Chương 9.1:
Editor: Lin
Tang Văn Nhi hoảng sợ nhìn , ràng việc làm là điên khùng, nhưng lại dùng ánh mắt vô tội nhìn , đây là ý gì? Rốt cuộc phải làm gì đây? “ được! Em…”
Thi Gia Phong vẫn còn duy trì nụ cười của mình. “Văn Nhi, em đừng cự tuyệt … biết em cũng rất muốn.”
thuận tay cởi quần lót của xuống, để trần truồng nằm giường mình.
Thi Gia Phong nhếch miệng, cúi thấp người ngậm lấy đôi môi hồng nhân dễ thường của , sớm muốn nếm thử đôi môi đó! ngừng mút lấy, lấy đầu lưỡi trêu chọc, thậm chí còn trêu chọc đôi môi và lý trí của .
“ thể…”
“Yên tâm, Văn Nhi, làm em bị thương.” Nụ cười câu lấy tâm hồn người khác đó, khiến lý trí của Tang Văn Nhi thiếu chút nữa là giải tán, lời của khiến lòng phòng bị của sụp đỏ.
Nụ cười của Thi Gia Phong vẫn giắt nơi khóe miệng, lúc hôn thân thể vẫn luôn được duy trì.
“…” Tang Văn Nhi vẫn cự tuyệt, nhưng tiếng kêu đó lại có tác dụng gì với Thi Gia Phong.
chỉ muốn ! kéo đôi tay đặt lên đỉnh đầu, khống chế cho nhúc nhích, bàn tay lại lần mò giữa hai chân trắng mịn của .
“ thể! Đừng!” Tang Văn Nhi lắc đầu kháng cự, hai chân muốn khép lại, nhưng thân thể bị khống chế, chỉ có thể xấu hổ mở rộng hai chân ra trước mặt .
“Em cũng muốn vậy mà?” dùng hai ngón tay chạm lên mật huyệt của , cái bụng bằng phẳng của lập tức sinh ra phản ứng, thân thể càng thêm khống chế được trêu chọc của liên tiếp né tránh, Tang Văn Nhi nhớ lại buổi tối mười năm trước, khí đó mặc dù có kinh nghiệm, nhưng dưới hướng dẫn của , vẫn mang đến khoái cảm mãnh liệt, hơn nữa còn khiến cho có chút cảm giác hối hận nào.
Nhưng tình hình bây giơ lại giống, trước đó hai người còn trong gia đoạn chiến tranh lạnh, mặc dù hai người vừa hòa giải, nhưng vẫn chưa tỏ thái độ gì!
“,,,” Tang Văn Nhi trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông phía , ngón tay dài của lại có thể chui vào trong mật huyệt của , cảm giác đau đớn mãnh liệt truyền đến, mặc dù sinh con, nhưng vì mười năm nay cũng xảy ra quan hệ với đàn ông, cho nên dũng đạo của lại trở nên rất chặt.
Điểm này khiến ánh mắt Thi Gia Phong lại thêm tầng dục vọng, ngờ thân thể vẫn còn mê người như vậy. “Em sinh con rồi, sao nơi này còn chặt như vậy.” keo kiệt lời ca ngợi.
Tang Văn Nhi dĩ nhiên biết ý của , cắn răng dám phát ra thanh, vì như vậy khiến cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng khi ngón tay Thi Gia Phong sâu hơn vào nơi ấm áp của dục vọng người lâu ai khơi dậy của dần thức tỉnh, ngăn cản được. “A…” Bụng dưới của căng thẳng, cảm giác giống như có người kéo cơ thể vậy.
Thi Gia Phong nở nụ cười tà ác, dũng đạo của rất hẹp, thử lần biết , chứng minh mười năm qua, ngoại trừ lúc sinh con ra, có bất kỳ quan hệ nào với đàn ông, sau khi biết chuyện này, vui mừng, may mắn, mười năm qua, vẫn luôn chỉ có người.
“Văn Nhi, thích ?” Thi Gia Phong bên tai .
Thân thể Tang Văn Nhi hoàn toàn bị khống chế, có cách nào để trả lời . “A… a…”
Thi Gia Phong hôn lên môi , dịu dàng dùng đầu lưỡi khuấy đảo khoang miệng .
Tang Văn Nhi bị dục vọng làm cho mê loạn, hoàn toàn quên việc phản kháng, tại còn muốn được Thi Gia Phong an ủi, quả nhiên có cách nào để xa người đàn ông này, từng cử động của sao có thể tác động tới đây?
Thi Gia Phong kéo bàn tay bé của , đưa về phía dục vọng của mình, đây là dục vọng vì mà bành trướng, nhúc nhích trong lòng bàn tay , sợ hãi thu tay về.
“Đừng…” Lý trí của vì đụng chạm mà quay về chút, biết mình nên đụng vào vật đó.
Thi Gia Phong nở nụ cười, càng tách hai chân ra, sau đó đưa vào giữa hai chân ,mà đỉnh dục vọng của ngừng trêu chọc nơi tư mật của .
Khuôn mặt Tang Văn Nhi đỏ bừng nhìn thứ đó của , có chút hối hận, nên chỉ mới bị trêu chọc mấy cái, lập tức mất phòng bị, để cho được như ý.
“Gia Phong, em cảm thấy như vậy tốt lắm!” biết dục vọng của bị nâng lên, muốn hô ngừng cũng được, nhưng vẫn muốn thử giãy dụa lần cuối cùng.
“Gia Phong, em… a…” Tang Văn Nhi trừng to mắt nhìn ah, lại có thể, đưa dục vọng này vào thẳng dũng đạo của .
“Ngoan, nhịn thêm chút nữa!” Thi Gia Phong cúi đầu hôn lên môi , ngừng trêu chọc .
Nước mắt chảy xuống. “Đừng… đâu… em… đừng như vậy…”
từ chối hành động của , mười năm sau, lần nữa bị đàn ông tiến vào, lại đau giống như lần đầu tiên, nhưng tên lắp vào cung, căn bản có cách nào để dừng lại.
nắm hai chân lên, vòng qua hông của chính mình, để dục vọng nóng bỏng của vào nơi sâu nhất trong mật huyệt của .
Thi Gia Phong vừa thẳng tiến, còn chưa kịp hành động, cảm thấy mình nhịn được, đáng chết! Dũng đạo của lại có thể chặt như vậy, thiếu chút nữa khiến giao nộp vũ khí trước thời gian.
Tang Văn Nhi nắm chặt ga giường, nhẫn nại nhịn xuống đau đớn do mang lại, vì quá .
Thi Gia Phong biết nhẫn nhịn, nhìn cắn chặt môi dưới muốn ra máu, cúi đầu hôn , hi vọng có thể nhả ra, ra cũng bỏ được, nhịn được dục vọng của mình muốn , cũng biết tại nhất định rất hận mình, nhưng hấp dẫn , làm sao cũng đỡ nổi.
Mặc kệ như thế nào, sau tối nay, cũng thể rời khỏi rồi.
Thi Gia Phong đột nhiên di chuyển, dục vọng cường hãn mạnh mẽ, vào nơi sâu nhất của Tang Văn Nhi, khiến nhịn được kêu ra tiếng. “A…”
Tốc độ tiến lui cực nhanh, dục vọng di chuyển trong thân thể của tang văn Nhi, khiến lý trí và dục vọng của chia làm hai, cho dù cực muốn, nhưng tình hình bây giờ, có cách nào để nghĩ đến
chuyện khác, chỉ có thể theo động tác của , thể bận tâm những chuyện khác.
"Đừng! thể!" Tang Văn Nhi kêu khóc, muốn ngăn lại hành động của .
Nụ cười của Thi Gia Phong cũng giảm, mặc dù trán có lớp mồ hôi, nhưng cũng ngăn cản được cảm giác muốn đoạt lấy của mình. " thích nghe giọng của em, Văn Nhi, gọi tên ...." dùng ngón tay nạy hàm răng của , cắn lấy đôi môi đỏ mọng, ngón tay đưa vào trong khoang miệng nhắn, lưu luyến lướt qua hàm răng, bàn tay ôm lấy khuôn mặt tinh xảo của cầu. "Ngoan, muốn nghe giọng cua em, dùng thanh ngọt ngào của em gọi ..."
Cậu em của Thi Gia Phong vô cùng to lớn, nhanh chóng ra vào trong thân thể Tang Văn Nhi, đau đớn bị khoái cảm đè lên, chỉ có thể bất lực nhìn , vô thức hàm chứa ngón tay , cảm giác vật khổng lồ của vẫn có dấu hiệu ngừng lại, liên tục di chuyển.
"Văn Nhi, gọi tên ." Thi Gia Phong nhiều lần mở miệng lại nhận được câu trả lời cua , cũng tức giận.
Nhưng đôi mắt đẫm nước của Tang Văn Nhi lại nhìn , gì.
Thi Gia Phong mỉm cười với , đột nhiên cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ của , dùng răng cắn, cũng đưa ngón tay dò xuống nơi hai người giao hợp trêu chọc tiểu hạch nhạy cảm, sau đó thô lỗ xâm nhập vào trong tiểu huyệt.
"A...đau!' Tang Văn Nhi oán hận nhìn chằm chằm Thi Gia Phong.
Thi Gia Phong tiến lên cái, lại dùng lửa dục tấn công nơi yếu ớt của , khiến lần nữa bị đau gào thét, bị dục vọng khống chế, biết thương hoa tiếc ngọc, chỉ biết đem lại khoái cảm cho chính mình.
"Đừng...đừng tay .....a...."Giọng của Tang Văn Nhi càng thêm run rẩy, chịu nổi công kích mãnh liệt này.
Thi Gia Phong đùa bỡn cánh hoa mềm mại, lấy hai ngón tay vạch ra cánh hoa ôm trọn dục vọng của mình, nhìn dục vọng của mình ở trong đỏ lên, ái dịch cũng chảy ra khỏi tiểu huyệt, cảm giác ướt át bao quanh mình.
"Đừng....đừng...." Tang Văn Nhi giãy dụa thân thể, vội vã muốn thoát khỏi , nhưng lại cách nào di chuyển vì bản tay bóp chặt hông , ánh nhìn chằm chằm của Thi Gia Phong như dòng điện chạy qua mọi giác quan của , cảm giác như ngồi tàu lượn siêu tốc, nhanh chóng trèo lên rồi lại nặng nề rơi xuống!
"Em đẹp...." Người đàn ông đột nhiên gia tăng tốc độ tiến vào khiến kịp phản ứng, thân thể truyền đến cảm giác kỳ quái, giống như có dòng điện chạy trong thân thể, nơi giao hợp ngừng run rẩy, "A....ưm....a..."
Cảm thấy tiểu huyệt của Tang Văn Nhi chảy ra nhiều ái dịch, chất lỏng trong suốt chảy xuống dục vọng của , Thi Gia Phong tà mị giương cao khóe miệng: "Thích ? Dáng vẻ em giống như rất thoải mái."
Tang Văn Nhi ngượng ngùng quay mặt , cách nào ngăn cản vui thích trong thân thể do mang lại, xấu hổ đè xuống dục vọng của mình.
Thi Gia Phong nhìn , ngay sau đó đưa ra đầu lưỡi ướt át, ác ý trêu chọc đầu nhũ của , cả kinh run rẩy, giữa hai chân lại trần ra nhiều ái dịch trong suốt, khiến ra vào càng thuận lợi.
"Đừng....a....a........a......" Tang Văn Nhi vô dụng thở hổn hển.
"Em thích như vậy đúng ?" Thi Gia Phong nâng cao hai chân Tang Văn Nhi gác lên vai, tư thế như vậy khiến cánh hoa của càng thêm nở rộ, thậm chí có thể nhìn thấy tiểu hạch núp dưới cánh hoa và ánh dịch ngừng tràn ra hoa kính.
Thi Gia Phong ngừng di chuyển trong thân thể , nhìn mình bị cắn nuốt, nhìn hai đầu nhũ đỏ ửng của , vì di chuyển mà rung động, còn thu hết vẻ mặt nhẫn nhịn và thở hổn hển của vào mắt.
"...đừng..." thử biện giải cho mình.
"Yên tâm, có người biết, em hào phóng thừa nhận là được rồi." lại lần nữa dùng sức động, cho cơ hội thở dốc.
Cho đến khi Tang Văn Nhi nghĩ mình chết mất, đột nhiên dòng điện chạy qua thân thể , tiếp đó là dòng nước ấm vào chỗ sâu nhất trong cánh hoa.
Ánh sáng lên, hai người bên trong căn phòng, người vẫn còn ngủ say, người khác lại nhìn đối phương.
Thi Gia Phong hài lòng nhìn Tang Văn Nhi, tối hôm qua là thể nghiệm tốt mặc dù mười năm trước hai người trải qua, nhưng lúc đó bản thân uống say, tại mới cảm giác được ngọt ngào.
Tang Văn Nhi như mệt muốn chết rồi, dưới hốc mắt lên quầng thâm nhàn nhạt, hết cách rồi, tối hôm qua, hai người nghỉ ngơi quá muộn.
Thi Gia Phong muốn bảo vệ , muốn nhét vào trong cánh chim của mình, nhưng theo tính cách của , nhất định đồng ý, tay của vuốt ve khuôn mặt , cũng phải muốn gọi dậy, chỉ vì khuôn mặt đẹp.
Tang Văn Nhi bỗng nhiên nhúc nhích, là vật gì quấy nhiễu giấc ngủ của ? tức giận đẩy tay ra.
Thi Gia Phong buồn cười nhìn động tác của , sao lại đáng như vậy?
Last edited by a moderator: 23/1/15