1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. oxy501

      oxy501 Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      122
      Chắc chắn Tử Châu là người hđế cài vào giám thị. Mà chuyện gì xảy ra nhỉ, ai là người đứng sau lưng vụ này???? Nổ não mà chết quá. Thank nàng.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 42. Mạo hiểm trùng trùng
      Edit: Natalie Pham
      Beta: Ishtar


      "Triều đại này lấy hiếu trị thiên hạ, hiếu thuận của đại công chúa càng vang danh trong triều đình hậu cung, bản cung sao có thể ngăn cản đại công chúa báo hiếu, khiến người khác chê trách!" Đức phi chậm rì rì .

      Thường phi đồng ý gật đầu, nàng ta cười : "Nô tì thị tật cho hoàng hậu là việc phải làm, nhưng vị trí chủ đạo, nô tì tuyệt đối thể quá giới hạn qua mặt đại công chúa."

      Mặt đại công chúa đỏ bừng. Nếu như hỗ trợ nàng thị tật, các nàng tự nhiên cũng có thể nhúng chàm quyền quản lý hậu cung.

      Đức phi và Thường phi thân thiết nhìn nàng, bàn tay dưới tay áo của đại công chúa gắt gao nắm chặt. Nàng ngẩng đầu: "Bản cung tự nhiên phụng dưỡng mẫu hậu tốt, nhưng Đức phi và Thường phi hai vị nương nương cũng cần cẩn thận làm theo quy củ làm thiếp mới đúng! Mấy ngày trước bản cung nghe qua chuyện rất thú vị, biết hai vị nương nương có hứng thú nghe bản cung hay ."

      Đức phi cười : "Nơi này là Chiêu Phượng cung, hoàng hậu có mặt, đương nhiên do công chúa làm chủ."

      mặt đại công chúa thoáng lên tức giận trong nháy mắt, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, nàng : "Có người thiếp họ Hoàng thừa dịp chủ mẫu sinh bệnh muốn nhúng chàm quyền quản lý trong nhà, cuối cùng bị chủ mẫu trực tiếp đánh chết! Thê thiếp trong triều đại này được phân chia ràng, tuyệt đối chấp nhận loại người thấp hèn như thế."

      Kỷ Trà Huyên thở dài, việc này... Nàng ta sao có thể ra?

      Đức phi cùng Thường phi nghe xong, vẫn chưa có gì khác thường, nhưng số phi tần lại lạnh lùng ít với đại công chúa. Ngay cả Kỷ Trà Huyên, nàng cũng muốn chuyện với nàng ta.

      khí căng thẳng, trong gia đình bình thường, chính - thứ, thê thiếp vĩnh viễn là khe rãnh. Nhưng ở hoàng gia, chế độ này liền phai nhạt ít. Phải biết rằng, thái hậu và hoàng thượng đều là thứ xuất ( phải con trai do chính thê sinh ra)! Hơn nữa, từ khi lập quốc tới nay, lại có mấy người con trưởng lên ngôi vị chí tôn?

      Đức phi : "Đại công chúa được hoàng hậu tỷ tỷ dạy dỗ tốt, về sau phò mã tất nhiên đối xử với công chúa tốt." Bây giờ đại công chúa mười tuổi, qua hai năm nữa bàn đến việc hôn nhân. Nghe được lời này của Đức phi, nàng có chút ngượng ngùng trong nháy mắt.

      Thường phi bật cười.

      Người hiểu cũng lộ ra tươi cười, người cũng cười.

      Kỷ Trà Huyên than thở trong lòng, tuy vì địa vị, nàng cũng hi vọng thai nhi này là hoàng tử. Thời đại này, cho dù là công chúa, quan hệ giữa phu thê cũng là kẻ yếu, chỉ có nữ nhân chân chính xuất giá (gả chồng) mới biết được gian nan của việc làm nàng dâu!

      Đúng lúc này, bên ngoài rốt cục truyền đến tiếng "Hoàng thượng giá lâm".

      Mọi người ào ào thu hồi nụ cười, khi Triệu Tồn Hi vào, mọi người đều trưng ra bộ dáng lo lắng trùng trùng.

      "Nô tì / tần thiếp thỉnh an hoàng thượng!"

      "Nhi thần cung nghênh phụ hoàng."

      Triệu Tồn Hi tự mình nâng đại công chúa đứng lên, sau đó với mọi người: "Miễn lễ!"

      "Tạ ơn hoàng thượng."

      Triệu Tồn Hi nhìn về phía đại công chúa, : "Mẫu hậu của con như thế nào rồi?"

      Đại công chúa nghe thấy Triệu Tồn Hi nhắc tới mẫu hậu, ánh mắt hơi đỏ, nàng : "Mẫu hậu vẫn chưa từng tỉnh lại."

      Triệu Tồn Hi vừa nghe, nắm tay đại công chúa cùng nhau vào. Lúc gần , còn ra lệnh bất cứ kẻ nào được quấy nhiễu.

      Khi Triệu Tồn Hi vào cùng đại công chúa, ít người nắm chặt khăn, Đức phi cũng giữ được nụ cười, mặt của Thường phi nhăn nhó.

      Kỷ Trà Huyên liếc mắt cái, phần lớn những người này đều dụng tâm trang điểm mới tới đây.

      Gần đây hoàng thượng đều gọi người hay được sủng ái thị tẩm, khiến cho đám người mới tiến cung hơn hai tháng vẫn chưa có cơ hội gặp qua hoàng đế, hôm nay sớm chờ ở Chiêu Phượng cung, đối với các nàng mà , quan trọng nhất là bệnh tình của hoàng hậu, mà là có thể nhìn thấy hoàng thượng.

      Mà người được sủng ái, tự nhiên cũng muốn càng được sủng ái hơn, cho nên cũng thể thiếu số người tốn tâm tư trong đó.

      Nhưng thái độ vừa rồi của hoàng thượng, làm cho những người trông mong ở đây đều thất vọng.

      Nhất là Đức phi cùng Thường phi.

      Trong lòng Kỷ Trà Huyên có tính toán, xem ra hoàng thượng kính trọng hoàng hậu.

      Quả nhiên, Vân tần, Dung quý nhân vốn thị tật trong điện đều ra.

      Mọi người vội vàng vây quanh hai người này tìm hiểu tin tức, Kỷ Trà Huyên ngồi ở bên nhúc nhích, những người này vây quanh cùng nhau, có chuyện gì xảy ra ai biết trước được.

      Đột nhiên, "Bộp" tiếng, mọi người lập tức im bặt. Nhìn lại về phía phát ra tiếng động, chỉ thấy sắc mặt Du tu hoa ngồi ở bên kia trở nên vô cùng tái nhợt, trán nàng mồ hôi ngừng chảy xuống, ngay cả thân mình cũng run rẩy ngừng.

      Thường phi vội hét lên: "Nhanh... nhanh gọi thái y!"

      "Nương nương, tất cả thái y đều ở bên trong!" Bảo Hối khẩn trương với Thường phi.

      Thường phi ngẩn ra, quốc mẫu hôn mê bất tỉnh, tất cả thái y tự nhiên đồng loạt đến xem bệnh.

      Bây giờ hoàng thượng ở bên trong, còn truyền mệnh lệnh quấy rầy, lại có ai dám xông vào lấy thái y làm chậm trễ việc cứu chữa cho hoàng hậu? Nhưng thai nhi trong bụng Du tu hoa còn biết là thứ tử hay là thứ nữ, so sánh với quốc mẫu, bên nặng bên vừa thấy hiểu.

      Đức phi , Kỷ Trà Huyên trong lòng lạnh lẽo.

      Buổi sáng hôm qua Du tu hoa còn nằm giường, hôm nay cố gắng chống đỡ thân thể tới Chiêu Phượng cung, biết là ý tứ của chính nàng ta, hay là có người xui khiến.

      Kỷ Trà Huyên nhịn được : "Viện thái y có ngự y khác sao?"

      có người trả lời, kết quả này cần cũng biết.

      Du tu hoa kêu đau tiếng, rất nhanh bên dưới thấm ra máu tươi, Thường phi càng thêm khẩn trương. Đứa này là của nàng ta, Du tu hoa có chuyện gì cũng sao, nhưng đứa tuyệt đối thể xảy ra chuyện được.

      Nội điện cách chỗ này rất xa, chỉ sợ động tĩnh bên ngoài này người ở bên trong thể nào biết được.

      Kỷ Trà Huyên tuy biết bắt mạch, nhưng cũng nhìn ra được tình hình của Du tu hoa cực kỳ tốt. Nàng còn muốn để cho nàng ta thu hút bớt chú ý của mọi người, cho nên lúc này Kỷ Trà Huyên ưu tiên cứu giúp Du tu hoa.

      Ngay lập tức, nàng từ người kéo xuống khối ngọc bội.

      Nhìn về phía Đức phi : "Đức phi tỷ tỷ, Thường phi tỷ tỷ, đây là ngọc bội thái hậu ban thưởng cho thần thiếp, có lẽ lấy nó có khả năng tiến vào nội điện."

      Đức phi sửng sốt, những phi tần còn lại nhìn Kỷ Trà Huyên giống như nhìn đứa ngốc.

      Thường phi cũng quan tâm nhiều như vậy, Kỷ Trà Huyên dám mạo hiểm, nàng ta còn sợ cái gì. Nếu làm tốt, thái hậu và hoàng thượng còn có thể xem trọng nàng ta chút.

      Tiếp nhận ngọc bội của Kỷ Trà Huyên, Thường phi về phía nội điện.

      Ánh mắt của Đức phi nheo lại, nàng ta cũng qua.

      Kỷ Trà Phù vội vàng đỡ lấy Kỷ Trà Huyên, giờ phút này trong lòng nàng cảm thấy vô cùng phức tạp, có đồng tình với Du tu hoa, cũng có tức giận với việc Kỷ Trà Huyên liều lĩnh ra tay, cũng có khâm phục với hành động của Kỷ Trà Huyên.

      Du tu hoa dù đau nhức cũng bị mất tri giác, nàng ta khó khăn quay đầu, đứt quãng : "Tạ... Tạ ơn Kỷ..." Còn chưa xong, liền hôn mê bất tỉnh.

      Vân tần đỡ nàng ta bỗng trở nên hoảng hốt, bởi vì, máu dưới thân thể của Du tu hoa nhiễm đỏ cung trang.

      Kỷ Trà Huyên kinh hãi, nàng muốn qua, nhưng Kỷ Trà Phù : "Nương nương, người mang long thai, nên qua!"

      Kỷ Trà Huyên nắm chặt tay của Kỷ Trà Phù, Kỷ Trà Phù lôi kéo nàng.

      Kỷ Trà Huyên gắt gao nhìn chằm chằm Du tu hoa, sắc mặt biến hóa vạn phần.

      Kỳ thực nàng có biện pháp chữa trị cho nàng ta, nhưng nàng muốn bại lộ, nàng vô tình cũng tốt, nàng máu lạnh cũng tốt, nàng chính là muốn ra tay.

      Tất cả mọi người cho rằng Kỷ Trà Huyên bị dọa, Kỷ Trà Phù ngăn cản Kỷ Trà Huyên, dường như muốn nàng tiếp tục nhìn xem.

      Rất nhanh, Thường phi Đức phi cùng hai vị thái y vội vàng ra.

      Ánh mắt của mọi người gắt gao nhìn chằm chằm hai vị thái y này.

      Kỷ Trà Huyên sửng sốt, thế nhưng phải là Trương thái y có y thuật cao nhất, mà là hai gã ngự y bát phẩm nho , thậm chí còn là hai người tương đối trẻ tuổi, người trong đó thế nhưng lại là Lí Kiêm Mạch.

      Kỷ Trà Huyên từ việc này lại thấy được ít việc khác, trong hậu cung cấp bậc nghiêm khắc như vậy, đồng thời nàng cũng ràng vô tình của hoàng đế. Ngày thường sủng ái Du tu hoa bao nhiêu, đến giờ phút này... Cũng phái ra vị thái y có cấp bậc cao.

      Mà hoàng hậu... Nàng ta có lẽ hạnh phúc!

      ít người có thần sắc cực kỳ phức tạp, Kỷ Trà Huyên có thể nhìn ra, mọi người cũng có thể nghĩ đến.

      Sắc mặt của Đức phi được tốt, Thường phi hiển nhiên cũng suy sụp rất nhiều! Tuy rằng biết bên trong xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn có thể đoán được hai.

      Hoàng hậu... Tay nàng ở dưới tay áo bỗng nhiên nắm chặt, hi vọng xung đột của nàng cùng nàng ta có thể hoãn lại chút.

      Ánh mắt Kỷ Trà Phù chợt lóe, nhưng tâm tình thoải mái hơn rất nhiều, đối với nàng ta mà , hoàng hậu càng được hoàng thượng coi trọng, càng có lợi cho nàng ta.

      Du tu hoa được đỡ nằm lên ghế quý phi ở ngoài này.

      Hai vị thái y nhìn thấy tình hình của Du tu hoa, mày gắt gao nhíu lại.

      Trừ bỏ Lí Kiêm Mạch, vị khác họ Hầu. Hầu thái y lắc lắc đầu, Lí Kiêm Mạch cũng là như thế. Tim của Thường phi thoáng như rơi vào hầm băng, lúc này đây, nàng ta vất vả mới thuyết phục hoàng thượng để có đứa này! Về sau... cho dù nàng ta lại nhận nuôi đứa khác, chỉ sợ hoàng thượng cũng thể ký danh nàng ta là mẹ đẻ của đứa bé.

      "Rốt cuộc sao lại thế này?" Thường phi lớn tiếng hỏi.

      Hầu thái y : "Ngày hôm qua tu hoa chủ tử vốn có dấu hiệu đẻ non, thân mình yếu ớt, hôm nay gặp lạnh, tâm tình lại tích tụ, lúc này khí huyết đều mệt, thân mình suy sụp. Vi thần có thê r nắm chắc bảo vệ tu hoa chủ tử, nhưng là long thai mỏng manh trong bụng... Tha thứ cho thần bất lực!"

      Ánh mắt của Thường phi gắt gao nhìn chằm chằm Du tu hoa hôn mê, trong mắt lướt qua tia bén nhọn, quả nhiên là hai kẻ lang băm!

      Đức phi mực yên lặng lên tiếng, nhưng nàng ta rất ràng tình hình lúc này.

      "Lí thái y, ngươi có biện pháp gì ?" Vân tần vội vàng hỏi.

      Lí Kiêm Mạch cũng : "Hầu thái y đều ra những lời vi thần muốn ."

      Mọi người thấy Du tu hoa hôn mê bất tỉnh, trong lòng đột nhiên sinh ra loại cảm giác bi ai.

      Kỷ Trà Huyên nhìn sắc mặt của Thường phi, nàng lập tức kéo mở tay Kỷ Trà Phù, Kỷ Trà Phù lắc đầu, muội muội này của nàng...

      " có biện pháp sao?" Nàng hỏi trước Hầu thái y.

      Hầu thái y quỳ xuống, : "Vi thần có tội!"

      Kỷ Trà Huyên vội vàng nhìn Lí Kiêm Mạch, : "Lí thái y, Trương viện phán (người đứng đầu thái y viện) thường y thuật của ngươi rất cao, ngươi cũng có biện pháp sao?"

      Lí Kiêm Mạch trở nên do dự, liếc mắt về phía Du tu hoa, lại chạm đến ánh mắt mong chờ của Kỷ Trà Huyên. Lòng muốn cứu người của thầy thuốc dành chiến thắng, lại dập đầu: "Nương nương, vi thần có biện pháp."

      Kỷ Trà Huyên vui sướng : "Lí thái y, còn..."

      Lí Kiêm Mạch : "Phương pháp này vốn nguy hiểm, nếu làm sai, chỉ long thai của tu hoa chủ tử, ngay cả tu hoa chủ tử cũng ..."

      Kỷ Trà Huyên nhất thời im lặng.

      Mọi người liếc nhìn nhau, Thường phi đương nhiên về khả năng mong manh này, Du tu hoa nếu sống sót, đứa kia chính là của nàng ta. Nếu chết, cũng ít người tranh thủ tình cảm, thấy thế nào, đều có lợi nhất với nàng ta.

      Mà những phi tần còn lại cũng đều có tính toán của riêng mình.

      ý tưởng của mọi người như thế nào, giờ phút này ai cũng dám làm chủ.

      Lúc này, Du tu hoa nằm sạp đột nhiên tỉnh lại, "Cầu... Cầu ngươi, cứu... Hoàng nhi!"

      Tất cả mọi người nhìn lại, Du tu hoa vẻ mặt cầu mong, nàng ta ngày thường nhát gan vào lúc này lại khiến người ta khâm phục, làm tốt chuyện này chính là con đường chết nha.

      Trong lòng Thường phi ổn định lại, bây giờ là tự Du tu hoa chính miệng ra.

      "Lí thái y, ngươi yên tâm làm, nếu Du tu hoa có phúc, bản cung bảo vệ ngươi có chuyện gì." Thường phi lập tức .

      Kỷ Trà Huyên im lặng đứng ở bên.

      Nàng biết bản thân làm vậy có đúng hay ?

      Lí Kiêm Mạch đứng dậy, đến bên người Du tu hoa.

      Chậm rãi mở hòm thuốc.

      "Nương nương, nên giảm bớt số người ở trong này..."

      Thường phi nhìn về phía Đức phi, ý tứ hàm xúc trong mắt cần cũng biết.

      Đức phi thở dài, nàng : "Các vị muội muội đều về trước !"

      Mọi người muốn , thứ nhất hoàng thượng còn chưa ra, thứ hai các nàng cũng muốn biết kết quả của Du tu hoa.

      Kỷ Trà Phù cũng muốn biết, chẳng qua, nàng nghĩ trước hết vẫn nên hộ tống muội muội nhà mình về cung dưỡng thai . Chuyện của Du tu hoa hôm nay, khiến trong lòng Kỷ Trà Phù đánh lên hồi chuông cảnh báo.

      Nếu ích kỷ chút, nàng cho rằng Du tu hoa cùng hoàng tự của nàng ta thể trụ vững, như vậy muội muội dễ dàng là đích ngắm cho người khác.

      Thường phi thấy mọi người chịu lui xuống, nàng ta vỗ vỗ tay, cung nữ thái giám chờ bên ngoài vào, ánh mắt kia thấy thế nào đều cảm thấy lạnh người.

      Rốt cục có người biết thời thế, là Ninh tiệp dư, chỉ thấy nàng ta cung kính hành lễ, : "Thần thiếp cáo lui."

      Thường phi cười : "Vẫn là Ninh tiệp dư hiểu chuyện!"

      Ninh tiệp dư cúi đầu, những người còn lại thấy thế, cũng ào ào cáo lui.

      Kỷ Trà Huyên cũng bị Kỷ Trà Phù kéo lên cáo lui.

      Chiêu phượng điện rộng lớn trừ bỏ đương Du tu hoa cũng chỉ thừa lại hai vị thái y, Đức - Thường hai vị phi tử cùng cung nữ thái giám bên người.

      Hai tỷ muội đường về cung.

      Kỷ Trà Phù : "Tứ muội muội hôm nay lỗ mãng, nếu hoàng hậu xảy ra chuyện, muội bị liên lụy."

      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Nhị tỷ tỷ buồn lo vô cớ quá rồi, hoàng hậu nương nương tất nhiên có thể chuyển nguy thành an, nếu ngày khác tỉnh lại biết được Du tu hoa vì thế đẻ non, tất nhiên tổn hại đến tài đức của nương nương."

      Kỷ Trà Phù thở dài: "Tứ muội muội, muội hiểu."

      Kỷ Trà Huyên : "Nhị tỷ tỷ, hành động hôm nay của muội, là muội tin tưởng vững chắc hoàng hậu nương nương bình an vô , hai là vì bản thân cũng có thai, cho nên có cảm xúc càng sâu hơn chút so với mọi người."

      "Muội luôn chỉ nghĩ tới chuyện, hôm nay nếu là muội gặp chuyện may, vậy như thế nào?" Kỷ Trà Huyên còn thêm.

      Kỷ Trà Phù sửng sốt, nàng : "Cho nên, muội mềm lòng sao?"

      Kỷ Trà Huyên đáp lời, nàng : "Đứa là hoàng thượng và thái hậu chờ đợi lâu, nếu bởi vậy mà mất , bọn họ vui."

      Kỷ Trà Phù gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Trà Huyên lộ ra sắc mặt hạnh phúc, Kỷ Trà Huyên vẫn chìm đắm trong suy nghĩ. Trong khoảng thời gian ngắn, Kỷ Trà Phù cũng biết nên cái gì.

      Tay Kỷ Trà Huyên chạm đến hoa mai đỉnh đầu, sâu hít hơi.

      Cất giọng phân phó Tử Châu cách nàng sáu bước chân: "Tử Châu, giúp bản cung chọn vài cành hoa mai cắm trong tẩm điện."

      Tử Châu vội vàng tiến lên, : "Nô tì tuân lệnh."

      Kỷ Trà Huyên lôi kéo tay Kỷ Trà Phù lại ở phía trước.

      Tử Châu ở phía sau ngắt hoa mai, Tiểu Thuật Tử và Thị Cầm vẫn theo hai vị chủ tử xa xa như cũ.

      Tử Châu bẻ đóa, xa xa thấy nương nương rời cùng Dung quý nhân. Người tập võ tai thính mắt tinh, tuy rằng cách khoảng cách, nhưng nàng ta vẫn nghe được những điều nên nghe thấy.

      Nương nương quả thực động tâm! Che giấu thần sắc mặt, tiếp tục đuổi theo.

      "Hôm nay tứ muội muội cũng làm cho Lí Kiêm Mạch khó xử."

      Kỷ Trà Huyên kỳ quái hỏi: "Như thế nào?"

      Thần sắc của Kỷ Trà Phù rất phức tạp, : "Nếu như thành công, tất cả đều dễ , nếu thành công, hoàng thượng ..."

      Kỷ Trà Huyên lập tức phản đối: "Nhưng Thường phi nương nương..."

      "Thường phi lớn hơn hoàng thượng sao?"

      Kỷ Trà Huyên rốt cục sốt ruột, nàng : "Kia... Muội cầu xin hoàng thượng!"

      Kỷ Trà Phù nhàng : "Đây chỉ là vạn nhất thôi, tỷ chính là làm cho muội tỉnh lại, nếu xảy ra chuyện gì, muội tuyệt đối thể cầu tình, thậm chí muội phải nghĩ bản thân và Lí Kiêm Mạch có quan hệ gì."

      Kỷ Trà Huyên nhíu mày.

      "Nếu như muội cầu xin, người khác liền có nhiều thủ đoạn đối phó với muội hơn." Nàng ta tiếp: "Chuyện chúng ta quen biết Lí Kiêm Mạch cũng thể để cho người khác biết được!"

      "Nhưng là..."

      " có nhưng là!"

      Người Kỷ Trà Huyên co lại, hậu cung này thực lạnh!

      Kỷ Trà Phù : "Muội phải nhớ rồi chứ."

      Kỷ Trà Huyên khẩn trương gật đầu.

      Kỷ Trà Phù thở dài: "Tứ muội muội dưỡng thai cho tốt, ngày sau bình an sinh ra hoàng tử, chính là vinh quang to lớn của Kỷ gia chúng ta. Nguyệt di nương, ở tháng trước thành nhị nương (mẹ hai), cho nên, tứ muội muội càng phải bảo trọng!"

      Ánh mắt Kỷ Trà Huyên sáng lên, : "Muội nhớ kỹ."

      Kỷ Trà Phù nhìn hai lối rẽ trước mặt, nàng giúp Kỷ Trà Huyên sửa sang lại vạt áo, Kỷ Trà Huyên cười cười với nàng.

      Lúc này, Tử Châu vừa vặn chạy lên.

      Kỷ Trà Phù : "Tử Châu, nương nương mỗi lần đều mang ngươi ra, hiển nhiên là cực kỳ coi trọng ngươi, ngươi cũng nên làm mất tín nhiệm của nương nương nhà ngươi."

      Trong lòng Tử Châu chột dạ, nhưng nàng ta vẫn kính cẩn đáp: "Nô tì tuyệt đối để người ta gây thương tổn tới nương nương cùng tiểu hoàng tử."

      Kỷ Trà Phù gật đầu.

      Kỷ Trà Huyên lộ ra tươi cười, : "Tử Châu là người cẩn thận nhất, có nàng ở bên cạnh, muội có việc gì."

      Kỷ Trà Phù lại đánh giá Tử Châu chút, muội muội kia của nàng thế nhưng lại tín nhiệm nô tì này như thế.

      Xem bộ dáng của nàng ta cũng giống người khéo miệng giảo hoạt, nàng quan sát kỹ lần liền từ bỏ.

      Tử Châu đỡ Kỷ Trà Huyên, Tiểu Thuật Tử theo sát ở phía sau, mặt khác còn phái Tiểu Chung Tử dò đường ở phía trước.

      Kỷ Trà Phù thấy thế, liền yên tâm ít.

      Bình an trở lại Tĩnh An hiên, Chi Thảo vội vàng giúp Kỷ Trà Huyên thay quần áo loại trừ hơi lạnh.

      Ngồi ở đệm ấm tiếp nhận trà nóng, cả người cảm thấy thoải mái rất nhiều. Nàng đột nhiên nhớ tới chuyện xảy ra hôm nay, với Chi Thảo còn bận rộn: "Em gọi Hồng Châu Chiêu Phượng cung đợi tin tức ."

      "Hoàng hậu... Nương nương đúng là..."

      Kỷ Trà Huyên giọng : " phải. Là Du tu hoa xảy ra chuyện."

      mặt Chi Thảo toàn là nghi vấn, Kỷ Trà Huyên nhàn nhạt kể lại chuyện xảy ra bên ngoài Chiêu Phượng cung, điều này làm cho sống lưng Chi Thảo toát mồ hôi lạnh.
      Last edited: 31/1/15
      lananhtran51, kabi_ng0k, Thảo1723 others thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 43: ân sủng của thái hậu

      Edit: Natalie Pham
      Beta: Ishtar


      Kỷ Trà Huyên thấy Chi Thảo trầm tư suy nghĩ, nàng nằm xuống giường, chậm rãi nghỉ ngơi.


      Chi Thảo thấy thế, vội vàng lấy chăn đắp cho Kỷ Trà Huyên. Nàng nhìn Kỷ Trà Huyên ngủ, trong mắt chứađầy lo sầu.


      Nàng cảm thấy, vẫn nên bảo vệ cẩn thận long thai của Du Tu Toa. Nàng cầu vinh quang, chỉ hy vọng nương nương và hoàng tự được bình an vô . Lại suy nghĩ về chuyện khác, sau khi sinh ra hoàng tự, nương nương chỗ đứng vững chắc.


      Vừa mới nghỉ ngơi được chút trời tối, Kỷ Trà Huyên mở mắt ra.


      Bếp than trong phòng cháy tí tách, nàng xốc chăn lên.


      Chi Thảo thu dọn đồ vật, thấy Kỷ Trà Huyên ngồi dậy, nàng để xuống những đồ vật trong tay rồi tới.


      "Nương nương, sao người ngủ thêm chút nữa?"


      Kỷ Trà Huyên : "Mọi chuyện thế nào rồi?"


      Chi Thảo : "Vẫn chưa có tin tức chính xác về hoàng hậu nương nương và Du Tu Hoa."


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía ánh nến cháy ở bên cạnh, gì cả.


      Chi Thảo : "Chuyện đó liền tuỳ theo ý trời , bây giờquan trọng nhất, là nương nương nên chăm sóc tiểu chủ tử tương lai."


      Kỷ Trà Huyên nhàng gật đầu.


      "Chu Lộc thế nào rồi?"


      Chi Thảo cười : "Còn tra xét."


      Kỷ Trà Huyên : "Thường phi có cho người giúp đỡ ?"


      Chi Thảo : "Chu Lộc từng tiếp xúc với người ở cung khác."


      "Cẩn thận quan sát y, em cũng nên học ít thủ đoạn của y."


      Chi Thảo hiểu gật đầu.


      Thời gian ăn bữa tối đến, Kỷ Trà Huyên từ phòng ngủ ra điện chính, Lục Châu phân phó người hầu dọn đồ ăn ra.


      "Nương nương, Trình ma ma đến."


      Kỷ Trà Huyên đặt bát đũa trong tay xuống, vội vàng đứng dậy.


      Trình ma ma mỗi ngày đều đến hỏi thăm nàng lát, nhưng bao giờ đến vào buổi tối, thế nào hôm nay lại đến vào tầm này.


      "Mau mời ma ma tiến vào."


      Chi Thảo nghe thấy, liền tự mình nghênh đón.


      Trình ma ma vào điện, theo sau bà có ba người, hai cung nữ, người còn lại qua cách trang điểm chắc rằng cũng là ma ma.


      Trình ma ma thấy Kỷ Trà Huyên đứng dậy, vội vàng : "Nương nương cát tường."


      Kỷ Trà Huyên cười nâng bà đứng dậy: "Ma ma lại đa lễ rồi."


      Trình ma ma hiền hoà cười, : "Nương nương quan tâm nô tì như vậy, chính là phúc đức của nô tì."


      Kỷ Trà Huyên tươi cười trả lời: "Trà Huyên được ma ma chăm sóc mới là may mắn."


      Trình ma ma biết Kỷ Trà Huyên tôn trọng bà, nên cũng tiếp tục đề tài này nữa.


      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Trình ma ma, đây là..."


      Trình ma ma nhìn vị ma ma ở phía sau cái.


      Vị ma ma kia vội vàng tới, sau đó cung kính thi lễ với Kỷ Trà Huyên.


      "Phùng Nhứ thỉnh an nương nương."


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía Trình ma ma, Trình ma ma : "Thái hậu biết nương nương còn chưa tìm được ma ma giáo dưỡng (ma ma chuyên khuyên nhủ phi tần và dạy dỗ hoàng tử công chúa) nào cả, mà Phùng ma ma từng hầu hạ Trang thái phi nhiều năm, là người vô cùng thích hợp. Cho nên, đối với việc chăm sóc nương nương cùng hoàng tự, tất nhiên tỉ mỉ hơn rất nhiều so với các vị ma ma khác."


      Kỷ Trà Huyên nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Vinh Thọ cung, cực kỳ biết ơn : "Thần thiếp tạ ơn quan tâm của thái hậu nương nương." Lại cúi đầu, với vị Phùng ma ma này: "Phùng ma ma, trong cung cần những người thích hợp như ma ma.”


      Phùng ma ma (Phùng Nhứ, về sau gọi thành Phùng ma ma) cung kính : "Tạ ơn nương nương coi trọng, lão nô dành hết sức lực của mình để chăm sóc nương nương tốt."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu.


      Trình ma ma thấy thế, trong lòng rất vừa lòng, bà xoay người, lấy ra hai cái hòm trong khay tay của hai cung nữ.


      Kỷ Trà Huyên vẫn chưa hiểu chuyện gì.


      Trình ma ma mở ra trong hai cái hộp, bên trong là chiếc vòng tay bằng vàng ròng.


      Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu nhìn về phía Trình ma ma.


      Trình ma ma : "Vòng tay này là quà mà năm đó Hiếu Từ thái hậu (tổ mẫu của Triệu Tồn Hi) ban tặng cho thái hậu nương nương khi người vừa mới mang thai hoàng thượng, vòng tay này có ý nghĩa vô cùng, cho nên nương nương sai cho lão nô đưa đến cho ngài."


      Kỷ Trà Huyên ngẩn ra, vòng tay này có lai lịch rất lớn.


      Trình ma ma thấy Kỷ Trà Huyên sững sờ, bà cười, bà cũng rất ngạc nhiên khi thái hậu lấy vòng tay phủ đầy bụi nhiều năm này ra.


      Trình ma ma giúp nàng đeo lên, Kỷ Trà Huyên nhìn chiếc vòng cổ tay, khóe miệng chứa đầy vẻ tươi cười.


      "Tần thiếp tạ ơn thái hậu nương nương ban thưởng."


      Trình ma ma lại mở ra cái hòm khác, đồ vật trong hòm làm cho Kỷ Trà Huyên sững người lại, đó chính là ngọc bội mà nàng lấy ra ở Chiêu Phượng cung.


      Trình ma ma cười : "Thái hậu , bà thưởng đồ cho rất nhiều người, cho rất nhiều ân điển, chỉ có việc thưởng khối ngọc bội này cho nương nương làm cho thái hậu vừa lòng. Cái này, thái hậu lại bảo lão nô đưa đến cho ngài."


      Kỷ Trà Huyên lộ ra vẻ mặt hơi xấu hổ, : "Cũng là do tình thế cấp bách nên thần thiếp, chỉ hy vọng quấy rầy đến hoàng hậu nương nương..."


      Trình ma ma : "Ngài yên tâm, bệnh của hoàng hậu nương nương tuy rằng nguy hiểm, nhưng cũng nguy hiểm đến mạng sống. Mặt khác, bảo vệ được long thai của Du Tu Hoa, ngài là người có công lớn. Lúc hoàng hậu nương nương tỉnh lại, cũng phải khen ngợi ngài."


      Kỷ Trà Huyên nhõm thở dài hơi, Trình ma ma đều thu tất cả vào đáy mắt. Cho dù là người thông minh trong sáng, nhưng dưới đáy lòng vẫn biết sợ, biết sợ là tốt rồi!


      "Tạ ơn ân điển của thái hậu nương nương." Kỷ Trà Huyên quỳ xuống hành lễ.


      Trình ma ma vội vàng ngăn nàng lại, bà : "Thái hậu sớm với lão nô là nương nương cần tạ ơn."


      Kỷ Trà Huyên càng cảm động,ở trong nhà chưa có ai đối xử với nàng tốt như vậy, kể cả là di nương chăng nữa?


      Trình ma ma thấy Kỷ Trà Huyên cố kìm nén cảm xúc, trong lòng thở dài. Nương nương rất đúng, so với vinh quang, có vài nữ nhân càng muốn có được thương quan tâm của người khác hơn.


      Nhìn tình hình nay, vị Kỷ tần nương nương này chính là người trong số đó.


      Trình ma ma ngồi ăn cơm cùng với Kỷ Trà Huyên xong rồi mới rời , Phùng ma ma mới đến cùng Chi Thảo vào phòng theo Kỷ Trà Huyên.


      cần , Chi Thảo tự mình thu dọn phòng ở, Kỷ Trà Huyên ngồi xuống.


      Trang thái phi, khi tiên đế chưa băng hà là Trang quý tần, có quan hệ vô cùng tốt với thái hậu, khi đó vẫn là thục nghi, sinh ra trưởng công chúa Lưu Hi. nay công chúa xuất giá (gả chồng), là gả cho cháu trai trưởng của thế gia (nhà có dòng dõi cao quý từ xưa) lâu đời - Trương Sĩ Ký.


      Trương Sĩ Ký vừa có tài danh, vừa là quân tử có tiếng.


      Cuộc hôn nhân này do hoàng thượng ban thưởng, nghe , trưởng công chúa Lưu Hi cùng phò mã Trương Sĩ Ký vô cùng ân ái ( thương), hơn nữa hoàng thượng cũng cực kỳ trọng dụng vị phò mã này.


      Có được vận may lớn như vậy, Kỷ Trà Huyên chỉ có thể Trang thái phi thông minh.


      Trang thái phi qua đời vào năm trước, dựa theo quy tắc ngầm trong hậu cung, cung nữ thái giám bên người Trang thái phi có thể đến phủ công chúa. Ai biết vị Phùng ma ma này thế nhưng được lưu lại.


      Kỷ Trà Huyên hiền hòa hỏi: "Phùng ma ma làm chức vụ gì khi còn ở bên cạnh Trang thái phi?"


      Phùng ma ma nhàng đáp: "Lão nô là nữ quan quản lý công việc trong cung ở bên người thái phi."


      Nữ quan quản lý công việc trong cung, chức vụ rất lớn.


      ít ma ma ở trong cung của thái hậu, nhưng thái hậu phái người nào đến, ngược lại phái người bên cạnh Trang thái phi. Đồng thời muốn giúp nàng thêm hậu thuẫn, rốt cuộc là muốn sinh ra ngăn cách với nàng, hay là cảnh cáo nàng?


      "Về sau làm phiền Phùng ma ma giúp đỡ quản lý Tĩnh An hiên này."


      Phùng ma ma cúi đầu : "Lão nô xin vì nương nương cống hiến hết sức lực."


      Kỷ Trà Huyên vẫy tay cho Chi Thảo, Chi Thảo cười thi lễ với Phùng ma ma, : "Còn xin ma ma chỉ dạy cho nô tì nhiều hơn, để bọn nô tì hầu hạ nương nương tốt."


      Phùng ma ma ở thâm cung mười mấy năm, sớm luyện thành khả năng mắt xem tám hướng. Kỷ Trà Huyên liếc mắt ra hiệu cho Chi Thảo, bà cũng thấy được. Hẳn là khó ở chung với vị chủ tử này cùng nô tì bên người, thái hậu cho bà đến đây, về sau bà cũng chỉ có thể mưu tính cho chủ tử mới mà thôi.


      Phùng ma ma đỡ Chi Thảo đứng dậy, : "Chi Thảo nương quá khách sáo rồi."


      Chi Thảo cười, sau đó đưa cái hầu bao để vào tay của Phùng ma ma. Kỷ Trà Huyên biết Phùng ma ma coi trọng số bạc này, nhưng nàng vẫn ban thưởng dựa theo lệ thường.


      Phùng ma ma nhận lấy, : "Tạ ơn nương nương."


      Chi Thảo nhìn Kỷ Trà Huyên cái, sau đó : "Ma ma mới đến, Chi Thảo giới thiệu qua cho ma ma chút, ngày mai lại đến hầu hạ có được ?"



      Phùng ma ma : "Chi Thảo nương có lòng."


      Chi Thảo đáp: "Làm sao có thể là có lòng, nô tì cùng ma ma đều hầu hạ vị chủ tử, nên chăm sóc cho nhau mới đúng."


      Phùng ma ma trong lòng hiểu , cùng hầu hạ vị chủ tử, ràng là cảnh cáo bà nên có lòng phản bội. Chăm sóc lẫn nhau, xem ra vị Kỷ tần nương nương này biết chăm sóc cho người nhà.


      Nghĩ ràng, Phùng ma ma : "Lão nô cảm ơn Chi Thảo nương trước."


      Chi Thảo khẽ cười tiếng, sau đó chủ động đỡ Phùng ma ma, với Kỷ Trà Huyên: "Nương nương, nô tì đưa ma ma ra ngoài trước, nô tỳ gọi Tử Châu tiến vào hầu hạ nương nương."


      Kỷ Trà Huyên ôn hòa : " , mùa đông vào ban đêm khá lạnh, em phải cẩn thận đó."


      Chi Thảo : "Nô tì để ý."


      Kỷ Trà Huyên gật đầu, sau đó lấy quyển sách ở bàn.


      Chi Thảo dẫn Phùng ma ma ra ngoài, mà đường Phùng ma ma ra ngoài luôn luôn nghĩ đến câu cuối cùng của Kỷ Trà Huyên.


      Đợi cửa được đóng chặt, Kỷ Trà Huyên đặt sách xuống.


      Còn phải mưu tính kĩ cho cuộc sống ngày sau.


      Hầu hạ Trang thái phi cả đời, tâm tình tranh quyền đoạt lợi của bà ta sớm mất , người càng lớn tuổi càng khát cầu cuộc sống yên tĩnh. Kỷ Trà Huyên chuẩn bị thử xem trước, vị ma ma Phùng Nhứ này, khá có ích.


      Có thể dùng được bà ta, nàng cũng có thể bớt chút đường vòng.


      Rạng sáng ngày thứ hai.


      Hồng Châu cuối cùng cũng trở về, hoàng hậu qua khỏi thời kỳ nguy hiểm, Du Tu Hoa cũng bảo vệ được long thai, Lí Kiêm Mạch cũng được ban thưởng rất nhiều thứ.


      Bởi vì hoàng hậu còn dưỡng bệnh, cho nên, liền bỏ lễ thỉnh an mỗi ngày.


      Kỷ Trà Huyên tiếp tục thêu đồ chơi.


      Phùng ma ma ở bên dấu vết đánh giá cách trang trí trong phòng, trước có Trình ma ma cùng y nữ trước mặt hoàng hậu kiểm tra qua, chính là Kỷ Trà Huyên cũng có y thuật thấp, phòng trong này có thể xem như có vấn đề.


      Mà Chi Thảo ngồi ở bên cạnh Kỷ Trà Huyên giúp nàng quấn sợi tơ, cũng có ý nhắc nhở Phùng ma ma.


      "Nương nương, Chu Lộc cầu kiến." Bên ngoài vang lên giọng của Tiểu Chung Tử.


      Kỷ Trà Huyên cười , tìm được hunh thủ rồi sao?


      "Cho vào."


      Chu Lộc nhanh chóng bước vào.


      "Nô tài thỉnh an Kỷ tần nương nương."


      Kỷ Trà Huyên : "Chu Lộc, ngươi cầu kiến bản cung, có phải có manh mối rồi ?"


      Chu Lộc : "Bẩm báo nương nương, nô tài tìm được hung thủ."


      Tay Chi Thảo vẫn ngừng quấn tơ, Phùng ma ma liếc nhìn Chu Lộc cái, bình tĩnh mà kính cẩn.


      "Ngươi xem?" Kỷ Trà Huyên mỉm cười .
      Last edited: 31/1/15
      lananhtran51, kabi_ng0k, cass_moon301017 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      để coi nào hung thủ là ai a............:yoyo68:...........,
      Kỷ TuyếtNatalie Pham thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      là ai,là ai a.....sao lại cắt đúng khúc này
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :