1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 26: Bệnh tương tư


      Đối với Thiên Mị từ mà biệt, Tề Tu mặc dù tức giận, nhưng cũng gì thêm. Nếu muốn trở về tính sổ, vậy cho chút thời gian, tuyệt cho phép loại chuyện này phát sinh lần nữa, tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý tốt !


      Thiên Mị vừa về tới Thiên gia, Thiên Nghiêm liền kích động gọi vào thư phòng, rất trực tiếp hỏi, "Thế nào? Tử Ngọc Bôi lấy được ?"


      Vẻ mặt Thiên Mị có chút xấu hổ , “Xin lỗi, cha, nhiệm vụ thất bại rồii!"


      "Thất bại?" Thanh của Thiên Nghiêm trong nháy mắt tăng cao, có thể từ khi kế hoạch này được bắt đầu, ông ta hoàn toàn chưa từng nghĩ tới khả năng thất bại, bởi vì ông ta biết , trước khi Thiên Mị còn chưa trở về Thiên gia, nhận rất nhiều nhiệm vụ, hơn nữa đa số đều là nhiệm vụ ông ta thể giải quyết được mới phân phó cho , mà chưa từng thất bại.


      Thiên Nghiêm vừa giận vừa vội, Tử Ngọc Bôi thể trộm trở về, ông ta phải làm sao tìm lại được Triêu Thiên Châu đây? Ông ta thậm chí có chút hoài nghi là do Thiên Mị cố ý, nhưng lại nghĩ đến, Thiên Mị là người của Bắc đảo, Bắc đảo bị hủy đối với cũng chẳng có ích lợi gì, mặc dù nhìn qua thèm để ý, nhưng chắc hẳn cũng tận lực muốn tìm lại Triêu Thiên Châu, hơn nữa nhìn bộ dạng có phần áy náy ảo não của , hoàn toàn giống như cố ý.


      “Cha . . .” Thiên Mị muốn cái gì đó, nhưng lời đến bên miệng lại nuốt trở lại.


      Thấy muốn lại thôi, Thiên Nghiêm cũng có tâm tình để suy đoán muốn gì, có chút nhịn được , “Có chuyện cứ thẳng."


      Thiên Mị do dự , “Kỳ thực vốn lấy trộm Tử Ngọc Bôi rất thuận lợi, nhưng..."


      Thiên Nghiêm thấy lại ngừng lại, khỏi thúc giục, "Nhưng cái gì?” Ông ta biết phía sau chữ nhưng kia chính là nguyên nhân thất bại, nếu như giải quyết được nguyên nhân kia, có lẽ vẫn còn hi vọng.


      Thiên Mị hít hơi sâu , “Cha, con chưa bao giờ nghĩ tới muốn tranh vị trí gia chủ với Thiên Ngữ, cha muốn kết thông gia với Bùi thị, con cũng chưa từng phản đối. Con thừa nhận trong lòng con có oán, cho nên mới muốn đối nghịch với cha, nhưng dù thế nào nữa cha vẫn là cha của con, máu mủ tình thâm, chuyện cha muốn làm con tất nhiên giúp người hoàn thành, nhưng hình như cha tin tưởng con chút nào cả!”


      Trong lòng Thiên Nghiêm có chút xúc động, đúng vậy! Máu mủ tình thâm, cho dù thế nào, Thiên Mị cũng là con của ông ta. Chẳng qua loại tình cảm này thể nào thích hợp với Thiên Nghiêm, rất nhanh liền khôi phục lại bình thường, cau mày , “Lời này của con có ý gì?” Ông ta phủ nhận ông quả thực tin được Thiên Mị, bằng cũng cho uống nước thánh, bất quá bây giờ ràng Thiên Mị phải chỉ kiện này.


      Thiên Mị chua chát cười , “Chẳng lẽ phải là cha bảo mẹ hạ dược con sao?”


      “Hạ dược?” Thần sắc Thiên Nghiêm bất định hỏi, “Dược gì?”


      Thiên Mị có chút kinh ngạc nhìn ông ta, hoài nghi , “Cha thực biết? Đêm đó trước khi con rời , mẹ hầm tổ yến đưa đến phòng con, khi con uống vào cảm thấy có chút khó chịu, sau đó Bùi Diễm đột nhiên tới tìm con, nhưng bởi vì con vội Nam đảo, nên trực tiếp đuổi y , sau đó biết vì sao dược tính được áp chế xuống. Con chỉ cho rằng là do con quá đa nghi, nhưng nghĩ tới lúc lấy trộm Tử Ngọc Bôi dược tính đột nhiên phát tác, thiếu chút nữa con trở về được nữa rồi.”


      Khóe miệng Thiên Mị đều là ý cười tự giễu, khẽ , “Nếu như con thực mất mạng tại Nam đảo, đúng là chết nhắm mắt!" Lời này cũng giả, đường đường Huyết Sắc Mị nếu như bởi vì xuân dược phát tác, bị người ta giết, thực chết nhắm mắt!


      Thiên Nghiêm từ trong lời của tìm ra manh mối, cần hỏi cũng biết là thuốc gì rồi. Trong lòng khỏi dấy lên cỗ tức giận, nhưng phải bởi vì bất bình thay Thiên Mị, mà là Thư Cầm nhiều chuyện, dẫn đến Thiên Mị nhiệm vụ thất bại, để cho Tử Ngọc Bôi thể rơi vào tay ông ta, đổi về được Triêu Thiên Châu.


      Ngược lại ông ta nghi ngờ tính chân thực trong lời của Thiên Mị, bởi vì Thiên Mị cần thiết phải dối, mặc dù vì nguyên nhân của bản thân dẫn đến nhiệm vụ thất bại, ông ta cũng thực làm gì , bởi vì Bắc đảo rời khỏi được.


      Nếu mượn cơ hội này hãm hại Thư Cầm, ông ta cảm thấy có khả năng. Dù sao Thư Cầm là mẹ của , mặc dù trong lòng có oán, cũng đến mức hãm hại mẹ ruột của mình. Hơn nữa sau khi trở về, Thư Cầm hề làm chuyện gì quá phận với , thậm chí còn rất quan tâm đến . Huống hồ cho dù muốn hãm hại Thư Cầm, cũng nhất định phải dùng loại phương pháp này, chuyện này đối với Thư Cầm đả kích lớn, bởi vì ông ta có khả năng vì chuyện như thế này mà muốn mạng Thư Cầm.


      Hơn nữa ông ta biết Thiên Ngữ rất ghét Thiên Mị, cũng biết Thư Cầm có bao nhiêu cưng chìu Thiên Ngữ. Trước đó Thiên Ngữ gây ra chuyện kia, trong lòng tất nhiên là cam. Mặc dù đoạt được người đàn ông của Thiên Mị, nó vẫn cảm thấy còn chưa đủ! Con của mình, Thiên Nghiêm vẫn còn hiểu được đôi chút, chỉ là xuân dược, Thư Cầm có khả năng ra tay với Thiên Mị.


      Vốn dĩ chuyện này cũng phải chuyện lớn gì, nhưng bởi vì vậy mà dẫn đến Thiên Mị nhiệm vụ thất bại. Thiên Nghiêm thở dài, thêm gì, khoát tay, “Con xuống trước nghỉ ngơi !"


      Thiên Mị xoay người rời , khóe miệng mang theo ý cười. tuyệt kỳ vọng Thiên Nghiêm vì mà lấy lại công đạo, bởi vì Thư gia đối với ông ta vẫn còn hữu dụng. Chẳng qua, trong lòng Thiên Nghiêm rất bất mãn với Thư Cầm rồi nha! muốn chính là hiệu quả này.


      cảm giác được, người mẹ kia của lòng cha , nhìn người mình cách mình ngày càng xa, loại cảm giác này hẳn là cũng tệ lắm!


      Về đến phòng, Thiên Mị thả người xuống giường, nhìn bức họa bầu trời đêm đỉnh đầu phát ngốc, Triêu Thiên Châu lộc cộc lăn đến bên má cọ cọ. Thiên Mị tiện tay cầm nó lên, nhìn nó thở dài, lại thở dài, rồi lại thở dài lần nữa, sau đó đột nhiên ngồi dậy, tóm lấy Triêu Thiên Châu dùng sức ném vào thùng rác, phiền não quát, “Tề Tu khốn kiếp!”


      Đứng lên, ra sức gảy gảy vài cọng tóc, còn chưa hết giận, cước đạp xuống giường trước mặt, động tác của mang theo cỗ kình phong, “Rắc” tiếng, rồi lại “Ầm” tiếng, giường sập xuống!


      May mà gian phòng cách hiệu quả cũng tệ lắm, căn phòng bên dưới phòng trống , dẫn tới náo động gì lớn.


      Thiên Mị nhìn cảnh tượng thê thảm, giật giật khóe miệng, lại giống như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra, bò lên chiếc giường thê thảm kia, ôm Miêu Miêu, vùi mặt vào cái đầu to của nó, ô ô , “Miêu Miêu, làm sao bây giờ? Tao mắc bệnh tương tư rồi!”


      Triêu Thiên Châu phí sức nửa ngày, mới từ trong thùng rác lăn ra, sau đó liền dừng lại cạnh thùng rác, dám đến gần bạo lực kia nữa.


      "Cốc cốc..." Tiếng gõ cửa rất , khiến người ta có cảm giác như có trộm.


      Thiên Mị ngồi dậy, nhìn cánh cửa kia, mắt lóe lên, đứng dậy mở cửa.


      Cửa phòng vừa mở ra, người bên ngoài liền lách vào, vội vàng ôm cổ . Sát ý lóe lên trong mắt Thiên Mị, sống tay hướng về phía cổ kẻ nọ bổ xuống.


      Tô Hạo còn chưa kịp bày tỏ tình cảm nhớ nhung, nỗi khổ tương tư của mình, liền mềm nhũn ngã xuống. Thiên Mị hừ lạnh tiếng, dùng sức đạp y mấy đạp, đương nhiên khống chế vận dụng năng lực của mình, bằng đạp này còn đạp chết y sao!


      Nhìn ‘thi thể’ mặt đất, khóe miệng Thiên Mị nhếch lên thành nụ cười quỷ dị, thở dài , “Thực tiện nghi cho rồi!” Sau đó vung tay lên, ‘thi thể’ vững vàng rơi lên giường.
      Dunghyt97, Chó Điên, phuongnhat3 others thích bài này.

    2. tuyết thiên băng

      tuyết thiên băng Well-Known Member

      Bài viết:
      272
      Được thích:
      300
      Ôi má ui bạo lực quá.tks nàng nhìu nhá

    3. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Ôi, hay qus nàng ah, bao giờ chị ms được ở bên nhau đây =D

    4. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 27: Bắt gian


      Liếc nhìn kẻ giường, Thiên Mị lắc mình rời khỏi căn phòng, vừa muốn xuống lầu, nghe tiếng trò chuyện bên dưới.


      "Tiểu thư, sao người lại trở về rồi ạ?” Thanh nọ mang theo vui sướng, Thiên Mị nghĩ nghĩ, chủ nhân của thanh này hình như là giúp việc, có quan hệ tồi với Thiên Ngữ. Sau khi Thiên Mị trở về, xưng hô của người giúp việc với Thiên Ngữ đều đổi thành nhị tiểu thư, nhưng ả giúp việc này dường như rất kiên trì!


      Thiên Ngữ muốn gì đó, khóe mắt liếc thấy thân ảnh cầu thang, khỏi cười đến ngọt như mật , “Hạo sợ tôi quá nhớ nhà, nên tranh thủ dẫn tôi về ở vài ngày.” Kỳ thực ta chẳng hề nhớ nhà chút nào, chẳng qua Tô Hạo đột nhiên kiên trì muốn tới Thiên gia ở vài ngày, ta cũng liền theo tới.


      ả giúp việc kia vừa cười vừa , “ gia thực là thương tiểu thư mà!”


      Thiên Ngữ cười cười, nhắc nhở, “Lời này ở trước mặt chị tôi đừng nhắc tới, bằng chị ấy thương tâm đó.”


      "Thương tâm?" ả giúp việc kia hừ lạnh , “ ta có gì mà phải thương tâm? gia và tiểu thư mới là trời sinh đôi, ta căn bản là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!” Bởi vì quan hệ với Thiên Ngữ tệ lắm, cho nên đối với chuyện giữa Thiên Mị, Thiên Ngữ và Tô Hạo, ta cũng biết đôi chút.


      Thiên Mị hơi hí mắt, khóe miệng nhếch lên ý cười. Đúng lúc biết nên tìm ai, nếu ả giúp việc này miệng thối như thế, chọn ta , vừa lúc để người ta nhìn xem ai là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!


      Thiên Mị tiếng nào trở lại lầu, Thiên Ngữ thấy bỏ , nụ cười mặt càng thêm xán lạn, nghĩ đến bộ dạng Thiên Mị trốn trong xó xỉnh nào đó thương tâm khóc thầm, ta cảm thấy thực hả giận!


      Ả giúp việc kia còn muốn thêm gì nữa, Thiên Ngữ xua tay bảo, “Tôi hơi mệt, nghỉ ngơi trước đây.”


      Nhìn bóng lưng Thiên Ngữ biến mất, ả giúp việc muốn xoay người rời , đột nhiên cảm thấy cổ đau đớn, mềm nhũn ngã xuống.


      Trong phòng, Thiên Mị ra sức cởi quần áo hai người, chậc chậc , “Dáng người chẳng ra sao cả!” Vẫn là dáng người Tề Tu tương đối khá.


      Thiên Mị hơi khựng lại động tác, cào cào tóc, đối với bản thân biết gì. suy nghĩ gì kia chứ? Lúc nào lại biến thành sắc nữ như thế này?


      Nhanh chóng cởi sạch quần áo người hai kẻ kia, kéo hai người chồng lên nhau, nhìn nhìn, lại cảm thấy dáng vẻ này sinh động chút nào, xoay người mở ngăn kéo chứa hòm thuốc, lục lọi lấy ra cái lọ , đổ ra hai viên thuốc, chạy về bên giường, nhét vào miệng mỗi kẻ viên.


      cũng sợ có người phát ra hai kẻ này trúng thuốc, dù sao trở về chính là muốn náo loạn Thiên gia gà chó yên.


      Tính toán hai người sắp tỉnh, Thiên Mị vẫn quên lắp camera lỗ kim, sau đó mới xoay người rời , nhìn qua tâm tình rất tốt.


      Triêu Thiên Châu rất biết quan sát sắc mặt lăn đến cạnh chân , Thiên Mị tâm tình tốt nhặt nó lên, xoay người chạy đến phòng tắm tẩy sạch cho nó, mới bỏ vào túi rời khỏi phòng.


      "Bùi tổng..."


      Thiên Mị vừa xuống lầu thấy người giúp việc tiếp đón Bùi Diễm, nhìn giúp việc kia má đỏ hây hây, Thiên Mị chậc chậc cười , “"Bùi tổng mị lực lớn nha!"


      Bùi Diễm xua tay bảo giúp việc kia rời , mới trêu đùa, "Thế nào? Ghen tị?"


      "Đúng vậy! Bùi tổng sao lại ai thấy cũng thế này chứ?” Thiên Mị lười biếng ngồi vào ghế salon, vẻ mặt cùng lời trong miệng hoàn toàn khớp chút nào.


      Bùi Diễm ngồi xuống cạnh , quét mắt vòng. Thiên Mị thấy vẻ mặt nghiêm túc của y, khỏi mở miệng , "Ở đây có thiết bị nghe lén."


      Nghe vậy, Bùi Diễm mới giọng , “ trộm được Tử Ngọc Bôi rồi?”


      Thiên Mị lắc đầu, hỏi, "Sao thế?"


      " được?" Bùi Diễm có chút giật mình, câu hỏi trước đó của y bất quá chỉ là thuận miệng mà thôi, lại nghĩ tới nhận được đáp án như thế này.


      Bùi Diễm thoáng ngừng lại, sau đó mới lên tiếng, “Tề gia khởi binh hỏi tội Thiên Nghiêm rồi!”


      Bùi Diễm nhịn được cau mày, vốn dĩ chuyện này phải là chuyện quá lớn, nếu như Thiên Mị trộm được Tử Ngọc Bôi trở về, cho dù là Tề gia khởi binh hỏi tội cũng phải đại gì. Thiên Nghiêm dùng Tử Ngọc Bôi đổi lấy Triêu Thiên Châu, tình xem như giải quyết xong, nhưng Thiên Mị lại mang Tử Ngọc Bôi về, cứ cái đà này, Thiên Nghiêm chẳng phải hoài nghi sao?


      Mặc dù Nam Bắc đảo thầm tranh đấu ngừng, nhưng nếu phải Tử Ngọc Bôi thực bị trộm, Tề gia cũng vội vã xé rách mặt.


      "Khởi binh hỏi tội?" Thiên Mị hơi cảm thấy buồn cười nhướng nhướng mày, "Tề Mặc đây là kẻ ác cáo trạng trước?” Chuyện này là do Nam đảo khởi xướng nha.


      Bùi Diễm lắc đầu , " phải Tề Mặc, là Tề Lương! Mặc dù giờ đương gia Tề gia là Tề Mặc, nhưng Tề lão gia tử vẫn rất có quyền lực."


      Thiên Mị híp mắt cái, xem ra là Tề Lương cấp bách, cũng đúng thôi, huyết mạch rơi vào trong tay người khác, làm sao có thể gấp? Nhưng có Tề Tu ở đó, cũng phải hoàn toàn có cơ hội trở mình nha!


      vẫn chưa biết, Tề Tu nghỉ phép rồi.


      Tin tức của Bùi Diễm linh thông như vậy, Thiên Mị tuyệt kỳ quái, vỗ vỗ vai y , "Yên tâm, Thiên Nghiêm thể làm gì được tôi đâu!"


      Lúc đầu Thiên Nghiêm tuyển chọn Thiên Mị, đưa trụ sở huấn luyện, chính bởi vì phát có thể ngự khí, loại năng lực này rất đáng sợ, chỉ cần Thiên Mị có thể nắm bắt tốt, người thủ hộ trừ ra còn có thể là ai khác, mà thực tế quả thực đúng như ông ta dự liệu. Thiên Mị trở thành người thủ hộ, nhưng cũng trở thành người ông ta cách nào khống chế được. tại Thiên Nghiêm còn chưa biết nước thánh có tác dụng đối với Thiên Mị, nhưng ông ta cũng tùy tiện động vào Thiên Mị, bởi vì ông ta cần Thiên Mị. Vả lại cho dù Thiên Nghiêm ra tay với Thiên Mị, cuối cùng ai chết vào tay ai vẫn rất khó !


      Bùi Diễm biết thực lực của Thiên Mị, cũng lo lắng quá nhiều, chỉ , “Nếu cần đừng nên khách khí.”


      "Ừ." Thiên Mị gật đầu.


      Đột nhiên lầu truyền tới tiếng rống phẫn nộ, Thiên Mị nhíu nhíu mày. còn chưa hành động cơ mà, ngờ lại tự mình bắt gian cơ đấy?


      Nhìn vẻ mặt tà mị của Thiên Mị, Bùi Diễm nhìn lên lầu, lại nhìn nhìn Thiên Mị, nhíu mày hỏi, “ em kia của chọc tới ?”


      Thiên Mị gì thêm, chỉ cười cười mời, “Có muốn xem trò vui ?”


      Bùi Diễm đứng dậy , " được, tôi còn có việc."


      Biết y là ngời bận rộn, Thiên Mị cũng giữ lại, tiễn y ra cửa, mới lên lầu xem kịch vui.


      Tô Hạo mặc quần áo tử tế, lôi kéo Thiên Ngữ ngừng giải thích, "Thiên Ngữ, em tin , thực biết chuyện gì xảy ra." Lời này cũng phải giả, y chỉ nhớ bản thân tìm đến Thiên Mị, sau đó hình như bị người ta đánh ngất, hoàn toàn biết sao lại làm ra chuyện thế này với ả giúp việc kia.


      ả giúp việc kia kéo chăn che kín cơ thể mình, dưới ánh mắt như muốn ăn thịt người của Thiên Ngữ sắc mặt trở nên tái nhợt. Thiên Mị nhìn chiếc giường lớn ngổn ngang, trong lòng nghĩ, còn may là cất Miêu Miêu , bằng bị ô nhiễm, nếu như phải cái giường này bị đá hỏng rồi, mới để bọn họ làm bậy giường .


      Tô Hạo thấy Thiên Mị xuất , ngón tay chỉ về phía , “Là ta, nhất định là ta hạ dược với !” Kỳ thực y chẳng hề biết Thiên Mị có thực hạ dược y hay .


      giờ y còn chưa thể ly hôn với Thiên Ngữ, cho nên y chỉ có thể đẩy toàn bộ trách nhiệm cho người khác, mà Thiên Mị là thí sinh tốt nhất, bởi vì Thiên Ngữ rất ghét Thiên Mị, hơn nữa Thiên Mị lại có động cơ.


      Về phần Thiên Mị ra sao, y cũng quản được nhiều như vậy, cùng lắm đến lúc đó y giúp cầu tình, dù sao bất quá là bị đuổi ra khỏi Thiên gia, y thu nhận là được.
      Dunghyt97, biu~biu~biu, Fuu2 others thích bài này.

    5. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      TH có còn là đàn ông ko vậy? Chưa từng đọc truyện nào mà mong nữ 9 chết sớm như truyện này, chứ nữ 9 cứ ở lại cái nhà này, coi càng lúc càng mắc bệnh mà :032: :032: :032:
      Chó Điên, Fuuxuanquynhdesign thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :