Chương 1.2
Cố Tuyết Thần cũng nghi gì nhiều, dù sao lúc nãy cũng , đêm nay dâu là lớn nhất, muốn gì đều phải ngoan ngoãn nghe theo.
Nếu đúng như lời có quá 4 người biết mặt , vậy cần phải lo lắng tìm cách khống chế dư luận rồi. Thời gian cấp bách, nhất định phải nhanh chóng bàn xong vấn đề chính với . "Được rồi, ra giá , tôi thuê giờ."
"Muốn tôi ra giá trước? Vậy tôi có thể hỏi , mục đích thuê tôi là gì ?" Mặc dù chuyện ngoài ý muốn này đến đột ngột , nhưng chuyện này phát triển ngày càng lớn, ngày càng kích thích. Rời khỏi thành phố D nhiều năm, vừa trở lại lại gặp nhiều chuyện thú vị như vậy, đúng là thể tiếp tục.
"Giúp tôi hoàn thành hôn lễ này." Tính tình Cố đại tiểu thư từ bộc trực, bây giờ là lúc lửa tới chân rồi, lại càng cần thiết quanh co.
Đúng như Dung Thành Kiêu dự đoán, chuyện này ngày càng thú vị, ngày càng kích thích!
"Vậy cho hỏi, muốn tôi giúp thế nào" Sau khi hỏi xong, trong lòng Dung Thành Kiêu như bắn tóe ra từng cơn hưng phấn như con chim sẻ tung tăng. Mặc dù dự đoán được tính làm gì nhưng vẫn muốn chính miệng ra.
Muốn cầu cạnh giúp đỡ của người ta, nhất định phải thẳng thắn, dựa vào tính tình của Cố Tuyết Thần, tất nhiên già mồm dẻo miệng.
"Vị hôn phu và em của tôi dang díu với nhau, lại có thai, loại người này tôi nhất định để xuất trong hôn lễ của tôi. Nhưng hôn lễ nhất định phải cử hành, cho nên tôi cần chú rễ tạm thời. ra giá , chỉ cần chịu đồng ý giúp tôi, bao nhiêu tiền tôi cũng trả"
Vì danh dự Cố gia, vì ba thể chịu nổi thêm đả kích nào nữa, có vung tiền như rác cũng tiếc.
nhưng đối với Dung Thành Kiêu mà lời này còn chưa đủ xác minh.
"Là muốn tôi thay thế vị hôn phu của đứng ở vị trí chú rể?"
"Phải!" Cố Tuyết Thần biết , bị dồn vào chân tường, thời gian có hạn, đây là lựa chọn duy nhất.
"Nhưng sao có thể xác định xuất tại hội trường hôn lễ? dang díu với em , nhưng có là lấy . Dạo này có rất nhiều người vọng tưởng tề nhân chi phúc, tình huống gì cũng có thể phát sinh."
Đúng là theo lời Tống Dịch Minh với Cố Hinh Nhã đúng là ta cũng có tham vọng làm con rể trưởng nhà họ Cố. Cố gia có con trai, trở thành con rễ trưởng có cơ hội thừa kế rất lớn. Cơ hội tốt như vậy ai mà bỏ qua chứ, huống chi Tống Dịch Minh càng phải kẻ ngốc.
"Hay là.... chúng ta chơi lớn chút." Mặt ai đó giống như satan lộ ra hàm răng sắc bén, chỉ sợ trận này chơi xong còn đường lui.
"Chơi như thế nào?" Khắp người Dung Thành Kiêu toát ra hơi thở nguy hiểm, nhưng Cố Tuyết Thần thể cưỡng lại lòng hiếu kì của mình.
Last edited by a moderator: 5/3/16