1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Betty

      Betty Well-Known Member

      Bài viết:
      613
      Được thích:
      2,030
      dọn chỗ lót dép hóng thôi :tungtung:
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Tô Bán Tiên (*) đến rồi!


      Nghe góc ngã tư đường của kinh thành phồn hoa, có quầy hàng rất là độc đáo, chỉ có chiếc bàn gỗ và hai chiếc ghế đá.

      Nghe quầy đó chỉ có miếng vải trắng, đó có viết câu đối rất mạnh mẽ đến cực điểm

      Vế : Phê dương đoạn ngũ hành, xem tay đoán nhật nguyệt,


      Vế dưới: Đoán phong thủy, biết Càn Khôn như trong tay áo.

      Hoành phi: Tô Bán Tiên rất tài!

      Nghe mấy cái đó vẫn chưa đủ gây chú ý đâu, chân chính làm cho người ta chú ý nhất đó chính là vị Bán tiên ngồi ở phía sau, ta có mái tóc trắng bay bay, hay hàng râu trắng dài dài.

      Toàn thân cao thấp ngoài bộ y phục trắng tương đối thoát tục ra, hề có chút tiên khí nào, lại càng hề có chút liên quan đến mấy chữ viết tấm vải hiệu đó.

      Chính xác là Tô Bán Tiên rất tài.

      Nghe vị chủ quán kia là thiếu niên còn trẻ tuổi mới đôi mươi.

      Còn nghe chính là vị thiếu niên trẻ tuổi này tự xưng là Bán tiên, mỗi lần chỉ cần xuất tại góc của ngã tư đường đó, bắt đầu từ khi xuất , ngã tư đường chủ yếu của kinh thành đó bắt đầu chật như nêm cối. Thẳng đến khi ta rời , phương tiện lưu thông mới có thể ổn định trở lại.

      Đối với chuyện này, quan viên tuần phủ chuyên phụ trách duy trì trị an trong thành, đều có biện pháp.

      Kỳ vị quan tuần phủ này cũng từng cố gắng, nhưng kết quả … . . . Nhớ lại quá mức thống khổ, ông dám nhớ lại nữa đâu!

      Dù sao lưu thông đoạn đường này chỉ tắc vào khoảng nửa giờ của giờ ngọ, quãng thời gian này kỳ cũng ảnh hưởng gì nhiều.

      tại ông ta chỉ trông lực ảnh hưởng của vị Tô Bán Tiên đó đừng lan rộng ra nữa được rồi.

      Bằng , thực gây trở ngại cho toàn bộ ngã tư đường, ảnh hưởng đến đường về nhà của các vị đại thần sau khi tiến cung trở về, như thế trách nhiệm của ông càng nặng nề hơn.

      Chỉ là vị quan tuần phủ này đánh giá quá thấp ảnh hưởng của vị Tô Bán Tiên này.

      Bởi ông biết ở góc đường bên cạnh thậm chí có vài đứa trẻ hát bài đồng dao về người này.

      Tô Bán Tiên rất tài

      Chỉ bấm tay biết

      Càn khôn cùng phong vân

      Đoán chữ như thần

      Thanh dung ngọc diện

      Dáng tựa thần tiên

      Đem ra so sánh

      Hơn cả Ly quốc sư đương triều

      Hơn cả Ly quốc sư đương triều


      Độ lan truyền của đoạn đồng dao này tuy chưa thể là rộng rãi nhưng trong đoạn ca dao đó có thể nhận biết được độ tương quan của hai nhân vật chính

      Đối với chuyện này, đương là Tô Thanh Mạt cũng chỉ khẽ bĩu môi cái, danh lợi gì đó đối với nàng mà hề quan trọng bằng bạc nén.

      Ai. . . . . . Vì sao mấy đứa hát đồng dao này lại là trẻ con vậy? Điều này làm cho nàng có muốn đòi chút tiền bồi thường danh dự cũng thể xuống tay.

      Thôi, như thế nào chúng nó cũng ca công tụng đức cho mình, tuy có bạc để thu, nhưng loại công đức này cũng phải ai muốn cũng được.

      Nhưng đối với nhân vật chính khác trong đoạn đồng dao mà , phải là Thiên Lôi câu động địa hỏa, ầm vang tiếng rồi.

      Bên trong hoàng thành, trong tòa cung điện xa hoa.

      Rất nhiều ánh đèn chiếu sáng chiếu rọi làm tòa cung điện sáng. Đêm mùa hạ hơi lạnh, có làn gió mang theo hơi lạnh len vào cửa sổ, làm lay động ngọn nến, ánh nến chiếu lên bức màn bằng lụa mỏng và theo làn gió làm bức màn khẽ lay động, giống như mỹ nhân múa lượn dịu dàng, tuyệt đẹp.

      Nhuyễn tháp bên cạnh có người nằm nghiêng.

      tay trắng như ngọc của nam tử khẽ chống đầu, tay áo rộng thùng thình rơi xuống làm lộ cổ tay mảnh khảnh noãn nà như ngọc. Chiếc cằm khẽ hếch bên dưới ánh nến tạo nên đường cong tuyệt mỹ, chiếc mũi cao thẳng khiến cho gương mặt nằm nghiêng nhìn thoáng qua càng thêm thâm thúy.

      tại, mắt khẽ híp lại, hàng mi cong dài bên như muốn khép lại với hàng mi dưới, lại mạnh mẽ mở to, đôi môi mỏng màu hồng phấn làm người ta vừa nhìn thấy muốn phạm tội khẽ cong lên: “Dáng tựa thần tiên, đem ra so sánh, hơn cả Ly quốc sư đương triều? Ha ha, khẩu khí cũng ."

      Đôi mắt phượng hẹp dài khẽ liếc về hướng hắc y nhân quỳ, ngón tay thon dài khẽ lướt qua lại chiếc cằm thon thả, lười biếng : “Thanh Nhất, ngươi thử xem, người đó thực hơn bổn quốc sư sao?"

      Hồi đáp: "Lời đồn đãi, chuyện đồn mười." Trong lòng tiếp tục oán thầm: Chủ nhân thân thể cao quý tựa thiên tiên, hạng thầy tướng số dân đen đó sao có thể sánh bằng.

      “Vậy sao? Nhưng có lửa làm sao có khói?” Giọng điệu của nam tử vẫn lười biếng chậm rãi nhàng, nhưng ngón tay thon dài của vốn buông thả nay đặt lên thành nhuyễn tháp khẽ gõ cách có tiết tấu

      Hiển nhiên giọng điệu chậm rãi đó hoàn toàn đồng nhất với ý nghĩ trong lòng

      Cộp, cộp cộp… Giống như trái tim trong ngực của Thanh Nhất nhảy dồn.

      "Thuộc hạ xử lý ngay." xong đứng dậy định rời .

      Lại nghe người nào đó : "À ừm, chuyện này cần vội. Ai. . . . . . Thanh Nhất à, thế gian này tốt đẹp như thế, nhưng tính tình của ngươi vẫn luôn nóng nảy như vậy, như vậy tốt, tốt."

      Thanh Nhất đứng, nghe được tiếng thở dài của vội vàng quỳ xuống."Thuộc hạ biết tội, làm cho chủ nhân lo lắng, thỉnh chủ nhân trách phạt."

      "Có biết lai lịch tiểu tử kia ?"

      Thân thể Thanh Nhất hơi hơi cứng đờ, lên tiếng.

      Hôm nay đến đó, mới biết được tiểu tử kia cũng vừa thu quán rồi.

      Nhanh chóng chộp người ở đó để hỏi thăm, kết quả lại thu hoạch được gì.

      Sau đó nghe được ít tin tức có liên quan đến , nhưng những gì nghe được đều là những gì mà dân chúng thổi phồng, nào là đoán chữ tài như thế nào, xem tướng chuẩn như thế nào.

      biết, những lời này, chủ nhân thích nghe. Bởi vì ngay cả đều nghe cũng lọt tai.

      “Có biết tiểu tử đó mở quán vào giờ nào ?”

      Thân thể Thanh Nhất lại chấn động dứt, cúi thấp đầu vẫn hề lên tiếng.

      "Vậy ngươi biết được những gì?" Ly đại quốc sư lại thở dài lần nữa, trong giọng đầy vẻ bất đắc dĩ, làm cho Thanh Nhất quỳ đất nghe xong đúng là xấu hổ muốn tìm chỗ đâm đầu chết cho rồi.

      Những gì biết vừa rồi cũng xong, lúc này, còn gì để rồi.

      Đầu càng thêm cúi thấp ít, trong lòng biết chủ nhân nhất định rất thất vọng về .

      Chỉ có thể trách gã tiểu tử kia quá mức thần bí, thế nhưng người biết cụ thể hướng của .

      thầm cắn răng, tiểu tử kia tốt nhất đừng xuất nữa, bằng , nhất định đón tiếp gã tốt!

      "Thôi, tự xuống lĩnh phạt , lần sau được viện dẫn lẽ này nữa." Ly đại quốc sư lại thở dài lần nữa, nhưng trong giọng còn là bất đắc dĩ, đặc biệt trong bốn chữ cuối cùng lộ ra lãnh liệt cùng hờ hững.

      Thanh Nhất dập đầu cái mạnh, "Thanh Nhất tạ chủ nhân khai ân." Chỉ nghe vút tiếng, thân ảnh của biến mất.

      đúng, Ly đại quốc sư lần này đúng là khai ân, bởi vì bên cạnh từ trước đến giò lưu hạng người vô dụng.

      Mà người bị phán định là vô dụng, cũng chỉ có kết cục, chết!

      Đứng đầu là chữ thanh tại chỉ có mười sáu người, tên toàn bộ đều là dựa theo năng lực để xếp đặt.

      Thanh Nhất, sỡ dĩ được lấy chữ nhất cũng bởi vì là thủ hạ đắc lực nhất, Ly đại quốc sư đương nhiên có khả năng dễ dàng để chết, đây là nguyên lý càng trọng dụng nhân mạng càng đáng quý.

      Đến khi trong điện chỉ còn mình, Ly đại quốc sư liền đứng dậy đến cửa sổ, đôi mắt hẹp dài nhìn về những ánh sao sáng chói chớp nháy ngừng bầu trời đêm

      ràng là nhìn chăm chú vào biển sao, nhưng trong mắt lại hề chứa đựng tia sáng nào, ánh mắt chỉ chứa sâu thẳm vô tận.

      Chỉ thấy đôi môi mỏng của hé mở, thanh giống như từ nơi rất xa truyền đến: " qua mười lăm năm, biết quẻ tượng mà sư phụ đoán năm đó rốt cuộc có ứng nghiệm hay ?”

      Mười lăm năm nay, vẫn lưu ý tất cả các loại chuyện xấu ở thế gian này, thường xuyên khởi quẻ tìm kiếm, nhưng vẫn hoàn toàn tìm được.

      Trời đất bao la, nhân sinh dị biến, bảo bối xuất thế, như phật như ma.

      nhớ rất , sau khi sư phụ bói ra quẻ này, từng lặp lặp lại rất nhiều lần và trịnh trọng nhắc nhở : Nếu người này là nữ nhân, đó chính là số mạng đặc biệt dành cho , có thể hóa giải kiếp nạn mà gánh chịu nhất định phải từ thủ đoạn thu người đó về.

      Nếu là nam tử, cần lý do, nhất định phải tiêu diệt!

      Bởi vì, kiếp nạn mà gánh, bị người này gây họa cho nhân gian!

      Lúc nghe sư phụ lời này cũng chỉ mới bốn tuổi, nên chỉ đáp lại bằng bốn chữ: Có chút thụ vị!

      Cho đến tại, sư phụ cưỡi hạc tây thiên nhiều năm, nhưng người mà ông nhắc nhắc lại đó lại hề thấy bóng dáng, phải là có chút thú vị sao?

      Hôm nay, Tô Bán Tiên trong miệng các bạn trẻ kia lại xuất tại ngã tư đường.

      vài người dân cố ý đứng chờ có thể nhìn thấy tấm liễn trắng hòa lẫn trong đám người nhưng vẫn bắt mắt đến cực điểm chậm rãi về hướng quán .

      "Tô Bán Tiên , Tô đại sư đến rồi!"

      Đột nhiên biết là ai hô lên trước, trong thanh đó tràn đầy kích động giống như chim sẻ ríu rít báo tin vui, năm chữ kia bắt đầu lan truyền thành tiếng động ồn ào.

      Sau đó chỉ thấy dòng người đường đều bắt đầu ào ào vọt về hướng quán , nhưng hề xuất tình trạng ngươi chen ta lấn, ngược lại rất quy tắc xếp hàng đâu vào đấy.

      Người đứng ở vị trí đầu tiên, cách chiếc bàn gỗ đơn sơ kia khoảng chừng thước.

      Bởi vì Tô đại sư , phải cách thước để chừa riêng tư cá nhân, chỉ có người xem tướng đoán chữ mới được bước vào ranh giới này.

      Theo tấm liễn trắng đó dần dần đến gần, nhóm dân chúng xếp hàng nghiêm chỉnh kia có thể nghe được thanh ôn hòa chào hỏi của Tô Bán Tiên với mọi người” “Xin chào mọi người, mọi người vất vả rồi.”

      Đây là giọng điệu chào hàng của bạn Tô Bán Tiên, Tô đại sư.

      Quả nhiên là Tô đại sư! Tâm tình mọi người kích động đồng thanh hô: " Xin chào Tô đại sư."

      “Chào, chào, chào mọi người, mọi người khỏe chứ”

      Thanh cuối vừa dứt, thiếu niên mặt ngọc thân áo trắng, mặt mang theo nụ cười , vai mang chiếc túi màu vàng nhạt, tay cầm tấm liễn bằng vải màu trắn xuất trong tầm mắt của mọi người.

      Tầm mắt mọi người đều dính tại than người đó muốn dời .

      Cặp mắt to ngập nước óng ánh trong suốt lộ ra tia sáng mềm mại, tựa hồ có thể bao dung tất cả bụi trần ở thế gian này, dung nhan tuyệt mỹ trắng noãn như ngọc mang theo nụ cười gần gũi mà bình dị, làm người ta bất giác cảm thấy tinh thần trầm tĩnh, lắng nghe .

      Tô Thanh Mạt đến phái sau của quán , đem miễng liễn trắng đó cắm vào khe hở của mấy viên đá bên cạnh.

      Nghiêng người dung tay áo trắng noãn sạch phủi chiếc ghế đá vài cái, động tác phất tay đầy vẽ tao nhã cũng trầm tĩnh.

      Kỳ , ghế đá kia từ lúc nàng còn chưa xuất ở đây có người người chủ động đến quét sạch .

      Nhưng đây là thói quen của Tô Thanh Mạt, cũng giống như lời mở đầu của nàng

      Đợi khi nàng ngồi xong, đặt chiếc túi vải vai xuống, và bắt đầu đem những gì trong đó xếp ra ngoài.
      (*) Bán tiên: nửa thần tiên
      Last edited by a moderator: 15/4/15
      Heoiues, AELITA, tiji46 others thích bài này.

    3. Colla

      Colla New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      25
      tô thanh mạt giả trang thành con trai sau này thế nào cũng bị hiểu lầm :">>
      người qua đường thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 2: Tô Bán Tiên ra tay

      cái mu rùa đen bóng, còn có ba miếng tiền đồng, đó là cái dùng để khởi quẻ mà các thầy bói hay dùng

      Nhưng ngày thường nàng xem tướng đoán chữ cho người khác thường dùng mấy cái này, từ khi nàng mở quán đến nay gần hai tháng. Hai món đó chưa từng xài qua.

      Sở dĩ đem nó bày lên bàn, ngoài việc làm cho có vẻ khí thế ra. Cũng làm cho người ngoài nhìn vào trong lòng có thể càng kính trọng vài phần, người trong nghề nhìn thấy lại càng dám đến đá quán.

      Nàng lại từ bên trong móc ra cái túi nước được chế tác từ da thú, trước khi làm việc nàng thường uống ngụm nhuận nhuận yết hầu trước.

      Nhìn thoáng qua mặt trời lên cao quá đỉnh đầu, lại từ trong lòng ngực móc ra chiếc quạt bằng tơ lụa kiểu dáng thịnh hành nhất gần đây ở kinh thành, phe phẩy hai cái, lúc này mới nhìn về phía người đứng xếp hàng đầu tiên, là lão giả khoảng năm mươi tuổi

      mặt lộ ra nụ cười chào hàng, phất tay ra hiệu: “Mời”

      Lão giả chạy nhanh tới, ngồi xuống chiếc ghế đặt trước bàn. Nhưng chỉ nhìn Tô Thanh Mạt muốn rồi lại thôi, tựa hồ có điều chi khó .

      Tô đại sư cầm cây quạt trong tay bốp tiếng khép lại, nghiêng người sát vào ông ôn nhu : "Đại thúc, có phải thúc muốn biết đời này ông còn có thể có con nối dòng nữa ?” Thanh của nàng cũng lớn, nên những người đứng cách khoảng thước xa đương nhiên nghe được.

      Lão giả trước bị tiếng gọi đại thúc của nàng làm đỏ cả gương mặt già nua, nhưng khi nghe được hết lời của nàng mặt mang đầy vẻ ngạc nhiên… Sao… Sao ngài ấy biết được?

      Tô đại sư lại bật cây quạt lụa phất phất về hướng miếng liễn, chỉ về hướng trung gian, vừa vặn dừng ngay chữ: Tô Bán Tiên giỏi nhất!.

      Lão giả sau khi xem, mặt đầy vẻ khâm phục.

      "Hãy đưa tay của ngài cho tôi xem.”

      Lão giả vừa nghe vội vàng đem tay trái đưa qua. Tô đại sư tỉ mỉ nhìn thoáng qua vân tay trong lòng bàn tay của ông, thuận tiện nhàng liếc mắt nhìn đường vân thêu tinh tế cổ tay áo của ông.

      Ừm, mũi kim tinh tế, đường chỉ liền mạch khéo léo, hoa văn được thêu rất khéo, rất có thẩm mỹ. Kiểu dáng nhìn qua tuy có vẻ bình thường, nhưng nhìn vào đường thêu cổ tay áo có thể nhìn ra tú nương chế tác ra bộ y phục này có tay nghề mười năm.

      Đây mới là xa hoa khiêm tốn nè, gia thế bình thường thể nuôi nổi tú nương xuất sắc như thế

      Ánh mắt chợt lóe, thu liễm tâm thần, ngẩng đầu lại : " Hãy đưa tay phải của ngài cho tôi.”

      Lão giả lại vội vàng đem tay phải đưa tới.

      Tô đại sư lại tỉ mỉ xem trong chốc lát, lòng bàn tay có vết chai, xem ra người này hẳn là biết vài phần võ công .

      thân quần áo bất phàm lại biết võ, nhìn dáng vẻ và khí thế của người này giống như vị quan chức . Xem ra người này đến đây, là có chuyện làm ăn lớn đưa đến cửa rồi ư?

      Trái tim của Tô đại sư đập loạn mấy nhịp, nhưng mặt lại khẽ nhíu mày, đôi môi đầy đặn khẽ mím gì giống như trầm tư.

      Lão giả vừa thấy vẻ mặt đó của nàng, lập tức trong lòng lộp bộp chút, vội vàng : "Tô đại sư, ngài xem tôi. . . . . . Như thế nào?"

      "Đại thúc, trong nhà ngài gần đây hình như được yên ổn?” Sắc mặt ảm đạm, hai mắt phù thũng, vừa thấy chính là nghỉ ngơi, nếu có tâm làm sao lo đến mất ngủ?

      Lão giả vừa nghe, vội vàng gật đầu.

      "Điều làm cho ngài ưu buồn hẳn là xuất phát từ thê thất ở nhà, ta có đúng ?”

      Lão giả lại gật đầu lần nữa, khi mắt nhìn sang nàng tỏa ra ánh sáng.

      " dối gạt ngài, vừa rồi ta xem tướng tay của ngài, trong sinh mệnh của ngài ứng đứa con trai. Chỉ là vận mệnh đứa bé này nhấp nhô, vẫn chưa đủ tuổi thành niên chết non, ta có đúng ?

      Đường vân tay chỉ về con nối dòng tổng cộng xuất hai nhánh , điều này chứng tỏ ông ta vốn nên có hai đứa con trai, nhưng đường vân trong đó có sơi dây khác giao nhau, chứng tỏ mạng đứa bé đó chưa kịp lớn chết. Về phần đường vân tay về đứa con khác khá mơ hồ, nhìn kỹ rất khó phát giác, hẳn là mới hình thành vài năm gần đây.

      Điều này chứng tỏ nay ông ta đứa con, nhưng đường vân này khá yếu, khá mờ nhạt, chứng tỏ vị lão giả trước mắt này vẫn chưa biết.

      Về đường vân vận mệnh của ông ta, nhìn đến nơi này, Tô đại sư lặng chút. Vốn dĩ lười biếng chỉ dùng nửa phần tâm để nhìn, nay lập tức nghiêm túc đến tám phần.

      Đường vân vận mệnh của chủ nhân bàn tay này phân nhánh rất nhiều, hiển nhiên người này cả đời nhấp nhô ngừng, đường vân chính của vận mệnh rất ràng, chứng tỏ dù người này số mệnh nhấp nhô nhưng luôn hóa dữ thành lành.

      Bởi vì ở bên cạnh đường vân vận mệnh của ông ta có xuất thêm nhánh vân con rất nhưng lại rất dài đó chính là có quý nhân phù trợ

      Nhìn đến nhánh này hai mắt Tô đại sư lập tức sáng vài phần, đây chính là đường chỉ tay quý nhân trăm năm khó gặp. Ngẩng đầu bắt đầu tỉ mỉ đánh giá tướng mạo vị lão giả trước mắt.

      Chỉ thấy ấn đường rộng, phẳng, giờ phút này trong mắt mặc dù tràn ngập bi thương, nhưng mặt lại hoàn toàn ăn khớp với vẻ bi thương trong mắt, tựa hồ kỳ tâm tính của ông ta cũng yếu đuối như vẻ bề ngoài.

      Xem ra vị quý nhân trong mệnh của ông ta đối với ông ta ảnh hưởng rất sâu.

      Điều này khiến cho Tô đại sư khá là tò mò với vị quý nhân kia, khỏi ngưng thần nhìn kĩ vào mi tâm của ông ta.

      ai biết, Tô Thanh Mạt nàng ngoại trừ biết xem tướng đoán chữ cho người khác, trong đôi mắt to trong trẻo của nàng còn có thể xem phúc họa tương lai của họ.

      Lão giả nhớ tới đứa con trai chết non của mình, hai mắt khỏi đỏ hồng, hai tay đặt ở mặt bàn ngừng siết lại rồi lại buông ra, hiển nhiên giờ phút này tâm tình của ông rất phức tạp.

      giọt nước mắt khẽ tràn ra khỏi đôi mắt mờ của ông, ông vội vàng nâng ống tay áo lên lau, khàn khàn cảm thán tiếng: "Tô đại sư kim khẩu như thần.”

      Trong lòng thầm bội phục, xem ra vị Tô đại sư này quả nhiên danh bất hư truyền.

      Tô đại sư lúc này cũng thu hồi tầm mắt, than tiếng: "Đại thúc, phu nhân của ngài đối với ngài là tình cảm .”
      Đúng là tình , phụ nhân hiền lương như thế này có lẽ cũng chỉ có ở thời đại này.

      Nếu đặt ở thế kỷ hai mươi mốt, đem bọn người kia lột xuống lớp da mới là lạ.

      Bọn người kia dẫn mối cho phu quân nhà bà, bà xé nát nữ nhân kia, ngược lại vụng trộm đem nữ nhân kia chuộc ra, đợi có thai lại nuôi nấng cho sinh ra đời.

      Đáng tiếc, cũng biết là do thân thể của lão giả có vấn đề, mấy mươi năm tới lại chỉ có nữ tử thành công mang thai.

      Tô Thanh Mạt có chút buồn bực, lão nhân này phải ở nhà chạm vào vợ ông ta đó chứ?

      Hay do vợ ông có bệnh về đường sinh dục tiện ? Bằng sao có thể duy trì phu quân của mình ra bên ngoài ăn vụng?

      Quả là nhân gian gì là thể!

      Thấy lão giả ngây người, Tô đại sư mỉm cười : "Ngài yên tâm, đến khi ngài qua trăm tuổi, chắc chắn có mạch hương khói chăm sóc ngài trước lúc lâm chung, mạch hương khói nhà ngài đoạn.”

      "Nhưng tại. . . . . ." Trong nhà chỉ có người vợ hiền, cùng tuổi với mình nhưng nay còn kinh nguyệt, làm sao còn có thể sinh ra đứa .

      Tô đại sư xua tay cắt ngang lời của ông: "Bản đại sư tiết lộ thiên cơ quá nhiều, Phật có dạy: Mọi chuyện chỉ nên biết hai, bất quá tam. Xin đại thúc hiểu cho.” Dứt lời, nàng còn chắp tay niệm phật hiệu.

      Lão giả nghe lời của nàng chứa huyền cơ, trong lòng bán tín bán nghi, nhưng vẫn đứng dậy bắt đầu bỏ tiền.

      Ông lấy ra chồng ngân phiếu, bên trong có ngàn lượng, do dự chút rồi đưa cho Tô đại sư.
      KY_BIBG, Heoiues, AELITA50 others thích bài này.

    5. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      Ôiiiii, đọc mà muốn cũng có 1 người bói linh như chị 1 lần
      Bạch Phụngmilktruyenky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :