1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Ông xã, mau ký tên ly hôn - Quỷ Cửu Cửu (Chương 85.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Cao ngạo tựa Nữ Vương


      Lạnh lùng cười tiếng, Duẫn Nặc cầm thỏa thuận ly hôn đưa cho : "Ông xã thân ái, phiền ký tên lên đây”.

      Tần Mạc vừa liếc mắt liền nhìn thấy mấy chữ ‘ thỏa thuận ly hôn ’, ràng lên trước mắt.

      Ly hôn?

      in thỏa thuận này ra đưa cho cũng có nghĩa là muốn ly hôn?

      Tại sao?

      Tần Mạc hiểu, trước đây chừa thủ đoạn nào để lấy bằng được, hôm nay mới bước vào giai đoạn tân hôn, lại đưa cái này ra , là muốn làm nhục sao?

      Giữa hai lông mày, bỗng nhiên rỉ ra tầng băng lạnh, lạnh đến mức phảng phất bốn phía xung quanh đều như co rụt lại.

      Duẫn Nặc cũng khỏi rùng mình cái.

      "Ký tên ?". Thấy trừng mắt nhìn mình, Duẫn Nặc dám đối mặt trực diện, chân chó đưa bút ra.

      "Em nổi điên cái gì?". Tần Mạc nắm lấy tay , hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào , cắn răng nghiến lợi hỏi.

      Người phụ nữ đáng chết này, rốt cuộc là suy nghĩ gì?

      phải là rất thích hay sao? Vì cớ gì mà bây giờ lại quay ngoắt 180 độ giống như hoàn toàn có tình cảm gì với cả?

      Mặc con tim hoảng hốt run lên, dù chiến dưới, nhưng vẫn như hiên ngang ngẩng cao đầu như cũ, hất cằm lên nhìn thẳng vào mắt mà trả lời:

      " nghe lời của tôi sao? Ký tên, ly hôn.".

      "Lục Duẫn Nặc.". cắn răng nghiến lợi hỏi: "Em lặp lại lần nữa thử xem?"

      Duẫn Nặc liền hừ lạnh, e ngại mà lặp lại: "Ký tên, ly hôn.".

      Người luôn luôn cao ngạo như Tần Mạc làm sao có thể yên lặng chịu đựng chứ.

      liền vươn tay đoạt lấy tờ thỏa thuận ly hôn cùng cây bút, kích động muốn ký tên của mình đột nhiên. . . . . .

      liền ngưng động tác lại.

      Thầm nghĩ, , thể ký tên, bởi vì còn phải lợi dụng làm rất nhiều việc, những thứ thuộc về kia , đều muốn đòi về toàn bộ, vì thế sao có thể dễ dàng buông tay được chứ.

      Ly hôn? Người như Lục Duẫn Nặc cũng xứng ra sao?

      Coi như có muốn ly dị, cũng là Tần Mạc chơi đủ .

      Duẫn Nặc ở bên cạnh thấy thế liền kinh hãi giục: "Ký tên mau !"

      Ký tên Tần Mạc, chỉ cần ký tên, giữa chúng ta cái gì cũng có, cũng có ba năm sau, hai người chúng ta ân oán tình cừu rồi.

      Ký tên Tần Mạc, ký tên !

      "Nghĩ hay quá nhỉ.". Tần mạc đột nhiên cười lên, nhìn vẻ mặt khẩn trương của Duẫn Nặc mà nơi đáy mắt đều chứa đầy châm chọc.

      "Bà xã à, sau này, đừng đưa cho những thứ như thế này nữa?". xong, liền chút do dự mà xé bỏ tờ thỏa thuận ly hôn kiai .

      Tim của Duẫn Nặc liền đông cứng lại, mặt trở nên thất sắc.

      ký tên, cách khác, vẫn muốn cùng với Vãn Tịch kia liên thủ hủy diệt cả nhà họ Lục.

      Làm sao bây giờ?

      "Thôi được, tắm rồi ngủ !", Tần Mạc cười cười, vỗ vỗ vai của rồi sau đó bỏ dép trèo lên giường.

      Duẫn Nặc cứng ngắc đứng ở nơi đó, mãi nhúc nhích.

      lâu sau, xoay người nhìn , lạnh lùng : "Tần Mạc, hiểu tại sao tôi lại muốn ly hôn với đúng ? tại tôi cho biết, đó là vì tôi thích , ban đầu gả cho , cũng chỉ là muốn chứng minh với mọi người điều đó chính là thứ mà Lục Duẫn Nặc tôi muốn, bao giờ chiếm được."

      "Hôm nay, đối với tôi mà , hoàn toàn có bất kỳ cảm giác chinh phục nào, cho nên, tôi phải chấm dứt cuộc hôn nhân này."

      giống như nữ vương cao cao tại thượng, kiêu ngạo tuyên bố với thần tử của mình , rồi sau đó hiên ngang rời .

      Lời của , mỗi chữ, mỗi tiết, chẳng khác gì hàng vạn mũi tên, đâm sâu vào trong ngực của .

      Thứ được gọi là buồng tim kia, lần đầu tiên đau đến mức để cho có chút thở nổi.

      Lời này của Duẫn Nặc, đối với Tần Mạc mà , chính là loại vũ nhục, đường đường là nam tử hán đại trượng phu, bị người phụ nữ đùa bỡn như vậy , làm sao có thể chịu được.

      Trong chớp mắt, liền đứng phắt dậy, vươn tay kéo lại. . . . . .
      bornthisway011091trạch nữ thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      CHƯƠNG 20: Cuộc hôn nhân này, nhất định phải chấm dứt.

      Đột nhiên, đứng phắt dậy, chợt kéo lại.

      "A?" Duẫn Nặc đột nhiên bị lôi kéo, cả người lảo đảo, trực tiếp ngã nhào lên giường.

      Tiếp theo đó, là hơi thở đặc trưng của phái nam xông vào mũi.

      quay đầu ra, giãy giụa: "Tần Mạc, tránh ra."

      cười khẽ, nụ cười như nước chảy mây trôi, mị hoặc chúng sinh: "Em là vợ của tôi, làm như vậy có cái gì đúng chứ?"

      "Hừ!" Duẫn Nặc cười lạnh tiếng, ngẩng đầu lên nhìn : "Vợ? tự chất vấn lại lương tâm của mình xem, có giây phút coi tôi là vợ của chưa?"

      "......" Nhìn dáng vẻ quật cường kia của , liền nhíu chặt mày lại.

      "Tránh ra, nếu tôi đá đấy." vẫn còn ra sức giãy giụa, nhưng lại cho có cơ hội chạy trốn.

      Đột nhiên, sắc mặt của trầm hẳn, lãnh đạm nhìn , nặn ra từng chữ từng câu: "Duẫn Nặc, nếu kết hôn, nên sống cho tốt, đừng cố tình gây nữa, nếu , hậu quả nhất định em gánh chịu nổi đâu."

      đột nhiên nghiêm túc khiến cho thấy hơi sợ.

      Nhưng nghĩ đến những hành động xấu xa của cùng Hạ Vãn Tịch kia, đột nhiên lại nổi trận lôi đình, ngực phập phồng, thở hổn hển.

      Người đàn ông này, láo cũng đỏ mặt, là kẻ ngu mới có thể sống tốt với ta.

      "Trước tiên cứ tránh ra ." Vì phòng ngừa bị chọc giận mà xâm phạm mình, Duẫn Nặc tận lực đem lửa giận áp xuống.

      Lúc này, Tần Mạc đến cũng thuận theo ý của , liền tránh sang bên cạnh, thấp giọng : "Tôi xem như hành động mới vừa rồi của em chỉ là trò đùa giỡn, sau này, đừng để cho tôi phải nhìn thấy những thứ như thế nữa, nghe chưa?"

      Duẫn Nặc liền từ giường nhảy xuống, nhanh chóng chạy đến cửa, đứng ở khoảng cách an toàn mới : "Tần Mạc, tôi cho biết, cuộc hôn nhân này, tôi nhất định từ bỏ, chẳng những tôi tiếp tục để cho nhìn những thứ kia, mà còn muốn để cho thấy chúng mỗi ngày, cho đến khi nào ký tên ly hôn mới thôi."

      Sắc mặt của lại đột nhiên trầm xuống, sâu trong tròng mắt phảng phất điên cuồng giận dữ của loài báo hoang dã, trông u kinh khủng.

      Duẫn Nặc biết mình chọc giận , liền cuống quít phất phất bàn tay bé, cười khẩy : "Tân phòng này, để lại cho cùng tiện nhân đó dùng, bà đây mạn phép thể hầu hạ."

      xong, liền xô cửa chạy ra ngoài.

      ra sợ chết khiếp, sợ người đàn ông kia đuổi theo cho bài học.

      Cho nên phải chạy trốn xa.

      'Rầm!' Đột nhiên cả người liền va phải đống tường thịt.

      "Đáng chết!" vừa định mở miệng mắng, đột nhiên thấy người đó là ba của mình, vội vàng cười lên, ngọt ngào chào tiếng: " ba, lâu gặp."

      "Ha ha!" Lục Tử Dạ khách khí cười rộ lên, sau đó lập tức khôi phục lại vẻ điềm đạm nho nhã: "Nhóc con, làm việc gì trái với lương tâm hả? Mải chạy trốn đến nỗi ngay cả đường cũng thèm nhìn."

      Duẫn Nặc phân vân để tìm lí do đột nhiên nhìn thấy người đứng sau Lục Tử Dạ, chợt đẩy trai mình ra, giật mình nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt.

      "Tiểu Nặc, hoan nghênh sao?" Trác Quân khẽ cười, nhàn nhạt lại vui vẻ làm cho người nào đó phải lúng túng.

      Nhà họ Lục và nhà họ Trác là thế giao nhiều đời, Trác Quân tuy là thanh mai trúc mã với Duẫn Nặc, nhưng cũng có giao tình cạn với tam thiếu Lục gia, vì thế Trác Quân với thân phận là em tốt của Lục Tử Dạ đến nhà họ Lục chơi cũng có gì là lạ.

      ", sao lại tới đây?" Duẫn Nặc cũng biết mình thiếu nợ rất nhiều, liền quan tâm hỏi.

      Hơn nữa, lần trước lại nuốt lời lần nữa, cảm thấy bản thân còn mặt mũi nào để đối diện với cả.

      nghĩ tới, chủ động tìm tới cửa.

      "Tử Dạ có chuyện cần nhờ, cho nên mới tới." chắc chắn thể với rằng vì rất nhớ nên mới tìm cớ đến đây. Ngày ngày đều ăn ngon ngủ yên, dù muốn nhưng lại thẻ gặp mặt, nếu cứ thế này phát điên lên mất.

      như vậy, bởi vì là vợ của người khác, nên bây giờ chỉ đành đứng ở bên đơn phương thầm mà thôi.
      Last edited by a moderator: 30/1/15

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Chồng xót vợ là chuyện hiển nhiên.



      Trác Quân tới đây làm khách, tất nhiên Duẫn Nặc đích thân tiếp đãi chu đáo.

      Bưng trà rót nước, nhiệt tình vô cùng.

      Lục Tử Dạ ở bên cạnh nhịn được liền phì cười ra tiếng: "Tiểu Nặc, trước kia sao thấy em chịu khó như vậy nhỉ?"

      Duẫn Nặc trừng mắt nhìn : " thử giơ bàn tay lên đếm thử, xem xem năm về nhà được mấy ngày, sống với em được mấy ngày, bình thời em vẫn chịu khó đấy thôi, ngay cả bóng người cũng thấy qua."

      Lục Tử Dạ xì mũi chế nhạo: " phải là do bận rộn sao, đừng dùng ánh mắt bất hiếu đó mà nhìn ."

      "Vâng, ba của em là ngôi sao lớn, dĩ nhiên là phải bận rộn rồi, bận đến nỗi ngay cả đường về nhà cũng quên mất từ lâu rồi."

      "...", đến đoạn này Lục Tử Dạ liền nghẹn lời rồi, cảm thấy nếu như mình còn ngồi đây còn bị em này vạch trần thương tiếc mất, liền đứng dậy vỗ vỗ vai Trác Quân : "Cậu cứ ngồi đây chơi, tôi rửa tay chút."

      Trác Quân gật đầu đưa mắt nhìn bạn mình rời .

      "Hừ, còn biết xấu hổ mà em.". Duẫn Nặc thầm rồi cầm quả quýt đưa cho Trác Quân: "Ăn ?".

      Trác Quân ôn hòa cười cười, lắc đầu đáp: "Em cũng biết là ăn cái này mà".

      hận thể đem quả quýt kia nhét vào trong miệng của mình. biết thích, mà còn như vậy.

      " xin lỗi, em cố ý.". để quả quýt xuống, lúng túng cười tiếng.

      Trác Quân ôn nhu nhìn nghịch ngợm như thế, nhịn được mà đưa tay ái muội sờ sờ lên gương mặt trắng nõn mềm mại kia.

      Duẫn Nặc biết muốn làm gì, đột nhiên lại như vậy làm ngượng ngùng đỏ hết cả mặt.

      "Khụ!".

      Ở chân cầu thang cách đó xa, đột nhiên truyền đến tiếng ho khan của Tần Mạc, Duẫn Nặc chợt ngẩng đầu, liền đón nhận cặp mắt nóng rực như lửa.

      Cũng biết như thế nào, mà lại theo bản năng né tránh hành động kia của Trác Quân.

      Cánh tay của Trác Quân lúng túng ở giữa trung, hồi lâu sau mới rụt về.

      Duẫn Nặc cứ cho là, Tần Mạc xông tới, hung hăng đánh Trác Quân quyền, hoặc là quay sang rống lên với .

      Nhưng nghĩ tới đó chính là, lại mỉm cười, tới ngồi xuống ở bên cạnh, rồi ôm lấy , thế còn cố tình hôn cái kêu lên má của nữa.

      còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy : "Vợ à, có khách tới chơi, tại sao gọi tiếng chứ?"

      Duẫn Nặc rất muốn đẩy ra, nhưng cánh tay vòng quanh hông của lại đặc biệt rắn chắc, đặc biệt dùng sức, vừa động, càng bấm xuống chặt, đau đến mức khiến cho dám phản kháng nữa.

      "Phó tổng Tần, tôi cũng vừa mới tới.". Sắc mặt Trác Quân trầm ba phần, cố gắng di dời ánh mắt để nhìn đôi uyên ương kia, con tim lại đánh tới từng trận khổ sở.

      Duẫn Nặc biết Trác Quân khó chịu, cuống quít ngăn chặn tay của Tần Mạc, đứng dậy : "Hai cứ tán gẫu , em ra ngoài mua chút nước trái cây ."

      muốn , ai ngờ Tần Mạc cũng đứng lên, kéo lại : " lái xe đưa em , tránh cho chân lại phồng lên, tối đến vẫn còn kêu đau."

      "..." Duẫn Nặc còn chưa kịp phản ứng, liền bị Tần Mạc ôm lấy ra khỏi biệt thự.

      Vừa tới sân, liền tránh ra, mặt đầy tức giận: " cần giả mù sa mưa.".

      Tần Mạc lại lơ đễnh nhíu mi lại đáp: "Chồng xót vợ, hợp tình hợp lý, lại hợp pháp, sao lại giả mù sa mưa được chứ?"

      "Trong lòng tự hiểu.". bước nhanh lên phía trước, quát chói tai: " cho theo tôi, ở cùng với , tôi thấy ghê tởm."

      những giận ngược lại còn cười, vẫn theo bên cạnh như cũ: "Tôi khiến cho em còn ghê tởm hơn.".

      xong, lại duỗi tay ôm lấy , nhưng trong mắt mọi người xung quanh, hình ảnh này chẳng khác gì dâu mới liếc mắt đưa tình tựa sát vào người bên cạnh.

      Trong lòng Trác Quân rất khó chịu, nhưng lại nghĩ, bọn họ là vợ chồng, bọn họ nhau, đó cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa. (Thiên kinh đại nghĩa: Chuyện chính đáng, đạo lý hiển nhiên.).

      cùng với , sớm là quá khứ, hơn nữa cũng thể trở về như trước đây nữa rồi.
      bornthisway011091, xixontrạch nữ thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 22: Tự bê đá đập vào chân mình.

      Duẫn Nặc muốn siêu thị, Tần Mạc cũng liền theo.

      Nếu muốn theo, vậy cũng tốt, càng có người trả tiền cho mình.

      thầm tính toán, lát nữa đến cửa hàng vàng bạc đá quý, mua thứ trang sức đắt tiền nhất, để cho trả tiền, nếu như có tiền, càng có trò hay để xem rồi.

      Tần Mạc vừa đỗ xe vào bãi đậu xe ở trung tâm thương mại Tinh Thần, Duẫn Nặc cầm túi lên, trực tiếp thẳng đến cửa hàng châu báu nổi danh nhất thành phố.

      vừa mới vào, nhân viên cửa hàng lập tức nhiệt tình chạy tới chào.

      "Hoan nghênh quang lâm, xin hỏi tiểu thư, có cần giúp gì ạ?"

      Duẫn Nặc quay đầu lại liếc mắt nhìn Tần Mạc, hiểm cười tiếng, khẽ với nữ nhân viên bên cạnh: "Đem hết những mẫu kim cương đắt tiền nhất ở đây cho tôi xem chút."

      Nữ nhân viên kia khẽ mỉm cười, vội vàng dẫn Duẫn Nặc đến quầy trang sức đặc biệt.

      Bởi vì hai người trước sau vào, cho nên nhân viên ở đây vẫn cho là bọn họ cùng với nhau. Thấy Tần Mạc bước vào, nhân viên vội vàng tiến lên cúi người chào, muốn mở miệng gì đó, thấy ánh mắt ra hiệu của Tần Mạc liền vội vàng im lặng, lui ra sau.

      Trong tay Duẫn Nặc cầm sợi dây chuyền kim cương giá trị hơn trăm vạn, đưa tay vẫy vẫy Tần Mạc : "Ông xã à, sợi dây chuyền này là đẹp, mua cho em được ?"

      Cũng tin bỏ tiền ra mua cho , hơn nữa, Duẫn Nặc cũng biết, lúc cưới mình chỉ có hai bàn tay trắng, hôm nay nếu ngay cả nguyện vọng của vợ mình cũng thỏa mãn được, đại trượng phu như ứng phó thế nào.

      Tần Mạc tới, tùy ý nhìn xuống sợ dây chuyền trong tay , vẻ mặt đột nhiên trở nên ngưng trọng.

      " thích?"

      Nhìn vẻ mặt của vô cùng khó coi như vậy, Duẫn Nặc thầm chờ mong vở kịch vui sắp tới, liền cười khanh khách gật đầu đáp: "Ừ, vô cùng thích."

      "Gói lại cho ấy !". quay sang với nhân viên kia, dáng vẻ lạnh lùng, tôn quý cao ngạo vô cùng.

      Duẫn Nặc nghẹn lời, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn nhân viên bán hàng cẩn thận cho sợi dây chuyền vào trong hộp.

      OMG, có tiền mua cho ? Hơn nữa, còn phải là số tiền nữa chứ? Vậy tiền này ở đâu ra?

      Nhân viên đóng gói xong, hai tay cung kính đưa cho : "Tiểu thư, của đây ạ."

      Duẫn Nặc chầm chậm nhận lấy, nhìn về phía Tần Mạc : "Trả tiền?"

      Người kia còn chưa mở miệng, liền thấy cửa hàng trưởng tới, mực cung kính đứng ở bên cạnh Tần Mạc : "Tiểu thư, cái này cần trả tiền, mời và tổng giám đốc Tần thong thả."

      "A?"

      Duẫn Nặc giật mình, ngẩn người ra, cho đến khi thấy Tần Mạc ra khỏi cửa , mới phản ứng kịp, lê tiếng hỏi cửa hàng trưởng bên cạnh: "Tại sao lại để ấy trả tiền chứ?"

      Cửa hàng trưởng kia cười khanh khách đáp lại: "Bởi vì cửa hàng này là của tổng giám đốc Tần, cho nên. . . . . ."

      . . . . . .

      Duẫn Nặc cuối cùng hiểu, cái gì gọi là tự bê đá đập vào chân của mình rồi, giờ phút này, chẳng khác gì bản thân hung hăng thưởng cho mình bạt tai.

      trách được người kia để cho người ra bọc dây chuyền lại mà thèm chớp mắt lấy cái, ra đây chính là công ty dưới trướng của Lục gia bọn họ.

      cảm thấy có chút phục, vội vàng đuổi theo, rồi với Tần Mạc: "Cho dù đây là cửa hàng của nhà họ Lục, chúng ta mua đồ cũng cần phải trả tiền chứ? phải trả nổi đấy chứ?"

      Nghe như thế, Tần Mạc lập tức dừng bước, xoay người ý vị thâm trường nhìn .

      "Tôi cho em hai phút, quay trở về hỏi cửa hàng trưởng chút, xem cái cửa hàng này, là của nhà họ Lục hay là của Tần Mạc tôi."

      ". . . . . ."

      Chỉ bằng hai câu, khiến cho Duẫn Nặc á khẩu trả lời được.

      đây là có ý gì? Cửa hàng châu báu nổi danh nhất thành phố này, là của Tần Mạc ?

      Sao lại biết có nhiều tiền như vậy chứ? Muốn hù dọa sao?
      bornthisway011091, xixontrạch nữ thích bài này.

    5. utca2000

      utca2000 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      hi, ban co the cho minh ban convert truyen nay khong?
      Ông xã, mau ký tên ly hôn - Quỷ Cửu Cửu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :