1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Gia đình cực phẩm: Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài
      [​IMG]
      Tác giả: Khốc Lạp Đóa Đóa

      Thể loại: đại,ngôn tình

      Edit: OANH LOVE + THUY TRIEU DO + PHU VAN Y Y + MEO HOC XUONG + THANH DANG + TỬ TRANH + LAVENDER - BLUE + HUYỀN.UHA + DUNG CẢNH+ BOCONGANH1503+ NHOKCOICODON+ VU.NGUYEN + NHAN NHƯ SONG + ONLYLOVESOCIU + VOLINH62


      Giới thiệu vắn tắt:

      Bạn trai vì muốn thăng chức,lại đem bán cho cấp !

      Đợi sau khi biết chân tướng, lại trêu đùa cấp của ta phen.

      Đêm đó, nhặt được cái điện thoại di động liền bị người đuổi giết…

      Trong quán rượu, ngờ lại bị người ta hạ thuốc.

      Trong người đều nóng ran khiến tự chủ được.

      “Ah,cái MB* này dáng dấp tệ?”.Tiện tay bóp cái:”Này, đêm bao nhiêu tiền!”

      Ai biết bóp cái như vậy, lại đụng phải nhân vật chọc nổi, tổng giám đốc đại nhân thần bí nguy hiểm.

      “MB?” sắc mặt của Mặc Thiếu ngày càng co quắp, này này lại dám coi là MB?

      để cho biết đụng tới phải trả cái giá cao như thế nào!

      Cả đêm triền miên.

      Ngày thứ hai liền tới nước Pháp xa xôi,bảy năm sau trở lại, trở thành nhà thiết kế nổi tiếng, bên cạnh cậu bé vô cùng đẹp trai.

      “Cha,gần đây đường buôn bán như thế nào?” phiên bản thu của ai kia cười phúc hắc .

      Người đàn ông vặn lông mày:”Cha con là người dân lương thiện."

      “Hả? sao? ra là cha hoàn lương rồi hả? Như vậy chỗ hàng kia,con cũng cần cho người.”

      Người đàn ông lần nữa sửng sốt,”Con cái gì?”

      “Cha,người mới tặng con trăm triệu nhân dân tệ,lúc nào cho con trai cơ hội mời người ăn bữa cơm để báo hiếu đây?”

      Người đàn ông giờ hoàn toàn sửng sốt, ra con là…

      *MB: Trai bao


      Các file đính kèm:

      Last edited: 21/2/16
      tú cầu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1: Mong đợi sinh nhật

      “Như Lam, hôm nay là sinh nhật của em, ở khách sạn Kim đặt gian phòng, là phòng số 109 nha, còn nữa, tối hôm nay ăn mặc sinh đẹp chút!”

      Như Lam cầm điện thoại, miệng nở nụ cười hạnh phúc ”Được,em biết rồi, đúng hẹn em đến!”

      nhớ em!”

      “Em cũng vậy!”

      xong, điện thoại cắt đứt.

      Như Lam cầm điện thoại di động, nghĩ tới bạn trai Hứa Nhược vừa rồi gọi điện thoại tới, trong lúc kinh ngạc mang theo hạnh phúc, khóe miệng khỏi nhếch lên.

      Bọn họ quen biết hai năm rồi, nhưng vẫn luôn rất bận, vốn cho là sinh nhật năm nay cũng thể chung vui cùng, ngờ thể nhưng lại chủ động gọi điện thoại muốn cùng trải qua sinh nhật.

      Như Lam vì thế rất vui mừng.

      Cũng cảm giác rất hạnh phúc!

      Mới vừa đánh xong phần công việc, Như Lam liền chạy nhanh về nhà, chọn bộ trang sức trang nhã, thay cái váy xinh đẹp, mới đến khách sạn Kim.

      Ban đêm Hạ Thiên, gió , những ngôi sao lóe sáng bầu trời đêm, cũng giống như ánh mắt Như Lam giờ, long lanh động lòng người.

      Như Lam mặc cái đầu màu xanh nước biển, dài đến gối, lộ là đôi chân thon dài, tóc xõa ở phía sau, trang điểm thanh nhã, đôi mắt như ánh sáng mặt trời rạng rỡ.

      mỹ nữ ngàn dặm mới tìm thấy, mặc quần áo gì cũng xinh đẹp.

      Đứng ở cửa khách sạn Kim, khóe miệng nụ cười như có như , hít vào hơi sâu, đôi chân mang chiếc giày cao gót xinh xắn vào.

      thang máy trực tiếp lên lầu hai.

      Phòng số 109.

      Như Lam nhìn số phòng, nghĩ thầm,chính là chỗ này!

      Nhấn xuống chuông cửa, rất nhanh, cửa liền mở ra.

      Nhưng xuất biên trong cánh cửa phải là bạn trai -Hứa Nhược mà là người đàn ông xa lạ.

      nhầm phòng rồi sao?

      Như Lam nhìn chút mã số phòng, 109, sai a!

      là --?” Người đàn ông vặn chân mày hỏi.

      Người đàn ông vừa mở cửa, thời điểm nhìn thấy Như Lam, ánh mắt lóe lên ánh sáng dâm tà… Như Lam rất ghét cái vẻ mặt đó.

      có phải là Lâm Như Lam?” Người đàn ông kia nhìn Như Lam hỏi.

      Như Lam gật đầu. Vẫn lễ phép kéo ra nụ cười, ”Đúng vậy, là?”

      “Tôi là cấp của Hứa Nhược, nếu muốn đợi , có thể vào trong!”. Người đàn ông kia xong liền làm động tác mời Như Lam vào.

      Như Lam mâu thuẫn nhìn người trước mặt, cũng tiện cự tuyệt, dù sao là cấp , tối thiểu phải lễ phép, nghĩ tới đây, Như Lam vào.

      Theo cửa bị đóng, Như Lam chỉ cảm thấy sao lưng có đạo ánh mắt dính chặt vào người của .

      “Lâm tiểu thư, có muốn hay uống chút rượu đỏ?”. Sau lưng Mộ Ngôn Tâm hỏi.

      Như Lam quay đầu lại, nhìn cái bụng bự, còn có khuôn mặt nở nụ cười, liền buồn nôn hồi, nhưng ngại vì là cấp Hứa Nhược, cũng tiện gì, chỉ lắc đầu cái, ”Cám ơn, tôi cần. A!”

      Người đàn ông kia tự nhiên rót ly rượu, uống vào,nhưng ánh mắt kia thủy chung dính chặt vào người Như Lam, hận được lập tức nhào vào mà đem ăn hết.

      “A, a nha…… Từ từ thôi!”. lúc ấy bên trong phòng khách truyền tới từng giọng và tiếng rên của nữ nhân, còn là tiếng , cái loại thanh đó khiến Như Lam khỏi nổi lên tầng da gà, theo tiếng kêu nhìn lại, lại thấy TV trong phòng khách trình diễn phim người lớn Âu Mỹ.

      Này động tác quả khiến mắt Như Lam xém chút rớt ra.

      Tên sếp nhìn thấy nét mặt Như Lam, để ly rượu xuống tới. ”Ngượng ngùng rồi Lâm tiểu thư, cũng biết, đàn ông chúng tôi về phương diện này đều cần…”

      Càng ngày Như Lam càng cảm thấy có gì đó đúng, nếu quả là cấp , tự nhiên trước mặt để thấy loại phim cấp 3 gì gì đó.

      Như Lam muốn nghe lời giải thích, ”Vậy ở trong này xem, tôi ra ngoài gọi điện thoại.”

      Vậy mà lúc này, tên cấp tiến lên bước, đột nhiên từ phía sau ôm chặt lấy Như Lam.


      Chương 2: Bán cho cấp

      Vậy mà lúc này, tên cấp tiến lên bước, đột nhiên từ phía nhào tới ôm chặt lấy Như Lam.

      phải ra ngoài, bây giờ ta chắc chắn nhận điện thoại của …”.Thanh của người đàn ông vang lên bên tai, Như Lam từ trong dạ dày bắt đầu buồn nôn.

      Như Lam vô cùng ghét cùng đàn ông ở cùng khoảng cách gần như vậy, dù là Hứa Nhược đến bây giờ cũng chỉ cùng nắm tay mà thôi, căn bản có bất kỳ động tác thân mật nào khác.

      Mà bây giờ…

      Như Lam hận được hung hăng đánh ông già mấy bạt tai.

      “Ông nghĩ làm gì?” Như Lam cả kinh hỏi:”Tôi cho ông biết, Hứa Nhược lập tức tới, mời buông ra!”

      Người đàn ông nghe được lời cảm thấy buồn cười hồi:”Xem ra vẫn chưa biết tình huống bây giờ thế nào?”

      “Ông có ý tứ gì?” Như Lam nhíu mày hỏi, cỗ dự cảm xấu ở đáy lòng lan tỏa.

      Người đàn ông kia ôm Như Lam, dâm tà mà cười cười, ”Có ý tứ gì? Hứa Nhược vì thăng chức, liền đem đưa cho tôi, yên tâm, chỉ cần phục vụ tôi cho tốt, vị trí quản lý chính là của ta rồi….”

      ra là như vậy…

      Hứa Nhược lại đem đưa cho người đàn ông khác!

      là khốn kiếp mà!

      Nhưng mà tình huống bây giờ nếu như liều mạng, phải là đối thủ của người đàn ông này, cho nên tại, chỉ có thể dung trí mà thôi.

      Nhìn người đàn ông kia hướng về phía định hôn lên, Như Lam chợt nở nụ cười, cười đến quyến rũ mê người, né tránh nụ hôn của ”Ông chờ chút!”

      Nhưng tên đàn ông lại cao giọng ”Thế nào?”. cố làm cho giọng dịu , vốn lúc đầu cảm thấy Tiểu Lạt Tiêu, nghĩ nhanh như vậy thay đổi!

      Xem ra, ông cần lo lắng nhiều như vậy.

      “Vậy muốn thế nào?” Ông ta hỏi, tại chỉ cần mỹ nhân muốn đáp ứng bằng được.

      bằng chúng ta chơi trò chơi đặc biệt!” Như Lam đề nghị.

      “Tốt, muốn chơi cái gì?” Tên biến thái này thích nhất kích thích.

      Như Lam đưa tầm mắt nhìn qua, nhìn thấy bàn để còng tay, nhếch miệng lên cười giảo hoạt, nhưng dễ dàng phát giác, sau đó nhìn ông ta ”Vậy trước tiên ông hãy cởi quần áo .”

      Tên kia chấn động, ngay sau đó xấu xa cười tiếng, ” ra thích thế này…”

      xong, hai ba cái liền đem quần áo cởi bỏ!

      Thậm chí ngay cả quần lót cũng dư lại!

      Dù sao sớm muộn cũng phải làm, tại cởi như thế này tiết kiệm phiền toái, ông ta nghĩ!

      Như Lam nhìn ông, có chút nào là có ý tứ, ngược lại tùy ý thưởng thức, ngay cả khi nhìn đến cái “mềm mềm” khóe miệng bĩu bĩu, con chim cũng dám ra ngoài chơi đàn bà?

      Như Lam ngoài mặt bình thường, khó có thể phát đáy mắt lóe lên tia giảo hoạt, từ bàn giơ còng tay lên trước mặt lắc lư, ”Chơi cái này tốt ?”

      Ông ta lập tức ngực phập phồng, chứng kiện nụ cười của Như Lam cả xương cốt cũng nhũn hết rồi.

      Qủy thần xui kiến gật đầu cái, ”Tốt…”

      Như Lam đưa tay qua, trực tiếp đưa tay khảo còng lại cánh tay , sau đó lấy tốc độ rất nhanh đem cột ông già bụng bia này vào thành giường.

      Tên đó vẫn chưa kịp phản ứng, nhắm mắt lại, hưng phấn mà hô hào, ”Bảo bối, đến đây , ngược đãi …”

      Như Lam tà ác cười tiếng, con ngươi trong suốt thoáng qua tia đắc ý, ”Được,đừng nóng vội….”. qua lui về sau bước, hướng về phía nơi con chim của , dùng sức đá cái!

      “Ngược ngược ngược, ngược cái em ông a!”

      đúng, ngược em trai ông a!

      “A…..” Tên đó kêu to, chợt hiểu ra điều gì, cái tay khác che”chỗ đó” của mình:” làm gì đấy?”

      Như Lam cười rạng rỡ, vô tội nhún vai nhìn , ” phải ông để cho tôi ngược đãi sao? Thế nào tại lại tức giận? Rất đau sao? Cũng biết có thể hay đoạn tử tuyệt tôn!”

      ……………….

      Như Lam chính là người có thể sinh tồn ở mọi tình huống.
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 3: Như Lam rất tà ác!

      …..Đáng chết, xem ông giáo huấn mày như thế nào!”. Ông ta bị Như Lam chọc giận, giương nanh múa vuốt định đánh Như Lam, nhưng mới vừa được mấy bước lại bị kéo trở lại, nhìn tay bị còng, giận hồi.

      “Đáng chết, thả ông ra!”

      “Ông cho tôi là người ngu à ,thả ông ra? Vậy tôi phải muốn chết sao? Tôi này Hà tiên sinh, ông mang tiểu đệ đệ ra ngoài chơi đàn bà, chẳng nhẽ ông cảm giác mất mặt sao? Tôi xem như thay ông cũng cảm thấy bi ai!” Như Lam cực kỳ châm chọc .

      Lời như vậy, đổi thành người đàn ông nào nghe ,đều có cảm giác lòng tự tôn bị đả kích nghiêm trọng!

      Tên biến thái kia cũng ngoại lệ.

      Nhưng lời như vậy, có thể lưu loát mà mặt đỏ, hơi thở gấp, mà là con , chỉ sợ có mỗi Lâm Như Lam thôi.

      “Tiện nhân, mày cái gì, thả ta ra, nếu tao bỏ qua cho mày đâu!”

      Như Lam cười tiếng, từ bên ngoài cầm điện thoại di động của , sau đó đứng gần vào chút, chụp “vật đó” của ông ta.

      Ông ta cả kinh”Mày…mày muốn làm gì?” Mặt giờ nhuộm đỏ.

      Như Lam tà ác cười tiếng ,hướng về phía ông chụp mấy tấm hình, rồi biên tập chút, xong liền phát tán ra ngoài.

      Tưởng tượng sau này cách nào ngẩng mặt lên được nữa, liền muốn cười to!

      Xem về sau còn dám khi dễ đàn bà con như vậy nữa ?

      “Mày đến cùng làm cái gì?” kích động kêu, ngừng giãy giụa vòng tay, thế nhưng chút tác dụng cũng có.

      có gì, chính là đem hình ảnh bây giờ của ông, phát tán cho tất cả mọi người….” Như Lam vô tội .

      ………………….

      Ông ta mặt mày biến sắc,” điếm thúi, mày dám, mày dám phát tán,ông mày nhất định bỏ qua cho mày!”

      Nếu quả như vậy, về sau ông đều cần ra ngoài gặp người rồi!

      Như Lam lại chau chau mày, tự nhiên cầm túi xách dưới đất, sau đó vỗ vào chút, ”Tôi rất mong đợi mọi người nhìn thấy tấm hình ấy….Đảm bảo vui mừng!”

      xong xoay người rời .

      “Lâm Như Lam, tao nhất định bỏ qua cho mày!” Tên này nội tâm vẫn chưa chết,ở sau lưng Như Lam mà gầm thét, hận thể giết chết !

      Vừa tới mấy bước, bước chân Như Lam ngơ ngẩn, còn cảm thấy chưa đủ giải hận, lần nữa tinh thần phục hồi lại, nhìn người bị còng giường,trong lòng khỏi nổi lên cỗ tà ác, hướng về chỗ đó đạp lên lần nữa, ”Khốn kiếp, chết !”

      Đạp xong, trong lòng sảng khoái rất nhiều.

      Nhìn ông ta bị thương đứng nổi, Như Lam mới mỉm cười xoay người rời .

      Mới ra, liền cầm lên điện thoại di động,gọi cho Hứa Ngược, nhưng mà lại dám tắt máy!

      Hứa Nhược!

      Khốn kiếp!

      lúc ấy điện thoại di động của vang lên, chút suy nghĩ liền nhận.

      “Này, Từ Từ…”

      “Như Lam, cậu ở đâu? Tớ với cậu a, tớ thấy Hứa Nhược cùng đám đàn bà ở KTV chơi rất hăng đấy…”

      Lời dằng dặc còn chưa hết, điện thoại liền bị cúp.

      Như Lam lao ra khỏi khách sạn,bắt chiếc tắc xi đến quán bar mị sắc.

      Bên trong quầy rượu.

      Tiếng người huyên náo, nhạc kích thích màng nhĩ người ta, trong hành lang có rất nhiều nam nữ chơi hết mình!

      Lời của tác giả: chút, nữ chủ phải tính tình nhu nhược, chọc vào phát hỏa! Nếu thích, mọi người hãy cổ vũ nhiệt tình cho Đóa Đóa, đừng cất giấu, hãy cập nhật hồi báo!
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 4: Thành toàn cho các người.

      Như Lam vào căn phòng riêng, thời điểm nhìn thấy Hứa Nhược cùng nhóm người nữa rất vui vẻ, mà trong ngực ta lại ôm người con , bọn họ ngồi chung chỗ, cười cười ,thân mật vô cùng!

      Người đàn ông đáng chết này lại đưa cho người khác, bây giờ lại cùng mỹ nữ ở chỗ này tình chàng ý thiếp!“Hứa Nhược!” Như Lam hô tiếng. Nhất thời mọi ánh mắt đều hướng về phía Như Lam đứng.

      Hứa Nhược nhìn thấy Như Lam đứng ngoài cửa, trong chốc lát mặt xẹt qua tia khiếp sợ, sau đó cười cười như có gì, ”Như Lam….”

      Như Lam mỉm cười tới, ánh mắt rất lạnh lẽo.

      “Em.....em tại sao lại ở chỗ này?” Hứa Nhược hỏi.

      Đáp lại cái tát mạnh của Như Lam:”Khốn kiếp!”

      Hứa Nhược kinh động, ngờ Như Lam luôn hiền lành thế nhưng lại đánh .

      Lúc này mỹ nữ sau lưng Hứa Nhược bước lên, hướng Như Lam quát:”Lâm Như Lam điên rồi hả? Ai cho đánh ấy? Tôi cho biết Hứa Nhược căn bản có thích , người ý thích là tôi, Hứa Nhược chỉ muốn lợi dụng mà thôi!”

      Nghe thấy lời của ta, Như Lam thấy mình ngốc, hận mình mắt mù a!

      “Vậy tôi thành toàn cho các người, đôi cẩu nam nữ!”. Như Lam rất rộng rãi mà cười cười, ánh mắt nhìn về phía Hứa Nhược, ”Loại người khốn kiếp như , chị đây cần. Hứa Nhược, tôi đá !”

      xong vừa muốn rời , nhưng chợt nhớ tới cái gì, nhìn mỹ nữ kia to:”Hôm nay Hứa Nhược có thể đem tôi đưa cho người khác để đạt được mục đích, ngày, ta cũng đem đưa cho những đàn ông khác mà thôi!”

      xong tiêu sái xoay người mất.

      Mà mỹ nữa kia vẫn cho lời Như Lam là đúng, nhìn má Hứa Nhược, ”Như thế nào? Có đau hay ? Em giúp xoa xoa……”

      …………………………..

      Ban đêm, quán bar mị sắc.

      Như Lam cùng bạn thân Từ Từ ở trong quán bar uống rượu.

      “Cậu xem tớ làm sao lại mắt mù coi trọng Hứa Nhược?” Như Lam hoài nghi ánh mắt mình có vấn đề!

      có việc gì, hôm nào tớ giới thiệu cho cậu bệnh viện mắt tốt!”

      chết …….”

      “Ha ha, tớ thèm nghe cậu nữa, tớ vệ sinh chút……” xong Từ Từ liền chạy tới nhà vệ sinh.

      Còn có mỗi Như Lam vừa uống vừa nhìn khắp bốn phía, ngay khi thấy bóng người, nhất thời sửng sốt.

      Hứa Nhược?

      Tại sao lại ở chỗ này?

      Rất dễ nhân thấy, Hứa Nhược cũng nhìn thấy ,sải bước hướng chỗ tới!

      “Như Lam…….” gọi .

      Như Lam ngồi ở đó, uống chút rượu, hơi say, nhưng đôi con ngươi lại sắc bén nhìn :” tới nơi này làm gì?”

      “Như Lam, hiểu mình sai nên tới đây là để xin lỗi em!”

      Như Lam cười to, ta nếu có chút lương tri đem đưa cho người khác!

      cần, bắt đầu từ hôm nay tôi quen biết ! !” Như Lam thản nhiên , vì Nhược Trung mà khổ sở,mà vì ánh mắt nhìn người của mình mà rối rắm.

      thế nhưng lại cùng loại khốn kiếp lui tới, đúng là mắt mù rồi! muốn hôm nào tìm bác sĩ khoa mắt xem lại chút!
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 5: Bị hạ thuốc rồi

      “Như Lam, thực có cách nào mới làm như vậy, người thích là em, căn bản thích cái kia…”

      “Được rồi, những lời này giữ lại mà dỗ dành kia, tôi muốn nghe, !”. Như Lam nhàn nhàn , ý tứ đuổi người ràng, tại ta cái gì đều tin!

      Như Lam là người rất lý trí!

      Hứa Nhược ngờ Như Lam lại tuyệt tình như thế, thế nào cũng nghe.

      Cặp mắt đen của thoáng qua tia hung dữ.

      “Coi như chia tay, cảm thấy cũng cần tiếng xin lỗi với em!” . xong ta bưng ly rượu lên, uống hơi cạn sạch.

      Sau đó cầm chai rượu bàn lên, rót cho Như Lam ly, thấp thoáng thấy ngón tay út của động , vật rơi vào ly rượu, bưng chén lên nhìn Như Lam, vẻ mặt cực kỳ thành khẩn:” thừa nhận khốn kiếp, nhưng mà hi vọng em uống ly rượu này, đảm bảo sau này dây dưa với em nữa!”

      Như Lam sửng sốt, nhìn ly rượu trong tay , lấy qua, “Được, tôi uống…, nhưng mà tôi uống phải vì , càng phải là vì để bớt áy náy, tôi là vì tôi, , về sau dây dưa nữa, cũng cần xuất trước mặt của tôi!”

      “Được, bảo đảm!”

      Vì vậy, Như Lam uống hơi cạn sạch.

      Nhìn uống vào, khóe miệng Hứa Nhược khẽ nâng lên….

      có thể chưa?” Như Lam nhìn lạnh giọng hỏi.

      Hứa Nhược liếc cái, xoay người .

      Cũng biết là có phải ảo giác hay , khi nhìn thấy Hứa Nhược xoay người, khắc kia, thế nhưng lại thấy khóe miệng Hứa Nhược mang theo nụ cười lạnh lùng.

      Hứa Nhược vừa , Từ Từ quay lại.

      “Mới vừa rồi người đó là ai thế?” Từ Từ hỏi.

      “Hứa Nhược!” Như Lam nhàn nhạt .

      “À? ta tới làm gì? ta còn có mặt mũi tới à? Hừ, cho tớ thấy được ta, nếu nhất định mắng ta trận, Như Lam, cậu mắng ta chưa?” Từ Từ thở phì phò hỏi.

      Như Lam lắc đầu cái, “ ta tới xin lỗi!”

      “……..Cậu tin ?”

      “Dĩ nhiên…….. tin!”

      “Ha ha……” Hia người đều nở nụ cười, trong người có chút men say.

      “Mặt người dạ thú, ngay cả tớ đây có đôi Hỏa Nhãn Kim Tinh (ý là có mắt nhìn người) cũng bị ta lừa, có thể thấy được lòng dạ bao nhiêu sâu, Như Lam cậu phải cẩn thận!” Từ Từ nhìn Như Lam .

      “Cậu yên tâm, tuyệt đối !” Như Lam bảo đảm.

      Lúc này, đột nhiên thấy có chút thoải mái.

      “Cậu làm sao vậy? Từ Từ hỏi.

      có việc gì, tớ nhà vệ sinh…..” Như Lam tới nhà vệ sinh.

      Từ Từ nhìn , “Tớ vừa quay lại cậu phải …..”

      ……………………

      chiếc xe con dừng trước cửa quán rượu, bảo vệ lên mở cửa, Mặc Thiếu từ xe bước xuống, cao 1m85, thân quần áo Armani, tôn lên vóc dáng của . đôi mắt thâm thúy, lãnh mị tựa như cơn lốc khổng lồ làm cho người ta nhìn liền nhịn được sợ hãi, ngũ quan tinh xảo mà nhu càng làm cho tăng them vài phần thần bí.”

      “Mặc Thiếu!” Hai bảo vệ gọi vào.

      Tròng mắt Mặc Thiếu đảo qua, lười biếng hạ mí mắt vào bên trong.

      --- ------ -----

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :