1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      015: Tuyết Y biểu muội

      Edit: Như Nguyện



      đường cơ hồ là chạy chậm, mới rốt cục để cho bọn họ bỏ rơi các nàng.

      theo phía sau Hoàng Phủ Nam Ninh, vượt qua biết bao nhiêu cửa lớn sơn son nặng nề, xuyên qua hành lang khắc hoa dài, cuối cùng, các nàng vào cung điện tráng lệ.

      Khiến ánh mắt người ta rảnh nhìn kỳ trân dị bảo tất nhiên là cần nhiều lời, đường qua, ánh mắt Bộ Nhu Nhi đều thiếu chút nữa bị lé. vất vả vào nội điện, liền thấy nhuyễn tháp trong cùng, phu nhân được cho là ung dung đẹp đẽ quý giá nằm, hai gã mặc quần áo cung nữ giả dạng nữ tử quỳ gối dưới nhuyễn tháp, người đấm lưng, người bóp chân(sao thấy ớn ớn rồi nha, hoàng cung gì mà biến thái dzậy ^^). Phía trước tháp còn nhìn thấy mười mấy cung nữ dung mạo xinh đẹp, tay bưng mâm đựng trái cây, hoặc khoanh tay đứng thẳng. Mỗi người đều cung kính.

      Cạnh thân thể của nàng, nam nhân còn trẻ chừng hơn hai mươi tuổi ngồi bên tay trái, mặc thân Long bào vàng sáng, đầu đội kim quan, ngũ quan cùng Hoàng Phủ Nam Ninh có vài phần tương tự, vậy đây chính là đương kim Thánh Thượng - Hoàng Phủ Nam Định. Nhưng mà, bên tay phải của nàng, lại ngồi tiểu nương.

      Tiểu nương này thoạt nhìn khoảng mười bốn mười lăm tuổi, thân quần áo quý phái, khiến cho khuôn mặt nhắn của nàng càng thêm xinh đẹp; tóc đen nhánh vấn thành búi hoạt bát xinh đẹp, bên điểm thêm các thứ vàng bạc châu ngọc, phù hợp với quần áo thêu hoa tuyệt đẹp của nàng lại càng tăng thêm sức mạnh; còn có gương mặt xinh đẹp khéo léo mê người, đôi mắt to tròn tròn chớp chớp được khảm lên , trong đôi mắt trẻ trung lại chứa tia lửa giận. Tuy rằng thoạt nhìn tỏa ra tính trẻ con, nhưng khuôn mặt nho của nàng xinh đẹp vô cùng, có thể khẳng định, quá hai năm, vị này nhất định trở thành vị tiểu mỹ nhân khuynh đảo vô số người.

      Nhưng mà, trừ điều đó ra, Bộ Nhu Nhi cũng nhận thấy được vài chỗ tự nhiên —— nhìn cặp lông mi dài của nàng, ràng là sửa qua, non mịn gương mặt cũng do trang điểm tầng phấn dày, liền khiến tính trẻ con lại ra vài phần già trước tuổi. ràng bé còn , là nụ hoa tươi tắn sắp nở, lại trang đểm tầng tầng lớp lớp như vậy, khiến cho người khác cảm thấy ngoại trừ quỷ dị, chính là thoải mái.

      Hơn nữa, biết là ảo giác của nàng hay sao. Ngay tại khoảnh khắc mình vừa vào đến cửa, nàng liền cảm nhận được có ánh mắt lạnh như băng dừng ở người mình. Trong mắt hàm chứa hận ý thâm trầm, giống như hai thanh ma đao, luôn luôn chuẩn bị chui vào bên trong thân thể của nàng, hung hăng chặt xuống hai khối thịt lớn!

      Thân thể nhịn được mà run lên, ngẩng đầu nhìn, dù nàng có chết hay cũng phải chống lại ánh mắt của tiểu nương.

      "Hừ!"

      Lập tức, trong lỗ tai nàng ràng bắt được tiếng hừ lạnh, cằm vừa nhấc, nhanh chóng từ ghế nhảy xuống, bước lớn chạy lại. nhìn nàng, mà với cánh tay ôm cổ Hoàng Phủ Nam Ninh, giọng mềm mại lại làm cho thân thể của nàng run ba cái: "Tứ biểu ca, sao giờ huynh mới tới?"

      A ~

      Nghe mấy lời này, Bộ Nhu Nhi lập tức liền hiểu được.

      ra, đây là vị tiểu biểu muội trong truyền thuyết, từ thầm mến Hoàng Phủ Nam Ninh, cũng từng thề cuộc đời này phải lấy chồng!

      Thân phận người này nàng cũng sớm hỏi qua, biết tên nàng là Sở Tuyết Y, là con của vị huynh trưởng ruột thịt của Vương Thái Hậu —— cũng chính là mẹ đẻ của Hoàng Phủ Nam Ninh, cũng chính là vị phu nhân nào đó bây giờ vẫn còn nằm ngay đơ nhuyễn tháp. Từ được Vương Thái Hậu chìu, cơ hồ chính là lớn lên ở hậu cung. Nghe , thời điểm biết được hôn của nàng cùng Hoàng Phủ Nam Ninh, nàng ta ở nhà khóc lớn, gây náo loạn, chút nữa là lấy đao vọt vào Bộ phủ giết nàng, nhưng may mà Vương Thái Hậu gì đó với nàng, nàng mới yên tĩnh chút.

      Nhưng mà xem ra, tại nàng tựa hồ còn chưa chết tâm!

      Bất giác Bộ Nhu Nhi lại nhàng cười: là nhìn ra, loại nam nhân này, còn có đối với khăng khăng mực. Nhịn được muốn hỏi câu, nương, mắt ngươi mù sao? như vậy, cũng có thể khiến ngươi chết sống lại!

      016: khinh bỉ tập thể

      Edit: Như Nguyện

      "Ta tới hay , liên quan gì đến muội?"

      Trong lòng nghĩ, lại nghe giọng trầm thấp lạnh lẽo truyền vào trong tai. Vừa nhấc đầu, liền thấy Hoàng Phủ Nam Ninh lưu tình chút nào đem từ bên người mình đẩy ra.

      Chậc chậc, quả nhiên là gã heo đất biết thương hương tiếc ngọc.

      Lời này vừa ra, khuôn mặt nhắn của lập tức suy sụp, dùng sức dậm chân. "Tứ biểu ca!"

      "Ninh nhi!"

      Lúc này, Vương Thái Hậu vẫn nhắm mắt dưỡng thần mới giống như sống lại, lập tức ngồi dậy, trầm giọng quát khẽ.

      Hoàng Phủ Nam Ninh nhanh chóng xoay người qua: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu."

      Bộ Nhu Nhi cũng bước lên phía trước nhún người: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu, thỉnh an Hoàng Thượng."

      "Ừ." Từ chối cho ý kiến, gật đầu, ánh mắt đảo qua thân thể của nàng, ngay cả giây cũng dừng lại, Vương Thái Hậu liền lại đem ánh mắt chú mục người con mình, "Con sao lại hung dữ với Tuyết Y như vậy?"

      "Nàng cuốn lấy làm phiền nhi thần." Khóe miệng nhếch lên, chút để ý trách cứ của mẫu thân, Hoàng Phủ Nam Ninh nhàn nhạt .

      "Ô..."

      Nghe như thế, gương mặt lập tức trắng bệch, nức nở tiếng, xoay ngược lại chui đầu vào trong ngực Vương Thái Hậu. " , tứ biểu ca chê con phiền! Ô ô ô..."

      "Ninh nhi!" Nghe vậy, sắc mặt Vương Thái Hậu cũng trầm hẳn xuống, vội vàng khẽ quát tiếng, nhanh tay vỗ vỗ lưng cháu , thanh lập tức nhu hòa kỳ cục, "Tuyết Y ngoan, đừng khóc đừng khóc, tứ biểu ca của con như vậy, con cũng phải biết."

      "Khụ khụ!"

      Từ khi vào cửa đến bây giờ, quay đến quay hồi lâu, hai người cơ hồ hoàn toàn bị bỏ qua, từ đầu tới đuôi đều là vị tiểu biểu muội này biểu diễn, hoàng đế ở bên mang tội liên đới cũng xem nổi nữa, vội vàng giọng nhắc nhở: "Mẫu hậu, hôm nay là hoàng đệ mang theo Vương phi mưới cưới đến bái kiến ngài."

      Vương Thái Hậu ngẩn ra, lập tức ngẩng đầu: "Ai gia biết."

      Nên mới lại bố thí nhìn Bộ Nhu Nhi liếc mắt cái, vẫy vẫy tay: "Ngồi !"

      "Đa tạ mẫu hậu." Vội vàng hành lễ, Bộ Nhu Nhi nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh, mắt thấy kéo qua cái ghế ngồi xuống, tự mình mới nhanh chóng cùng qua, ngồi xuống bên cạnh .

      vẫn còn khóc, được Vương Thái Hậu tự tay giúp đỡ nàng ngồi xuống bên người mình, tay còn cầm chặt tay nàng —— là hướng nàng ám chỉ cái gì sao? Bộ Nhu Nhi mỉm cười, rũ mắt xuống sàn, hai chân khép lại, giống như đệ tử tốt biết nghe lời.

      "Minh vương phi." hồi lâu, Vương Thái Hậu đột nhiên kêu lên.

      Bộ Nhu Nhi ngẩng nhanh đầu: "Mẫu hậu?"

      "Ngươi... Ngươi là do Ninh nhi tự mình chọn, ai gia cũng phàn nàn gì. Nhưng mà, nếu gả vào hoàng gia chúng ta, vậy ngươi nên biết được quy củ hoàng gia của chúng ta, lúc nào cũng cần phải tuân thủ, khắc thể quên, có biết hay ?"

      "Dạ, nhi thần biết." Vội vàng lại cúi đầu, Bộ Nhu Nhi giọng lời .

      " , con nghe nàng chính là thứ nữ của Bộ gia, từ liền có đãi ngộ như nô tỳ trong nhà, ngay cả chữ cũng biết. tại, người lại bảo nàng phải biết quy củ, có phải có chút khó xử nàng hay ?" bên cạnh lập tức xen mồm , trong mắt ràng mang theo ý cười hèn mọn.

      Vương Thái Hậu sửng sốt, lập tức gật đầu: " vậy." Dừng chút, lại tiếp tục , "Xem ra, ai gia phải tìm người dạy quy củ cho nàng mới được."

      "Mẫu hậu, ngài cùng Minh vương phi cũng chưa mấy câu, sao lại biết nàng hiểu quy củ ?" Hoàng đế ở bên cạnh xem nãy giờ, nhịn được lại lên tiếng.

      Vương Thái Hậu lập tức liếc mắt cái: "Là thứ nữ, cũng xuất thân từ võ tướng thế gia, con có thể trông cậy nàng biết bao nhiêu quy củ?" xong, lại nhìn Bộ Nhu Nhi liếc mắt cái, "Minh vương phi, chính ngươi xem, ngươi có biết quy củ hoàng tộc của chúng ta ?"

      Bộ Nhu Nhi nhanh chóng lắc đầu: "Nhi thần biết."

      Muốn khinh bỉ nàng phải ? Được! Cho các ngươi thỏa mãn cảm giác về ưu việt!

      Xem ! mặt lập tức nhảy lên chút cười đắc ý, Vương Thái Hậu liếc mắt nhìn Hoàng đế cái gì, nhân tiện quay đầu : "Người đâu, gọi Tô mỹ nhân đến đây."

      Tô mỹ nhân?

      Nghe ba chữ này, trong lòng Bộ Nhu Nhi lập tức hung hăng run rẩy!

      Nếu nàng nhớ lầm, sau khi Tiểu Tình vào cung, chính là bị phong làm mỹ nhân!
      Last edited by a moderator: 30/11/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      017: Nghênh đón mỹ nhân

      Edit: Như Nguyện



      nghĩ nghe như thế, Bộ Nhu Nhi cũng có phản ứng gì lớn. Mà có người, còn phản ứng trước cả nàng.

      "Mẫu hậu, Tô mỹ nhân tiến cung chưa bao lâu, kỳ hiểu biết về cung quy cũng sâu, nhi thần nghĩ, vẫn là nên phái nhũ nương hiểu biết quy củ trong cung tốt hơn." chuyện, đúng là cơ hồ luôn luôn giữ lại mặt mũi - hoàng đế bệ hạ.

      Khóe miệng Vương Thái Hậu nhếch lên: "Dù sao ai gia cũng ôm bao nhiêu hy vọng với nàng, chỉ cần nàng hiểu chút ít, đánh mất chút thể diện của người hoàng gia chúng ta là được."

      "Mẫu hậu..."

      Hoàng đế tựa hồ còn muốn điều gì, nhưng Vương Thái Hậu  trực tiếp vỗ tay: "Ai gia quyết, cứ như vậy ."

      "... Dạ."

      Dù thực cam lòng, nhưng nếu mẫu thân lên tiếng, chỉ phải cúi đầu, hoàng đế giống như trái cà tím bị nướng chín ủ rũ xuống.

      Sao lại thế này?

      Phát điều này, lòng hiếu kỳ của Bộ Nhu Nhi lại bị khơi mào. Vị hoàng đế bệ hạ này, cùng với Tiểu Tình có điều gì thể tiết lộ sao? Hơn nữa, tựa hồ thực kháng cự cùng Tiểu Tình gặp mặt? Nàng muốn biết, Tiểu Tình làm gì với ?

      Tự hỏi hồi, liền nghe bên ngoài có người đến báo: "Tô mỹ nhân đến."

      "Bảo nàng tiến vào."

      "Dạ."

      Chỉ chốc lát, liền thấy nữ tử áo thêu huy hoàng, diễm lệ bức người, bộ pháp tao nhã, hơn mười cung nữ vây quanh chậm rãi tới.

      Đến trước điện, nàng thanh thoát cúi người: "Nô tì thỉnh an Thái Hậu, thỉnh an Hoàng Thượng, thỉnh an Vương gia."

      "Miễn lễ, đứng lên !" Vương Thái Hậu vội .

      "Tạ Thái Hậu." Chậm rãi đứng dậy, nữ tử nhìn chung quanh vòng, ánh mắt dừng người Bộ Nhu Nhi ba giây, lập tức lộ ra chút mỉm cười, "Vị này, có phải chính là Vương phi mà Minh vương gia mới cưới về nhà? nương tốt! Thân hình xinh, an ninh điềm đạm, mặc dù phải xinh đẹp như tiên, nhưng khí độ thanh nhã, vừa thấy liền biết là người nhu thuận, tề gia nội trợ, ánh mắt của Thụy vương gia rất tốt."

      Tiến thối thoả đáng, mỗi tiếng hành động cũng đều đúng mực, lời khen cũng dễ nghe, trái lương tâm, làm cho người ta thư thái thôi.

      Dù là sắc mặt hoà nhã khiến người thể nhìn như Hoàng Phủ Nam Ninh cũng nhịn được mà nở nụ cười: "Đa tạ Tô mỹ nhân khích lệ."

      Vẻ mặt Vương Thái Hậu lại đắc ý: "Hoàng Thượng, con thấy chưa, mỗi hành động cử chỉ của Tô mỹ nhân, chính là tiêu chuẩn cho quy củ hoàng gia chúng ta, bao nhiêu nhũ nương ở bên người nhiều năm, ai gia cũng cảm thấy bằng!"

      "Mẫu hậu thánh minh, hết thảy mặc cho mẫu hậu sai phái." Còn có thể cái gì đây? Hoàng đế bệ hạ cúi đầu xuống, thà chết muốn sống mà .

      "Ừ." Gật đầu vừa lòng, Vương Thái Hậu trầm giọng , "Tô mỹ nhân, hôm nay ai gia triệu ngươi đến, là muốn đem Minh vương phi giao cho ngươi, để nàng theo ngươi học tập chút quy củ. Phụ thân của nàng xuất thân lỗ mãng, chính nàng cũng là con thứ, rất nhiều quy củ đều , ngươi kiên nhẫn chút, đem những thứ này đại khái đều dạy cho nàng, tốt xấu cũng thể thể đánh mất thể diện hoàng gia chúng ta mới được."

      Nghe vậy, Tô mỹ nhân sửng sốt chút.

      Sau đó mới cúi đầu: "Dạ, nô tì biết."

      "Tốt lắm, bây giờ ngươi mang nàng xuống ! Đem số quy củ quan trọng nhất ít cho nàng trước, ai gia còn có chút chuyện muốn mình với Minh vương."

      "Dạ."

      Nhu thuận đáp lời, Tô mỹ nhân tiến lên, vươn tay ra với Bộ Nhu Nhi: "Minh vương phi, thỉnh theo bản cung!"

      "Vương gia..." giọng chút, Bộ Nhu Nhi lặng lẽ tựa đầu xoay sang phía Hoàng Phủ Nam Ninh, lại phát ánh mắt của chưa từng dừng lại người chính mình, khuôn mặt nhắn nhất thời lên vài phần thương cảm. Cắn cắn môi, nàng đứng lên, đưa tay đặt vào lòng bàn tay Tô mỹ nhân, chậm rãi theo nàng ra ngoài.

      "Hừ!"

      Phía sau, lại truyền đến tiếng hèn mọn cười lạnh, khóe miệng Bộ Nhu Nhi lại cao cao nhếch lên. Trong nháy mắt vượt qua cửa kia, nàng cùng Tô mỹ nhân, hai người đồng thời đều sãi chân, cơ hồ nhanh chóng chạy !

      018: Khuê mật (*) đoàn tụ

      Edit: Như Nguyện

      bạn thời thiếu nữ)

      "Ôn nhu!"

      "Tiểu Tình!"

      Vào tẩm cung, vừa vào nội điện, Tô mỹ nhân liền lệnh cho người ngoài lui ra. Lập tức hai tiếng kêu to đồng thời phát ra từ hai người, hai khuê mật cách xa lâu ngày rốt cục đoàn tụ, gắt gao ôm lấy nhau.

      "Ôn nhu, sao bây giờ bạn mới đến! Mình chờ bạn sắp nổi điên rồi!" Dùng sức cảm thụ được niềm vui lâu ngày gặp lại, Tô mỹ nhân —— cũng chính là khuê mật của Bộ Nhu Nhi—— Tô Tiểu Tình dậm chân kêu to.

      Biểu tình của này, so với dáng vẻ vạn phần trấn định tự nhiên mới vừa rồi khi đối mặt với Thái Hậu và hoàng đế là cùng người?

      Mà Bộ Nhu Nhi, nước tích trong hai mắt của nàng cũng sớm giống như kỳ tích, biến mất còn, thay bằng tươi cười còn sáng lạn hơn hoa.

      "Sao bạn lại tức giận? phải mình đến đây sao?" Vỗ vỗ lưng của nàng ta, nàng lớn tiếng . Thanh trầm ổn, vô cùng hữu lực, cùng với bộ dáng giọng lời lúc trước cũng trời vực.

      "Ô!"

      Nghe như thế, lập tức lại là tiếng nức nở kéo dài, Tô Tiểu Tình mím miệng kêu to: "Bạn có biết, mình chờ bạn mấy tháng rồi ! Bạn có biết mấy tháng này mình khó khăn lắm mới qua được ! Bạn mà đến, mình khẳng định bạn cũng chỉ có thể tới nhặt xác mình!"

      "Vậy sao? Mình thấy bạn rất tốt nha!" Ôm đủ, hai người mới bỏ mhau ra. Nhanh chóng lôi kéo Tô Tiểu Tình ngồi xuống, Bộ Nhu Nhi nhợt nhạt cười , "Thái Hậu nương nương thích bạn như vậy, tình cảnh của bạn tại cũng tệ, có chỗ ở, có người hầu hạ". xong, lại sờ soạng phen lên cái cằm trơn bóng của nàng ta, "Hơn nữa, người tựa hồ cũng đẹp lên ít! Bạn còn muốn cái gì nữa hả?"

      "Đây cũng chỉ là bề ngoài thôi? Nếu vì lần đó mình vô tình cứu được Thái Hậu thiếu chút nữa rơi xuống nước, bạn nghĩ rằng bạn và mình có thể được đãi ngộ như vậy sao?" Bĩu môi, Tô Tiểu Tình đem tay nàng đẩy qua bên.

      " ra là vậy?" Bộ Nhu Nhi nhất thời sáng tỏ. Nàng Vương Thái Hậu làm sao có thể đột nhiên coi trọng phi tử mới tiến cung bao lâu như vậy, ra còn có nguyên nhân ở bên trong.

      "Ai nha, đừng mình, bạn kể chuyện của bạn ! Bạn làm thế nào trà trộn vào trong cung? Lần đó nghe người ta Minh vương gia muốn nạp phi, mình còn lo lắng biết nương nào xui xẻo đến vậy, bị nhìn trúng. Nhưng nghĩ tới, lại là bạn! Bạn làm thế nào vậy?" Nhanh chóng lắc đầu, Tô Tiểu Tình lại bắt lấy tay nàng hỏi.

      Bộ Nhu Nhi nhợt nhạt cười: " phải rất đơn giản sao? Từ khi chúng ta tách ra, mình liền cẩn thận nghiên cứu. Sau đó phát , chỉ có gả cho Minh vương gia, làm Vương phi của , mình mới có thể có đủ lý do ra vào hoàng cung mà ai nghi ngờ, lại có thể cùng bạn kết giao. Cho nên, mình gả cho !"

      "Ôn nhu, bạn lợi hại!" Nhanh chóng vỗ tay, vẻ mặt Tô Tiểu Tình cực kỳ hâm mộ.

      Bộ Nhu Nhi lắc đầu: "Mình lợi hại. Bạn mới lợi hại! gặp chưa được bao lâu, công phu diễn trò của bạn cũng thượng thừa rồi, ngay cả Thái Hậu nương nương cũng bị bạn lừa!"

      "Aizzz, mình cũng bị bắt buộc, rất bất đắc dĩ có được ? Ở đây, mình giả vờ phải làm gì có thể khiến Thái Hậu - lão nhân gia người thích sao? Nếu có lão nhân gia người ở phía sau che chở, mỗi ngày của mình có thể thái bình như vậy sao?"

      Vô lực lắc đầu, Tô Tiểu Tình giọng : "Hơn nữa, bạn xem, tại mình biểu đến mức này? Mà còn có người nhìn mình vừa mắt, hậu cung này người ăn thịt người nha, mình hận nó đến chết!"

      "Nương nương, Chu tài nhân tới thăm."

      Hết hồn, bên ngoài truyền đến thanh của tiểu cung nữ.

      "Thấy chưa!" Khóe miệng lập tức mím lại, Tô Tiểu Tình vô lực , "Phiền phức lại tới nữa."

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      019: trị tài nhân

      Edit: Như Nguyện

      "Xem ra, bạn ở nơi này cũng yên ổn nhỉ?"

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi khinh thường khẽ cười mà .

      "Đâu chỉ là yên ổn? Quả thực náo ngất trời lên rồi, được chưa? Cái gì gọi là cung đấu, mấy tháng qua mình hoàn toàn lĩnh hội!" Dùng sức thở dài, Tô Tiểu Tình đứng lên, "Mời nàng ta vào !"

      xong, lại quay đầu liếc mắt khuê mật nhà mình cái: "Như lúc này, tuy rằng chán ghét nàng ấy đến chết được, mình cũng thể để nàng ấy ở ngoài cửa. Bằng , lát nữa người ta chừng xấu mình khắp nơi!"

      "Hoàn toàn có thể." Lập tức gật đầu, Bộ Nhu Nhi đứng dậy theo, liền nhìn thấy nữ tử xinh đẹp lúc la lúc lắc đến.

      "A, mỹ nhân muội muội, ngươi có khách sao!" Liếc mắt cái, nhìn thấy Bộ Nhu Nhi, nữ tử sửng sốt, lập tức lại ôn nhu cười .

      "Đúng vậy! Vị này là Minh vương phi." Lập tức trương ra vẻ mặt mỉm cười, Tô Tiểu Tình thấp giọng giới thiệu.

      "A, vị này chính là Minh vương phi?"

      Sửng sốt chút, ý cười mặt nữ tử tức khắc ân cần rất nhiều, vội vàng liền tiến lên thi lễ: " biết Minh vương phi ở đây, thiếp thân có chỗ thất lễ, mong người thông cảm."

      " có việc gì." Vội vàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi cũng sớm biến trở về bộ dáng tiểu bạch thỏ ôn nhu yếu nhược.

      Tô Tiểu Tình lại nhanh chóng lôi kéo Bộ Nhu Nhi ngồi trở xuống: "Chu tỷ tỷ, ngươi cũng ngồi !"

      "Ừ." Lập tức chút khách khí ngồi xuống, ánh mắt nữ tử lại lướt tới người Tô Tiểu Tình, "Mỹ nhân muội muội, nhìn ra, ngươi làm rất tốt, Minh vương phi mới tiến cung, ngươi liền cùng nàng thân thiết!"

      "Chu tỷ tỷ gì vậy? Ta là phụng mệnh Thái Hậu dạy nàng ít quy củ, chúng ta cũng chưa từng biết nhau." Vội vàng lắc đầu, Tô Tiểu Tình giọng .

      "Phải ?" Đuôi lông mày được vẽ cẩn thận dùng sức nhíu lại, tiếng cười của nữ tử thoáng chốc chua ngoa ít, "Xem ra, mỹ nhân muội muội ngươi đúng là khiến Thái Hậu rất thích! Ngay cả nhiệm vụ quan trọng như vậy người cũng giao cho ngươi."

      "Chu tỷ tỷ quá khen." Biết nàng cố ý chỉ trích, Tô Tiểu Tình lại cũng chỉ có thể ngây ngô cười đối phó.

      ngại ngùng, nữ tử vẫn tiếp tục buông tha, lại ha ha cười : "Mỹ nhân muội muội ngươi cần gì phải khiêm tốn như thế? Ngươi nghĩ, ngươi, còn có nhiều phi tử có phẩm chất, người Thái Hậu cũng chọn, lại chọn ngươi, phải là coi trọng biểu của ngươi sao? Xem ra, lần đó ngươi cứu Thái Hậu nương nương mạng, người ghi tạc trong lòng! vậy, chỉ cần ngươi tiếp tục lấy lòng người, làm cho người vui vẻ, chừng người cho ngươi lên làm hoàng hậu đó!"

      "Chu tỷ tỷ ngươi cái gì vậy? Ta chưa từng nghĩ tới phải làm hoàng hậu!" Lời này ra là hơi quá đáng! bóng gió làm sao nàng lại phản ứng, tại ràng chính là đến châm chọc nàng? Tô Tiểu Tình giận tái mặt quát khẽ.

      "Tiểu Tình." Lập tức đè tay nàng lại, cho nàng tiếp tục phát tác, Bộ Nhu Nhi nhàng tinh tế mở miệng, "Ta khát."

      "Minh vương phi khát ? Đợi chút, ta lập tức lấy nước cho ngươi!"

      Tức , sắc mặt nữ tử căng thẳng, vội vàng đứng lên, đưa tay liền với lấy ấm trà đưa qua cho Bộ Nhu Nhi.

      Nhưng mà, chưa đụng tới ấm trà, nàng liền cảm giác được dưới chân tựa hồ bị cái gì hung hăng chặn lại!

      "A!"

      Nhịn được hô tiếng, cả người đều ngã về phía trước.

      Rầm!

      Ngay sau đó, mặt hướng xuống đất chân giơ lên trời, nàng ngã sấp xuống, tư thế thập phần thảm thiết lại rất sáng tạo.

      Phạch phạch phạch…

      Phủi phủi tay, Bộ Nhu Nhi đứng lên, cử động mắt cá chân chút, lại lạnh lùng cười với Tô Tiểu Tình: " là, cũng nhiều năm, sao chút tiến bộ bạn cũng có? Loại người biết tốt xấu này, ngay tại thời điểm miệng nàng ta phun đầy phân nên dạy cho nàng ta đẹp mặt, mình phải sớm với bạn sao? Thân phận giống nhau, nhưng lại có thể để nàng ta khi dễ đến mức này, bạn cũng biết xấu hổ mà tới gặp mình sao!"

      Chương 020: đồng tâm hiệp lực

      Edit: Như Nguyện

      "Ta sai rồi."

      Bị mắng cơ hồ ngẩng đầu lên được, Tô Tiểu Tình giọng nhận sai.

      Bộ Nhu Nhi còn chưa buông tha nàng, chỉ vào cái trán của nàng: "Bạn đó nha, trước kia mình với bạn, bạn cũng chỉ biết nhận sai, nhận sai. Chẳng lẽ mình chỉ là muốn bạn biết là bạn sai sao? Mục đích của mình là sửa cho bạn! Có biết hay chưa?"

      "Mình biết." Thanh thấp đến cơ hồ nghe , đầu Tô Tiểu Tình cũng cúi xuống đến ngực.

      "Vậy bạn sửa chưa?" Mặt trầm xuống, Bộ Nhu Nhi hùng hổ hỏi.

      "Chưa..."

      "Vậy bạn còn đứng đó làm gì?"

      "Mình..."

      "Các ngươi... Ngươi..."

      Đem đối thoại của các nàng thu hết vào trong tai, vất vả mới từ mặt đất đứng lên, Chu tài nhân sớm bị dọa trắng bệch sắc mặt.

      "Nhìn cái gì? Chưa từng thấy nữ nhân dạy bảo nữ nhân sao?" Lập tức quay đầu trừng nàng, Bộ Nhu Nhi khẽ quát tiếng.

      Chu tài nhân sửng sốt.

      Bộ Nhu Nhi lại phen kéo Tô Tiểu Tình qua: " tại, nên làm cái gì, cần mình chứ?"

      Tô Tiểu Tình ngoan ngoãn gật đầu.

      Các nàng cái gì? Vì sao trong lòng của nàng có loại dự cảm tốt?

      Tâm Chu tài nhân lập tức lại treo cao."Các ngươi muốn làm gì?"

      Bộ Nhu Nhi cười lạnh, hai tay ôm ngực nhìn nàng. Còn Tô Tiểu Tình lại là từng bước hướng nàng tới.

      Chu tài nhân tự chủ được thối lui về sau."Ngươi —— a!"

      đợi nàng gì, Tô Tiểu Tình sớm như tia chớp đánh quyền lên cái mũi của nàng. Đồng thời, dưới chân đảo qua, đá cái mông của nàng.

      Rầm!

      Mới đứng lên chưa đến mười giây Chu tài nhân lại ngã xuống đất dậy nổi.

      Bộp bộp bộp

      "Thế này mới phải chứ!"

      Lập tức vừa lòng vỗ tay, tay Bộ Nhu Nhi đặt lên vai Tô Tiểu Tình: "Nhớ kỹ, về sau nếu lại gặp loại nữ nhân này, giết tha! Dù sao hình tượng lịch , ôn nhu, uyển chuyển của bạn xâm nhập vào lòng người, vài binh tôm tướng cá sao có năng lực hại được bạn?"

      "Nhớ rồi." Vội vàng gật đầu, bộ dáng Tô Tiểu Tình rất nhu thuận.

      "Ừ."

      Lại gật đầu, Bộ Nhu Nhi thản nhiên ngồi trở lại: "Mình khát."

      "Mình châm trà cho bạn!" Tô Tiểu Tình vội vàng bước qua, giây tiếp theo đem ly trà thơm nóng hôi hổi đưa đến trước mặt của nàng.

      Nhận chén trà, Bộ Nhu Nhi nhấp ngụm, lại chậm rãi rũ mắt xuống, nhìn thấy Chu tài nhân lại muốn đứng lên, lập tức đạp cước, khiến nàng ta tiếp tục nằm úp sấp.

      "Đừng nhúc nhích."

      Ngữ khí lạnh như băng, khiến người ta rét mà run. Thân thể Chu tài nhân run lên. Chậm rãi ngẩng đầu, nghĩ lại nhìn thấy hai mắt Bộ Nhu Nhi lạnh như băng, bả vai lập tức run lên. Thấy miệng nàng nhếch lên chút cười lạnh, kết hợp với cả người phát ra hơi thở lạnh như băng, khiến cả người nàng thoạt nhìn mười phần quyết đoán, cùng với bộ dáng ôn nhu yếu nhược lúc mới gặp gỡ kia là trời vực.

      "Ngươi..."

      "Nhìn cái gì?" Thản nhiên liếc mắt đảo qua cái, Bộ Nhu Nhi tiếp tục bình tĩnh uống trà.

      Chu tài nhân nhanh chóng cúi đầu." có gì."

      Nhất thời, khóe miệng nhếch rất cao, dưới chân, Bộ Nhu Nhi nghiền cái: "Thấy chưa! Người như thế, là điển hình của bắt nạt kẻ yếu, chúng ta mới đánh ngã nàng vài lần, nàng cũng dám tiếng lớn tiếng ? tại, ngay cả kêu cứu cũng quên."

      Đúng rồi! Sao lại quên mất, người của mình đều ở bên ngoài mà!

      lời thức tỉnh người trong mộng, Chu tài nhân bừng tỉnh đại ngộ, nhanh chóng rướn cổ ra ngoài hô to: "Người đâu! Cứu mạng!"

      "Người đâu! Cứu mạng !"

      Lập tức, hai tiếng hô to cũng đến theo, sức nặng lưng nàng ước chừng lập tức thu hồi, Bộ Nhu Nhi cùng Tô Tiểu Tình liếc nhau, hướng ra cửa, Tô Tiểu Tình la lớn hơn——

      "Mau đến đây! Chu tài nhân nổi điên rồi!"
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      hanh dau, Halong-ngoc, Thanh Nhã2 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 021: kiên nhẫn rời

      Edit: Như Nguyện



      "Sao lại thế này?"

      bao lâu, ba nữ nhân kéo đám người Vương Thái Hậu từ chỗ tẩm cung đến. Đám người Hoàng đế cùng Hoàng Phủ Nam Ninh đến trước, vừa rồi còn thân ái ấm áp ngồi ở bên cạnh thân thể của thái hậu, đôi mắt to tỏa sáng, cũng giống như trước oán hận nhìn chằm chằm Bộ Nhu Nhi.

      Mà người câu kia, đương nhiên là đương nhiệm đứng đầu hậu cung Vương Thái Hậu .

      "Hu hu, Thái Hậu, Minh vương phi cùng Tô mỹ nhân liên hợp lại... Hu hu, khi dễ nô tì! Hu hu, Thái Hậu, ngài cần phải làm chủ cho thần thiếp! Hu hu..."

      Nằm úp sấp quỳ mặt đất, thân hình mảnh mai của Chu tài nhân run run, cúi đầu, thanh nức nở mơ hồ truyền đến, thoạt nhìn rất đáng thương.

      Khuôn mặt Vương Thái Hậu nhíu chặt, ánh mắt dừng lại hồi người nàng, rồi dừng ở người Tô Tiểu Tình: "Tô mỹ nhân, ngươi , sao lại thế này?"

      "Bẩm Thái Hậu, vừa rồi, nô tì vừa đem Minh vương phi về tẩm cung, còn chưa được mấy câu, tài nhân tỷ tỷ tới. Còn chưa ngồi xuống, nàng bắt đầu châm chọc nô tì, nô tì cố ý lấy lòng Minh vương phi, còn luôn miệng là nô tì cố ý tiếp cận Minh vương phi, là vì lấy lòng Thái Hậu nương nương ngài, còn ... Còn ..."

      " cái gì?" Mới nghe được vài câu, sắc mặt Vương Thái Hậu cũng trầm xuống. Lại phát nàng muốn lại thôi, ánh mắt của người thoáng chốc tối sầm lại, thanh cũng trầm ít.

      Tô Tiểu Tình vội vàng cúi đầu, giọng : "Nàng còn , nô tì làm như vậy, vì muốn làm hoàng hậu!"

      "Làm càn!"

      Lập tức dùng sức đánh cái lên tay vịn ghế dựa, sắc mặt Vương Thái Hậu tối đen.

      Tô Tiểu Tình vội vàng nâng đầu lên: "Nô tì tuyệt đối có dụng tâm này, thỉnh Thái Hậu suy xét!"

      "Con là đứa trẻ tốt, ai gia đương nhiên biết con có dã tâm này." Thở sâu, sắc mặt Vương Thái Hậu dịu chút, nhưng quét về phía Chu tài nhân ánh mắt lại sắc bén ít.

      Thoáng chốc khắp cả người Chu tài nhân phát lạnh, vội vàng ngẩng đầu: "Thái Hậu, nô tì phải cố ý ! Nô tì..."

      "Ngươi còn có gì dám? Ai gia sớm biết rằng ngươi ghen tị Tô mỹ nhân, ngươi cho là nàng vì lấy lòng ai gia, ai gia mới thích nàng? Ngươi cũng tránh khỏi quá coi thường ai gia!" Lạnh giọng đánh gãy, Vương Thái Hậu oán hận quát khẽ, "Hoàng Thượng, con nhìn nữ nhân trong hậu cung của con xem!"

      Hoàng đế ủy khuất ngẩng đầu: "Mẫu hậu, những hậu phi này phải đều do người chọn cho nhi thần sao?"

      "A..." Vương Thái Hậu nhất thời nghẹn lời.

      "Aizz, nữ nhân, chính là phiền toái." Bên cạnh, bỗng nhiên truyền đến tiếng thở dài hờn giận.

      Trong lòng nhảy dựng, Bộ Nhu Nhi quay đầu, liền đối mặt với vẻ mặt khó chịu của Hoàng Phủ Nam Ninh.

      "Mẫu hậu, nơi này còn chuyện gì cần tới nhi thần nữa chứ? Chuyện trong nhà của Hoàng huynh, nhi thần có hứng thú tham dự. Nếu Ngài có gì phân phó, nhi thần liền phải trở về." Đứng lên, Hoàng Phủ Nam Ninh kiên nhẫn .

      Vương Thái Hậu ngẩn ra."Ninh nhi?"

      "Tứ biểu ca, ngươi phải rồi sao?" Nghe vậy, cũng vội vàng đứng lên.

      Hôm nay tình loạn thất bát tao, bọn họ còn có nhiều chuyện chưa với !

      Khóe miệng Hoàng Phủ Nam Ninh nhếch lên. " phải là ta mang tân Vương phi đến thăm bái mẫu hậu sao? tại, nếu thỉnh an xong, chúng ta cũng nên rồi."

      xong, xoay người: "Cái kia... Vương phi, thôi!"

      "Ninh nhi!"

      "Tứ biểu ca!"

      Nghe vậy, Vương Thái Hậu cùng vội vàng kêu to, nhưng Hoàng Phủ Nam Ninh mắt điếc tai ngơ.

      Bộ Nhu Nhi nhanh chóng đứng lên: "Dạ!"

      Quay đầu, cùng Tô Tiểu Tình trao đổi ánh mắt, nhàng gật đầu, liền theo sau Hoàng Phủ Nam Ninh, đường chạy chậm ra ngoài.

      Chương 022: Lén giáo huấn

      Edit: Như Nguyện

      đường chuyện, hai vợ chồng, người cưỡi ngựa, người ngồi kiệu, trước sau trở lại Minh vương phủ.

      "Vương gia!"

      Chân trước mới vào phủ, sau lưng hai vị kiều thiếp nghẹn ngào khóc thút thít tìm tới cửa.

      Mới từ hoàng cung, nơi nữ nhân đấu tranh ngừng ra, lập tức lại có nữ nhân tới gây phiền phức, Hoàng Phủ Nam Ninh phiền lại càng phiền.

      "Các ngươi lại có chuyện gì?"

      "Vương gia, buổi sáng hôm nay, Vương phi mắng thiếp thân, còn lấy nước trà hắt thiếp thân!" Nhanh chóng che môi, Lam Tẩm tức tưởi khóc.

      Quả nhiên lại là những chuyện này!

      Nhướng mày, Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu: "Xứng đáng!"

      "Vương gia?"

      Vốn cũng nghĩ ra mặt giúp các nàng. Nhưng mà, lại càng nghĩ trực tiếp mắng ngược lại! Hai vị tiểu thiếp đều ngây ngẩn cả người.

      Lại hừ lạnh tiếng, Hoàng Phủ Nam Ninh tức giận : "Việc này, còn phiền đến bổn vương? Nàng là Vương phi, giết các ngươi cũng là do các ngươi xứng đáng!"

      "Vương gia!" câu trực tiếp, lấy nước mắt của hai người.

      Bộ Nhu Nhi nghe được, khóe miệng nhếch lên, lặng lẽ nhìn thoáng qua Tú nhi —— nghe chưa? Sớm quản những chuyện này của nữ nhân.

      Xác thực, Vương phi ngươi lợi hại. Lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, Tú nhi mặc cảm.

      "Các ngươi ! Về sau có việc gì đừng đến phiền bổn vương." Bên kia, lại vung tay lên, Hoàng Phủ Nam Ninh cực kiên nhẫn bắt đầu đuổi người.

      "Vương gia..."

      "Cút!"

      "Dạ."

      Cố gắng nửa ngày, lại chỉ câu hữu dụng, ngay sau đó liền thấy Hoàng Phủ Nam Ninh đối đãi thô bạo, tự tìm mất mặt, ai cho chỗ dựa cũng đánh mất mặt mũi, hai tiểu thiếp xấu hổ và giận dữ khi gặp trở ngại.

      Mà vừa quay đầu, lại đối mặt với cười lạnh đầy mắt của Bộ Nhu Nhi, các nàng lại hận nghiến răng.

      Sao nào? Hận ta sao? Có bản lĩnh cứ tới đây, xem thử các ngươi có thể làm gì ta!

      Chống lại ánh mắt cam lòng của các nàng, Bộ Nhu Nhi cười đến càng đáng đánh đòn. Hai tiểu thiếp càng hận muốn giết người. Nhưng mà bất lực, các nàng chỉ có thể cúi đầu, yên lặng lui thân ra ngoài.

      "Vương phi."

      Từ phía sau, thanh trầm thấp truyền đến, Hoàng Phủ Nam Ninh lần thứ hai giương mắt nhìn nàng.

      "Vương gia." Nhanh chóng đến, Bộ Nhu Nhi giọng đáp lời, ngay lập tức lại khôi phục bộ dáng biết vâng lời của nàng.

      "Về sau, loại chuyện này, các ngươi tự mình giải quyết. Mặc kệ ai thắng ai thua, đều cần đến phiền bổn vương, bổn vương nhiều thời gian lãng phí người các ngươi như vậy!" Ánh mắt trầm xuống, Hoàng Phủ Nam Ninh trầm giọng quát khẽ.

      Bộ Nhu Nhi vội vàng cúi đầu: "Dạ."

      "Còn có, bổn vương quyết định cưới ngươi, ngươi nên biết là bởi vì sao."

      Biết, nàng đương nhiên biết. Nhưng mà, cho rằng nàng cho đáp án khẳng định sao?

      Chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt Bộ Nhu Nhi vô tội nhìn .

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức hé ra vẻ mặt chán ghét."Biết là ngươi biết mà! Cũng tốt, tại bổn vương liền cùng ngươi ràng: sở dĩ cưới ngươi, là vì bổn vương coi trọng nhát gan văn tĩnh của ngươi. Từ nay về sau, ngươi tốt nhất cũng bảo trì như thế. Nhưng mà, nếu ngươi cũng giống như các nàng, có việc gì cũng tìm đến bổn vương khóc sướt mướt, đừng trách bổn vương trở mặt vô tình, để ngươi từ đâu tới đây lại chạy trở về đó!"

      "Dạ, thiếp thân biết, thiếp thân !" Nhanh chóng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi nâng lên điệu.

      "Biết là tốt rồi." Vừa lòng gật đầu, nhưng lập tức, mặt Hoàng Phủ Nam Ninh lại trầm xuống, "Nhưng mà, nếu trở thành nữ chủ nhân của vương phủ này, ngươi cũng nên quyết đoán chút. Ngay cả hai tiểu thiếp cũng áp chế được, ngươi làm Vương phi khỏi cũng quá thất bại!"

      "Dạ, thiếp thân biết." Vội vàng gật đầu, Bộ Nhu Nhi biểu vẻ nhu thuận mềm mại trước sau như .

      Aizz, xem nàng như vậy, nàng có thể ngăn chặn hai người kia sao? cảm thấy rất khó. Nhưng mà, đây là chuyện nữ nhân các nàng, có tâm tình quản.

      Thở dài hơi, Hoàng Phủ Nam Ninh đứng lên: "Mặc kệ như thế nào, nếu làm nữ chủ nhân của vương phủ, về sau chuyện nơi này đều giao cho ngươi, ngươi chậm rãi học quản lý ! Bổn vương mệt chết, trở về ngủ."

      "Dạ, Vương gia thong thả." Nhanh chóng hành lễ, Bộ Nhu Nhi ôn nhu tiễn đưa.

      Hoàng Phủ Nam Ninh có tai như điếc, thẳng bước ra ngoài.

      "Ha ha!"

      Nhưng mà, chờ thân ảnh của vừa khỏi, Bộ Nhu Nhi lập tức cười to ra tiếng, cầm hai tay Tú nhi: "Nghe thấy chưa, nghe thấy chưa? Chỗ này, về sau liền là thiên hạ của ta! Ha ha ha!"
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      Thanh Nhã, tart_trung, Fuu2 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 023: Nghiêm trị ác nô

      Edit: Như Nguyện


      Hoàng Phủ Nam Ninh trở về phòng, trực tiếp đóng cửa lại ngủ ngon, đem Bộ Nhu Nhi chặn ở ngoài cửa.

      có nơi để , Bộ Nhu Nhi liền dắt Tú nhi, nhờ quản gia dẫn đường, tìm hiểu mọi nơi ở hậu viện.

      Nhưng mà, tới tới, ngay tại nơi nào đó sau hoa viên, loạt thanh thà thầm chuyện với nhau truyền đến ——

      "Nghe gì chưa? Đêm qua, Vương gia ngay cả rượu giao bôi cũng chưa uống liền ra cửa, vừa rồi mới trở về. Hơn nữa nha, vừa rồi, liền nghiêm mặt dạy dỗ Vương phi, sau đó trở về phòng mà ngủ!"

      "Aizz, sớm đoán được. Vương gia tuyển Vương phi, phải cũng chính là vì thấy nàng nhát gan yếu đuối, có nàng hay có nàng cũng như nhau, những ngày về sau có thể tiếp tục cuộc sống tiêu dao sao?"

      "Chính xác. Nhưng mà, Vương gia làm như vậy, đối chúng ta cũng rât tốt! Người khác đều , Vương phi từ nhát gan yếu đuối, nô tỳ trong nhà cũng có thể khi dễ nàng. khi như vậy, về sau chúng ta có thể có phúc!"

      "Hừ, phúc cái gì? nữ nhi do tiểu thiếp của nhà võ tướng sinh ra, địa vị trong nhà ngay cả nô tỳ cũng bằng, nay, bay lên biến phượng hoàng, lại thành chủ tử của chúng ta. Có nữ nhân xuất thân như vậy đứng ở đầu ngươi, ngươi chịu được sao?"

      "Á, chịu nổi."

      "Đúng vậy! Hừ, dù sao, nữ nhân như vậy, Vương gia nhìn đến nàng là chuyện của Vương gia. Nhưng mà, muốn ta cung kính gọi nàng tiếng Vương phi, mặc cho nàng ta sai bảo? có cửa đâu!"

      "Đương nhiên! Loại nữ nhân này, vốn ngay cả ta cũng bằng, bảo ta cúi đầu với nàng? Nằm mơ! Ta chưa ngầm ngáng chân nàng là tốt lắm rồi!"

      "Phải ?"

      Ngươi lời ta tiếng, vui vẻ, đột nhiên thanh u chặn ngang, khiến cho ba tiểu nương líu ríu sợ hãi!

      Vừa quay đầu lại ——

      "Vương phi!"

      Nhanh chóng quỳ xuống.

      "Ha ha, phải , các ngươi muốn gọi ta là Vương phi, càng muốn nghe ta sai bảo sao? vậy bây giờ các ngươi gọi tiếng này cũng thực tình nguyện?" Nhợt nhạt cười, tay Bộ Nhu Nhi được Tú nhi đỡ, bước chân nhanh chóng đến trước mặt các nàng.

      Trời đất! Nàng ta đều nghe được!

      Ba tỳ nữ tuổi còn có cảm giác rùng cả mình phát ra dọc theo sống lưng, ngay lập tức truyền khắp toàn thân.

      "Xem ra, các ngươi đối với ta có rất nhiều câu oán hận? Là cảm thấy phục sao? Cảm thấy ta là người có xuất thân cùng khác gì các ngươi, thậm chí nhiều khía cạnh còn bằng các ngươi, kết quả là lại được Vương gia ưu ái, bay lên thành phượng hoàng, khiến trong lòng các ngươi thực bất bình, đúng ?" Đứng trước mặt các nàng, Bộ Nhu Nhi giọng lời mà hỏi.

      Thân thể ba tiểu nương run rẩy, nhanh chóng tựa cúi đầu, chữ cũng dám .

      Bộ Nhu Nhi liền cười: "Nếu lời nào, có nghĩa là cam chịu?" Lại quay đầu, "Quản gia, mấy nha đầu năng tùy tiện này, phạm vào tội gì, ngươi hẳn là ràng nhất."

      "Bẩm Vương phi, các nàng ‘lấy hạ phạm thượng’, bất kính với Vương phi, tội phải phạt nặng." Nhanh chóng cúi đầu, quản gia rất cung kính .

      "Vậy, nên phạt như thế nào?" Nhợt nhạt cười, Bộ Nhu Nhi truy vấn.

      "Mỗi người đánh trăm đại bản. Nếu còn sống, đưa đến phòng chứa củi, làm nha đầu nhóm lửa chức phận thấp nhất."

      "Tốt!"

      Nàng thích cách trừng phạt này! Lập tức vỗ tay, Bộ Nhu Nhi nhàng gật đầu: "Nếu là gia quy, cứ như vậy mà làm!"

      "Vương phi tha mạng! Nô tỳ biết sai rồi, Vương phi tha mạng!"

      Nghe như thế, ba tiểu nương sợ hãi, nhanh chóng dập đầu mạnh.

      Bị đánh trăm đại bản cũng đủ đòi mạng, nàng lại còn đưa các nàng đến phòng chứa củi? Trời biết, nơi đó vừa khổ lại mệt, tại các nàng sớm có thói quen mỗi ngày tự tại thoải mái, sao có thể nuốt trôi nhiều cực khổ như vậy?

      "A, những lời này, vậy các ngươi cũng phải tâm thực lòng?" Nghe như thế, Bộ Nhu Nhi cũng chỉ nhàng cười, xoay người, "Quản gia, trăm đại bản, giao cho ngươi."

      "Dạ." Nhanh chóng gật đầu, quản gia cung kính .

      Từ buổi sáng chính mắt kiến thức thủ đoạn nàng đối phó hai vị tiểu thiếp, liền phát : vị Minh vương phi mới đến này, nàng tuyệt đối đơn giản như trong đồn đãi.

      Edit : Py Siêu Nhân

      Chương 24 : Đá ngươi xuống nước

      “ Xem ra, trong vương phủ này, từ xuống dưới, có vài người hài lòng với ta nhỉ!”

      Theo tự nhiên ba vị tiểu nương đứng đó tránh ra, khóe miệng Bộ Nhu Nhi chợt cười, bởi vì điều này phải do mình khơi gợi trước.

      Tú Nhi chạy nhanh đến chạm vào cánh tay của nàng :” Vương phi ngài cần tức giận, bọn họ là đám có mắt tròng, cũng là kẻ dưới có chút đúng, ngài cần để ý đến.”

      “ Làm sao có thể thèm để ý? Ta vôn chỉ mới đến nơi này mà, ngay từ đầu họn họ từ xuống dưới đều mang theo khinh bỉ, đây cũng tượng tốt. Ta còn định sống vài ngày ở đây cách thoải mái mà !”. Bộ Nhu Nhi nhún vai có vài phần hờn giận .

      Tú Nhi khẽ : “ Vương phi…”

      “ Tốt lắm! Con tiểu tiện nhân nhà ngươi, còn dám xuất trước mặt chúng ta ?”

      chuyện câu được câu , bỗng nhiên xanh tím xuất trước mắt.

      “ Lại là các ngươi?”

      Nàng nhớ các nàng mới tách ra có bao lâu ? nghĩ tới mới quay người lại , mọi người lại gặp gỡ, Xem ra, các nàng là có duyên! Bộ Nhu Nhi nghĩ ở trong lòng, ý cười mặt bất giác nhu hòa rất nhiều.

      Mà nhìn nàng cười, hai tiểu thiếp đều cảm thấy giống như như bị dẫm lên cái đuôi của mình, sắc mặt biến đổi mạnh, Tử Yên lúc này tiến lên trước bước: " Ngươi cười cái gì ?"

      " Ta cười các ngươi đó! Biết vương gia hận nhất bị nữ nhân làm phiền, nhưng các ngươi lại muốn đưa mặt mình lên cho người ta đánh, đây phải khiến cho người ta buồn cười sao ? Cơ hội tốt như vậy, ta cười, là đến khi nào mới cười ? " . Khóe miệng thốt ra vài tiếng xả giận, Bộ Nhu Nhi còn cố tình cười thêm vài tiếng cho mấy nàng nghe.

      Hai nữ nhân tức thời tức giận mặt đỏ tía tai.

      " Còn phải vì ngươi ! Nếu ngươi ...Nếu ..."

      " Nếu sáng nay ta tặng cho nhóm ngươi mỗi người ly trà, hại được các ngươi trước mặt bao người mất mặt đánh mất mặt mũi, các ngươi cũng như thế, có phải hay ?". đến trà, Bộ Nhu Nhi càng thêm khí định nhàn nhã, ý cười mặt cũng ràng hơn, còn tiếp tục bỏ đá xuống giếng, " Chỉ tiếc là, đầu óc của hai người có cấu trúc quá đơn giản . mất mặt lần đủ, lại còn muốn bô bô chạy đến trước mặt Vương gia tiếp tục quăng mặt mũi thêm lần nữa. Chuyện vui như vậy, bảo ta cười, làm sao có thể?". Dứt lời còn cười to hơn.

      Gằn từng tiếng, tất cả đều tại các nàng thua đau . Còn có tiếng cười của nàng ấy, cơ hồ có ý định bỏ qua,hết thảy hết thảy, đều mãnh liệt kích thích đến các nàng. Hai nữ nhân muốn điên mất rồi.

      " Bộ Nhu Nhi, ngươi chết !"

      thể nhịn được nữa, Lam Tẩm cắn răng , giơ bàn tay đánh tới.

      Bộ Nhu Nhi nhìn thấy cũng chút nào sợ hãi, nàng nhìn theo, hướng tới chính mình tới gần, tiếp là khoảng cách hai người dựa vào lúc đó là gần nhất, nàng mới ra tay mạnh, cầm cổ tay của nàng ta ở tay ,sau đó bay lên tung cước, trực tiếp đưa nàng rơi vào bên trong hồ nước.

      Bùm! tiếng kêu thanh thúy vang lên, bộ quần áo hoa mĩ của Đức phi xẹt qua trung tạo thành độ cong xinh đẹp, thản nhiên rơi xuống nước, nghiễm nhiên hoa sen trong hồ được đợt chấn động rung rinh làm phong cảnh thêm hoa lệ.

      " Lam Tẩm muội muội, nước này sâu, có thể khiến ngươi hảo hảo mà cuốn trôi cơn tức người !". Sau đó, vỗ tay, Bộ Nhu Nhi giọng lời .

      "A!"

      Thấy thế, Tử Yên sợ đến mức chân run, nhịn được hét ầm lên.

      " Kêu la cái gì, ngươi biết ngươi phiền sao ?". Tầm mắt vừa chuyển, dừng ở người nữ nhân cơ hồ khiến cho những chim chóc những trang sức đầu của nữ nhân này bay hết, Bộ Nhu Nhi lại nhịn được nhàng , " Tử Yên muội muội, ngươi xem, Lam Tẩm muội muội ở dưới hồ sen rất đơn, ngươi cùng nàng đến đây giờ cũng nên cùng xuống bồi nàng ấy ! Tục ngữ chuyện tốt phải nên thành đôi sao ?"
      Last edited by a moderator: 30/11/14
      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :