1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gà con

      Gà con Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      17
      hap dan wa..hong...hong tiep thui:th_18::th_18::th_18:
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 3: Thanh Trần điện
      Edit: Sở Thiên Tuyết
      Beta: QH​

      Trước khi đến đây ông hỏi thăm rất kĩ, Tô đại sư thu phí xem tướng theo tiêu chuẩn: Kẻ có tiền là một ngàn lượng, nếu là gia thế bình thường thì năm trăm lượng, lại kém một chút thì trăm lượng còn gặp phải gia cảnh bần hàn thì chỉ cần một, hai lượng là được.

      Mỗi lần khách trả tiền thù lao vô luận bao nhiêu, cho tới bây giờ nàng cũng đều hỏi đến.

      Chỉ là ở thời điểm thu bạc nàng cho biết, một phần tiền này sẽ được nàng đem quyên góp ở Thanh Tuyền tự nổi tiếng nhất Kinh Giao giúp họ cầu phúc, tích đức.

      Ngay từ đầu đã có người tin, liền tự mình đến Thanh Tuyền tự tìm hiểu, nhờ tiền mà mua được quan hệ bên trong, quả nhiên tìm thấy chỗ ghi công đức của chùa có tên Tô Bán Tiên đã quyên một số lượng bạc nhỏ.

      Khi việc này truyền ra, những kẻ đến xem tướng sau này đều tự giác nương theo tiêu chuẩn cấp bạc kia mà tự cân nhắc.

      Nhưng Tô đại sư vốn thu bạc theo tiêu chuẩn kia hôm nay lại có ngoại lệ.

      Nàng từ trong đống ngân phiếu đó lấy ra một nửa nhét vào trong tay áo, còn lại thì trả cho lão giả kia.

      Sau đó nàng mỉm cười đầy tự tin nói: "Ta biết đại thúc vẫn còn nghi ngờ lời ta , nên số ngân phiếu này ông hãy giữ lại. Tin tưởng ta, quá năm ngày, trong nhà ngài nhất định có việc vui lâm môn, đợi đến lúc đó ngài đến thanh toán tiền cũng được." Nàng vừa rồi xuyên thấu qua mi tâm của ông ta nhìn thấy ba ngày sau, vị phụ nhân kia sẽ đem nam hài bà gửi nuôi bên ngoài bảy năm đón về.

      Mà nàng sở dĩ đem bạc trả lại là bởi vì nàng còn có loại dự cảm rằng lão giả này khi biết mình vẫn có thể có con nối dõi sẽ mừng đến phát điên sau đó nhất định sẽ đãi yến tiệc lớn, đợi cho đến ngày đó vị quý nhân sau lưng ông ta cũng đến để chúc mừng.

      ra nàng muốn nhìn thử, người kia rốt cuộc là ai mà lại có có thể ảnh hưởng đến vận mệnh của người. Chỉ tay quý nhân này, cho dù ở kiếp trước nàng cũng chỉ có thể nhìn qua sách vở. Nàng thực rất muốn gặp người nọ.

      Lão giả vừa nghe tâm bị toạc ra, nét mặt già nua có chút nóng lên nhưng trong lòng lại là thầm vui mừng, ý nàng chẳng lẽ đời này ông có thêm đứa con?

      Lão giả còn muốn mấy câu mà lại biết cái gì, dù sao việc này bây giờ vẫn chưa chứng thực, lời cảm tạ cũng hơi sớm một chút nhưng cứ thế thì được mà ở lại cũng phải.

      Vị Tô đại sư cũng là quan tâm đến ông nữa, chỉ cất giọng: "Vị kế tiếp." Sau đó cầm lấy túi nước uống ừng ực hai hớp Nàng ngẩng mặt nhìn trời rồi nâng tay lau lên cái trán , thầm mắng: “Tổ bà nó, hôm nay, nóng quá.”

      Xem ra nàng lần sau muốn ra ngoài phải làm mũ che nắng để đội. Lại nhìn thoáng qua cả người chỉ có khuôn mặt và hai bàn tay lộ ở bên ngoài, còn lại toàn bộ đều bị quần áo bao kín lại.

      Trong lòng liền hoài niệm đến những món đồ trước đây: Áo crop top, áo tắm khiêu gợi, còn có những chiếc váy ngắn đến năm phân, chị nhớ các em quá …..

      Khi thần trí còn lơ đãng thì vị thứ hai xếp hàng ngồi xuống ở trước mặt nàng nói: "Tô đại sư, làm phiền ngài xem giúp tôi tài vận mấy năm tới ra sao?" xong thực tự giác đem hai tay của mình đều mở ra ở trước mặt nàng, hiển nhiên loại chuyện này hẳn làm rất nhiều lần.

      Tô đại sư nhìn thoáng qua vị tai to mặt lớn này, dáng vẻ mập mạp ú núc ních nhìn cực kỳ quen mắt, người này, cũng biết là não hắn có quá ngắn hay , nàng đến đây cũng đã gần hai tháng mà cơ hồ mỗi lần đều có thể nhìn đến . Mỗi khi nhìn vào đôi mắt ti hí như mắt lươn kia của hắn đều làm nàng cảm thấy ghê tởm. Nhịn xuống xúc động muốn chửi tục, nàng nở nụ cười giả tạo: "Ừm, để tôi xem cho ngài.."

      Nàng tuy nói như vậy nhưng lại vươn tay chạm vào tay , mà chỉ để sát vào một ít, giống như lòng bàn tay kia là một thứ gì đó rất bẩn rồi một bên thuận miệng cùng hắn trao đổi.

      nửa canh giờ liền trôi qua rất nhanh, Tô Thanh Mạt cũng giống như thường ngày, nàng đứng dậy thu thập xong đồ đạc của mình liền về hướng cái hồ phía sau.

      Vẫn còn một hàng người sắp xếp cả buổi sáng nhưng lại thể đến phiên những người đó, họ cũng dám nhiều lời, lại càng dám nói hay trách Tô đại sư lời. Chỉ có thể thầm cắn răng tranh thủ ở lần sau khi Tô đại sư xuất có thể xếp được vị trí tốt.

      Tô đại sư mặc dù vào kinh thành bao lâu, nhưng cũng có rất nhiều người ủng hộ. Nên nếu ai dám có nửa lời oán than hay trách mắng Tô đại sư, cẩn thận bị những người ủng hộ này nghe được thì chuyện bị đánh đến bầm dập chính là xử phạt nhất.

      Xuyên qua cái hồ rồi quẹo trái , nàng đến cái cửa thứ ba, chớp mắt liền trực tiếp đẩy cửa vào.

      Bên trong thủ vệ, thị nữ vừa thấy nàng tiến vào, liền vội vàng đẩy cái then cửa to bằng cái chén ra đón nàng, sau đó nhanh chóng đóng cửa lại kĩ, hầu Tô Thanh Mạt về hướng sương phòng.

      Vừa bước vào trong sương phòng thì đã có tiếng nói phát ra : "Sao hôm nay ngài về muộn thế? Ngài biết , Tiểu Lục cũng đợi sốt ruột rồi."

      "Như thế nào? Có chuyện gì?" Tô Thanh Mạt nghiêng đầu nhìn nàng ta cái, đón lấy chén nước ấm nàng ấy đưa tới uống một ngụm nước nhuận hầu.

      Tiểu Ngũ tỏ vẻ biết."Tóm lại chính là nhanh chút.”

      "Ừm." Đương chỉ ừ tiếng rồi đứng sau tấm rèm thay đồ cấp tốc đem quần áo người cởi ra. Vừa cởi vừa oán giận: "Tiểu Ngũ, xiêm y này mặc quá nóng , ngươi lập tức đổi loại thông khí tốt chút cho ta sau đó đến xưởng dệt vải chế tạo gấp gáp mấy bộ xiêm y . Ngươi biết , hôm nay ta ngồi ở chỗ đó liền nóng đến muốn bị cảm nắng luôn."

      Tiểu Ngũ đáp: " Tiểu nhân chuẩn bị ngay."

      Tô Thanh Mạt gật đầu, đối với Tiểu Ngũ thì hiệu suất làm việc của nàng vẫn là cần nghi ngờ .

      Đưa nàng ra khỏi sương phòng, vốn dĩ thiếu niên mặc áo trắng phiêu phiêu ngọc diện biến hóa nhanh chóng thành vị nị , mặc áo ni màu xám, đầu đội mũ.

      Làn da mặt hơi đen hơn làn da phía dưới, lông mi thô, mí mắt hơi khép lại.

      Hoàn toàn thay đổi, tựa hồ như với người vừa rồi là hai người khác nhau, dù là ai cũng đem vị ni trước mắt này cùng vị Tô đại sư chi lan ngọc thụ kia nhập làm .

      Nàng vừa vào hậu viện, liền gặp vị ni đứng đợi ở đó. Vừa thấy nàng vợi bước đến nghiêng người thi lễ: " Tiểu Lục bái kiến..."

      Tô Thanh Mạt phất tay, tiếp tục lên phía trước nói :"Miễn, chúng ta mau về , hôm nay mặt trời nắng quá, càng đứng lâu càng nóng.”

      “Vâng” Tiểu Lục lập tức đuổi theo.

      Còn Tiểu Ngũ thì ngược vào trong thành đến phường may mua chút vải tốt, thoáng khí để may xiêm y. Một lúc sau họ gặp nhau trước cửa thành. Ba vị ni bước chân ngừng rời khỏi thành mà có bất luận kẻ nào chú ý.

      Trong lúc này, trong điện Thanh trần trong hoàng cung, có vị lão giả, quỳ gối trước cửa đại điện chờ đợi người bên trong vào thông báo.

      Sau đó có vị công công mặt trắng cầm trong tay chiếc phất trần, từ bên trong đến trước mặt . Vị công công cầm trong tay phất trần trung quét đường vòng cung hoàn mỹ từ tay trái sang phải.

      Rồi nói: "Ngô đại nhân, quốc sư đại nhân mời ngài vào." xong liền ở phía trước dẫn đường.

      Ngô Đại Vinh nghe vậy lập tức tiếng cám ơn, đứng dậy theo phía sau vào bên trong.

      Tuy , Ngô Đại Vinh là nhị phẩm Binh Bộ Thị Lang, thân phận ở trong triều cũng thuộc loại có ̣a vị.

      Nhưng thân phận này của nếu đem so sánh cùng vị công công có thể hầu hạ gần quốc sư đại nhân trước mặt này, quá là nhỏ bé đáng giá nhắc tới.

      Trong triều từ trước đến nay dưới vẫn đều lưu truyền câu như sau: Thà làm chó Thanh Trần, làm quan trong điện
      Last edited by a moderator: 29/1/15
      KY_BIBG, Heoiues, AELITA52 others thích bài này.

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      one like
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 4: Nổi lên hứng thú với “hắn”
      Edit: Sở Thiên Tuyết
      Beta: QH​


      Ý nghĩa của câu này những vị thần tử ở trong triều chẳng khác gì khí. Thân là đại thần trong triều – những kẻ chỉ thần phục dưới Đương Kim Thánh Thượng nhưng tại Thanh Trần điện thì địa vị của bọn họ lại bằng cả một thủ vệ canh cửa.

      Bên trong điện Thanh Trần, ở giữa đại điện đặt một lư hương Thanh Đồng, khói từ ̉nh Thanh Đồng chậm rãi bay lên, lượn lờ quanh điện như mây khói cõi tiên.

      Mới vừa bước vào trong, có một mùi đàn hương xông vào mũi, làm cho người ta cảm thấy thư thái, thanh tịnh hơn.

      Ngô Đại Vinh gấp gáp đến mức mở cả miệng để hít thứ hương thơm đó, thầm nghĩ: đây chính là Thủy Mộc đàn hương thượng đẳng do Tây Vực tiến cống. Nghe loại đàn hương này hàng năm sản xuất cũng chỉ có gần trăm cân mà năm nào cũng tiến ́ng cho hoàng thượng

      Mà hoàng thượng luôn luôn đối với quốc sư sủng ái có thừa. ́ng phẩm quý hiếm thế này mà người cũng đem cấp cho quốc sư đến 80 cân. Chính mình bên chỉ để lại 20 cân dùng bình thường hoặc khi tiếp đãi sứ giả các nước

      Có thể thấy được địa vị của vị quốc sư này ở Thiên triều quả dưới người, vạn người.

      "Ngô đại nhân, quốc sư đại nhân ở bên trong, ngài hãy tự vào ." Công công đem ông dẫn tới bên trong một sương phòng che bằng các mành vải lớn rồi giao cho một câu liền lui xuống, cũng để Ngô Đại Vinh có thời gian phản ứng.

      Ngô Đại Vinh đứng ở trước những tấm mành mỏng ngăn cách trong phòng với bên ngoài, do dự trong chốc lát rồi cắn chặt răng xốc mành vào.

      Vừa bước vào trong, hắn quét mắt nhìn liền bắt gặp một thân ảnh phong hoa tuyệt đại đứng kế bên cửa sổ, lúc này chắp tay sau lưng, đôi mắt hướng về bầu trời cao rộng

      Ông vội vàng quỳ xuống: "Thần, bái kiến quốc sư đại nhân."

      "Bình thân." Quốc sư đại nhân thân hình chưa động, giọng điệu lãnh đạm, hơi thở nhàng như có như .

      Ngô Đại Vinh đứng dậy liền có chút gượng gạo, quốc sư đại nhân vẫn chưa lên tiếng, đương nhiên cũng dám nhiều lời, tận lực bình ổn lại hơi thở, toàn bộ căn phòng trong lúc nhất thời lâm vào yên tĩnh.

      Ông đột nhiên cảm thấy, quốc sư đại nhân lời nào so với khi nói chuyện càng làm cho người ta cảm thấy áp lực hơn.

      Cũng biết trải qua bao lâu, Ngô Đại Vinh cảm giác hai chân mình đều cứng đờ quốc sư đại nhân rốt cục cũng động thân.

      Khi Ngô Đại Vinh cảm nhận rõ ràng có một mùi hương giao động trong khí thì trước mắt đã còn thấy thân ảnh của quốc sư.

      Trong lòng như có thứ gì vừa rơi lộp bộp, ông vội vàng quay đầu, bắt gặp quốc sư đại nhân nằm nghiêng trong băng ghế, nhìn về hướng chính mình, Ngô Đại Vinh vội vàng xoay người đối diện quỳ xuống

      "Thần, bái kiến quốc sư đại nhân." Thầm nghĩ: Thân thủ của quốc sư tựa hồ ngày càng xuất thần rồi.

      "Ngô Thị Lang, nơi này chỉ có ngươi cùng bổn quốc sư, ngươi cần khách sáo như thế."

      Giọng điệu thản nhiên, lại làm cho trong lòng Ngô Đại Vinh căng thẳng, tại chỉ có hai người bọn họ. Quốc sư lại là chủ nhân của , mình cùng trong lúc đó quả cần như thế.

      Nhưng người này vốn quen giữ lễ tiết, hơn nữa toàn thân luôn tự nhiên phát ra khí thế bá đạo, mỗi khi thấy , mình cũng là kìm lòng đậu mà muốn quỳ xuống, thần phục ở dưới chân của .

      Nhanh chóng đứng lên, hơi xoay người đối diện Ly đại quốc sư : "Quốc sư đại nhân, thần hôm nay đến thực là có chuyện quan trọng thông báo."

      "Vậy à?" Ly Thanh đưa bàn tay của mình lên trước ánh sáng xem xét những ngón tay thon dài trắng noãn như ngọc, nhưng trong thanh ràng tràn ngập hứng thú.

      Ngô Đại Vinh vội vàng cúi đầu: "Thần hôm nay cố ý xem vị Tô Bán Tiên kia."

      Gặp vị cấp kia gì, ông lại vội vàng : "Gần đây thần nghe kinh thành xuất hiện vị tên là Tô Bán Tiên, e sợ người này ở kinh thành lừa gạt bá tánh nên cố ý tra xét thực hư. Lại ngờ rằng vị Tô Bán Tiên kia cũng là kẻ thực có vài phần bản lĩnh, thần vẫn chưa hề gì nhưng người đó lại có thể đem suy nghĩ trong lòng thần nói đúng tám chín phần."

      "Nga?" Lại là tiếng nga, khác hẳn thanh lúc trước vì lần này hắn chuyển tầm mắt từ mu bàn tay đến người phía dưới kia.

      Ngô Đại Vinh cảm nhận được ánh mắt của hắn dường như tê dại , dám ngẩng đầu

      Ai ai cũng biết, quốc sư Thiên triều chính là đệ nhất mỹ nam tử, tướng mạo so với đệ nhất mỹ nhân danh xưng Lý Tây Đô còn muốn thắng ba phần.

      Cho dù là thân nam tử, đều có nắm chắc khi đứng trước mặt Ly quốc sư mà vẫn giữ nguyên được thần thái bình tĩnh.

      Mà Ly đại quốc sư kiêng kị nhất khi thấy người khác thất thố trước bộ dáng của hắn, khi đó kẻ kia ắt sẽ gặp đại hoạ diệt thân.

      "Vậy với ngươi cái gì?" Ngữ khí của cực kỳ tản mạn, giống như căn bản là thèm để ý đến vấn đề tầm thường này.

      " nhà thần trong vòng năm ngày tất có việc vui lâm môn!"

      Mi tâm người kia khẽ nhúc nhích, "Vậy nếu sau năm ngày mà trong phủ ngươi có việc vui tới cửa, như thế nào?"

      Ngô Đại Vinh nhíu mày nghĩ lại trong chốc lát theo sau, " Việc này. . . . . có nhắc tới."

      Khóe miệng y gợi lên chút cười , thầm nghĩ khẩu khí thật lớn, lại nghe Ngô Thị Lang : "Bất quá thần cho ngàn lượng ngân phiếu, lại chỉ lấy năm trăm lượng. Còn là sau này trả cũng muộn. "

      Nụ cười khóe miệng cứng lại chút, "Thiên hạ việc vui thiếu, như vậy, Ngô Thị Lang, chuyện gì mà ngươi có thể cho là việc vui? Con nối dòng chăng? "

      Thân thể Ngô Đại Vinh cứng đờ, sau đó lại quỳ xuống dập đầu, hô to: "Quốc sư thánh minh."

      Lại nghe y khẽ cười tiếng, "A, thánh minh? Cả kinh thành này người nào biết Ngô Thị Lang ngươi hơn năm mươi tuổi nhưng dưới gối có mụn con trai hay ?"

      Sắc mặt Ngô Đại Vinh cứng lại, "Việc này. . . . . . . . . . . ."

      Y vẫy tay ngắt lời , rồi nâng bàn tay, khép hờ, bắt đầu bấm đốt ngón tay tính toán.

      Ngô Đại Vinh, thấy bộ dáng này của y liền biết đây là giúp mình xem quẻ, trong lòng mừng rỡ thôi. Quốc sư đại nhân xem quẻ, đây chính là việc ngàn lần khó cầu.

      thấy y đột nhiên mở mắt ra, tầm mắt bắn thẳng đến hướng ông.

      Dọa sắc mặt ông trắng bệch: "Quốc.. Quốc sư đại nhân, sao. . . . . . Làm sao vậy?"

      Y đứng dậy lại đến phía trước cửa sổ, ngóng nhìn bầu trời, " còn cái gì?"

      Ngô Đại Vinh chưa kịp trả lời thì y lại vẫy tay, "Thôi, ngươi xuống ."

      Trong phòng chỉ còn một người, chỉ thấy y ngẩng mặt nhìn bầu trời, hình cung nơi khóe miệng dần dần kéo lớn hơn vài phần.

      Quả nhiên có vài phần tài năng, xem ra, hắn phải tự mình gặp vị Tô Bán Tiên kia rồi.

      Lời của sư phụ vẫn vang vọng ở bên tai: Trúng đại kiếp nạn, đại hoạ ập đến! Nếu là nam tử, cần lý do, nhất ̣nh phải diệt trừ!

      Chỉ hy vọng kết quả kia đừng bao giờ làm cho thất vọng.

      Tô Thanh Mạt cùng Tiểu Lục chạy, rốt cục ở thời gian buổi trưa lúc nóng nhất đã đến trước chỗ ở, Mạt Yên đạo quan.

      Hai người theo cửa chính vào, bắt gặp trong đại điện có vị phụ nhân trung niên mặc đồ tơ lụa tốt nhất quỳ gối cầu phúc trước Quan Bồ Tát, trước cửa còn có thị nữ đứng hầu .

      Ước chừng cũng phải mười mấy người, Tô Thanh Mạt trong lòng sợ hãi than, người đến đây phỏng chừng nha, xuất môn liền có khoảng chục thị nữ. Lòng hiếu kì nặng làm nàng nâng bước hướng bên trong tìn kiếm lại bị Tiểu Lục cấp tốc kéo lại.

      Nghiêng đầu nhìn vẻ mặt đồng ý của Tiểu Lục cùng cánh tay nắm chặt tay mình kia, cặp mắt lớn lúc này cũng mở to to, tựa hồ nếu như mình nghe lời của nàng, Tiểu Lục khóc cho nàng xem.

      Đây là đòn sát thủ của Tiểu Lục, đòn sát thủ chỉ có tác dụng đối Tô Thanh Mạt.

      Tô Thanh Mạt bất đắc dĩ thở dài, đành phải theo nàng đường sau vòng qua đại điện.

      Vừa , bên bắt đầu cấp tốc tẩy não Tiểu Lục, "Tiểu Lục, ngươi rất có lương tâm , ngươi như vậy đúng là xứng với chiếc áo người ngươi.”
      Last edited by a moderator: 15/4/15
      Thanh GM, baongocbt, Rum2351 others thích bài này.

    5. NMT 1

      NMT 1 New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      19
      khi nghe hằng edit ta:yoyo58: biết ngay là bộ này hay rồi aaaaaaaa:yoyo52:, ta lót dép ngồi hóng :yoyo63:
      sở thiên tuyếtHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :