1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      006: Hôn lễ ồn ào

      Edit: Như Nguyện

      Beta: Quảng Hằng


      Sau đó, khi tin tức truyền ra ngoài, các loại chuyện tình loạn thất bát tao lại theo nhau mà đến.

      Nhóm thân thích cực kỳ xa đến làm thân, nhóm di nương cũng đột nhiên nhớ tới trong nhà còn có vị tiểu thư cơ hồ bị các nàng quên mất, nhóm huynh tỷ đệ trong nhà vừa hâm mộ lại vừa ghen tị, phải trường hợp cá biệt... Tóm lại, cho đến ngày hôn lễ, Bộ phủ đều là náo nhiệt ồn ào sôi sục, mọi người lui tới thiếu chút nữa đem nóc nhà xốc lên!

      vất vả, đến ngày hôn lễ đó, sáng sớm Bộ Nhu Nhi liền bị nha hoàn lôi từ trong ổ chăn ra, đem trang điểm, ép buộc đến ép buộc . Đến lúc hừng đông, đại nương lại xuất , luôn luôn ở bên tai của nàng liên miên lằng nhằng, cơ hồ vẫn là bảo nàng lúc nào cũng phải chú ý nam thanh niên bên người Minh vương gia học vấn có tốt , kết hôn chưa, hơn nữa phải báo ngay về nhà, còn phải giúp mấy vị tỷ tỷ muội muội con vợ cả mà mai mối... Mọi việc như thế, hơn nửa tháng như ngày, Bộ Nhu Nhi thiếu chút nữa bị bà ta nhắc tới điên luôn!

      Chờ rồi lại chờ, rốt cục đợi được kiệu hoa của Minh vương phủ đến, sớm nhẫn nại nổi, người săn sóc dâu vội vàng phủ lên đầu nàng cái khăn voan, đỡ nàng ra ngoài. Mà lúc Bộ Nhu Nhi ra khỏi cửa sải bước vào kiệu hoa, sau lưng ngờ lại truyền đến tiếng hô to của đại nương——

      "Nhu Nhi, lời mẫu thân với con, con trăm ngàn phải nhớ kỹ nha!"

      Aizzz!

      Bộ Nhu Nhi quả thực vô lực. Mấy vị nữ nhi của bà ấy, chẳng lẽ sợ gã được sao? Tuy rằng các nàng ấy cũng có chút ‘tục’, bộ dạng bình thường, dáng người cũng tìm thấy từ gì tốt để hình dung, nhưng tốt xấu cũng đường đường là con của võ Trạng Nguyên! Tìm nhà môn đăng hộ đối cũng phải khó.

      Quên , mặc kệ. Chính mình bây giờ còn có việc đến mụ mị đầu óc đây!

      "Khởi kiệu —— "

      Bước vào kiệu hoa, vừa mới ngồi yên ổn, liền nghe được tiếng hô to ở bên ngoài, hai chân cách mặt đất, đường lắc lư, chưa đầy khắc, liền lại nghe thấy ——

      "Hạ kiệu —— "

      đến Minh vương phủ.

      Màn kiệu được xốc lên, người săn sóc dâu vội vàng đem nàng đỡ xuống. Lúc xuống, lại có luồng gió thổi tới trước mặt, đem khăn hỉ trước mặt nàng xốc lên góc. Mắt phượng của Bộ Nhu Nhi khẽ nâng, liền liếc thấy thân hỉ bào (áo cưới) đỏ thẫm—— vị mặc áo bào đỏ thẫm đối diện này, đầu đội hỉ quan (mũ cưới), trong tay còn cầm dãy lụa đỏ, là nam tử trẻ tuổi, hẳn là chú rể Minh vương gia hôm nay? Lại tiếp, hôm nay là lần đầu tiên thấy mặt !

      Nhưng mà, thấy vẻ mặt kiên nhẫn, chân phải còn ngừng đu đưa mặt đất, bộ dạng nôn nóng vì cưới hỏi mà chịu khổ, Bộ Nhu Nhi đột nhiên nở nụ cười.

      kiên nhẫn sao? Tốt lắm. Kỳ , nàng cũng sớm bị tra tấn khô kiệt còn kiên nhẫn!

      Lập tức, dãy lụa đỏ từ chỗ khác bị nhét vào tay nàng, người săn sóc dâu hai bên lại đem nàng đỡ đứng lên, đoàn người rất nhanh hướng cửa lớn Vương phủ mà —— có biện pháp, Minh vương gia phía trước chút thương hương tiếc ngọc, căn bản mặc kệ đầu tân nương tử có cái khăn voan nhìn đường phía trước, các nàng khiếu nại vô ích, chỉ có thể nỗ lực đuổi theo bước của .

      Vốn dĩ thời gian lộ trình phải khắc, nhưng bọn họ lại dùng đến nửa thời gian hoàn thành. Trong phòng chính, đám đông mãnh liệt, ngay cả đương kim Thánh Thượng cũng giá lâm đến nơi này, là muốn đích thân làm chủ hôn cho đệ đệ nhà mình. Nhưng mà, Thái Hậu nương nương thân là trưởng bối lại bởi vì thân thể khỏe mà ở hậu cung tĩnh dưỡng. Đây ràng là lấy cớ, Bộ Nhu Nhi chỉ cười bỏ qua.

      Chuyện tiếp theo, Bộ Nhu Nhi cơ hồ đều nhớ . Dù sao chính là dập đầu, dập đầu, lại dập đầu, bên tai khua chiêng gõ trống, còn có tiếng người chủ trì kêu to, cùng với rất nhiều tạp , hết thảy đều cùng ấn tượng về hôn lễ cổ đại trong tưởng tượng của nàng khác xa. Đầu óc của nàng sớm rối loạn, chỉ biết máy móc làm theo người săn sóc dâu quỳ đến quỳ .

      vất vả, bên tai truyền đến tiếng —— "Kết thúc buổi lễ, đưa vào động phòng!"

      Hô!

      Rốt cục cũng xong!

      Căng thẳng trong lòng cũng giảm xuống, Bộ Nhu Nhi thở dài hơi, nhanh chóng bảo người săn sóc dâu đem mình dẫn về tân phòng.

      Nhưng mà!

      Hôm nay gió hình như hơi lớn. Ngay khoảnh khắc nàng xoay người rời , khăn hỉ của nàng lại bị trận gió xốc lên. Ngoái đầu nhìn lại, nàng thoáng nhìn Minh hoàng yên ổn ngồi đài cao kia chút, ánh mắt nhanh chóng trầm xuống ——

      Hoàng đế bệ hạ, lần đầu gặp mặt, thỉnh chiếu cố nhiều hơn!

      007: Động phòng như thế

      Edit: Như Nguyện

      Beta: Quảng Hằng

      Bất tri bất giác, màn đêm buông xuống, loạt tiếng bước chân hỗn độn đột nhiên vang lên, cũng rất nhanh về hướng bên này.

      "Nhanh lên, nhanh lên! Vương gia đến rồi!"

      Lại nghe tiếng hô lo lắng liên tiếp, sớm tựa vào đầu giường mơ màng ngủ, Bộ Nhu Nhi chậm rãi trợn mắt, thầm trong lòng. Rốt cục cũng đến, để nàng chờ mệt chết.

      Két… ——

      Lập tức liền nghe tiếng cửa phòng mở, cửa phòng bị người mạnh mẽ đẩy ra, tiếng bước chân nặng nề tiến vào.

      "Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia —— "

      Người săn sóc dâu vội vàng tiến ra đón, nhưng rất nhiều lời tốt lành còn chưa xong dưới ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú của chú rể mà tiêu tán.

      Tiến quân thần tốc, vô tình đến trước giường, liếc mắt nhìn tân nương tử ngồi ngay ngắn ở đầu giường cái, khóe miệng chú rể nhếch lên, trực tiếp đưa tay ——

      Soạt!

      đợi nàng kịp chuẩn bị, Bộ Nhu Nhi liền cảm giác được trước mắt sáng ngời, khăn voan bị người kéo xuống.

      Thoáng giật mình, nhanh chóng ngẩng đầu, lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt tuấn mỹ: Đường cong mặt thanh thoát, ngũ quan khắc sâu, mày kiếm xéo lên, như chém vào mây; mũi cao thẳng, bạc môi khẽ cong, đôi mắt tối đen thâm thúy nhìn chằm chằm nàng, ánh mắt sắc bén, như hổ báo. Toàn thân của cũng đều tản mát ra cuồng vọng cùng bá đạo ai bì nổi giống như hổ báo. Quả nhiên giống như đánh giá của người đời —— bá vương.

      "Vương gia, ngài thể như vậy! Khăn hỉ là phải dùng thanh —— "

      "Sao?" Thấy người săn sóc dâu vừa muốn sửa cho đúng, chú rể lại lạnh lùng liếc mắt cái, thành công làm cho bà ta câm miệng.

      Lại quay đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Bộ Nhu Nhi.

      Đảo mắt cái, muốn mình ở trong lòng lưu lại ấn tượng sâu sắc, Bộ Nhu Nhi nhanh chóng cúi đầu, thẹn thùng đầy mặt khẽ gọi tiếng: "Vương gia."

      Nhưng mà, chú rể hề động đậy, trực tiếp cầm lấy chén rượu nha hoàn trình lên, đặt mông ngồi gần thân thể của nàng lên tiếng: "Nàng cũng cầm ."

      Bộ Nhu Nhi thoáng sửng sốt, nhanh chóng đem chén rượu còn lại bàn cầm lấy.

      Tức , cánh tay hữu lực đan vào, đem cánh tay của nàng nâng lên. Cổ chú rể vừa ngước, ly rượu ngon trút cạn.

      Ừng ực!

      Sau đó, tùy ý cầm cái chén cạn trong tay, chú rể cười lạnh lùng: " tại, lễ cũng xong, rượu giao bôi cũng uống. Lần này, hoàng huynh chắc còn lời nào để chứ?"

      "Vương, Vương gia?"

      Mọi người đều sửng sốt. Ở phía sau, chú rể tức khắc xoay người, đẩy cửa mà , nhưng lại hề liếc mắt nhìn tân nương tử cái.

      Làm ơn, ngươi chờ ta đem chén rượu trong tay uống xong rồi hãy có được ? phải chỉ tốn hai giây thôi sao?

      Thấy thế, Bộ Nhu Nhi chỉ có thể vô lực nhún vai, nhìn theo thân ảnh xa của .

      "Vương gia!"

      hồi lâu, cho đến khi thân ảnh đỏ thẫm biến mất trong bóng đêm, đám gia đinh, nha hoàn bị hóa đá mới từng bước từng bước tỉnh lại.

      trường tức rối loạn, đám người vội vàng đuổi theo phương hướng chú rể biến mất.

      Haizzz, còn đuổi theo gì chứ! thấy được người ta sớm hạ quyết tâm như thế sao? Hơn nữa, chỉ bằng đám các ngươi, đánh bại được ?

      nhàng lắc đầu, trong lòng Bộ Nhu Nhi cười lạnh.

      "Tiểu thư..."

      Ngay lập tức, nha hoàn hồi môn chạy đến, khóe mắt rưng rưng giọng kêu lên.

      Người săn sóc dâu cũng nhanh chóng cười làm lành giọng : "Vương phi, ngài tạm thời kiên nhẫn chờ chút, bọn họ tìm Vương gia. Vương gia lập tức trở về."

      Ha ha, nghe vậy, Bộ Nhu Nhi muốn hỏi nàng tiếng: Bác , lời này là bác chột dạ mà phải ? Chỉ sợ chính bác cũng tin tưởng những lời này của mình?

      Nhưng lại chậm rãi ngẩng đầu, nàng cười khẽ: "Ừ."

      Nếu muốn chơi, vậy phải chơi đến cùng, đúng ?
      Last edited by a moderator: 3/8/14
      hanh dau, Halong-ngoc, Thanh Nhã4 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      008: Đêm động phòng ngủ mình

      Edit: Như Nguyện

      Beta: Quảng Hằng


      " tốt, tốt rồi, Vương gia đều đem hỉ bào cởi hết rồi!"

      " tốt, tốt rồi, Vương gia đạp gã sai vặt chặn đường cước, khỏi cửa lớn rồi!"

      " tốt, tốt rồi, Vương gia để ý khuyên can, mà chạy thẳng về hướng cửa nam!"

      ...

      Tin tức mới nhất liên tục bay tới, đến khắc, phòng đầy nha hoàn và gã sai vặt lại bị hóa đá, sắc mặt đám đều trắng như vôi.

      " tốt, tốt, người ra ngoài trở về báo, Vương gia tìm được Lí tướng gia, hai người cùng đến Trích Tinh lâu uống rượu!"

      Thời gian khắc trôi qua, tin tức cuối cùng truyền đến.

      Mười giây trầm mặc.

      Sau đó, nha hoàn, người săn sóc dâu trong tân phòng đều suy sụp xụ mặt: "Đêm tân hôn, lại thấy chú rể, nên làm thế nào đây!"

      "Cứ như vậy, thuận theo tự nhiên !"

      Tức , tiếng ôn nhu yếu ớt đáp lại.

      Mọi người ngẩn ra, ánh mắt xoay theo hướng thanh phát ra —— người tân nương tử vẫn im ắng ngồi ở mép giường.

      Cảm nhận được ánh mắt nhiều người như vậy, Bộ Nhu Nhi cúi đầu, giọng : "Nếu Vương gia cảm thấy ở cùng chỗ với Lí tướng gia rất thoải mái, vậy để bọn họ cùng nhau uống rượu thôi!"

      "Nhưng mà, Vương phi, ngài..."

      "Ta sao! Lấy nhu cầu của Vương gia làm trọng. Chỉ cần chàng thích, ta sao cả." Vội vàng ngẩng đầu cười cười, Bộ Nhu Nhi giọng lời .

      Ụa!

      Lời vừa ra khỏi miệng, nàng cũng phải vì mình giả vờ hiểu chuyện mà mắc ói.

      Nhưng mà, hết thảy đều dựa theo kế hoạch tiến hành. Những người khác đều bị những lời này làm cho rung động.

      "Vương phi, ngài..."

      Aizzz! Nhịn được mà trong lòng nổi lên trách cứ chú rể: đêm động phòng hoa chúc, thiếu nữ xinh đẹp gần ngay trước mắt, ngài lại có thể bỏ nàng mà , tìm huynh đệ tốt của ngài mà uống rượu? Minh vương gia ơi Minh vương gia, ngài khỏi cũng quá mức trăng hoa rồi!

      Bộ Nhu Nhi lắc đầu. "Quên , nếu Vương gia cũng xuất , cũng cùng ta bái đường, hôn này coi như xong."

      mặt ngoại trừ nụ cười, khéo léo cầm chén rượu trong tay giơ lên, ngửa đầu uống xong rượu mừng bên trong, lại đem chén rượu để lại trong khay, khoát tay với mọi người: "Được rồi, buổi lễ kết thúc, các ngươi có thể rồi."

      đám người trợn mắt há hốc mồm.

      "Vương phi..."

      "Được rồi, Vương gia bái đường thành thân với ta, cũng uống rượu giao bôi, đây là chuyện thực. Các ngươi nhanh trở về bẩm báo Hoàng Thượng ! Đừng để ngài sốt ruột đợi chờ." Ngẩng đầu, Bộ Nhu Nhi giọng .

      Mọi người vẫn nhúc nhích, vẫn ngơ ngác nhìn nàng.

      Nhìn chung quanh vòng, nhìn bộ dáng bọn họ, Bộ Nhu Nhi đột nhiên nhịn được bật cười: "Các ngươi còn ở đây làm gì? Thời gian còn sớm. Hôm nay các ngươi lo việc trong việc ngoài cũng mệt mỏi lắm rồi, nhanh trở về nghỉ ngơi !"

      Vẫn là mảnh yên tĩnh.

      Vẫn là nha hoàn theo bên người nàng hiểu ràng mọi chuyện, liền tiến lên, thanh phụng phịu, lạnh lùng : "Các ngươi đều lui ra ! Đêm nay Vương gia chắc trở lại. khi như vậy, ‘náo động phòng’ cũng miễn , mọi người cũng nên trở về nghỉ ngơi."

      "Dạ."

      Lúc này mới có phản ứng, mọi người trong phòng lại chằm chằm liếc mắt nhìn Bộ Nhu Nhi lần nữa, mới xoay người rời , chỉ để lại vài nha hoàn hồi môn vội tới giúp nàng tháo trang sức, rửa mặt chải đầu.

      Vù vù!

      vất vả lại khôi phục thân nhàng, vặn thắt lưng cái, lập tức bò lên giường, ôm cái chăn có thêu trăm đứa trẻ béo tròn lăn tới lăn lui vài vòng, mới ngẩng đầu với bọn nha hoàn: "Các em cũng mệt mỏi cả ngày, mau trở về nghỉ ngơi ! Ta cần hầu hạ."

      "Tiểu thư..." Vài nha hoàn nhìn nàng muốn lại thôi, trong mắt tựa hồ còn ngấn lệ.

      Bộ Nhu Nhi lại cười rất sáng lạn: "Ta thực có việc gì, các em nhanh !"

      "... Dạ." Lại dừng hồi lâu, bọn nha hoàn mới buông màn, thổi tắt ngọn nến, đóng cửa lại rời .

      Nha!

      nghĩ tới, cần nàng có ngôn ngữ động tác gì, đối phương lại ra tay trước mà chạy mất!

      Đêm tân hôn này, chơi vui nha! Trong bóng tối, tân nương tử ôm chăn, lòng tràn đầy vui mừng mà nghĩ.

      009: Hai tiểu thiếp

      Edit: Như Nguyện

      Bộ Nhu Nhi cảm thấy, đây là giấc ngủ thoải mái nhất an ổn nhất trong tháng gần đây.

      ai lôi kéo nàng mà lải nhải lẩm bẩm đến đêm khuya, ai suốt ngày tìm các loại cơ hội đến cửa phòng nàng mở miệng chửi bậy những lời dương quái khí, càng có ai mới sáng sớm liền đến cửa 'Vấn an' nàng, nàng rốt cục có thể ngủ thẳng đến khi tự nhiên tỉnh dậy, loại cảm giác này là quá tốt!

      Khi mở mắt ra, trời sáng choang, đầu óc nàng khó có thể ràng như vậy.

      "Tú nhi."

      Vặn mình cái, thấp giọng kêu.

      Lập tức chạy đến bên giường, tiểu nương nhô đầu vào: "Tiểu thư... đúng, Vương phi, ngài tỉnh?"

      "Ừ." Bộ Nhu Nhi gật đầu.

      Tiểu nương nhanh chóng đỡ nàng dậy, hầu hạ nàng mang giầy, liền lôi kéo nàng qua ngồi xuống trước bàn trang điểm, nhưng Bộ Nhu Nhi liền bắt lấy nàng: "Mắt của em sao lại thế này?"

      Tiểu nương sửng sốt, vội vàng lắc đầu: " có việc gì!"

      " có việc gì?" Bộ Nhu Nhi cười lạnh, nâng cằm của nàng lên, "Em tự mình soi gương , mắt em đỏ thành như vậy, trong mũi cũng chảy nước, ràng chính là bộ dáng vừa khóc. Em muốn lừa ai?"

      Tiểu nương nhất thời giật mình.

      Tâm Bộ Nhu Nhi lập tức lạnh lùng, trầm giọng hỏi: "Ai khi dễ em?"

      Động tác của tiểu nương ngừng chút, nhàng lắc đầu: ", ai."

      "Em lừa quỷ sao!" dối vụng về như vậy, hoàn toàn thể gạt được ánh mắt của nàng. Hai tay cầm tay áo nàng, Bộ Nhu Nhi tăng thêm ngữ khí: " mau!"

      Tiểu nương run lên. "Thực ..."

      " hay !"

      "Là mấy người Lam phu nhân!" Rốt cục, chịu nổi ép hỏi mạnh mẽ của nàng, tiểu nương cung khai.

      Lam phu nhân? Bộ Nhu Nhi sửng sốt chút, lập tức liền nghĩ tới: tướng công Vương gia bỏ chạy đêm tân hôn nhà nàng, còn có hai tiểu thiếp trong nhà! Tên là Lam Tẩm, Tử Yên, đều do Hoàng Thượng ban cho , nghe hai người đều thập phần mị, là cái loại nam nhân vừa nhìn thấy đều nhịn được nhũn cả chân... Chỉ tiếc, Hoàng Phủ Nam Ninh tựa hồ nhũn trước mặt các nàng.

      "Vương phi, kỳ các nàng cũng chỉ tùy tiện mấy câu mà thôi, cũng cố ý nhằm vào ngài. Chúng ta mới tới nơi này, ngài muốn đem chuyện này làm lớn ra, nhiều chuyện bằng bớt chuyện!" Vội vàng nắm cánh tay của nàng, tiểu nương giọng .

      Nhưng mà, vì sao trong ý tứ của nàng ấy, nàng ràng lại nghe thấy nàng ấy , lời của hai người kia chính là cố ý nhằm vào nàng?

      Khóe miệng nhếch lên chút ý cười, Bộ Nhu Nhi gật gật đầu: "Tốt! Chỉ cần các nàng ấy chủ động phạm ta, ta cam đoan cùng các nàng ấy chấp nhặt."

      "Dạ!"

      Nghe vậy, tiểu nương hiển nhiên nhàng thở ra, vội vàng ấn nàng ngồi xuống trước bàn trang điểm, cùng các nương khác xúm lại, cẩn thận trang điểm cho nàng.

      Aizz, nha đầu kia! Thấy nàng ấy dễ dàng tin lời của mình, Bộ Nhu Nhi chỉ có thể ở trong lòng vô lực lắc đầu thở dài: Chẳng lẽ nàng ấy nghe ra ý trong lời của nàng sao? Hai nữ nhân kia, nếu có thể đánh bạo về nàng ở trước mặt nô tỳ của nàng, các nàng ấy làm sao có thể yên tĩnh bỏ qua? Chỉ sợ, quá ngày, các nàng ấy chủ động đến phạm nàng! Đến lúc đó... Hừ hừ, vậy là có thứ tốt để chơi rồi!

      "Vương phi, ngài đẹp!"

      Bất tri bất giác, chuẩn bị thỏa đáng cho nàng. Đỡ nàng đứng dậy, dưới đánh giá nàng phen, tiểu nương nhịn được hưng phấn khẽ hô.

      Khóe miệng Bộ Nhu Nhi nhếch lên, cũng có biểu tình phấn chấn —— cũng là như thế, hết thảy đều dùng quần là áo lụa chồng chất lên mà thôi. Mà nàng, kỳ hận nhất chính là loại núi vàng núi bạc tạo thành trói buộc này! Nếu phải vì Tiểu Tình, nàng chui đầu vô lưới ăn loại khổ này!

      "Vương phi." Lúc này, tiểu nha đầu đột nhiên từ bên ngoài tiến đến.

      "Chuyện gì?" Ánh mắt đảo qua, Bộ Nhu Nhi trầm giọng hỏi.

      "Lam phu nhân cùng Tử phu nhân tới thăm người."

      Ha! Mới đến các nàng ta, nghĩ tới các nàng ta liền chủ động đưa lên cửa! Trong lòng bất giác cười lạnh, Bộ Nhu Nhi trầm giọng : "Cho các nàng vào!"
      Last edited by a moderator: 3/8/14
      hanh dau, Halong-ngoc, Thanh Nhã3 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      010: Chủ động tới cửa

      Edit: Như Nguyện


      "Tỷ tỷ ~ "

      Theo sau, liền nghe được mộtgiọng dịu dàng mị hoặc thực khiến xương cốt mềm nhũn từ cửa truyền đến.

      Chưa thấy người, xương cốt Bộ Nhu Nhi bị thanh này làm rụng rời nửa.

      Nhìn qua người bên cạnh, lập tức phát thân mình tiểu nương cũng nhàng run lên, tự chủ được theo hướng thanh mà lùi lại. Hai tay còn ôm cánh tay, dùng sức xoa xoa vài cái. Có thể thấy được, nàng cũng bị thanh kia khiến lạnh ít.

      Lại nhìn về cửa trước, chỉ thấy ánh vào mi mắt là đoàn màu xanh lam cùng đoàn màu tím. Tập trung nhìn vào! Mới phát đoàn màu xanh lam cùng tím kia là màu quần áo người hai nữ tử trẻ tuổi. Các nàng cũng khoảng mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt nhắn, ngũ quan ôn nhu, thân mặc quần áo cắt may vừa vặn, dung nhan càng có vẻ xinh đẹp như đóa hoa tươi tầng tầng nở rộ. Tóc đen như mây vấn thành kiểu tóc phức tạp đỉnh đầu, búi tóc tận dụng mọi thứ cắm đầy các loại đồ trang sức bằng vàng, thoạt nhìn rất tráng lệ. Hai người dắt tay, lại nhàng chậm chạp, bước qua cửa, thướt tha lả lướt chậm rãi hướng Bộ Nhu Nhi mà tới.

      "Thỉnh an Vương phi tỷ tỷ ~ "

      Tự nhiên đến cách trước mặt nàng ba bước, hai nữ tử đồng loạt cúi người, mềm mại xinh đẹp thỉnh an nàng, lại nũng nịu kêu tiếng, thanh mềm mại đáng có thể chảy ra nước. (cái này là điệu chảy nước nha ^^)

      Dù muốn nghe các nàng ta thỉnh an lần. Nhưng tại nghe xong, Bộ Nhu Nhi vẫn cảm giác được bén nhọn trong lòng của nàng đều run rẩy hết lên.

      Đúng là báu vật! Hai người này, quả nhiên là báu vật trời sinh! Cả kiếp trước lẫn kiếp này của nàng, cơ hồ cũng chưa thấy qua vài nữ nhân có thể đối địch cùng các nàng ấy! Khó trách người khác đều Minh vương phủ có hai vị tiểu thiếp kiều mỵ vô song, dù trong hậu cung của Hoàng Thượng cũng chọn ra được người như thế. Ngay từ đầu nàng còn tin, nhưng tại, chính mắt nhìn thấy, nàng tin.

      Nhưng mà... Lập tức lại nghĩ, nếu trong nhà có hai vị tiểu thiếp thiên kiều bá mị như thế, Vương gia tướng công của nàng mỗi ngày thích làm việc nhất vẫn cùng Lí tướng gia kia chung đụng cùng chỗ, bởi vậy có thể thấy được, sức hấp dẫn của hai vị này cũng lớn lắm!

      Cười trộm hai tiếng, ngẩng đầu, vẻ mặt Bộ Nhu Nhi được ưu ái mà lo sợ : "Các muội muội cần đa lễ, mau đứng lên !"

      "Tạ Vương phi tỷ tỷ." Hai nữ tử cùng kêu lên.

      Vì thế, hai người đứng dậy. Nhưng mà, biết tư thế này thực thoải mái hay sao, mà nữ tử áo lam uốn éo eo , rất nhanh liền chuyển đổi tư thế, thuận tiện cố ý như vô tình ưởn mạnh hai khối hùng vĩ trước ngực.

      Bộ Nhu Nhi giống như nhìn thấy hai dãy núi lay động trước mắt, ánh mắt lập tức cũng nhìn thẳng.

      Nhưng mà, giống như nhận thấy được ánh mắt nàng khác thường, nữ tử áo tím lại chậm rãi nâng lên tay phải, phong tình vô hạn vén tóc mái trán, thuận tiện lộ ra năm sáu cái vòng tay vàng lóng lánh cổ tay, cùng với vòng tai vàng ròng có tạo hình xinh đẹp lỗ tai. Môi đỏ mọng khẽ mở, hơi thở như lan, nũng nịu hỏi: "Vương phi tỷ tỷ, sao chỉ thấy người, Vương gia đâu?"

      "Tối hôm qua ra ngoài tìm Lí tướng gia uống rượu, phỏng chừng còn chưa tỉnh đâu!" mặt mang theo chút cười yếu ớt, Bộ Nhu Nhi nhàn nhạt .

      " thể nào!?"

      Biết được tin tức này, hai tiểu thiếp lập tức biến sắc, trăm miệng lời kêu to.

      Chỉ tiếc, hai người kia hành động quá kém, biểu tình mặt kia cũng che giấu chưa kỹ, ràng mang vài phần vui sướng khi người gặp họa, mà biểu tình khiếp sợ kia lại quá mức miễn cưỡng, thực chân thực. Nếu chấm theo thang điểm mười, nhiều nhất nàng cũng chỉ có thể cho các nàng ta bốn điểm. ^^

      "Đúng thế!" nhàng gật đầu, Bộ Nhu Nhi thấp giọng . Mắt thấy mặt hai người cùng lên chút mừng như điên, lập tức mở miệng, Bộ Nhu Nhi lập tức chặn ngay lúc các nàng sắp mở miệng chế nhạo mình, liền hỏi trước, " biết hai vị muội muội sáng sớm đến đây, là có chuyện gì?"

      Hai tiểu thiếp nhất thời bị lời lên tới yết hầu làm nghẹn ở miệng, nửa ngày nên lời.

      "Chúng tôi, chúng tôi là tới bái kiến Vương phi tỷ tỷ mà!"

      vất vả, vị áo tím kia mới gian nan được câu.

      011: Dâng trà

      Edit: Như Nguyện

      "Phải ?"

      Bộ Nhu Nhi cả cười, xoay người ngồi xuống: " khi như vậy, thế , vất vả cho hai vị muội muội rồi."

      "Ha ha, đây là việc chúng ta phải làm, nào có vất vả gì, vất vả đâu?" Vội vàng cười làm lành, vị áo lam kia cũng ngượng ngùng .

      Xác thực. Đây chính là việc các ngươi phải làm. Nhưng mà, có vài chuyện nên làm, các ngươi tựa hồ cũng làm!

      Trong mắt chứa chút cười, Bộ Nhu Nhi vuốt cằm, nháy mắt với nha hoàn bên cạnh.

      Nha hoàn vội vàng bưng cái khay tới. khay ràng đặt hai cốc trà khéo léo: "Hai vị phu nhân, mời."

      Vì thế hai người cúi đầu, vị áo lam kia đến trước bưng lên cốc: "Tỷ tỷ, mời uống trà."

      "Muội muội, dựa theo đạo lý mà , phải muội nên quỳ xuống, sau đó mới mời ta uống trà sao?" nhận trà, chỉ cười nhàng, Bộ Nhu Nhi ôn nhu hỏi.

      Lam Tẩm ngẩng ra chút, ngẩng đầu khó hiểu nhìn nàng: "Có chuyện này sao?"

      Bộ Nhu Nhi liền cười gật đầu: "Đương nhiên."

      "Vì sao muội chưa nghe qua?"

      "Chưa sao? Nhưng ta nhớ rành rành, phụ thân ta, rồi huynh trưởng, lúc nạp thiếp, tiểu thiếp mới vào cửa đều phải quỳ dâng trà cho chính thê mà!" Giả vờ vô tội có phải ? Nàng ta biết giả vờ? Thử xem ai đóng kịch giỏi hơn ai!

      Lam Tẩm sửng sốt, suy nghĩ hồi lâu, nhưng vẫn chưa tình nguyện quỳ xuống.

      "Tử Yên muội muội, muội sao?" Giải quyết xong bên này, Bộ Nhu Nhi lại nhìn người khác.

      Sắc mặt nữ tử áo tím khẽ biến, nhưng có người làm trước, nàng liền cũng quỳ xuống theo.

      Sau đó, nữ tử áo lam lại giơ cái cốc lên: "Tỷ tỷ, mời uống trà."

      "Tốt!" Rốt cục cũng sảng khoái đáp ứng, Bộ Nhu Nhi tiếp nhận cốc trà, tiện tay liền đem nước trà nóng bỏng trong cốc hướng người nàng mà hắt!

      "A!"

      biết là bị giật mình hay nóng, hoặc là cả hai! Nữ tử áo lam kêu tiếng, nhảy dựng lên.

      Bộ Nhu Nhi liền cười: "Đa tạ trà của muội muội, tỷ tỷ ta uống rất ngon."

      "Ngươi!"

      Ánh mắt lập tức trừng lớn! Nữ tử áo lam có thể khẳng định nàng cố ý.

      Nữ tử áo tím thấy thế, cũng rất sợ, vội vàng ngẩng đầu: "Tỷ tỷ, ngươi —— A!"

      Lời còn chưa dứt, Bộ Nhu Nhi liền tiện tay hất đổ cốc khác, cũng dùng nước trà bên trong hắt vào mặt nàng ta.

      Vừa đảo mắt, hai người vừa rồi còn cho rằng vô cùng xinh đẹp, tựa như phu nhân quý phái, ngay lập tức liền chật vật vì ướt sũng, bộ dáng rất thê thảm.

      Mà cái người ức hiếp người kia, thấy thảm trạng của các nàng, khóe miệng nhếch lên chút cười lạnh: "Hai vị muội muội, các muội làm sao thế này? êm đẹp, đầu sao lại đầy nước? Ai nha, Tử Yên muội muội, đầu muội còn có lá trà kìa! Ai nha nha, các muội là, trà ngon uống, sao lại đổ hết lên đầu mình vậy!" (cái này chính là vừa ăn cướp vừa la làng, ta phục m(_ _)m )

      "Ngươi!"

      Nữ nhân này! Nàng ta là tiểu thư Bộ gia nhát gan sợ phiền phức, suốt ngày chỉ biết khóc nhè trong lời mọi người đó sao? Vì sao biểu tại cùng miêu tả của người khác lại khác xa như vậy?

      "Ha ha, thực ngạc nhiên, thực kinh ngạc, có phải ? Các ngươi cảm thấy ta hẳn là nên khóc nhè, chờ các ngươi chê cười, có phải hay ?" Nhìn thấu suy nghĩ trong lòng các nàng, Bộ Nhu Nhi đứng lên, vui tươi hớn hở hỏi.

      Đúng là như thế! Nhưng mà, vì sao tình huống lại là...

      Hai nữ nhân liếc nhau, lập tức cùng chuyển hướng nhìn nàng: "Ngươi là ai?"

      "Ta là Vương phi tỷ tỷ của các muội mà! Ngày hôm qua Vương gia mới khua chiêng gõ trống cưới vào cửa. Các ngươi chẳng lẽ nhìn thấy?" nhàng cười, Bộ Nhu Nhi chậm rãi .

      Hai người tin, ánh mắt trầm nhìn nàng: "Ngươi là tiểu thư Bộ gia?" Tiểu nha đầu yếu đuối, ai cũng có thể khi dễ?

      " giả lẫn lộn." Lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt Bộ Nhu Nhi đảo qua người các nàng, "Thế nào? Vốn là định đến chê cười ta, tại, lại bị ta trêu cợt, loại cảm giác này, thực tệ chứ?"
      Last edited by a moderator: 3/8/14
      hanh dau, Halong-ngoc, Thanh Nhã3 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      012: Chơi đùa mà thôi

      Edit: Như Nguyện



      tệ cái đầu ngươi!

      tại, các nàng thầm nghĩ lấy hồ nước hướng đầu nàng rót xuống, để cho nàng cũng nếm thử cảm giác ướt sũng!

      Chỉ tiếc, nơi này chỉ có hai cốc trà đều bị nàng dùng xong rồi, các nàng chỉ có thể giương mắt nhìn, gắt gao nhìn chằm chằm về hướng nàng.

      Dưới hai ánh mắt gấp gáp của các nàng, khóe môi Bộ Nhu Nhi ý cười càng mềm mại, thậm chí còn nhàng lại vài bước, xoay người, cười hỏi: "Hai vị muội muội, sao các muội lại nhìn tỷ như vậy? Là vì tỷ tỷ đẹp sao? Ha ha, nên nhìn, tiếp tục nhìn tỷ tỷ khiến tỷ thẹn thùng đó!"

      Phụt!

      Miệng hai nữ nhân ngậm ngụm máu, thiếu chút nữa phun máu bỏ mình.

      Sống đến tuổi này, đây là lần đầu tiên các nàng gặp được nữ nhân còn biết xấu hổ hơn các nàng!

      Các nàng càng ngày càng hoài nghi, Minh vương phi chân chính có phải bị đánh tráo hay ? Nữ nhân này, nhất cử nhất động của nàng, mỗi hành động cử chỉ, cùng tứ tiểu thư Bộ gia trong truyền thuyết là khác rất xa!

      "Hai vị muội muội, nếu gặp tỷ tỷ, trà cũng dâng, nơi này có chuyện của các ngươi nữa, các ngươi có thể rồi." Nhìn thấy mặt các nàng son phấn dày cũng lần lượt thay đổi, dấu được vẻ kinh ngạc, trong lòng Bộ Nhu Nhi sảng khoái trận, xoay người ngồi trở lại, lười biếng xua tay .

      Hai nữ nhân trao đổi ánh mắt chút, đều thấy trong mắt đối phương phẫn nộ. Liền cùng quay đầu, hung hăng trừng nàng: "Ngươi —— "

      "Ta thế nào? Chẳng lẽ , muội muội các ngươi cảm thấy quỳ xuống còn đủ để biểu đạt loại tình cảm kính nể của các ngươi đối với ta, tính thực đại lễ ngũ thể đầu địa với ta?" Trong nháy mắt, Bộ Nhu Nhi đánh gãy các nàng, vẻ mặt mong chờ.

      * đây là tư thế ngũ thể đầu địa ^^

      Hai nữ nhân nhất thời lại muốn hộc máu.

      Cảm giác của nữ nhân này tốt sao? Từ khi bắt đầu vào cửa, biểu của các nàng cũng thực biểu lộ được lập trường của mình, đúng chưa?

      "Ha ha, nếu các ngươi kiên trì như thế, ta đây cũng chối từ." Các nàng lời nào, Bộ Nhu Nhi liền lại cố ý theo mục đích của bản thân, hai tay lập tức giơ lên, "Đến đây !" bộ biểu tình bị kích động, còn mở to hai mắt chờ đợi.

      Lòng dạ của hai nữ nhân này nàng hiểu .

      "Bộ Nhu Nhi!" thể nhịn được nữa, cắn răng khẽ gọi.

      "Vương phi, mau, trong cung phái người tới đón, ngài mau sửa soạn chút ra ngoài !"

      Lúc này, tiếng bước chân dồn dập truyền đến, tiểu nha hoàn vọt vào cửa, thở hổn hển kêu to.

      A, tới đúng thời điểm.

      Lập tức trương ra chút cười đắc ý, Bộ Nhu Nhi lại nhìn các nàng: "Hai vị muội muội, xem ra tại, các ngươi cũng được rồi!"

      "Ngươi!" Hai nữ nhân nhất thời sửng sốt, hận ý trong mắt càng sâu sắc.

      Hận , hận ! Nàng còn e sợ hận ý của các nàng với mình chưa đủ! Bằng , những ngày tiếp theo của nàng rất nhàm chán nha?

      giọng cười, Bộ Nhu Nhi đứng lên: "Quên , hôm nay cùng các ngươi đùa đến đây thôi. Hôm nào có thời gian, lại tiếp tục đùa cùng các ngươi."

      Cái gì!?

      Nghe vậy, hai nữ nhân thiếu chút nữa điên mất.

      nhiều như vậy, làm nhiều như vậy, ra nàng chính là chơi đùa mà thôi?

      Nhưng mà, ngờ là, chuyện làm cho các nàng điên còn ở phía sau ——

      "Chuyện hôm nay, chính là cho các ngươi bài học nho , cho các ngươi lãnh hội chút kết cục của việc đắc tội với người nên đắc tội. Hơn nữa", nhàng cười, Bộ Nhu Nhi kéo tay Tú nhi qua, sắc mặt mạnh mẽ trầm xuống, "Người của ta, cho tới bây giờ chỉ có thể để cho ta khi dễ. Các ngươi dám đối với nàng an phận? Ta đây nhất định trả lại gấp trăm lần, cho đời này của các ngươi đều có chỗ dung thân!"

      Sau đó, đợi các nàng phản ứng, Bộ Nhu Nhi lôi kéo Tú nhi xoay người: " thôi!"

      Trước mắt là hạ uy thế của các nàng. Về sau ngày còn dài, nàng còn cùng các nàng chơi đùa!
      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung2 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      013: dạy dỗ nha đầu

      Edit: Như Nguyện


      <img class="alignnone size-full wp-image-34506" alt="101APPLE_IMG_1913" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/12/101apple_img_1913.jpg" height="503" width="590" />




      "Vương phi."

      theo nàng ra ngoài chưa xa, Tú nhi đột nhiên kêu tiếng.

      Bộ Nhu Nhi quay đầu: "Làm sao vậy?"

      "Nô tỳ, nô tỳ ."

      " cái gì? nghe thử."

      "Nô tỳ cảm thấy, sau khi đến nơi đây, ngài giống như thay đổi cá tính, lo lắng ít, nhưng lại bắt đầu đối với mọi người tiếng lớn tiếng . Trước kia lúc ở trong phủ, ngài phải nhiều lần với nô tỳ là nên cùng người trở mặt, phải nhẫn nhịn sao?"

      Ha, biết chắc nàng ấy hỏi như vậy.

      Khóe miệng Bộ Nhu Nhi nhếch lên: "Vậy em xem, trước kia ta có thân phận gì, tại là thân phận gì?"

      "Ngài trước kia là tứ tiểu thư của Bộ phủ, tại là Vương phi Minh vương phủ." Tú nhi trả lời chi tiết.

      "Là chính phi." Lớn giọng nhấn mạnh, Bộ Nhu Nhi nghiêm trang sửa lại.

      Tú nhi ngẩng đầu, khó hiểu nhìn nàng.

      Bộ Nhu Nhi chỉ nhún vai. " tóm lại, trước kia lúc ở nhà, ta chỉ là nữ nhi do tiểu thiếp sinh hạ có bối cảnh gì, quyền thế, nếu phải có cha sủng ái, những người đó sớm đem ta khi dễ đến chết. Nhưng mà, cha cũng là người có công danh, có công việc của , mà mẹ cả cùng nhiều tỷ muội đều nhìn chằm chằm ta như vậy! Cho nên, điều duy nhất ta có thể làm, chính là bo bo giữ mình, tốt nhất có thể thường xuyên yếu thế chút, để thỏa mãn tâm tình cao cao tại thượng của các nàng. Nhưng tại khác! Ta tại là Vương phi Minh vương gia cưới hỏi đàng hoàng, ở đây, ngoài Vương gia, có ai có quyền lực lớn hơn ta?" xong, ý cười mặt càng nhiều, dùng sức chụp đầu vai của nàng ta phen, " tại, chúng ta xoay chuyển thành chủ nhân! Đương nhiên phải làm việc chủ nhân nên làm, em phải ?"

      ra là thế.

      "Nô tỳ hiểu." Hiểu được, Tú nhi nhàng gật đầu.

      "Còn việc này!" tay nâng cằm của nàng ta lên, Bộ Nhu Nhi bỗng giận tái mặt, "Từ nay về sau, em cũng nhớ kỹ cho ta! Ở đây, ngoài Minh vương gia, ai dám khi dễ em, em liền kể cho ta! Hai tiểu thiếp kia là cái gì? Là do người khác đùa bởn đưa tới, về bản chất, cũng chính là nô tỳ, thân phận cao quý hơn em bao nhiêu. Huống chi, em còn có ta là hậu thuẫn!"

      Tú nhi lập tức run lên!

      Nhanh chóng bắt lấy tay nàng: "Vương phi, ngài nên bừa bãi như vậy! Chúng ta vừa mới đến đây, nếu để Vương gia biết, ngài ấy nhất định tức giận!"

      "Ha ha ha!" Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi cười to ba tiếng, "Em nghĩ vậy sao? Tràn đầy trong lòng, trong mắt đều là Lí tướng gia, suốt ngày cũng muốn cùng ta ở cùng chỗ, em cho là có tâm tình quản chuyện nữ nhân chúng ta?"

      Tú nhi tựa hồ ngây ngẩn cả người, ngây ngốc nhìn nàng.

      Bộ Nhu Nhi lắc đầu, nhàng chụp đầu vai nàng ta: "Quên , có số việc, bây giờ em còn . Nhưng mà, chờ thời gian nữa, em liền biết. tại, em chỉ cần nhớ kỹ cho ta, thân là tỳ nữ thân cận nhất bên người Minh vương phi, em nhất định phải có đủ khí khái cho ta, trăm ngàn thể cho người khác coi thường. Nếu , làm ta mất mặt, có biết ?"

      "Dạ, nô tỳ biết." Cái hiểu cái , nhưng mà, Tú nhi vẫn nhu thuận gật đầu.

      "Ừ." Bộ Nhu Nhi liền vừa lòng gật đầu, lôi kéo nàng xoay người, " thôi! Đừng để người đón chúng ta đợi sốt ruột."

      Lúc chuyện, khóe miệng nàng hơi hướng cao cao cong lên, mặt đắc ý cùng ý cười thể che giấu, bước chân dưới chân mở rộng, thoạt nhìn thực tự tin thoải mái.

      Tú nhi nhìn thấy, lại dại ra.

      Phát được, sau khi thành thân, tiểu thư lập tức thay đổi nhiều!

      014: vợ chồng gặp lại

      Edit: Như Nguyện

      qua hai cửa, thấy có mấy cung nhân (nô tỳ trong cung) chờ.

      "Minh vương phi."

      Thấy nàng đến, vài người vội vàng hành lễ.

      Bộ Nhu Nhi cũng ôn nhu trả lễ. Lúc này, mắt phượng của nàng lại buông xuống, khuôn mặt nhắn hơi trầm xuống, bước chân dưới chân cũng nho , nghiễm nhiên là bộ dáng tiểu nữ nhân tuân thủ quy tắc.

      Sau đó, cung nhân đầu lập tức nhướng dài cổ hướng phía sau nàng nhìn cái. "Vương phi, Vương gia đâu?"

      "Chàng..." Ngay lập tức, Bộ Nhu Nhi cúi đầu xuống, giọng lời , "Đêm qua chàng ra ngoài, bây giờ còn chưa trở về!"

      "Cái gì!" Mấy cung nhân đều sợ hãi, mắt mũi của người đầu kia gắt gao nhíu lại cùng chỗ, "Minh vương gia cũng là, buổi tối ra ngoài cũng thôi , biết buổi sáng hôm nay phải vào cung gặp Thái Hậu sao? Nhưng lại chơi đến lúc này còn chưa trở lại!"

      A, nghe ra đến đây, bọn họ đối với hành động tùy hứng tối hôm qua của người kia, cũng có nửa phần khiển trách, tại oán giận cũng chỉ là vì đúng hạn về nhà cho đủ mặt mũi mà thôi. Quả nhiên là người nhà muốn che chở người nhà mà, nhưng lại bao che trắng trợn như vậy. Khóe miệng khơi lên chút cười lạnh, Bộ Nhu Nhi lời.

      "Aizz, may mà Hoàng Thượng có dự kiến trước, phái nhóm người khác Trích Tinh lâu tìm Vương gia. Vương phi, ngài lên kiệu trước ! Chúng ta trực tiếp đến cửa cung chờ ngài ấy là được." Lập tức lại thở dài hơi, trong lòng cung nhân còn sợ hãi mà .

      Nghe vậy, Bộ Nhu Nhi hơi giật mình sửng sốt chút, lập tức lại nở nụ cười.

      Xem ra, Hoàng Thượng đối với em trai cùng mẹ của người hiểu biết thâm hậu nha! Ở thời khắc mấu chốt như vậy, hai tay biết phải chuẩn bị, mới có thể bảo đảm hề sơ sót.

      Cười cái, tiếp tục gật đầu: "Ừ."

      hề nhiều, nàng tiếp tục làm ra bộ dáng tiểu nữ nhân mảnh mai, để Tú nhi giúp đỡ nâng tay ngồi cỗ kiệu.

      "Khởi kiệu —— "

      Tức , tiếng hô to, thân thể của nàng bay lên , bị nâng ra khỏi Vương phủ, thẳng đến hoàng cung.

      Nhưng mà, quả nhiên đúng như nàng dự liệu, tình tiến hành thuận lợi như Hoàng Thượng dự tính. Đoàn người của nàng đến hoàng cung, lại thể ở cửa cung đợi khá lâu, mới nghe được có người hô lớn ——

      "Minh vương gia đến!"

      "Tạ ơn trời, cuối cùng cũng đến!" Các cung nhân cùng nàng chờ lập tức đều thở dài hơi, nhanh chóng xốc màn kiệu lên, "Vương phi, ngài mau xuống !"

      Cùng lúc đó, trong lòng Bộ Nhu Nhi cũng thở dài sâu.

      Khốn kiếp, giờ mới xuất ? Làm hại nàng từ sáng sớm cơ hồ đều lãng phí thời gian ở cái địa phương quỷ quái này, mông của nàng ngồi muốn ê rồi !

      Nhưng mà, ngoài mặt vẫn làm ra tư thái tiểu nữ nhi nhu nhược, vịn tay Tú nhi ra khỏi cỗ kiệu, hướng Hoàng Phủ Nam Ninh vừa mới đến ôn nhu hành lễ: "Vương gia."

      "Nàng là ai?"

      Nhưng nào ngờ, xoay người xuống ngựa, liếc mắt cái nhìn thấy tiểu nữ nhân xinh đẹp mảnh mai nhu nhược này, Hoàng Phủ Nam Ninh nhướng mày, bật thốt lên liền hỏi.

      Bộ Nhu Nhi bị dọa, những người khác chờ cũng bị dọa.

      "Vương gia, nàng ấy là Minh vương phi! Ngày đó ngài tự tay chọn, hôm qua mới cưới về Vương phủ !" Nhanh chóng chào đón, cung nhân đầu thấp giọng .

      "À." Lúc này mới nghĩ tới, Hoàng Phủ Nam Ninh giống như bố thí nhìn lại nàng vài lần, từ chối cho ý kiến gật đầu, " ra là nàng." Liền xoay người, " thôi!"

      "Dạ." Vội vàng đáp lời, cung nhân đối với các nàng vẫy tay cái, "Vương phi, thôi!" Nhưng lại cũng theo phía sau Hoàng Phủ Nam Ninh thoải mái cuồng ngạo, sãi chân cực rộng cực nhanh, căn bản bận tâm các nàng là thân nữ nhân.

      Sắc mặt Bộ Nhu Nhi lập tức thay đổi.

      "Vương phi." Ở bên người, Tú nhi chạy nhanh kéo nàng phen.

      Trương ra chút cười, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu ôn nhu : " có việc gì, chúng ta thôi!" Liền nhanh chóng cất bước, đuổi theo bọn họ.

      Nhưng mà, sâu trong nội tâm, nàng vẫn nhịn được mà cười lạnh: tốt cho Minh vương gia như ngươi, ngươi đúng là vô cùng cuồng vọng! Hôm nay ngươi dám đối với ta như vậy, sau này, đừng trách ta đối với ngươi khách khí!
      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :