1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thê nô - Hiểu Rõ Là Ta (HOÀN + EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bò đeo nơ

      Bò đeo nơ Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      30
      Tui thích ấy !!!! Quá khỏe mạnh ~~~

    2. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 10: Chúc mừng


      Edit: Skye

      Đào Tư Di nhìn bóng Diệp Lan Trăn khuất dần lầu liền bĩu môi, dậm mạnh chân lên lầu. Vừa rồi chuyện cùng Diệp Lan Trăn, rút được hai trọng điểm. Thứ nhất, vẫn phải ở lại nơi này, thứ hai, Diệp Lan Trăn định làm mối cho .

      Sau khi trở lại phòng ngủ, Đào Tư Di ngồi giường lớn, khăn trải giường được đổi thành màu trắng nhờ cầu mãnh liệt, còn màn giường quan tâm, cứ để như vậy là được. trải mấy khăn trải bàn hoa màu lên bàn ghế màu đen, toàn bộ căn phòng thoạt nhìn sáng lên ít.

      Từ trong bọc lấy ra mấy tấm chi phiếu, Đào Tư Di ước lượng sức nặng. tờ giấy mỏng manh như vậy ước chừng mấy trăm vạn. Lúc kết hôn được nhiều người hâm mộ, giờ ly hôn, nếu được truyền ra cũng có khá nhiều người hâm mộ. xu dính túi lập tức biến thành phú bà trăm vạn, nếu ly hôn nào cũng được như thế này, đoán chừng tỉ lệ ly hôn tăng cao.

      Nở nụ cười tự giễu, cất chi phiếu vào valy khép hờ. Hy vọng dùng đến nó ngày nào đó.

      Cốc cốc cốc… tiếng đập cửa vang lên. Đào Tư Di nhíu mày, có lẽ là giúp việc gọi xuống dùng cơm chiều. Diệp Lan Trăn trở lại, cho dù ăn cũng phải ăn.

      Đào Tư Di mở cửa, ngoài ý muốn nhìn thấy Diệp Lăn Trăn mà phải là người giúp việc.

      “Sao vẫn chưa thay quần áo?”

      Diệp Lan Trăn rất hài lòng trang phục này của Đào Tư Di, ràng phân phó đổi quần áo ở nhà mà lại đem lời thành gió thổi bên tai.

      “Thay quần áo làm gì?”

      “Đưa chúc mừng ly hôn, tôi an bài xong, hồi nữa có mấy người đàn ông. có thể chọn lựa.”

      Đào Tư Di cau mày, thấy khó hiểu, nếu Diệp Lan Trăn là ba , khẳng định nghĩ rằng là sốt ruột muốn đem đuổi ra khỏi nhà. Nhưng tình huống này lại hoàn toàn ngược lại, cố tình muốn ở đây, nghĩ muốn chủ động rời , lại cho. cho , còn giới thiệu cho đối tượng như sốt ruột muốn đuổi . Nào có người nào vừa ly hôn tìm đối tượng mới, rốt cuộc muốn làm gì? Đào Tư Di suy nghĩ mãi, trong chốc lát cảm thấy đau đầu.

      “Nghĩ cái gì nữa? Còn nhanh thay quần áo.” Diệp Lan Trăn nóng vội có chút kiên nhẫn thúc giục.

      có gì” Đào Tư Di cảm thấy mơ hồ, nhận mệnh đóng cửa rầm tiếng lớn, thay quần áo là được.

      Diệp Lan Trăn lui về phía sau, cứu vớt khuôn mặt tuấn tú thiếu chút nữa bị cánh cửa làm hại. Tính tình nàng này , sao tư liệu điều tra lại nhắc đến? Ôn nhu hiền tuệ! Từ đến lớn, còn chưa người nào dám đánh , nàng này vừa tới liền cho ăn đấm, hôm nay còn kém tý nữa là để cửa đập vào mặt , nếu đây gọi là ôn nhu Diệp Lan Trăn khẳng định có thể xưng tụng là trung hậu thành .

      Đào Tư Di cũng bị chính tiếng đóng cửa làm cho hoảng sợ, tinh thần vừa mới bay đâu mất lập tức trở về bản thể. Hình như Diệp Lan Trăn đứng ở đó bị đập mặt vào cửa. nhàng cúi đầu, dán chặt lỗ tai lên cánh cửa, cẩn thận nghe thanh bên ngoài. nghe thấy động tĩnh gì, nhất thời thở dài nhõm hơi, đây có lẽ là bị đụng vào?

      Diệp Lan Trăn cho cảm giác sợ hãi khó hiểu, Đào Tư Di giải thích được vì sao. Tuy rằng mấy ngày nay, Diệp Lan Trăn đều mang vẻ mặt tươi cười, thậm chí còn trêu đùa quá trớn , nhưng từ tận trong xương tủy lại tản ra hơi thở khiến người ta rét mà run, luôn luôn cảm giác được. Hơn nữa khi ra lệnh, luôn có cốt khí hành động dựa theo chỉ thị của .

      “Tôi xong rồi, thôi.”

      Diệp Lan Trăn ngồi lầu dưới xem tin tức. Nghe thấy thanh Đào Tư Di, nhìn thời gian, chưa tới 10 phút, này đủ tốc độ. Tuy rằng chưa bao giờ chờ người nhưng điều cơ bản Diệp Lan Trăn vẫn biết là phụ nữ cần thời gian, chờ lâu cũng phải hai tiếng đồng hồ.

      Đào Tư Di mặc váy dài đơn giản, lộ ra xương quai xanh xinh đẹp cùng cánh tay thon dài, làn da phi thường tinh tế, dưới ánh sáng ngọn đèn tản mát ra trơn mềm sáng mịn. Tóc mượt sau đầu, cả người đầy vẻ thanh thuần nên lời.

      Thanh thuần? Diệp Lan Trăn bị từ ngữ thoáng trong đầu dọa sợ, ly hôn lần, còn khiến cảm giác được thanh thuần, quả thực có điểm khó thể tưởng tượng nổi.

      “Làm sao vậy?” Đào Tư Di thấy Diệp Lan Trăn nhìn lời nào, nhịn được hỏi câu.

      có gì, thôi.” Diệp Lan Trăn đứng dậy, nhíu mày nhìn thoáng qua Đào Tư Di, “Buổi tối gió lớn, lấy áo khác , lộ nhiều như vậy dễ cảm lạnh.”

      sao, tôi lạnh.” Đào Tư Di thấy muốn đứng lên, suy nghĩ lại phải lên lầu lần nữa, thấy phiền hà, tại là giữa hè, cho dù buổi tối còn hai lăm độ, cũng lạnh lắm. Hơn nữa cũng tin Diệp Lan Trăn đưa đến vùng hoang vu để dã ngoại, khẳng định lại là chỗ chuyên ăn chơi của ta.

      mặc vào, cho 10 phút, tôi ở đây chờ.”

      Đào Tư Di thấy Diệp Lan Trăn xong câu đó lại trở về ngồi ghế sô pha, nhìn chăm chăm cái ót của người đàn ông kia, tay cảm thấy ngứa ngáy. Có thể trong lòng chưa đủ can đảm, ngày đó bị dọa nên mới ra tay, giờ là tỉnh táo. cắn chặt răng, quay lên lầu, đổi đổi.

      Cuối cùng Đào Tư Di tìm bộ áo vest tay lửng, lúc này Diệp Lan Trăn mới vừa lòng gật đầu.

      Diệp Lan Trăn đặt chỗ tại KTV, nghĩ vậy cũng coi như chu đáo. Mục đích chuyến này là giải sầu cho , giới thiệu đối tượng là phụ. biết Đào Tư Di bắt đầu ký hiệp nghị sau khi ly hôn nên tỏ vẻ muốn quan tâm chút.

      ra có ai so được với Diệp Lan Trăn về biện pháp làm miệng vết thương khép lại. Rất nhiều thời điểm, ràng người có chuyện cố tự an ủi rằng bản thân sao, nhưng người bàng quan lại luôn tỏ vẻ quan tâm, lần lượt vạch miệng vết thương, khiến nó đổ máu, lại kết vẩy, rồi lại đổ máu…, cho nên mới lưu lại vết sẹo. Diệp Lan Trăn gặp qua nhiều loại người như vậy. Đến tận năm mười lăm tuổi mới còn người ghé vào lỗ tai đáng thương, tiếc hận, đau lòng, đủ loại diện mạo xuất ở trước mặt , tỏ vẻ đau khổ với chuyện ngoài ý muốn của cha mẹ . Diệp Lan Trăn bị buộc phải lặp lại quá trình hồi tưởng nhiều lần, thẳng đến khi còn cách nào quên được hình ảnh huyết nhục cha mẹ mơ hồ kia.

      “Em họ, ngồi bên này.”

      Hai người vừa tiến vào phòng, Lãng Dự liền vẫy tay.

      Đào Tư Di vui vẻ, bên trong đều toàn người bữa trước gặp qua, nhưng Lãng Dự là có ấn tượng sâu nhất. Nhiều người như vậy cũng chỉ có gọi là em họ, người khác đều gọi là Đào tiểu thư hay Đào nữ sĩ.

      “Thích ?” Diệp Lan Trăn nhíu mày giọng thầm bên tai .

      Đào Tư Di tươi cười nhất thời bị gượng lại, thế này là thế nào, có ý nào nhìn ra là thích chứ?

      có sáu bạn , nếu cùng vừa vặn là người thứ bảy, người ngày, phạm ai cũng có người vì mà tranh giành tình nhân, rất tốt.”

      Khóe miệng Đào Tư Di giật giật, cái này gọi là tốt sao?

      “Đào tiểu thư, lại gặp mặt.” Trần Thiệu nho nhã lễ độ tiếp đón.

      “Chào .” Đào Tư Di mỉm cười lên tiếng.

      “Đầu của bị hói, dự tính cuối năm sau bị trọc sạch, tại ít nhất năm khăn trùm đầu kiểu khác nhau, nếu thích người đội tóc giả, cũng tốt.” Thanh Diệp Lan Trăn lần nữa lại vang lên bên tai , Đào Tư Di trừng mắt trợn trắng.

      Theo Diệp Lan Trăn ngồi ghế, bỗng nhiên cảm giác có tầm mắt tựa hồ luôn nhìn chằm chằm vào mình, ngẩng đầu nhìn thấy Hoắc Tư Đình đối diện nâng chén cùng .

      Đào Tư Di cầm lấy ly nước trái cây trước mắt lễ phép giơ lên. Lúc này thanh Diệp Lan Trăn lại vang lên.

      khá được, nhìn ra tật xấu gì, chẳng qua từng nghe từng đem tài sản của bố vợ tương lai thu vào trong tay, liền đem vị hôn thê đá bay, sau đó kia tự sát. Nhưng yên tâm, đối phó được với tôi.”

      Đào Tư Di cứng lại giữa trung.

      Diệp Lan Trăn cầm lên chén rượu trước mặt mình, thuận thế huých cái, sau đó nháy mắt với Hoắc Tư Đình, ý bảo ba người cùng nhau uống.

      cảm thấy người nào tốt, với tôi.”

      “Được.” Đào Tư Di nhìn người trong phòng, lại quay đầu nhìn vẻ mặt ôn nhu của Diệp Lan Trăn. Trong miệng Diệp Lan Trăn, đàn ông nơi này đều rất tốt, nhưng mỗi người đều có chuyện xưa. cảm động, Diệp Lan Trăn là vội muốn tìm mùa xuân thứ hai cho hay là khuyên rằng ra Lý Mộ Tiêu cũng được coi như người đàn ông vĩ đại?

      “Nghĩ cái gì thế?” Diệp Lan Trăn nhìn bên người nửa ngày lời nào, nhịn được hỏi câu.

      phải vội làm thuyết khách cho Lý Mộ Tiêu đấy chứ.” Đào Tư Di khó hiểu nhìn .

      Biểu tình mặt Diệp Lan Trăn có chút tối tăm. “Vì sao lại như vậy?”

      “Dựa theo những người mà vừa giới thiệu, đàn ông nơi này có lấy người bình thường, hết thảy đều có hoa tâm, vậy xem ra chỉ có Lý Mộ Tiêu được coi như là người chồng tốt, tôi thấy đó có khi lại cho cơ hội?”

      Đào Tư Di thực tự hỏi về vấn đề này, những bức ảnh như thước phim chiếu chiếu lại trong đầu . nghĩ có thể cắt rồi biên tập lại chút liệu có tốt hơn .

      phải ký hiệp nghị ly hôn rồi sao?” Diệp Lan Trăn sắc mặt càng u.

      “Nhưng vẫn chưa lấy giấy chứng nhận ly hôn.” Đào Tư Di sợ hãi .

      “Ngày mai phải lấy ngay.” Ngữ khí Diệp Lan Trăn khẳng định

      “A?” Đào Tư Di cảm thấy đầu óc chính là đủ dùng nên mới thể lý giải được ý tứ của Diệp Lan Trăn.
      Last edited: 16/1/15

    3. emilia

      emilia Well-Known Member

      Bài viết:
      605
      Được thích:
      509
      Giựt tem tem ...

    4. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 11: Ly hôn


      Edit: Skye

      Sáng sớm hôm sau, Đào Tư Di lười biếng duỗi thắt lưng, từ khi kết hôn đến giờ vẫn có thể dậy muộn. Làm trái thói quen, buổi sáng ngủ dậy liền đau đầu, đau thắt lưng. Tuy rằng thỉnh thoảng phiên dịch bộ sách có khi tận khuya mới ngủ, nhưng chưa bao giờ thức dậy mệt mỏi như buổi sáng ngày hôm nay.

      Nhìn thời gian, hơn chín giờ, Đào Tư Di lấy di động nhấn số. Rất nhanh điện thoại kết nối được, thanh Lý Mộ Tiêu truyền tới.

      “Sớm như vậy em gọi, có chuyện gì?”

      Đào Tư Di hít sâu hơi. “Hiệp nghĩ ký buổi chiều hôm qua, hôm nay chúng ta cục dân chính làm thủ tục ly hôn.”

      “Sao lại muốn lấy nhanh như vậy?” Thanh Lý Mộ Tiêu có điểm phiền chán. “Hôm nay bận, để lần khác có được hay …”

      Trước kia cho dù hai người bàn bạc với nhau chuyện gì, chỉ cần Lý Mộ Tiêu như thế, Đào Tư Di khẳng định là người am hiểu ý mà chỉnh sửa thời gian của .

      “Tôi hỏi qua rồi, làm thủ tục rất nhanh, giấy ly hôn làm nhanh như giấy kết hôn.” Đào Tư Di đợi hết lời, liền cướp lời ra ý tứ của bản thân.

      “Trước kia em như thế, Tư Di, tại sao em có thể hiểu chuyện như vậy?”

      Lời của khiến hai người đồng thời lâm vào yên tĩnh, tựa hồ nhận thấy được Đào Tư Di bất mãn, Lý Mộ Tiêu vội vàng chuyện.

      “Nếu buổi chiều, em ở đâu đón, giữa trưa cùng nhau ăn bữa, cơm nước xong chúng ta trực tiếp cục dân chính.” Lo lắng Đào Tư Di cự tuyệt, vội vàng thêm câu. “Cho dù chúng ta ly hôn nhưng cũng đến mức thể cùng nhau ăn bữa cơm.”

      “Được, cần đến đón tôi, tôi tự .”

      Cùng hẹn địa điểm, Đào Tư Di lấy từ valy da áo sơ mi ngắn tay và quần bò. Những quần áo này từ lâu chưa mặc qua, Lý Mộ Tiêu thích mặc quần bò, mặc như vậy trông trẻ quá. Thời điểm hai người đường, nhìn tổng thể hai người khiến cho người ta có cảm giác bao tiểu tam. Lúc ấy Đào Tư Di nghe xong chỉ cười rồi đem quần áo cất vào, chưa từng mặc lại.

      nghĩ tới, vẫn tìm tiểu tam, chẳng qua tiểu tam ở đây là số nhiều, phải mà tới tận ba. Đào Tư Di đoán Lý Mộ Tiêu chỉ có ba người này, có lẽ ngay cả cũng biết mình có bao nhiêu đàn bà, trừ người tên Tô Mạn Ca kia là ổn định, những người khác hẳn đều là đêm tình. Ngẫm lại châm chọc, là vợ chính thức mà còn chưa điều tra chồng mình, ngược lại tiểu tam của mới là người điều tra, là thế giới to lớn nhiều điều ngờ. Cái này có tính là ‘hoàng đế chưa vội, thái giám vội’ ?

      Đào Tư Di mặc xong, xuống lầu, ngoài ý muốn gặp Diệp Lan Trăn ngồi dưới lầu xem văn kiện. Mặt trời mọc đằng tây hay sao? Tuy rằng chưa nhìn kỹ thời gian nghỉ ngơi cụ thể của , nhưng Đào Tư Di vẫn có thể nhận ra rất bề bộn nhiều việc, nếu tình huống đặc biệt nào, Diệp Lan Trăn cơ hồ đều là sớm về muộn xuất quỷ nhập thần.

      muốn ra ngoài à?” Diệp Lan Trăn nhìn lướt qua Đào Tư Di.

      “Ừ.”

      đâu?”

      “Có việc.”

      Diệp Lan Trăn nhíu mày. sắp mà bản thân lại lòng vòng đúng trọng điểm.

      tìm Lý Mộ Tiêu sao?” Diệp Lan Trăn tiếp tục nhìn văn kiện trong tay , nguội lạnh câu.

      “Làm sao biết?”

      thôi, tôi đưa , phụ cận nơi này có xe.”

      Diệp Lan Trăn đứng lên, hôm nay mặc tây trang giày da, đeo caravat. biết nguyên nhân có phải là do quần áo hay , Đào Tư Di luôn cảm thấy khí phách bình thường bị che giấu bởi vẻ ôn nhu bên ngoài lộ ra ít.

      Ngồi vào xe Bentley của Diệp Lăn Trăn, Đào Tư Di ngoan ngoãn báo địa chỉ. Dọc đường Đào Tư Di câu, chỉ quay đầu nhìn phòng cảnh ngoài cửa xe. Nếu bị đuổi tới đuổi lui, tuyệt đối muốn cùng Lý Mộ Tiêu ăn bữa cơm. Hai người gặp mặt cái gì? ‘Hi’, ‘ngài khỏe’ hay ‘ừ’ ‘hừ’…?

      “Làm xong thủ tục, gọi điện cho tôi, tôi đón .” Diệp Lan Trăn đột nhiên câu như vậy làm Đào Tư Di phục hồi lại tinh thần. “Có nghe thấy ?”

      “Được.” Đào Tư Di lên tiếng. “Đón tôi rồi trực tiếp về nhà sao?”

      về nhà, còn muốn đâu?” Diệp Lan Trăn liếc cái, ánh mặt dừng đường.

      Đào Tư Di thở dài nhõm hơi, sợ đại thiếu gia này lên cơn động kinh lại làm chuyện dở hơi giới thiệu gì đó. Những người ngày hôm qua khiến mất tin tưởng vào nhóm tinh ở Côn Thành. sợ nếu có thêm lần nữa, đánh mất tin tưởng đối với đàn ông mất thôi.

      Bởi vì được Diệp Lan Trăn hộ tống nên thời gian tới nhà hàng so với thời gian dự tính sớm hơn rất nhiều. Nhân viên phục vụ hướng ngồi đến vị trí tốt, Đào Tư Di gọi ly cà phê, lấy sách cùng tập giấy kiên nhẫn bắt tay vào phiên dịch.

      Lý Mộ Tiêu vừa vào nhà hàng liền thấy ngay được hình ảnh này, thanh tú mi cong mặt khẽ nhăn, tay đặt bút viết. Lý Mô Tiêu nhớ lại bao lâu chưa gặp Đào Tư Di, tuy rằng chỉ có vài ngày nhưng có cảm giác tựa như nhiều năm. chưa từng nghĩ tới hai người tới chuyện ngày hôm nay.

      Nhận ra hơi thở quen thuộc, Đào Tư Di ngẩng đầu, nhìn về phía Lý Mộ Tiêu từ từ tới. gầy ít, khí sắc cũng tốt, dưới mắt xuất quầng thâm, cho thấy trong khoảng thời gian này thực mỏi mệt.

      “Tại sao lần này đến sớm vậy?” Vẫn giọng điệu sủng nịnh của Lý Mộ Tiêu khiến Đào Tư Di nhịn được nhíu mày.

      “Đường hơi xa nên tính sai thời gian.” Ngữ khí Đào Tư Di lạnh như băng.

      “Ừ. Hôm nay em mặc rất đẹp.” Cảm giác được thái độ lạnh nhạt của , Lý Mộ Tiêu chuyển đề tai, nào có nào thích người khác khen mình xinh đẹp.

      “Chẳng phải thích tôi mặc quần bò sao?” Đào Tư Di lạnh lùng buông câu, bưng cà phê uống ngụm.

      Lý Mộ Tiêu thở dài hơi, “Tư Di, chúng ta có thể chuyện tốt hơn được . Em xem tại em rất giống đứa phát giận lung tung.”

      “Nếu lấy danh nghĩa là chồng để đối xử với tôi, phát cuộc chuyện của chúng ta thế này thực ra rất bình thường.” Đào Tư Di khẽ cười.

      Lý Mộ Tiêu bị nghẹn nên lời. định tính toán chuyện tốt với , nghĩ tới ngay từ câu đầu tiên thể tiến hành.

      Trong trí nhớ của Lý Mộ Tiêu, Đào Tư Di vẫn là người giọng mềm mại, phải là ăn khúm núm mà là phi thường biết quan tâm săn sóc. chưa từng chuyện sắc bén như vậy. Mấy hôm trước dưới tình huống kia, Lý Mộ Tiêu ít nhiều cảm giác được tính tình nổi nóng của .Nhưng hôm nay lại giống, Đào Tư Di tuy muốn cái gì nhưng vẫn tặng mấy trăm vạn làm phí chia tay, hy vọng thông qua hành động lần này có thể khiến bớt giận. Xem ra tình cảnh ở trước mắt khác hẳn với những gì mà dự đoán.

      Hai người vội vàng cơm nước xong, Lý Mộ Tiêu lái xe chở Đào Tư Di vào cục dân chính giải quyết chuyện của hai người. Chỉ chốc lát, trong tay bọn họ cầm bản cứng màu xanh . Hôn nhân của hai người chính thức tuyên cáo chấm dứt.

      “Em đâu, đưa .” Lý Mộ Tiêu nhìn thứ trong tay, thuận tay đút nó vào túi áo.

      cần, tôi tự mình .”

      “Được.” Lý Mộ Tiêu kiên nhẫn, phóng xe nhanh chóng rời .

      Đào Tư Di lấy giấy chứng nhận ly hôn trong ba lô, ngón tay khẽ vuốt khuôn mặt tấm ảnh. Hôn nhân từ nay kết thúc. cười khổ, mặt cảm thấy ngứa, vội lấy tay xoa , giọt nước mắt theo mu bàn tay rơi xuống đất. Đào Tư Di ngửa đầu, hy vọng nước mắt đừng trào ra nhanh như vậy. Nhưng tựa hồ có hiệu quả, nước mắt vẫn tiếp tục nối đuôi nhau rơi xuống.

      thèm quản nữa, buông thả ngồi xổm lối bộ. Khóc nức nở, giống như động vật mình liếm vết thương. Ngụy trang kiên cường bị xóa bỏ, trừ nước mắt, tựa hồ gì có thể giảm bớt được nỗi chua xót trong lòng.

      Diệp Lan Trăn nhìn thời gian, lại nhìn bầu trời tối dần bên ngoài. Nếu như giờ này Đào Tư Di chưa xong thủ tục ly hôn, như vậy chỉ có thể là hòa giải với Lý Mộ Tiêu. Đây cũng coi như là chuyện tốt, hôn nhân giống trò đùa.

      Lại nhìn chằm chằm di động trong tay, chờ từ xế chiều tới giờ, này thông suốt rồi sao vẫn chưa gọi cho báo qua. Cho dù hợp lại cũng nên với tiếng chứ, Diệp Lan Trăn xem danh bạ trong di động, sắc mặt đen dần, thiếu chút quên vốn cho Đào Tư Di số điện thoại, số của cũng có. Con nhóc kia giống , vậy mà phạm phải sai lầm cấp thấp như thế! Lại còn ngu ngốc ngồi đợi cả buổi trưa, đúng là càng lớn càng trẻ con.

      Từ ngăn kéo lấy ra tư liệu điều tra Đào Tư Di, Diệp Lan Trăn tìm được phương thức liên lạc với , lấy điện thoại tới bắt đầu nhấn số.

      Đào Tư Di biết khóc bao lâu, đột nhiên cảm giác trong lòng vắng vẻ buồn bã, chầm chậm bước , ánh đèn nê ông rất sáng khiến ngừng cước bộ.

      ngẩng đầu nhìn bảng hiệu “Xa Cách”, ma xui quỷ khiến thế nào cất bước vào, thanh nhạc điện ồn ào, đầu óc vang lên tiếng ong ong. đám nam nữ điên cuồng lắc lư theo điệu nhạc DJ.

      Ông… ông…, lúc này điện thoại rung mạnh, Đào Tư Di lấy ra từ trong túi quần, nếu phải hôm nay mặc quần bò, dưới hoàn cảnh này, biết là có người gọi.

      ở đâu?” Thanh của người đàn ông truyền đến từ dãy số xa lạ.

      “Ai vậy?” Quán bar thực ồn ào, Đào Tư Di nhịn được đề cao lượng, giọng có vẻ quen tai nhưng giữa tiếng nhạc to thế này vẫn thể nhận ra.

      “Diệp Lan Trăn.” Ba chữ đơn giản, lập tức làm Đào Tư Di tỉnh táo.

      cho tôi biết giờ ở đâu? Thanh bên kia là cái gì vậy?” Từ điện thoại truyền đến thanh ầm ĩ, Diệp Lan Trăn cau mày. này học cái gì học, lại học mượn rượu giải sầu.

      “A…” Tiếng hét chói tai của đám nữ sinh lại vang lên trong điện thoại.

      ở đâu?”

      nơi tên là “Xa Cách””.

      “Chờ tôi, nhớ kỹ, được ăn hay uống bất kỳ cái gì, tìm nơi yên tĩnh ngồi xuống cho tôi.”

      “Được.” Đào Tư Di ngoan ngoãn nghe lời bảo.

      Khi Diệp Lan Trăn tìm được Đào Tư Di, phát những lời trách cứ lại kìm nén trong cổ họng thể thốt ra. Vừa thấy đôi mắt sưng to như quả đào kia, cảm giác nếu như chỉ trích , quả thực trời đất tha.

      thôi, về nhà.”

      “Được.”
      Mrnochu, Pe Mick, tiểu Viên Viên35 others thích bài này.

    5. Skye

      Skye Well-Known Member

      Bài viết:
      698
      Được thích:
      5,624
      Chương 12 post trong tối nay
      Dion, KatKat, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :