trùng thần ngờ mình lại đen đủi như vậy, vừa rồi Đại Chủy ít nhất ói ra mấy chục ngụm nước miếng cũng thấy nó (Đại Chủy) phun lửa được, lần này cố tình phun ra ngay.

      Ngọn lửa phun ra nhắm ngay mắt phải của nó (cổ trùng thần), cho dù trước đó nó ngưng tụ chân khí ở hai mí mắt đề phòng bị Đại Chủy mổ cắn, cũng ngăn được chân hỏa của thiên địch "Hou", đó chính là khắc tinh của huyết mạch thiên long trong cơ thể nó!

      Mắt phải của nó ngay sau khi bị đốt trở thành cái hốc đen. Tuy nó (cổ trùng thần) hạ quyết tâm dù thế nào cũng muốn cắn chết Trú Vân Phi, nhưng lúc này loại đau đớn trước mắt đủ làm nó điên cuồng, nó vẫn nhịn được ngẩng đầu lên lớn tiếng kêu thảm thiết.

      Máu tươi của cổ trùng thần cuồn cuộn chảy mạnh vào trong bụng Trú Vân Phi, giống như có ngọn lửa cháy bừng bừng trong cơ thể nó (Trú Vân Phi), thân thể nó vẫn rất đau như cũ, nhưng thần trí lại càng trấn tĩnh hơn.

      Huyết mạch thiên long trong cơ thể cổ trùng thần kích phát huyết mạch kỳ lân trong cơ thể Trú Vân Phi, hút càng nhiều nó càng thêm sức sống, cái loại cảm giác hưng phấn che lấp hơn phân nửa cảm giác đau đớn.

      Cổ trùng thần cuộn lấy Trú Vân Phi, đau đớn lăn lộn mặt đất, vất cả kiềm chế cơn đau. Lại cảm giác thân thể càng ngày càng yếu , máu toàn thân thế mà giống như bị miệng vết thương do Trú Vân Phi cắn hấp dẫn bắt đầu chảy ào ào.

      Càng đáng sợ chính là, huyết mạch thiên long trong cơ thể nó bị giảm sút, trôi mất với tốc độ kinh người.

      Cổ trùng thần quá sợ hãi --- huyết mạch thiên long của nó! Huyết mạch thiên long nó mất mấy ngàn năm mới kích phát được!

      Huyết mạch thần thú rất dễ dung hợp lẫn nhau, hơn nữa nếu bên có huyết mạch càng tinh khiết, đậm đặc, tốc độ hấp thu, dung hợp càng nhanh hơn!

      Về huyết thống. Cổ trùng thần kém hơn Trú Vân Phi khoảng lớn!

      Cổ trùng thần rất sợ, nó thà rằng bị Đại Chủy mổ hai mắt, cũng muốn huyết mạch thiên long nó vất vả có được, vất cả mới có chút thành quả bị hủy hoại trong chốc lát.

      Nó sợ hãi, thân thể dài buông Trú Vân Phi ra, ra sức muốn bỏ con ngựa hút máu đáng sợ này .

      Trú Vân Phi cho dù hút nó rất nhiều máu, tu vi cũng vẫn cách nó (cổ trùng thần) khá xa, lúc này bị nó hất bay ra. Té mạnh mặt đất.

      Khéo làm sao, rơi ngay gần Tần Du Du và Tiểu Khôi...

      Cổ trùng thần bị bất ngờ và bị thương kích thích đến hoàn toàn điên cuồng, cái gì võ thánh cấp mười tám quan trọng nữa, nó phải ăn Trú Vân Phi. Nếu nó cho dù ăn Giang Như Luyện và Nghiêm Di, huyết mạch thiên long còn thừa lại trong cơ thể còn bao nhiêu, đủ giúp nó chống lại sinh tử kiếp.

      Đại Chủy kích thành công muốn tiếp tục cố gắng, bất đắc dĩ chân hỏa lần thứ hai lại nhạy, mắt thấy cổ trùng thần cắn lên đầu Trú Vân Phi. Bên phía Tần Du Du bỗng nhiên truyền đến tiếng rống to, trời long đất lở.

      Cả núi Thốc Thủy, cả đất đai, núi sông gần đó trong phạm vi mười dặm bị tiếng rống to chấn động kịch liệt.

      Cổ trùng thần đột nhiên cảm thấy hơi thở cường đại biết miêu tả ra sao truyền đến, trong hơi thở đó chứa tàn nhẫn, ác độc, khiến nó tự chủ được muốn quay đầu bỏ chạy.

      Đây là cái gì vậy?!

      Dưới chân núi Thốc Thủy. Tu luyện giả đến xem cuộc chiến loạn hết cả lên, từ giữa đám người biết khi nào xuất thanh niên mặc áo đen cười khẽ nhìn về phía đỉnh núi: " ra Tiểu Khôi ở đây rồi, đúng lúc, cần phải bồi bổ món tươi rồi."

      Ngón tay hơi bắn ra, Tiểu Khôi đỉnh núi run run chút, tất cả phong ấn trong cơ thể giống như trong khoảnh khắc biến mất toàn bộ, cảm giác giống hệt lúc nó thăng cấp vậy.

      Về huyết mạch tinh khiết, Tiểu Khôi hề nghi ngờ là cao nhất trong bốn thú, huyết thống của nó vốn là từ cha mẹ, phụ thân của nó là ác thú mãnh thú thượng cổ chân chính ở giới đó!

      Ngay cả tộc rồng chân chính thấy con ác thủ này cũng bình tĩnh nổi, huống chi là cổ trùng thần chỉ có huyết mạch thiên long mỏng manh, còn bị hút hơn phân nửa.

      cảm thấy tính mạng bị nguy hiểm, lại do dự chỉ có con đường chết thôi!

      Cổ trùng thần đánh về phía Trú Vân Phi bỗng uốn éo thân mình, thậm chí dám nhìn về nơi có hơi thở và tiếng rống to đáng sợ xem đến tột cùng là con gì, quay ngược về sau, tốc độ chạy trốn còn nhanh hơn cả lúc xuất nữa.

      Thanh niên mặc áo đen dưới chân núi giống như nhận ra ý đồ của nó, thản nhiên : "Thiên địa tá pháp, định!"

      Cổ trùng thần chạy được nửa đường, ở giữa trung đột nhiên thể cử động, mà phía sau nó, bóng dáng đầu quái thú lớn đột nhiên xuất , miệng to như cái hang từng chút từng chút cắn lấy thân mình nó, cắn nuốt hoàn toàn nửa thân mình...
      minhhanhng, 1620thuy, phuthuykembong1716 others thích bài này.

    4. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      chu....sao lại dừng..tôi hận...toàn đoạn gay cấn
      quỳnhpinkyAChu thích bài này.

    5. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      Đả đảo @AChu ... đả đảo:031::031:
      susuAChu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :