1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Mười năm sau giành em về - Diệp Tinh (Full 10 Chương - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 8.2:

      Editor: Lin

      ấy biết chuyện cậu phát ra chưa?” Cung Tề Nhân hỏi.

      , mình muốn hỏi ý kiến mấy người chút!”

      “Vậy cậu muốn làm sao?” Cung Tề Nhân nhìn nét mặt hưng phấn của Thi Gia Phong, có phải lại nghĩ ra chuyện gì?

      Thi Gia Phong ra lời kinh người. “Mình muốn kết hôn với ấy.”

      Lê Tường Dương kinh ngạc, Thi Gia Phong muốn kết hôn?

      Cung Tề Nhân lại bày ra bộ mặt ‘mình biết ngay mà, quả nhiên làm như vậy.

      “Mình nghe lầm chứ! phải cậu là người theo chủ nghĩa độc thân sao? Sao lại muốn kết hôn với ấy? Vì chịu trách nhiệm sao?” Lê Tường Dương vẫn cảm thấy lời của quá kinh người.

      Thi Gia Phong khinh thường . “Sao có thể? Mình lòng muốn kết hôn với ấy, cũng phải vì mình nhất định muốn phụ trách với ấy.”

      Mặc dù sau khi biết tất cả, mới muốn kết hôn với Tang Văn Nhi, nhưng đó là vì tình cảm dành cho , sớm biến thành tình .

      thích năm đó, cũng thích Tang Văn Nhi của tại, vào hôm nay biến thành , Tang Văn Nhi!

      Mặc dù biết cảm giác của , nhưng hôn lễ này nhất định phải làm, lúc đó vì say rượu bất tỉnh nhân mà bỏ lỡ , bây giờ dù cũng thể bỏ qua.

      Cung Tề nhân cười to uống ngụm rượu. “ĐƯợc, xem ra cậu quyết định rồi, sợ sau này hối hận sao?”

      “Khi cậu lòng người, cậu tuyệt đối hối hận!” Thi Gia Phong thâm ý cười.

      Hai người đó cũng cười, xem ra Thi Gia Phong bị rơi vào hố tình rồi.

      Thi Gia Phong ngồi trong phòng đọc sách, nhìn chút, suy nghĩ tự chủ được bay rất xa…

      bao nhiêu ngày rồi Tang Văn Nhi chuyện với ? Sao tức giận của lại lâu tiêu như vậy?

      Có phải hẹp hòi quá ? cũng có nhận được bất kỳ tin tức nào về ba của tang tuấn từ chinh tín xã, tất cả đều do tự mình đoán được, vậy còn tức giận sao? Nhưng mà còn chưa biết sao?

      nghĩ xong kế hoạch, nhưng vẫn chưa áp dụng, vì vẫn sợ Tang Văn Nhi tức giận hơn, nên trước hết để bớt giận trước quan trọng hơn, cũng lâu như vậy rồi, cũng nên bớt giận rồi chứ? Mặc kệ Tang Văn Nhi bớt giận, tối nay Thi Gia Phong vẫn tìm đến tang văn Nhi, lâu chưa chuyện với rồi.

      Nhìn đồng hồ, cũng gần đến mười giờ.

      Thi Gia Phong biết, buổi tối mỗi ngày, sau khi tang Văn Nhi dỗ Tang Tuấn ngủ, đến phòng bếp dọn dẹp, mới trở về phòng ngủ, mỗi lần cũng khoảng mười giờ.

      Thi Gia Phong muốn xuống giường tìm , vừa mở cửa ra, Tang văn Nhi vừa lúc qua phòng . “Văn Nhi?”

      “Nhị thiếu gia!” , sau đó lập tức về phòng mình, nhưng Thi Gia Phong lại kéo vào phòng, nhanh chóng đóng cửa lại, đè lên cánh cửa.

      …”

      Ánh mắt Thi Gia Phong vẫn nhìn chằm chằm, khiến rất thoải mái. “ làm cái gì?” khẩn trương hỏi, tại sao tối nay ra ngoài.

      tủm tỉm . “Em còn tức giận sao?”

      Tang văn Nhi cau mày, lại vẫn hỏi vẫn đề như vậy?

      Mặc dù nhận được câu trả lời của , Thi Gia Phong vẫn tức giận, chỉ cười với như cũ. “Chuyện Tiểu Tuấn, xen vào việc người khác rồi, nếu như em còn tức giận, có phải rất keo kiệt ?”

      Thi Gia Phong giúp tay Tim nhưng cũng cần thiết phải tha thứ cho hành vi của .

      “Được rồi! Đừng tức giận , xin lỗi với em được ? Em để ý đến , em có biết khó chịu thế nào ?” Thi Gia Phong bắt được tay đặt lên ngực mình.

      Tang Văn Nhi muốn rút về, nhưng lại giữ chặt lại.

      buông em ra!”

      ! muốn em cảm nhận được tấm lòng của , thả ra.” Từ đầu đến cuối, Thi Gia Phong vẫn duy trì nụ cười.

      Tang Văn Nhi kinh ngạc, hi vọng tha thứ cho sao? Vậy tại sao nhiều ngày như vậy, chuyện với , cũng chủ động tìm để chuyện? Nghĩ tới đây,lòng lại buồn buồn.

      “Đừng lời nào!” Thi Gia Phong nhàng vào tai .

      Gò má Tang Văn Nhi hồng nhuận. “Em cảm thấy làm cho người khác rất chán ghét.”

      Thi Gia Phong cười khẽ, mặc dù có chút bị tổn thương, nhưng cũng ảnh hưởng đến tâm trạng của . “ sao? Nhưng sao lại cảm giác em thích như vậy?”

      tức giận nhìn chằm chằm, phình má, Thi Gia Phong thấy vậy rất muốn cười.

      “Được rồi, Văn Nhi, chúng ta đừng cãi nhau nữa được ? Mặc kệ là em thích , hay thích em hợp thành , chúng ta cũng ở cùng nhau.” Thi Gia Phong ôm lấy thân thể .

      Tang Văn Nhi cảm thấy thoải mái, còn có chút lúng túng, người ngoại trừ quần áo ở nhà ra, bên trong cũng mặc cái gì, ôm nhất định cảm thấy, quá mất mặt! muốn đẩy ra, nhưng Thi Gia Phong lại ôm chặt hơn.

      Thi Gia Phong sớm cảm thấy, ôm như vậy cũng là cố ý.

      “Gia Phong, buông em ra!” còn chưa tha thứ cho đâu, tại sao có thể làm như vậy?

      !” Thi Gia Phong , nhưng cũng kéo khoảng cách giữa hai người ra chút, nhưng thân thể vẫn dán chặt.

      Thi Gia Phong nắm lấy gò má Tang văn Nhi. phát , hình như mình ngày càng thích em, thậm chí còn có cảm giác em rồi.”

      Tang Văn Nhi chỉ nhìn , biết hay giả, dù sao trước đây có tiếng xấu là công tử trăng hoa, muốn dỗ dành người phụ nữ quá đơn giản, nhưng nếu như, điều , tình cảm của chuyển biến nhanh như vậy sao? Trước , người là Lương Tiểu Tuyền, sau đó còn thích người phụ nữ trải qua tình đêm với , tại lại biến thành thích , mặc dù người xảy ra tình đêm với chính là , nhưng biết, tại sao tình cảm của lại thay đổi nhanh như vậy? Chẳng lẽ chưa làn nào tâm, tát cả chỉ là có cảm tình thôi sao?

      Thi Gia Phong biết Tang Văn Nhi hoài nghi chính mình, cho nên cúi đầu cắn môi dưới của .

      “A!” Tang Văn Nhi kêu tiếng.

      mặc kệ em suy nghĩ gì, dù sao bây giờ em cũng phải , đừng để chuyện khác làm rối loạn.” Thi Gia Phong như đoán được suy nghĩ của , cho nên vội vàng lên tiếng ngăn cản, điều này khiến Tang Văn Nhi cảm thấy rất ngang ngược.

      ngờ Thi Gia Phong lập tức vênh mặt lên cười lớn. “Văn Nhi, chúng ta lên giường chuyện .”

      Lên giường chuyện? muốn!

      “Em muốn về phòng xem Tiểu Tuấn ngủ chưa .” Tang Văn Nhi lập tức kiếm cớ chạy trốn.

      được!” Thi Gia Phong ngăn lại, bế lên, đặt lên giường lớn của mình, rồi nhanh chóng đè lên thân thể , để cho lộn xộn.

      …” Tang Văn Nhi khẩn trương nhìn , phải muốn…

      Thi Gia Phong mị hoặc cười. “Văn Nhi, chờ ngày này quá lâu rồi.”

      , được!” Tang Văn Nhi cự tuyệt, cho rằng nghe theo lời cự tuyệt này của , nhưng là suy nghĩ nhiều rồi, khi người đàn ông muốn, thứ gì cũng đỡ nổi.

      “Văn Nhi, thích em, chúng ta phải là người xa lạ rồi, nên đừng kháng cự !”

      Thi Gia Phong cúi đầu hôn lên cánh môi tang văn Nhi, vừa mới bắt đầu còn kháng cự nụ hôn của . “…”

      Nhưng kỹ xảo của quá lợi hại, cho nên giãy dụa của dần dần mất sức lực, hai đôi môi dán chặt vào nhau, Tang văn Nhi có thể cảm nhận được dịu dàng của Thi Gia Phong.

      “Em ngọt!” Khiến Tang Văn Nhi khó khăn thở, mỉm cười ca ngợi .

      rời rốt cuộc cũng khiến tỉnh táo lại. “ được!” đẩy mặt ra.

      Thi Gia Phong cau mày. “Tại sao lại được? đều làm theo như lời em , tại sao lại chưa được!”

      được! Chúng ta thể như vậy!” Tang Văn Nhi vẫn cự tuyệt.

      Nhưng dục vọng của Thi Gia Phong bị khơi lên, thể nào dừng lại được, lúc này mới biết, ra lực hút của Tang Văn Nhi lại mạnh mẽ như vậy. “ gì là thể.”

      Bụng dưới của Thi Gia Phong lại kêu gào, chưa bao giờ biết dục vọng của mình lại mãnh liệt như vậy!

      nhanh chóng quần áo ở nhà của , ngoài dự liệu của , bên trong mặc gì cả. “ là đẹp!” phát ra tiếng than thở.

      Tang Văn Nhi xấu hổ đỏ mặt, muốn che kín thân thể mình, nhưng quần áo bị ném xuống dưới đất. chăn cũng ở dưới thân mình, vì tiếp xúc với khí lạnh, nụ hoa thoáng chốc đứng dựng lên, khiến Thi Gia Phong tự chủ được nuốt ngụm nước miếng.

      “Gia Phong, được! Em thể cùng …” Tang Văn Nhi muốn xoay người che kín thâm mình, nhưng vẫn làm được.

      Thi Gia Phong nghe lời …, chỉ dùng ánh mắt vô tội nhìn . “Văn Nhi, muốn em, em có thể cự tuyệt được ?”
      Tiểu yêu tinh, FuuSue ú thích bài này.

    2. Fuu

      Fuu Well-Known Member

      Bài viết:
      330
      Được thích:
      347
      có thịt rùi kìa.....^^

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9.1:

      Editor: Lin

      Tang Văn Nhi hoảng sợ nhìn , ràng việc làm là điên khùng, nhưng lại dùng ánh mắt vô tội nhìn , đây là ý gì? Rốt cuộc phải làm gì đây? “ được! Em…”

      Thi Gia Phong vẫn còn duy trì nụ cười của mình. “Văn Nhi, em đừng cự tuyệt biết em cũng rất muốn.”

      thuận tay cởi quần lót của xuống, để trần truồng nằm giường mình.

      Thi Gia Phong nhếch miệng, cúi thấp người ngậm lấy đôi môi hồng nhân dễ thường của , sớm muốn nếm thử đôi môi đó! ngừng mút lấy, lấy đầu lưỡi trêu chọc, thậm chí còn trêu chọc đôi môi và lý trí của .

      thể…”

      “Yên tâm, Văn Nhi, làm em bị thương.” Nụ cười câu lấy tâm hồn người khác đó, khiến lý trí của Tang Văn Nhi thiếu chút nữa là giải tán, lời của khiến lòng phòng bị của sụp đỏ.

      Nụ cười của Thi Gia Phong vẫn giắt nơi khóe miệng, lúc hôn thân thể vẫn luôn được duy trì.

      …” Tang Văn Nhi vẫn cự tuyệt, nhưng tiếng kêu đó lại có tác dụng gì với Thi Gia Phong.

      chỉ muốn ! kéo đôi tay đặt lên đỉnh đầu, khống chế cho nhúc nhích, bàn tay lại lần mò giữa hai chân trắng mịn của .

      thể! Đừng!” Tang Văn Nhi lắc đầu kháng cự, hai chân muốn khép lại, nhưng thân thể bị khống chế, chỉ có thể xấu hổ mở rộng hai chân ra trước mặt .

      “Em cũng muốn vậy mà?” dùng hai ngón tay chạm lên mật huyệt của , cái bụng bằng phẳng của lập tức sinh ra phản ứng, thân thể càng thêm khống chế được trêu chọc của liên tiếp né tránh, Tang Văn Nhi nhớ lại buổi tối mười năm trước, khí đó mặc dù có kinh nghiệm, nhưng dưới hướng dẫn của , vẫn mang đến khoái cảm mãnh liệt, hơn nữa còn khiến cho có chút cảm giác hối hận nào.

      Nhưng tình hình bây giơ lại giống, trước đó hai người còn trong gia đoạn chiến tranh lạnh, mặc dù hai người vừa hòa giải, nhưng vẫn chưa tỏ thái độ gì!

      ,,,” Tang Văn Nhi trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông phía , ngón tay dài của lại có thể chui vào trong mật huyệt của , cảm giác đau đớn mãnh liệt truyền đến, mặc dù sinh con, nhưng vì mười năm nay cũng xảy ra quan hệ với đàn ông, cho nên dũng đạo của lại trở nên rất chặt.

      Điểm này khiến ánh mắt Thi Gia Phong lại thêm tầng dục vọng, ngờ thân thể vẫn còn mê người như vậy. “Em sinh con rồi, sao nơi này còn chặt như vậy.” keo kiệt lời ca ngợi.

      Tang Văn Nhi dĩ nhiên biết ý của , cắn răng dám phát ra thanh, vì như vậy khiến cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng khi ngón tay Thi Gia Phong sâu hơn vào nơi ấm áp của dục vọng người lâu ai khơi dậy của dần thức tỉnh, ngăn cản được. “A…” Bụng dưới của căng thẳng, cảm giác giống như có người kéo cơ thể vậy.

      Thi Gia Phong nở nụ cười tà ác, dũng đạo của rất hẹp, thử lần biết , chứng minh mười năm qua, ngoại trừ lúc sinh con ra, có bất kỳ quan hệ nào với đàn ông, sau khi biết chuyện này, vui mừng, may mắn, mười năm qua, vẫn luôn chỉ có người.

      “Văn Nhi, thích ?” Thi Gia Phong bên tai .

      Thân thể Tang Văn Nhi hoàn toàn bị khống chế, có cách nào để trả lời . “A… a…”

      Thi Gia Phong hôn lên môi , dịu dàng dùng đầu lưỡi khuấy đảo khoang miệng .

      Tang Văn Nhi bị dục vọng làm cho mê loạn, hoàn toàn quên việc phản kháng, tại còn muốn được Thi Gia Phong an ủi, quả nhiên có cách nào để xa người đàn ông này, từng cử động của sao có thể tác động tới đây?

      Thi Gia Phong kéo bàn tay bé của , đưa về phía dục vọng của mình, đây là dục vọng vì mà bành trướng, nhúc nhích trong lòng bàn tay , sợ hãi thu tay về.

      “Đừng…” Lý trí của vì đụng chạm mà quay về chút, biết mình nên đụng vào vật đó.

      Thi Gia Phong nở nụ cười, càng tách hai chân ra, sau đó đưa vào giữa hai chân ,mà đỉnh dục vọng của ngừng trêu chọc nơi tư mật của .

      Khuôn mặt Tang Văn Nhi đỏ bừng nhìn thứ đó của , có chút hối hận, nên chỉ mới bị trêu chọc mấy cái, lập tức mất phòng bị, để cho được như ý.

      “Gia Phong, em cảm thấy như vậy tốt lắm!” biết dục vọng của bị nâng lên, muốn hô ngừng cũng được, nhưng vẫn muốn thử giãy dụa lần cuối cùng.

      “Gia Phong, em… a…” Tang Văn Nhi trừng to mắt nhìn ah, lại có thể, đưa dục vọng này vào thẳng dũng đạo của .

      “Ngoan, nhịn thêm chút nữa!” Thi Gia Phong cúi đầu hôn lên môi , ngừng trêu chọc .

      Nước mắt chảy xuống. “Đừng… đâu… em… đừng như vậy…”

      từ chối hành động của , mười năm sau, lần nữa bị đàn ông tiến vào, lại đau giống như lần đầu tiên, nhưng tên lắp vào cung, căn bản có cách nào để dừng lại.

      nắm hai chân lên, vòng qua hông của chính mình, để dục vọng nóng bỏng của vào nơi sâu nhất trong mật huyệt của .

      Thi Gia Phong vừa thẳng tiến, còn chưa kịp hành động, cảm thấy mình nhịn được, đáng chết! Dũng đạo của lại có thể chặt như vậy, thiếu chút nữa khiến giao nộp vũ khí trước thời gian.

      Tang Văn Nhi nắm chặt ga giường, nhẫn nại nhịn xuống đau đớn do mang lại, vì quá .

      Thi Gia Phong biết nhẫn nhịn, nhìn cắn chặt môi dưới muốn ra máu, cúi đầu hôn , hi vọng có thể nhả ra, ra cũng bỏ được, nhịn được dục vọng của mình muốn , cũng biết tại nhất định rất hận mình, nhưng hấp dẫn , làm sao cũng đỡ nổi.

      Mặc kệ như thế nào, sau tối nay, cũng thể rời khỏi rồi.

      Thi Gia Phong đột nhiên di chuyển, dục vọng cường hãn mạnh mẽ, vào nơi sâu nhất của Tang Văn Nhi, khiến nhịn được kêu ra tiếng. “A…”

      Tốc độ tiến lui cực nhanh, dục vọng di chuyển trong thân thể của tang văn Nhi, khiến lý trí và dục vọng của chia làm hai, cho dù cực muốn, nhưng tình hình bây giờ, có cách nào để nghĩ đến
      chuyện khác, chỉ có thể theo động tác của , thể bận tâm những chuyện khác.

      "Đừng! thể!" Tang Văn Nhi kêu khóc, muốn ngăn lại hành động của .

      Nụ cười của Thi Gia Phong cũng giảm, mặc dù trán lớp mồ hôi, nhưng cũng ngăn cản được cảm giác muốn đoạt lấy của mình. " thích nghe giọng của em, Văn Nhi, gọi tên ...." dùng ngón tay nạy hàm răng của , cắn lấy đôi môi đỏ mọng, ngón tay đưa vào trong khoang miệng nhắn, lưu luyến lướt qua hàm răng, bàn tay ôm lấy khuôn mặt tinh xảo của cầu. "Ngoan, muốn nghe giọng cua em, dùng thanh ngọt ngào của em gọi ..."

      Cậu em của Thi Gia Phong vô cùng to lớn, nhanh chóng ra vào trong thân thể Tang Văn Nhi, đau đớn bị khoái cảm đè lên, chỉ có thể bất lực nhìn , vô thức hàm chứa ngón tay , cảm giác vật khổng lồ của vẫn có dấu hiệu ngừng lại, liên tục di chuyển.

      "Văn Nhi, gọi tên ." Thi Gia Phong nhiều lần mở miệng lại nhận được câu trả lời cua , cũng tức giận.

      Nhưng đôi mắt đẫm nước của Tang Văn Nhi lại nhìn , gì.

      Thi Gia Phong mỉm cười với , đột nhiên cúi đầu ngậm lấy đầu nhũ của , dùng răng cắn, cũng đưa ngón tay dò xuống nơi hai người giao hợp trêu chọc tiểu hạch nhạy cảm, sau đó thô lỗ xâm nhập vào trong tiểu huyệt.

      "A...đau!' Tang Văn Nhi oán hận nhìn chằm chằm Thi Gia Phong.

      Thi Gia Phong tiến lên cái, lại dùng lửa dục tấn công nơi yếu ớt của , khiến lần nữa bị đau gào thét, bị dục vọng khống chế, biết thương hoa tiếc ngọc, chỉ biết đem lại khoái cảm cho chính mình.

      "Đừng...đừng tay .....a...."Giọng của Tang Văn Nhi càng thêm run rẩy, chịu nổi công kích mãnh liệt này.

      Thi Gia Phong đùa bỡn cánh hoa mềm mại, lấy hai ngón tay vạch ra cánh hoa ôm trọn dục vọng của mình, nhìn dục vọng của mình ở trong đỏ lên, ái dịch cũng chảy ra khỏi tiểu huyệt, cảm giác ướt át bao quanh mình.

      "Đừng....đừng...." Tang Văn Nhi giãy dụa thân thể, vội vã muốn thoát khỏi , nhưng lại cách nào di chuyển vì bản tay bóp chặt hông , ánh nhìn chằm chằm của Thi Gia Phong như dòng điện chạy qua mọi giác quan của , cảm giác như ngồi tàu lượn siêu tốc, nhanh chóng trèo lên rồi lại nặng nề rơi xuống!

      "Em đẹp...." Người đàn ông đột nhiên gia tăng tốc độ tiến vào khiến kịp phản ứng, thân thể truyền đến cảm giác kỳ quái, giống như có dòng điện chạy trong thân thể, nơi giao hợp ngừng run rẩy, "A....ưm....a..."

      Cảm thấy tiểu huyệt của Tang Văn Nhi chảy ra nhiều ái dịch, chất lỏng trong suốt chảy xuống dục vọng của , Thi Gia Phong tà mị giương cao khóe miệng: "Thích ? Dáng vẻ em giống như rất thoải mái."

      Tang Văn Nhi ngượng ngùng quay mặt , cách nào ngăn cản vui thích trong thân thể do mang lại, xấu hổ đè xuống dục vọng của mình.

      Thi Gia Phong nhìn , ngay sau đó đưa ra đầu lưỡi ướt át, ác ý trêu chọc đầu nhũ của , cả kinh run rẩy, giữa hai chân lại trần ra nhiều ái dịch trong suốt, khiến ra vào càng thuận lợi.

      "Đừng....a....a........a......" Tang Văn Nhi vô dụng thở hổn hển.

      "Em thích như vậy đúng ?" Thi Gia Phong nâng cao hai chân Tang Văn Nhi gác lên vai, tư thế như vậy khiến cánh hoa của càng thêm nở rộ, thậm chí có thể nhìn thấy tiểu hạch núp dưới cánh hoa và ánh dịch ngừng tràn ra hoa kính.

      Thi Gia Phong ngừng di chuyển trong thân thể , nhìn mình bị cắn nuốt, nhìn hai đầu nhũ đỏ ửng của , vì di chuyển mà rung động, còn thu hết vẻ mặt nhẫn nhịn và thở hổn hển của vào mắt.

      "...đừng..." thử biện giải cho mình.

      "Yên tâm, có người biết, em hào phóng thừa nhận là được rồi." lại lần nữa dùng sức động, cho cơ hội thở dốc.

      Cho đến khi Tang Văn Nhi nghĩ mình chết mất, đột nhiên dòng điện chạy qua thân thể , tiếp đó là dòng nước ấm vào chỗ sâu nhất trong cánh hoa.

      Ánh sáng lên, hai người bên trong căn phòng, người vẫn còn ngủ say, người khác lại nhìn đối phương.

      Thi Gia Phong hài lòng nhìn Tang Văn Nhi, tối hôm qua là thể nghiệm tốt mặc dù mười năm trước hai người trải qua, nhưng lúc đó bản thân uống say, tại mới cảm giác được ngọt ngào.

      Tang Văn Nhi như mệt muốn chết rồi, dưới hốc mắt lên quầng thâm nhàn nhạt, hết cách rồi, tối hôm qua, hai người nghỉ ngơi quá muộn.

      Thi Gia Phong muốn bảo vệ , muốn nhét vào trong cánh chim của mình, nhưng theo tính cách của , nhất định đồng ý, tay của vuốt ve khuôn mặt , cũng phải muốn gọi dậy, chỉ vì khuôn mặt đẹp.

      Tang Văn Nhi bỗng nhiên nhúc nhích, là vật gì quấy nhiễu giấc ngủ của ? tức giận đẩy tay ra.

      Thi Gia Phong buồn cười nhìn động tác của , sao lại đáng như vậy?
      Last edited by a moderator: 23/1/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9.2:

      Editor: Lin

      Tang Văn Nhi ngủ đột nhiên ý thức được có cái gì đúng, lập tức mở mắt, vì bình thường Tang Tuấn bao giờ dậy sớm hơn .

      “Em tỉnh rồi?” Nụ cười của Thi Gia Phong ra ngay trước mặt .

      Tang Văn Nhi cau mày, sau đó trừng to mắt nhìn , nghĩ đến chuyện tối hôm qua hai người làm…

      “Em sao chứ? Sáng sớm trừng to mắt như vậy, khiến con ngươi bay ra ngoài đó.” Thi Gia Phong che kín hai mắt .

      Tang Văn Nhi mở tay ra. “Em…”

      Thi Gia Phong ôm vào ngực mình. “Muốn ! có thể nghe em , đặc biệt là lúc này!”

      Tang Văn Nhi muốn kéo dài khoảng cách của hai người, nhưng lại ngày càng gần, thân thể hai người dán chặt, ràng có thể cảm nhận được bụng dưới của có gì đó. “ đừng như vậy, em rất thoải mái!”

      Thi Gia Phong buồn cười . “Hết cách rồi, muốn ôm em như vậy.”

      Tang Văn Nhi vẫn giãy dụa.

      khuyên em đừng lộn xộn, nếu cũng chắc chắn tiếp theo chúng ta làm gì!” Thi Gia Phong uy hiếp .

      Tang văn Nhi nhìn chằm chằm, Thi Gia Phong hôn lên trán , với . “Chúng ta chuyện nghiêm túc .”

      giường chuyện nghiêm túc với phụ nữ? Tang Văn Nhi tức giận nghĩ.

      “Em ?” Thi Gia Phong trực tiếp hỏi.

      Tang Văn Nhi hiểu, tại sao lại hỏi như vậy. “ biết, cả đời này em cũng !”

      Tang Văn Nhi che giấu suy nghĩ trong lòng mình, trái với lương tâm.

      sao? vẫn chịu thừa nhận!

      “Văn Nhi, vậy em nghĩ em sao?” Thi Gia Phong nâng cằm lên.

      Tang Văn Nhi đúng là từng vọng tưởng như vậy, nhưng điều đó có khả năng sao? chỉ xem như trò chơi mới, sau thời gian, còn cảm giác gì với , sao có thể đây?

      “Em chưa từng nghĩ tới!”

      “Tại sao lại chưa từng nghĩ?” Thi Gia Phong có chút khó chịu, chẳng lẽ chưa bao giờ ôm hi vọng với sao?

      “Vì đáng giá để nghĩ!” tức giận .

      Thi Gia Phong biết tức giận của vẫn chưa tiêu, cho nên lập tức . “ nhảm là được, phải lời lòng!”

      “Em lòng!” Tang Văn Nhi trả lời.

      thiếu chút nữa bị làm cho tức chết rồi, nhưng nghĩ tới căn bản chỉ mạnh miệng thôi an tâm. “ phát , Văn Nhi, em rất kỳ quái!”

      Có gì kỳ quái chứ? Tang Văn Nhi ngồi dậy, muốn tìm quần áo của mình để mặc vào, phải nhanh chóng rời khỏi gian phòng này.

      Thi Gia Phong nhìn chằm chằm vào tấm lưng trần của . “Có phải em vẫn luôn biết người đàn ông kia là ai, nhưng vẫn chịu ?”

      Nhìn thân thể Tang Văn Nhi run lên, mỉm cười ngồi dậy, ôm lấy Tang Văn Nhi từ phía sau, hôn lên tấm lưng trần của .

      hiểu tại sao em lại phải luôn gạt Tiểu Tuấn, nhưng biết em nhất định gạt được lâu nữa đâu, sớm muộn gì nó biết.”

      Tang Văn Nhi cắn môi. “ cái gì? Em căn bản biết người đàn ông đó là ai!”

      Thi Gia Phong khẽ cắn lên bả vai . “ sao? Em xác định biết sao?”

      Tang Văn Nhi hiểu tại sao lại như vậy, có ý gì? biết cái gì rồi sao?

      “Văn Nhi, nếu muốn người khác biết, trừ khi mình đừng làm, những lời này em phải hiểu, hơn nữa những điều em giấu giếm, cuối cùng khiến Tiểu Tuấn phản bội em.” Thi Gia Phong cố ý .

      , !” Tang Tuấn là con trai , nó hiểu dụng tâm của .

      Thi Gia Phong cười khẽ, cũng quá chắc chắn rồi!

      “Nếu như cho nó biết, là ba nó, em nghĩ nó nhìn em như thế nào?”

      Mặc dù sớm chính miệng ra, biểu của Tang Tuấn cũng khiến rất hài lòng, có tức giận vì Tang Văn Nhi giấu giếm, ngược lại còn rất vui mừng, nhưng nếu kể cho Tang Văn Nhi, đương nhiên phải nghiêm trọng lên chút.

      Tang Văn Nhi kinh ngạc quay đầu nhìn Thi Gia Phong, sao lại biết? Hay đùa?

      cái gì?”

      phải em nghe rồi sao? Bí mật của em là cái này sao?” Thi Gia Phong nghiêm túc .

      Nước mắt Tang Văn Nhi lặng lẽ chảy xuống, biết bí mật của rồi sao?

      “Là !” Lần này phải câu hỏi, mà là câu khẳng định!

      Thi Gia Phong nhẫn nhịn rất lâu rồi, sớm muốn biết tất cả mọi chuyện từ trong miệng .

      Tang Văn Nhi cứng ngắc lắc đầu. “ phải!”

      “Em đừng gạt , xét nghiệm DNA rồi.” lấy bản báo cáo từ trong ngăn kéo ra.

      Mặc dù hai người chuyện này có chút ổn, nhưng chắc chắn có chạy mất hay , nên vẫn trước tương đối an toàn.

      Tang Văn Nhi nhìn bản báo cáo, trời ạ! Sao lại biết?

      tại nguyện ý thừa nhận chưa?” Thi Gia Phong , muốn nhìn xem rốt cuộc có chịu thừa nhận hay .

      Tang Văn Nhi yên lặng chảy nước mắt. “ biết, còn hỏi em chuyện này làm gì?”

      thừa nhận, vì cái này là thể nghi ngờ.

      Thi Gia Phong lâu nước mắt giúp . “Khóc cái gì? cũng phải muốn em chịu hình phạt, chỉ muốn em thừa nhận mà thôi.”

      Vậy nguyện ý thừa nhận, hôn lễ này đoán chừng có thể nắm chắc rồi. “Nếu chúng ta có con, vậy có phải cũng nên kết hôn rồi ?” Thi Gia Phong mong đợi nhìn .

      Sắc mặt Tang Văn Nhi đại biến, kết hôn? muốn kết hôn với ? lòng sao? Hay là chỉ muốn Tang Tuấn nhận tổ quy tông?

      , em muốn kết hôn với !” Tang Văn Nhi kiên quyết .

      “Cái gì?” Thi Gia Phong cau mày nhìn , có ý gì? Hai người đứa con lớn mười tuổi, lại chưa từng nghĩ chuyện kết hôn với sao?

      “Em thể kết hôn với , chúng ta hợp!” Tang Văn Nhi thể kết hôn với .

      “Tại sao? Em sinh đứa con thay nhà họ thi, chẳng lẽ em muốn vào cửa chính của nhà họ Thi sao?” Thi Gia Phong tức giận .

      Tang Văn Nhi lắc đầu, căn bản xứng với . “, em muốn vào! phải từng muốn kết hôn, muốn có con sao? Tại sao bây giờ lại cầu hôn em?” Huống chi có thể cũng lòng.

      Là người phải kết hôn sao? Tại sao Tang Văn Nhi này lại cố chấp như vậy?”

      mặc kệ, muốn kết hôn phải kết hôn!”

      ! Em kết hôn với , em muốn mang Tiểu Tuấn , em rời khỏi đây còn được sao? Mọi người trong gia đình cũng biết đứa con trai, có thể tiếp tục cuộc sống tự do của mình.” Tang Văn Nhi muốn kết hôn với , thân phận hai người bất đồng, còn biết mình hay , vậy phải kết hôn với hay sao? dám cưới sao?

      Tang Văn Nhi xong, ngược lại rất nhõm, vậy tâm ý của ở đâu? Chẳng lẽ để ý đến trái tim ?

      “Em cảm thấy như vậy rất tốt?” Thi Gia Phong tức giận .

      Tang Văn Nhi dĩ nhiên cảm thấy tốt, nhưng trừ cách này ra, còn cách nào khác.

      Vì để bảo vệ mình, bảo vệ con, nhất định phải làm như vậy. “Em cảm thấy như vậy là tốt nhất!” lời trái với lương tâm.

      Thi Gia Phong nhìn lâu, cuối cùng mới . “Được rồi! có thể kết hôn với ưm, nhưng em cũng thể rời khỏi nhà họ Thi!”

      Tang Văn Nhi cau mày, có gì ở nhà họ Thi? Nếu như biết cái gì hết thôi , nhưng biết toàn bộ mọi chuyện, phải đối mặt thế nào?

      được, em muốn !”

      “Em có thể , lập tức chuyện này với mẹ , đến lúc đó xem em làm thế nào?” Thi Gia phong đánh trúng nhược điểm của .

      Nhưng Thi Gia Phong biết, ra trong lòng rất khổ sở, vì vẻ mặt của khiến cảm thấy như vậy.

      “Em yên tâm, để cho em ở lại, chỉ vì muốn hai người phải ra ngoài chịu khổ mà thôi! Về phần quyền giám hộ đứa bé, có thể bỏ qua, về sau chuyện của Tiểu Tuấn, cũng tuyệt đối can thiệp!” Thi Gia Phong tuyệt tình xong, nhưng kỳ trong lòng, nắm chắc, muốn trình diễn tiết mục khiến cuộc đời khó quên, xong lập tức vào phòng tắm.

      Trong lòng Tang Văn Nhi vẫn thoải mái, Thi Gia Phong đồng ý nhanh như vậy, trong lòng nghĩ sao? muốn bỏ qua quyền giám hộ Tang Tuấn? hi vọng mình có đứa con sao? thể đoán ra rốt cuộc nghĩ thế nào, tất cả tình cảm lúc trước đối với đều là giả? Tại sao lại có thể dễ dàng ra những lời đó như vậy?

      , lại càng con hai người, nên cảm thấy may mắn mới đúng, may mắn cướp con của hai người! Nhưng lòng lại đau chịu được, vì lại lần nữa tổn thương , khiến nếm được mùi vị thống khổ
      Pecku, Tiểu yêu tinhFuu thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 10.1:

      Editor: Lin

      Cả ngày Tang Văn Nhi cũng có tâm tình gì, hơn nữa khuôn mặt còn luôn u sầu.

      “Con làm sao vậy?” Bà Thi tò mò hỏi, phải hai người hòa thuận chứ?

      Tang Văn Nhi lắc đầu . “ có gì, con chỉ hơi mệt chút.”

      “Vậy con cũng đừng làm nhiều, nghỉ trước !”

      “Con sao.” Tang Văn Nhi trả lời.

      Lúc này Thi Gia Phong trở lại. “Mẹ, con mượn Văn Nhi chút!” hai lời lập tức chạy lên phòng Tang Văn Nhi, muốn mang theo thẻ căn cước và con dấu, trong lúc Tang Văn Nhi còn mơ hồ, lôi ra khỏi cửa phòng, sau khi chạy xuống nhà vội vàng lao ra cửa.

      Bà Thi ngồi trong phòng khách vốn còn muốn hỏi có chuyện gì xảy ra, lại phát con trai sớm lôi Tang Văn Nhi , còn muốn lên tiếng sớm thấy bóng dáng của hai người.

      tới nửa giờ, Tang Văn Nhi bị Thi Gia Phong lái xe đưa đến Sở vụ, lại bị lôi xuống xe đưa vào trong, sau đó giải thích được nhìn thi Gia Phong chuyện với người đàn ông xa lạ, tiếp theo lại lôi kéo đến căn phòng như phòng họp, đường im lặng, bị sắp xếp ngồi lên ghế, lập tức nghe được người đàn ông xa lạ giới thiệu với mình, ta là luật sư riêng của Thi Gia Phong, lần này đưa đến đây là vì muốn đăng ký buông tha quyền giám hộ đứa bé.

      Nghe đến đó, trái tim Tang Văn Nhi chán nản nghĩ, Thi Gia Phong muốn buông tha Tang Tuấn sao? cần đứa bé sao? cho rằng hai người hòa hợp như thế, muốn buông tha Tang Tuấn mới đúng, tại sao lại chút do dự bỏ qua?

      Luật sư lấy tập tài liệu từ trong bao công văn ra, mở miệng giải thích. “Vì trước mắt hai vị còn chưa kết hôn, thuộc vào tình huống đặc biệt, cho nên việc buông tha quyền giám hộ đứa bé này còn khá nhiều hạn chế, cộng thêm thân phận của tiên sinh khá đặc biệt, vì vậy chúng tôi đặc biệt dàn xếp, phái chuyên gia vào xử lý. Vì tài liệu khá nhiều, thời gian xác nhận cũng dài, cho nên phiền hai người nhanh chóng xem qua tài liệu này lần.

      Thi Gia Phong tùy tiện ngồi đối diện Tang Văn Nhi, lời, trong lòng lại suy nghĩ lúc này chắc Tang văn Nhi rất đau lòng, khẳng định lòng rất buồn bực, tại sao mình phải làm vậy chứ? Nhưng tất cả những điều này đều là bị ép, ai bảo chịu kết hôn với , nếu cũng thèm nghĩ đến cách này.

      Thi Gia Phong giả bộ tức giận . “Xem nhanh chút! Lát nữa bọn còn có chuyện khác.”

      Tang Văn nhi nhìn tập tài liệu trước mặt, thầm nghĩ những tài liệu này phải quá nhiều chứ?

      “Nội dung bên trong đều là về cần đứa bé…” còn chưa hết, tài liệu bị Thi Gia Phong đoạt mất.

      nhiều như vậy làm gì? Dù sao cũng buông tha, phải em, em chú ý nhiều tới cái này sao?” Thi Gia Phong cầm bút lên, bắt đầu lật từng tờ nhìn.

      Thấy thế, Tang Văn Nhi cũng nhịn được cau mày nhìn , chỉ vì lý do an toàn nên mới cẩn thận như vậy, đọc cũng biết đến bao lâu, cần lừa gạt chứ?

      “Luật sư, có thể giải thích nôi dung đại khái trong tập tài liệu đó được ?” Đây là chuyện trọng đại, Tang Văn Nhi thể nhờ luật sư giải thích .

      Luật sư gật đầu tỏ vẻ đồng ý. “Về nội dung trong tập tài liệu này, bao gồm Thi tiên sinh giao toàn bộ quyền giám hộ cho , đồng thời nguyện ý trả hết phí sinh hoạt, phí giáo dục, phí chữa bệnh và những chi phí khác cho đứa bé trong tương lai, mà tất cả chi phí đều thuộc phần thứ nhất của văn kiện, dòng đầu tiên, trang thứ ba.

      Hơn nữa, tất cả chi phí, có thể lựa chọn tả hết lần, hoặc chia ra mỗi năm, mỗi tháng, nhưng nếu sau khi Thi tiên sinh thanh toán hết chi phí, nhưng nếu Tang tiểu thư còn muốn Thi tiên sinh bỏ ra chi phí quá hạn mức quy định, bội ước, tất cả chi phí nuôi dưỡng trước kia đều phải trả về cho Thi tiên sinh. Dĩ nhiên, Tang tiểu thư cũng thể tước quyền giám hộ đứa trẻ của Thi tiên sinh,đây là nội dung đại khái của văn kiện, có ba phần, Tang tiểu thư phần, tôi phần, Thi tiên sinh phần.”

      Tang Văn Nhi mở trang thứ ba của văn kiện thứ nhất, số tiền phía thiếu chút nữa dọa đến , cần nhiều như vậy sao? nguyện ý cho Tang Tuấn nhiều như vậy sao?

      “Sao rồi? Muốn trả hết hay chia theo từng giai đoạn? đều sao cả.”

      Tang văn Nhi nhìn bộ dạng nghiêm túc của Thi Gia Phong, chẳng lẽ nghĩ đến chuyện quay lại sao? phải thích sao? Tại sao lại chút nhìn ra, ngược lại cảm thấy muốn nhanh chóng phủi sạch quan hệ với .

      “Phiền Tang tiểu thư nhanh lên chút, nhân viên hộ chính lát nữa tới!” Luật sư xin lỗi thúc giục, còn giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay.

      “Có phải em thay đổi chủ ý rồi , muốn ký, muốn kết hôn với ?” Thi Gia Phong nhìn phần tài liệu trước mặt, lúc cầm tài liệu thứ hai lên hỏi .

      mới thèm. “ thể nào! Em thay đổi chủ ý!”

      Cho dù biết Tang Văn Nhi xuất phát từ chân tâm, nhưng câu trả lời của vẫn khiến Thi Gia Phong đau lòng, người phụ nữ này hiểu tấm lòng sao? Là biểu của đủ ràng, hay là trước kia trăng hoa, khiến yên tâm về ?

      Nhưng mà, mặc kệ vì nguyên nhân gì, chờ đến lúc Tang Văn Nhi ký tài liệu xong, trốn thoát.

      “Em cần phản ứng lớn như vậy, như vậy, hoàn toàn là vì tốt cho đứa bé! Dù sao cũng là ba của Tiểu Tuấn, mà Tiểu Tuấn cũng hi vọng biết ba mình là ai.”Thi Gia Phong cố ý quăng xuống lời cuối cùng.

      Tang Văn Nhi nhìn tập tài liệu trước mắt, sau khi ký xong, có thể lấy được toàn bộ quyền giám hộ Tiểu Tuấn, hơn nữa cũng phải lo lắng giành với mình, thậm chí còn nhận được khoản tiền, tại sao lại ký chứ? Nhưng phát làm được.

      Tang Văn Nhi ngừng nhắc nhở mình, ban đầu khi ở chung chỗ với Thi Gia Phong, cũng là muốn có đoạn tình với ba của Tang Tuấn, chỉ cần chủ động đưa ra cầu kết thúc tất cả kết thúc, bây giờ, mặc dù tất cả vượt ra ngoài tưởng tượng ban đầu của , nhưng có thể nhanh chóng khôi phục lại cuộc sống yên tĩnh, nên đồng ý, ràng cũng biết, nhưng lòng lại bỏ được!

      rất thích Thi Gia Phong, mà biết nếu ký quyết định trước mắt, đoạn tuyệt với toàn bộ quan hệ của hai người.

      xin lỗi, Tang tiểu thư, có thể phiền nhanh hơn chút ?” Luật sư nhận được ánh mắt của Thi Gia Phong, thúc giục Tang Văn Nhi.

      Tang Văn Nhi ngước mắt nhìn Thi Gia Phong, lưu luyến nhìn lần cuối trước khi ký tên vào tập tài liệu, sau này hai người có bất kỳ quan hệ nào.

      “Được, toi có dị nghị gì nữa, có thể để ta vào .”

      Năm phút sau, Thi Gia Phong và Tang Văn Nhi ký xong phần tài liệu dưới chứng kiến của luật sư và nhân viên hộ chính, sau khi người nhân viên đó kiểm tra, đối chiếu xong, cũng cầm lấy thẻ căn cước và con dấu của hai người chuẩn bị làm thủ tục, luật sư đem hai tập tài liệu được xác nhận cẩn thận qua, lấy ra phần trong đó đưa cho Thi Gia Phong, Thi Gia Phong nhìn nội dung bên trong, khuôn mặt ngụy trang như bị rút gân trong nháy mắt lộ ra nụ cười, giống như vừa hoàn thành cuộc buôn bán rất nhiều tiền.

      Tang Văn Nhi kỳ quái nhìn , đưa phần tài liệu trong đó cho Tang Văn Nhi, nhìn kỹ, hai mắt lập tức trợn tròn, là đơn thỏa thuận kết hôn…

      “Thi Gia Phong, …”

      Thi Gia Phong chép miệng. “Bắt đầu từ bây giờ, em chính thức trở thành bà Thi!”

      lại có thể gạt em? để em ký vào đơn thỏa thuận ly hôn?” Tang Văn Nhi khó có thể tin trừng lớn mắt.

      Tang Văn Nhi muốn xé bỏ tài liệu trong tay nhưng Thi Gia Phong lại . “ khuyên em đừng làm như vậy, phá hoại văn kiện luật pháp là phạm pháp đó!” vừa nhìn về nhân viên hộ chính, chỉ thấy ta cẩn thận gật đầu cái, ý lời là đúng.

      Nghe vậy, đầu óc Tang Văn Nhi trống rỗng, cách nào tư duy, ngờ Thi Gia Phong lại lừa gạt mình như vậy, cho là kết hôn với , chỉ là biết, ngàn vạn lần thể ngờ được, lừa ký tên kết hôn.

      “Thi Gia Phong, cũng biết vậy là phạm pháp sao?”

      biết! Nhưng mà đối với em, gạt có thể làm gì? Ai bảo em đồng ý kết hôn với .” Thi Gia Phong hoàn toàn hề cảm thấy có lỗi.

      xin lỗi, hình như tôi và vợ tôi có chút hiểu lầm, phiền hai người ra ngoài chút được ?” Thi Gia Phong thể làm gì khác hơn là mời luật sư và nhân viên hộ chính ra ngoài, mà tin sau khi xong, ô vợ chồng của thẻ căn cước của có ba chứ ‘Thi gia Phong’.

      “Kể cả em đồng ý, cũng muốn gạt em sao? Em đồng ý gả cho , em muốn gả cho !” Tang Văn Nhi tức giận nhìn chằm chằm, mặc dù ồn ào như vậy nhưng cũng vui vẻ, có điều nó cũng đại biểu cho việc tha thứ cho hành động vô lại của .

      Thi Gia Phong tới bên cạnh , để ý phản đối ôm lấy . “Mặc kệ em có đồng ý hay , em cũng thay đổi được em là của rồi, trình tự vừa rồi đều hợp pháp, tất cả tài liệu đó đều có hiệu lực, em thể chống chế nữa rồi.”

      Nước mắt Tang Văn Nhi chảy xuống, người đàn ông này xấu, lại dùng biện pháp này buộc vào khuôn khổ, nhưng phải bọn họ vẫn thích hợp sao? Hơn nữa tâm sai? phải kết hôn sao? Tại sao lần này lại phải làm như vậy?

      biết em có nhiều chuyện muốn hỏi , nhưng em cũng nên ra ! Suốt ngày khóc như vậy rất tốt!” Thi Gia Phong thương tiếc lau nước mắt cho .

      Tang Văn Nhi cảm kích quay đầu, hông muốn đụng vào mình.

      “Đừng tức giận như vậy, vì quá muốn kết hôn với em, mới làm như vậy! Chẳng lẽ em muốn nghe xem muốn gì với em chút sao?” Thi gia Phong rất muốn cho biết những chuyện trong lòng mình.

      “Đừng! muốn! Em muốn nghe!” Tang Văn Nhi sợ kết hôn là vì đứa bé’, như vậy chịu nổi, có thể còn khó chịu hơn tại, cho nên tình nguyện nghe gì cả.

      Thi Gia Phong bắt được bàn tay che tay của . “Em phải nghe!”

      “Mấy đứa làm gì?” Bà Thi và Tang Tuấn xuất tại cửa, bà luôn cảm thấy nghi ngờ hành động kéo Tang Văn nhi của Thi Gia Phong, bà nhanh chóng mang theo Tang Tuấn, tài xế lái xe theo sau hai người, ngờ con bà lại mang Tang Văn Nhi đến Sở vụ, sau khi hỏi thăm, bà mới đến cửa phòng họp, lập tức nghe được thanh cãi vã của hai người, tại lại nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của Tang Văn Nhi, khiến tức giận của bà tăng mạnh. “Gia Phong, con còn mau buông Văn Nhi ra?”
      Pecku, Tiểu yêu tinh, Fuu2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :