"Chị hai..."
Người gặp chuyện tốt nên sáng sớm tinh thần sảng khoái, đụng với người nào cũng vui vẻ, chỉ có chút hơi chán ghét cậu Tần Điện Thao mà thôi. Kim Bảo Bối vốn vui vẻ thiếu chút nữa biểu cảm xoay ngược lại trăm tám mươi độ.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, nếu như có Tần Điện Thao, cũng thuận lợi gả cho Tần Bích Vũ? Lại tiếp có lẽ thiếu cậu ân tình, chỉ là phần ân tình này, Kim Bảo Bối cân nhắc lại đêm chồng mình say rượu kia có chút đáng ngờ, ngày nào đó đem lời công bằng với Tần Điện Thao, nên lập tức quyết định trả phần ân tình này cũng chết được.
Chữ “nghĩa” trong trò chơi người người, Tần Điện Thao tuyệt đối là cao thủ trong đó! nhớ tới lúc Ông trời kia vào trong phòng vẽ, Tần Điện Thao như thế nào:
"Sớm biết tình có thể như vậy, có như thế nào tôi cũng để Bảo Bối ở lại mình, cũng khiến hai, thần tượng thời Trung học bị dèm pha và diễn... Thỉnh ba nên trách cứ Bích Vũ trước.."
Khi ông nhà họ Tần nghe được, ngay của Tần Điện Thao cũng biết Tần Bích Vũ uống rượu —— biết hai uống rượu, chỉ nghe hình là vậy, cho nên tính là dối, lại đem hết thảy những thứ cần làm vứt sạch, còn làm chuột cống để gà cầu tình
Dựa chút [bad word] đỡ được! ngàn cái [bad word] đỡ được! Cái con quỷ lòng dạ hiểm độc này! Hại cho ông xã nhân ái, lương thiện nhất thiên hạ của tại còn phải xin ba tha thứ! Tần Điện Thao quá ghê tởm! Cậu cho rằng khắp giang hồ đều như thế sao? Thiếu nợ ân tình của cậu thế nào? Kim Bảo Bối khả ái như , người khắp nhà này ai cũng biết, sợ người ta giúp Bích Vũ của .
biết Bích Vũ muốn so đo với em trai, thân làm vợ đương nhiên muốn giúp giải thích duy trì phong độ rồi, cho nên có thể buông tha cho những người khác, tạm thời đem những của đêm đó mật báo với Hướng Công Công, bất quá cái con quỷ lòng dạ hiểm độc này tự tìm đến chỗ gây chuyện, như thế mọi chuyện khác!
"Có gì mà thỉnh an tôi sớm như thế? Tôi đói bụng nên thích và quen năm bốn ba." tự cao tự đại chính là cưỡi xe đường quen(*)!
* cưỡi xe đường quen có nghĩa là việc quen dễ làm; quen tay làm nhanh
"Chị dâu à, quân tử giúp chị hoàn thành ước vọng, em tin tưởng là chị hiểu."
"Tôi phải quân tử." là .
Sắc mặt Tần Điện Thao trầm xuống, " hai vẫn cho là chính mình phụ lòng chị, tôi chân thành chờ mong ta bị như thế quá lâu."
Là im lặng sao? Uy hiếp sao? cũng muốn nghe thử, Kim Bảo Bối thích mềm thích cứng!
ra, cái uy hiếp này tuyệt đau nhức ngứa, cùng lắm lúc hưởng tuần trăng mật thổi gió bên tai , tin tưởng là Bích Vũ mềm lòng tha thứ cho . Nhưng Kim Bảo Bối cũng biết nếu quả nhắm trúng vào chỗ khó chịu của Tần Điện Thao, cậu ta cái gì cũng chống đỡ được. Dù sao từ hôm nay trở cũng phải ở địa bàn của người ta, cái gì nên chụp nên thả phải nhìn ra, hơn nữa bắt đầu phiền chán việc cậu ta là hồn bất tan rồi
giả bộ đành cam chịu, ấp úng : "Bất quá vài ngày tới cho cậu biết tin tức, làm sao phải đe dọa người ta như vậy? Đối phó với những yếu đuối như thế sao? coi chừng tôi dốc lòng cáo trạng à."
Tần Điện Thao khôi phục tao nhã bộ dáng, "Đâu có, tôi cũng muốn làm cho chị hai khó xử đâu, trải qua đêm tân hôn hôm qua, tin tưởng chị hai cũng hy vọng người có tình trong thiên hạ ở bên nhau phải ? Xin chị hai đừng có lại tra tấn em."
Người có tình ở bên nhau, chẳng phải là đem chị đẩy vào hố lửa? Nhưng lại vốn có tư cách nhúng tay tình cảm của người khác, rau cỏ cây cải củ mỗi người mỗi sở thích, có lẽ chị ấy có khẩu vị đặc biệt, hợp ý với cái tên này cũng chừng.
Kim Bảo Bối nghĩ nghĩ, rồi :"Chờ chút, tôi cho cậu địa chỉ."
Tần Điện Thao thay mở cửa phòng ra, đứng ở bên cạnh cửa ra vào đợi cầm giấy viết bàn ra, rất nhanh ghi chép xong, sau đó đưa cho .
"Đại khái là nửa tháng chị ấy thay đổi chỗ ở lần, tìm được hay phải xem hai người có duyên phận hay !" thuận tiện đem trách nhiệm dẹp sạch lần hai.
Tần Điện Thao nhìn địa chỉ chút, vội vã tìm người, cậu rảnh đặt nghi vấn xem Kim Bảo Bối có hay , "Cảm ơn chị dâu, chúc chị và hai có tuần trăng mật vui vẻ." Cậu xoay người rời , hành động cước bộ được thong dong như ngày thường.
Đôi mắt Kim Bảo Bối liếc khắp mọi nơi, đầu xoay tròn mấy lần, trong đầu vừa nghĩ ra chủ ý xấu rất nhanh trở về phòng mở máy vi tính của Tần Bích Vũ ra vào internet, tiếc lộ tin tức cho chị khóa ở xa.
Thành là đức tính tốt, mà Kim Bảo Bối khó quán triệt được cái đức tính này, đều là do được người đàn ông lương thiện nhất thiên hạ, nay cũng là ông xã thân của làm cảm động, chồng của rất tốt!
cho là chỗ ở tại của chị Khiết Nhi vẫn đúng như vậy, ân tình này của Tần Điện Thao dù thế nào cũng muốn trả, cái này là nhân hậu bước qua xác chết phải ? Bất quá cũng phải báo tin chính xác cho Tần Điện Thao!
Làm người phải có đạo nghĩa, mà bây giờ chấp hành triệt để đạo nghĩa giang hồ của , sau khi nhận được tin tức chị phải rời khỏi chỗ đó nhanh! Bởi như thế bất kể là với chị hay với Tần Điện Thao, cũng nợ ai cả!
Nêu cuối cùng Tần Điện Thao tìm được người, phải bảo là chị ấy cho cậu ta tìm được, quay đầu lại uy hiếp lần nữa, còn có Tần Giáng Thần đứng ra che chở! Thả lời uy hiếp ai biết? tin Tần Điện Thao sợ đến kể ra tất cả với Tần Giáng Thần, hừ!
Thành thực quả nhiên là đức tính tốt, tin tưởng rằng khắp thiên hạ này ai lương thiện hơn ông xã thân ái của , nên biết rằng: đương nhiên thể để cho ông xã của làm chuyện xấu! Nhất định ngợi khen là Bảo Bối trưởng thành.
Hoa Dành Dành và Tường Vi trôi lơ lững mặt nước, gỗ chất đầy sàn nhà, lửa nhen nhóm, màu sắc tơi đẹp của Cocktail, biển Ca-ri-bê lười biếng khoe khoang tâm tình miền nhiệt đới.
Nhân viên phục vụ giúp đem những cánh hoa rơi mặt nước, Kim Bảo Bối kiêng nể gì cả cứ rủ Tần Bích Vũ bơi, sau đó như chú gấu Koala bám người .
Phần lớn rượu là Kim Bảo Bối uống, Tần Bích Vũ kiên trì uống nước khoáng. nâng khuôn mặt đỏ ửng của Kim Bảo Bối lên, nhìn nụ cười ngây ngô của vặn lông mày, nhưng má lúm đồng tiền đáng lại làm nhịn được muốn thơm.
"Đừng uống rượu nữa, có nước trái cây, uống nước trái cây được ?" ôm lấy thiếu chút nữa xuống thân thể , hai tay hai chân cùng sử dụng, như chú khỉ trèo lên người , nhờ có sức nổi của nước, nhưng đoán say đến phân biệt được rồi, tốt nhất vẫn nên đem lên, miễn cho ngủ quên trong hồ bơi.
Kim Bảo Bối quyết miệng " thích!" tại cố gắng dùng kiên trì của chính mình, thuận tiện gối đầu lên vai Tần Bích Vũ.
"Này, đừng uống nữa, ăn điểm tâm." ôm lấy , sau đó tới bờ bên cạnh.
Kim Bảo Bối cười khanh khách, cảm thấy loại cảm giác lười biếng phơi mình nước thế này hạnh phúc. Đương nhiên, người lười chỉ có mình .
Bên cạnh bể bơi có khay hoa quả và thạch trái cây, Tần Bích Vũ cầm thìa múc chút thạch trái cây, buồn cười nhìn vợ như chú cá mong chờ bón đồ ăn, đem thạch trái cây đút vào trong miệng .
"Ăn ngon ?" Loại này có tinh rượu? Tần Bích Vũ nếm thử miếng và xác nhận, hoa quả nhiệt đới chua ngọt đủ vị, bình thường thích ăn những loại trái như thế này, nếm ra chỗ đặc biệt của nó.
"Còn muốn ăn."
Tần Bích Vũ thương đút cho vợ, dứt khoát đem hai thanh thạch trái cây bón vào miệng , kỳ Kim Bảo Bối có thích đặc biệt dành cho những loại thạch trái cây này, chúng nó cũng khác gì trái cây ở nhà, cái thích chính là được chồng mình đút cho.
Last edited by a moderator: 9/2/15