1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 19: Huyết Sắc Mị


      Thiên gia vốn đè đầu ba đại gia tộc khác, nay nếu như cùng Tô gia kết thành quan hệ thông gia, vậy hai gia tộc còn lại phải chịu uy hiếp. Bùi Diễm và Ngải Dĩnh Nhi công khai gần nhau như thế, cũng là bởi vì hai nhà có ý đồ kết đồng minh.


      Nếu như Bùi gia và Ngải gia kết đồng minh, Thiên gia và Tô gia mặc dù liên hợp lại muốn chèn ép hai nhà, cũng phải hảo hảo cân nhắc. Chẳng qua, Bùi Diễm và Thiên Mị gần nhau cũng phải là bí mật gì, nếu như Bùi Diễm muốn lật lọng hướng về Thiên gia, như vậy Ngải gia chỉ sợ gặp nguy hiểm rồi!


      Mà những sát thủ này đúng là do Ngải Việt mời tới, Ngải Việt tuyệt chuyện này với Ngải Dĩnh Nhi, nhưng cũng có thể đoán được. Nhưng nếu Ngải Việt muốn để biết, vậy xem như hoàn toàn biết gì, cứ việc xem kịch là được.


      So với Ngải thị, càng quý trọng Thiên Mị và Bùi Diễm, hai người lòng thương hơn.


      Khách khứa tuy nhiều, nhưng trừ người của Tô gia ai muốn nhúng tay hỗ trợ. Dù sao đây cũng phải là trò đùa, sơ ý chút là mất mạng như chơi, hơn nữa dám đối nghịch với Thiên gia làm sao có khả năng là người dễ trêu chọc. Nếu vì lấy lòng Thiên gia, rước lấy kẻ thù ngang tầm với Thiên gia cho bản thân, thực là lợi bất cập hại rồi!


      Huống hồ mọi người đều là tới tham gia hôn lễ, làm sao có mang theo vũ khí? Ở đây đại bộ phận đều là thương nhân chân chính.


      Thiên Nghiêm lo lắng bảo người tìm Thiên Mị, làm thế nào cũng tìm được người, tức giận đến cước đá lăn người đến bẩm báo. Sớm biết thế này nên cho Thiên Mị trước, có điều động tĩnh lớn như vậy, sao Thiên Mị lại biết?


      Mà giờ khắc này, Thiên Mị đứng ở chỗ tối, hăng hái nhìn hai phe giao hỏa, hai phe đều thương vong thảm trọng, nhưng cứ tiếp tục thế này, những sát thủ kia nhất định xông vào.


      Thiên Nghiêm giơ tay đoạt lấy cây súng trong tay người phía sau, mắng, “Ta cần các ngươi bảo vệ, hỗ trợ !” Thân là gia chủ Thiên gia, Thiên Nghiêm mặc dù chẳng có năng lực đặc biệt nào, nhưng thân thủ cũng tệ lắm.


      Mặc dù ông ta như vậy, những hộ vệ kia vẫn lưu lại hai người che chở ông ta. Thiên Nghiêm đứng phía sau hai hộ vệ, thỉnh thoảng giơ tay lên bắn, nhưng lại chẳng trúng phát nào!


      Mặc dù những sát thủ kia ngừng có kẻ tử vong, nhưng những hộ vệ ngã xuống còn nhanh hơn. Sắc mặt Thiên Nghiêm càng ngày càng ngưng trọng, chết tiệt! ràng xem như chút sơ hở, có lẽ còn có thể túm được kẻ phía sau, để ông ta có thể danh chính ngôn thuận chiếm đoạt Ngải thị, nhưng tại bởi vì Thiên Mị Mị đột nhiên mất tích biến thành cái dạng này!


      Mắt thấy hộ vệ đều sắp chết hết, Thiên Nghiêm lo lắng thôi, nhưng trong nháy mắt thấy những sát thủ kia toàn bộ ngã xuống đất, ràng chết, nhưng máu tươi người lại ngừng chảy ra.


      Lúc này mọi người núp ở phía xa đều có chút sững sờ, lâu mới có người run rẩy phun ra bốn chữ, "Huyết Sắc. . . Mị . . ."


      Trong mắt mọi người đều khỏi mang theo tia khủng hoảng, bọn họ biết đó xác thực là Huyết Sắc Mị , bằng Bắc đảo còn ai có năng lực và thủ đoạn như thế?


      Vừa rồi bọn họ đều cảm thấy có hồng quang lóe lên, mị câu hồn, huyết sắc mê ly, chẳng những chỉ ra sau khi giết người máu nhuộm đầy đất, mà còn là ra tay ánh huyết sắc kia thực mê ly.


      Nhìn máu tươi đầy đất, trong lòng mọi người phát rét trận. Huyết Sắc Mị , từ khi xuất , vẫn luôn là tồn tại khiến người ta khủng hoảng.


      Thiên Nghiêm thở phào nhõm, nhưng nhìn thấy những thi thể chút hơi thở đất kia, lại khỏi nhíu nhíu mày. ngờ là giết toàn bộ, chẳng lẽ biết lưu người sống sao? tại ông ta phải làm sao bắt được kẻ phía sau đây?


      Sắc mặt Ngải Việt rất khó coi, lúc này ông ta đoán được, Thiên gia chọn được người thủ hộ chính là Huyết Sắc Mị khiến người ta khủng hoảng kia, thảo nào Thiên Nghiêm đối với Huyết Sắc Mị vẫn luôn dòm ngó tới, mặc cho làm mưa làm gió!


      Ông ta sớm nên nghĩ tới, ngoại trừ người thủ hộ, còn ai có thể có năng lực xuất quỷ nhập thần như vậy? Cũng may người đều chết sạch, nếu Thiên Nghiêm muốn trực tiếp vu oan cho ông ta cũng dễ dàng, chừng đến lúc đó còn có cơ hội có thể cắn ngược ta cái!


      Trong phòng nghỉ ngơi, Thiên Nghiêm vẻ mặt trầm nhìn Thiên Mị, tức giận , “Thực tốt! Lại có thể biến mất giữa chừng, nếu mẹ và em mày gặp chuyện may làm sao?


      Vị đương gia Thiên gia này từ đầu đến cuối nghĩ tới con ở trước mặt đột nhiên biến mất, có phải xảy ra chuyện ? Giống như bảo vệ người nhà thậm chí là bảo vệ toàn bộ Bắc đảo đều là trách nhiệm mà Thiên Mị phải tận chức, về phần nhu cầu và an toàn của bản thân Thiên Mị ở trong phạm vi suy nghĩ của ông ta, ngược lại ông ta lại cự tuyệt muốn nghĩ tới. Thiên Mị căn bản nợ ai, dựa vào cái gì phải bỏ ra toàn bộ, để bảo vệ những người này? Thậm chí hy sinh của còn bị xem là đương nhiên.


      “Cha!” Thiên Mị liếc nhìn Thư Cầm và Thiên Ngữ, nhắc nhở ông ta còn có những người khác ở đây.


      Mặc dù lời của Thiên Nghiêm có chút khả nghi, nhưng Thư Cầm và Thiên Ngữ làm sao cũng nghĩ tới Thiên Mị chính là người thủ hộ.


      Nhìn Thiên Nghiêm cố gắng bình ổn cơn thịnh nộ, trong mắt Thiên Mị mang theo tia châm chọc, mở miệng , “Hộ vệ Thiên gia lợi hại như vậy, cha căn bản cần lo lắng mẹ và em xảy ra chuyện." Ngữ khí rất bình tĩnh, chút lo âu sợ hãi, khiến người ta cảm thấy cho dù Thư Cầm và Thiên Ngữ chết , cũng mảy may xúc động.


      Thiên Mị hừ lạnh trong lòng, Thiên Nghiêm vốn là lấy Thiên Ngữ làm mồi câu, muốn nhân cơ hội nắm được nhược điểm của Ngải thị, ràng là chính ông ta quyết định để con và vợ gặp nguy hiểm, lại đem tức giận phát tiết lên người , nhìn thực rất dễ khi dễ sao?


      Trong cặp mắt rũ xuống của Thư Cầm lóe lên tia quyết tuyệt, câu chút tình cảm nào kia của Thiên Mị, càng làm kiên định quyết tâm của bà ta. Xem bộ dạng lạnh lùng của Thiên Mị, có lẽ thực trả thù Thiên Ngữ, bà ta thể để thương tổn tới Thiên Ngữ, sớm chút gả Thiên Mị ra ngoài cũng tốt!


      Hôn lễ sau đó rất thuận lợi, nhiều khách khứa ở đây như vậy, ngược lại Tô Hạo nhìn chằm chằm Thiên Mị nữa, chẳng qua ánh mắt những người khác đa số đều rơi người Thiên Mị, mặc dù Thiên Ngữ mới là dâu, nhưng ràng chị bên cạnh ta càng có mị lực hơn, bất kể là dung mạo hay khí chất đều dụ hoặc người.


      Thiên Ngữ nhìn đến nghiến răng nghiến lợi, ràng ta mới là vai chính, nổi trội lại đều bị Thiên Mị đoạt !


      Nhìn biểu tình chán muốn chết của Thiên Mị, Ngải Dĩnh Nhi cười , “Chị ấy nhất định rất mong muốn ả Thiên Ngữ kia tìm chị gây phiền phức nha!”


      Khóe miệng Bùi Diễm nhếch lên thành độ cong, cười , “Thiên Mị quả thực rất buồn chán!"


      “Bận rộn” ngày, Thiên Mị vừa trở về phòng liền ngã ra giường, cuộc sống thực buồn chán mà! ! Đột nhiên nhớ tới cái gì đó, Thiên Mị bật ngồi dậy, nhếch miệng lên, cười đến có chút tà ác. Nếu buồn chán như thế, hay là tạo phiền phức cho Tề Mặc !


      Từ giường bật người dậy, có người đến gõ cửa. Thiên Mị mở cửa thấy người ngoài cửa, khỏi nhíu mày, “Mẹ.”


      Thư Cầm bưng cái khay tiến vào, vừa cười vừa , “ mệt mỏi ngày rồi, mẹ nấu chút tổ yến, nhân lúc còn nóng uống rồi ngủ tiếp!”
      Dunghyt97, Fuu, Nguyệt Kim2 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ta nghĩ chắc lí do chị die có liên quan đến người mẹ ko bằng cầm thú này rồi á.......:yoyo50:.........mẹ ruột mà cũng có loại cực phẩm này nữa sao.......,:fromabove:........sút thẳng về bên kia thế giới cho rồi......,,
      xuanquynhdesign thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Ôi bố mẹ k = chó má mà.......giết chị mà trọng sinh quay lại xử bọn này đê
      xuanquynhdesign thích bài này.

    4. Nguyệt Kim

      Nguyệt Kim Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      51
      Dẹp bà mẹ sang bên luôn , thật muốn đánh người mà :6::041:

    5. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 20: Phiền não của Tu La đại nhân


      Thiên Mị nhận lấy tổ yến đưa tới, nhìn vẻ mặt quan tâm của Thư Cầm, khóe miệng hơi nhếch lên, ý cười nơi đáy mắt đầy khó hiểu.


      Nhìn ý cười hàm chứa tà khí kia, trong lòng Thư Cầm đột nhiên hơi dấy lên bất an, có chút được tự nhiên dời tầm mắt, miễn cưỡng cười , "Uống nhanh ! Nguội ngon đâu!”


      Thiên Mị cười cười, nghe lời cầm thìa hớp hai ngụm, nhìn bộ dạng Thư Cầm thở phào nhõm, dịu dàng , “Mẹ, bà phải nhớ kỹ, bây giờ tôi còn nợ bà cái gì nữa!”


      Tâm Thư Cầm “lộp bộp” trầm xuống, nó biết! Nhìn ý cười lạnh lùng nơi khóe miệng Thiên Mị, trong lòng Thư Cầm trận khó chịu. Bà ta biết bà ta triệt để mất đứa con này, có lẽ . . . có lẽ hậu quả còn nghiêm trọng hơn, chẳng biết tại sao, bà ta lại có loại dự cảm chẳng lành này.


      “Tôi muốn nghỉ ngơi rồi!”


      Thanh lạnh lùng vang lên bên tai, Thư Cầm phục hồi lại tinh thần, ngơ ngác nhìn Thiên Mị cái, bưng tổ yến còn thừa yên lặng rời .


      cổ tay hồng quang lóe lên rồi biến mất, Thiên Mị thở phào cái. Hoàn hảo, còn lo lắng Huyết chỉ thích độc dược, vô dụng đối với loại dược này!


      Chỉ chốc lát sau, tiếng gõ cửa vang lên lần nữa, lần này người tới là Bùi Diễm, vừa nhìn thấy Thiên Mị lại hỏi, "Chuyện gì?"


      Trong lòng Thiên Mị hiểu là chuyện gì xảy ra, lại thêm gì, chỉ xoay người từ trong ngăn kéo lấy ra vật đưa cho y, Bùi Diễm nhìn vật trong tay nhíu mày.


      Thiên Mị nhếch môi cười , “Trong này có đồ hay, giúp tôi đăng lên mạng.”


      Bùi Diễm có phần á khẩu rút rút khóe miệng, vì sao y cảm thấy mình rất giống người hầu của Thiên Mị chứ?


      Thấy y có ý định rời , Thiên Mị nhíu mày , “Dĩnh Nhi hình như uống hơi nhiều, đến xem sao?” Nha đầu kia xem trò vui xem đến hài lòng, liền hưng phấn mà dùng sức uống, chẳng qua may mà ấy có chừng mực, say đến bất tỉnh nhân .


      Mặc dù bằng vào năng lực của Dĩnh Nhi cũng đủ để kế thừa Ngải thị, nhưng dù sao tuổi còn , thỉnh thoảng lộ ra tâm tính trẻ con, , đây cũng là công lao của Bùi Diễm. Nếu phải có y cưng chìu, Dĩnh Nhi thể nào giữ lại phần tính nết trong sáng kia.


      Chẳng qua, hình như quên, trong này cũng có phần công lao của .


      Bùi Diễm khỏi thở dài, y sắp thành bảo mẫu của Dĩnh Nhi rồi, xem ra y nhất định là thân thể thiếu gia, mệnh đầy tớ nha! định trước bị hai này lăn qua lăn lại!


      Bùi Diễm định rời , lại nghe Thiên Mị mở miệng , “Tôi rời thời gian.”


      Mắt Bùi Diễm hơi trầm xuống, hỏi, “ Nam đảo?”


      Thiên Mị gật đầu, chút ngạc nhiên Bùi Diễm đoán được. Triêu Thiên Châu mất nhất định có quan hệ với Nam đảo, cho dù Thiên Nghiêm tính toán thế nào, nhất định để Thiên Mị Nam đảo.


      Bùi Diễm nhíu nhíu mày, y biết nếu như Thiên Mị muốn, ai có thể miễn cưỡng làm chuyện gì, Thiên Mị ở lại Thiên gia, chẳng qua là vì cảm thấy chơi rất vui mà thôi.


      Nhưng Nam đảo...


      Bùi Diễm muốn gì đó, lại thấy ý đùa cợt cùng nóng lòng muốn thử trong mắt Thiên Mị, nhìn Thiên Mị cười đến có chút ý tốt, y đột nhiên nghĩ đến Tề Mặc. khó nhận ra, Thiên Mị đối với người đàn ông kia cảm thấy rất hứng thú, xem ra Thiên Mị Nam đảo là chuyện tất nhiên rồi!


      còn ý định khuyên bảo, chỉ là có chút yên lòng , "Cẩn thận chút, Ám Dạ Tu La. . . dễ đối phó!"


      Sắc mặt Thiên Mị cũng ngưng trọng vài phần, gật đầu. Mặc dù chưa từng giao thủ, cũng biết Ám Dạ Tu La phải dễ trêu chọc, người kia . . . có lẽ là đối thủ mạnh nhất của !


      Biết Thiên Mị biến mất, Thiên Nghiêm chút nào kinh ngạc, ông ta biết Thiên Mị là lấy trộm Tử Ngọc Bôi. Thiên Ngữ biết tình thể thành công, tức giận đến đập nát những mỹ phẩm nổi tiếng, mà Thư Cầm lại rất bất an!


      Quả nhiên, ngày thứ hai xảy ra chuyện, video kích tình của Tô Hạo và Thiên Ngữ được đưa ra ánh sáng, dẫn tới oanh động. Vừa mới kết hôn được ngày, ngày thứ hai mạng điên cuồng đăng tải video kia, lại còn nét như thế, khiến hai đại gia tộc muốn phủ nhận cũng có cách nào, mặt mũi của Thiên gia và Tô gia coi như bị vứt !


      Thư Cầm biết, nhất định là Thiên Mị làm, nhất định là nó! Nhưng lần này, trong lòng bà ta phải là phẫn nộ, mà nhiều hơn lại là bất an, bà ta thậm chí có chút hối hận khi trêu chọc Thiên Mị, bà ta cứ luôn cảm thấy đứa con này bà ta thể trêu chọc nổi.


      Mà lúc này, trong thư phòng của Tề Mặc là trận áp suất thấp, lãnh khí thân Tề Tu càng ngày càng nặng, cuối cùng chưởng đánh nát bàn trà trước mặt, đứng dậy, tầm mắt băng lạnh bắn thẳng về phía kẻ điềm nhiên như chăm chú làm việc phía sau bàn đọc sách, thanh lạnh đến dọa người, "Tề Mặc, cử hành hôn lễ trước thời hạn !"


      Tề Mặc nhìn lướt qua bàn trà hóa vụn dưới tay Tề Tu, trong lòng mặc niệm vài giây, mới điềm nhiên như , “ được." Mấy ngày nay y đều thành thói quen.


      Lãnh khí người Tề Tu tăng thêm, Tề Mặc chịu nổi lãnh khí, buông văn kiện trong tay, thở dài, hỏi, “Tu, rốt cuộc gấp chuyện gì?”


      "Hừ!" Tề Tu hừ lạnh tiếng, lại gì.


      Tề Mặc khỏi nhíu nhíu mày, thực hiếm có khi thấy Tề Tu kiên trì như thế, chẳng lẽ thực có đại gì? Nhưng mọi thứ được an bài xong, ba ngày sau là hôn lễ, giờ phải điều chỉnh lại e là kịp.


      “Tu, rốt cuộc có chuyện gì?” Tề Mặc cau mày, như muốn cân nhắc chuyện của Tề Tu có phải rất nghiêm trọng .


      Tề Tu có chút phiền não tháo xuống mặt nạ mặt, trầm mặt , “ có việc gì." Sau đó xoay người ra khỏi phòng.


      Tề Mặc có chút nghĩ ra, ấy rốt cuộc là gấp hay gấp đây?


      Tề Tu tại rất phiền não, khá là phiền não. Vốn định Bắc đảo, nhưng bởi vì hôn lễ của Tề Mặc căn bản là ván cờ, đến lúc đó rất hỗn loạn, cho nên phải ở đây bảo vệ Tề Mặc an toàn, phải bởi vì ông cụ Tề gia phân phó, mà là bởi vì Tề Mặc. và Tề Mặc mặc dù tính là quá thân, nhưng cũng thể nhìn y chết!


      Rốt cuộc, ba ngày sau hôn lễ đúng hạn cử hành.


      Lúc này Tề Mặc nhìn người mặc lễ phục chú rể trước mặt, cau mày , “Tu, em vô dụng như vậy, vẫn là để em làm !” Mặc dù mọi người đều biết Tề gia có hai vị thiếu gia, nhưng người từng gặp qua Tề Mặc nhiều lắm, người từng thấy qua khuôn mặt của Tề Tu càng có, cho nên mặc dù là chú rể đổi người cũng ai có thể nhận ra được.


      Nhưng Tề Mặc rất muốn thấy mỗi lần Tề Tu dùng thân phận của y, để giúp y ứng phó với nguy hiểm, chỉ càng khiến y thêm áy náy.


      Tề Tu lười để ý đến y, tại chỉ muốn sớm giải quyết xong chuyện này, sau đó Bắc đảo.


      Tề Mặc nhìn như có điều suy nghĩ, từ khi Tề Tu trở lại cái nhà này, chưa bao giờ bộc lộ tâm tình gì, mà bây giờ mặc dù vẫn là khuôn mặt biểu tình kia, y lại cảm giác được phiền não. Trong khoảng thời gian này mỗi ngày Tề Tu đều chạy tới bảo y sớm cử hành hôn lễ, thực khiến y rất tò mò, rốt cuộc muốn làm gì.


      Cùng lúc đó, Thiên Mị thừa cơ hội này xâm nhập vào khu cấm địa, Tử Ngọc Bôi . . . là tình thế bắt buộc! Về phần Ám Dạ Tu La nha, ngược lại muốn cùng giao thủ phen!
      Dunghyt97, biu~biu~biu, Fuu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :