1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tu La chi sủng - Nhược Thủy Lưu Ly (Update 72/105 - Từ c69 vào VIP)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Ôi, k biết khi nào 2 nv chính lại mới gặp nhau đây, chỉ muốn xem cảnh có 2 nv chính thôi, vui vui ý ^^

    2. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 16: Nước thánh


      "Cút ra ngoài!"


      Tề Bảo Bảo phục hồi lại tinh thần, xoay người ra ngoài. Cảm giác được cái lạnh người, mới phát giác bản thân mặc quần áo, khỏi xấu hổ đến biết giấu mặt vào đâu, nhanh chóng quơ lấy quần áo dưới đất khoác bừa vào, vội vàng tháo chạy ra ngoài.


      Tề Tu nhịn được nhíu nhíu mày, là để Tề Bảo Bảo bên cạnh Tề Mặc bảo vệ y, nhưng nghĩ tới Tề Bảo Bảo lại có thể thích Tề Mặc. Thế nhưng bằng vào thân phận của Tề Mặc là thể nào ở bên ta được, dù sao Tề Bảo Bảo là con nuôi của , cũng chính là cháu của Tề Mặc, mặt mũi Tề gia vẫn là phải có. Hơn nữa nhìn bộ dạng Tề Mặc căn bản thích ta, tự nhiên có khả năng bất chấp mọi thứ ở bên ta.


      Đối với đám hỏi giữa Tề Mặc và đại tiểu thư nhà Đông Phương cũng có biết đến, chỉ mong Tề Bảo Bảo đừng gây chuyện tốt, muốn rước phiền phức vào người!


      Rũ mắt nhìn chiếc nhẫn xanh thẫm ngón tay cái, biểu tình mặt Tề Tu dần trở nên nhu hòa.


      ---------------------------------------------


      “Này . . . tiểu Thiên Thiên . . . Mày tao có nên giao mày ra hay đây?” Thiên Mị nghiêng người nằm giường, tay chống đầu, nhìn hạt châu màu trắng ngà nào đó đặt đầu miêu miêu, mắt phượng khẽ nhướng, bộ váy ngủ tơ tằm mềm mại dán lên người , phác họa ra đường cong khêu gợi đầy nhu hòa, đôi chân thon dài trắng nõn bắt chéo lên nhau, mê hoặc lòng người, chỉ tiếc bức tranh như thế này ai thấy được.


      Ánh sáng bảy màu hơi hơi lóe lên, dường như là kháng nghị. Thiên Mị giơ tay chọc chọc viên Triêu Thiên Châu tròn vo, khẽ cười , "Yên tâm, vứt bỏ mày đâu, chẳng qua, thực có chút nhàm chán mà!” Thực là tiếc nuối, Tề Mặc lại có thể chạy trốn thành công như thế, aiz . . . Thiếu mất người có thể trêu chọc, cuộc sống cũng trở nên thú vị nữa rồi!


      chút ôn nhu cầm lấy Triêu Thiên Châu tiện tay ném cái, “Bịch” tiếng, ngay giữa mục tiêu, Triêu Thiên Châu bị ném vào... thùng rác!


      "Ách... Tiểu Thiên thiên, xin lỗi nha! Trượt tay! Phiền mày tự bò ra ngoài !” Thiên Mị vẻ mặt áy náy, đáy mắt lại đều là có ý tốt.


      xong, kéo chăn phủ từ đầu đến chân, thanh buồn buồn từ trong chăn truyền ra, “Ngủ !” Thở dài trong lòng, thực là quá nhàm chán, ngay cả Triêu Thiên Châu cũng muốn khi dễ phen. Những cái này đều là do Tề Mặc đáng trách mà! Bọn họ còn chưa chơi đủ, lại nghĩa khí chạy mất!


      Mặc dù Thiên Nghiêm gấp đến độ giậm chân, nhưng Thiên Mị vẫn như cũ cả ngày thong dong nhàn tản, nhìn ra chút sốt ruột nào. Bùi Diễm rời khỏi Thiên gia, dù sao y cũng phải người nhàn rỗi gì, ngược lại Tô Hạo vẫn ở lại biệt thự Thiên gia như trước, cả ngày dính chung với Thiên Ngữ, chờ cử hành hôn lễ.


      Nhìn hai người trước mặt ân ái bón thức ăn cho nhau, Thiên Mị cũng ăn vô nữa rồi, bưng sữa tươi bàn uống hơi cạn sạch, đứng lên , “Tôi no rồi." Sau đó cũng quản hai phụ huynh bàn, trực tiếp rời .


      Trong khoảng thời gian này Thiên Nghiêm bề bộn nhiều việc, cơ bản gặp ông ta bàn ăn, ông ta xuất , Thư Cầm bình thường cũng dùng cơm cùng bọn họ. Hôm nay chẳng biết tại sao, người đến nhiều thế này.


      Thiên Nghiêm nhìn ly sữa trống tại chỗ Thiên Mị ngồi, thần sắc nơi đáy mắt có chút quỷ dị, chẳng qua ai chú ý tới. Thư Cầm liếc nhìn Thiên Ngữ, cau mày , “Thiên Ngữ, Thiên Mị là chị con, con nên lúc nào cũng tràn ngập địch ý với con bé như thế.”


      chung, Thư Cầm cũng coi như thương con Thiên Mị này, nhưng điều kiện tiên quyết là, giữa Thiên Mị và Thiên Ngữ xuất xung đột lợi ích.


      Thiên Ngữ mặn nhạt , “Dạ biết.” Nhưng ràng căn bản để lời của Thư Cầm vào trong lòng.


      Thư Cầm khỏi thở dài, Thiên Ngữ thực bị bà làm hư rồi.


      Thiên Mị mở cửa phòng, mơ mơ màng màng nằm lên giường, kéo chăn quấn lấy mình, nhưng vẫn còn thấy rất lạnh. ràng biết bản thân xảy ra vấn đề, nhưng biết là ai ra tay với , là khi nào ra tay.


      Vừa mới dùng xong bữa sáng thấy khó chịu, rất có thể là bữa sáng xảy ra vấn đề, nhưng nếu là độc, lại cảm giác được chút nào, hơn nữa có Huyết ở đây, độc dược đối với hẳn có tác dụng mới đúng.


      Lắc đầu, muốn chỉnh điều hòa lớn hơn chút, Triêu Thiên Châu lại lập lòe lăn vào trong lòng , dòng nước ấm truyền khắp tứ chi bách hài, đầu óc trong nháy mắt trở nên thanh tĩnh. Thiên Mị giơ tay nắm nắm Triêu Thiên Châu, giọng , “Cám ơn.”


      Sau đó híp mắt cái, sắc mặt dần trầm. Ở Thiên gia hạ độc với , người ngoài rất khó làm được, trừ phi là dạng người như Tề Mặc. Nếu như phải người ngoài, vậy chính là người trong nhà này. Thiên Ngữ? ta hẳn làm được loại chuyện thế này. Thư Cầm? Bà ta tạm thời hẳn là cần phải ra tay độc ác với . Như vậy, chính là Thiên Nghiêm?


      Nếu là Thiên Nghiêm, hẳn muốn mạng của , dù sao chỗ cần dùng vẫn còn rất nhiều nha! muốn mạng của , vậy . . .


      Xem ra là trong khoảng thời gian này thái độ của khiến Thiên Nghiêm sinh ra lo lắng, Thiên Nghiêm chắc hẳn là muốn khống chế con cờ là đây. Nếu thế, ông ta ắt tìm chuyện, cảnh cáo phen!


      Quả nhiên, cũng lâu lắm, liền có người truyền lời, là Thiên Nghiêm bảo đến thư phòng.


      Thiên Mị giơ tay lên gõ cửa cái, đợi bên trong đáp lại, liền điềm nhiên như đẩy cửa mà vào.


      Thiên Nghiêm cũng tức giận, chỉ quan sát lát, mở miệng , “Con hẳn là nghe qua nước thánh.”


      Thiên Mị cười lạnh trong lòng, xem ra Thiên Nghiêm đúng là kiêng kỵ ! Nếu là nước thánh, phát ra cũng rất bình thường, bởi vì nước kia bất kể là nhìn thấy, ngửi thấy, hay uống qua đều có gì khác nước thường, bởi vì nó vốn chính là nước bình thường.


      Theo ghi chép lịch sử Lam đảo, từ thuở ban đầu, Lam đảo phân thành Nam Bắc đảo, ban đầu toàn bộ Lam đảo do Thiên gia, Tề gia, và gia tộc khác cùng nhau thống trị, nhưng sau đó chẳng biết vì sao, ba gia tộc đột nhiên gây xích mích, Lam đảo phân thành hai, do Thiên gia và Tề gia mỗi bên chiếm nửa, mà gia tộc còn lại kia hoàn toàn mất mạng.


      Về đoạn lịch sử này ghi chép cũng tỉ mỉ, có lẽ phải là chuyện gì quá mức vẻ vang.


      Mà những gia tộc khác đều là sau này mới phát triển, đây cũng là nguyên nhân vì sao Thiên gia và Tề gia luôn có thể đứng đầu. Dù sao cũng là gia tộc cổ xưa, những gia tộc mới phát kia thể nào so sánh được.


      Khi Lam đảo phân thành hai, huyết mạch của Lam đảo cũng phân thành hai. Bắc đảo Triêu Thiên Châu, Nam đảo Tử Ngọc Bôi, hai thứ đồ này tuy là thuộc về Bắc đảo và Nam đảo, nhưng thực tế là nằm trong tay người của Thiên gia và Tề gia.


      Ngày hai mươi hai tháng hai hằng năm, gia chủ đương gia của Thiên gia thánh địa phất trần, kỳ thực là phất trần, chính là giọt nước lên Triêu Thiên Châu, gột bụi bặm mặt. Nếu chỉ là hình thức cũng hẳn, bởi vì giọt nước kia là giọt nước gột bụi bặm Triêu Thiên Châu, nên nhiễm phải link khí của Triêu Thiên Châu, trở thành nước thánh.


      Bởi Triêu Thiên Châu vẫn do gia chủ Thiên gia cung phụng, cho nên nước thánh kia nếu cho người khác uống, người uống nước thánh phải toàn tâm toàn ý hầu hạ gia chủ Thiên gia, bằng bị hút toàn bộ sinh mạng.


      Thiên Nghiêm làm như vậy nguyên là lọt kẽ nào, thế nhưng lại nghĩ tới Triêu Thiên Châu lại có thể nhận Thiên Mị làm chủ nhân. Nước thánh chẳng qua chỉ dính ánh sáng của nó, có chút linh khí, gặp phải Triêu Thiên Châu còn cúi đầu xưng thần sao!
      Dunghyt97, biu~biu~biu, Fuu5 others thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      lão này già rồi mà còn tham
      ghét....c mau die .thích 2ac ở vs nhau cơ

    4. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 17: Người mẹ tốt


      Thấy Thiên Mị bất động thanh sắc, Thiên Nghiêm tiếp tục , "Ta cũng muốn làm vậy, nhưng con cũng biết Thiên gia cần con."


      Nhìn bộ dạng ra vẻ đạo mạo của ông ta, Thiên Mị cảm thấy rất buồn cười, muốn lãng phí thời gian với ông ta, lãnh đạm , “Nếu có chuyện gì con nghỉ trước đây!”


      Mặc dù Thiên Mị bày ra thái độ tốt, nhưng ỷ có nước thánh, Thiên Nghiêm cũng sợ Thiên Mị thoát khỏi khống chế của ông ta. Do đó ông ta chút cũng tức giận, chỉ , “Nghỉ ngơi cho tốt , chuyện Triêu Thiên Châu con cần quản nữa, ta cho người tiếp tục điều tra. Mấy ngày nữa tham gia xong hôn lễ em con, con phải Nam đảo, trộm Tử Ngọc Bôi về!"


      Lãnh ý lóe lên trong mắt Thiên Nghiêm, nếu tìm được Triêu Thiên Châu, vậy ông ta trộm Tử Ngọc Bôi về, đến lúc đó cũng tin Tề Mặc đem Triêu Thiên Châu ra đổi!


      Mấy ngày nay Nam đảo động tĩnh gì cũng có, ông suýt nữa hoài nghi Triêu Thiên Châu đến tột cùng có phải bị Tề Mặc trộm hay , chẳng qua, nếu phải có thể là ai? Tề Mặc đặc biệt chạy đến Bắc đảo, chắc chắn vì chuyện vặt vãnh, hơn nữa vừa vặn lúc tới, Triêu Thiên Châu liền bị trộm, nếu là trùng hợp ông ta chết cũng tin!


      Lâu như vậy cũng có tung tích của Triêu Thiên Châu, trong lòng ông ta có thể gấp sao? Đó chính là huyết mạch của Bắc đảo, đây chẳng khác nào đưa cổ đến trước mặt người ta, chờ người ta bất cứ lúc nào cũng có thể đao chặt bỏ, thể cứ tiếp tục thế này được!


      So với việc biết Triêu Thiên Châu bị giấu ở đâu, lấy trộm Tử Ngọc Bôi dễ dàng hơn nhiều. Dù sao cấm địa của Nam đảo phải là bí mật gì, chỉ cần có mục tiêu chính xác, bằng vào năng lực của Thiên Mị là vấn đề.


      Thiên Mị xoay người bước ra khỏi cửa, khóe miệng mang theo ý cười nghiền ngẫm. biết Thiên Nghiêm cũng phải là có dã tâm, nếu như có năng lực, sao lại muốn nhét Nam đảo cùng nằm trong phạm vi thế lực của mình? Ngược lại muốn nhìn xem đến lúc chiếm được Tử Ngọc Bôi rồi, ông ta có bỏ được để đổi lấy Triêu Thiên Châu ? Bắc đảo, Nam đảo, đều mê hoặc như nhau, lại chỉ có thể chọn , nghĩ đến bộ dạng đau lòng cam của ông ta chắc rất thú vị!


      Thiên Mị về phía phòng mình, thấy đứng ở cửa là Thư Cầm, khỏi hơi nhíu mày, “Mẹ.”


      Cảm giác được xa cách của , Thư Cầm thở dài trong lòng, có lẽ ban đầu bà nên đồng ý để Thiên Nghiêm đưa nó học ở Mỹ, chuyến này hơn hai mươi năm, ràng là mẹ con, bây giờ giống như người xa lạ.


      "Thiên Mị, mẹ muốn chuyện với con.”


      Thiên Mị gật đầu, mở rộng cửa để bà ta vào.


      "Thiên Mị, Thiên Ngữ từ bị mẹ chiều hư, có chút vô cớ gây , con đừng trách nó.”


      Thiên Mị nhếch môi cười , “Con chấp nhặt với em ấy.” Chẳng qua là dưới tình huống Thiên Ngữ đừng nên tới trêu chọc , hình như vẫn còn đoạn băng ghi hình đặc sắc, nếu như Thiên Ngữ chọc cho tức giận, chừng có lẽ lấy ra cho mọi người hảo hảo thưởng thức phen.


      Thư Cầm liếc mắt nhìn Thiên Mị, có chút do dự mở miệng hỏi, “Thiên Mị, con cảm thấy Bùi Diễm như thế nào?”


      Nghe vậy, Thiên Mị nhíu mày, lạnh nhạt , "Cũng tệ lắm!" Xem ra thứ Thiên Ngữ chọn còn thừa lại là muốn tới nhặt đây mà!


      Bùi Diễm rất tốt, còn muốn xuất sắc hơn những người khác, chẳng qua, cảm thấy Bùi Diễm và Dĩnh Nhi thích hợp hơn. Mặc dù giữa gia tộc tranh đấu gay gắt, nhưng Bùi Diễm lại lòng thương Dĩnh Nhi, Dĩnh Nhi cũng rất ỷ lại vào y, nhưng biết chuyện gì xảy ra, hai người chút cũng có tiến triển!


      Nghe như vậy, Thư Cầm thở phào nhõm, , “Thiên Mị, tại giữa bốn đại gia tộc tuyệt phải hòa bình như mặt ngoài, bây giờ có cha con lo liệu còn tốt, mẹ lo lắng là sau này, con bé Thiên Ngữ còn chưa đủ ổn trọng, bây giờ có thể kết thông gia với Tô gia, cũng là chuyện tốt. Ít nhất nhiều hơn đồng minh, chẳng qua, cha con nhìn trúng là Bùi thị. Mặc dù đều là đại gia tộc, nhưng Tô gia thể so sánh với Bùi thị, Bùi thị cũng là đối thủ cạnh tranh có uy hiếp lớn nhất với Thiên gia, nếu như có thể lôi kéo Bùi thị, Thiên gia còn nỗi lo về sau rồi.” Thư Cầm cũng là người phụ nữ thông minh, tuy rằng có rất nhiều chuyện trong gia tộc bà ta biết, nhưng cũng có thể nhìn thấu nhiều chuyện.


      Thấy Thiên Mị lắng nghe, Thư Cầm bèn tiếp, “Lúc đầu, cha con muốn gả Thiên Ngữ cho Bùi Diễm, nhưng nghĩ tới lại xảy ra chuyện như thế.” Dừng chút còn thêm, "Kỳ thực như vậy cũng tốt, mặc dù Bùi Diễm rất xuất sắc, nhưng cũng chính vì nó xuất sắc mới khiến người ta lo lắng, nếu như sau khi nó cưới Thiên Ngữ sinh ra dị tâm, Thiên Ngữ sợ rằng ứng phó được."


      Liếc nhìn Thiên Mị, Thư Cầm cầm tay , thở dài , "Mặc dù mẹ con chúng ta thời gian sống chung nhiều lắm, nhưng mẹ biết con là đứa bé thông minh, nếu là con, mẹ rất yên tâm, cho nên, Thiên Mị, con . . . có thể ở bên Bùi Diễm ? riêng gì vì Thiên Ngữ, mà còn vì toàn bộ Thiên gia. Hơn nữa, Bùi Diễm là đứa bé tốt, con hạnh phúc."


      Đáy mắt Thiên Mị xẹt qua ý cười, thực cảm thấy có chút buồn cười. Để Thiên Ngữ gả cho Bùi Diễm, lại sợ Bùi Diễm có dị tâm, đổi thành , Bùi Diễm lại trở thành đứa bé tốt? Bà ta thực tin tưởng như thế sao? Hay là xem như con nít, dỗ ngon dỗ ngọt ngoan ngoãn nghe lời?


      Đây chinh là mẹ của nha! cho cùng chẳng qua là vì lót đường cho tương lai Thiên Ngữ, để ta sau này có thể lo âu.


      Thực người mẹ tốt thương con, phải sao?


      Thiên Mị cười cười, nhìn ra chút oán hận nào, cũng tia tình nguyện, hoàn toàn khiến người ta đoán ra suy nghĩ gì, chỉ có chút xa cách , “Con biết nên làm thế nào, mẹ cứ yên tâm.”


      Vài ngày sau hôn lễ đúng hạn cử hành, hôn lễ này có chút gấp gáp, nhưng ai có dị nghị gì, dù chú rể dâu, hay gia tộc hai bên đều vì tính toán trong lòng, muốn đêm dài lắm mộng.


      Gia chủ Thiên gia gả con , chú rể là thiếu gia của Tô gia, tràng diện long trọng cần phải bàn, khách khứa đông đúc, phi thường náo nhiệt.


      Hôn lễ được cử hành du thuyền sang trọng, gió biển thốc vào mặt, Thiên Mị nâng ly rượu nhìn biển rộng, hơi híp mắt, mang theo chút lười biếng, nét mị hoặc kia khiến nhiều người liên tục ghé mắt. Cuối cùng có người chuẩn bị tiến lên bắt chuyện, đột nhiên lại bị người lao tới va phải, muốn phát hỏa, nhưng sau khi nhìn người đụng mình là ai, chỉ có thể im lặng, ngượng ngùng bỏ .


      Những khách khứa này cũng phải đều là người trong bốn đại gia tộc, cho nên tự nhiên dám trêu chọc người của bốn đại gia tộc, hơn nữa mặc dù là người trong bốn đại gia tộc, con cháu chi thứ cũng nguyện trêu chọc những người này, đó phải là người bọn họ trêu chọc nổi.


      Cánh tay đột nhiên bị túm lấy, Thiên Mị nhếch nhếch môi, lộ ra nụ cười lòng, trêu chọc, “Cuối cùng cũng chịu để ý đến chị?”


      Ngải Dĩnh Nhi bĩu bĩu môi, “Chị, em chính là giúp chị đuổi tên sắc lang nha!”


      Thiên Mị cười sờ sờ đầu , thực giống như sờ đầu chú cún con. Ngải Dĩnh Nhi nhăn mũi, thầm, “Chị trở về cũng với em, chỉ cho Diễm, công bằng chút nào, người ta muốn đón chị mà!”


      Ngải Việt chỉ có độc con là Ngải Dĩnh Nhi, tương lai Ngải thị chỉ có thể do kế thừa. Cho nên từ gánh vác rất nặng, có thời gian quen biết bạn bè, do đó đối với Thiên Mị và Bùi Diễm, rất ỷ lại, cũng lòng xem bọn họ như chị ruột mà đối đãi.


      “Lần sau cho em biết.”


      "Cái gì?" Ngải Dĩnh Nhi vừa nghe lời này liền kinh hô thành tiếng, “Chị còn phải nữa sao?” Khuôn mặt nhắn khả ái cau thành nắm, nhìn thế nào cũng thấy ai oán.
      Dunghyt97, Fuu, Nguyệt Kim4 others thích bài này.

    5. xuanquynhdesign

      xuanquynhdesign Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,666
      Chương 18: Sát thủ


      Nhì bộ dạng ai oán kia của Ngải Dĩnh Nhi, Thiên Mị khỏi khẽ cười ra tiếng, “Chị chỉ bừa thôi mà.”


      “Thiên đại tiểu thư, Ngải tiểu thư . . .”


      Thanh khách khí lễ độ khiến Thiên Mị thở dài trong lòng. Sớm biết thế này nên kéo Bùi Diễm vào, có Bùi Diễm ở đây, những gã có ý đồ bất chính tự nhiên tự ti mặc cảm, nếu là kiêng kỵ Bùi Diễm, dám đến bắt chuyện, cho nên yến hội lần trước mới có thể thanh tịnh như vậy.


      Biểu tình ai oán của Ngải Dĩnh Nhi thu lại, lãnh đạm xa cách nhìn thoáng qua người tới. Cũng chỉ ở trước mặt Thiên Mị và Bùi Diễm, mới có bộ mặt trẻ con như thế, cho dù đối mặt với cha mẹ mình, cũng thể tháo xuống biểu tình xa cách kia.


      Thiên Mị quan sát người tới, gã này vừa nhìn biết là con cháu nhà giàu rồi, chẳng qua phải bởi vì khí chất của gã, mà là vì trang phục. Chiếc nhẫn vàng tay gã lắc lư đến khiến người ta hoa cả mắt, còn có dây chuyền vàng, đồng hồ đeo tay vàng, ngay cả dây nịt cũng đều bằng vàng. Thiên Mị á khẩu, cho dù muốn khoe khoang cũng cần tới mức này chứ?


      Gã nọ chút nào cảm nhận được mình được hoan nghênh, như rất quen thuộc ríu rít ngừng, thỉnh thoảng còn liếc mắt nhìn những kẻ chậm chân, mặt đắc ý dào dạt.


      Chân mày Thiên Mị càng nhăn càng chặt, rốt cuộc gã này chui ra từ chỗ quái nào thế? Chẳng qua trong lòng biết , mặc dù gã đàn ông này nhìn qua vô dụng, nhưng cha y nhất định là nhân vật có tiếng tăm, bằng sao lại có tư cách được Thiên gia mời tới tham dự hôn lễ?


      Nhìn Thiên Mị sắp bạo phát, Ngải Dĩnh Nhi muốn lên tiếng cản người, Bùi Diễm lại đúng lúc tới, mỗi tay ôm người, khóe miệng mang theo nụ cười ôn hòa , "Chúng ta qua bên kia hóng gió."


      Tư thế trái ôm phải ấp này thực là khiến người ngoài đố kỵ mà! Chẳng qua người ta có quyền thế, có tài có mạo, tự nhiên có vốn liếng này. Nhưng, hai vị tiểu thư kia cũng phải là người bình thường, cũng biết trái ôm phải ấp thế kia có thể bị chuốc vạ vào thân hay đây!


      Trong lúc nhất thời mọi người đều có vài phần ôm tâm lý xem kịch vui, thân phận địa vị tướng mạo của Bùi Diễm đều xuất sắc như thế, thực khiến người ta hâm mộ lẫn đố kỵ, nếu như có thể thấy y gặp họa xấu mặt, trong lòng bọn họ tất nhiên rất ư thoải mái.


      Gã đàn ông ‘vàng’ kia mặc dù cam lòng, nhưng cũng dám ngăn cản Bùi Diễm, đó là nhân vật ngay cả cha y cũng chọc nổi.


      Ngải Dĩnh Nhi núp ở trong lòng Bùi Diễm ha ha cười ngừng, “ Diễm, đến chậm chút nữa, chị giết người đó!”


      Thiên Mị chỉ đưa tay gảy gảy tóc, thở dài , "Thực là buồn chán, sao xuất vài tên sát thủ nhỉ?”


      Bùi Diễm chỉ cười , Ngải Dĩnh Nhi chớp chớp mắt nhìn cảnh biển.


      Thấy ba người thực đứng ở đó hóng gió, bình tĩnh cái gì cũng xảy ra, mọi người khỏi cảm thấy thú vị, rối rít dời tầm mắt. Có Bùi Diễm ở đó, tự nhiên ai đến gần nữa.


      -------------------------


      “Mẹ à, Thiên Mị căn bản thành thực ở bên Bùi Diễm đâu, ta thích Tô Hạo!" Thiên Ngữ mặc áo cưới trắng như tuyết, nhìn Thư Cầm.


      Thư Cầm nhíu nhíu mày, an ủi, "Mặc dù bây giờ nó thích Tô Hạo, nhưng qua thời gian nữa quên thôi!”


      " !" Thiên Ngữ kéo tay bà ta lắc lắc, có chút gấp gáp , “Thiên Mị từng , ta thể mất Tô Hạo, bằng ta sống bằng chết. Nhưng giờ con và Tô Hạo sắp kết hôn rồi, ta lại quá mức bình tĩnh, nhất định là lập kế hoạch làm thế nào để đoạt lại Tô Hạo! Mẹ . . .” điệu kéo dài, động tác lắc tay cũng càng thêm cố sức, “Lẽ nào mẹ muốn để con chờ Thiên Mị cướp Tô Hạo sao? Con muốn, Tô Hạo là của con!"


      “Nó thực như vậy?” Nếu như thế, thái độ bây giờ của Thiên Mị quá khác thường rồi.


      "Thực mà!" Thiên Ngữ ngừng gật đầu, thấy Thư Cầm nhíu mày, mắt Thiên Ngữ lóe lên, , “Dù sao Thiên Mị cũng phải gả cho Bùi Diễm, chi bằng . . . “Thiên Ngữ tiến đến bên tai Thư Cầm thầm phen.


      Thư Cầm biến sắc, trầm giọng , "Thiên Ngữ, nó là chị con đó !”


      “Chị?” Thiên Ngữ cười nhạt, hừ lạnh , “Mẹ cho là con vì sao phải ở trước mặt nhiều người bêu xấu mặt mũi như vậy chứ? Lẽ nào mẹ cho rằng con thực biết liêm sỉ như thế sao?” ta ám chỉ tất nhiên là chuyện bị bắt gian.


      Sắc mặt Thư Cầm có chút khó coi, “Ý của con là . . . Thiên Mị?”


      Thiên Ngữ vẻ mặt bi thương, cười khổ , “Nếu như phải đúng lúc con tìm được Tô Hạo, con . . .” Thấy sắc mặt Thư Cầm càng thêm khó coi, Thiên Ngữ giọng , “Mẹ, dù sao chị ấy sớm muộn gì cũng phải gả cho Bùi Diễm, giờ con chỉ hy vọng chuyện này có thể sớm xác định, tuyệt phải là muốn thương tổn chị ấy, con . . . con chỉ muốn mất Tô Hạo, cho dù chị ấy muốn làm vị trí gia chủ, con cũng có thể nhường cho chị ấy, nhưng Tô Hạo . . .”


      Lời còn chưa dứt, Thư Cầm liền khiển trách, “ bậy bạ gì đó! Vị trí gia chủ là có thể tùy ý nhường nhịn sao?”


      Trầm mặc lát, Thư Cầm an ủi, "Yên tâm, ai đoạt Tô Hạo của con, cũng có ai đoạt vị trí gia chủ của con.”


      Trong lòng Thư Cầm có chút phức tạp, trước đây sau khi Thiên Mị rời , bà ta rất nhớ nhung, cho nên sau này khi có Thiên Ngữ, bà ta liền đem tình thương của Thiên Mị dồn cả sang Thiên Ngữ. Kỳ thực khi nghe Thiên Mị sắp trở về, bà ta cũng rất mong đợi, mặc dù bà ta có hơi oán nhiều năm như vậy cũng nhớ tới người mẹ này, có chút thư từ nào, nhưng trong lòng bà ta vẫn lo lắng về con này.


      Nhưng sau khi gặp được Thiên Mị, bà ta lại phát con này xa lạ như thế, xa lạ đến mức bà ta thể nào liên hệ với đứa con nhu thuận hiểu chuyện, quấn lấy bà ta đòi nghe kể chuyện khi còn bé. Mặc dù bà ta muốn cưng chiều , nhưng lại phát từ đầu đến cuối luôn có khoảng cách ngăn cách giữa hai mẹ con bà, khiến bà ta có cách nào thân thiết.


      hề muốn thương tổn Thiên Mị, dù sao đó cũng là con của bà ta, nhưng, bà ta cũng thể để Thiên Mị tổn thương Thiên Ngữ.


      Nghe vậy, trong mắt Thiên Ngữ xẹt qua tia cười đắc ý. Thiên Mị! Cho dù là Thiên gia đại tiểu thư thế nào, cũng chỉ xứng làm bàn đạp cho ta mà thôi! Nếu phải là cần ả mượn hơi Bùi thị, ta nhất định đuổi ả ra khỏi Thiên gia!


      “Pằng pằng pằng . . .” Đột nhiên tràng tiếng súng vang lên, trong nháy mắt Thư Cầm bật người dậy, nhìn về phía cửa phòng đóng chặc, thanh hỗn loạn bên ngoài khiến bà ta biết nhất định xảy ra chuyện.


      Thân là phu nhân của gia chủ Thiên gia, Thư Cầm cũng coi như bình tĩnh, “Xoạch . . .” Kéo ngăn kéo, lấy súng lục bên trong đưa cho Thiên Ngữ, trầm giọng , “Trốn !”


      Mặc dù Thiên Ngữ nhìn qua là đại tiểu thư bốc đồng, nhưng huấn luyện của gia tộc ta cũng trải qua, mặc dù thành tích miễn miễn cưỡng cưỡng, bất quá vẫn còn chưa đến mức tình trạng thế này bị dọa sợ đến kinh hoảng thất thố.


      Thiên Ngữ nhanh chóng trốn vào trong tủ treo quần áo, Thư Cầm cũng bình tĩnh ngồi xuống ghế salon. Những vệ sĩ kia của Thiên gia phải ngồi , dễ dàng để người ta xông vào, bảo Thiên Ngữ trốn chẳng qua chỉ là phòng vạn nhất mà thôi.


      đón gió biển, Thiên Mị Mị đột nhiên duỗi người, lười biếng , “Nên hoạt động chút rồi!" Nếu thực xảy ra chuyện vui rồi!


      Dứt lời, trong chớp mắt thấy bóng người.


      Hai người còn lại thấy nhưng thể trách, Bùi Diễm giơ tay xoa xoa đầu Ngải Dĩnh Nhi, cười hỏi, “Có muốn xem náo nhiệt ?”


      Ngải Dĩnh Nhi cười đến hai mắt cong cong, kéo Bùi Diễm chạy vào trong boong.


      Sát thủ chỉ , ràng đến có chuẩn bị, nhưng vệ sĩ của Thiên gia quả thực cũng có chút năng lực, hơn nữa dường như sớm có chuẩn bị.


      Thiên Mị nhếch nhếch môi, Thiên Nghiêm ràng lòng như lửa đốt lại còn muốn để tham gia xong hôn lễ mới lấy trộm Tử Ngọc Bôi, chính là bởi vì nguyên nhân này, mối quan hệ thông gia giữa Thiên gia và Tô gia, luôn có kẻ muốn nhìn thấy!
      Dunghyt97, biu~biu~biu, Fuu4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :