1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Như Xa Mà Lại Như Gần - Thanh Âm Mạc Ảnh (C35/71)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      :yoyo44:nhờ giúp đỡ của bạn minhcho mà bộ này chị có bản tiếng trung , dịch bằng QT hẳn hoi đó nha , lên đời cho dế chỉ thế là đủ , ngồi lọ mọ 4 tiếng mới đc 1 chương , dã man quá :yoyo23:

    2. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      sấu ơi ,Chó Điên ,Chó điên , kiu minhcho ko ai bít đâu ,kakakaka bạn trỡ lại và lợi hai hơn xưa :yoyo17::yoyo17::yoyo17::yoyo17:
      linhdiep17, quỳnhpinkySấu Dầm thích bài này.

    3. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      đọc có mượt mà hơn hok nàng , t săm soi từng chữ đấy :yoyo60:
      linhdiep17, quỳnhpinkyChó Điên thích bài này.

    4. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      chết ngất với bản edit này , :hi: giờ chì chờ với hóng thôi ,bộ này thâm tình , chơi khoảng 15 chương pic he :th_95:
      linhdiep17quỳnhpinky thích bài này.

    5. Sấu Dầm

      Sấu Dầm Well-Known Member

      Bài viết:
      725
      Được thích:
      3,723
      Chương 4

      Sáng sớm ngày thứ hai , khí hậu mát lành , Vị Như đến sớm hơn mười phút liền đứng chờ ở dưới lầu , ngày mùa thu gió thổi hiu hiu , lướt qua mặt còn có chút khí lạnh . mặt đất vẫn còn những vũng nước vẫn chưa kịp khô , có vài chỗ ướt sũng nhưng hề làm cho người ta khó chịu .

      Vị Như đợi lúc liền thấy chiếc xe màu đen có rèm che chạy về phía , nhìn kỹ biển xe quả nhiên là xe của Lâm tổng , lại nghĩ rằng người xe là người quen .

      Lục Diệp Quân nhìn thấy Vị Như cũng có chút kinh ngạc . Trước đây mỗi lần gặp mặt đều thấy mặc đồng phục tiếp viên hàng , tóc búi gọn gàng , bộ dạng giỏi giang dịu dàng . Ngày hôm nay ăn mặc hợp với dáng người khoác áo gió màu vàng nhạt . Gió đầu mùa lướt qua làn tóc dài khiến chúng nhảy múa , ánh nắng sớm nhàng chiếu rọi lại có bộ dạng thướt tha vô cùng .

      Dù sao cũng gặp mặt nhiều lần , Lục Diệp Quân ngây người hai giây lập tức phản ứng cười chào hỏi .

      " nghĩ đến lại là , thế nào Hồng Viễn có sức hấp dẫn lớn hơn cả tiếp viên hàng rồi sao?"

      Vị Như ngờ , người trước kia từng làm hành khách quen thuộc chớp mắt biến thành ông chủ của mình rồi , khỏi nghĩ đến thế giới này quả nhiên là . Hai người chào hỏi lát Vị Như liền lên xe . Lục Diệp Quân ngồi ở ghế lái , Vị Như ngồi mình ở ghế sau rộng rãi thầm cảm thán sao lại trùng hợp như vậy . Như vậy cũng tốt....ít nhất và Lục Diệp Quân cũng hoàn toàn là người xa lạ , huống hồ cũng đại khái biết tính cách của Lục Diệp Quân , ít ra ngoài mặt thoạt nhìn có vẻ hòa ái dễ gần , chắc phải người khó ở chung . Nghĩ đến đây Vị Như liền cảm thấy bất an . Nếu là Lục Diệp Quân vậy tảng băng kia có phải là Lâm tổng trong truyền thuyết .

      Cẩn thận suy nghĩ lại từ những lời của đồng nghiệp về ta , cùng với hình ảnh mình nhìn thấy máy bay , thoáng cái nhập thành người .

      quên ta từng châm chọc với " Not a good match " còn có làm khó dễ " Tôi làm sao biết được đây có đúng là của " . Ngay cả khi chưa từng biết ta là ai , ta để lại cho ấn tượng khắc sâu đáy lòng .

      Người hay soi mói như vậy chớp mắt liền biến thành ông chủ , còn phải ở chung nhiều ngày như vậy , trong lúc nhất thời Vị Như cảm thấy bắt đầu hoảng hốt , lòng bàn tay bắt đầu xuất mồ hôi , ngay cả nên bắt chuyện với ta như nào cũng biết nữa .

      " Tiểu Kiều..."

      Lục Diệp Quân quay đầu gọi , thấy Vị Như nét mặt có chút hoảng hốt liền mỉm cười chút .

      " Gọi như vậy có được ?"

      " Đương nhiên được ."

      Vị Như nhanh chóng chỉnh đốn lại tâm tình cũng mỉm cười . ra tình nguyện nghe người khác gọi là Kiều Vị Như , hoặc Vị Như cũng được , cái tên Tiểu Kiều mỹ miều như vậy tự nhiên chụp đầu mình luôn cảm thấy được tự nhiên , chỉ là cần thiết phải bác bỏ ý kiến của lãnh đạo .

      " Trước tiên tôi với chút tình huống giao dịch lần này ."

      Lục Diệp Quân quay đầu chuyện , tư thế có chút khó chịu . Vị trí phía sau tất nhiên là để cho Lâm tổng , cứ như vậy chút nữa cùng ngồi ở băng ghế sau . Nghĩ như vậy lòng bàn tay mồ hôi lại tuôn ra như tắm .

      " Được , cảm ơn ."

      " Khách hàng lần này của chúng ta là người Đức ,thị trường nước ngoài là mối quan tâm thứ nhất của công ty chúng ta , đóng vai trò quan trọng . Thời gian trước tôi qua vài lần , đây là lần đầu tiên Lâm tổng cùng chúng ta ra nước ngoài , ấy ra ngoài đàm phán bao giờ cũng tiếng trung , cho nên mới cần người phiên dịch . Nhưng mà trợ lý ấy nếu có cùng cũng chỉ tiếng , bây giờ có ngược lại còn có thể tiếng Đức , đúng là vô tình trồng liễu , liễu xanh um ."

      Vị Như cùng ta nhìn nhau hiểu ý cùng cười rộ lên . biết vì sao , vị giám đốc này chút kiêu ngạo cũng có , tuổi lại còn trẻ , chuyện với làm cho người ta thoáng chốc thấy trong lòng dễ chịu , vốn trong lòng còn chút khẩn trương cũng thoáng bình tĩnh trở lại .

      " Vậy có văn kiện gì ....cần tôi chuẩn bị trước ?"

      Vị Như thấp thỏm bất an hỏi .

      " Những giấy tờ này là tin tức quan trọng , tôi tin tưởng có thể phát huy tốt sở trường của mình , những câu hỏi cũng vừa phải , quả thực quá khó . Người Đức cũng biết tiếng ."

      Lục Diệp Quân vẫn như trước cười , đưa cho Vị Như sấp giấy A4 , sau đó liền quay đầu về phía trước .

      Vị Như cúi đầu nghiên cứu tập tài liệu tay , bao quát đại khái về công ty cần bàn bạc lần này , cùng ít nội dung liên quan .

      Chỉ là trong lòng vẫn cảm thấy bất an , đọc những văn kiện này so với chuyện phải gặp người kia dễ ứng phó hơn nhiều .

      Sân bay quốc tế của Thành phố A ở đầu bên kia phía Nam , từ nơi ở của Kiều Vị Như phía bắc khoảng tiếng liền quẹo vào khu dân cư . Vốn cho rằng với xuất thân , gia thế Lâm Tế Viễn nhất định khu biệt thự xa hoa , nghĩ tới xe lại dừng lại ở khu nhà chung cư , khác hẳn với suy nghĩ của . Tòa nhà cao tầng đông đúc màu vàng nhạt phía trước có bãi cỏ rộng , buổi sáng có ít người dắt chó dạo ở đó . Nhìn có vẻ bận rộn nhưng lại khá là có trật tự .

      Tài xế thuần thục đem xe chạy đến chỗ sâu nhất ở tiểu khu , Lục Diệp Quân cầm điện thoại gọi liền xuống xe chờ , Vị Như thấy thế cũng lập tức bước theo xuống , hai người đều đứng ở đầu và cuối chiếc xe nhìn thang máy thủy tinh trong suốt chuyện .

      " Tiểu Kiều , nghe là người thành phố B ."

      biết có phải đột nhiên biết gì Lục Diệp Quân bỗng nhiên mở miệng hỏi .

      " Đúng vậy , lúc trước thi vào đại học A sau đó liền ở lại đây luôn ."

      Vị Như gật đầu . Lục Diệp Quân tiếp tục hỏi .

      " Vì sao lại muốn học tiếng Đức ."

      Vấn đề này từ ngày đầu tiên nhập học có rất nhiều người hỏi qua Vị Như , cũng chuẩn bị sẵn câu trả lời .

      " Bởi vì thích truyện cổ tích Grim , tất cả đều có cái kết hoàn mỹ , hoàng tử cùng công chúa sống hạnh phúc bên nhau , giống truyện cổ tích Andersen nàng tiên cá si tình như vậy lại chết ."

      Vị Như cười trả lời .

      Có lẽ nghĩ tới nữ nhân trước mắt thoạt nhìn thành thục lại có thể những lời trẻ con như vậy , Lục Diệp Quân sửng sốt rồi sau đó liền cùng cười rộ lên , hơn nữa lại phát khi cười rộ lên khóe miệng bên trái có núm đồng tiền , phía bên phải lại có , có chút hòa hợp nhưng lại khả ái quyến rũ . này phải là mỹ nữ tuyệt sắc , đẹp nhưng phải kiểu đẹp rung động lòng người , mà có nét gì đó dịu dàng phảng phất như thần tiên , giống như dòng suối trong lành .

      Hai người cười chút liền khôi phục khí im lặng chờ người , chỉ là người kia mãi vẫn chưa thấy xuống . Lục Diệp Quân bắt đầu lại trước xe , đột nhiên dường bước quay đầu với Vị Như .

      " Tôi xem chút ."

      Vị Như gật đầu liền thấy cánh cửa thang máy màu bạc mở ra , người tới . Quả nhiên ngoài dự đoán , người tới chính là núi băng Lâm Tễ Viễn . Hôm nay ta mặc bộ tây trang màu đen , làm nổi bật lên làn da có chút tái nhợt . Vị Như kìm lòng được hạ thấp mắt xuống nhìn chân ta chút , quả nhiên có chút khập khiễng , tốc độ bước tương đối chậm có phần hơi cứng ngắt , nếu nhìn kỹ cũng cảm thấy có gì khác biệt . Vị Như ngẩn người trước đây nhìn thấy ta đều là đứng hoặc ngồi , phát được có gì khác biệt , bây giờ còn chưa kịp nhận ra chuyện gì , người liền đứng trước mặt .

      " Chào buổi sáng Lâm tổng ."

      Vị Như lập tức chỉnh đốn lại tâm trạng bày ra nụ cười chuyên nghiệp được luyện tập nhiều lần . Lâm Tế Viễn chủ động vươn tay phải .

      " Xin chào ."

      mặt vẫn có chút lạnh lùng xa lạ , hai chữ bình thường có chút bất ngờ , tựa như đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau .

      Cũng đúng từ sau khi chuyển công việc hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt , trước đây bọn họ chỉ là người qua đường , bắt đầu từ hôm nay trở mới biến thành mối quan hệ cấp cấp dưới .Mối quan hệ này chỉ tồn tại trong vòng tám tiếng mỗi ngày , ngoài tám tiếng bọn họ vẫn là người xa lạ .

      Vị Như giữ nguyên nụ cười cầm tay ta , chỉ cảm thấy bàn tay đó lạnh . Cùng bàn tay nhắn tiếp xúc trong chốc lát , Lâm Tế Viễn liền lập tức buông tay nhàn nhạt câu .

      " thôi ."

      Sau đó mở cửa xe nhưng vào , chỉ quay đầu nhìn Vị Như . hoàn toàn nghĩ đến Lâm Tễ Viễn lại mở cửa xe Vị Như cảm thấy thụ sủng nhược kinh , trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người .

      Thấy Vị Như hề có động tác gì , Lâm Tễ Viễn khẽ nhíu nhíu mày chút , nhưng chỉ trong chớp mắt liền dãn ra .

      " Sao vậy , muốn ngồi bên trong à ?"

      Giọng của ta vừa trầm thấp lại sắc bén nhìn Vị Như .

      " có , cảm ơn Lâm tổng ."

      Vị Như đột nhiên phản ứng lại , quay đầu lên xe ngồi vào vị trí bên trong . Lục Diệp Quân nhìn thấy Lâm Tế Viễn nghiêng người chuẩn bị lên xe liền kéo cánh tay lại giọng hỏi .

      " Sao lại lâu như vậy mới xuống ? có phải lại ...."

      còn chưa xong Lâm Tễ Viễn cắt ngang trả lời .

      " Tớ sao ."

      xong liền cúi đầu lên xe , cho Lục Diệp Quân có cơ hội hỏi tiếp . Ngồi ở bên cạnh Lâm Tế Viễn quả nhiên phải là chuyện dễ dàng gì . Phản ứng đầu tiên của Vị Như là cảm thấy may mắn vì hôm nay trước khi ra khỏi cửa có xịt nước hoa , vẫn là loại nước hoa có hương thơm trà xanh , cũng chỉ xịt chút lên cổ tay . thói quen nho lúc khẩn trương muốn ngửi mùi hương tươi mát thanh nhã . tại tuy rằng có chút khẩn trương biết gì nhưng cũng dám nâng cổ tay lên ngửi , chỉ sợ người bên cạnh tiếp tục châm chọc mình .

      " Sao thế , cảm thấy bản thân mình rất thơm sao?"

      Lâm Tế Viễn vốn phải người thích nhiều , chỉ là ngồi đó có chút suy nghĩ nhìn ra ngoài cửa xe . Ngồi xe , thời gian vẫn còn sớm xung quanh mảnh yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng động cơ xe .

      Lục Diệp Quân chắc là cảm thấy bầu khí quá mức yên tĩnh liền mở miệng .

      " Lâm tổng , Tiểu Kiều là sinh viên khá tài giỏi của khoa tiếng Đức đại học A đó . Chúng ta lần này đánh bậy đánh bạn , vận khí đúng là tồi nhỉ ."

      Câu này xong Lâm Tễ Viễn vẫn có thái độ gì , giống như nghe thấy vẫn như cũ nhìn ra ngoài cửa sổ , Vị Như vẫn biết mình nên gì mới tốt . Hơi quay sang nhìn về phía Lâm Tế Viễn nhìn thấy sườn mặt của dưới ánh mặt trời trông có vẻ khá trẻ , cổ áo màu trắng làm nổi bật khuôn mặt nét .

      Vị Như ngây người nhìn giây liền quay mặt sang bên này , đôi môi hơi mỏng bỗng nhiên mở ra .

      " Vì sao học tiếng Đức ?"

      ràng là câu hỏi ngữ khí lại bình thản , giọng chút thay đổi .

      " Bởi vì thích truyện cổ tích ."

      Vị Như thầm ảo não , vừa rồi trả lời Lục Diệp Quân câu hỏi này lần , ta chỉ cười cười , lại cùng Lâm Viễn Xa trả lời lần nữa , biết ta có phản ứng gì , thể làm gì khác hơn là được nửa liền dừng lại .

      Lâm Tế Viễn dường như hài lòng với câu trả lời này lắm , lông mày hơi nhướng lên tiếp tục hỏi lại .

      " Vì sao ?"

      Vị Như thể làm gì khác hơn đành trả lời lại lần cho xong .

      " Bởi vì kết thúc của truyện cổ tích đều có kết thúc tốt đẹp hai người hạnh phúc , hoàng tử công chúa bên nhau trọn đời ."

      Vị Như xong liền cúi đầu , dám ngẩng đầu nhìn Lâm Tễ Viễn . Đợi nửa ngày cũng thấy ta gì , lần thứ hai Vị Như ngẩng đầu , cẩn thận nhìn về phía , ta vẫn tự lưng vào ghế ngồi , mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ , nhưng biểu tình dường như có chút khác biệt . Tuy rằng đôi môi có chút trắng bệch như cũ nhưng khóe miệng dường như hơi nhếch lên .

      Dọc đường ai gì nữa . Lâm Tế Viễn bảo người lái xe mở nhạc , tiếng nhạc vang lên là bản trong vở nhạc kịch " Chiếc nhẫn của người Nibelung " của tác giả Wagner .

      Nghe thấy giọng hát người Đức nho quanh quẩn trong gian , Vị Như khỏi quay đầu nhìn Lâm Tễ Viễn chút , nhưng đúng lúc chạm phải ánh mắt của ta , có chút che dấu , lay động nhìn Vị Như .

      biết vì sao ở trước mặt ta , Vị Như luôn cảm thấy chính mình vừa bé , vừa chột dạ , thể làm gì khác hơn lập tức giả bộ nhìn bên ngoài cửa xe , để tránh ánh nhìn của ta .

      ta thích Wagner , riêng điểm này thôi cũng làm cho Vị Như đối với ta kiêng kỵ vài phần . Thời gian còn học đại học từng có giáo sư đến tọa đàm , người đàn ông muốn thành nam nhân thành thục nên nghe nhạc Wagner , lúc đó mới có đủ khí phách . Vị Như căn bản quan tâm , nhưng Hàn Tô Duy lập tức bắt đầu thu thập đĩa CD Wagner , lập tức nhanh chóng trở thành fan của ông ta , còn kéo Vị Như nghe cùng . Đối với nhạc cổ điển Vị Như hiểu gì lắm , cũng chỉ nghe cùng ta hai lần . thể nào thích Wagner được , bởi vì những người thích ông ta là Nietzsche , Hitler , còn có người ngồi trước mặt Lâm Tế Viễn này nữa .

      Vị Như càng nghe càng cảm thấy bầu khí trong xe lạnh lẽo , cùng với ánh nắng ngoài cửa xe hợp nhau .

      Trước kia vào sân bay quốc tế , trong lòng Vị Như luôn tràn ngập cảm giác mong chờ , bởi vì khi hạ máy bay là có thể nhìn thấy bóng dáng ấm áp của Hàn Tô Duy . Nhưng lúc này đây tất cả đều thay đổi . Từ lúc cùng chia tay mọi thứ hoàn toàn khác trước .

      chuyến bay đến Munich cũng gặp đồng nghiệp trước đây . Vị Như phát Lâm Tế Viễn cùng Lục Diệp Quân mỗi khi chuyện hai người đều hạ thấp thanh , giống như thầm hai mái đầu chạm gần nhau . Bỗng nhiên Vị Như nhớ đến hoài nghi của Hứa Ngôn , biết có phải hai người bọn họ là đồng tình luyến ái , lập tức nhịn được liền phì cười . Cũng may vị trí của bọn họ cách hàng ghế , mặc dù cười cũng bị bọn họ phát .

      Ngồi bên cạnh Vị Như là bà lão người Đức . soi mói của bà lão cùng với Lâm Tễ Viễn quả thực là sư phụ . Mới cất cánh lâu liền cầu muốn uống rượu , còn chỉ muốn loại rượu ướp lạnh do Áo sản xuất . máy bay chỉ có rượu vang đỏ làm gì có rượu lạnh của Áo . Sau đó bà lão liền lầm bầm , tính tình bắt đầu khó chịu . Vị Như nghe thấy bà lão chửi rủa những lời thô tục bằng tiếng Đức , hồi lâu lại quay sang với Vị Như .

      " Hàng của trung quốc càng ngày càng kém ."

      Vị Như làm bộ nghe hiểu , dùng tiếng .

      " Xin lỗi , tôi biết tiếng Đức ."

      Bà lão lập tức im lặng có lẽ bà lão ấy biết Tiếng . Vị Như cúi đầu nhìn tập văn kiện trong tay , liếc mắt qua hàng ghế bên kia liền nhìn thấy Lục Diệp Quân cho ánh mắt đồng tình , nhàng an ủi . nhún vai biểu thị đành chịu thôi . Trong chuyến bay vài lần Vị Như chợp mắt nghỉ ngơi , thỉnh thoảng mở mắt ra vẫn thấy Lâm Tễ Viễn nhìn tập văn kiện tay , ánh mắt sâu xa thỉnh thoảng nhíu mày . Trong suốt chuyến bay hơn mười tiếng đồng hồ Lục Diệp Quân cùng Vị Như ngủ biết bao nhiêu giấc , nhưng mỗi lần Vị Như giật mình tỉnh dậy vẫn thấy ta tinh thần phấn chấn , căn bản cần nghỉ ngơi .

      Vị Như tính qua , bọn họ đến Munich theo giờ địa phương là buổi trưa , sau đó buổi chiều liền đàm phán cùng khách hàng , chỉ có chút thời gian để ăn trưa cho nên chỉ có thể tận dụng thời gian máy bay nghỉ ngơi dưỡng sức nhiều chút . Lục Diệp Quân có lẽ cũng có suy nghĩ như thế , mà Lâm Tễ Viễn lại hề chợp mắt chút nào .

      Vị trí tổng giám đốc này quả thực dễ dàng gì , có lẽ là do thân bất do kỷ , công ty lớn như vậy , hơn nghìn người chờ ta phát lương thời gian dành cho bản thân nhất định là ít ỏi đến đáng thương .

      Khi hành trình được nửa Lâm Tế Viễn bắt đầu đọc tạp chí , toàn bộ đều là tuần san tiếng , kinh tế học , Vị Như thầm buồn bực , bối rối đọc hiểu tạp chí , tiếng hiển nhiên là tốt , vì sao còn muốn dẫn người phiên dịch ? Chẳng qua là ông chủ có những suy nghĩ riêng của mình , cho dù đoán được cũng sao , chỉ cần làm đúng trách nhiệm của mình tốt là được .

      Cho dù là xem tạp chí , lông mày Lâm Tễ Viễn vẫn nhíu chặt , đỉnh đầu tia nắng ấm áp chiếu vào khuôn mặt lộ vẻ tái nhợt , hình ảnh như vậy giống như bức ảnh được chụp lại , ở vào lúc Vị Như ý thức được nhất , liền chậm rãi dung nhập vào trong đầu .
      Chôm chôm, duyenktn1, inbeibe9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :