Nghe @Moonlight vậy mà hóng chương mới quá. Mà bạn nam 9 phải suy nghĩ cho b nữ 9 chứ. K á sau này khổ vs b nữ 9 ấy chứ keke
Chương 8: Hoàng Thượng phong thưởng "... Thúy Hà điện Diệp canh y hiền lương thục đức, đặc biệt tấn phong làm chính thất phẩm Phân nghi, thưởng gói bạc trắng, trâm hồng ngọc, trâm ngọc bích khắc hoa, đôi khuyên tai vàng ròng khảm hoa sen bằng hồng ngọc..." bên tuyên đọc bên có tiểu thái giám bưng phần thưởng để xuống bàn. Nhìn phòng tặng phẩm, Diệp Linh Sương cười nhạt, đôi mắt rũ xuống, che giấu bên trong châm biếm cùng trào phúng. Nghe Lý Phúc Thăng tuyên đọc hết khẩu dụ, Diệp Linh Sương mới lên, mặt có chút lo lắng, "Lý công công, Hoàng Thượng sáng nay lâm triều có đến muộn ?" Đối với phản ứng này của Diệp phân nghi, Lý Phúc Thăng thập phần vừa lòng, cười trả lời: "Diệp phân nghi cần lo lắng, Hoàng Thượng sáng nay tinh lực tràn đầy, ngay cả lúc phê duyệt tấu chương cũng hạ bút như rồng bay phượng múa." Thấy Diệp phân nghi mặt cười ửng đỏ, Lý Phúc Thăng lại hé miệng cười. "Diệp phân nghi nếu có gì phân phó, nô tài liền cáo lui trước." Ngượng ngùng mặt Diệp Linh Sương lập tức tan biến, vội vàng gọi Lý Phúc Thăng dừng lại, quay đầu nhìn Mạc Nguyệt đứng phía sau, Mặc Nguyệt hiểu ý, đem hà bao chuẩn bị từ sáng sớm đưa tới. "Ta nghe mẫu thân dạy, đây là quy củ trong cung." Diệp Linh Sương sợ Lý Phúc Thăng tiếp nhận, vội vàng nhét vào trong tay , mặt lộ vẻ ngượng ngùng : "Tuy rằng nhiều lắm, nhưng là tâm ý của ta, mong công công vui lòng nhận cho." Lý Phúc Thăng trong lòng buồn cười, nhưng vẫn là cung kính nhận hà bao, "Nô tài đa tạ Diệp phân nghi ban cho." Dứt lời, liền mang theo tiểu thái giám rời . "Lý công công thong thả." Diệp Linh Sương ở sau lưng bỏ thêm câu. Diệp Linh Sương nhìn lướt qua bàn đầy tặng phẩm, nét mặt thản nhiên, "Mặc Nguyệt, giữ lại đôi khuyên tai vàng ròng khảm hoa sen hồng ngọc, còn lại đều cất ." "Dạ, nô tỳ tuân mệnh!" Mặc Nguyệt cười đáp. Diệp Linh Sương lạnh lùng cười, Hoàng Thượng đúng là keo kiệt, nàng vất vả hầu hạ cả đêm, Hoàng Thượng mới cho nàng cái chính thất phẩm Phân nghi nho , tuy bình thường thăng cấp vượt quá ba bậc, nhưng Liễu tài nhân trong thoáng chốc từ tòng bát phẩm canh y thành tòng lục phẩm tài tử. Bất quá ——, Diệp Linh Sương chậm rãi kéo khóe môi, Liễu tài nhân sợ là có cơ hội được thăng chức, cũng khó trách sao Hoàng Thượng lại rộng rãi ban cho tòng lục phẩm. "Nương nương, có cung nữ của Đức Hinh cung đến ạ." Nghe được tiếng vang phía sau là Mặc Nguyệt ra ngoài nghe ngóng, trở về liền mang đến tin tức như vậy. "Vậy sao? Mau mời nàng tiến vào." Diệp Linh Sương cười sâu đầy thích thú, thưởng thức khuyên tai vàng ròng khảm hoa sen hồng ngọc, trong mắt ánh lên khinh thường. Chỉ chốc lát sau, theo cửa vào là tiểu nha đầu, nhìn thấy ngồi đoản tháp nữ tử xinh đẹp, đầu tiên là ngẩn ra, ngay lập tức cúi đầu : "Nương nương, Đức phi sai nô tỳ đưa tới cây trâm bằng vàng ròng gắn con bướm hồng ngọc, đặc biệt khen thưởng nương nương đêm qua vất vả." Bích Hà đem chuyện khen thưởng rất khó nghe, bất quá vừa vừa run, hiển nhiên là có người nào đó cố ý sai nàng như vậy. "Ân, ta biết, trở về với Đức phi nương nương, đêm qua quả rất vất vả, vốn đây là nghĩa vụ mà muội muội ta nên làm, lại khiến Đức phi nương nương thay ta lo lắng, thân muội muội như ta trong lòng áy náy." Diệp Linh Sương cười yếu ớt , thoạt nhìn là vô hại, lời này lại khiến Bích Hà mồ hôi lạnh tuôn ngừng. "Nương nương yên tâm, nô tỳ chuyển lời đúng như vậy." xong liền vội vàng rời . Bích Hà thầm nghĩ: Diệp canh y này mồm miệng rất lợi hại, cũng sợ đắc tội Đức phi nương nương, mà Đức phi nương nương là người có tiếng ngoan độc, trong cung ai mà biết? Bích Hà đến hơi sớm, tự nhiên biết Diệp canh y thành Diệp phân nghi. "Trâm vàng ròng gắn con bướm hồng ngọc?" Diệp Linh Sương khóe miệng mỉm cười, đánh giá cây trâm vừa mới được đưa tới. Đây là muốn nàng giống con bướm, chỉ là túi da xinh đẹp chẳng có gì hấp dẫn sao? Bất quá, có vài người muốn mà chẳng được. Thường Mộng Khê tuy là trong tứ đại chính phi, diện mạo thể so bì cùng Kỳ quý phi cùng Hiền phi, so với nàng tại còn kém xa hơn rất nhiều. Thêm nữa, Đức phi quả nhiên có đầu óc, Hoàng Thượng bên này vừa phái người tới, người của nàng ta liền lập tức đến đây, cái này phải cho Hoàng Thượng thấy, người của nàng ta luôn theo dõi sao?! Muốn biểu chính mình là người hiền lương thục đức nhưng cũng quá vội vàng , vẫn là ... Diệp Linh Sương ánh mắt lóe lên, hạ nhân ở Đức Hinh cung đều như vậy có đầu óc. Mặc Nguyệt hiển nhiên cũng nghe hiểu ý tứ chứa trong câu kia, tức giận đến nỗi khuôn mặt nhắn ửng đỏ, trừng mắt kia bóng dáng xa của tiểu nha đầu kia, oán hận : "Uổng công nô tỳ mới vừa rồi còn đối với nàng khách khí, sớm biết ý đồ lần này của nàng ta, nô tỳ nhất định phải đem nàng ngăn lại ngoài cửa!" "Như thế nào ngăn lại? Mặc Nguyệt, có số người thể chỉ nhìn bên ngoài, em nhất định phải ghi nhớ kỹ điểm này." Diệp Linh Sương nhìn khuôn mặt nhắn đầy tức giận, cười . "Nô tỳ ghi nhớ." Mặc Nguyệt từ đó về sau đối với người ngoài đều giữ lại vài phần cảnh giác, Diệp Linh Sương đối với điểm này rất là vừa lòng. Nghĩ đến chuyện gì đó, vẻ mặt Mặc Nguyệt sầu lo nhìn chủ tử của mình liếc mắt cái, "Nương nương, buổi sáng nay nương nương Lưu Vân cung cùng Nguyệt cung thỉnh an, như vậy có hay đắc tội Kỳ quý phi cùng Hiền phi?" Diệp Linh Sương tiện tay ném trâm vàng ròng gắn con bướm hồng ngọc vào hộp trang sức, khẽ cười tiếng : "Trong cung có quy củ, những phi tần phẩm cấp thấp được Hoàng Thượng sủng hạnh nhất định phải Lưu Vân cung cùng Nguyệt cung thỉnh an sao?" Mặc Nguyệt nhất thời nghẹn lời, suy nghĩ lát : "Nô tỳ cũng có gặp các tỷ tỷ ở các cung khác hỏi qua vấn đề này. Trong cung quả có quy định này, nguyên bản là các phi tần được Hoàng Thượng sủng hạnh đều cần trung cung thỉnh an hoàng hậu, chính là từ sau khi hoàng hậu mất , Hoàng Thượng vẫn chưa lập tân hậu, hậu cung liền hình thành hai cỗ thế lực, do Kỳ quý phi cầm đầu chúng phi tần, trụ tại Nguyệt cung ở đông cung. cỗ thế lực khác do Hiền phi cầm đầu chúng phi tần, trụ tại Lưu Vân cung ở tây cung. Do thể đắc tội bất kì bên nào nên nhóm phi tần phẩm cấp thấp vào mỗi buổi sáng đều chủ động hai cung thỉnh an, dần dần liền hình thành thói quen trong hậu cung. Hoàng Thượng sau cũng biết nhưng là mở mắt nhắm mắt, xem như ngầm đồng ý." " ở đông cung, ở tây cung, chạy hai nơi mà thấy mệt sao." Diệp Linh Sương chế giễu . "Nếu đem so sánh với tính mạng, tự nhiên thấy mệt mỏi." Mặc Nguyệt cười trả lời. "Mặc Nguyệt, ta có chút xem em, em cùng với cung nữ và thái giám ở đây thể phân biệt được nữa rồi." Diệp Linh Sương tán thưởng nhìn nàng cái. Mặc Nguyệt chính xác, hậu cung quá mức phức tạp nguy hiểm, nếu như thuận theo thế lực mạnh, sớm muộn gì xương cốt cũng còn. "Nương nương tán thưởng." Mặc Nguyệt cười đến mặt mày nở ra. "Bất quá, nương nương theo bên nào, về sau có thể hay gặp nguy hiểm?" Mặc Nguyệt thu hồi đắc ý vừa rồi, lo lắng hỏi câu. Diệp Linh Sương kéo khóe môi, gõ lên trán của nàng cái, "Ngươi, tiểu nha đầu suy nghĩ cũng ít, yên tâm, trong lòng ta tự có tính toán." Nghe chủ tử như vậy, Mặc Nguyệt mới thở ra hơi, "Nô tỳ tin tưởng nương nương." ———————————— Ngồi ghế mềm Đại Yến Đế đánh giá hà bao trong tay, nhìn hà bao thêu hai đóa hoa sen, khỏi hé miệng cười, "Diệp phân nghi lấy chút ngân lượng như vậy liền đem ngươi đường đường đại tổng quản nội vụ đuổi ?" Vừa vừa ước lượng chút. Khom người đứng ở bên Lý Phúc Thăng mặt toát mồ hôi : "Xác thực đúng như thế, Diệp phân nghi còn đây quy củ mà mẫu thân dạy, nô tài nghe xong dở khóc dở cười." "Nga?" Đại Yến Đế ý cười nơi khóe miệng càng sâu, như là nghe được chuyện buồn cười. "Diệp phân nghi phản ứng như thế nào?" Đại Yến Đế đem hà bao đầy bạc vụn để sang bên, nhìn chằm chằm hoa sen hồng nhạt kia, lẳng lặng hỏi. "Hồi Hoàng Thượng, Diệp phân nghi đối với phần thưởng ban cho ra hứng thú lớn, nô tài vừa tuyên đọc xong khẩu dụ, Diệp phân nghi có hỏi câu chính là Hoàng thượng vào triều sớm có bị chậm trễ hay , vẻ mặt che được lo lắng." Trầm mặc chút, Đại Yến Đế thản nhiên : "Được rồi, xuống ." Lý Phúc Thăng nhất thời nhìn ra hỉ nộ khuôn mặt tuấn tú, cúi đầu : "Nô tài cáo lui." Xoay người cái, liếc nhìn hà bao bàn, chậm rãi thối lui đến cửa đại điện. Sau nửa canh giờ, Lý Phúc Thăng lại nhàng đến gần Đại Yến Đế. cúi đầu phê duyệt tấu chương, Đại Yến Đế dừng tay chút, hai tròng mắt lên vẻ trầm, hỏi: "Lục cung bên kia có động tĩnh?" đợi Lý Phúc Thăng trả lời lại thêm hỏi câu "Nàng bên nào trước?" Lý Phúc Thăng vụng trộm ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại vội vã cúi đầu : "Hồi Hoàng Thượng, Diệp phân nghi có Lưu Vân cung, cũng có Nguyệt cung, mà ở tại Thúy Hà điện." "Vậy sao?" Đại Yến Đế thần sắc dãn ra chút, cầm bút trong tay đặt giá để bút, kêu khẽ tiếng, "Tiểu nữ nhân này sợ chết." Trong mắt mang theo vài phần ý cười, có thể tiểu nữ nhân này chính là rất đơn thuần. "Nô tài biết có nên , nhưng có thêm chuyện khác." Lý Phúc Thăng thấy vẻ mặt Hoàng Thượng có chút thỏa mãn, chính mình chuyện có chút thả lỏng. "." Đại Yến Đế hơi ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế ngồi. "Nô tài đến Thúy Hà điện đọc phong thưởng lâu, Đức phi liền sai cung nữ đưa tới trâm vàng ròng gắn con bướm hồng ngọc." Nghe lời này, Đại Yến Đế trong mắt bắn ra tia hàn quang, hừ lạnh tiếng, : "Đức phi quả nhiên là quên thân phận trước kia, trẫm cho nàng vẻ vang phải để nàng như thế đạp hư. Xem ra thống lĩnh quân tiên phong hai cánh nên thay đổi người..." Lý Phúc Thăng có chút kinh sợ, cúi đầu, gì. Hoàng Thượng trầm mặc, các ngón tay gõ đầu gối, Lý Phúc Thăng biết , đây là Hoàng Thượng suy nghĩ chuyện gì đó. "Lý Phúc Thăng, trẫm xem Thúy Hà điện chỉ có tiểu cung nữ, đợi lát nữa ngươi chọn lựa ít thái giám cung nữ khôn khéo đưa tới, để cho Diệp phân nghi lựa chọn vài người giữ lại bên cạnh ." Lý Phúc Thăng trong lòng lại cả kinh, mặt lại lộ ra gì cả, cung kính trả lời: "Nô tài làm ngay." "Được, ... Nếu Diệp phân nghi định đoạt được, ngươi liền giúp đỡ tuyển vài người trung thực ." Lý Phúc Thăng thoáng ngẩng đầu, muốn xem vẻ mặt của Hoàng Thượng khi lời này, thấy Hoàng Thượng giờ phút này lại là động tác vài năm thay đổi, cúi đầu nghiêm túc phê duyệt tấu chương. Editor ra suy nghĩ của mình: Dear bạn Đại Yến Đế, "chết từ từ" là cái "chết rất nhừ".... ^^-^^