1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Yêu - Thiên Thảo (9C - HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      sr các nàng T.T dạo này ta bắt đầu vào kì mới ùi nên ko có nhìu thời gian edit, chắc phải lâu lâu mí có chương mới, ai đó cho ta cái động lực a~
      1 chương mà dài lê thê
      ngocthach, quỳnhpinky, 10122 others thích bài này.

    2. Cừu còi xấu tính

      Cừu còi xấu tính Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      236
      Chương 7.1: Gặp lại

      khóc, hận . gắt gao ôm nhưng vẫn hận . Vương Kỷ Hoa bao lần từng tưởng tượng nếu có thể gặp lại , nhưng chưa từng nghĩ đến ngày Đỗ Quân Điển hận mình. Choang! thanh vật gì đó vỡ vang lên, mùi cà phê đậm đặc lan tỏa trong biệt thự, ngay sau đó, mùi hương nhạt dần hòa vào trong gian.

      “Quân Điển, này là…” Liễu Ái nhìn cảnh này khỏi khiếp sợ, chừng thấy phẫn nộ như vậy cầm tay , hơn nữa nét mặt của như là rất “mãnh liệt”!

      Đúng vậy, ngoài “mãnh liệt” ra, biết dùng từ nào để hình dung nữa. chưa từng nhìn thấy gương mặt lại mang nhiều vẻ phức tạp như vậy. Trong nháy mắt, cảm thấy toàn thân mình đột nhiên căng cứng. kia từ đâu xuất ?! ta đến đây có mục đích gì? Tại sao Quân Điển lại vì ta mà kích động như vậy?

      Đỗ Quân Điển dừng lại, “ có thể nhìn thấy ấy sao?”

      “Là… đúng, em nhìn thấy ấy rất .” Mặc dù hiểu ý là gì nhưng vẫn gật đầu.

      Nãy giờ vẫn chú ý, nghĩ rằng chỉ có mình nhìn thấy , như là người từ thế giới khác đến xen vào cuộc sống của . Nhưng lần này, chia xa 11 năm, trở lại, ngoài ra, người khác lại có thể nhìn thấy .

      “Ha ha ha ha!” Đỗ Quân Điển cười cách điên cuồng. Liệu Ái như hết sức hoảng sợ. Từ sau sinh nhật năm đó, chưa từng thấy điên cuồng như vậy.

      Đỗ Quân Điển quay đầu lại, nhìn chằm chằm Vương Kỷ Hoa, “Kỷ Kỷ, xem ra lần này trở lại, em giống lúc trước mà như người bình thường, ai cũng có thể nhìn thấy em. Vậy có phải bây giờ em trở thành người phàm trần rồi ?”

      Vương Kỷ Hoa thở dài hơi, “Quân Điển, cậu đừng nắm tay tôi chặt như vậy, nếu cậu muốn chuyện, tôi ngồi xuống chuyện nghiêm chỉnh với cậu.”

      “Em hết mọi chuyện cho tôi nghe sao? Chỉ sợ em rời thèm chào tiếng, hoàn toàn biến mất trong thế giới của tôi!” cầm tay năm ngón tay siết lại khiến nhíu mày, “Tôi !”

      Đây là thế giới của , cho dù có muốn cũng biến mất được.

      “Đáng tiếc, lời dối của em khiến tôi thể tin được!” Ánh mắt Đỗ Quân Điển rét lạnh, khóe miệng lại cười vô cùng ôn nhu. như vậy khiến cảm thấy xa lạ! Vương Kỷ Hoa sững sờ nhìn nụ cười của đối phương, thậm chí quên cả giãy giụa.

      Cho đến khi bên cạnh vang lên tiếng kêu sợ hãi dám tin, “ chính là Kỷ Kỷ?” Liễu Ái trừng mắt nhìn Vương Kỷ Hoa. này chính là người làm Đỗ Quân Điển vừa vừa hận, nhưng vẫn cố chấp quên sao? Nhìn gương mặt kia, chợt nhận ra vì sao lại chỉ là vật thay thế. Khuôn mặt và đối phương có vài phần tương tự nhưng hoàn toàn giống. Nhưng đáng buồn, dù chỉ là vật thay thế, cũng thể thay thế được người con kia.

      là… Liễu Ái?” Vương Kỷ Hoa nhìn đối phương, chợt nhận ra đó là ai.

      Liễu Ái kinh ngạc há hốc miệng, “ biết tôi sao?”

      “Tôi biết , bất quá này… Ách, tóm lại là chuyện rất dài.” cười khan, thân thể lảo đảo cái, bị Đỗ Quân Điển kéo về phía trước. dừng lại trước cánh cửa, mở ra.

      “Quân Điển, muốn làm gì vậy?” Liễu Ái đuổi theo, đây là phòng ngủ của .

      “Liễu tiểu thư, hơi quá phận rồi đó.” Đỗ Quân Điển quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Liễu Ái, thanh ôn nhuận nhưng mang theo tia ớn lạnh. Liễu Ái ngẩn ra, im lặng biết gì. Sau khắc, Đỗ Quân Điển kéo Vương Kỷ Hoa vào phòng. Cánh cửa, nặng nề khép lại. Đôi nam nữ cuối cùng biến mất khỏi tầm mắt của . Liễu Ái ngơ ngác đứng trước cửa. Hận sao? Quân Điển hận kia sao? Nếu hận đó, vì sao thấy ánh mắt chứa quyến luyến…

      “Được rồi, chúng ta có thể mọi chuyện.”

      Trong phòng, Vương Kỷ Hoa trừng mắt nhìn Đỗ Quân Điển, “Nhưng mà trước đó cậu phải buông tay tôi ra.”

      nhàn nhạt mỉm cười: “Em muốn nắm tay tôi tôi buông tay.” xong, bàn tay nắm chặt tay buông ra. Vương Kỷ Hoa xoa xoa cánh tay vừa bị nắm chặt, mượn lực giảm bớt đau đớn.

      “Bất quá, em có cơ hội biến mất, giống như trước kia đột nhiên mất tích.” Quân Điển cả người lười biếng ngồi dựa vào mép giường, nhưng hai mắt vẫn sít sao nhìn chằm chằm Vương Kỷ Hoa.

      Vương Kỷ Hoa xoa xoa thái dương, nghĩ lại lượt mọi chuyện trong đầu. Tóm lại câu, tuyệt đối nghĩ được tại sao Đỗ Quân Điển gặp lại phản ứng mãnh liệt như thế.

      “Tôi muốn hỏi vấn đề thứ nhất, cậu cậu hận tôi, tại sao?” Trong trí nhớ của , cùng luôn luôn chung sống như những người bạn tốt, cho dù thích, nhưng cũng thể loáng cái trở thành hận chứ.

      “Theo em nghĩ, tại sao tôi hận em?” khẽ nghiêng đầu, giống như là tham lam nhìn chằm chằm .

      có chút nhụt chí trả lời: “Tôi biết.” Đúng vậy, nghĩ đến bể đầu cũng nghĩ rằng mọi chuyện xảy ra như thế này.

      Đỗ Quân Điển ngẩng đầu, nhàng vuốt tóc, “Tôi , nếu em muốn đùa giỡn tôi, có thể tận tình đùa giỡn, chỉ cần em vui vẻ là được, tôi chỉ có cầu, chỉ hi vọng em mãi ở bên tôi. Nhưng em lại lần nữa biến mất khỏi thế giới của tôi, em đưa tôi bay lên thiên đường, rồi ngay sau đó lại ném tôi xuống địa ngục, chẳng lẽ tôi thể hận em được sao?”

      “Tôi thừa nhận, lần đầu tôi tiếng nào mà rời là tôi sai, nhưng chính tôi cũng biết mình biến mất, sau đó, buổi tối sinh nhật cậu tôi rời , vì tôi thấy cậu trưởng thành, từ giờ có thể tự chăm sóc mình, cậu có bạn bè tốt, có người cậu ở bên cạnh, mà cậu cũng cần tôi.” Vương Kỷ Hoa giải thích.

      cần?!” cười lạnh, hung hăng trừng , ánh mắt kia giống như muốn chiếm giữ lấy , “Em có hỏi qua tôi ? Em có biết đáp án của tôi là gì ? Em tự mình quyết định, căn bản hỏi tới ý kiến của tôi.”

      “Nhưng cậu khi đó mỗi ngày đều chỉ cùng Liễu Ái, hoặc là cùng Hàng Trác thảo luận việc học, dù tôi tới, cũng gặp được cậu, cùng nhau chuyện phiếm lai càng ít, có đôi khi cả ngày được câu, như vậy còn chưa thái độ của cậu sao?”

      “Tại sao em lại điều đó chính là tôi cần em?” Ánh mắt của vẫn như cũ trừng nhưng lại chứa nồng đậm bi ai, “Em chẳng lẽ nghĩ là tôi muốn em để ý đến tôi hơn sao? Muốn em biết em thể thiếu tôi, muốn nhìn vẻ mặt ghen tị của em, muốn em ôm tôi , em muốn chiếm cứ toàn bộ thời gian của tôi!”

      thở dốc vì kinh ngạc, nhìn . ngờ, đáp án của lại là như vậy, “Cậu…”

      “Tôi rất ngốc phải ?!” đùa cợt cười, “Khi đó tôi rất ngu ngốc phải . Cho dù tôi tận lực làm những thứ này, em hoàn toàn để ý, mà tôi lại dám đem tâm ý của mình cho em biết. Tôi sợ, tôi hù dọa em. Tôi sợ mình nhiễm bẩn thiên sứ của mình, cho nên tôi hề ra.” Hầu kết nhàng chuyển động, môi khẽ mở khẽ hợp, ra những lời khiến kinh ngạc. “ ra từ đó tôi em, Kỷ Kỷ.”

      Thế giới tựa hồ dừng lại tại đó. Thiên toàn địa chuyển, lại như là chờ đợi từ lâu. Vương Kỷ Hoa cảm thấy đầu trống rỗng, lời của khiến biết phải làm sao.

      “Cho nên, bây giờ hận em, Kỷ Kỷ.” đứng lên, nhàng che đôi mắt của , “Hận đến nỗi chỉ cần nhìn vào đôi mắt này, tôi lại có xúc động muốn đem em bóp chết.” Thân thể của chấn động, lảo đảo muốn lùi về phía sau chạy trốn, lại bị giữ chặt.

      “Quân Điển… tôi biết rời lại khiến trở nên như vậy…”

      “Cho nên bây giờ, dù như thế nào, tôi cũng để em đâu hết. Nếu em là thiên sứ của tôi, như vậy tôi quan tâm em muốn hay đem đôi cánh của em bẻ gãy, đây là em nợ tôi, em phải ở lại bên tôi, tất cả thời gian còn lại của em là ở lại đây, mọi chuyện còn tiếp tục!” thanh lạnh băng nỉ non, từng chữ từng chữ gõ vào trái tim . Môi rơi môi . Mắt của được che lại. thấy nét mặt của , cũng thấy ràng. Điều ràng nhất chính là cảm xúc làn môi. Chân mà lại ấm áp…

      Tung hàng đêm khuya cho các nàng nè :yoyo19: sr vì để các nàng chờ lâu *cúi đầu*
      Anastasia Huỳnh, biu~biu~biu, lyly10 others thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      dự là chương sau có H
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    4. DangThuy

      DangThuy Active Member

      Bài viết:
      85
      Được thích:
      115
      Thanh thủy văn á...

      Klq, nhưng mình cảm thấy hơi phiền nam chính =.=
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    5. Ty~Ty

      Ty~Ty Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      1,553
      Mong chờ mãi chuyện này đó nàng
      Nhanh chương mới nha
      Cừu còi xấu tính thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :